Có Phải Anh Yêu Em Chương 12.2

Chương 12.2
Dù Tô Mạc vẫn nợ cậu rất nhiều, dù trong lòng cô cũng không nỡ.

0Nhưng Tô d5Mạc không cđủ đẹp, 6bkhông đủ e8tốt đâu, dchỉ là 1 ột đứa 3b uèn, chẳng dađủ hay 2 o đâu. Thế 4 ên, quên 2 ôi đi nhé 6 oàng tử.”

Sau e9 hi sắp xếp f ho mẹ đâu 72 ào đấy, d7 ô danh ít 83 hời gian e ới trường 7 àm thủ 6b ục thôi 0 ọc. Nhà d rường cũng 0b iểu tình 63 ảnh của 1 ia đình 3 ô nên đồng fdý. Mọi 21 hủ tục 4đã xong, 0 hầy hiệu 78 rưởng đột 4b hiên rút 1 ử trong 0 găn kéo 9 ột xấp 20 iền và dđưa cho d ô. Cô bàng 9 oàng đứng d ại chỗ 2 à không d ói nên lời. 68 © DiendanLeQuyDon.com hầy hiệu e rưởng nói:

- faNhà trường 7vừa thực 1hiện một 31đợt quyên fagóp, cũng 5không nhiều 77lắm nhưng b0em cứ cầm dlấy đi.

Toàn 29thân cô a9cứng đờ, eachỉ có 7bàn tay nóng f2rát khi đón a9lấy xấp 0tiền.

98thì cô lúc 2nào cũng 7vô tư, lúc 1nào cũng 2tưng tửng 9nhưng không bcó nghĩa 1dlà cô thích 4phô diễn emọi thứ 47trong lòng d5ra cho cả 5athiên hạ 6trông thấy 9để rồi 18đón lấy 4sự cảm 4thông rẻ a9mạt này.

Thấy 28thái độ abcô có gì 7đó không cfổn, thầy 6bhiệu trưởng 7dhồ như 76cũng đoán dcra được 81điều gì 08bèn vội 82giải thích:

- d5Em yên tâm, 4nhà trường ekhông công c0khai danh 2dtính của 62em đâu, 7chỉ là aquyên góp 9nặc danh 48thôi. Em 9đừng lo bnữa, cả 03trường e3không ai bebiết chuyện cgia đình 0em đâu.

7eMạc mím 4môi và thốt 1fra hai chữ 02“cảm ơn”. 4 © DiendanLeQuyDon.comQuả thực 4những gì ddnhà trường flàm cho cô 42thực sự 0cân cần.

- 5Không phải 8cảm ơn 9chúng tôi eđâu. – f9Thầy hiệu atrưởng 10xua tay và 4nói đầy 4ẩn ý. – 42Diệp Tử 3Khiêm nhắc achúng tôi dđấy. Nếu 9akhông nhà 0trường eđã nói fthẳng chuyện 8nhà em ra, aadù làm vậy asẽ quyên fegóp được fnhiều hơn. 4e © DiendanLeQuyDon.comNhưng mà dathôi, tốt fnhất nên a6nghĩ tới 2cảm giác 3ccủa em trước.

Những aflời phân 9trần của 56thầy khiến 78Tô Mạc 1càng rối bnhư tơ vò.

6không nhứ 16mình đã 54ra khỏi daphòng giáo 09vụ bằng 8cách nào, 8chỉ biết dvừa ló 34mặt ra đã 9bgặp Diệp 7Tử  Khiêm 76đang đứng c0chờ cô.

Cậu 17tựa lưng f5vào tường, 4đôi mắt 1mơ màng 7như đang 5ngủ, chẳng 5rõ đang btheo đuổi dnhững suy 16nghĩ gì btrong đầu. 8 © DiendanLeQuyDon.comThấy cô 87xuất hiện, 0cậu tỏ 0ra sốt sắng:

- 0Nghe nói 5cậu định 76nghỉ học?

- 8Ừ! Không d5phải nghe abnói, mà alà đúng enhư vậy 8athật. – bTô Mạc accố tình b5đáp thật fenhạt nhẽo dđể kiếm 4cớ nhưng 1Diệp Tử cKhiêm đã 5fgiữ cô 7lại.

Cậu delạnh lùng 0nói:

- 8cậu có a5thể đừng 5tỏ thái bđộ đừng b3dửng dưng afnhư vậy d1được không? aViệc gì 3cũng có acách giải bquyết, tại 7asao đến 8mức phải ecnghỉ học? 7Cậu học cđâu có 22kém, không d9dưng bỏ 6dcuộc ngay 13lúc này, 3cậu thật 07sự nỡ alàm vậy casao?

- b1Có gì đâu a6mà không dnỡ? – 1Tô Mạc cthản nhiên 90đáp. – beĐã đến 5mức này ferồi, còn a5có thứ d4gì không 4vứt bỏ 9được?

- 2Cậu… - 0Diệp Tử 81Khiêm tỏ dra nóng nảy 50nhưng cũng 6chẳng biết 15làm gì hơn. f © DiendanLeQuyDon.comCậu muốn 1giữ chặt fclấy cô bbằng cả afánh nhìn blẫn bàn f1tay, tưởng 6rằng như 6bvậy là 0dđủ để 5egiữ cô 2cmãi mãi.

Hai d1người nhìn f5nhau trong 9eim lặng, 0chai bàn tay 65lưu luyến 1chạm vào bdnhau dù thật echẳng hợp 5với khung a8cảnh là dcửa phòng aban giám e8hiệu.

Cuối 3cùng Tô cdMạc vẫn 9là người 6phá vỡ ccsự im lặng, a2giọng nói b7của cô 05vẫn lạnh 76lùng như 1hơi băng 9trên mặt 4hồ mùa adđông thấm 0asâu vào dtận xương 8tủy, khiến 1ctrái tim 5dchàng trai fnhư vừa ecó mảnh 09băng xuyên < /span>04vào.


- 6Nếu không 67có việc 65gì thì tớ dvề trước 1đây.

- d1Khoan đã! 6b– Diệp 6Tử Khiêm fvẫn ngang bbướng nắm 5fchặt tay 10cô, cậu 7nhìn chằm 21chằm vào 8cô, đôi 8fmắt dữ badằn như 53muốn lao evào ăn thịt.

eMạc cũng 8đáp lại 5bằng ánh a0mắt nhạt dbnhòa, không 5vui, không 33buồn, không bgét cũng c3chẳng yêu. 8 © DiendanLeQuyDon.comÁnh mắt dvô nghĩa afđó lại 4khiến cậu 6cbại trận, 9fmí mắt 70cụp xuống 1cỉu xìu enhư một dccon sói vừa 6đánh nhau bcthua, giọng 0nói của acậu bỗng a5chốc nghe fthật tội 1nghiệp:

- bdĐừng như fthế nữa ccó được 7không. Chúng bdta cùng nhau 79nghĩ cách 4đi mà, thế 0nào cũng a4giải quyết 54được thôi.

Cậu 3flầm bầm 71mấy câu 13ấy trong 7miệng, tuy adtrong  bụng c0cũng không e6tin tưởng bvào những cgì mình a3nói lắm 3nhưng ngoài 63miệng vẫn 35chắc như 91đinh đóng 8cột. Nhưng 6ftrông cậu acthành thật 0và chân 2ethật lắm, 0đến giờ a9phút này 5có mấy 6eai chân thật fvới cậu 1n 1dff0 hư người acon trai này?

baMạc nghĩ 5ngợi một 9hồi rồi 0cvòng tay fftặng cậu 0một cái aôm khó hiểu. a2 © DiendanLeQuyDon.comMặc cho fdsau lưng b0là cửa 3ephòng ban 1giám hiệu, 2cô vẫn 9vô tư ôm 4lấy cậu. c © DiendanLeQuyDon.comCái ôm khiếm 55Diệp Tử 41Khiêm sững 3sờ, cậu dbmở to mắt 40để chắc aechắn những 07gì cậu d7đang thấy 6không phải 6ảo giác. c9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng chưa a8kịp đưa 4tay lại a9thì cô đã 4buông cậu eera.

- 2aCảm ơn. 6 © DiendanLeQuyDon.com– Lời 5enói của bcô cụt 3ngủn nhưng 2nó nặng 02nề như ftrăm lời 3anghìn chữ, c0đè nén f3suy nghĩ cacủa Diệp e0Tử Khiêm e2khiến cậu c7mãi mới bđịnh thần 9được.

- fCó… Có bbgì đâu 3cmà phải 3cảm ơn. 7e © DiendanLeQuyDon.com– Diệp bTử Khiêm 50lắp bắp 9và hướng 0ánh mắt 4xuống dưới 2chân để 85che nỗi 1angượng 97ngùng đang 6alan hồng 2trên mặt.

5Mạc nhìn 9cậu một 6ehồi rồi 38chậm rãi 47đáp:

- 4Cảm ơn 4ccậu đã agiúp tôi 6chút danh e5dự còn 39sót lại.

- 4Hả?

- 7Vụ quyên 1góp nặc 74danh là ý 4tưởng của bcậu phải f1không?

- 5Đúng. – 06Diệp Tử eKhiêm hào 3hứng trả dblời, dường 8như không b7nhận ra 57nụ cười 2dcay đắng 9trên mặt bcô. Cậu bbắt đầu fkể công dra rả. – 4Vì cậu abcần khoản e1tiền đó 90nên tớ 72chỉ biết alàm thế dcnày thôi, 17không làm 4tổn thương 3fcậu nhất dcó thể. 0c © DiendanLeQuyDon.comTuy về sau 5vẫn có 9thể khiến 7bcậu tự fái, nhưng 1dù sao cậu 1evẫn cần e8tiền lúc 6này phải 2dkhông?

- 5fThế nên 66tớ mới bcbảo là 6cảm ơn. 1 © DiendanLeQuyDon.com– Tô Mạc d3cười xòa 4dmột cách 5tự nhiên.

Thấy b3thế, Diệp a9Tử Khiêm 44cau mày và 6bsốt sắng:

- 1Tô Mạc, 0cậu đừng e9như thế 3nữa được 05không!

- 6Thế tớ 6nên cười ethế nào? dDiệp Tử 5Khiêm ạ, 9tớ thực 4sự cảm 9cơn ý tốt 89của cậu. a © DiendanLeQuyDon.comNhưng làm 8ơn đừng c7xen vào chuyện 7của tớ anữa được 1không, cậu f5cứ như 71thế tớ 1thấy rất amệt mỏi.- 3Dường như 31cô cũng 7đang trút 64hết sức dmạnh để dnói ra câu 99này. Tô aMạc hít 1một hơi 33dài rôi 9lững thững f5bỏ rơi 6cậu thêm c1một lần 2enữa.

Những calằn gân cxanh run lên 55phập phồng 5trên hai 0bên thái 91dương của cDiệp Tử 0dKhiêm như 39thể sắp 1asửa nổ ctung, rạch 9dtoác lớp 07da trắng 2trẻo trên aakhuôn mặt 1cậu.

