- Ý mầy nói, mầy là …. Vợ chưa cưới của anh Honey.
Hạ Vi như được mùa, hất hất cái mặt xinh xắn kia, nói là hất hất thôi chứ hiện giờ mặt nàng đang nhìn lên nóc nhà
- Phải, em thông minh đó em dâu à.
Ko thể tin được vào những gì mình nghe thấy, nó quay lại nhìn Kỳ Khôi, cả lớp nín thở theo dõi, họ đâu biết Kỳ Khôi là anh nó, chỉ nghĩ là…. Vậy nên cho rằng nó đang ghen, cảm thấy thương thay cho thần đồng của họ, rồi đây sẽ tan xương nát thịt với nhỏ atula này mất, nhưng rồi… bất ngờ là nó lại quay mặt qua Hạ Vi cười hè hè, nắm tay bắt chân một tiếng chị hai tiếng chị, rồi cả lớp tiếp tục sock tập hai khi mà Kỳ Khôi lên tiếng nói một câu, lần này nó cũng bật ngửa vì câu nói của anh mang tính sát thương quá lớn:
- Hạ Vi cũng là em ruột của Thiên Vũ đó.
- HẢ? ????????????????????
Cả lớp đặt dấu chấm hỏi to đùng. Cái gì kỳ vậy chứ? Anh em mà gọi nhau là anh yêu? Anh em mà ôm ôm ấp ấp vậy hả? anh em mà …. Hàng loạt câu hỏi được đặt ra. Nó nhìn hai con người quái đản kia, mặt nhăn như ăn phải ớt.
- Vậy thì giờ gọi nhau là gì đây? quan hệ gì mà lằn nhằn phức tạp quá vậy.- nó nói mà mặt cứ nhăn nhăn nhó như con ….
- Trước gọi sao giờ gọi vậy? – Kỳ Khôi lên tiếng giọng lạnh tanh.
Nó quay lại nhìn anh, mặt hầm hầm, thái độ gì chứ? có vợ chưa cưới mà ko nói một tiếng, đáng ghét :- mà hai người đã đính hôn chưa?- nó tiếp tục tò mò
- Rồi em dâu à, khi anh Khôi tròn 18 tuổi. – Hạ Vi lại tiếp tục vừa nhìn trần nhà vừa nói chuyện
- Cái gì? Khi Honey 18 tuổi vậy khi đó mầy mới 14 tuổi à, ồ nhỏ vậy mà đã có chồng chưa cưới, ngưỡng mộ nha.- nó vừa nói vừa cười cười nhìn Kỳ Khôi, giọng trêu chọc thấy rõ. ( tâm trạng cũng thay đổi 180 độ).
- Nói cho em biết, khi anh yêu của chị 18 tuổi cũng từng bị ép đính hôn với thiên kim nhà Lê Hạ đó, nhưng anh ấy đã một mực từ chối, phải trốn qua Mỹ để giữ gìn “ trinh tiết” đợi em đó, em còn ko biết cảm động à. – nhỏ Hạ Vi trong lúc sung sướng đã thốt lên một tràng dài làm Quang Anh cười nghiêng ngả, còn nó thì đơ như cây cơ và ai kia thì ngượng đỏ mặt, quả là một bất ngờ lớn lao. Chắc hôm nay mang tên là ngày bất ngờ à, vì có nhiều chuyện quá bất ngờ đã xảy ra, tỉnh dậy sau cơn mơ do Hạ Vi tạo nên, nó chợt nhớ ra điều gì, quay lại nhìn con nhỏ quân sư quạt mo.
- Này con kia sao mầy nói Thiên Vũ là con một.
Thiên Vũ ngồi bên này đang ngượng chín mặt vì vố hố của cô em gái ranh ma tạo ra cho mình, chưa biết làm gì hay nói gì, nghe nó nói anh cũng bất ngờ, trong đầu hiện lên một ý đồ đen tối. Trong khi Nguyên Thảo đang lúng túng ko biết nói gì thì anh đứng dậy choàng tay qua cổ nó, mặt anh cười, nụ cười gian tà ko thể tả nổi:
- Hạ Vi sống từ nhỏ bên Mỹ, chỉ có những người quen thân mới biết nó thôi. Như em vậy đó. Mà vợ nè anh ko biết là em quan tâm anh đến vậy đó,lại còn tìm hiểu gia đình anh nữa chứ, em có gì ko biết cứ hỏi anh, em đi hỏi người khác chi cho mệt vậy – từng câu nói là từng cái nhích, mặt anh lúc này đã sát tới mặt nó, cách nhau cỡ 5mm là cùng, khoảng cách mà có thể nhìn thấy từng cái lỗ chân lông của nhau í. Tất nhiên mặt ai kia cũng đỏ dần theo từng cái nhích đó làm anh thích ko thể tả, có lẽ đúng như Nam Phong nói, nó yêu anh mà ko biết, đúng là ngốc quá mà.
Đến giới hạn nhất định, nó dùng hết sức đẩy anh ra xa, sẵn chân đá anh một cái rõ đau, miệng chửi liên tục nhưng ko câu nào ra hồn cả. Cả lớp nãy giờ cứ ngồi há hốc mồm ko hiểu gì cả, trông như một lũ ngố. Kể từ khi nó xuất hiện trong lớp này, ko ngày nào mà bọn họ ko sock, nhưng đó đã trở thành thói quen ko thể thiếu rồi, vắng nó họ lại thèm những cú sock mà nó tạo ra, đến mức ăn ko ngon mà ngủ cũng ko yên.
Rồi con nhỏ chuyên thông báo mấy tin giật gân đã xuất hiện. Vẻ mặt hình sự ko thể tả.
- Tụi mầy biết gì chưa?
Cả lớp đang trong trạng thái đơ quay lại nhìn nó, đồng loạt lắc đầu như đang diễn hài vậy.
- Hoàng Kỳ Vân chính là Khay Vi đó.
Cả lớp bây giờ… đang ở một trạng thái nào đó ko ai biết được, chỉ thấy là những cái mặt vô thức tay chân cứng đơ, mắt trợn ngược, miệng há to, hệt như những bức tượng vậy, trông thật … dễ thương hihi….hihi
Con nhỏ truyền tin nhìn về phía cuối lớp, 4 nam 5 nữ đang nhìn nhỏ với ánh mắt rất thân thương, làm nhỏ chột dạ, phi thẳng ra khỏi lớp ko dám quay đầu lại
Lúc này một nhân vật khác của lớp đang dò dẫm từng bước chân vào lớp, đó chính là Nhân, nhưng… gì thế kia, mặt anh toàn vết bầm, miệng còn rơm rớm máu, khả năng số một là vừa bị đánh xong, nó đưa mắt nhìn một lượt người anh, trên tay còn nhiều vết bầm khác, nhưng mờ hơn, chứng tỏ bị đánh cách đây mấy ngày, khuôn mặt nó tối dần, đen xì. Đang định tới hỏi chuyện gì nhưng chuông vào lớp đã vang lên, tất cả đã vào chỗ ngồi.
Nhỏ Hạ Vi rất hiểu chuyện nên đã chuyển qua chỗ Tuyết Trang ngồi, cho nó ngồi cạnh Thiên Vũ, còn Nhân thì được sắp cho một bàn khác ngồi cuối lớp phía sau Tuyết Trang. Ngồi học mà tâm trí nó trên mây, cục tức trong người ko nguôi được, dám động vào người của nó, ko biết lũ nào mà gan to như vậy. Đối với nó, Nhân ko chỉ là một người bạn, mà còn là một tri kỷ mặc dù Nhân lúc nào cũng tỏ ra sợ sệt nhỏ, chả là khi còn ở quê cũ nhỏ bị đánh hội đồng, hiền như Nhân mà cũng xông vào giải vây cho nhỏ, từ đó, nó có sở thích bắt nạt anh chàng, nhưng cũng có đôi lúc nó hiền đột xuất ( là những lúc nó buồn vu vơ đó) hay ngồi một mình, Nhân lại tới nói chuyện với nó, vậy nên trong thâm tâm nhỏ Nhân đã là một người bạn. Trở về hiện tại, nó nhìn mặt Nhân, cục tức ko những ko tan mà cứ lớn dần. Ngồi bên cạnh Thiên Vũ nhìn nó cũng hiểu được chút ít, anh ko nói gì, trở về trạng thái lạnh lùng vốn có, trong đầu là một mớ hỗn tạp.