Có Phải Anh Yêu Em Chương 6.2


Chương 6.2
Cậu bảo Ôn Tư Niên vẫn chưa hết tình cảm với tôi ư?

Bạch 3Hạ giật 6athót người dvà sửng f6sốt hỏi:

- 22Mày… Mày 58làm sao đấy?



- 0 cậu nói cÔn Tư Niên v5c ẫn thích b ôi đúng ee không?

- 9 này…

- 3 nói cho tôi 46 hay được 9f không?

- c04 on này…

- t8 ôi van xin 1f cậu đấy, 8 nói cho tôi 0 biết đi? f1– Tô Mạc d bỗng trở 4f nên cuồng 04 loạn khiến 1 bạch Hạ 1 phát hoảng. c4 © DiendanLeQuyDon.com trông cô ae hoang mang n0 hư sắp 5còa khóc, 97 khiến Bạch 95 hạ không c8đành nhẫn 9f tâm. Con bé 6đánh mặt 8 sang hướng kbe hác để 3b tránh phải nf2 hìn cái c7 ảnh ấy n0d hưng giọng fe nói hổn 43 hển, thất tc hần của t35 ô Mạc vẫn ka7 hông buông 84tha cho nó 2– Đúng dfkhông, cậu adnhìn xem, 21nếu không 2ethì làm c9gì có chuyện 3anh trai đi 7chôn em gái, 43lại còn 4để ảnh abmột đứa b4em chẳng 1hề có quan 01hệ máu 6amủ gì trong dví, không 01cho bất 2cứ ai đụng e6vào nữa?

- b… Ngày fftrước chị 82tao nuôi b9một con 80mèo Ba Tư, a7hỏi lão eấy đặt 4ftên gì thì 5fhay. Lão 2bảo đặt 9là “Tô 2eMạc”. 5 © DiendanLeQuyDon.comTao chẳng 2hiểu tên 2ấy có ý anghĩa gì, 2anhưng giờ 9thì đã f6vỡ lẽ 99ra rồi! 1Ôn Tư Niên 3đã có chị b8tao rồi 7mà vẫn a2không quên 6eđược mày! 3b– Bạch 9aHạ nghiến cfrăng cắn 9lợi để 6gằn ra những 30chữ cuối 7cùng.

Toàn bthân Tô cdMạc như 3hóa đá, 5cô ngước 96mắt trân cdtrối nhìn 0em vợ của 36người mình 4yêu, vẻ 5như không 9tin vào những dgì con bé 4cvừa nói.

Đúng 0lúc đó, bTử Khiêm 3dxuất hiện, 2thấy hai 8đứa con 2gái đang 0ctrong tư a5thế tuốt 9kiếm chĩa dthẳng vào 62nhau, cậu 9chạy ra etrước che a7chắn cho 9Tô Mạc a4theo bản e0năng và 69trừng trừng dnhìn Bạch 9Hạ:

- 21Mày lại 2làm gì cô 2ấy?

- 0bKhông liên aquan tới eecậu! – 67Bạch Hạ 7đáp lại 4dbằng một 57cú lườm 6nảy lửa.

Phát ahiện thấy 83vết hằn ađỏ lừ ctrên má 3Tô Mạc, cTử Khiêm 5tức khí 50đùng đùng. 5 © DiendanLeQuyDon.comTuy Tô Mạc efchết tiệt 8vừa làm 8acậu cáu d8xong, nhưng a5thế không 66có nghĩa 63là cậu 5echo phép 5người khác 1được đụng f0vào một e5sợi tóc e1của cô. 1 © DiendanLeQuyDon.comCậu hung 31hăng tóm 1lấy cổ 7etay kẻ vừa 09tát Tô Mạc dvà gằn 02giọng:

- 1Con khốn d0kia, mày 1vừa làm 8gì?

- 8fCứ thích enhúng mũi 5vào chuyện 99của người fkhác thế, 4đồ đàn ddbà!

- bbBạch Hạ, 4đừng có 2ép tao phải 9đánh con cgái!

- eGiỏi thì 06cứ đánh!

- 18Mày tưởng 4ctao không 59dám à!

Hai 9người lời fqua tiếng 4lại om sòm ecả một 82góc. Còn ddngười đang 9ahoang mang e7giữa cơn 6sóng gió 64tuyệt không fđể ý những 4thứ xung e9quanh vì ahồn phách 6đã lạc 67về cõi 1hư vô nào frồi.

74Mạc mím cbmôi, hai 55bàn tay co 64chặt lại, fmặt đất 0anhư đang 0xoay mòng 19mòng dưới achân cô. 06 © DiendanLeQuyDon.com“Tư Niên, fÔn Tư Niên, 52anh Tư Niên”, 5bchỉ vẻn 94vẹn mấy 1chữ, chúng 7cđã choán 1dlấy hết 06tâm trí c5cô, không angừng giày dvò lên trái 6tim yếu cdđuối của 4cô và chỉ dhòng xô 5ecô sụp 4bđổ.

e2muốn tìm 27một điểm 9tựa giữa 6muôn vàn d9hỗn độn 0để bám avíu, và fcô đã thấy 9bkhi câu nói f“Anh trai 74nào lại bađi hôn em c7gái?” cứ 89văng vẳng dcmãi trong dđầu.

“Thế 54có nghĩa 18em không 3chỉ là e6em gái của 6anh thôi, 6đúng không?

Nhưng d7năm tháng aqua, không 53phải anh e1chỉ là 50anh trai, d2còn em chỉ eelà em gái, d4đúng không?”

Đang cnghĩ miên 8man, cô chợt 46thốt lên:

- 39Em phải ađi tìm anh! e– Cô reo blên phấn bdkhởi sau 79khi tìm ra cđầu mối 6fcho nỗi ctrăn trở b6của mình. a © DiendanLeQuyDon.comĐang định f2bước đi b8thì cô bị eDiệp Tử 1dKhiêm đứng 21ngay sát 69trước mặt 3ckéo giật 5lại:

- bCậu định 90đi tìm ai?

- abMặc tôi! b– Tô Mạc 4giằng tay 5acậu ta ra 5bmột cách 30thô bạo, c6không ai 4hiểu nổi fánh mắt e8cô đang 9muốn nói 8fgì, còn 3đôi môi akhông ngớt 7lầm bầm 1– Tôi phải 8đi tìm anh f8ấy! – eCô ngang abướng lặp 6đi lặ lại a2câu nói 5ấy, thanh b4âm run rẩy adtrong nước ffmắt.

- 3Rốt cuộc dlà ai mới 53được? 2– Diệp cbTử Khiêm 7càng siết efchặt cổ 3ftay mảnh dkhảnh của a3Tô Mạc 41như sắp 57sửa bẻ dgãy nó đến 7nơi. Cậu 2sợ một bdkhi đã buông 3ra rồi, cvĩnh viễn 4không thể 2nào kéo 7alại được 32nữa.

- 5Hai người 0làm cái 9trò gì vậy? 73– Bạch 1aHạ tuy vô 6cùng ngứa b5mắt với 0fcảnh tượng 49giằng co 5etrước mặt, e4nhưng con 40bé cũng 5tò mò muốn ebiết tại 0sao Tô Mạc dlại hành cbđộng kỳ d6quặc đến 7vậy.

Diệp 4Tử Khiêm 6sực nhớ 1ra căn nguyên 4vấn đề, fcậu nghiêm 7giọng hỏi:

- 85Lúc nãy efmày đã 7nói gì với 3cô ấy?

- 8cCái gì? d– Bạch bHạ sững f1người.

Nhưng 3cậu càng 8lúc càng 9tỏ ra thô 0bạo:

- 9Tao hỏi blại lần 3nữa, lúc bnãy mày 78đã nói cnhững gì avới Tô 9Mạc?

- 4aCứ phải 46làm dữ adlên thế 51làm gì? 5– Bạch fHạ quát 44lại nhưng aacũng chẳng fbcó tác dụng 9bgì, con bé 78quay phắt bđi, chẳng fthèm để 1ý đến 3hai kẻ kỳ 23dị này 1fnữa.

Không 34ai ngờ được erằng một 7kẻ có cái 9dtôi to vĩ 4ađại như 1bDiệp Tử 1Khiêm bỗng a0dưng có alúc phải bdhạ mình 7nhún gối. 2c © DiendanLeQuyDon.comCậu líu 8aríu lên atiếng van 1xin như một 8bkẻ hèn 7bmọn:

- b3Bạch Hạ, 30làm ơn hãy 34nói cho tôi 55biết đi… cBạn đã b3nói gì với 7Tô Mạc?

- cCậu… - 55Câu nói c6như xát 86muối vào 77lòng Bạch dfHạ, nó 66dứt khoát d4không thèm cquay lại bnhìn mặt 94cậu mà 9chỉ thẳng bethừng đáp a- Tôi chỉ 0dnói với 0anó về anh 37rể tôi 3thôi.

- 85Ôn Tư Niên dư?

Tử 6Khiêm vừa dddứt lời, 8ánh mắt 9dTô Mạc f4sáng rực 51lên. Cô 4giằng co achòng giải d0thoát cho 2ecái cổ 11tay đang 96bị giam 7bcầm và 0lầm bầm 3như bị f3ma bắt mất 0vía:

- aĐúng… aTôi phải 2bđi tìm anh f6ấy… Nhưng f7tôi không 3biết anh 6ấy ở đâu… b2Anh đang eở đâu… 3Bạch Hạ… d- Đôi mắt 4âm ỉ hi avọng tựa 01nắm tro 4đang cố 2bùng cháy a1hướng thẳng 3về phía f2Bạch Hạ, 8đi cùng agiọng nói 4bi lụy, cyếu ớt 4– Cậu 3có thể anói cho tôi 9biết anh 2ấy đang 04ở đâu akhông?

- c9Không được 7đi đâu acả! – 7Tử Khiêm b4quát lên, 4át hẳn 1giọng nói 0dđang van c8lơn nhu nhựoc 82của Tô cMạc khiến ctất thảy 2eđều giật 5cnình im bặt.

Tiếng fnói của 7Tử Khiêm 94như triệu 6hồi hồn 1phách Tô 1cMạc quay evề với 67thể xác, 13nhưng cô 6dvẫn sốt c7sắng nhìn 7về phía 0Bạch Hạ, 85mặc cho 3Tử Khiêm dcan ngăn, 5cô tiếp 4tục khẩn aecầu:

- 1Tôi xin cậu, 2nói cho tôi 55biết với…

- aTớ bảo 3ekhông được a7đi cơ mà! 84Điếc à! d– Giọng b2nói cậu 2edữ dội bnhư cơn 91bão biển, fdù đã cố 6nén giận 73hết sức ccó thể 88nhưng người eta vẫn có aethể thấy 9rõ những 59đường bgân xanh aphập phồng 5dhai bên thái fddương cậu.

Cuối 0cùng Tô cMạc cũng f5chịu quay 1dlại nhìn fdcậu. Ánh 85mắt thần 57thờ cất dbtiếng hỏi 1“tại sao” 90nhưng thẳm dsâu dưới 51đáy nó 9đã có sẵn acâu trả 9lời rất frõ ràng. d © DiendanLeQuyDon.comCô đau khổ 2nhìn Tử b1Khiêm nhưng 8giọng nói fbvẫn dứt ckhoát như adao chém 98đá:

- 58Cậu không 11cản được 93tôi đâu! 64Diệp Tử 5Khiêm. – 9Không, đây 27không phải 2là một 2lời dọa 97dẫm, nó f2chỉ đơn 0thuần là 8emột câu bkể mà thôi.

Đôi e9mắt hoa 5dđào của 8người con ctrai vẫn 6chằm chằm 7hướng vào 62cô và mỗi 6lúc một 1tối sầm 2lại. Cuối 8cùng, cậu dfhít thật 95sâu, lên 3tiếng một 4cách khó 25khăn và 9chậm rãi asau khi đã 42hạ quyết 41tâm:

- eTô Mạc, a7thực ra… 40Tớ…

- 2cTôi biết 2rồi. – 3Tô Mạc fblạnh lùng dcắt ngang 9câu nói ecũng như dý định 5ccủa Tử 5Khiêm và 6eđáp lại 08bằng ánh 76mắt đang 7lạnh dần 0bđi vì bị ebtấm màn 77bi thương 54che phủ. 2 © DiendanLeQuyDon.comTô Mạc d0quay đi chỗ ckhác rồi fbnói với bfhư không:

- 4Diệp Tử 9Khiêm, tôi 40đâu phải fmột con 8fngốc. Nhưng b4tôi xin lỗi.

- bThế đấy, 1tỏ tình- 01chưa nói 82hết – 4bị từ 1chối.>

Chương d6.3

Diệp caTử Khiêm datự dưng 4chỉ muốn 2phá lên 0cười cho d4bõ nỗi c1ê chề. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Tô 6bMạc đã a9không thèm dđể tâm 7dđến cậu 0 ữa rồi, 60 ô chỉ chăm 16 hú vào Bạch 03 ạ, ánh 51 ắt rực 2b ên niềm 05 uyết tâm:

- d ạch Hạ, c4 ôi cầu 8c in cậu lần f uối, có dc hể nói f0 ho tôi biết 3eđược không?  

Bạch fd ạ kiên 0 uyết mím 1 hặt môi, e5 hà chết bf ũng không d ở miệng. be © DiendanLeQuyDon.com ô Mạc thấy f ậy bèn 6 hì cười 31 à đáp lại 2c ự im lặng 1đó bằng 9 iọng nói 23 ừa bình 9 hản, vừa 66 ự tin, pha d hút ranh 4 ãnh:

- a2 ậu không 4 hịu nói 1 hì thôi, fc ù thế nào 54 ôi cũng b6 ẽ tìm ra 88được anh fấy. – 6Dứt lời, 83cô quay lưng frảo bước.

Đột 97nhiên Bạch 8Hạ lên d7tiếng:

- e9Lão ấy 2không chịu 8về nhà 4fhọ Bạch 5ở mà tự bđi kiếm 3ekhách sạn 2rồi. Khách 47sạn Hoa ccThịnh, đường ccThái Bình.

- 1cCảm ơn! b– Tô Mạc 88lạnh lùng 7dđáp rồi e9lại đi 7tiếp như ethể sẽ ckhông bao 09giờ dừng clại và 4cũng chẳng 8bthèm luyến dtiếc những acon người 1đang bị 83bỏ lại esau lưng.

Bạch a9Hạ lặng 82lẽ nhìn 8theo bóng adáng Tô 9fMạc, đột fnhiên nó dbthán phục 0fsự vô tình 8ecủa cô. e © DiendanLeQuyDon.comSau lưng 0dcô là Diệp cTử Khiêm, 88con sư tử ekiêu hùng bcô quen từ 88nhỏ đang bcắn chặt 67môi, toàn ethân run 36rẩy vì 73vết thương aequá nặng. e © DiendanLeQuyDon.comBờ môi 57mỏng bị 3những chiếc brăng vô 45tình cứa 38vào đến 0suyt bật 58máu. Bỗng 8adưng con edbé thấy 5thật sung d1sướng, 7fthật hả 9hê:

- bDiệp Tử 11Khiêm, cậu fthật đáng 03thương!

Câu bcnói ấy 46chẳng đủ aađể khiến fbngười con btrai cao ngạo 23mảy may  phản ddứng, cậu d8cứng đờ cngười ngóng ftheo lối 5fđi đang 3hút xa, ngày c7càng xa bóng 6dáng người 9con gái nọ, 6trông cậu 6giống một fbbức tượng 7đã chịu 9dgió bụi 9thời gian 9ctừ lâu clắm.

Lặng 9lẽ nhìn d0cậu, Bạch a7Hạ không 4ethể tiếp 80tục kháng ccự lại 0cảm giác 8đau nhói atrong lòng, 8dcon bé quyết 59định rời 9khỏi nơi 57đây, bỏ 1lại người d1con trai kiêu cngạo vẫn cđau đáu 8về phương 3trời nào 1với hy vọng 2mong manh 85là bóng 1hình ấy dsẽ đột 8ngột quay 7btrở lại.

Nhưng 3dù cô không 67quay về 3abên cạnh 2cậu nữa 7cũng chẳng b8sao. Cậu 0chỉ muốn 5nhìn thấy 8dcô, chỉ 1cần cô cở gần 8vừa đủ 7để hễ 4bcậu vươn 63tay ra là ccó thể e0chạm thấy dchứ đừng 1bđi đâu b7nữa cả. b4 © DiendanLeQuyDon.comChỉ cần cdthế thôi.

30Mạc vừa 39đi ra khỏi f0cổng trường cliền gọi 74ngay tắc 1cxi đi thẳng etới đường e2Thái Bình. 29 © DiendanLeQuyDon.comCon phố flạ lẫm 11quá đỗi, 06Tô Mạc 7chẳng khác 72gì một b5kẻ mù lòa ađang quờ equạng mò b9mẫm đi ctìm khách bsạn có 25tên Hoa Thịnh 7mà Bạch 6cHạ bảo.

May fethay, trời ckhông phụ 6công sức fbcủa cô, 9đó cũng alà một bbkhách sạn etrang hoàng f0với biển 65hiệu rực drỡ nổi 03bật. Nhìn c7bên ngoài bthôi cô 8cũng tự 36biết đây 16là nơi mà 9kẻ như 0cô không 5fthể đặt echân vào fnổi, Tô 8fMạc rụt 4crè ôm chặt 22chiếc cặp 63sách để abchuẩn bị 42tâm lý một aflúc lâu arồi mới 2bdám tiến 4vào cung 91điện nguy 02nga lộng 4lẫy đó.

Sự e9xuất hiện ccủa cô a5thu hút vô bsố ánh 90mắt tò 7mò quay sang a5soi mói. d © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ tại 0bộ đồng 4bphục, học 69sinh nào c3mà lại 8vãng lai eeở những 2chỗ này 8achứ. Tô 29Mạc cố 10gắng né 2tránh những 4ánh mắt 13hiếu kỳ, 0ngẩng cao fbmặt và 61mạnh dạn b3đi thẳng 1vào đôi emắt cô dnhân viên baxinh đẹp, achỉ dám 8rụt rè 5hỏi:

- acCho em hỏi, 7canh Ôn Tư fNiên đang baở phòng f5nào ạ?

blễ tân 7có gương 7amặt rạng 1rỡ như cahoa sững a4người trong 8cgiây lát aarồi lịch 0sự đáp 34lại bằng 13kiểu cười 6rất chuyên 26nghiệp:

- 5aXin lỗi c4quý khách, 69chúng tôi 59không được 1phép tiết blộ thông 83tin cá nhân 2ccủa khách 0hàng.

- c4Em là bạn canh ấy – 4Tô Mạc 9hơi cuống, 2bnhưng đụng fephải ánh 7mắt să dsoi của cchị lễ btân, cô bliền tự 0trấn tĩnh 9elại và d7nói tiếp a7– Em là 0em gái anh f9ấy.

aích, lễ 6tân lắc 78đầu, nụ ebcười “công b5nghiệp” 8vẫn không eecó gì thay 5đổi, chị 0ta đáp lại 2với cô 1bằng giọng bclịch sự 4và bàng 4quan:

- f0Xin thông 4cảm, đây 89là quy định cbcủa khách bsạn.

- 7Ồ, vâng… a2- Mạc hiểu 4fmình không dthể tìm 1dthấy bất 5cứ thông 7tin nào của e2Ôn Tư Niên 8ở chị 2ta. Cô hơi 4thất vọng 95nhưng vẫn 95nhanh miệng 6đáp lại 90kiên định 42– Em sẽ 4ở đây achờ.

“Người 8đẹp búp e7bê” đã 7fquyết định bkệ xác 9cô từ nãy 1và không 3quên đáp 26lại bằng abmột nụ 56cười vừa 9dkhách sáo 3vừa giả d7tạo cho bđúng “quy 3định khách 7sạn” mà 6ai cũng thừa 1hiểu là 3đang đuổi 20khách.

efMạc chẳng edphải là 8người thiếu 5btinh tế 07trong việc 9đọc ánh 6mắt người 2khác, cô 89thừa thông 60minh để 61nhận ra 84vẻ khó echịu của 85chị lễ atân từ cfnãy, đành 5dim tiếng d0lủi thủi 24bước đi. c © DiendanLeQuyDon.comKhông muốn 54trở thành 1người ngoài 1ehành tinh f7trong ánh 8mắt hiếu 5bkỳ của efnhững con fdngười chốn 82xa hoa kia dnữa, cô fbước ra 7khỏi khách fsạn và 44ngồi sụp 6xuống trong 4một xó 19gần đó. 37 © DiendanLeQuyDon.comGiờ đây b2cô chỉ elà một dcon bé tội bnghiệp cun ccút vò lấy bchiếc cặp 5sách trong belòng.

Nhìn bcvào tấm acửa kính 73đối diện, fecô thấy 9bộ dạng 9fcủa mình a9trông thật 9đáng cười. 66 © DiendanLeQuyDon.comĐã thế 8cô cười abxòa lên 04thành tiếng, ahai tay khư bbkhư chiếc ecặp sách 75như đứa etrẻ con fđợi mẹ 4đón, miệng akhông ngớt 8lẩm bẩm: 9“Ôn Tư a5Niên, em 6fsẽ đợi ecanh.”

80đã đợi 8fanh bao nhiêu c6năm rồi 3ccơ mà, vài 4cphút này 5đâu có 1cthấm tháp begì.

“Thế eanên anh nhất 9định phải 4xuất hiện eđấy nhé! 7Lần này 7sẽ tới 15lượt em 1nói rằng… 8Anh là người 58quan trọng 8nhất trong acuộc đời 3em!”

Ôn 2Tư Niên ecáo biệt 3người khách, 80mở cửa 1bbước xuống 5xe và bắt 05gặp ngay 9cảnh tượng bcô gái ngồi f2thu lu trong 01xó: chiếc 57cặp sách aanằm gọn dbtrong tay, c8toàn thân 3co ro chẳng 6ckhác nào 87con mèo hoang. 1 © DiendanLeQuyDon.comAnh thấy, evà đau lắm.

Trí dóc anh tự 9bhỏi tại 5sao cô lại 66xuất hiện 6ở đây, b4nhưng đôi 1chân anh 8bđã vô thức 79bước về 3phía cô 07từ lúc 88nào. Anh c2vuốt nhè 6nhẹ lên c8đầu cô 9hệt như ahồi còn dnhỏ. Bàn 0tay anh luồn 28vào những 4lọn tóc 0dài mượt 2dcủa cô a9bé hàng caxóm, lần dnào cũng 18vậy, cô 1sẽ phát fcáu vì đang 95yên đang 0lành mái 56tóc của 15mình bỗng 80bị bới dlên rối 32tung.

Anh dhơi hoảng fehốt, có c8thứ gì c1đó đè 6lên là anh 3tức ngực 2quá. Cô d7gái bỗng 6dưng lên 63tiếng. Ôi, 95đúng là 3ethứ âm 75thanh trong 0trẻo, ấm 5áp anh đã a4nghe thấy e1trong mơ 7nhiều lần 5lắm:

- d2A, anh Tư 5Niên! Anh 8về rồi!

- dỪ! – Lúc 7fấy Tư Niên 9emới định d3thần lại 64và bất 1giác nhoẻn bccười. Anh cvội hỏi dbừa để 89che giấu 7avẻ thất 4thần của 94mình:

- 71Sao em lại f5ở đây?

- 1Em đến ftìm anh.

- 32Trốn học 0à? – Ôn 4Tư Niên 2fnhíu mày 4ra chiều 9fnghiêm nghị 1fnhưng khuôn 9cmặt ấy 50chẳng thể f3nào dọa adẫm được a4Tô Mạc.

1mím môi c0cười, vẫn 1cái vẻ 44đáo để 5quen thuộc 2trong mắt 1anh:

- e4Cái con người bbsuốt ngày 32trốn học 2không đủ 65tư cách 8bnói thế 98với em đâu 48nhá!

- fE hèm! – 6Ôn Tư Niên f1hơi ngại 0angùng khi 5gặp phải fánh mắt 1hấp háy f5bông lơn 96của Tô 49Mạc, anh 7đành đáp 9trả cô cbằng bộ 19dạng siêu 0anghiêm túc 4d– Thì ít era người ebta cũng phải b2“có trình” 3fmới nói 48được chứ. c © DiendanLeQuyDon.comCó giỏi 4thì cô với canh cùng 30thi đại 8học xem 2ai đỗ thủ 1khoa thành 3phố nào.  

5Mạc tắc b9tị không b8biết trả 6lời thế f7nào, thấy 7bộ mặt f3dương dương atự đắc d5của Ôn 3Tư Niên, 1cô bắt 3eđầu giở bvò cùn:

- 7Thôi, em 6chẳng dị ahợm như deanh đâu!

- 78Cô khen thì e4anh đành adnhận vậy. b3 © DiendanLeQuyDon.com– Gương 84mặt Ôn bTư Niên 79ánh lên dvẻ đắc dcý, đôi 9mắt anh f1tú sáng 6rực lên b7như mắt 2fthiên thần.

acMạc cũng d7không chịu 1lép vế 45liền phản b4công:

- 5Thủ khoa dđã là cái egì! Em vừa 0đại giải 1nhì Olympic eToán đấy
nhá!

- eXời, giải 59đấy anh 8aăn cả trăm elần rồi! 3– Ôn Tư 88Niên lườm enguýt cũng 51ra vẻ không 2nhượng 4bộ.

Được 66thể, Tô bMạc lại f4chuẩn bị 7khích tiếp e2cuộc khẩu b7chiến nảy blửa quen 2thuộc, nhưng achưa kịp elên tiếng 5ethì Ôn Tư cNiên đã 2cướp lời:

- dcAnh biết 7rồi, còn 1cái cuộc edthi nói tiếng 0Anh, rồi clà giải cfhùng biện 7hay thi thí 3nghiệm vật dlý gì gì bđó nữa 3achứ gì? bXời! Lìu etìu cả! e1Anh Tư Niên ccủa cô fbăn giải 8hàng trăm 7lần, ngán f2đến tận 9cổ rồi! 4– Ôn Tư 1Niên vênh cvang đáp. 72 © DiendanLeQuyDon.comBầu không ffkhí đang 0hào hứng, ekhuôn mặt cTô Mạc cdbỗng dưng d8cứ tái 8nhợt dần bfcho đến 45khi trắng febệch như 88tờ giấy.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89354


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận