Chương 38: Tâm tư của Công Chúa.
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: tunghoanh.com
»-(¯`v´¯)-» Nhóm dịch: Sói Già »-(¯`v´¯)-»
Huyền Lăng Công Chúa mặc dù tôn xưng là kim chi ngọc diệp, nhưng lại đã trở thành ngu ngốc. Ở trong Đại Hoa hoàng triều, mặc dù nàng vẫn còn có địa vịvà thân phận cao cao tại thượng . Nhưng kỳ thật, ở trong lòng mỗi nhà đại quyền thế thì không có gì khác nhau so với con chó con mèo ven đường.
Gảmột quý nhân như vậy đến trong nhà của ngươi, đại biểu ý tứgì thì không ai lại không hiểu rõ.
Hoàng đế chính là phải có một ý định rõ ràng, thông qua phương thức này đểthểhiện rõ ràng ra ngoài, nói cho mọi người thiên hạbiết, Thần gia ở trong mắt hoàng thất đã không còn được tín nhiệm nữa.
Thần gia nếu đã không nh
ận được sự trông c
ậy của hoàng thất, thì các ngươi những người đi theo Thần gia, các tướng lĩnh trung thành như một hẳn là cũng phải suy nghĩmột phen cho tốt sao?
Nếu như không suy nghĩđược chu toàn, v
ẫn cứđi theo Thần gia. Như v
ậy th
ật ngại quá, hoàng đế không động đến Trấn Quốc Vương Gia Thần Trung, chẳng lẽ còn không động được đến các ngươi sao?
Mà coi như Thần Trung sẽ ra mặt bảo lãnh, hắn có thểgiữđược một người, nhưng còn có thểgiữđược tất cả? Chỉcần Thần Trung không có tâm niệm làm phản, hoàng đế sẽ từng bước thực hiện kế hoạch . Mưu kế rút củi dưới đáy nồi này , xem ra hoàng đế dùng cực kì thuần thục .
Bởi v
ậy, Thần lão gia tử cùng Thần Dạđều lấy lý do tốt nhất đểcự tuyệt tức thì . Tuy nhiên, Thần lão gia tử cự tuyệt lại không chỉcó bởi vì Thần gia, mà càng nhiều hơn là vì Thần Dạ.
Lão không muốn đứa cháu này của mình vốn đã đủ thương cảm, nay lại một đời làm bạn đến đến già với một Công Chúa ngu ngốc.
Mà nay, mặc dù cự tuyệt được ý tốt của hoàng đế, nhưng lại v
ẫn truyền đạt rõ ràng ý tứnày đi ra ngoài. Cho dù hôn sự này có thểthành hay không, thì trong cảm nh
ận của quần thần cũng có một đòn cân, hoặc nặng hoặc nhẹ mà thôi! Coi như là kế sách của hoàng đế đã thành công một nửa.
Cho nên Thần Nguyên mới có thểnói, nếu tránh cũng không thểtránh thì vì sao Thần Dạkhông chấp nh
ận. Có được một thân ph
ận hoàng thân quốc thích thì d
ẫu sao v
ẫn còn tốt hơn cũng không có được bất cứthứgì.
Tuy nhiên, tất cảmọi người th
ật không ngờ, Huyền Lăng Công Chúa lại là giảbộ ngu!
Huyền Lăng Công Chúa nhẹ nhàng cười một tiếng rồi nói:
- Sau khi ngươi nhìn thấy ta liền vội vã chạy về, nếu như ta không đến nói rõ ràng với ngươi, thì khi truyền tới tai Thần gia gia, chỉsợ sẽ gây ra vô số rắc rối.
Nghe v
ậy, Thần Dạkhẽ nhướn mày kiếm một cái, nhưng lại không nói lời nào mà chỉlẳng lặng nhìn nàng.
Một lúc lâu sau, Huyền Lăng Công Chúa khe khẽ thở dài, rồi l
ập tức nói:
- Thần Dạ, kỳ th
ật chúng ta đều là cùng hạng người giống nhau. Tại sao ta phải làm như v
ậy, trong lòng ngươi hẳn là biết rất rõ ràng?
Trong lòng Thần Dạlà hiểu rõ ràng một điểm. Đơn giản là cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, chỉmuốn tránh đểcho trong hoàng thất sinh ra tranh đấu mà thôi. Nhưng mà, Thần Dạcàng hiểu rõ ràng hơn, cái này không phải là nguyên nhân chủ yếu nhất.
Mắt thấy Thần Dạtrước sau im lặng, Huyền Lăng Công Chúa lại cất tiếng cười tự chế giễu:
xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m- Thần Dạ, v
ậy thì ngươi cứnói thành th
ật nói đi! Sinh tại đế vương gia, Bổn cung xác th
ật cao cao tại thượng. Nhưng v
ậy thì đã sao, nếu có giao thiệp nào đó thì tất cảđều là lục đục với nhau, nói càng tàn khốc hơn một chút thì đó là tự giết l
ẫn nhau.
- Trong lòng ta biết rõ ràng, các vịhoàng huynh không muốn tranh cũng phải tranh. Nhưng mà ta thì không cần tranh! Có điều ta không tranh, thì ở trong mắt các hoàng huynh không phải thanh cao tại thượng, nên lại càng không buông tha cho, mà là chờthời cơ đến mà hại ta. Chỉvới việc phụ hoàng sủng ái đối với ta, liền đủ đểcho bọn họ coi ta là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt!
Lời này trái lại không phải không có lý, chuyện nữhoàng lên ngôi thực sự không phải là chưa hề có!
Nhưng những lời này, có nói ra thì cũng tương đương chưa nói!
- Đều là đồng bào huynh đệ tỷ muội, bọn họ có khảnăng không đểý. Nhưng ta cũng không thểkhông nhìn đến thân tình, cho nên. . . .
- Cho nên đến năm bảy tuổi kia liền xảy ra một chuyện bất ngờ?
Thần Dạđột nhiên lên tiếng, mày kiếm hơi nhíu, có một chút trĩu nặng.
Huyền Lăng Công Chúa cười cười, rồi đáp:
- Ngươi đừng đánh giá ta cao như v
ậy, đó chỉlà m
ẫu h
ậu yêu cầu ta làm như v
ậy.
Cho dù có trưởng bối làm chủ, nhưng Huyền Lăng Công Chúa tuổi nhỏ cũng đồng ý làm như v
ậy, hơn nữa đến hôm nay v
ẫn còn không đểngười ta phát giác. Tính cách thế này làm cho không người nào có thểkhông coi trọng. Tối thiểu, Thần Dạtự nh
ận vô phương làm được tất cảđiều này.
Đó quảth
ật là dụng tâm suy nghĩkhá nhiều. Tuy nhiên, điều đó lại không thểđểcho Thần Dạđối xử tốt hơn với Huyền Lăng Công Chúa
- Nàng không tranh, đó là bởi vì đối tượng là huynh đệ tỷ muội của nàng. Nếu như đổi thành người khác, ví dụ như là Thần gia, thì tại sao nàng lại không tranh. Nếu như nàng muốn tranh, chỉdựa vào tính cách mà nàng đã thểhiện ra ngoài thì ai có thểchống đỡ?
- Ngươi nổi lên sát tâm đối với bản cung?
Sắc mặt của Huyền Lăng Công Chúa l
ập tức lạnh lẽo.
Thần Dạtịnh không phủ nh
ận điểm này, hờhững đáp:
- Nói đến bước này , nếu như Công Chúa không có lời gì khác muốn nói, xin thứcho Thần Dạkhông phụng bồi .
Nghe v
ậy, Huyền Lăng Công Chúa nhẹ nhàng nhướn mày lên, trong tiếng cười biến ảo khôn lường l
ập tức cũng tràn ng
ập một ý định giết người thấp thoáng.
Bốn mắt nhìn nhau giữa không trung, trong mơ hồ giống như kiếm khí tung hoành. Nhưng chỉmột lát sau , hai đạo ý định giết người biến mất trong nháy mắt không thấy đâu nữa.
Huyền Lăng Công Chúa chợt ch
ậm rãi nói:
- Trong thế giới này, cũng không phải chỉcó Đại Hoa hoàng triều, mà những gì tồn tại trong thế gian cũng không chỉlà quyền thế cùng phú quý trong mắt người thế tục. Thần Dạ, ta nói như v
ậy, ngươi có biết hay không?
Thần Dạg
ật đầu, Huyền Lăng Công Chúa tiếp tục nói:
- Sinh tại đế vương gia, ta có được điều kiện tài nguyên cùng hoàn cảnh mà người thường khó có thểtưởng tượng. Hơn nữa ta đã là ngu ngốc, cho nên sẽ không có người tới quấy rầy. Rốt cuộc có một ngày, ta tin tưởng ta có khảnăng chạy ra khỏi cái cũi này, thu được sự tự do tự tại thuộc về mình . Khi đó, ta sẽ rời khỏi hoàng gia!
Thần Dạánh mắt căng thẳng, nhìn thẳng vào giai nhân trước mặt mà hỏi:
- Ngươi sau này th
ật sự sẽ rời đi?
- Đương nhiên!
Huyền Lăng Công Chúa không né tránh chút nào ánh mắt kia, rồi nói với thâm ý sâu sắc:
- Nếu như hoàng triều yên ổn, ta có cái gì mà không từ bỏ được.
- Hoàng triều có yên ổn hay không, quyết định bởi phụ hoàng nàng có anh minh hay không!
truyện copy từ tunghoanh.com- Nếu có người nguyện ý phối hợp, chẳng phải hiệu quảsẽ tăng lên gấp nhiều lần?
Thần Dạhừ lạnh đáp
- Chỉsợ người phối hợp , kết quảlà sẽ rơi vào kết quảcửa nát nhà tan. Thiên gia vô tình, chẳng lẽ ngươi không biết?