Chương 15 : ông già khốn nạn đấu phép
Nguồn: Sưu tầm
Phốc !
Chỉ nhìn thấy tên mập lùn lại từ dưới đất chui lên , lần này thì Lục Khổng đã có chuẩn bị , nhìn thấy cánh chấn của đối phương đang đá tới , hắn tỏ ra dứt khoát không thèm đỡ nữa , mà trực tiếp tung cú đấm về phía trước .
Lục Khổng tin rằng dựa vào ngoại công của bản thân , cho dù bị tên lùn mập đá trúng 1 cú vào người cũng không sao , nhưng mà chỉ cần hắn trúng 1 cú đấm của mình , vậy thì Lục Khổng tuyệt đối đủ tự tin đánh vỡ đầu hắn !
Nhưng mà Điền Trấn ở phía sau bỗng nhiên nhìn thấy chân của tên mập lùn lấp loé tia sáng sắc nhọn ! trong lòng ông ta rung lên 1 cái , vội vã hét lớn : “ Lục Khổng , tránh ra !”
chính vào lúc này , 1 chiếc bóng màu xanh từ trên cao rơi xuống , giống như 1 luồng gió chạy quay người của Lục Khổng , Lục Khổng chỉ cảm thấy như có 1 luồng sức mạnh cực lớn đang kéo lấy mình , cơ thể không tự chủ hất tung sang 1 bên . tên mập lùn cảm thấy đôi chân tê tái như đang bị ai đó tóm lấy , hắn phản ứng cực nhanh , lập tức dùng tay kéo lấy quần của mình .
Vù 1 tiếng , hắn đã nhảy lùi ra xa khoảng vài mét , đứng yên tại chỗ .
Ngô Đạo Tử đứng ngay chính giữa đấu trường , toàn thân như đang bị 1 lớp ánh sáng màu vàng bao phủ , chỉ nhìn thấy trong tay đang nắm lấy thứ gì đó , dường như có chút kinh ngạc , món đồ trong tay thì ra là 1 ống quần , trên ống quần đó có khảm 1 vòng lưỡi dao nhỏ , những lưỡi dao đó nhấp nháy tia sáng màu xanh , rõ ràng là đã được bôi 1 loại thuốc độc nào đó .
Ngô Đạo Tử khẽ díu mày , la lớn : “ khá lắm lũ họ Phong của ngũ hành tông , nghe đồn rằng các ngươi thủ đoạn ác độc , hành sự quái dị , hôm nay bị ta gặp phải quả thật đúng như lời đồn ! ngũ hành tông các ngươi tuy là môn phái tục thế , nhưng dù sao cũng có thể xem là người tu hành giống ta , không ngờ lại sử dụng những thủ đoạn bỏ độc như thế này !”
Ong ta vẫy ống tay áo 1 cái , vòng lưỡi dao trên ống quần lập tức biến thành vô số mảnh vụn rơi xuống đất .
Điền Trấn nhìn thấy Ngô Đạo Tử từ trên trời bay xuống , trong lòng vừa kinh ngạc vừa mừng rỡ , bỗng nhiên sực nhớ lại tổ tiên từng nói rằng trong lần chiến đấu tranh đoạt vị trí tông chủ trước đã từng có cao nhân ra tay giúp đỡ , không ngờ hôm nay mình lại may mắn gặp được cảnh ngộ này .
Ong ta không dám do dự , vô cùng cung kính rướn người 1 cái , nghiêm giọng nói : “ vị tiên sinh này không biết là tiền bối cao nhân ở phương nào thế ?”
Ngô Đạo Tử ngật đầu , mỉn cười nói : “ các hạ là gia chủ của nhà họ Điền , tông chủ của ngũ hành tông phải không nào , ta với quý môn có chút mối tình hương lửa , hôm nay vừa đúng lúc đi ngang qua đây nên mới gặp được cảnh này mà thôi .”
Điền Trấn cẩn thận quan sát Ngô Đạo Tử , lúc này toàn thân trên dưới của Ngô Đạo Tử được bao phủ bởi 1 lớp ánh sáng màu vàng , người ngoài hoàn toàn không thể nhìn rõ khuôn mặt và thân hình của ổng , chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy 1 bóng người đang đứng trong lớp ánh sáng màu vàng mà thôi .
Ngô Đạo Tử nói xong câu đó , quay người nhìn về phía nhóm Cuồng Phong la lớn : “ chuyện của ngũ hành tông , lẽ ra 1 người ngoài như ta không nên nhúng tay vào , nhưng mà nhà họ Phong các ngươi hành sự quáidị , đã bị đuổi ra khỏi ngũ hành tông từ lâu , điều này đã được phán xét từ lâu rồi mà . nếu như hôm nay các ngươi tới làm phiền nhà họ Điền , thì đừng trách đạo gia ta đây ra tay đấy !”
Cuồng Phong yên lặng 1 hồi , nhìn chằm chằm vào Ngô Đạo Tử , khẽ díu mày , nhìn vào tên vừa cao vừa gầy ở bên cạnh nói : “ mi tới thử hắn xem sao .”
tên cao gầy tiến về phía trước 1 bước , lạnh lùng hét lớn : “ giả thần giả quỷ ! đích thân ta sẽ vạch trần bộ mặt thật của mi ra !”
nói xong , hắn từ trong lòng lấy ra 1 viên ngọc màu đen rải xuống đất , miệng niệm thần chú , chỉ trong nháy mắt , chỉ cảm thấy 1 trận gió lạnh thổi tới , 1 luồng khí màu đen từ dưới đất bốc lên , tạo thành 1 bóng người , nổi bồng bềnh trong không khí , dần dần lộ ra 1 bộ mặt hung ác , mặt xanh răng nanh ,hướng về phía Ngô Đạo Tử nhe nanh múa vuốt.
Ngô Đạo Tử cười lạnh 1 tiếng : “ hừ , xem ra nhà họ Phong quả nhiên là hành sự gian tà , ngũ hành thuật trong ngũ hành tông của môn phái các ngươi không chịu khổ luyện , lại chạy đi luyện những thứ gian tà bất chính như thế này ! những thứ pháp thuật thao túng ma đất hạng bét kia , cũng dám ở trước mặt Ngô ……..à , cũng dám ở trước mặt đạo gia ta đây thi triễn sao !”
chỉ nhìn thấy những con ma đất mặt xanh răng nanh kia có 1 luồng khí màu đen vây quanh toàn thân , không ngừng vang lên những tiếng hú mãnh liệt , những móng vuốt dài dài dang ra , cho dù là nhóm Điền Trấn đang đứng ở phía sau , cũng đã toát cả mồ hôi lạnh .
Ngô Đạo Tử yên lặng nhìn vào những con ma đất đang ép gần tới mình , từ trong lòng lấy ra 2 tấm người giấy đã cắt may 1 cách tinh tế , nắm chặt trong tay niệm thần chú , sau đó rải về phía trước , la lớn : “ biến !”
2 tấm người giấy bay xuống đất , vù 1 tiếng , bốc ra 2 luồng sáng màu vàng , lập tức biến thành 2 vị môn thần mặc giáp vàng tay cầm đao kiếm ! 2 vị môn thần đ1o vừa nhìn thấy nhóm ma đất ở trước mặt , lập tức gào lớn 1 tiếng , nhào về phía trước , luồng sáng màu vàng tung bắn tứ phía , đánh tới nỗi mấy con ma đất phải ôm đầu chạy trốn như chuột , những con ma đất bị môn thần đánh trúng , lập tức khóc gào lên 1 tiếng , hoá thành 1 luồng khói màu đen tan biến theo chiều gió . xem chương mới tại tunghoanh(.)com
Ngô Đạo Tử cười típ mắt nhìn vào những con ma đất đều đã bị hồn bay phách lạc , ngón tay bắn ra 1 tia sáng màu vàng , 2 vị môn thần rung lên 1 cái , luồng sáng màu vàng tan đi , lại biến thành 2 tấm người giấy , Ngô Đạo Tử vẫy ống tay áo , thu lại chúng vào trong tay áo của mình .
“ thế nào ? lũ nhóc nhà họ Phong kia , còn có bản lãnh gì không ?” Ngô Đạo Tử dương dương tự đắc sờ sờ cằm mình , cười nói : “ những việc khử tà diệt mà , là sở trường của bổn đạo gia ta đây nè!”
Cuồng Phong ngăn cản tên gầy ốm còn đang định tiếp tục hành động , hắn nhìn chằm chằm vào Ngô Đạo Tử , trầm giọng nói : “ các hạ pháp thuật cao cường , không biết là cao nhân của môn phái nào thế ?”
Ngô Đạo Tử lắc đầu : “ môn phái của bổn đạo gia , có kể cho mi nghe mi cũng không biết đâu . vậy thì hỏi làm chi nữa ? nhóc con , mi hãy về đi , đợi thêm 20 năm nữa , bảo đệ tử của mi tới , hừ , bọn mi tu luyện những pháp thuật gian tà bất chính , sẽ không sống được bao lâu đâu .”
Cuồng Phong bỗng nhiên cười lớn , giơ kiếm chỉ thẳng về phía Ngô Đạo Tử , lạnh lùng nói : “ pháp thuật của ông tuy lợi hại , nhưng chưa chắc ta sẽ sợ ông ! hôm nay ta đứng ở nơi này , trừ khi ông thắng được ta , nếu không thì , mạng sống của lũ họ Điền kia đêm nay ta lấy chắc rồi !”
Nói xong , hắn không đợi Ngô Đạo Tử kịp lên tiếng , miệng phát ra 1 tiếng rít nhẹ , thanh kiếm trong tay giống như con rắn độc bắn thẳng về phía trước . cây kiếm đó dường như có sinh mệnh riêng của nó , khí xanh trên lưỡi kiếm không ngừng lưu chuyển , 1 luồng khí tà hàn ép thẳng vào người Ngô Đạo Tử .
Ngô Đạo Tử “ủa” 1 tiếng , nhanh chóng nhảy lùi về phía sau vài bước né tránh , kinh ngạc nói : “ các ngươi đã luyện thành thứ này ư ?”
Điền Trấn ở phía sau vô cùng sốt ruột , la lớn : “ tiên sinh hãy cẩn thận , đó chính là bảo vật cấm của nhà họ Phong , vô cùng tà độc , nếu như bị đâm trúng 1 kiếm , e rằng ……..”
ông ta còn chưa nói xong , Ngô Đạo Tử hí hí cười lạnh , la lớn : “ tuy thanh kiếm lợi hại , nhưng cũng phải xem đang nằm trong tay ai !” ổng nói xong câu đó , há to miệng ra , dưới chiếc lưỡi lè ra 1 thanh kiếm chỉ dài khoảng vài cm .
Thanh kiếm đó rơi vào trong lòng bàn tay của ổng , chỉ giống như món đồ chơi của em bé vậy , Ngô Đạo Tử cười nhẹ , niệm vài câu thần chú , trong lòng bàn tay nhấp nháy 1 luồng sáng màu vàng , 1 thanh kiếm dài trên 3 thước đã nằm gọn trong tay ổng .
“ thử thử thanh kiểm của đạo gia ta nè !” Ngô Đạo Tử há há cười lớn , thả lỏng lòng bàn tay ra , hét lớn 1 câu : “ đi !”
thanh kiếm của Ngô Đạo Tử biến thành 1 luồng sáng màu vàng , chém thẳng về phía Cuồng Phong , Cuồng Phong cũng không né tránh , cầm kiếm đứng yên tại chỗ .
chỉ nghe thấy “dong !dong ! dong !” 1 chuỗi âm thanh va chạm vang lên 1 cách trong trẻo .
Ngô Đạo Tử vô cùng nhàn rỗi đứng yên tại chỗ , mỉn cười nhìn vào Cuồng Phong , trong miệng không ngừng niệm những câu thần chú , ngón tay như đang lôi kéo gì đó , thanh kiếm ở phía xa bay lượn lên xuống , lúc thì đâm , lúc thì chém , tấn công 1 cách dồn dập về phía Cuồng Phong . tốc độ càng lúc càng nhanh , dần dần mắt thường đã không còn nhìn thấy thanh kiếm nữa , chỉ có thể nhìn thấy 1 tia sáng màu vàng đang bay quanh người của Cuồng Phong . không ngừng truyền tới những âm thanh va đập của kim loại .
Thân thể của Cuồng Phong nhẹ nhàng như 1 bóng ma , dường như không cần tốn quá nhiều sức , cho dù phi kiếm của Ngô Đạo Tử có nhanh tới cỡ nào , động tác của Cuồng Phong cũng không hề thua kém , thanh kiếm dài trong tay mang theo 1 luồng hàn khí , nhẹ nhàng hoá giải những cuộc tấn công như vũ bảo của thanh phi kiếm của Ngô Đạo Tử .
Dần dần , sắc mặt của Ngô Đạo Tử càng lúc càng kỳ lạ , bỗng nhiên ông ta nhảy cẫng lên , la lớn 1 tiếng “ ái da , không hay rồi !” chính vào lúc này , thanh phi kiếm của Ngô Đạo Tử đã vang lên những tiếng than khóc , sắc mặt của ổng cũng bắt đầu biến đổi , nhanh chóng vẫy ống tay áo 1 cái , thanh kiếm đã bay trở về trong tay ông ta , nhìn vào thanh kếm , không kềm được nộ khí xung thiên .
Thì ra trên lữơi kiếm đã xuất hiện vô số chỗ sứt mẻ lớn nhỏ , Ngô Đạo Tử đang vô cùng đau xót, tuy thanh kiếm này không phải thứ thượng đẳng , nhưng dù sao cũng đã theo mình nhiều năm rồi , năm xưa luyện thanh kiếm này cũng không phải dễ dàng , không ngờ hôm nay suýt chút nữa thì bị kẻ thù chém gãy làm đôi . nhìn thấy thanh phi kiếm bị tổn hại thành như vậy , muốn sửa lại chắc phải tốn khá nhiều công sức .
Ngô Đạo Tử nộ khí dâng cao , không kềm được thót miệng chửi lớn 1 câu : “ tao XX cái OO mi đi !lẽ ra tao còn định rủ lòng nhân từ , chỉ múôn đánh đuổi mày thôi , nhưng mày lại không biết điều ! hãy đợi đấy , ta sẽ bóp nát cặp trứng của mi !”
Trong lúc ổng đang cuống cuồng , cái dáng vẻ nghiêm trang của 1 cao nhân thế ngoại mà ổng cố gắng giả tạo nãy giờ đã hoàn toàn tan biến , nhìn thấy vị “cao nhân” này tức giận tới nổi nhảy nhót tại chỗ , trong miệng không ngừng thót ra những câu chửi tục , Điền Trấn đã nhìn tới nỗi ngơ ngác cả người , ngay cả Cuồng Phong cũng rơi vào tình trạng đó .
Lẽ ra đêm nay Ngô Đạo Tử chỉ muốn nhanh chóng bay về nhà dẫn Tiểu Lục đi ra mắt sư phụ , không ngờ lại gặp được vụ việc này , đã vậy còn bị lỗ mất thanh kiếm của mình , lúc này khí nóng sôi sục hơn bao giờ hết . ổng vù 1 tiếng bay cao lên trời , chỉ nhìn thấy miệng ổng không ngừng niệm thần chú , vẫy tay 1 cái , trên lòng bàn tay xuất hiện 1 lá bùa màu vàng !
“ thằng nhóc khốn nạn kia , hãy thưởng thức chiêu “ chưởng tâm lôi” của ta nè !”
bầu trời lúc nãy lẽ ra còn đang rất yên tĩnh , lúc này bỗng nhiên truyền tới những tiếng đùng đoàng vang dội , ngay sau có rất nhiều cư dân trong thành phố có thể tận mắt chứng kiến 1 cảnh tượng kỳ lạ !
những tia sét màu vàng bỗng nhiên xuất hiện trên bầu trời , rồi đột nhiên đánh mạnh xuống 1 đỉnh núi trong thành phố …..