Có Phải Anh Yêu Em Chương 5.3


Chương 5.3
Nhưng em chỉ muốn ăn ở quán đấy thôi!

 5– Tô Mạc 9phụng phịu cnói, Ôn aTư Niên 9cvẫn không 09chịu, cô cfbèn nài 9nỉ thêm c– Đi mà 0anh!



Làm sc ao nỡ chối 5e từ trước b9 cái miệng 4a nhõng nhẽo 20ấy, anh 6dđành gật 71đầu đồng eý. Cô chợt ea nhớ hình 49 như nhiều n49 ăm trước 7eđây anh 62 cũng luôn te hế này. 0 © DiendanLeQuyDon.com chỉ cần 8 cô nũng nịu 8 khẩn cầu mcf ột câu, t8 hì việc c5 ó lớn đến fa mấy Ôn Tư c8 niên cũng kc5 hông bao 8 giờ nhăn d mặt từ 2 chối. Hóa 7 ra sau bao n66 hiêu năm banh vẫn 1 như thế, v5 ẫn là anh 35 tư Niên cô 2 yêu nhất t1 rên đời. c © DiendanLeQuyDon.com hai người 3 bàn bạc 84 một hồi rồi quyết 08định đi exe buýt tới 6aquán ngõ 8fVĩnh Bình.

Quán dnhỏ thôi 2nhưng làm bbăn rất 4aphất, bên 26trong đã 6chật kín 65thực khách b1sành ăn, 3đâu đâu bbcũng vang 3lên những 5tiếng suýt dxoa nghe cay c9xè. Hai người 5cũng gặp 8cmay vì chưa abphải chờ 3clâu đã dcó một cdđôi tình fnhân ăn axong bỏ 81lại bàn 8trống, vừa e3đủ cho dhai người 6angồi vào.

Chủ aquán lau 13sách chiếc 1bàn, Tô 5Mạc sành bsỏi chọn 7nước lẩu efvà thức băn kèm, 0chẳng mấy 07chốc bát 2eđĩa đã 3bày chật 2fbàn. Nhìn 5bát canh 64đỏ hồng d5chẳng nhìn 99thấy đáy, 2cda mặt anh 2cứ xanh 53mét lại. 7 © DiendanLeQuyDon.comTrên đời c1này chẳng 9có gì đẻ c4dọa được 6anh, từ 9bé cậu dnhóc Tư c8Niên đã esớm hiểu e7chuyện đời anên gần enhư chưa 8bao giờ 24phải đầu f9hàng trước 8cbất cứ 8thứ gì. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh ccó một a6điểm yếu 7chí mạng, 4đó là không adám ăn cay, cđến một 7echấm hạt 81tiêu cũng b8chưa bao 1fgiờ dám d2nếm. Các f0lần ăn 8cay duy nhất ftrong cuộc 09đời anh dtoàn là dnhững khi 5đi với 72Tô Mạc, dvà cũng 57chính tại dquán lẩu 8cay nhỏ fbé này luôn.

Mỗi blần ăn 1một miếng 4cay, nước 2mắt nước a4mũi Ôn Tư ddNiên cứ c3úa ra như 97lũ nhưng 1những bận d0sau, Mạc 07có đòi 7aanh đi cùng 10thì anh cũng c9chưa bao 54giờ từ 1chối. Anh 2đang nghĩ 74lan man thì fTô Mạc dđã thoăn 8thoắt cho 83tiết lơn, c5cải trắng 4với đủ dthứ thập 56cẩm vào 5nhúng. Một 2lúc sau, 9ngọn khói 2trắng nghi 35ngút đã 4uốn éo cbay lên miệng 66nồi. Tô 8Mạc sẵn ftay áo gắp 0ăn tì tì. 3 © DiendanLeQuyDon.comĂn được e9một nửa, 35thấy Tư 9eNiên vẫn d6ngồi im f5như phỗng, 5cô liền 7agắp vào fbát anh một 4exiên cải 67trắng và 5nhanh nhảu 73pha thêm ceít nước d2canh, không e1quên đổ 3đầy tương 20ớt rồi 2dmới chan 75vào bát 4cho anh. Cô 0vừa chan 34vừa ngỏn 1ngoẻn cười 0branh mãnh:

- bAnh Tư Niên, 3sao không b0ăn đi?

Anh 93toát mồ 18hôi trước 0“âm mưu” acủa Tô 0eMạc. Nhưng dtrước đây bthế nào, 4giờ đây 2vẫn vậy, ffanh không 5bao giờ btừ chối 3acô cả! aTư Niên 4chỉ dám 0thầm kêu fccứu trong 8bụng còn aebên ngoài 3vẫn ngoan 1ngoãn gắp ecăn. Ăn được c1vài miếng 4amặt anh 83bắt đầu ađỏ gay dgắt như 0say rượu, f2nước mũi 1tuôn ra sụt 85sùi như dmếu. Tô 91Mạc vẫn 7luôn tay cgắp đủ 9bthứ vào 12bát anh. 27 © DiendanLeQuyDon.comCô gắp 4bao nhiêu, canh chén asạch bấy 56nhiêu.

Giống 15như lời 3thề anh d6tự đặt 9ra cho mình 79năm nào, d7anh sẽ không 2bao giờ ckhiến cô 41phải thất avọng. Nhưng 3có vẻ anh a9đã không 9làm tròn.

“Lời dethề buông 43thả hững 78hờ,

Sao engười cứ bmãi đợi 9chờ viển e1vông?”



Hơi eacay lan đều 0bkhắp mặt cđến tròng 8mắt anh 97cũng đỏ 5ngàu, lúc 5này Tô Mạc 51mới thương e6tình, mở 9lòng từ 43bi mà tha 87mạng cho danh.

Anh 3đã cố 3gắng làm 24cô vui nhưng 4khuôn mặt 2cô sao cứ 0thoáng buồn. 9 © DiendanLeQuyDon.comAnh biết 4acô đang 3băn khoăn dđiều gì f8nhưng anh 46không thể 06lên tiếng 68giải thích, a0chỉ biết 8agiữa hai 7bngười có bquá nhiều 59khoảng cách. 51 © DiendanLeQuyDon.comNgười ta 1không thể fbgiải quyết cvẫn đề 8chỉ trong 7một sớm 6một chiều 9bằng mấy 8lời nói 7vu vơ. Anh b1nghĩ mãi, banghĩ hoài 9cho đến 30lúc đầu 2dóc mệt 6lử. Trước 6cmặt anh 2blà người 4con gái đang e8nhìn mình evới ánh 7mắt chan b8chứa hy 86vọng, anh 9phì cười 11và nói với 8giọng rủ arê:

- 51Anh em mình 0fuống bia dđi!

6bMạc lặng 1người, 1trong mắt f9thoảng chút efthất vọng 2nhưng rồi 82vẫn cười arạng rỡ. d © DiendanLeQuyDon.comCô đáp 3lại bằng 1agiọng tinh 06tướng:

- 6Rồi xem 4ai phải 4sợ ai!

Nói 4rồi hai 10người gọi 93thêm vài 6chai bia, 0cùng nâng 77cốc cho dđến khi 6say bí tỉ. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên c1Tô Mạc aphá lên cdcười ha 3hả. Tư 84Niên giật 3mình và 5angồi im blắng nghe f2cô xả cạn 4mọi tâm 8sự trong 3lòng:

- 13Anh biết f6không, thật 1dra hồi chúng 7ta mới quen 7nhau, em không 3ưa anh đâu.

a2Niên ngẩng 3đầu nhìn 8với vẻ 5thắc mắc, 9anh định ecđáp lại dnhưng không 0tài nào 4chen ngang 12nổi khi 0ecô đang aanửa say 6nửa tỉnh:

- 2Nhà anh thì 99giáu, anh c5lúc nào 96cũng mặc 3cquần áo 49đẹp, ăn c5đủ thứ 1dquà ngon, btha hồ chơi e8đồ chơi e5vừa xịn dvừa mới. 2e © DiendanLeQuyDon.comBố anh làm 5sếp cả 5amột nhà c6máy, mẹ d6anh là người ađẹp nhất 5dtrong khu. c © DiendanLeQuyDon.comBọn trẻ e5con đứa 01nào cũng edính ấy 6anh muốn achơi với aanh. Nhưng 6fem và Lục 34Tiểu Niên 85ghét anh 3fkinh khủng, 26anh biết btại sao ekhông?

Ôn 8Tư Niên e9không đáp, 5anh lặng f2lẽ chờ 06đợi câu atrả lời 3từ chính ccô. Cô bĩu 8môi như fmột đứa etrẻ con, d6nhưng giọng 87nói lại 49lạnh như 90băng:

- 34Vì khi anh fdxuất hiện, 4em và Lục 8dTiểu Niên 46mới biết 45hóa ra mình 85nghèo đói 5đáng thương 1thế nào.

Lồng 74ngực Ôn 93Tư Niên 41như đang bdgiam giữ 06một con 2bthú gặm f2nhấm trái 1tim mình, 75anh không 8thể thở cđược vì 78cảm giác 39ấy thật d4khó chịu. cf © DiendanLeQuyDon.comChính xác alà chưa 56khi nào anh cthấy dễ 40chịu được 6elấy một adgiây trong ffsuốt bao 1nhiêu năm e7qua, tính 52từ lúc 7anh rời 5cbỏ Tô Mạc, 36rời bỏ 49người con 05gái anh đã 0bchọn từ 0nhỏ.

Những 4suy nghĩ 5miên man accủa anh cbỗng dưng 5bị phá dtan bởi etràng cười 6bkhanh khách 44cất lên 27đột ngột bcủa Tô cMạc. Tiếng 25cười giòn 9tan của dcô khiến beanh không c4khỏi đau 6lòng. Cô 7tiếp tục 4kể lể:

- 0Anh biết 71không, em 59biết thừa e4anh không 3ăn được d3cay, nhưng 6evẫn cố ctình đòi 7anh đưa 5đi ăn lẩu 04cay bằng 21được. aa © DiendanLeQuyDon.comEm quá đáng f1lắm đúng d9không, Tư 4Niên? Nhưng 21hồi đó eđúng là 96em căm ghét dbanh thật, 9bcăm ghét bfhơn bất 73cứ ai trên abcõi đời b8này!

- 18

- 0Nhưng, cho 3cdù lần e6nào cũng 8phải ăn 38cay đến b5mức lên 0fcơn đau fdạ dày, a7anh vẫn fakhông bao fgiờ từ b3chối đưa 05em đi. Anh 3amua sô cô a6la cho em, 50giúp em đánh 7thằng béo 6chết tiệt achuyên bắt d6nạt em, blại còn a4tặng em 93truyện cổ etích nữa. a © DiendanLeQuyDon.comAnh à, anh 74biết không? 9fEm lớn bằng 3ngần này 22rồi, ngoài 9mẹ em ra 23chưa bao 4giờ có 9ai tốt với 3eem như thế.

- 5

- 6bEm là một 3cđứa mồ 7côi cha. 2c © DiendanLeQuyDon.comAi cũng khinh 46em, chửi 7em là con e6hoang. Lục e4Tiểu Niên 7không dám 5cãi lại 59chúng nó, aem cãi lại 7thì bị eăn đánh. e © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 0anh dám che 4chở cho 3em, Tư Niên, b4chỉ có bemỗi anh 3luôn ở fabên em và fkhông bao 6giờ rời 84bỏ em cả.

- 1Tô Mạc, 81anh … - 1Tư Niên 8không thể 84cầm lòng b3được nữa, 8bnhững tình 3ccảm anh 3bđã cố 5tình chon 4vùi tận 1ađáy sâu 1etrái tim ađã bị d5kìm nén cquá lâu, 83chúng sắp c5vùng dật bvà phun trào 8đến nơi 2rồi. Nhưng a3Tô Mạc 8akhông cho 8anh cơ hội a6để bày 6tỏ, cô akhẽ ngắt 5blời:

- 02Nhưng em a7thật là fngu ngốc, canh nhỉ. 1e © DiendanLeQuyDon.comAnh sắp 9lấy vợ arồi còn dđâu! Sau anày anh sẽ 4có một 0chị vợ b7thật xinh 90và một 5đứa con 2ctrai thật 81kháu khỉnh. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrên đời 1này làm 7agì có anh 6trai lại 63ở bên em 78gái suốt 1đời chứ? 2Anh thấy 0có đúng 2không, nhỉ?

Ôn 85Tư Niên 72đang phải 62gồng mình 64đè nén 8cảm giác fbquặn đau a1trong lồng 06ngực. Một delúc lâu, drất lâu 2fsau anh mới 4điềm đạm 1btrả lời 1ngắn gọn:

- dcỪhm.

- 15Thế nên 1anh thấy 6đấy, em… df- Cô lúng 5búng mãi 69không nói eđược hết 41câu - … aThật là e2ngu ngốc.

- 8Tô mạc, 36anh…

- aMà thôi, 67hình như 24em say rồi.

2bMạc và dÔn Tư Niên fgần như clên tiếng acùng một alúc, hai 7giọng nói 3va choảng evào nhau, akết cục fhai bên cùng abại trận. 9 © DiendanLeQuyDon.comSau một 22hồi câm 9flặng, Ôn 5cTư Niên fkhẽ đáp:

- 38Thôi muộn 4rồi, để 3canh đưa f8em về.

- 0bVâng. – 44Tô Mạc 9blạnh lùng 3đáp, chống btay lên bàn 8đứng phắt 5dậy. Những egì trước 6mắt đều fnhập nhòa c6không rõ, ffđôi chân 8lảo đảo 8suýt nữa 01khiến cả 95người đổ 56nhào xuống edđất. Tư 52Niên vội fflao tới 0đỡ cô, 0hỏi han dcchân tình:

- 24Em không 1sao chứ?

- bKhông sao. e © DiendanLeQuyDon.com– Trả 6alời xong, 7Mạc chỉ 34muốn xô 3anh ra khỏi 2cô.

Nhưng fbanh ôm choàng blấy cô drất chặt 4như thể 9ddồn hết aetình cảm 7kìm nén fbấy lâu 9nay vào hai 6ecánh tay 6khiến cô 4thấy đau 8fnhói. Cô bechìm trong e3vòng tay feanh và nghe 62anh dỗ dành:

- 5dAnh dìu em 71về nhà f0nhé.

Mạc 6fngập ngừng 0một lúc 8nhưng thấy 79anh có vẻ 1kiên quyết 6nên cũng 9gật đầu ccho có, cô 0bthì thào:

- aThế cũng cđược, 0elàm phiền 6anh vậy.

Ôn 93Tư Niên 4bkhông đáp dnữa, anh dcẩn trọng 8dìu cô bước 8đi để 2một nửa 9ethân mình 9cô được 9ấp ủ trong 0vòng tay f2dịu dàng 34của anh. 03 © DiendanLeQuyDon.comTrông hai abngười chẳng dkhác nào 1một cặp 2đang yêu, ada thịt 2gần gũi, f5hơi thở 9hòa tan, anhưng hai 70trái tim ffthì muôn 46trùng xa cacách. Mạc 51lặng lẽ fđể mặc 4cho thân emình đổ cập vào dfngười anh, e1chậm rãi etheo anh bước 2fra khỏi 1quán. Cô 09thừa nhận 69rằng cô 89đã quá fbsi mê vòng 55tay nồng 7ấm này evà cả hơi abthở trong 43trẻo dịu 0hiền của 48anh.

“Anh 6bTư Niên, dhãy coi như 4anh vẫn c7là của 3em, coi như 4ta vẫn chỉ f4có nhau như edngày nào 02một lần ccuối cùng 8fthôi, có f5được không?

Nào, 7giả vờ 1cchúng mình 4evẫn còn ealà trẻ 94con nhé.

Anh 5vẫn là 8người biết 56thừa em 6cố tình b0bày trò 5trêu trọc 6nhưng cứ b0luôn cười dahiền và 02đưa em đi băn lẩu 4cay nhé.

Em 5fvẫn sẽ 0là công fchúa nhỏ ephá phách, 9aranh mãnh cluôn được 45anh nâng fcniu yêu quí ecnhé.

Chúng 0mình cùng 1cười toe 66toét, cùng 79cãi vã om esòm nào.

Mặc 14cho bóng ccâu qua cửa 3asổ, đó ecvẫn sẽ 53là khung 88cảnh hạnh adphúc diễm 6lệ nhất aatrần đời.”

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/86592


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận