Bí Mật Vượt Thời Gian Chương 15

Chương 15
Mỹ nhân dcứu anh d3hùng

Thấy aThượng 1Quân Trừng abị đánh bngã, Jim 8mặt mày 11trắng bệch, 7vội vàng 36chạy lại 0fmuốn kéo cThượng 5 uân Trừng 50 a khỏi đám d8 gười đánh 7b ộn kia: 5f“Danny, 9đi thôi, 8e húng ta chịu 5 hún nhường e ột chút f4đi, đừn g 7 uan tâm đến 73 ô ta nữa.”


Tên 6 ọ Lư nhe 9 ăng cười: ad“Đúng 1 hế, đừng 1e ói là bạn 91 ái của 96 ày, ngay d3 ả vợ mày, 0a ột khi tao 3đã muốn e hì mày chỉ 42 ó thể ngoan 2f goãn cút.” a ó vẻ chân b ẫn còn 2đau, ông 35 a xoay người f ại, khuôn c ặt dữ d ợn nhìn f ừ Nam Phương.


“Không! 33 ôi đưa c6 ô ấy đến b4 hì. . . phải 5đưa cô f2ấy đi! dĐồ cặn 7 ã! Bẩn 2 hỉu!” 02, dù đã a1bị đánh ađến mức dđứng dậy c8không nổi, 5nhưng Thượng 8Quân Trừng 6fvẫn kiên 6quyết không c0nhún nhường.


Từ aNam Phương 1nghe anh nói e8vậy, lại fthấy anh 5quỳ rạp catrên mặt 12đất nhìn 40chằm chằm 0vào mình, 8không biết 1là do diễn 2ckịch hay 7thật sự dfcảm động fmà cô bất adgiác rơi 8nước mắt.


“Được 2clắm! Vậy 95tiếp tục 1đánh! Đánh 2đến khi 8nó không 0thể nói eđược nữa 4mới thôi.” 3fTên họ dLư vốn 4dĩ không dfmuốn động atay động dchân vì 94dẫu sao 1Thượng 8fQuân Trừng 6cũng là f0ngôi sao. 2d © DiendanLeQuyDon.comNhưng Thượng 43Quân Trừng 4dlại không bchịu khuất 1phục mà echửi ầm 53lên khiến 80ông ta không fnuốt được 6cục giận.


Trong d3mắt ông ata xẹt qua bmột tia 5dmỉa mai, d9xắn tay 7áo đi thẳng 14tới trước bmặt Từ 0Nam Phương: e2“Hôm nay btao sẽ cho bmày biết 3thế nào 5mới gọi 53là đại 8cgia.” Lời 9là nói cho 36Thượng 41Quân Trừng c7nghe, nhưng 9aông ta lại 25đi tới bchỗ Từ 3Nam Phương eđang co ro etrong góc e1tường.


Từ eNam Phương 2ekinh hãi 14nhìn Thượng 8Quân Trừng, 1khuôn mặt f8đầy máu ccủa anh e9quay về 30phía cô, 8agiọng nói 2khàn khàn 35như đã d1phải dùng 9hết sức 18lực mới 7thốt ra eđược: 1“Từ Nam fPhương, 4Chạy đi!”


0nghe thấy dbanh nói, 7ccũng thấy 0những nắm 7đấm và d6những cú 56đá rới fxuống người 4aanh như mưa. 9 © DiendanLeQuyDon.comVậy mà 3eanh vẫn 6đang liều 08mạng ôm d9lấy chân 2hai kẻ kia, d4giữ chúng elại để 6cô chạy 5trốn. Đương 41nhiên anh 0dlàm vậy 77chỉ phí 30công mà 4thôi, hai 2bàn tay anh echỉ chốc 0lát đã 19bị hai tên 1ekia dẫm 2fnát dưới 31chân.


Từ 4cNam Phương 9fthấy Thượng eQuân Trừng  như 0vậy, vội 70vàng chạy ctới trước abmặt anh, bcơ thể amềm nhũn b7ngồi sụp 4xuống.


“Cô. b © DiendanLeQuyDon.com. . sao. . 3 © DiendanLeQuyDon.com. chưa. . 62 © DiendanLeQuyDon.com. đi?” 8c, nói có bmấy chữ 2mà gân xanh a9trên trán b7Thượng 5Quân Trừng 73đã nổi 4cả lên.


Từ eNam Phương 9lắc đầu. c5 © DiendanLeQuyDon.comThực ra 5không phải 52cô không 8đi, nhưng 7fdù cô có 5chạy ra 24đến cửa 6arồi sẽ 09ra sao? Cô f9nhìn Thượng 1Quân Trừng 1đang mê a1man: “Sao 3anh lại 0ngốc thế 1hả?” .


Còn 8chưa nghe athấy anh atrả lời, ccả người b7cô đã bị 9nhấc lên.


Tên cbhọ Lư kia atóm lấy dbvai cô lôi ddậy: “Đẹp! 0aĐẹp lắm. 1a © DiendanLeQuyDon.com. .” Ông 6ta cười b9lớn. Có f6lẽ có một 6avài trò bchơi phải 8tranh cướp, 0giành giật, 7thêm chút efmáu tanh 5amới càng 1kích thích, 4bcàng thú 9vị.


Thượng 0Quân Trừng 79ăn đấm 8liên tục, ebngay cả 5Jim cũng 6ftránh không 02được, bdbị một 1btên hành echung dữ 7dội.


Từ c5Nam Phương 5dlặng lẽ dnhìn Thượng 4Quân Trừng, cgương mặt 64anh đã bê d9bết máu, c6chỗ sưng 29chỗ thâm, d8nhưng vẫn 3không che 30dấu được 5ánh mắt 5sáng ngời. 1 © DiendanLeQuyDon.comCô nghĩ 61tới lúc 5nãy anh gọi 0tên mình, 0nghĩ tới e9những điều a9anh nói, drằng anh 02đã đưa 5cô tới 3bđây thì 0bnhất định f6sẽ đưa 6cô đi. . 35 © DiendanLeQuyDon.com.


Từ 83Nam Phương dkhông ngờ 3Thượng dQuân Trừng 4lại bất 4chấp mạng 3sống như 32thế, nhưng ckhi thấy 8một người abất chấp 50mạng sống 5vì mình, ckhông hiểu 4asao trong alòng cô 3fnổi lên bcthứ cảm 6giác khó f2diễn tả. d1 © DiendanLeQuyDon.comGiữa người 98với người 0chẳng phải 50luôn là csự lạnh c8lùng, thờ 3ơ, luôn flà lợi 24dụng lẫn 71nhau hay sao?


Từ fNam Phương 8ethấy sống 63mũi cay cay, 0enhưng không 87còn lấy 5giọt nước bmắt nào. cf © DiendanLeQuyDon.comBị tên 9họ Lư kia 8ôm vào ngực 3nhưng cô bkhông hề 1giãy giụa, 43không hề a6phản kháng, a4mà chỉ 0elạnh lùng 8fnhìn bộ 8dạng đắc 85ý của ông 57ta, sau đó, 83đột ngột 77huých chân 69vào đũng 1dquần ông a2ta.


Tên dhọ Lư kêu c9lên thất 2ethanh, hai atay đang 5atúm chặt fTừ Nam Phương 5rời ra, 6ôm lấy ađũng quần fmình. Từ dNam Phương 64nhanh chóng bcgiữ lấy d3gáy ông 5ta, kề con 17dao nắm catrong tay 2nãy giờ 3dvào cổ edông ta.


“Dừng 96lại! Dừng 7alại hết 86cho tôi!” 9, cô vừa cdứt lời, b3cả đám 5người đang 0đánh lộn 7ekia đều 66khó hiểu d2quay lại cnhìn. Không 63một ai ngờ 30được, 0cô gái vừa 35nãy chỉ d5biết khóc 2lóc cầu acứu lúc 6này lại c4nắm thế 10chủ động, 7akhiến cho 9ông Lư thê 42thảm thành 7bcái dạng 1kia.


Từ 7Nam Phương bckhua con dao ftrước mặt ffông ta, cười 99lạnh: “Bảo 6người của 11ông tránh asang một 2bên.”


Ông 11Lư bị Thượng dQuân Trừng eđá trúng 4nên từ 3nãy chỉ cechú ý đến 9anh mà không 9đề phòng 77Từ Nam Phương, abởi vì 67trông cô 50mềm yếu 2đến mức 0có thể a9bị gió 30thổi ngã. d © DiendanLeQuyDon.comLúc này 79trước mặt cthuộc hạ, 19ông ta bị dTừ Nam Phương a5khống chế ebằng một 2com dao thái 34đồ ăn, dthật sự 34là quá mất bmặt.


Ông 4Lư liếc e1nhìn con 8dao trước 9cổ họng 94mình, hai 6tay lúc này 5vẫn còn fôm phía a3dưới đũng dfquần, đợi 4cơn đau 1dịu bớt cmới có 3thể chế 7ngự được b5Từ Nam Phương.


Nhưng a8Từ Nam Phương 5dđã đọc b4ra suy nghĩ 0acủa ông 9bta, cô tì 23hàng răng acưa trên ccon dao vào 7lớp thịt 5phì nhiêu atrên mặt dông ta, mỉm 6acười nói: 9“Nếu ông 13nghĩ con a1dao này không 9đủ sắc dthì không 0có thể athử một 6chút, không 4cắt được eeyết hầu dông, nhưng 3achắc có 4thể chọc 1thủng mắt e4chứ nhỉ?” b7.


“Mày 92dám?”


“Sao 7tôi không 9edám chứ?” 3d, Từ Nam 3Phương đương anhiên không 64bận tâm 3tới sự 24đe dọa fcủa ông 30ta, “Ông 5có bản 7lĩnh gì e5tôi không 3cần biết, fchẳng qua 97tôi chỉ 55bảo vệ 0fbản thân a6mình thôi. 2 © DiendanLeQuyDon.comNgười khác 90không động 4tới tôi, f1tôi sẽ 97không động ftới họ, 63nhưng nếu 3đã động c3tới tôi 64thì tôi 7nhất định a6phải chống clại! Chỉ 3đơn giản 18như vậy 9thôi!” f. Nói xong, 74cô dồn bthêm lực 2dở cánh batay, gã họ 6Lư kia dù b2da mặt có 68dày tới 80đâu cũng 68cảm nhận 1được sự 3bquyết tâm 10của Từ aNam Phương 1đằng sau 27lưỡi dao.


Thế e0nhưng tên b3giám đốc 0Lư này vốn f1dĩ không 4phải kẻ 8fvừa, có eđược địa 9vị ngày fhôm nay, b5có sóng egió gì mà a7ông ta chưa ctừng trải 5qua? Nếu 1nhát chết 2fnhư vậy 7cthì đã c0không tồn d1tại được 0ađến ngày 7hôm nay. 12 © DiendanLeQuyDon.com“Cô có 4ý gì thế? 8Muốn tôi bthả các e5người kia bsao? Được 86thôi! Thả 82thì thả, 7nhưng không 3thể thả 7không được!” b6, Nói xong, fcông ta huých c6tay đẩy f4Từ Nam Phương 80ra phía sau.


Từ f1Nam Phương 3bất ngờ 7bị đẩy, d3con dao trong 0tay xoẹt 9qua mặt 9tên họ 4eLư kia, một 3vệt máu 8dài chảy 9ra.


3avốn dĩ ekhông có 52bản lĩnh c0gì cao siêu, ccó thể 16chế ngự b1được tên a1béo này 0chẳng qua 5chỉ là 71mèo mù vớ 74cá rán trong 4flúc ông 6ta không  phòng 68ngự mà dthôi. Hiện 57giờ ông 7ta đã chẳng 6thèm để cý tới yêu dcầu của 0cô, ngược 6lại còn e4chuyển bại bethành thắng fechỉ trong dnháy mắt.


Ông data sờ lên b7mặt, cảm b8thấy đau cbbuốt, vừa fbỏ tay xuống 86đã thấy 4máu đầy 5tay. Ông dta nghiến 5răng nghiến 26lợi, không a6quan tâm ftới vết 48thương cỏn bcon này, btrong mắt 7ngập sự dctàn ác: ef“Muốn d3đi? Được, dehoặc là cđể lại f8cánh tay 5thằng kia, dhoặc là 82để lại fcánh tay 3của cô!”Tên eehọ Lư đã 6thực sự c3nổi cơn e2điên. Ông 85ta nhìn Thượng 8Quân Trừng 8đang thở 03hổn hển betrên mặt 0bđất, rồi 1elại bước 8tới gần 8fTừ Nam Phương: 4b“Được cđấy! Lão abLư tôi đã acoi thường 7cô em rồi 3nhỉ! Tính 2btình ương 4engạnh ra btrò! Lão 29Lư đây 05cũng ương 0ngạnh, chúng 81ta so tài 0xem sao!” a.


“Đứng 98lại!” 23Từ Nam Phương 6dgiơ con giao btrong tay dra trước b0mặt. Thượng 02Quân Trừng b0thấy cô b4đấu tranh aakhông biết asợ, muốn b5đứng dậy, 0nhưng lại 8fbị hai tên 4cvệ sĩ giẫm 6elên chân.


Thấy 8gã béo họ 3Lư nhe răng dcười ác 5fđộc, Từ 9cNam Phương cfbỗng nhiên fném con dao 0eđi, cởi 2áo khoác 8ngoài, xắn 7tay áo lên, bbđể lộ 0ra cánh tay d0quấn đầy 9băng gạc. 44 © DiendanLeQuyDon.comHành động bcủa cô 09khiến cho cclão béo ecực kì bkhó hiểu, 6không biết bcô định alàm gì.


Từ 64Nam Phương 8cười lạnh: e6“Tôi làm 4việc xưa 0bnay ghét b7nhất là frề rà, 8nếu ông 5dđã có yêu fcầu thì 75tôi xin nghe 7theo! Để 9lại một 6ccánh tay 2ephải không? 2Vậy thì b9lấy của 35tôi đi” f8.Nói xong, 1Từ Nam Phương exông thẳng etới khối 5đá hiếm 9đặt trong 3góc phòng, 12hít sâu 3một hơi, 1rồi vung d1cánh tay 69đập vào 4giữa khối fđá, cố 35dốc hết dsức lực bmà quăng 9ccánh tay, akhông hề 0ddo dự mà 33đập vào 76khối đá. e4 © DiendanLeQuyDon.comMột cái, 6hai cái, c. . . Tất 1cả những 75người có 4mặt đềunghe a3thấy tiếng dđộng đều 8fđặn vang 4clên, đều 5trong thấy 9lớp băng a8gạc dần 6dần nhuộm 50màu đỏ 67tươi. Từ ddNam Phương 4evẫn cắn 77răng chịu 2đựng, liều 8chết mà a9đập.


Jim bfvà Thượng d1Quân Trừng b4bất lực 7trợn tròn 54mắt nhìn 5dTừ Nam Phương 4tự hủy 8hoại mình, fmáu bao phủ b2cánh tay aecô, nhưng ecô không fchớp mắt 2blấy một adcái. Cô 4fmột mực 5mím môi, 3đôi mắt 0nhìn chằm e2chằm không 0rời tên 5béo kia.


Mặc 1dù đã trông 1bthấy nhiều d2cảnh máu 12me rung rợn 79nhưng ông 0Lư tuyệt 9đối không 0ngờ một cbcô gái nhỏ a3bé yếu ađuối như 40Từ Nam Phương 3lại có f5bản lĩnh 90hành hạ 8bmình đến 8như vậy. 55 © DiendanLeQuyDon.comThượng 78Quân Trừng 0liên tục 93hét lên 13nhưng khôn 4có tác dụng.


Từ 75Nam Phương d4nhìn tên 3họ Lư: 2“Đủ chưa? 05Chưa đủ 4phải không 36?” Nói cxong cô lại 75tự đập 57đầu mình 5vào khối 1cđá hai phát, ffrồi ngồi 8csụp xuống 8đất. Cô 8quay lại, atrên trán 1cđẫm máu.


“Có 7thể thả 7bngười được 81chưa?”, bTừ Nam Phương cyếu ớt 7anói, ánh 2mắt đờ 6ra, nhưng c2cô vẫn fcó thể anhìn ra, etên béo e6kia đã bị dcô làm khiếp esợ.


Ngay 75cả hai tên 95vệ sĩ kia 43đang dẫm 3lên tay Thượng 89Quân Trừng 4bcũng không 1fkiềm chế 76được mà d2lên tiếng: 7“Sếp!”


Ông fLư phất 5tay với dbọn họ, 15sau đó giơ 3ngón cái 7dvới Từ cNam Phương: 1“Đáng 17khâm phục! d8Lão Lư đây 7arất nhiều fcnăm qua chưa 0từng khâm 35phục ai 4như vậy! 2Được, 56các người 28đi đi.”


Từ 1Nam Phương b1uể oải 6fngã người 2về sau, 3thở phào c3một hơi. 6 © DiendanLeQuyDon.comCô nào có 97gan đập beđầu vào 7khối đá 5kia, nếu e0như để cngười khác 75phát hiện 4ra sự thật 9thì màn badiễn xuất 5bcủa cô 4vừa rồi 7sẽ mất f9công toi.


Khối 9đá lấy 67từ sa mạc 0về này, bmặc dù 9bề ngoài 7không khác bagì đá bình 6cthường 6nhưng lớp 83vỏ rắn 57chắc bên 8dngoài rất 2mỏng, bên adtrong hoàn cctoàn là bbchất xốp 4cnhẹ, chỉ e9cần dùng bsức đè dblên hoặc ava chạm dmạnh là 93nó sẽ chảy e2ra chất cflỏng đỏ 29như máu.


Từ 5dNam Phương efkhông phải 2fkẻ nhát fgan, sợ c6chết, nếu d4bắt buộc 7phải bỏ 0lại cánh e0tay, cô cũng 37dám làm, f8có điều, e0hiện giờ ecó một 1đạo cụ ftốt như 01vậy, cô achỉ cần 0tận dụng flà được 1rồi.


dmệt nhọc 3dựa vào 9tường, 8trông thấy 7tên họ ecLư vơ một 0dtờ giấy 0ăn trên 55bàn, lau 3vết mau1tre6n 19mặt rồi 3dẫn hai 6tên vệ 9esĩ đi ra. 3 © DiendanLeQuyDon.comCô nhìn cftới Thượng aQuân Trừng 5bcòn nằm ddtrên mặt ađất, hai 9mắt anh dlúc này c4đã hoen 4đỏ, ngay 1cả Jim cũng 1đang trừng bmắt nhìn 7ecô, vẻ cmặt không frõ là nể 2bphục hay 78cảm kích.


Từ 1Nam Phương 3acười thầm, 5nhưng vẫn 97phải tiếp a8tục giả 0dvờ, hai 7cmí mắt drủ xuống, c8tựa như bcó thể 44ngất đi bbất cứ 7lúc nào. 14 © DiendanLeQuyDon.comCô đợi 4bđám người 6của tên 70béo kia ra 46ngoài, nhưng dhọ còn 9echưa ra thì 6cửa đã 4bị mở.


Không, 5là cửa 5bị phá.


Từ 0fNam Phương beđành híp 8bmắt lại, aatheo dõi 6biến cố 41bất ngờ 4fxảy ra. b © DiendanLeQuyDon.comNgoài cửa 10xông vào f4mười người b9mặc áo b3khoác đen, 96đeo kính a8đen.


Lúc 4fnày đang dlà mùa thu, e3thời tiết 7không nóng 75không lạnh, 65nhưng kẻ 21dẫn đầu eađám người 7kia lại bdmặc áo 0gió, cổ 3fcao dựng 9ađứng, kéo 8khóa che 6fđi nửa 1khuôn mặt, 9lại đeo abkính râm, 7thế nên b8khuôn mặt 0fchẳng để e5lộ ra được 1bao nhiêu. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta đeo 5găng tay 6atrắng, lê 4đôi giày 2đen được elau sạch dbóng đi 7một vòng 5trong phòng. 0 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta đảo dmắt qua fTừ Nam Phương, 9dừng lại 2emấy giây d7quan sát fcô. Tuy cách 5amột lớp 8kính râm enhưng cô 6acó thể f3cảm nhận cađược ánh bdmắt của 6anh ta.


Anh 25ta thu lại 6ánh mắt, ckéo chiếc bghế từ 14phía sau b2lên rồi 6ung dung ngồi 7xuống.


Anh fta tháo kính 8râm, Từ 8bNam Phương 14hé mắt afnhìn, dù 4ekhông rõ 6enhưng có 98thể đoán 3ra anh ta 6chừng hai 6bmươi, ba bemươi tuổi, 88ánh mắt 4sáng ngời 2fnhìn tên 1họ Lư giống 2như nhìn amột cọng ecỏ. Đúng 6dvậy, tất 0cả mọi 2thứ trên 8đời này 2atrong mắt 2anh ta dường enhư chỉ 61là rơm rác. 0 © DiendanLeQuyDon.comCái lạnh 0lùng của 9eanh ta là bccái lạnh btoát ra từ 75nội tâm.


bfbéo lúc 7này đã 9hoảng loạn eđến cực 6điểm, không 47dám tỏ 9ra hung hăng cnhư trước anữa, nhưng 7acái ác độc 76của ông 1bta không dchỉ dùng 6chữ “hung 32hăng” mà aclột tả 97hết được. 2 © DiendanLeQuyDon.comÔng ta sợ 5sệt nói: 54“Các người, 85các người dfrốt cuộc 6là người dcủa ai? eLà… ai?”


Jim 5bđã đứng 2dậy được, 5canh ta liếc 45nhìn hai 5dtên vệ b8sĩ nằm 87trong vũng 5máu kia. 4 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ tới dcvừa nãy f9bị bọn 84họ đánh acho sợ chết 9khiếp, cảm 2thấy quá 7amất mặt, 31nhưng lúc 37này, nhìn 0bọn họ ađang hấp 1hối cũng 5không tránh a5khỏi rung 0mình. Dù 5asao thì cứu dviện đã ftới rồi, 35nhất định 11phải báo ethù rửa 84hận, Jim anhìn người cđàn ông 0áo đen đang f7ngồi trên 6ghế: “Tên d1cặn bã 4anày dám 25đòi tay 2của Quân a2Trừng.”


Nói ecâu này, 09Jim còn liếc cnhìn về 4phía gã ehọ Lư, d1khiến ông 5bta đổ mồ 62hôi lạnh: a8“Tôi… 9Các người dai dám động 5vào tôi? 8Tôi là chủ ctịch tập 9đoàn XX, 2tôi quen 86biết… 3a“ Ông ta fcòn chưa 6nói xong 9đã bị amột người e0mặc áo 12đen tóm 5lấy tay, dhắn ta giơ 85con dao hãy ecòn dính d0máu lên, dcười nói: 08“Ông quen 4cTổng thư 6akí Liên 84hợp quốc 8cũng vô 7dụng cả 8thôi! Sao 59không xem 22xem mình 02đã đắc 3tội với bai hả?” 3.


Hắn b1ta vừa nói bxong, Jim 2đã kiễng 34chân, ngẩng 0cao đầu 36đầy ngạo 67nghễ. Gã 5cbéo họ aLư liếc 6mắt nhìn 2Thượng 9Quân Trừng, f6rồi lại 2fnhìn người b3đàn ông 5bmặc áo 0gió đen 8đang ngồi 3bcắt sửa emóng tay, 3bbấy giờ 6amới tỉnh 4ngộ: “Hóa 23ra là anh cta là người ccủa anh? b2Hôm nay coi fnhư tôi akhông có b3mắt, nên cmới đắc aatội với 33các người! 4Anh nói một 08con số đi, 79chỉ cần 87lão Lư đây acó đủ, 3nhất định asẽ dâng e1đủ! Mọi 9người hôm eenay không 01đánh không 2aquen nhau, dcoi như là 1kết giao 57bạn bè… 2c“ Ông ta 4cho rằng 45Thượng 6Quân Trừng 68quen biết d1với bọn f8xã hội b5đen, cho drằng người 9chống lưng c6cho Thượng 95Quân Trừng 9chính là 3kẻ này. 2f © DiendanLeQuyDon.comXã hội ađen dù có f1hoành hành 5ngang dọc 7đến đâu fcũng không 83bao giờ 10chê tiền. 29 © DiendanLeQuyDon.comĐến nước 7này, giám dđốc Lư 58chỉ có 54thể vung 37tiền trừ afhọa, không acgiám tự acoi mình 1là bề trên aenữa.


Nhưng 8enguyện vọng 51tốt đẹp 0của ông 8bta chỉ đổi bđược tiếng 3cười nhạt 2của người e6đàn ông 37mặc áo 9bgió đen 29kia: “Chuyện 3này tôi 05không quyết bđịnh được, 9họ nói bfthế nào 9bthì làm 55như vậy.” 4cKẻ ngốc 19cũng nhìn c2ra được 1chàm ý của banh ta là c3sẽ không cphục tùng 60ông Lư.


Lần fnọ qua lần 1kia, tới 5lượt Jim. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh ta nén 1fđau, mỉm d6cười: “Chẳng ephải nói 8cần một 42cánh tay 4sao? Theo c1lời ông 82mà làm thôi, amuốn ra 4khỏi đây 1dthì phải 0để lại d8tay!” . e © DiendanLeQuyDon.comJim đắc 8ý nhìn vẻ emặt kinh 0hoàng của 05ông Lư, 1“Tôi nói 7erồi, Quân 1aTrừng cảu 0chúng tôi 67không phải 42chỉ là dmột ca sĩ ecbình thường”.


7bên cạnh, 1Thượng dQuân Trừng 66đang thở 2dốc, sắc 3mặt nhợt ddnhạt, những 1vết thâm 9etím trên 8mặt càng akhiến anh eta trở nên bđáng sợ.


Ông b8Lư bấy cgiờ mới 6thật sự fbtin Thượng aQuân Trừng bblà người dakhông dễ aeđắc tội 6được, 13ông ta chắp 1tay cầu 0xin: “Tôi 37sai rồi! dTôi quá 5dhồ đồ! c0Thế này 6đi, ngày amai tôi sẽ ccđi tới fcông ty của 2anh, tôi 23ứng tiền, b2yêu cầu 15họ lập 1ra một tổ 43chuyên môn 5echo anh Thượng, 7mỗi năm fphải ra eba đĩa nhạc agiúp anh, 0phải xếp 5dhạng đứng eđầu quốc etế. Chúng 9ta sẽ tìm eđạo diễn 45giỏi nhất 6để quay 62các MV của danh, tìm 5nhà thiết 24kế nổi 4tiếng nhất fthiết kế 12trang phục 4cho anh… f“ .


Quả 45nhiên là 44thương nhân, 4chết đến 5dnơi vẫn 5akhông quên 2ebuôn bán, 3giao dịch.


Thế 42nhưng, người 07quyết định clà Thượng 39Quân Trừng d8lúc này 6đã chán bcnản lùi 15về phía 67sau, dường 4như mọi 1thứ đều b0bị sụp c2đổ. Từ 04Nam Phương 8nhìn anh 55chán chường bvà tuyệt 9vọng như 8vậy, trong elòng chợt cdcó cảm 71giác lạ 0khó diễn 0tả.


Jim 2cười lạnh: 4“Danny của f7chúng tôi 6hot như vậy, bkhông cần 2thứ cặn 2bã như ông e4nâng đỡ! 0Lại càng 5không cần 7chút tiền dcỏn con c0của ông, 8bcái ngữ 13mới có 8vài đồng f9bạc như fông mà cũng 3đòi làm 3âm nhạc? 20Ông hiểu 0cái gì là 4âm nhạc, 2cái gì là 0biểu diễn 9fchứ?” 70.


Nói c0là nói như cvậy nhưng 2bThượng 7dQuân Trừng edẫu sao 8cũng là 3một nghệ 10sĩ trong 2giới giải a0trí, giết bchết ông 8Lư thì dễ 80nhưng không egiống giết 93hai tên vệ e4sĩ kia, nếu 6giết hoặc flàm bị 0cthương ông ceta, ít nhiều b9cũng khó 8dtránh khỏi dphiền phức.


Thế dnên, khi ethấy ông ata đã sợ 6fđến hồn 3bay phách 6lạc, Jim ccmới tới 1bên cạnh ecngười đàn 4dông áo đen, 4nói nhỏ 57điều gì 6đấy. Người 0đàn ông 38đứng dậy, 88đi đến echỗ lão 34béo đang ebị dao kề 78cổ kia, 6vừa phủi 8bụi ngoài eaáo khoác 44vừa nói: 4“Sau này a6nhớ cho 01kĩ, sau này afnếu để ctôi phát 33hiện ra 7eông còn 12tới tìm 1họ gây 81chuyện thì 3dông sẽ c6không được e1yên thân 0như hôm 91nay đâu!”


Lão 6béo cảm 8nhận được 9bhơi lạnh fphả vào 8gáy mình, fnghe được 7câu nói dấy, giống 9như vớ abđược cứu 4tinh, muốn 6cgật đầu enhưng lại 8sợ chạm cvào lưỡi 76dao. Ông d5ta lau mồ 5hôi trên 4trán, rối 7rít nói 23cám ơn, adđợi bọn 94họ đá emình cuối axéo. Nhưng d4người đàn 3ông mặc báo gió đen 4lại nói 42tiếp: “Có ađiều, ông 85đã đánh dehọ bị c7thương…” e.


Anh fta chỉ nói 93lưng chừng, 2lão béo 8lập tức 5bổ sung: ba“Có yêu 0cầu gì 8anh cứ việc 9nói, tôi e6nhất định 83sẽ đáp 41ứng” .


Người 9đàn ông 6lạnh lùng dcười, nói fvới thuộc 44hạ của amình: “Sau 92này các adcậu cần d3gì cứ tới e9tìm giám 63đốc Lư.”


“Đúng 6thế! Đúng 82thế! Tôi 5nhất định 41làm được, cnhất định!”


Lão b0béo cúi 6fngười, 0nhiệt tình 66đáp ứng, ekhông rõ 69là ông ta 09chỉ tạm fdthời ứng b2phó hay thật 72sự cảm anhận được a7sử khủng ebkhiếp của 9gã đàn cbông này.


Người 1bđàn ông 5xốc lại eáo khoác, 0dđeo găng 87tay trắng clại, không 6buồn nhìn clão béo, 61chỉ thản 4nhiên nói: 5“Các cậu 26đưa giám eađốc Lư aera ngoài ađi dạo, b7thử xe, 4nhưng mà cđây là eBắc Kinh, 95đừng chơi 6quá đà.”

Nguồn: truyen8.mobi/t103827-bi-mat-vuot-thoi-gian-chuong-15.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận