"Bỏ trốn?"Trong nháy mắt, toàn dân trên thế giới kinh hãi, miệng Gia Minh mở lớn thành hình chữ O."Xin nhờ, chuyện đã đến nước này, không bỏ trốn còn có biện pháp gì nữa, dù sao chị đã quyết định bỏ trốn từ trước rồi."Nhã Hàm vừa nói vừa chạy đến bên tủ quần áo tìm quần áo mặc.
Gia Minh bĩu môi, thở dài:"Vậy chị cũng đừng nói là bỏ trốn chứ, bỏ trốn chính là hành động của gian phu dâm phụ, chị muốn trốn thì cứ trốn, cũng không phải do em xúi dục, chị thay quần áo nhanh một chút..."
Gia Minh nhìn thẳng vào đôi mắt nàng, cười nói:"Hiện giờ chị thực sự giống cô bé trong cuốn băng kia... Ừ, để chắc chắn chị không lộn xộn, em sẽ trói chị lại."Đôi mắt Nhã Hàm trợn tròn, đá một cước về phía Gia Minh, cơn tức giận ngắn ngủi này khiến sự sợ hãi trong lòng nàng giảm đi nhiều, bám vào bả vai Gia Minh run rẩy bò lên lan can, còn chưa kịp đứng vững, hai tay Gia Minh đã vung lên, một sợi dây từ bên cạnh nàng bay ra ngoài, tiếp theo đó, thân thể Nhã Hàm bị Gia Minh trực tiếp vác lên, lao xuống bên dưới.
Trong cảm giác của Nhã Hàm, điều này căn bản là cảnh tượng kinh hồn, trong nháy mắt thân thể của nàng đột nhiên bay lên, nàng muốn thét lên chói tai, cũng may miệng bị khăn lông bịt kín, sau đó ánh sáng phản chiếu từ hồ nước xẹt qua mặt, tiếng gió gào thét, còn chưa kịp nhắm mắt lại thì hai chân nàng đã như nhũn ra, chạm xuống mặt đất."Ồ, chị, chúng ta thật sự rơi xuống?"Lôi chiếc khăn lông nhét trong miệng ra, nàng co quắp ngồi trên mặt đất nhìn cái ao, sau đó lại nhìn lên cửa sổ phía trên, rồi lại nhìn Gia Minh đang thu lại sợi dây giắt trên lan can cạnh cửa sổ, sau đó giống như con nhện chạy tới.
Đi dọc theo rừng cây, Nhã Hàm nhớ tới chuyện lúc vừa rồi, líu ríu hỏi:"Gia Minh, tại sao em lại khỏe như vậy..."
Hai người này đương nhiên là bảo vệ trong nhà Nhã Hàm, xem ra cũng chỉ là tuần tra như thường lệ, nhưng đi tới gần đó liền ngồi xuống lan can bằng đá trong vườn, hai người nói chuyện một lát, bất chợt người ngồi bên trái nắm lấy tay người ngồi bên phải, sau đó người đàn ông ngồi bên phải cũng tựa đầu vào vai người ngồi bên trái. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.Hai người đang trốn trong vườn hoa liền hóa đá tại chỗ!
Vẻ mặt không biết khóc hay cười, Gia Minh và Nhã Hàm quay mặt lại nhìn nhau, sắc mặt đều xanh mét.
Một phút, năm phút, mười phút, hai người đàn ông hầu như đã ôm lấy nhau, tai nghe thấy những lời tình tứ triền miên loáng thoáng kia, Nhã Hàm cảm thấy bản thân mình sắp hỏng mất rồi, lại thấy vẻ mặt cười như không cười của Gia Minh, nàng hung hăng nhéo Gia Minh mấy cái, đưa mắt ý bảo hắn nghĩ biện pháp rời đi. Lúc Gia Minh nhún vai buông tay, tình hình của hai người phía trước dường như cũng có biến hóa."Ở chỗ này sao?"
Mặc dù hai tên bảo vệ này đồng tính luyến ái nhưng cũng là người đã trải qua huấn luyện chuyên nghiệp, đang định tiến vào trạng thái phòng ngự đã nghe thấy Nhã Hàm thấp giọng nói:"Không ngờ hai người các anh lại là đồng tính luyến ái!"Đây tuyệt đối là bí mật lớn nhất giữa hai người, đột nhiên nghe thấy vậy khiến hai người đồng thời ngẩn ra, sau đó một bóng đen lao ra như tia chớp, hung hăng đập đầu hai người vào với nhau.
Nắm vạt áo của bọn hắn để hai người này nhẹ nhàng ngã xuống, Nhã Hàm nhìn qua:"Em đập trán bọn họ chảy cả máu rồi nha, sẽ không chết người chứ?"Gia Minh lôi hai người vào sâu trong bụi rậm, liếc nhìn Nhã Hàm, nói:
Xử lý xong khúc nhạc đệm này, một lát sau, hai người leo qua tường vây bên ngoài Trương gia đi ra ngoài. Đến khi người của Trương gia phất hiện người phụ nữ ngất xỉu trong phòng của Nhã Hàm, báo cảnh sát rồi cho người đi tìm kiếm, hai người đã đi rất xa, biến mất trong bóng đêm mịt mờ.