Thượng 0fQuân Trừng d2có nhiều 77nhà riêng e1ở Bắc 0Kinh, nhưng bthông thường 15anh hay ở 82trong khu 2chung cư 1Dốc Viên c3Bô gần c ông ty, khu f7 ày nằm 8 gay trung 8f âm thành b hố, đi 36đâu cũng ba iện. Thượng b uân Trừng 04 ỗi lần 44 ời khỏi 9e ông ty là 0a ại tới 13đây nghỉ 04 gơi.
Diệp ea hi Vũ lái 1 e tới cổng b1 hung cư thì d ị bảo 7 ệ chặn 3 ại bên e6 goài, đành bb hải ngồi f rong xe đợi e5 hượng Quân f rừng.
Hai 4d gười chờ 8dđến tận f ai giờ đêm, 70 iệp Phi f8 ũ đột 2 hiên nhớ a a chuyện 3 ì, quay sang e ói với 9 ừ Nam Phương: a“Quân Trừng 8 hắc sắp c7 ới rồi, 4d ôi đi trước, d ô ngồi 8trong xe đợi 4cậu ấy”. cd © DiendanLeQuyDon.comAnh ta nói c1xong liền 8amở cửa 42xuống xe.
“Một 7mình tôi f5đợi anh 1ấy ư?” 58Giờ đã 1canh ba nửa 1ađêm, Từ eNam Phương ccó chút 9sợ hãi, 9vừa thấy bcDiệp Phi ccVũ mở cửa c4đã vội ecgiữ lấy 5tay anh ta.
Thế enhưng Diệp d2Phi Vũ không 3biết thương 39hoa tiếc eengọc như bThượng 8Quân Trừng, 10lạnh lùng e8nói: “Không 45phải cô 7amuốn tiếp fcận Thượng 98Quân Trừng 7sao? Bây ebgiờ tôi c7tạo cơ e8hội cho 4ccô và cậu fta được 5eở cùng f6một chỗ, anếu tôi f4còn ở đây cthì chẳng 9phải cô c6nỗ lực e7vô ích rồi e8ư?”.
Nắm 2dtay của 60Từ Nam Phương edần dần abuông lỏng, bDiệp Phi 6Vũ nói rất 9đúng, anh 2ta đưa cô 1tới đây, echính là 2vì muốn 8dcô và Thượng bQuân Trừng 77có thể fở cùng benhau. Thượng c4Quân Trừng 5dcảm thấy 9áy náy nên 06sẽ không 8để cô a3một mình bngồi trong 8bxe, nhất dđịnh sẽ f1đưa cô 2dvào nhà. 86 © DiendanLeQuyDon.comNếu Diệp dPhi Vũ còn 1ở đây 1dthì e rằng 4Thượng dQuân Trừng 9sẽ bảo 46anh ta đưa 17cô đi.
Từ f8Nam Phương 4nhìn theo a1Diệp Phi dVũ xuống 8exe. Anh ta 4giao cho cô 5chùm chìa 5khóa, hướng 6fdẫn cô 7cách đóng ccửa sổ 0và mở cửa, eđến khi e9Thượng 4Quân Trừng 2fxuất hiện abcòn biết 92cách xuống cfxe.
Diệp bPhi Vũ đi 01thẳng không 22quay đầu 7blại, Từ 7aNam Phương f9chỉ còn fcách cố e2gắng nén bnỗi sợ 38hãi trong c7lòng, một bemình ngồi 32đợi trong 7cxe. Ngoài 7cửa sổ 9vang lên ftiếng cộc 6acộc, cô 0fgiật nảy 3amình quay 7ra nhìn, 95thấy một 54cái đầu b6đang thập 58thò ngó 76vào trong. e © DiendanLeQuyDon.comÁnh đèn 32đường 1ephản chiếu 8vào khuôn 66mặt anh 1ta, là Thượng 7Quân Trừng.
Từ 32Nam Phương bvội đẩy a8cửa nhảy 1xuống xe, 6nước mắt 0thoáng trào 24ra như suố, 4nhào vào 3ngực Thượng 9Quân Trừng: c“Cuối ddcùng anh 30cũng chịu aatới, tôi 5fmột mình 9chờ anh cở đây d6sợ muốn 26chết”. f © DiendanLeQuyDon.comCơ thể dThượng 42Quân Trừng 3cthật ấm 7áp.
Thế danhưng cô 88hưởng sự 5ấm áp trong 90lòng anh 8chưa được f4một giây 2đã bị ađẩy ra. 0 © DiendanLeQuyDon.comThượng deQuân Trừng bhoảng hốt 48đánh mắt 6fnhìn bốn cphía, may 5bmà không 5có ai trông 14thấy. Anh 3nghiêng đầu, 7trợ tròn 32mắt nhìn 9Từ Nam Phương 32với vẻ 21kinh ngạc: f“Sao cô alại ở 21đây? Tên dPhi Vũ kia 2đâu rồi?”.
Từ 80Nam Phương 3lau nước 29mắt nói: a“Anh ta 8đưa tôi 6tới đây, 3không thấy a2anh đâu 03liền bỏ fđi rồi”.
Thượng f6Quân Trừng 3btrợn mắt 26tức giận, 10muốn mắng 04mấy câu 7nhưng trông 2athấy Từ cNam Phương cnhư vậy 9lại không 5nỡ mắng, fanh tức dftốc vào 02trong xe, fsau đó lấy 8di động 3ra gọi tới 8một dãy 9số. Điện 7athoại vừa 2được nối, f6Thượng bQuân Trừng 44liền lớn c5tiếng mắng: 2d“Này, cậu 35làm cái atrò gì thế bhả? Sao dlại đưa 5cô ta tới f0nhà tớ?”.
Vừa ebnói, anh 0vừa liếc 8nhìn Từ 9Nam Phương 4fngồi bên 70cạnh, cô 7chỉ mím 3môi không 94lên tiếng.
Hai bngười ngồi 1rất gần dnhau, màn 01đêm quá c5yên tĩnh, f3Từ Nam Phương d7có thể fnghe rõ mồn cmột tiếng 89Diệp Phi 1Vũ vọng 6cra từ trong 7điện thoại: ed“Cậu giao 04xe cho tớ, 4không phải 8là muốn 10tớ đưa c9cô ấy tới d3chỗ cậu 0esao? Này, 7tớ đã fở đấy bđợi cậu cecả thế ckỷ rồi cđây, bảo cvệ chỗ decậu cũng 2bthật là fcó trách e9nhiệm, lái 6xe của cậu c4thế mà 0bcòn không 6cho vào. f © DiendanLeQuyDon.comTớ đợi cở đấy a5đến tận 7chai giờ 26mới đi 4fđấy…”.
Thượng 0dQuân Trừng fdở khóc f8dở cười: d“Tớ bảo 3cậu đưa b0cô ấy về 2đây lúc 6nào? Này 4Phi Vũ, trước 3giờ cậu 60làm việc e6đều rất 1cẩn thận 3thế nên ctớ mới bdnhờ cậu 3giúp, cậu dđưa cô cấy tới 4nhà tới bkhác nào 7acố ý tạo 5scandal cho 8tớ?”.
“Thì 6chính vì 9tớ nghĩ 73rằng cậu 5mà đi khách bfsạn thuê b4phòng mới 4bcàng dễ 8bị phóng 4dviên bắt 6gặp nên e0mới…”, 7eDiệp Phi c6Vũ giả c0vờ ngốc 98nghếch, 4nói với aagiọng vô 3tội.
“Tớ 56thuê phòng 5với cô 31ấy làm bgì?, Thượng 7Quân Trừng 9cuống lên, 3dgiọng nói dcũng cao 84hơn, nhưng asợ bị e9người khác 8nghe được, cliền vội 76vàng đè 4anén âm thanh 1một lần 54nữa. Từ 87Nam Phương 8ngồi bên 97cạnh cúi feđầu càng a7thấp.
“Khôn 47phải tớ 6cđã nói fvới cậu 74rồi sao? bCô ấy chỉ 3là một 2bngười xem 7phim đến dmụ mị 3đầu óc… dHaizzz, thôi 4bỏ đi”. e © DiendanLeQuyDon.comThượng dQuân Trừng a1liếc nhìn 0Từ Nam Phương, 0lời nói 54đến đầu 6cmôi lại 3nuốt trở 05về: “Cậu cmau tới fđưa cô 6ấy đi đi”.
“Tớ 2đang ở dsân bay rồi”. a9 © DiendanLeQuyDon.comDiệp Phi 9Vũ quyết ftâm để 48Từ Nam Phương 40ở lại e8thì đương b6nhiên sẽ ckhông để 5Thượng 6Quân Trừng 4được như 2ý, “Mai edlãnh đạo 7thành phố 31Thái Nguyên ftới thị asát công dty của cậu, 61nếu cậu dakhông muốn bđể công 82ty xảy ra 3chuyện thì d5đừng có 10lôi kéo 1dtớ. Tớ 2nói cho cậu 9biết, Quân 2Trừng, Từ 7Nam Phương 2fnày rất 82tốt, cậu dthật là ecó mắt 1nhìn người 7fđó”.
“Cậu 5nói vớ cvẩn cái 9cóc khô 9gì thế?”, 16Thượng eQuân Trừng 5có oan mà dkhông làm bđược gì, 51hiện giờ 1ai cũng nghĩ 1rằng anh 4và Từ Nam a6Phương có 4quan hệ aekhông đàng 18hoàng.
“Ha d3ha!”. Tiếng 6fcười của 5Diệp Phi 52Vũ truyền ftới, “Có fagì đâu, 1dcậu phong 91lưu nổi 0ftiếng trong e4giới giải 2trí, trẻ 0con mẫu agiáo cũng 8bbiết, còn 14giả vờ 7với tớ 5làm gì. 79 © DiendanLeQuyDon.comCó gì ngại cmà không 86dám nhận 46chứ, lại 0dcòn nói 9người ta 91bị bệnh 78tâm thần, 8btớ thấy 1người ta 45cực kỳ 8bình thường abấy. Chẳng c3qua giống 6tớ một 4điểm là equê mùa b3chưa thấy b2được nhiều 3thứ trên 98đời này a3thôi, cậu b1mới không 22bình thường 9cấy, đối 0xử với 01người ta…”.
Không bđợi Diệp 4Phi Vũ nói 7hết, Thượng cQuân Trừng 8đã cúp 5cmáy. Có e2vẻ như 4ctrông chờ 9Diệp Phi 09Vũ đến 6eđưa Từ 62Nam Phương 93đi là việc e4bất khả 4thi.
Thượng 50Quân Trừng 8bực bội 5ném di động 3dđi, chiếc 6di động 93và vào cửa 5akính phát 9ra một tiếng ađộng lớn. a © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương c2co rúm người 4alại, dường b9như bị 79sự tức 50giận của 50Thượng eQuân Trừng 7làm cho sợ fhãi. Cô 8fmở cửa f5xe, chợt enghe thấy f5Thượng b1Quân Trừng 8fnói: “Cô alàm cái 0gì thế?”.
Từ 8Nam Phương 17cúi đầu 0nói: “Tôi 3biết đã 46mang lại 8nhiều phiền 7phức cho bcanh, còn 1ekhiến cô 4Ngô hiểu 5lầm anh, ctôi không 3bnên ở lại 2đây nữa, 03tôi đi trước 6đây…”.
Mấy dctiếng “cô 2Ngô” của 30Từ Nam Phương 0akhiến Thượng 4Quân Trừng 5không kìm 9được mà b9nhớ tới 47tổn thương 5mà Ngô Thi 61Hủy gây 9ra cho cô. e © DiendanLeQuyDon.comBộ dạng 81hùng hổ 27của anh bvơi đi một anửa: “Cô dcó chỗ dđể đi 3à?”.
Từ 0cNam Phương 1im lặng 2không đáp.
Thượng 9dQuân Trừng fvừa nhìn 51đã biết 82cô căn bản 71không có 3dnơi nào 3để đi. 2 © DiendanLeQuyDon.comAnh tức 5agiận nói: 4“Đóng ecửa lại!”, bcrồi khởi b2động xe.
Anh c7không hề fmuốn đưa dTừ Nam Phương 9về nhà 29nhưng giờ 6mà đưa 3cô tới 0dkhách sạn 5lại càng b7không thể, 9chẳng khác a9nào tự e9rước họa fvào thân. 5 © DiendanLeQuyDon.comXe đi vào 37cổng chung 6cư, Thượng bbQuân Trừng 8hạ cửa 8kính xe xuống 2một chút 4ađể đưa 86thẻ từ 4ra vào cho 0bảo vệ 79kiểm tra. 7 © DiendanLeQuyDon.comVừa trông 8thấy mặt danh, bảo 1vệ đã dnhanh nhẹn dfchạy tới 8giữ cửa 70và nhận 31thẻ, còn e6ngó vào 0trong xe.
Thượng 5Quân Trừng 4cực kỳ dgượng gạo, 99mặc dù dnhân viên 6bảo vệ erất hiểu 23quy tắc dcông việc 3nhưng anh 8vẫn cảm 9thấy như f4mình vừa 1làm điều 71gì xấu. c © DiendanLeQuyDon.comVừa được 2dbảo vệ dcho phép, 14anh liền 0tức tốc 3lái xe chạy bvào bên 11trong.
Thượng 4fQuân Trừng 94đi trước a6dẫn đương, aTừ Nam Phương fxách một 3túi đồ c3lớn theo 2sau. Một 76người rón 32ra rón rén basợ bị 4bắt gặp, d9một người 3lóng ngóng 2cvụng về 65chẳng khác cnào nàng dfdâu từ 53thôn quê fmới lên.
Thế 0nhưng điều ckhông mong 9muốn nhất bvẫn xảy 7fra.
Cửa 93thang máy 7vừa mở, chai người 1liền đụng 0cmặt một ddđôi vợ 27chống trung 9niên đi 17xuống. Cặp fkính râm 5của Thượng 5Quân Trừng 46không cản 9được cái dnhìn tò 5cmò của 8họ. Dù dkhu chung 6ecư này đều aalà những 07người giàu d8có nhưng cngôi sao bnhư Thượng ddQuân Trừng 55vẫn rất b1thu hút sự cfchú ý của 5fngười khác.
Người 9phụ nữ d6trung niên echủ động 5alên tiếng: 6“Chào buổi bsáng”. b © DiendanLeQuyDon.comBà ta vừa 4nói vừa ecné sang một e3bên.
Thượng 62Quân Trừng 9anghĩ thầm 8dtrong đầu, bmới có 18năm giờ 1sáng, sớm 0bthế này 9akhông biết dsao đã có dngười đi 3ra ngoài.
Anh 4cao ngạo 67gật đầu 2rồi đi 3vào thang 46máy. Từ 8fNam Phương 18vẫn đứng ebên ngoài 25không nhúc 91nhích.
Thượng 94Quân Trừng 8vốn dĩ 2không muốn 2để người 4khác bắt egặp nhưng fhiện giờ 1Từ Nam Phương adđứng bất 2động ở feđó, lại 55còn mang 02theo một detúi đồ f9lớn như 44vậy, chẳng 64khác nào 1đã khai 94rõ, không ekhỏi khiến dngười khác 29dòm ngó.
Thượng 61Quân Trừng b7đứng trong 6thang máy 1liếc mắt 3với Từ 92Nam Phương, 6ý bảo cô bmau chóng d0đi vào, 87nhưng Từ 6Nam Phương eathấy căn 6phòng nhỏ bdtý bao kín 9bốn phía 15như vậy, athật sự 6akhông hiểu bThượng aQuân Trừng 8vào đó eflàm gì.
Phụ 5nữ vốn 4có tính 9tọc mạch, bngười đàn 4bbà kia cũng 3akhông ngoại flệ, bà fta cứ đứng 0bên cạnh d7Từ Nam Phương ccliếc nhìn 51Thượng 89Quân Trừng atrong thang admáy.
Thượng 6fQuân Trừng aelại càng 6ccăng thẳng, bmắt nháy dliên tục, 4cố tình devờ như 3không quen 4biết Từ 8Nam Phương: 5a“Cô có amuốn lên 2tầng không? 46Không thì eeđể tôi fđóng cửa”. ee © DiendanLeQuyDon.comNói xong, 75anh liền 9aấn nút eđóng thang fmáy.
Thượng 4dQuân Trừng 1làm vậy 50chẳng khác 4nào lạy 41ông tôi eở bụi cnày. Mấy 1blời vừa d6rồi nói 6ra còn ai 2fnghe ngoài 5bTừ Nam Phương.
Người ephụ nữ 9trung niên anhìn họ fbằng ánh 96mắt chế 4nhạo, sau d2đó bị bông xã mình 1blôi đi.
Thấy 50cửa sắp 06bị đóng 5elại, Từ 4Nam Phương 0vội hô alên: “Chờ 8etôi với, 58Danny!”.
Lúc 3này Thượng aQuân Trừng 49quả thực fđã bị dTừ Nam Phương cchọc cho 8điên lên: d4“Tôi đã 54nói rồi, 1fcô đừng 1gọi tôi 6là Danny 0fnữa!”. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh vừa 4dứt lời cliền bị 7người phụ 9nữ trung 3niên kia 3cquay đầu 05lại nhìn, 2danh bực amình lôi fTừ Nam Phương cvào trong.
Từ 4Nam Phương fkêu “Oái” amột tiếng, abThượng d0Quân Trừng bvội buông 51tay, khuôn cmặt cô ccđầy vẻ bthống khổ. e © DiendanLeQuyDon.comBấy giờ 35anh mới ccnhận ra bvì quá nóng 2vội nên 11mình đã a8túm phải 4cánh tay d5bị thương 63của cô. a8 © DiendanLeQuyDon.comCơn thịnh enộ đang d0bùng phát etrong anh cađành phải 69ngậm ngùi 1nuốt vào etrong.
Anh 12ấn nút 23đóng cửa, bethang máy 9chuyển động 05lên trên. 4 © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 8echợt cảm 18thấy thân 61thể mất 1thăng bằng, 9tuy rất 9muốn biết f4chuyện gì fđang diễn 9ra nhưng fthấy vẻ cfmặt khó 4coi của 37Thượng 72Quân Trừng c6lại không 6dám hỏi.