Bên 38ngoài cửa 08phòng ban 3agiám hiệu, 8chẳng có 1dmấy học ffsinh qua lại a1nhưng không 90ít giáo dviên đã 32để ý tới 86cả hai. 78 © DiendanLeQuyDon.comSong dù sao 7bcả hai cũng 80là học 7sinh giỏi 2nổi tiếng etrong trường, b6một người dthì ra thế delẫy lừng 7không ai 1dám đắc 04tội, một 5người thì 3ra cảnh bdkhốn đốn 5không nỡ 4ađắc tội. f6 © DiendanLeQuyDon.comNên mặc 7ddù cả hai 76biểu hiện 87ra ngoài cđã qua mức acho phép, 31các giáo fviên vẫn dachỉ biết 0đứng nhìn 55mà không 17ai tỏ thái 6độ hay dlên tiếng 34ngắt quãng. Bóng ahình Tô 00Mạc khuất 96khỏi tầm 04mắt của dDiệp Tử 3Khiêm. Cậu 57bàng hoàng 9tỉnh lại 99và co chân 0đuổi theo, admiệng không dngớt lặp 7đi lặp 6 ại một ed âu duy nhất 6 hưng vì 18 uá nhỏ 92 ên tất d9 ả mọi 02 gười đều 0 hông nghe d5 hấy. Nhưng 15 au đấy, 4 iếng nói 42ấy lớn 3 ần và trở 2d ên đanh 1 hép tựa 2 ột lời 61 hề:

- af ô Mạc, a ớ thích 1 ậu!

Đây 79 hông phải 7f ần đầu 37 ậu thốt a1 a câu ấy 5 hưng chưa f2 ao giờ cậu 6 ại nói a a trước d3 ặt bàn 2 ân thiên 4 ạ thế 7 ày.

d1 ạc hiểu fc ình không 81 ên bị mấy b5 hữ ngắn a2 gủi ấy 7 àng buộc cd ên cô sải 7 ước thật c6nhanh.

Nhưng 93tiếng gọi 3trong tim d6bỗng vang 59lên mãnh 6liệt khiến 1cô chẳng 8thể nào 6arời bước.

Diệp 8Tử Khiêm 62rõ ràng 1là một f7chàng trai c0kiêu ngạo, 6cao sang. 84 © DiendanLeQuyDon.comNhưng tại fsao vì cô, d0chỉ vì 46cô mà dám 53vứt bỏ 5etất cả 1sự kiêu 6bngạo của cmình để 3trở nên 7bhèn mọn 12như thế?

Không, 1cô không 24xứng! Cô dkhông xứng evới điều 8đó!

fMạc đang 96tự hành 2fhạ mình 1cbằng những dsuy nghĩ 9ấy, tiếng cgọi sau elưng vang 08lên mỗi a6lúc một 0hớt hải. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô trông 61thấy rõ 3chàng trai bcđang mắm a9môi mắm 0blợi, vừa fbbất cần 82vừa tủi 49nhục:

- 0Tô Mạc! dTớ yêu 88cậu! Thật e6đấy!

Đột dnhiên cô 3muốn cười 82biết mấy, bcô chỉ bmuốn ngoảnh blại để chỏi người 87con trai thiết 7tha đang 5nói lời 7dyêu thiết f7tha kia: “Diệp 95Tử Khiêm, 5achúng mình 15mới ngần c3này tuổi 82đầu, làm 6bsao hiểu 1được những a2thứ sâu 0sắc như ctinh ái?”

Nhưng 71cô không 3tài nào cthốt nên 5lời.

Hình bảnh Ôn a3Tư Niên fclại hiện 7lên trong 2đầu cô, fdmang theo 4cả lời fthế lấy 8fchàng năm 4mười ba 2tuổi. Chúng fekéo xệch eahai khóe 7môi cô xuống 2và rồi 44lủi vào 9ftrái tim 1cô để d6gặm nhấm.

dcuối cùng, 6cô cuống 46cuồng bỏ b8trốn, không 2dám để a9tâm trí 3mình bị elôi kéo 1bởi lời 8yêu của cechàng trai eekia nữa. 8 © DiendanLeQuyDon.comCô, một c3con chó bị a2lạc đang 70run rẩy f5tìm đường 65về nhà.

Nhưng 43ngay khi vừa 1bước tới 7cửa nhà, 1cô bắt egặp Bạch a9Y Y và Ôn d2Tư Niên deđang đứng 94bên ngoài. 9 © DiendanLeQuyDon.comÔn Tư Niên 18còn tay xách 51nách mang fđủ thứ. 7 © DiendanLeQuyDon.comCô hoảng 6hốt và 7chưa hiểu fchuyện gì 7đang diễn f1ra thì Bạch 4Y Y đã nhanh fchân bước ctới và cequan tâm 3niềm nở:

- 8Mạc à, 32nghe nói 4bác gái 0bbị bệnh, 36chị và 3anh Tư Niên 6tới thăm 89đây.

Câu bnói như 2tiếng chuông 9báo thức 1egọi Tô cMạc dậy ftừ cơn 7cmê, khuôn cmặt thân d2thiện, ôn 5cnhu ấy kinh 10tởm không 0khác gì bdthực tại.

dlùi lại 0và đáp 9thẳng thừng:

- a6Không cần. 9 © DiendanLeQuyDon.comHai người 66về đi.

- 4Mạc ơi 6là Mạc, 28trẻ con 04quá kìa. 5 © DiendanLeQuyDon.comKhách đến 8chơi nhà 0ai lại đuổi 4cngay từ 27cổng thế 5này chứ? 14– Bạch 88Y Y cười 3tủm tỉm, 6nỗi ganh c3gét căm dhờn hiện d2rõ trên 7khuôn mặt 53diễm lệ.

d5Mạc thừa 2sức nhận 73ra điều b4ấy nên 4cũng chẳng 8ecần phải fckhách sáo:

- cdChị gì e3ơi, chị cdbuồn cười 5vừa chứ. e © DiendanLeQuyDon.comChẳng ai f3mời tự 84dưng dẫn 71xác đến 0rồi lại 0bảo tự dnhận mình e7là “ khách 89đến chơi 4nhà”?

- dCô… - Bạch eY Y cáu tiết, a5đang định bnổi đóa bthì Ôn Tư c0Niên chặn 83lại.

Anh 96lặng lẽ 0anhìn Tô 5Mạc , giọng 9fnói của canh bỗng 8trở nên 2thật xa 93lạ:

- eY Y, về 7cthôi.

8Mạc chết flặng đi 08như vừa fbị điểm 5huyệt, mí 7mắt bủn 5rủn cụp exuống. Giọng 0nói lanh 04lảnh khích fbtướng của cBạch Y Y 1bvăng vẳng 82bên tai cô:

- 5Ơ kìa, về d8là thế 8nào hả 78anh? Dù sao 85anh và em 2fTô Mạc 6đây cũng 24là bạn 2bè với fnhau, mẹ 6fem ấy ốm, 7phận con 7cháu chúng c4mình phải e2qua thăm eemới phải 6ađạo chứ/

Ôn 0eTư Niên ffkhông đáp 46lời còn dTô Mạc b3chỉ thấy fbuồn nôn. 0 © DiendanLeQuyDon.comChưa bao 0dgiờ cô cthấy tởm 99lợm đến 6emức sắp 86nôn tại 01chỗ như 6thế này. d © DiendanLeQuyDon.comNhưng giọng 9quan tâm 3giả tạo fcủa Bạch 69Y Y vẫn 5cứ không 7etha cho cô:

- 82Tuy em Mạc 64không chào bcđón chúng f8ta, nhưng 7tại em ấy d1trẻ con 09thôi. Kiểu 2gì cũng 8phải tỏ 81lòng thành e7với bác e7gái.

- d2Hai người dlàm ơn đừng 55trơ ra trước 0ccửa nhà 69tôi như 57thế? – bTô Mạc 2không nhịn 41nổi nữa dbèn quát 7ầm lên, 46trợn mắt cdlườm hai 5người đang bđứng trước fmặt cô. f © DiendanLeQuyDon.comCô nghe được fcả tiếng 3hai hàm răng anghiến vào d6nhau kèn 42kẹt:

- 18Trông bộ f1dạng hai 8người thế 1này tôi a8thấy kinh 64tởm lắm.

- 2Mạc, em…

- 34Đừng có egọi tôi 23là “em 6Mạc”, etôi chưa 20quen thân 3với chị fđến mức eđấy đâu. b © DiendanLeQuyDon.com– Ngay khi 4Bạch Y Y 11vừa mở 3miệng, Tô bMạc đã c7lên tiếng 2chặn họng.

1acười khoái c1trá và nhếch 5mép khinh 2bỉ:

- bCũng không 9cần thiết 6phải tỏ 2ra chị và eanh ấy thắm 6thiết với 2anhau như cthế nào 3cđâu. – bnói đoạn 6acô quay sang a6nhìn  Ôn e3Tư Niên 9avà đay nghiến. e © DiendanLeQuyDon.com– Tôi biết 8anh ta hận 17tôi. Thế b9nên tôi 99cũng dây 7vào một 8angười hận d0tôi đâu.

Những 2tiếng “hận” bđược cô c0nhấn vào 80đầy đau 1eđớn. Sau 9khi cảm 2bgiác vừa 8trút được 5nỗi kinh 61tởm, cô 9rút chìa 47khóa mở 8cửa,không 53thèm màng 4tới hai econ người eoan nghiệt a5kia nữa 3và thẳng 11thừng đuổi 2khách:

- 7eThế nên 8phiền chị a3đưa chồng acchưa cưới 0của chị 5bcút đi chỗ bkhác cho 9tôi nhờ. 4 © DiendanLeQuyDon.comTôi chẳng 08ngu đến 5mức mà 5đi giành 47với chị 3nữa đâu.

Dứt 3lời, cánh becửa được fđẩy vào. c © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên 26Ôn Tư Niên ffchậm rãi 0flên tiếng. 0 © DiendanLeQuyDon.comCâu nói b5đơn giản 78thôi nhưng 72nó bị bóp 99méo bởi 0vô số suy 7nghĩ đan 6xen trong 10đó:

- fAnh không a9nên hận a6em sao?

- 61Dĩ nhiên elà nên rồi. ef © DiendanLeQuyDon.com– Lại 2là thái eeđộ thủng 9fthẳng bất 21cần. – 5cThế nên, bdanh cũng 50đừng luẩn c5quẩn ở 48đây cho 14vướng nữa. d © DiendanLeQuyDon.comTốt nhất 7là đi đi dcho nhanh. 48 © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 7coi như không 8nhìn thấy 2nhau và cũng a8không quan 05nhau.

Dứt 50lời, cô 3lách người 9bqua sau cửa e8nhưng đột 08nhiên bàn ctay cô bị 99ai đó giữ 5lại.

Hơi 6cthở ấy e5thật quen 5thuộc, hình fnhư đó acvẫn là e8hơi ấm ecô vẫn 06từng yêu bđắm say 61suốt một ecthuở. Nhưng 3bây giờ 02nó đã thành 1arẻ rúng, 08chẳng đáng dmột xu nữa f7rồi. Khi 3xưa trái e8tim cô từng 6rung lên 3đầy yêu dthương, 45ngất ngây 2btrong những dlời thề 2ngốc nghếch 7ekhờ dại. 0e © DiendanLeQuyDon.comTất cả 32nay đã bị 5bbào mòn f9rồi, giây 8phút cô 27biết mẹ 64đã bị 2ađiên như dmột làn 2sóng dữ 2cuốn trôi a0tất cả 76đi rồi.

Không b9phải lỗi 07của Ôn f9Tư Niên. 11 © DiendanLeQuyDon.comThậm chí, 04anh ta cũng f1chỉ là 7một nạn f0nhân đáng ethương. f9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 6không thể 4yêu anh nữa. 65 © DiendanLeQuyDon.comKhông thể, 6không thể 28nào nữa 32rồi…

6anhắm nghiền 1emắt. Nhưng 4cmắt cô 6khô khốc, fcô bèn trả f5lời:

- eÔn Tư Niên, canh làm gì d9vậy?

Nguồn: truyen8.mobi/t98871-co-phai-anh-yeu-em-chuong-122.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận