- Vậy tôi nói không chính xác.
Dương Tĩnh nhìn nhìn lại Trương Dương, hiện tại cô chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt nghiêng nghiêng của hắn mà thôi, khuôn mặt với những đường nét rõ ràng nhưng cũng không quá góc cạnh, làn da hắn trắng ngần, cái mũi cao cao như thể là một điển hình của mấy cậu ấm hay thư sinh nho nhã vậy, điểm đáng quý chính là Trương Dương không hề thuộc cái loại như vậy, cũng không phải loại sở khanh hai mặt nói năng tùy tiện, trong mắt hắn lộ ra vẻ tang thương che đậy nhiều năm sống cô đơn.
Đây là một kiểu nam nhân khiến người ta rất bị thu hút, hơn nữa hiện tại cũng đã có chút gọi là thành danh có tiếng cho nên cũng khó trách hắn có nhiều con gái nguyện ý ở bên cạnh hắn đến như vậy.
Đổi lại là chính mình nếu trẻ ra thêm vài tuổi, nói không chừng cũng sẽ rơi vào tay hắn cũng không biết được.
- Đúng rồi, Trương Dương, Xinh tươi (ý nói Dương Phi) hiện tại cũng đã đến chỗ cậu ở lại đúng không?
- Vâng!
Giờ phút này vừa vặn lại gặp đèn đỏ, xe ngừng lại, Dương Tĩnh nhìn nhìn phía trước một chút, hé miệng nói rằng.
- Cha của tôi hôm nay gọi điện thoại cho Xinh tươi, cậu biết không, thế mà con bé lại tiếp điện thoại đấy, tuy là con bé chẳng nói chuyện lại lấy một câu nào nhưng mà nó vẫn để cho cha nói hết những gì ông ấy muốn.
- Đúng vậy, tôi cùng ông nội cũng như cha tôi đều cảm thấy đây là một kỳ tích, ngày trước mặc dù Xinh tươi có số điện thoại của cha nhưng không bao giờ tiếp chuyện cả.
Dương Tĩnh nhìn lại Trương Dương lần nữa, đôi mắt đẹp vừa chuyển nói thêm.
- Cậu nói xem, nguyên nhân có phải là bởi vì cậu hay không?
- Hả, sao lại là tôi trúng đạn vậy? Tôi đối với cô giáo Dương không có ý đồ gì mà.
- Cái gì mà trúng đạn.
Dương Tĩnh tức giận lại vươn tay đánh nhẹ Trương Dương một cái.
- Tôi nói chuyện nghiêm chỉnh với cậu đấy nhé. Tôi cảm giác như thái độ của Xinh tươi gần đây có chút thay đổi, ngày trước con bé chỉ định kỳ một tháng mới gọi điện thoại về cho ông nội để hỏi thăm thế mà hiện tại nghe nói con bé gọi điện về nhà mỗi tuần một lần.
- Có lẽ là điện thoại cô ấy nhiều tiền quá tiêu không có hết, chị biết không có cái loại dịch vụ giá trị gia tăng tốn có mấy chục đồng mà có thể gọi điện miễn phí mấy chục phút đấy... Ô kìa, chị Tĩnh, tôi đang lái xe mà, đừng cắn tôi.
- Cậu không chịu nói chuyện nghiêm chỉnh một chút được nhỉ.
Dương Tĩnh đưa tay trở về, đèn đỏ tắt, đèn vàng bật lên rồi ngay sau đó đèn sang lại sáng.
- Tôi cảm thấy trước kia nếu mà muốn Xinh tươi nói chuyện với một người nam nào đó, bất kể là người nam nào đều vô cùng khó khăn. Nhưng hiện tại không giống như vậy, con bé có thể ở cùng chung một chỗ với cậu từ sáng đến tối, mà cậu hiện tại rõ ràng là chung sống hòa thuận. Nhất định là có bí quyết gì đây.
Trương Dương túa mồ hôi hột một trận, không ngờ chuyện là như vậy hơn nữa hắn cũng còn cả lớp tiếng Anh nữa. Nhưng mà có điều nói lại thì lời nói của Dương Tĩnh cũng không phải không có lý, đích thực là ngữ khí khi nói chuyện của Dương Phi gần đây không còn lạnh như băng như trước nữa.
- Dương tử, tôi đã nói với cậu thực sự nếu cậu có thể giúp xoa dịu quan hệ bất đồng giữa Xinh tươi và cha chúng tôi thì cả nhà chúng tôi đều sẽ cảm tạ cậu.
Trương Dương nghe Dương Tĩnh nói vậy lại có chút cảm thấy quen thuộc đâu đấy, đúng rồi, ra là cái nhiệm vụ cấp F của hệ thống Nữ Oa, nói là phải làm dịu mối quan hệ bất hảo giữa Dương Phi và cha cô Dương Tu Quốc.
- Chị Tĩnh, cũng không phải là không có cách, chẳng qua...
Trương Dương giật mình, nói không chừng đây chính là một cơ hội cho hắn vẹn cả đôi đường.
- Chẳng qua cái gì?
Dương Tĩnh lặng nghe khẩu khí Trương Dương, như thế nào cô lại có chút cảm giác hắn thực sự sẽ làm được, trong lòng không khỏi mang theo một tia mong chờ.
- Chẳng qua là chị Tĩnh ưng thuận cho tôi một cái điều kiện.
Trương Dương nhìn nhìn đôi núi non cao vút của cô đang đập vào mắt, lớn mật mà nói.
- Điều kiện gì?
Nhìn thấy Trương Dương kia mang theo ánh mắt nóng rực, Dương Tĩnh vừa mới khôi phục mặt cười liền nóng lên, cái tên tiểu tử thối này khẳng định trong lòng không có nghĩ được chuyện gì tốt, cái kiểu ánh mắt gì thế này…
Trương Dương quay đầu lại nhìn phía trước mà lái xe, khẽ mỉm cười nói:
- Chị Tĩnh này, cô giáo Dương Phi hẳn là cũng đã trò chuyện chút ít với chị rồi đúng không?
- Hử?
Dương Tĩnh xoay đầu sang một bên khác, hiện tại cô có chút cảm giác sợ hãi ánh mắt nhìn trực diện của Trương Dương lên cô, điều này làm cho cô có không ít xấu hổ mà lại nghĩ tới cảnh tượng đêm hôm trước cô giúp hắn giải tỏa cái vật đàn ông ấy, trong lòng cô xuất hiện một loại tình cảm là lạ hoang đường mà chính cô không lý giải được. Nếu chính mình đã biết là không có khả năng để ở cùng hắn được, như thế nào lại còn làm đến những chuyện như thế vì hắn.
Càng thêm không thể tha thứ chính là, kia hết thảy ra vẻ đều là chính mình chủ động, nếu tên xú gia hỏa này đối với mình là vô tình, vậy chính mình chẳng phải là xấu hổ đến chết được hay sao.
Cô càng nghĩ càng thấy hối hận, đều là do hôm đó cô mê rượu, cùng bạn bè cũ say sưa uống chứ nếu không thì chính mình không bao giờ làm những chuyện như vậy, trách đi trách lại, cuối cùng hắn cũng chẳng buồn cho mình một cái lý do miễn cưỡng nào.
Hiện tại chính cô cũng chưa có biểu hiện gì rõ ràng nên không phải là tên tiểu tử thôi này cho là cô thông đồng với hắn đấy chứ.
Nghĩ nghĩ một hồi, cô chấn chỉnh lại mà nói:
- Đúng, hiện tại Xinh tươi ở nhà cũng có thể nói chuyện với ông nội hoặc là tôi một hai câu nói, nhưng mà cho dù cả hai chúng tôi cùng thúc đẩy thêm chỉ sợ cũng không bằng một nửa ảnh hưởng lời nói của cậu đến con bé đâu, như vậy có ích gì sao?
- Đương nhiên là có ích, chị Tĩnh. Nếu vậy thì điều kiện của tôi là chi bằng chị cũng dọn đến ở lại biệt thự đi?
Trương Dương quay đầu nhìn cô một cái, mỉm cười giải thích.
- Là như thế này, nếu chị cũng vào ở, trong khi cô giáo Dương Phi cũng đang ở lại tại đó thì như vậy cơ hội gặp mặt của mọi người càng nhiều, gặp mặt được càng nhiều hai người tự nhiên sẽ khơi thông được rào cản bấy lâu, khơi thông được rồi thì mối quan hệ đóng băng bấy lâu của chị cùng cô giáo là hoàn toàn có thể phá bỏ, đúng không?
- Tôi dọn vào ở đó?
Dương Tĩnh mân mê đôi môi hồng nhuận anh đào của cô, nghiêng đầu nhìn nhìn Trương Dương, vậy ra là tên này muốn chính mình dọn vào ở trong biệt thự của hắn thôi mà. Vừa rồi trong lòng mình còn đoán mò cứ tưởng hắn hoặc là muốn mình tiếp hắn ngủ một đêm hoặc là để cho hắn sờ một lần ấy ấy kia... vậy nên không biết phải trả lời thế nào mà, nói không chừng cái đầu này một khi nóng lên lại đáp ứng hắn ngay ấy chứ.
Nhưng mà có điều hắn lại muốn mình dọn vào biệt thự ở, vậy thì là có ý gì đây, chẳng lẽ chỉ là để cho tiện thôi? Nếu mà mình đến ở cạnh hắn gần như vậy thì nếu mà hắn muốn bất ngờ tấn công mình, tiện nghi hắn nhiều.
Nghĩ nghĩ, trên mặt không khỏi mang theo một tia ý vị thâm trường hương vị thăm dò nói:
- Thật là mục đích này hả? nguồn t r u y ệ n y_y
- Đương nhiên, không phải là chị Tĩnh cho tôi có ý đồ gì đấy chứ?
Trương Dương bình tĩnh mà đáp ngay tức khắc.
- Cậu có ý đồ gì...
Dương Tĩnh lại cắn cắn đôi môi anh đào, đôi bàn tay trắng như phấn nắm thật chặt tay nắm cửa xe, mục đích của tiểu tử thối này chắc chắn không chỉ đơn thuần như vậy, nếu... nếu hắn muốn mình vào biệt thự ở là để tiện đường ngâm nước chính mình thì cũng chưa biết chừng được. Tên tiểu tử thối này còn cố ý hỏi lại chính mình như vậy tưởng là có thể làm cho mình mắc mưu hắn đây mà, không có cửa đâu cu.
- Tôi làm sao mà biết được cậu có ý đồ gì, chỉ là tôi cần có một lý do gì để dọn vào đấy ở mới được. Ngộ nhỡ Xinh tươi cảm thấy là tôi cố ý dọn vào đồng thời cùng con bé, khiến con bé hoài nghi tôi tiếp cận nó thì nói không chừng nó liền bỏ đi đấy.
- Lý do rất đơn giản thôi…
Trương Dương không quay đầu lại mà đáp luôn cho Dương Tĩnh hay:
- Chị là tổng giám hoạt động của Trung tâm khôi phục sức khỏe điều trị ung thư của Công ty Nữ Oa, thành viên nữ trung tâm của cả Công ty Nữ Oa đều ở lại bên trong cả, vậy không thuận lý thành chương hay sao?
- Tôi làm sao có chuyện không thấy được bên trong biệt thự của một tên đàn ông là một đám đại mỹ nữ "thiên kiều bá mị" ở lại, nhìn thế nào cũng thấy giống như hậu cung của hoàng đế vậy.