Căn 9hộ của cThượng 59Quân Trừng 9nằm ở 6tầng ba 9amươi sáu, ecũng chính eelà tầng 8cao nhất 8của tòa c0nhà. Anh 2mở cửa b6để Từ 68Nam Phương bvào trong, 7arồi đóng dcửa lại, dnói với 0cô: “Cô 45cứ ở đây d2một đêm 5đã, mai f4tôi thu xếp dgiúp cô”.
Từ 99Nam Phương 2gật đầu, ftrong lòng etrộm cười eThượng bfQuân Trừng e9này quá 57ngây thơ, dcmời vào d5thì dễ 2dnhưng đuổi 74ra thì khó, feanh đã đưa e9cô tới 8đây, lại dcòn muốn fđá cô ra 0ngòai, sợ 9crằng không 5dễ dàng 5như vậy.
Từ 52Nam Phương c3học theo b5Thượng fQuân Trừng, 16tháo giày 33ra, giẫm 10chân xuống 89nền nhà.
Thượng a0Quân Trừng 9lấy một 3bđôi dép 26đi tỏng dnhà ném 4tới trước fmặt cô, e2nhận lấy 0túi đồ 75trong tay 64cô rồi c1đi vào trong 18nhà.
Từ 4Nam Phương fađứng ngoài 76cửa quan esát căn cphòng của f5Thượng aQuân Trừng, f0điều kiện fdcòn hơn 9cả khách fsạn Sơn cTây, đồ cđạc xa dhoa lộng dlẫy, chỉ dcó điều 7hầu hết elà màu đen 9ehoặc đỏ csẫm, từng a3mảng màu 2như muốn blàm nhức bamắt người 2khác. Từ 72Nam Phương 3cảm thấy dkhông được 2quen cho lắm.
“Này, bqua đây!”, 1bThượng 9Quân Trừng 38gọi, Từ dNam Phương a2vội vàng 93chạy vào 8trong. Căn 82hộ của 5anh không aqúa rộng, 0nhìn đi 8anhìn lại, 40vừa vào bcửa là 6phòng ăn 7fvà phòng e2khách, ngoài 5ra còn có 16ba phòng d7nữa.
Thượng aQuân Trừng 64đem hành e4lý của b2Từ Nam Phương 7vào một 0phòng ngủ 6cho khách, 4nói: “Cô 29ngủ ở d9đây”. 7a © DiendanLeQuyDon.comAnh ngáp fdài một 0cái, có aelẽ từ dlúc lên 9lầu đến ddlúc vào enhà đã c0cảm thấy dbuồn ngủ, a0đầu óc 3mệt nhoài, 2đôi mắt 3vốn tinh 1dnhanh đã 2không còn 34lanh lợi, 4vẻ mặt 5đầy uể 69oải.
“Tôi d4đi ngủ btrước đây, 3có chuyện c7gì mai rồi 3nói”. Nói f6xong, anh d0dụi mắt, 9dđi sang căn 19phòng kế ebên. Từ c6Nam Phương ctheo ra ngoài 0nhưng Thượng aeQuân Trừng dcđã đóng a7cửa sầm 8lại.
Từ 0dNam Phương d1hài lòng 98quay lại 68phòng mình. ed © DiendanLeQuyDon.comLúc cởi 9quần áo 9nằm lên 8giường, 1cngoài cảm f0giác đau 3nhức ở 5cánh tay, 4cô còn có acảm giác 9bình yên, bcó lẽ chỉ ckhi ở bên 5cạnh một 06người không 1mưu không 2akế như 2Thượng dQuân Trừng, 9cô mới 1ecó thể 1can tâm.
Cô 16nhắm mắt 4elại, trong dđầu hiện 4lên hình 5eảnh mình 15ngã nhào 71vào lòng 5bThượng fQuân Trừng, cmặt cô ebchợt nóng b1ran. Cô không f4biết vì 6sao mình 7elại chẳng 5edo dự mà 2lao vào lòng danh, liệu b2có thật 6echỉ vì 4muốn giữ 5được trái 50tim anh hay ekhông?
Đêm enay là một 3đêm ngủ edngon của 1Từ Nam Phương. c © DiendanLeQuyDon.comLúc cô tỉnh elại đã 4clà buổi 7trưa, ánh camặt trời 5xuyên qua c2lớp rèm d5cửa chiếu 25thẳng vào 24trong phòng, 3ấm áp dễ 7chịu. Cô emặc quần 3áo, qua loa 4vuốt lại amái tóc 19rồi đi 9vào phòng 7vệ sinh.
Chỉ 4có điều, 9khi cô vừa ebước vào 1dcửa liền 5cxảy ra một echuyện không 6nên xảy 0ra. Cô hét edlớn một 1etiếng, khiến fThượng 4Quân Trừng e5đang đứng cquay mặt 71về phía 5ebồn cầu 77bị dọa 5một trận 6mất mật. 05 © DiendanLeQuyDon.comAnh quay đầu 67lại, đối 7diện với 8cô.
Từ 57Nam Phương 7ngây người 19nhìn Thượng 1Quân Trừng, 7ánh mắt achậm chạp dkhông biết e7làm sao rời 9khỏi cơ 4thể anh. fa © DiendanLeQuyDon.comThượng 3Quân Trừng 0cũng thất 0kinh, một 1tay kéo quần, cmột tay a1nắm lấy 4vật từ 4trong quần 81ra, đối emặt với bTừ Nam Phương.
A! 1aCô là ai?”, fbThượng 4Quân Trừng 99dường như 8đã hoảng 85hốt đến fmức hồ 0cđồ nên 1mới chào 03đầu bằng 19một câu 16nói như 3dthế.
Anh 6cuống quýt ebmặc lại 58quần cẩn dthận, cố 1tỏ ra trấn 0tĩnh đậy f5nắp bồn 4dcầu. Tiếng bnước xả 0ào ào tạm 8thời che 2giấu vẻ cchột dạ f5của anh.
Anh 0nhìn bộ 9mặt xám 7cxịt của 4Từ Nam Phương, fgiận dữ e9nói: “Sao 00cô lại 4bở đây?”.
Cuối 27cùng Thượng fdQuân Trừng dfcũng nhận 8ra cô là 3ai, nhưng 4nãy giờ 7fTừ Nam Phương 0vẫn chưa 99hoàn hồn 4blại. Đến 54khi anh huých 4nhẹ vào 2cánh tay abị thương 61của cô, 7cô mới 3giật mình 3anhư tỉnh 1khỏi giấc b0mộng.
“Người e4bị hại dlà tôi, 1cô đần 9angười ra 8eđấy làm d6cái gì?”, 8Thượng aQuân Trừng 00quả thực cđã bị 05chọc cho dtức điên flên.
Từ bNam Phương 7vừa mới 01có phản aaứng trở 6lại, nghe eđược câu 3enói của 1v, liền 0xoa xoa cánh 5tay đau nhức 60của mình, 21nhăn mặt 8đáp: “Sao 6aanh không bđóng cửa?”.
“Này 5dnày, đây 6là nhà tôi, atrong nhà dchỉ có 1một mình 2atôi, tôi 7eđi WC thì 43cần cóc agì phải f5đóng cửa?”, bThượng 2cQuân Trừng 71giận dữ anói, “Ơ, d2khoan đã, 9esao cô lại a6ở trong e2nhà tôi?”. a © DiendanLeQuyDon.comAnh càng 39nói càng e0hồ đồ.
Từ d8Nam Phương 08trả lời: 09“Chính 7anh đưa 5tôi về fđây chứ 9ai?”.
“Tôi fđưa cô f4về?”, dThượng 3Quân Trừng c8kinh ngạc, 6nhưng sau ffmột lúc d0nghĩ lại, 39nhớ ra đúng 3là có chuyện 93này. Anh alầm bầm atrong miệng: 1“Xem ra 0dhôm qua tôi efquá mệt 5mất rồi”.
Từ 8Nam Phương 0dkhông tiếp 39lời, chính acô cũng 86bị “bẩn 7mắt” mà 1vẫn phải e1nén giận. 33 © DiendanLeQuyDon.comChuyện vừa 93rồi thật 18sự là ngoài 54ý muốn, 8mặc dù ecô đã từng 0anghĩ tới b1hạ sạch 1phải dùng fsắc để 2đối phó 5evới Thượng cQuân Trừng, banếu nhất c8định phải 7xài tới 11thủ đoạn c2này, hai 53người “không 2mảnh vải 3che thân” eđối diện dvới nhau f3là chuyện 2khó tránh 47khỏi, thế 90nhưng tình 9fthế xấu 9ehổ như dvừa rồi, 4quả thực ecô không a0ngờ tới.
Từ dNam Phương 1xoay người, f6đi tới 85bồn rửa 74mặt đằng 35trước, 3cầm lấy 5cốc định 1súc miệng. 1f © DiendanLeQuyDon.comThượng d2Quân Trừng 5theo sau cô, 2lên tiếng: 8“Cô cầm bcốc của btôi làm 7gì?”. Giọng 0điệu dọa dangười của 44anh khiến 8Từ Nam Phương fvội vàng 30buông chiếc bcốc xuống. 2 © DiendanLeQuyDon.comThượng 2Quân Trừng ftrợn mắt: d“Đêm qua 7cô có dùng ecốc của 1tôi không 3đấy?”, dcanh liếc 7fnhìn chiếc 3cốc còn 94dính nước 9fmà chiếc fkhăn mặt 06ướt sũng fcủa mình.
“Tôi, 95tôi không 2biết…”
Đối fvới bộ c8dạng này 7của Từ 76Nam Phương, 6Thượng cQuân Trừng 28trước giờ 0choàn toàn echịu chết. 6 © DiendanLeQuyDon.comAnh cầm elấy cái 41cốc và 3bàn chải a5đánh răng 02duy nhất, b2đặt vào ftay cô: “Hôm 8fnay ban ngày atôi không 82bận việc cgì, cô muốn dđi đâu, 6atôi đưa fcô đi”.
Thấy 57cô không 3trả lời, 6anh hỏi 27lại lần 72nữa.
Từ 1Nam Phương 9đành nói: 36“Tùy anh, efđi đâu 49cũng được”.
Thượng 4dQuân Trừng 44đã đi vào 21phòng của acô, nói d2vọng ra: 3“Cô thu a6dọn đồ fđạc lại 63đi đã…”, dđang nói adở, anh 53đột nhiên bdim bặt. 7e © DiendanLeQuyDon.comTừ Nam Phương 2đoán được 3Thượng 20Quân Trừng 14chắc hẳn f1đã trông dthấy thuốc 3và băng 14gạc của bmình.
Lúc adđi ra, vẻ 1mặt Thượng aQuân Trừng d2đã không 79còn hung 0ahãn như 5ban nãy, 3eanh tới ftrước mặt 71cô, dịu 68dàng hỏi: 7“Sao bệnh 9viện kê 63nhiều thuốc 5cho cô như 6dthế? Chẳng 08phải đã 81nói là không 0quá nghiêm edtrọng rồi desao? Thật e2ra rất nặng 7phải không?”. 7a © DiendanLeQuyDon.comTrong mắt e9anh, Từ 4Nam Phương 75là kiểu e2người sắn 7sàng ngậm 68đắng nuốt 9cay.
Cô 6lắc đầu: d“Không 7ccó gì, chỉ 5elà vết c8thương nhỏ”.
Lúc 93này Thượng dQuân Trừng emới có athể giải c6thích với 92Từ Nam Phương 1achuyệ lúc dtrước: c6“Việc 3này đều 9cdo Ngô Thi 9dHủy không 15tốt. Có d9điều cô bata tiểu cthư quen aerồi nên dmới trút 8giận lên 3đầu cô… 08Cô uống fdthuốc chưa?”. 5 © DiendanLeQuyDon.comGiọng nói 2của anh fnhỏ nhẹ dnhư chú 10cừu nhỏ.
Từ bNam Phương 2lại lắc 4đầu: “Tôi bkhông biết f0nước ở 24đâu>”.
Thượng eQuân Trừng ađi lấy 6enước, vừa 9eđi vừa 2nói: “Không dbiết có 6thể hỏi 8tôi cơ mà, bkhông uống 4thuốc vào 76là bị nhiễm 8trùng đấy”.
Anh ddúi cốc 0nước vào dtay cô, khiến bbcô có phần 8kinh ngạc.
“Lát 68nữa nhớ 8uống đấy!”.
Từ 2Nam Phương btròn mắt 13nhìn Thượng 84Quân Trừng: 1“Anh đối bfxử với 33tôi như 2vậy, tôi 7dkhông quen”.
Tuy 0enhiên, Thượng cQuân Trừng 64cũng chỉ 54dịu dàng 7được một echốc một a0nhát: “Đã bdđược quan ctâm còn 5nhiều lời!”. 3 © DiendanLeQuyDon.comChợt cảm fthấy câu 2nói của cmình có 3ephần gượng agạo, anh b9lấy lại 2trạng thái 7fbình thường ahỏi: “Lát bcnữa cô 1đi đâu? 64Người nhà ffcủa cô e1ở đâu d6để tôi e9đưa cô edtới tìm 7fhọ?”.
Từ 0aNam Phương dliếc nhìn eanh: “Tôi e9không có a5người thân 97ở đây”.
Thượng 0Quân Trừng 6đờ người: f1“Thế sao 2cô còn tới 5Bắc Kinh?”.
Từ 2cNam Phương basợ sệt 99lắc đầu: b“Tôi không 5biết đi bđâu, cũng dkhông biết d5tại sao bdlại theo facách anh etới Bắc 2Kinh”.
Thượng 21Quân Trừng 5đảo mắt, 3hai hàm răng f2nghiến ken b9két: “Lại 0là chủ 2ý của cái 4dtên Diệp 9aPhi Vũ kia!”. 8 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta chẳng 6ekhác nào 07đã rước e9thêm phiền e6phức cho b7Thượng fQuân Trừng.
“Thế d2gia đình a7cô ở đâu?”
Hai 3mắt Từ 5cNam Phương 6eđã ngập dnước: “Tôi 62không có 8bnhà…”.
Tuy 37rằng bất b9đắc dĩ 7dnhưng Thượng aQuân Trừng dcũng không 6cnhắc tới 9dchuyện này 3nữa, lúc 7này dạ 0cdày anh đã 0lên tiếng c6biểu tình. 54 © DiendanLeQuyDon.comAnh vừa 9frửa mặt 52vừa nói e4với Từ 01Nam Phương: fd“Đợi 0tẹo nữa erồi đi făn cùng 4tôi”.
Từ 2Nam Phương 5đứng phía 4asau gật 6fđầu, nhưng bekhông biết 1cphải chờ a4bao lâu. e1 © DiendanLeQuyDon.comCô quan sát 4Thượng b1Quân Trừng 0vừa đứng evừa vuốt flại tóc, 4cvừa dùng 05chất gì 6đó bôi 5ađầy mặt, 6cmất nguyên f4nửa tiếng e2đồng hồ, 0sau đó anh fquay vào 1phòng ngủ 7cthay quần 6áo, lại 8btốn gần 4một giờ.
Từ aNam Phương d0đừng chờ eđến sốt bruột, nghĩ 2bụng đào abkép quả f1nhiên là 3dđào kép, dechỉ biết 7dựa vào f4bề ngoài. 47 © DiendanLeQuyDon.comThượng 61Quân Trừng dnày ưa nhìn, dađáng tiếc 1đầu óc d4quá đơn e1giản.
Cô 6cbuồn chán eđi loanh aquanh trong 28căn hộ, ephát hiện cdra một căn bephòng chứa brất nhiều 6nhạc cụ. 07 © DiendanLeQuyDon.comCô không 5hiểu về benhạc cụ 8dphương Tây b7nhưng nhạc 32cụ Trung 1Quốc thì 7ecó biết 18chút ít. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô cầm 4lấy cái 5ahuyên, đặt 05bên môi, emột khúc dnhạc xa 46xăm đầy 00thê lương a3chậm rãi e9vang lên, 7lúc thì bnhư một d4dòng suối 55nhỏ không cbiết từ fđâu đang 9cuồn cuộn 4chảy xiết, blúc lại 1bồng bềnh 72như những 25vạt mây d7đang trôi blững lờ e8phía chân ftrời.
Từ 08Nam Phương 64nhắm mắt delại lắng dnghe tiếng abnhạc, bỗng e5dưng cảm dfnhận được bsau lưng 9acó người, acô dừng 2dthổi, quay 38đầu lại 8đã thấy b8Thượng 8fQuân Trừng 95đứng đấy dtừ lúc 3enào, vẻ b2mặt tươi dtỉnh.
(*Huyên: 30Nhạc khí e1làm bằng 5đất, hình dquả trứng, ecó sáu lỗ)
“Sao 98không thổi 0cnữa?”, 0Thượng 2Quân Trừng 2hoàn toàn 5không ngờ cTừ Nam Phương ecòn biết d5chơi nhạc a3cụ, “Cô 9biết thổi 6ahuyên à?”.
Từ 4Nam Phương bthẹn thùng 38cười: “Lúc 7nhỏ tôi 2lang thang abên ngoài 4với cha, erảnh rỗi 5thường cthổi cái d9này”. Thực c2ra, phụ e4nữ khi vào atrong cung, 3cầm kỳ b5thi họa, 03có cái nào 8không biết? aMiễn là 1Hoàng thượng 5thích, họ fđều phải a1học cho 3bằng giỏi 1mới thôi. 19 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 68tinh thông 47mọi thứ 67như thế b2mới đáp eứng được 2nhu cầu ecủa Hoàng 4athượng, 85mới không 94bị người 2khác đá 4bay.
“Cái 7huyên này 31cô thấy dcthế nào?”
Từ 44Nam Phương bngắm nghía c4một lúc 6amới đáp: 89“Chế tác dtốt, âm 1rất chuẩn, f5nhưng mà 53huyên vốn 8là nhạc 8cụ cổ, a2càng cũ 70càng tốt. e © DiendanLeQuyDon.comCái huyên 7bnày mới a3làm, rất 7khó tạo 49được âm 22điệu xa a4xưa, nếu 6như đem b2chôn xuống dđất chừng c2hai năm, 4cđảm bảo bflúc lấy 7ra thổi bsẽ đạt 0dđược hiệu dquả rất 5tốt”.
Thượng 3Quân Trừng 63kinh ngạc b2nhìn cô, 6ánh mắt 75hiện lên 1vẻ thích c0thú: “Không 8engờ cô dcòn biết 38những điều 5này”.