CHƯƠNG 153
NGƯỜI DỊCH : VÔ SONG
Spoiler for .:
Sắc mặt hai cự nhân bỗng đỏ lên, nhếch miệng nhe răng vẻ mặt trở nên hết sức dữ tợn, lần nữa giơ búa lớn trên tay. Tô Thiến, Triệu Nhược Băng trơ mắt nhìn hai cỗ kình khí màu xanh, từ cây búa lớn bạo phát lại, xuyên qua không gian tạo nên tiếng rít lớn đủ để xé rách màng tai phàm nhân, mà ngay các nàng trong kết giới cũng có thể nghe vài tiếng rít lớn. Phanh! Phanh! Truyền đến hai tiếng so với vừa rồi càng lớn hơn, lần này kết giới cuối cùng có phản ứng, mặc dù chỉ là rung động rất nhỏ.
Hai lần công kích đều tốn công vô ích, hai người Tô Thiến chỉ bị chấn động làm màng nhĩ ong ong, đối với kết giới kiên cố tăng thêm vài phần phần tin tưởng : “ Mọi người liên thủ, bọn người Y Duy Nhĩ cũng không biết có thể ngăn cản hắn trong thời gian bao lâu, nếu như hắn trở kế hoạch tất cả chúng ta đều thất bại ” .Thủ Liệp Nữ Thần của Tây Phương Thiên Đình nhẹ nhàng nói. Một gã thiên tiên lập tức đáp lại. Thủ Liệp Nữ Thần nói rất có lí, mọi người cùng động thủ đi, hai nữ hài tử này đã phát tấn phù cầu viện.
Thủ Liệp Nữ Thần tay phải tìm kiếm, một cây cung màu vàng xuất hiện trên tay nàng, ba gã thánh đấu sĩ nhìn nhau gật đầu, hai tên khổng lồ đối với kết giới lại càng oán hận. Bọn họ vừa mới to mồm bốc phét, không nghĩ tới đem hết toàn lực vẻn vẹn chỉ làm chấn động kết giới, điều này làm cho bọn họ cảm thấy mình bị người chê cười. Tám người phân bốn vị trí, Thủ Liệp nữ thần quát một tiếng đã căng hết cỡ hoàng kim cung, hai mũi tên năng lượng màu vàng phá không bắn lại. Thủ Liệp nữ thần quát giống như là đưa ra tín hiệu, ba gã thánh đấu sĩ đồng thời chém đến, ba đạo kính mang màu bạc từ chân trời nện xuống kết giới, hai gã Thiên Phụ huy trảm phi kiếm, hai cỗ kiếm khí sắc bén từ chân trời đồng loạt công kích bất đồng, hội tụ lại một đồng thời hướng kết giới.
Trong phút chốc, khởi lên một trận sét bạo hưởng ánh sáng sặc sỡ chói mắt, kết giới bị đánh từ bốn phía kịch liệt rung chuyển, phảng phất trong một giây sẽ bị nghiền nát. Hai người tô thiến chỉ cảm thấy một trận tiếng nổ tê tâm liệt phế, nguyên lai trong màng nhĩ chưa dừng tiếng vù vu, lúc này đây các nàng chính thức không nghe thấy bất cứ âm thanh gì, Triệu Nhược Băng trong lồng ngực một trận huyết khí nhộn nhạo. Nhưng Triệu Nhược Băng còn có thể trấn tĩnh, vừa mới thấy tình thế không đúng lập tức bấm ấn quyết đánh vào huyệt thái dương của Tô Thiến, đồng thời tự mình phong bế màng nhĩ.
Tám người lần đầu tiên liên thủ công kích cũng không có phá được kết giới, bọn họ rất nhanh phát động lần công kích thứ hai. Kết thủ ấn khống chế phi kiếm, giống như có linh tính phi kiếm quang hàn đại thịnh, kiếm khí băng lãnh từ trên phi kiếm bạo phát. Thủ Liệp Nữ Thần lần nữa giương cung, ba dạng năng lượng màu vàng lần nữa ngưng tụ, hình thành mũi tên năng lượng màu vàng, mang theo tiếng rít tử vong phá không lại. Những người khác đồng thời động thủ, lần nữa liên thủ thanh thế so với lúc nãy lần này đáng sợ hơn rất nhiều, nhất thời phong vân biến sắc mười đạo kình khí lăng lệ đồng thời đánh lên kết giới.
Lại lần nữa sét đánh bạo vang truyền đến, lần này kết giới trên dưới rung động càng kịch liệt, mắt thấy rung động qua đi, kết giới rốt cuộc vẫn đỡ được công kích thứ hai. Chỉ là lần kết giới trong suốt xuất hiện vô số vết rách nhỏ, Tô Thiến bị chấn ngước đầu nhìn về phía Triệu Nhược Băng nhưng không có Thất Thải Chiến Giáp, bị chấn động kịch liệt trong miệng đã ứa ra một vệt máu. Bởi vì Triệu Nhược Băng thụ thương, Tô Thiến cũng không quan sát đến kết giới đã xuất hiện tổn hại, nàng lắc lắc đầu nhìn thấy Triệu Nhược Băng chảy màu, lập tức chuyển vận một cỗ chân nguyên vì nàng chữa thương.
Kết giới có tổn hại làm cho Thủ Liệp Nữ Thần trong lòng vui vẻ, chỉ cần một lần nữa cam đoan liền phá hỏng. Trong kết giới Lưu Vũ Phi bày, bằng tàm người bọn họ nếu muốn kích phá quả thực là khó có khả năng, Lưu Vũ Phi trước kia cũng quá mức khinh thường. Vốn Lưu Vũ Phi nghĩ rằng mục tiêu đối phương là chính mình, hai người Tô Thiến chỉ là vì dính líu tới hắn, hơn nữa thời gian hắn bày kết giới gấp gáp. Không nghĩ tới Tân Nguyên Thánh Điện Sơn lĩnh vực đã sớm điều tra hắn rõ ràng, bọn họ không muốn bị tổn hại quá lớn chỉ có đem hai người Tô Thiến bắt giữ, dùng để uy hiếp Lưu Vũ phi làm cho hắn tự phong tu vi, đến lúc đó muốn đối phó không phải là tự mình định đoạt sau.
Tám người bắt đầu lần nữa ngưng tụ năng lượng, chuẩn bị một kích cuối cùng, vào lúc ngàn cân treo sợi tóc. Bóng dáng Lưu Vũ Phi đã xuất hiện trước mặt bọn họ, không nghĩ tới Lưu Vũ Phi quay lại nhanh như vậy, tám người trong lòng cả kinh. “ Dám hướng các nàng xuống tay, ta cho các ngươi hối hận ở thế giới này, Tuyệt sát ”. Chữ sát vừa rơi xuống, trên bầu trời đột nhiên ánh sáng bắn ra bốn phía, vô số năng lượng phi kiếm bắn ra trong suốt thấu triệt, từ trên bầu trời chụp xuống tám người Thủ Liệp nữ thần.
Lưu Vũ Phi vừa mới xuất hiện tám người cảm thấy bị một cỗ sát khí kinh khủng bao phủ, nghe được hai chữ tuyệt sát, trên trời đã chụp xuống vô số phi kiếm, trong lòng thầm than một tiếng không kịp công kích kết giới, chuẩn bị pháp thuật hướng phi kiếm trên đỉnh đầu phát ra. Sưu ! Sưu ! Sưu! ba tiếng ba mũi tên năng lượng của Thủ Liệp Nữ thần phá không kích xạ, tạo nên một bóng ảnh màu hoàng kim. Hai tên Thiên Tiên bấm quyết biến đổi, phi kiếm trên đỉnh đầu liên tục hoa lên, kiếm khí phiếm khí từng đợt sóng gợn, chỉ là trong nháy mắt đối lại năng lượng phi kiếm trên không trung chụp xuống.
Bỗng dưng, một trận lôi bạo bùng nổ vang lên, năng lượng phi kiếm đối kháng trên không trung hoá thành không khí, tám người Thủ Liệp Nữ thần đồng thời lui vài trăm thước, ba thánh đấu sĩ chảy ra một vệt máu. Nguyên lai kết giới yếu ớt bị đánh mạnh vào nát vụn, lo lắng sẽ làm bị thương đến Triệu Nhược Băng, Lưu Vũ Phi chỉ có thể thu hồi Bàn Cổ Phủ, dùng Thanh Liên Kiếm Quyết. Vừa mới xuất hiện nhìn thấy vết rách trên kết giới, sau khi kinh hãi giải quyết nguy cơ trước mắt, hắn cũng âm thầm thở dài
Triệu Nhược Băng, Tô Thiến nhìn thấy Lưu Vũ Phi tâm tình cũng buông lỏng xuống, kết giới vừa vỡ hai người lập tức bay tới phía sau Lưu Vũ Phi. Lưu Vũ Phi ánh mắt lạnh lẽo đảo qua tàm người Thủ Liệp Nữ Thần, âm trầm nói : Tân Nguyên Giới, Tây Phương Thiên Đình, Thánh Điện Sơn, còn có Tượng Giao Viên, lần này rất không tồi thiếu chút nữa ta lật thuyền trong mương, bất quá cơ hội như vậy chỉ có lần này, tiếp theo các ngươi chuẩn bị nhận sự trả thù của ta. Vừa nói liền quát : “ Băng nhi, Thiến nhi ôm chặt ta”. Hai người Tô Thiền và Lưu Vũ Phi tâm ý tương thông, nghe lời này là biết Lưu Vũ Phi chuẩn bị, lập tức ôm lấy cơ thể Lưu Vũ Phi cả người treo trên người hắn.
Tám người Thủ Liệp Nữ Thần cũng biết có Tô Thiến, Triệu Nhược Băng kiềm chế Lưu Vũ Phi không thể phát huy thực lực trăm phần trăm, lần này nếu như để cho hắn dễ dàng rời đi lần sau đối mặt chính là sự trả thù. Nguyên lai đã chuẩn bị xong pháp thuật lần nữa bạo phát, hơn mười đạo tinh quang hướng Lưu Vũ Phi mãnh liệt bắn lại, kình phong cuồn cuộn nổi lên ẩn chứa cát bụi hai mắt nhìn đám người : “ Kiếm Chi Cộng Vũ ” chính là Thanh Liên Kiếm Quyết, quang mang quỷ dị, tiểu phi kiếm uyển chuyển giống như u linh mở rộng mắt, mang theo tiếng kêu ô hô quái dị bốn phương tám hướng vang lên, cuồng phong cuồn cuộn nổi lên đầy trời, tám người Thủ Liệp Nữ Thần tất cả cùng lên.
Trong phút chốc một trận sấm sét bùng nổ. Lưu Vũ Phi tay phải giương lên cỗ ám kình mãnh liệt bắn đi, hắn không có ham chiến mang theo Triệu Nhược Băng, Tô Thiến thuấn di rời đi.
Hai bên năng lực đối nghịch va chạm vào nhau, một cổ sóng điên cuồng từ cổ ám kình bắn lại, hướng tám người Thủ Liệp Nữ Thần, dọc theo đường đi tất cả vật chất bị kình khí quét qua phá hủy. Tám người không nghĩ ra Lưu Vũ Phi tiện tay đánh ra một kích uy lực mạnh mẽ như vậy, lui không lui, tất cả một loạt dương tay lần nữa đẩy một cổ năng lượng mạnh mẽ như dời non lấp biển.
Bỗng nhiên, phong vân biến sắc, trong cuồng phong vang lên tiếng sét đánh, mặt đất run rẩy. Oanh ! một tiếng nổ lớn, tám người bị lực phản chấn, nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, chiến giáp phòng ngự trên người cũng hoàn thành nhiệm vụ vinh quang với tám người không còn quan hệ. Sau khi trùng kích qua tám người vẻ mặt bơ phờ, hơn nữa hai người khổng lồ bị kình khí đánh bay mấy chục thước nắm lên một gốc cây nhỏ. Sau khi thối lui mười mười hai bước, chúng tiên nhìn nhau cười cổ kế hoạch lần này hoàn toàn bị hỏng. truyện copy từ tunghoanh.com
Trong hư không Nhâm Thiện là người duy nhất thoát nạn lúc trước đạp mây mà đến, nhìn tám người chận vật liền biết nhiệm vụ thất bại. Mặt khác hai gã thiên tiên nhìn Nhâm Thiện sắc mặt hư nhược, cười khổ nói : “ Nhâm huynh, các ngươi như thế nào không ngăn cản người nọ thêm một chút, chúng ta còn thiếu một chút thời gian, ai hiện tại đều xong hết rồi, được rồi tình huống các ngươi như thế nào ? những người khác đâu ?”.
“ Ai, đứng nói nữa chúng ta nhiều người như vậy trừ ta ra tất cả đều chết trận, người kia quá mức mạnh mẽ chỉ một chiêu, ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có ”. Nhâm Thiện cười khổ nói : “ Ta có thể chạy trốn vẫn là sớm nhận ra, nếu không ta cũng giống bọn họ theo nhau biến mất trên đời này ”.
“ Cái gì ? ngươi nói Y Duy Nhĩ, Khắc Lạc Đặc còn có quang thiên sứ đều bị người kia giết chết ? Ta không tin, hắn tính cái gì lợi hại, các ngươi có hơn trăm người, nếu không có thủ thắng cũng không thể bị hắn giết hại dễ dàng như vậy, ngươi nói rõ ràng cho ta có phải vì người bọn họ mới có thể bị giết chết, nói đi ? ngươi nói cho ta biết có phải như vậy hay không ” nghe thấy Nhâm Thiện nói vậy Thủ Liệp Nữ Thần lập tức phát điên, tóm lấy ngực Nhâm Thiện rống lên, nơi nào còn có một tia khí chất cao quý tao nhã.
Nhâm Thiện sắc mặt trầm xuống, dụng lực kéo tay Thủ Liệp Nữ Thần tức giận nói : “ Thả ta ra, ta không phải thủ hạ của ngươi vẫn không tới phiên ngươi trước mặt ta hô to gọi nhỏ, bằng ngươi cũng không có tư cách yêu cầu ta nói, hừ ! ngươi cho rằng chỉ tây phương thiên đình bị tổn thất sao ? Tân Nguyên Giới chúng ta có ba gã thiên tiên cũng bị nạn, thánh điện sơn tổn thất so với các ngươi không kém ! không thể chấp nhận ”. Nhâm Thiện hung hăng nói. Tiên nhân trong lúc đó chỉ nhìn thực lực mà không phải giới tính, Thủ Liệp Nữ Thần rất đẹp Nhâm Thiện cũng không hứng thú, bời vậy đối với nàng trong lời nói không khách khí.
Một gã thánh đấu sĩ thấy mắt Thủ Liệp Nữ Thần trừng trừng, còn muốn tìm Nhâm Thiện hỏi rõ, lo lắng dẫn phát tranh đấu hai bên, liền xông vào giữa Thủ Liệp nữ thần và Nhâm Thiện. Vỗ vỗ cánh tay Nhâm Thiện nói : “ Nhâm tiên hữu, Thủ Liệp nữ thần các ngươi không nên ầm ĩ , chúng ta đều là minh hữu, được rồi Nhâm tiên hữu, các ngươi rốt cuộc là xảy ra chuyện gì ? như thế nào trong thời gian ngắn như vậy bị người kia giết sạch, vừa rồi chúng ta vừa thử qua uy lực người kia quả thực rất lợi hại, nhưng là dùng một chiêu đem toàn bộ các ngươi tiêu diệt, theo như tu vi hắn vừa thể hiện không phù hợp lắm ”.
Tên thánh đấu sĩ này nói chuyện ngữ khí ôn nhu hơn rất nhiều, Nhâm Thiện nghe như thế nào cũng không trướng tai, liếc lại Thủ Liệp Nữ Thần hừ nhẹ một tiếng, hít một hơi thật sâu chậm rãi nói. Các ngươi biết hắn dùng pháp khí gì không ? là Bàn Cổ Phủ phối hợp Phá Thiên Quyết.... Bàn Cổ Phủ ? Phá Thiên Quyết ? chính là được xưng Cửu Châu đệ nhất thần khí ”.
“ Nếu như lúc ấy ta không có nghe sai, không có nhìn nhầm khẳng định đúng, ngươi nói ta có thể thoát được sinh tử không phải là mắn là cái gì ?” Nhâm Thiện giải thích như vậy, những người khác nhất thời lâm vào trầm mặc : “ Đúng vậy ! Bàn Cổ Phủ được xứng Cửu Châu đệ nhất thần khí, uy lực của nó mạnh người không có cách nào ngăn cản, bọn họ ngăn không được một kích cũng là hợp lý ”. Lúc này một gã thiên tiên đột nhiên nói : “ Không hay ! chúng ta nhanh chóng trở về, đem tình huống người kia có Bàn Cổ Phủ thượng báo, người kia có thể nhanh chóng quay về dải ngân hà, chúng ta cũng không có năng lực đến lúc đó đế quân dưới tình huống không biết chống lại người kia, hậu quả như vậy không thể tưởng tượng nổi ”. Nghe lời này mấy người lập tức vận dùng thủ đoạn của mình, đem tình huống Lưu Vũ Phi thượng báo cấp trên.
Cũng minh bạch vừa rồi tám người có thể bức lui Lưu Vũ Phi, cũng không phải vì Lưu Vũ Phi thực lực không đủ, mà là bận tâm đến an nguy hai người Triệu Nhược Băng, Tô Thiến. Mấy người này nghĩ đến câu nhắn lại của Lưu Vũ Phi lúc bay đi, không tự chủ được bỗng lạnh cả người. Tương lai Lưu Vũ Phi trả thù như thế nào bốn lĩnh vực bọn họ, lúc này bọn họ vẫn không cách nào đoán trước, nhất là Nhâm Thiện nghĩ tới Bàn Cổ Phủ khinh khủng trong lòng đối với Lưu Vũ Phi sợ hãi tăng thêm vài phần. Chín người qua thời gian ngắn khôi phục lại, không kịp Cùng Hoành Nguyên Tiên Giới chào hỏi liền đạp mây rời đi
Ba người Lưu Vũ Phi rời khỏi hiện trường, lần nữa xuất hiện trước một sơn cốc hẻo lánh. Theo đó tâm tình khẩn trương Triệu Nhược Băng, Tô Thiên cũng biến mất, sắc mặt nữ tử tái nhợt vì kinh hãi quá độ, Triệu Nhược Băng trong người bị thương lại càng khó coi. Lưu Vũ Phi đau lòng vuốt mặt nàng khẽ cười, truyền một cổ chân nguyên lực vào trong cơ thể Triệu Nhược Băng. Cho đến lúc Triệu Nhược Băng Khôi phục thương thế, Tô Thiến vẫn mang theo ngữ khí kinh hoàng hỏi : “ Ca, bọn họ là cái thứ người gì, tại sao đột nhiên tập kích chúng ta”.
“ Băng nhi, Thiến nhi, xin lỗi a ! lần này tất cả đều vì ta, nếu như không phải lời của ta các ngươi cũng không có tao ngộ thế này ” Lưu Vũ Phi âm trầm nói : “ Bọn họ có thể gọi là tiên nhân, là thuộc về tiên nhân ngoại quốc, bất quá bọn họ sẽ vì hành động hôm nay, phải chả giá lớn ”.
“ Tiên nhân ngoại quốc ? như thế nào gọi là tiên nhân ngoại quốc ? ca, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, ta như thế nào càng nghe càng hồ đồ ”.
“ Quên đi, việc này thoáng cái nói không rõ, sau này có thời gian ta chậm rãi nói lại, Băng nhi, Thiến nhi, chúng ta về nhà không ? nếu đã bị bọn họ theo dõi, bọn họ không sẽ không thể để chúng ta tiếp tục du ngoạn tiếp ”.
“ Vâng , chúng ta trờ về thôi, hơn nữa chúng ta rời đi đã nửa tháng cũng mua rất nhiều đồ vật, ” Triệu Nhược Băng, Tô Thiên thu hồi nghi vấn trong lòng trả lời. Xuất ra Bàn Cổ Phủ mở ra một đạo thời không thông đạo, ba người Lưu Vũ Phi chậm rãi biến mất tại Tử Lan Tinh. Trên đại điện Hoàng Nguyên Tiên Giới, mấy tiên nhân nhìn thân ảnh Lưu Vũ Phi chậm rãi biến mất hỏi : “ Đế quân, chúng ta cứ để bọn họ rời đi như vậy sao ? trên người hắn có thể có vật phẩm của Hư Vô Thủy Thần, rất có thể chính là Thần Nguyên Chiến Giáp của Thủy Thần ”.
“ Tại sao không thể để hắn rời đi ? chẳng lẽ muốn chúng ta cùng Tân Nguyên, Thánh Điện Sơn, còn có Thiên Đình cùng đối kháng hắn sao ? không nói lúc trước hắn sử dụng thần khí kia, vạn nhất trên người hắn mặc thật sự Thần Nguyên Chiến Giáp, chúng ta cần bao nhiêu tiên nhân liên thủ mới có thể phá hủy, lại muốn trả bao nhiêu giá lớn mới đem bọn họ lưu lại ? Hoành Nguyên đế quân cau mày trả lời ”.
“ Nhưng là ...... ”.
“ Được rồi, ngươi cũng không cần lo sợ, ta sẽ đem việc này thượng báo cấp trên, mấy đại lão mỗi người đều nhàn nhãn đến phát mọc rêu rồi, hơn nữa đối với vật phẩm của Thủy Thần bọn họ so với chúng ta còn muốn khẩn trương hơn, nói vậy bởi bọn họ cũng không muốn chí bảo của Hoành Nguyên Giới bị người khác đoạt đi.” Hoành Nguyên đế quân chen vào câu nói của tiên nhân kia, nói ra quyết định của mình. Ba người Lưu Vũ Phi mất vài phút đồng hồ thông qua thời không thông đạo, nhìn phiếm ánh sáng màu lam chính là địa cầu, Lưu Vũ Phi thời phào nhẹ nhõm : “ Thiến nhi, Băng nhi chúng ta về nhà ”. Triệu Nhược Băng, Tô Thiến hoan hô một tiếng, ba người thân ảnh vặn vẹo biến mất trong không khí.
Lần nữa thân xuất hiện tại biệt thự ở Bắc Kinh , lúc này Bắc Kinh vẫn trong màn đêm. Mặc dù rời Bắc Kinh mới nửa tháng, Tô Thiến, Triệu Nhược Băng trở lại biệt thự vẫn có vẻ dị thường vui vẻ. Ở Tử Lan Tinh chịu khổ, về nhà tâm tình bất an cũng biến mất vô tung. Trên sàn nhà phòng khách đã bày đủ các loại vật phẩm trang sức mua ở Tử Lan Tinh, Triệu Nhược Băng hai người tại khuê phòng thảo luận mình như thế nào sử dụng tranh sức , nói cười vui vẻ thỉnh thoảng phát ra vài tiếng cười duyên.
Nhìn các nàng thư giãn, đã chắc chắn cảnh tượng ở Tử Lan Tinh không làm các nàng thương tổn, Lưu Vũ Phi âm thầm thở dài một hơi. Theo sau hai người Triệu Nhược Băng hỏi một tiếng, rồi quay lại thân tiến vào Giang Sơn Xã Tắc Đồ. Lúc này hắn muốn một mình nghĩ lại. Nhìn mọi người trên đấu trường Bổ Thiên Cung tu luyện, Lưu Vũ Phi nhớ tới chính mình từng đáp ứng Sở Uyển Tĩnh, trong hành trình tây phương sẽ dẫn theo đệ tử Bổ Thiên Cung.
Tình huống hiện tại có biến, lúc ấy Lưu Vũ Phi cũng không có nghĩ đến Tân Nguyên, Tượng Giao Viên, Thánh Điện Sơn, Tây Phương Thiên Đình cùn nhau liên thủ hợp tác, lại đem theo đệ tử Bổ Thiên Cung, sợ đối với các nàng có nguy hiểm. Rời đầu trường tu luyện của đệ tử Bổ Thiên Cung, Lưu Vũ Phi lầm bầm : “ Xem ra các nàng tu luyện không thiếu sót, nói vậy quốc nội không có xuất hiện cái gì dị thường, thật sự kì quái, mấy người lĩnh vực kia như thế nào chưa tới phiền toái, chẳng lẽ bọn họ bận tâm tiên giới sao ? nghĩ không ra nguyên nhân trong đó, Lưu Vũ Phi đành đem vấn đề sau này suy nghĩ ”
Trước mắt hắn chính là như thế nào làm tiếp, là mang theo đệ tử Bổ Thiên Cung, hay là một mình đi trước. Từ khi bốn lĩnh vực liên thủ xem ra bọn họ đã đặt quyết tâm trừ bỏ mình, như vậy lần này tây phương hành trình cũng không dễ dàng như trong tưởng tượng. Lưu Vũ Phi tính toán trong lòng, bốn lĩnh vực liên thủ như thế nào có khả năng cầm chân ta, Ta Lưu Vũ Phi lúc nào sợ, bọn chúng dám hướng tới Thiến Nhi, Băng nhi xuống tay, mình cũng cũng không cần khách khí với bọn họ, nghĩ tới đây Lưu Vũ Phi lộ ra luồng sát ý.
Về phần đệ tử Bổ Thiên Cung, Lưu Vũ Phi quyết định ngày mai cùng Sở Uyển Tĩnh thương lượng một chút, đến cùng như thế nào hãy để cho các ngày tự quyết định. Làm xong tất cả mọi việc, Lưu Vũ Phi bắt đầu an tâm đả tọa. Ngày hôm sau, tình dậy, Lưu Vũ Phi đánh thức Sở Uyển Tĩnh đang nhập định. Nhìn Lưu Vũ Phi Sở Uyển Tĩnh đương nhiên ân cần hỏi thăm vài câu, hỏi Lưu Vũ Phi tình huống lần này du ngoạn. Lưu Vũ Phi không khách khí, đem hết thảy tao ngộ ở Tử Lan Tinh nói ra, cũng đem các bước kế tiếp của mình nói cho Sở Uyển Tỉnh.