Chương 254: Yêu thú dưới đáy biển (2)
Nguồn: Vipvanda
Sưu tầm: tunghoanh.vn
(¯`'•.¸(¯`'•.¸† Nhóm dịch Black †¸.•'´¯)¸.•'´¯)
- Lãnh tụ Lãng Nhất Đao, Vạn Thiên Sơn, Lưu Niên, tiểu nữ trước đó dẫn các tỷ muội đến đảo vô chủ này tìm Tàng Bảo Đồ của Kiếm Đế Cổ Thương. Nhưng không ngờ có một kẻ thần bí tên là Phong Vân Vô Ngân chà trộn vào người của Già Thiên Minh, rat ay giết chết Trịnh Sảng đại ca và Đông Phương Anh, Đông Phương đại ca của của Hùng Phong Quân Đoàn. Thủ đoạn của hắn hung tàn, võ kỹ cường hãn, ra tay là dùng diệt tuyệt đại sát chiêu, không bỏ qua dù là một ngọn cỏ. Tiểu nữ suýt chút nữa đã bị hạ độc thủ.
- Phong Vân Vô Ngân?
Lãng Nhất Đao nghe thế thì sắc mặt biến đổi.
- Hắn đã giết nhiều người vậy sao? Ngay cả những cao thủ trong bảng xếp hạng như Trịnh Sảng và Đông Phương Anh? Hắn còn kích bại cả Tô Tịch Dương ngươi…Hắn là nhân vật thế nào? Hình như trên bảng xếp hạng Hải Vực Tiền Tứ Giới không có tên hắn?
- Hắn là một thiếu niên, nhục thân tu vi rất cường kiện, trong cơ thể nuôi dưỡng một con yêu thú giao long. Đáng sợ nhất đó là thập phân kiếm ý, Thiên Giới kiếm pháp, một kiếm chém xuống không có gì đỡ nổi.
Tô Tịch Dương trong lòng vừa sợ hãi vừa căm hận.
- Thêm nữa là hắn đánh lén, bọn ta đều không phòng bị kịp. Đông Phương và Trịnh đại ca đều chết rất thảm, bị kiếm khí chém tan tành, chết không toàn thây.
- Ồ? Thập phần kiếm ý? Thiên Giới kiếm pháp? Phong Vân Vô Ngân?
Vạn Thiên Sơn sắc mặt tối lại, gương mặt hiện lên sát ý trùng trùng.
- Hừ, thật ngông cuồng! Ngay cả người của Già Thiên Minh ta cũng dám giết!
Từ trong cơ thể Lãng Nhất Đao phát ra đao ý mạnh mẽ dị thường, thánh quang bùng phát.
- Chết!
Ngọc Yêu Nhiêu đột nhiên nói:
- Các vị, ở đây không có chút sinh cơ nào, bảo quang cũng không thấy, một tia ý chí của Kiếm Đế Cổ Thương cũng đã tiêu tán. Xem ra, chiếc chìa khóa và tấm Tàng Bảo Đồ đã rơi vào tay Phong Vân Vô Ngân rồi.
- Ngọc Yêu Nhiêu tiểu thư yên tâm. Bốn nhà chúng ta liên thủ, dù thế nào thì tên tiểu tử đó cũng sẽ chẳng có đường sống! Trừ phi Giới Vương Quân Đoàn tìm được hắn trước.
Lưu Niên công tử nói nhanh:
- Ta lập tức sẽ lệnh cho trên dưới Thiên Đảo Minh tróc nã tên Phong Vân Vô Ngân đó!
- Trên dưới Già Thiên Minh cũng sẽ thông tập tróc nã Phong Vân Vô Ngân.
- Toàn Hùng Phong Quân Đoàn cũng không tha cho hắn, phải bắt sống Phong Vân Vô Ngân. Bốn đại thế lực chúng ta liên thủ, tiểu tử đó có bay đằng trời.
- Được, vậy chúng ta chia ra hành động. Vừa tìm kiếm tin tức về Tàng Bảo Đồ và chìa khóa vừa tróc nã Phong Vân Vô Ngân. Ta sẽ phái Tịch Dương phác họa hình sáng của Phong Vân Vô Ngân, triệu cáo toàn hải vực, treo thưởng hậu hĩnh.
Ngọc Yêu Nhiêu nói.
- Ừm, thực ra muốn bắt hắn rất dễ. Hắn có đặc trưng quá rõ rệt, nhục thể cường hãn, nuôi dưỡng hung thú, kiếm đạo tu vi cao minh, đồng thời, ở Vô Biên Hải Vực này ngoài Phong Vân Vô Ngân hắn ra thì chẳng còn ai có được cả ba điều đó.
Mọi người thương lượng xong đều biến thành một đạo thánh quang biến mất khỏi chân trời.
Phía bắc, một đạo thần thủy mở ra một con đường, Lưu Niên công tử chắp tay sau lưng bước đi với tư thái tiêu sái, hai nữ tử xinh đẹp ân cần hầu hạ ở hai bên.
Lúc này, sắc mặt Lưu Niên công tử tối tăm, khóe miệng là nụ cười lạnh lẽo, ánh mắt đang ẩn chứa một thứ gì đó tà ác.
- Lãnh tụ, ngài thật sự nhìn trúng Ngọc Yêu Nhiêu sao?
Nữ tử bên trái đột nhiên lên tiếng.
- Hừ, chỉ là một ả tiện nhân, bản công từ đối xử như vậy mà ả cao ngạo đáng ghét! Sớm muộn rồi cũng có ngày bản công tử sẽ khiến ả phải ngoan ngoãn nằm dưới nhận ân sủng của ta!
Lưu Niên công tử cười gằn.
- Đám người ngoại lai đó còn hoang tưởng định động vào thứ vốn thuộc về bọn ta! Hòn đảo này thuộc về bọn ta! Ha ha ha, muốn tìm bảo tàng của Cổ Thương? Vừa hay bị bản thiếu gia lợi dụng! Ha ha ha!
Trong khi nói, Lưu Niên công tử vung tay phải lên, một mảnh của Tàng Bảo Đồ, một chiếc chìa khóa hình bảo kiếm hiện ra giữa không trung, tỏa ra một thứ ý chí cổ xưa…
- Ta chính là Thượng Cổ Kiếm Đế! Nhất bộ đăng thiên! Nhất bộ thành thần!
- Ha ha ha! Các ngươi không thể ngờ trong tay bản thiếu gia có một tấm địa đồ và một chiếc chìa khóa! Ha ha ha!
Ngay sau khi bốn lãnh tụ rời đi không lâu thì mặt đất phía trước phế tích đột nhiên sụt lở, độc khí, bong bóng vô cùng vô tận bắt đầu bốc lên.
- Ha ha ha!
Tiếp đó là tiếng cười hội tụ sự ác độc nhất, âm hiểm nhất, gian xảo nhất, ti tiện nhất, hạ lưu nhất thế gian.
Uỳnh!!
Một tiếng nổ lớn vang lên, cả tòa điện đột nhiên bay lên khỏi mặt đất.
Đây là tòa cung điện thuần một màu đen, có vô vàn những bộ xương chất đống bên trong, hàng đàn hàng đàn kiến độc, trùng độc đang bay lượn, trườn bò khắp nơi.
Một nhóm thủ vệ mặc hắc y, da mặt khô quắt như cương thi đứng ở bốn góc cung điện.
Ở chính giữa điện là một cái vương tọa làm hoàn toàn từ đầu lâu và xương cốt, hai cái tay vịn chính là hai cái đầu lâu trắng hếu.
Trên vương tọa là một lão giả khô quắt đang ngồi. Lão có áo choàng đen, gió thổi bay phần phần, bên trên là dòng huyết hà đang chảy, vô số thi thể đang chìm nổi trong dòng máu đó. Vô số những cánh tay khô quắt thò ra khỏi dòng huyết hà, giơ lên vùng vẫy, lôi kéo muốn tóm được một ngọn cỏ cứu sinh.
- A…ta chết rất hay…chết rất hay…
- Đừng có ăn ta…
- Đau quá! Linh hồn đang bị rút kiệt! Đại nhân, hãy tha cho ta! Ta nguyện làm nô lệ cho ngài!
Trong tấm áo choàng là âm hồn dày đặc, oán khí xung thiên, vô vàn tiếng kêu ai oán, thống khổ từ địa ngục vọng lên.
Tử khí toàn thân lão giả đó giống như thực chất, biến cả một vùng trời rộng lớn thành cảnh tượng dưới địa ngục với rất nhiều loài sinh vật địa ngục bay lượn trên trời.
- Ha ha ha!
Lão giả đó đột nhiên tóm ra một cái, một thiếu nữ xinh đẹp không một mảnh vải che thân hiện ra trong tay. Nữ tử đó thét lên sợ hãi, khóc lóc cầu xin.
- Rồn rột!
Lão giả có cắn thẳng một miếng đứt cánh tay của thiếu nữ rồi chậm rãi nhai.
- Phong Vân Vô Ngân? Một thiếu niên kiếm tu có được một chiếc chìa khóa, một tấm Tàng Bảo Đồ…Ha ha ha…trong tay Ngọc Yêu Nhiêu cũng có một tấm Tàng Bảo Đồ, một chiếc chìa khóa…Cộng với của bản tọa nữa…Ha ha ha…
Phía trước lão giả đột nhiện hiện ra một tấm Tàng Bảo Đồ và một chiếc chìa khóa bằng ngọc.
- Rắc!
Lão giả cắn đứt đầu thiếu nữ trong tay.
- Không kẻ nào có thể tranh được của bản tọa! Bản tọa là đệ nhất ác nhân của Hải Vực Tiền Tứ Giới! Ha ha ha! Mọi bảo tàng đều thuộc về ta! Tất cả những kẻ ngăn cản bản tọa đều phải chết! Đều bị ta nuốt sống! Ha ha ha!
Rồi lão thu chìa khóa và Tàng Bảo Đồ lại, ngữ khí lạnh lùng:
- Hề hề, Lãng Nhất Đao, bản tọa đương nhiên sẽ không quên cái tốt này của ngươi…Ha ha ha! Già Thiên Minh của ngươi từ trước tới giờ vẫn luôn hợp tác với bản tọa, lần này cũng coi như là hợp tác một lần! Ha ha ha!
Đao quang hiện ra.
Lãnh tụ Lãng Nhất Đao của Già Thiên Minh hiện ra trong tòa điện đổ nát.
- Tần Cửu U, ngươi là đệ nhất ác nhân của Hải Vực Tiền Tứ Giới, tiếng xấu vang dội, tà ác tột cùng, bản tọa hợp tác với ngươi…ài, không biết là đúng hay sai.
Lãng Nhất Đao thở dài. xem tại t.u.n.g.h.o.a.n.h.c.o.m
- Đừng có ở đó ra vẻ!
Tần Cửu U phẩy phẩy tay.
- Bao năm nay, Già Thiên Minh hợp tác với bản tọa đã có không ít lợi ích, mọi người đều có điều mình cần, không phải trước nay đều rất vui vẻ sao? Tình thế lần này không hề tốt cho Lãng Nhất Đao ngươi. Hề hề, tiểu tử thối Lưu Niên trước nay luôn đầu mày cuối mắt với Ngọc Yêu Nhiêu, khó lòng đảm bảo chúng sẽ không giết ngươi! Lãng Nhất Đao, ngươi hợp tác với bản tọa mới có được lợi ích lớn nhất! Ha ha ha!
Dưới đáy biển.
Phong Vân Vô Ngân cưỡi giao long, tế ra Bích Thủy Thần Châu, cưỡi sóng lướt trên biển hàng mấy nghìn dặm, cũng không biết đến đâu, nói chung là càng đi càng xa.
Phong Vân Vô Ngân dừng lại ở một sơn mạch nào đó dưới đáy biển, cho Tiên Thiên Giao Long thu nhỏ lại, giấu ở dưới sơn mạch. Phong Vân Vô Ngân ngồi khoanh chân trên đầu giao long, khẽ thở phào, miệng lầm bầm chửi:
- Mẹ kiếp, không giết được ả tiện nhân Tô Tịch Dương, hậu họa vô cùng. Chắc lúc này rất nhiều đại nhân vật đang nhòm ngó bảo tàng Kiếm Đế đều muốn bắt ta.
- Có điều, lão tử có được nhiều Tử Khí Linh Thạch thế này, Kiếm Tiên Đồ Lục lại được bổ sung đủ năng lượng, lại phát ra được ý chí hoàng kim. Lão tử sẽ trốn dưới đáy biển một thời gian, khổ sở tu luyện để thực lực tăng tiến một bước.
Phong Vân Vô Ngân chuẩn bị bế quan tu luyện, đang định lấy Kiếm Tiên Đồ Lục trong Nạp Giới ra thì yêu khí từ bốn phương tám hướng đột nhiên cuộn trào. Từ xa có tiếng cười lạnh lùng vọng laiị…
- Hừ, con người? To gan thật! Dám chạy đến ngông nghênh ở địa bàn của yêu tộc đáy biển bọn ta! Muốn chết hả!
- Khặc khặc, lại còn là thiếu niên! Lão tử thích ăn nhất chính là loại thiếu niên mười mấy tuổi này. Cắn rất mềm, rất sảng khoái!
- Hử?
Phong Vân Vô Ngân ngẩng lên, chỉ thấy sơn mạch này đã bị một đám người không ra người, yêu không ra yêu bao vây.
Đám này có kẻ là thân người, đầu cá mập, có kẻ là bạch tuộc mặt người, có kẻ là cá nhưng lại có tứ chi như ngươi, có kẻ lại là cá kình khổng lồ với cái đầu người…
Toàn bộ là bán yêu thú! Toàn thân tỏa ra thứ sát khí, yêu khí, năng lượng kinh người.