Đế Quân Chương 70: Tàn Dương Môn

Đế Quân
Tác giả: Ngốc Tiểu Ngư
Chương 70: Tàn Dương Môn
  
Ads
Một hồi đại chiến, lại lấy loại phương thức kết thúc khiến cho bất lun kẻ nào đều tht không ngờtới.

Đại chiến mặc dù kết thúc, nhưng những người cùng tham gia trong đại chiến này, thì trong lòng mọi người lại đều không bình tĩnh nổi!

Câu nói kia của Diệp Thước trước khi rời đi làm cho trong lòng mọi người đều rõ ràng, một khi huynh đệ bọn họ chữa lành vết thương , việc trảthù ắt phải đến theo sau đó.

Có lẽ chuyện trảthù này thì những người này cũng có thểtiếp nhn được. Nhưng ai có thểcam đoan, ba huynh đệ bọn họ nhất định sẽ đường đường chính chính mà đến.



Nhưng điều này còn không phải là quan trọng nhất!

Trưởng bối ba nhà, sẽ không đểý tới việc này sao?

Nếu như là đạt được mục đích dự định của bọn họ thì cũng còn được. Dù sao không có chứng cớ thì có thểlàm được gì đây?

Nhưng hiện tại lại là ba người bình an rời đi. Tuy rằng nhân vt mấu chốt đều còn không hề lộ diện, có khảnăng với sự khôn khéo lanh lợi của ba người Diệp Thước, cùng với thế lực sau lưng của ba nhà, nếu muốn tìm ra vài người đã tham dự thì sẽ không quá khó khăn!

Phương pháp duy nhất có thểbiện bạch chuyện này , tựa hồ chỉcó một con đường giết người diệt khẩu . Chỉlà. . . . . Hơn mười cao thủ Sơ Huyền, đây chính là điều mà bất cứmột nhà đại quyền thế đế đô nào đều không nỡ, cho dù hoàng thất cũng là như vy. truyện được lấy từ website tung hoanh

Ở chỗ sâu trong hoàng cung, trong một cung điện nào đó. Huyền Lăng Công Chúa lẳng lặng ngồi, hiện nay mọi nơi xung quanh, tất cảđều là tâm phúc của nàng nên liền không cần phải ... phô ra một dáng vẻ trạng thái ngu ngốc.

Nàng mặc một bộ trường sam màu vàng nhạt nhã nhặn lịch sự, ba nghìn sợi tóc tùy ý rủ xuống thểhiện ra một loại trạng thái uểoải . Tuy nhiên, loại sức sống dồi dào cùng ung dung của bc thiên hương quốc sắc thì dù như thế nào cũng không che dấu nổi.

- Công chúa điện hạ!

Cánh cửa cung điện bịđẩy ra, một người nữnhân trẻ tuổi đeo mạng che mặt bước nhanh đi đến.

- Chuyện đều làm tốt chứ.

Huyền Lăng Công Chúa lúc này mới từ từ ngồi dy, nhìn người mới đến mà cười nói.

Nữnhân đeo mạng che mặt gt đầu, rồi nói:

- Chiếu theo dặn dò của Công Chúa , sau khi đưa ba người Thần Dạđến Trấn Quốc Vương phủ , ta mới trở về. Cũng không hề chạm mặt cùng lão Vương Gia.

- Hảo. . . .

- Công chúa điện hạ, lão phu không hiểu. Bất kểlà Thần Dạ, hay Diệp Thước và Thiết Dịch Thiên, đều là kẻ địch của Đại Hoa hoàng triều, tại sao người còn muốn cứu bọn họ?

Bên cạnh Huyền Lăng Công Chúa , một ông lão cao giọng hỏi.

Huyền Lăng Công Chúa cười cười, rồi đáp:

- Đại sư tỷ, tỷ giải thích một phen cho Tuyên lão đi!

Nữnhân đeo mạng che mặt nói:

- Vào lúc ta tới, lão Vương Gia, Diệp Vô Địch, cùng với Thiết Phi Long đều đã biết chuyện ba người bịvây công .

- Nói cách khác, nếu như ta không cho Đại sư tỷ ra tay cứu giúp thì ba người Thần Dạcũng sẽ vô sự. Nếu đã như vy, vì sao ta không nên thu lấy nhân tình này?

Huyền Lăng Công Chúa vươn vai, nở một nụ cười mà nói tiếp:

- Tuyên lão ngươi đương nhiên nói không sai. Ba người này, về lý lun đều là kẻ địch của Đại Hoa hoàng triều ta. Có điều đó cũng vẻn vẹn là lý lun. Nếu như một ngày kia, Đại Hoa hoàng triều do Bổn cung làm chủ, Tuyên lão cho rằng, với quan hệ giữa ta cùng với Thần Dạthì ân oán giữa đôi bên còn có thểđáng giá nhắc tới sao?

- Cái này?

Ông lão tên là Tuyên lão lp tức thất thần .

Huyền Lăng Công Chúa cười nhạt, vừa giống như đang đề xuất, lại giống như đang cảnh cáo:

- Tuyên lão, vĩnh viễn không nên đánh giá thấp những người khác. Cho dù những người này ở trong mắt, đều là loại tồn tại như con kiến hôi. Có điều nếu như sơ ý , con kiến hôi cũng có thểcắn chết con voi lớn.

Gương mặt già nua của Tuyên lão có hơi đỏ lên, nhưng vn không phục mà nói:

- Công chúa điện hạnói lời này là không sai. Nhưng mà hiện tại, nếu như hoàng đế bệ hạdồn ép từng bước, một khi khiến cho Thần gia không thểnhịn được nữa thì sẽ xảy ra đại chiến kịch liệt. Đến lúc đó, cho dù điện hạđã nắm trong tay Đại Hoa hoàng triều, nhưng cừu hn ân oán chỉsợ cũng không phải như điện hạnghĩ; muốn hóa giải là có thểhóa giải.

Nghe vy, Huyền Lăng Công Chúa giảo hoạt cười một tiếng rồi nói:

- Cho nên, ta đã sai người gấp rút đưa thư cho đại hoàng huynh, đểcho huynh ấy mau chóng trở lại đế đô. Có đại hoàng huynh xen ln vào đây, chuyện sẽ hỗn loạn hơn rất nhiều. Nói vy phụ hoàng cũng phải hơi khắc chế hơn một chút chứ?

Nói đến bước này, Huyền Lăng Công Chúa ánh mắt đột nhiên lạnh đi, nàng nói với âm thanh lạnh lùng:

- Trong đế đô, còn có một vài người muốn đục nước béo cò, thực sự cho là Bổn cung cũng không hề phát giác ra sao?

- Công chúa điện hạ!

Nữnhân đeo mạng che mặt nhẹ nhàng nói:

- Khi ta mang theo ba người Thần Dạrời đi thì có gặp một người, hẳn là cao thủ Tàn Dương Môn.

- Tàn Dương Môn?

Sắc mặt Tuyên lão lp tức biến đổi.

Huyền Lăng Công Chúa cũng là lạnh lùng cười lạnh mà nói:

- Trong đế đô, vn dấu kín một vịcao thủ không rõ lai lịch , Bổn cung đã sớm đoán tất là người của Tàn Dương Môn . . . .

- Điện hạ, lão phu đi giết người kia.

Tuyên lão vội nói.

- Không cần!

Huyền Lăng Công Chúa xua xua tay mà nói

- Người của Tàn Dương Môn , nếu đã tìm kiếm được người thích hợp thì mặc dù có giết tên kia, Tàn Dương Môn lại vn sẽ phái ra cao thủ khác đến. Nhưng đúng lúc đó, ngược lại sẽ bại lộ ra các ngươi. Sau đó, Bổn cung cũng vô phương im lặng .

- Đểcho hắn sống ở đế đô cũng được. Hiện nay chúng ta đã biết đến sự hiện hữu của hắn, hắn liền không phải đáng lo lắng nữa. Bổn cung lo lắng. . . .

- Công chúa điện hạlo lắng, chính là Trường Tôn Nhiên kia?

Huyền Lăng Công Chúa gt đầu, đáp:

- Tàn Dương Môn tồn tại như thế nào , các ngươi so với ta càng biết rõ ràng hơn. Trường Tôn Nhiên kia không ngờcó khảnăng bịbọn họ nhìn trúng, hơn nữa phái đi một vịcao thủ như thế đểbảo vệ, vy thì người đó tất có chỗ hơn người. Nếu như Bổn cung dự liệu không sai, thì hành động hôm nay chính là do một tay Trường Tôn Nhiên làm ra.

- Trường Tôn Nhiên a, ngươi muốn mượn tay Nhịhoàng huynh đểkhơi mào đại chiến giữa hoàng thất của ta cùng Thần gia, sau đó ngươi muốn ngồi ở giữa đóng vai ngư ông đắc lợi. . . . Ngươi đừng hòng, Bổn cung cũng tuyệt đối không đểcho ngươi thành công.

- Buồn cười cho Nhịhoàng huynh, tự cho mình là thông minh nhìn xa trông rộng. Lần này đây sp vào by của người khác mà còn không biết. Một khi ba người Thần Dạcó bất cứtổn thương gì, nhịhoàng huynh, ngươi cho là, tht sự không có chứng cớ thì đám người lão Vương Gia liền có khảnăng tạm thời có thểnén xuống lửa gin trong lòng sao?

Huyền Lăng Công Chúa khẽ thở dài mà nói:

- Phụ hoàng thân là vua của một nước, phải suy nghĩđến các mặt, khi làm một số chuyện thì tự nhiên có chỗ phải băn khoăn. Nhưng lão Vương Gia bọn họ, vẻn vẹn là bảo vệ một nhà, sự khác biệt trong đó, làm thế nào mà huynh liền không hề nghĩtới.


Nguồn: tunghoanh.com/de-quan/chuong-70-nGobaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận