Chương 160: Cha nó, giành bát cơm sao
- Ủa? Ngươi là ai? Dám nhìn lén đệ tử của "Vô địch Huyền Vũ học viện" chúng ta luyện võ?
Lão nhân xấu xa phát hiện ra Đinh Hạo.
Đinh Hạo hơi bất ngờ. Tuy Đinh Hạo không cố ý giấu người nhưng thuật khinh thân Yêu Đào Mê Ly thân pháp có tiểu thành sẽ ảnh hưởng cảm giác người thường. Người bình thường rất khó phát hiện ra Đinh Hạo, lão nhân xấu xa như kẻ lừa gạt phát hiện ra Đinh Hạo?
Lão nhân xấu xa nói thẳng thân phận Đinh Hạo:
- Ủa? Mặth ơi quen, tiểu tử ngươi là . . . Ha ha ha ha ha ha! Ngươi là Đinh Hạo?
Đinh Hạo từ bất ngờ biến thành kinh hoàng.
Lão nhân xấu xa này không phải người quen lúc trước Đinh Hạo nhận ra, chắc gần đây mới đến xóm nghèo vậy mà dễ dàng phát hiện hắn sau khi hóa trang, rốt cuộc lão nhân xấu xa là ai?
Đinh Hạo lấy mũ tre xanh xuống, nhìn kỹ giây lát.
Đinh Hạo kinh ngạc nói:
- A! Là ngươi? Gian thương chào hàng phế phẩm trong chợ đen?
Đinh Hạo đã nhận ra lão nhân xấu xa chính là siêu gian thương bán các loại bí tịch phế phẩm trong chợ đen xóm nghèo, quyển Nhất Đao Khởi Trình Quyết quyển thiếu là mua từ tay lão, khi đó làm Đinh Hạo tốn nhiều tiền.
- Gian thương?
Lão nhân xấu xa tức giận quát:
- Tiểu tử, con mắt nào của ngươi thấy gian thương tốt như ta?
Nói đến đây tòng mắt lão nhân xấu xa xoay tròn, cười to bảo:
- Các tiểu tử, có thấy không? Ta đã nói là có quen Đinh Hạo, tiểu tử ngốc trước mắt chính là thiên tài ra từ khu bần dân, thần tượng của các ngươi, Đinh Hạo!
Bọn nhỏ với ánh mắt khao khát nhìn Đinh Hạo.
Ánh ban mai chiếu rọi, từng đôi mắt trong suốt lấp lánh ánh sáng.
Có một đoạn thời gian danh tiếng Đinh Hạo truyền khắp xóm nghèo. Trước đó ít có thiếu niên khu nghèo vào được Vấn Kiếm tông chứ đừng nói giành quán quân trong đại tái năm viện. Một chuỗi chiến tích huy hoàng khiến Đinh Hạo trở thành thần tượng của các thiếu niên xóm nghèo.
Trong lòng mỗi một thiếu niên đều có giấc mơ võ hiệp.
Đối với thiếu niên xóm nghèo thì con đường Đinh Hạo đi qua là mộng tưởng bọn họ khao khát thực hiện.
Dù bọn họ xuất thân thấp hèn, không thể tiếp xúc võ học cao thâm nhưng bọn họ cũng có quyền lợi theo đuổi mộng tưởng.
Bọn họ nhìn các thiếu niên, mỉm cười chào hỏi.
Nụ cười thân thiết như gió xuân bỏ đichút dè dặt, do dự cuối cùng trong lòng các thiếu niên, bọn họ khó thể kiềm chế hưng phấn. Các thiếu niên nhảy xuống cọc gỗ, hưng phấn chạy vây quanh Đinh Hạo.
- Đinh Hạo ca ca . . .
- Đinh Hạo ca ca, bây giờ ca ca lợi hại đến đâu?
- Đinh Hạo ca ca, nghe nói các thiên tài thiếu gia từ chỗ khác đến đều gọi ca ca là sư huynh đúng không?
- Đinh Hạo ca ca còn nhớ ta không? Chúng ta từng cùng nhau đào bảo bối trong đống rác, ta là tiểu Nhị Hắc!
- Đinh Hạo ca ca, ta nhất định sẽ vào Vấn Kiếm tông giống như ca ca!
- Đinh Hạo ca ca và Thiên Xu lão sư ai lợi hại hơn?
- Ngu ngốc, đương nhiên là Đinh Hạo ca ca lợi hại, Thiên Xu lão sư không có tư cách gia nhập Vấn Kiếm tông.
Hai đứa bé cuối cùng đối thoại khiến lão nhân xấu xa nhướng mày, lão chính là Thiên Xu lão sư mà chúng nói. Đám nhóc con thấy nương tử quên mẫu thân, gặp Đinh Hạo đã biếm lão xuống.
Đám thiếu niên không chú ý đến biểu tình của lão nhân xấu xa, như chim sẻ líu ríu bên cạnh Đinh Hạo, tranh nhau cướp lời vì có thể nói một câu với thần tượng trong lòng.
Đinh Hạo mỉm cười, kiên nhẫn đáp lời.
Mấy vấn đề có vẻ ấu trĩ nhưng chất chứa giấc mộng của bọn nhỏ xóm nghèo.
Một cô bé khoảng tám tuổi mặc quần áo vải thô đầy vết bẩn, đi chân trời, mặt mũi rất đẹp, da ngăm đen ngửa đầu, đôi mắt to tràn ngập hy vọng nhìn Đinh Hạo.
- Đinh Hạo ca ca lợi hại như vậy có thể dạy chúng ta không?
Câu hỏi này làm đám nhóc nín thở.
Đúng vậy, nếu Đinh Hạo ca ca có thể dạy chúng ta học võ chắc chắn hơn Thiên Xu lão sư rất nhiều, sau này chúng ta có thể giống như Đinh Hạo ca ca vào Vấn Kiếm tông.
Trong lòng bọn nhỏ tràn ngập mong chờ.
Lão nhân xấu xa Thiên Xu lão sư đứng bên cạnh nhảy dựng lên mắng:
- Một đám khốn kiếp, các ngươi biết cái thá gì? Huyền công, tâm pháp, võ kỹ của Vấn Kiếm tông không được truyền ra ngoài, nếu Đinh Hạo dạy võ kỹ cho các ngươi chắc chắn sẽ bị trục xuất sư môn, các ngươi muốn hại Đinh Hạo sao? Lại nói Đinh Hạo bận rộn tu luyện làm gì có rảnh dạy bọn nhóc các ngươi?
Tia sáng mong chờ trong mắt đám nhóc vụt tắt.
Cô bé thất vọng, mắt ngấn lệ. Cô bé rất hiểu chuyện lắc đầu.
Cô bé ngoan ngoãn nói:
- Ta biết, là Hoan Hoan hư, Hoan Hoan không nên hỏi vấn đề ngốc như vậy. Không sao, chúng ta học với Thiên Xu lão sư cũng rất tốt . . .
Đinh Hạo thấy đau lòng, đứa trẻ hiểu chuyện biết mấy.
Đinh Hạo nghĩ đến Đinh Hạo cũ từng vì muốn vào Vấn Kiếm tông mà đổ mồ hôi sôi nước mắt, thống khổ, mờ mịt, kiên trì, bị người khinh bỉ, năm tháng bi thảm.
Đinh Hạo không chút do dự vuốt đầu cô bé tên Hoan Hoan, mỉm cười nói:
- Đừng nghe lão già gian thương nói nhảm, ai bảo ta không thể dạy các ngươi? Cô bé đừng khóc, ta hứa sau này mỗi ngày Đinh Hạo ca ca sẽ rút một canh giờ đến đây dạy các ngươi học tập võ kỹ.
Bọn nhỏ ngẩn ngơ.
Cô bé Hoan Hoan ngây người.
Hạnh phúc đến quá đột ngột, đám nhóc không thể tin.
Qua thật lâu sau, bọn nhóc phản ứng lại hưng phấn nhảy cẫng lên, hét chói tai hoan hô. Có mấy đứa bé mừng đến rơi nước mắt.
Bọn họ xuất thân thấp hèn, không có điều kiện huấn luyện võ đạo chính quy từ nnhỏ, dù có chút thiên phú như từ bước khởi đầu đã thua bạn đồng lứa trong đại gia tộc. Một khi bỏ lỡ thời kỳ hoàng kim đặt nền móng thì cả đời vô duyên với võ đạo, người có kỳ ngộ nghịch thiên thay đổi vận mệnh như Đinh Hạo là rất hiếm hoi.
Tuy đám nhóc còn nhỏ, không hiểu chuyện nhưng trong thế giới tàn khốc mạnh ăn thịt yếu này, sống trong áp lực và rèn luyện khiến bọn họ hiểu rõ rất nhiều việc.
Giờ phút này, vận mệnh thay đổi.
Ánh sáng hy vọng chiếu sáng tâm hồn bọn họ.
- Cha nó, ngươi đang cướp bát cơm của lão tử!
Lão nhân xấu xa tức giận quát:
- Đinh Hạo, ngươi rất thất đức!