Có Phải Anh Yêu Em Chương 6.3


Chương 6.3
Sao thế? – Ôn Tư Niên hốt hoảng, không hiểu có phải tại mình đang đùa quá trớn hay không bèn dịu giọng lại.

Nhưng aMạc cứ 7 úi sụp 8e uống, mãi 7 hẳng chịu a gẩng mặt ea hìn anh. 97 © DiendanLeQuyDon.comÔn Tư Niên db ắt đầu 2c uống lên 0 ì chẳng 33 iết cô ađang nghĩ 61 ì, đột 4 hiên cô b2 ất tiếng 05 ói run rẩy:



- b0 ại sao… b8Anh lại ca iết tất 9 ả những 1 huyện đó?

- 42

- c ó phải a ấy năm 6 ua anh không 4a hể quên e ổi em?
- 60“Anh trốn 1 ới một ac ơi em không 30 hể biết e5 à âm thầm f hu nhặt 7f ừng chút d in tức liên ac uan về em?” e2 âu này Tô 61 ạc không f hốt ra ngoài 87 hưng trong e7 òng đã 3tự có câu 4etrả lời bathoả đáng.

66sao cô cũng fflà một engười rất 2hiểu Ôn 06Tư Niên, 89dĩ nhiên 7acô phải fbiết  người econ trai cùng 55lớn lên 5bbên cô từ 8nhỏ rốt f5cuộc là 0người như 4thế nào bchứ.

“Phải 9bchăng những 80khát khao bdnày không ađến từ 9một phía d2riêng em?

Phải cchăng trái 7tim anh cũng by hệt như 9cnhững gì 00em tưởng 9atượng?”

bMạc chơi 8vơi giữa 4fmuôn vàn 67suy nghĩ, 1toàn thân 8bcô run lên b7từng chập, 50Ôn Tư Niên c7cười trừ, 9egạt phăng f1mọi cảm baxúc trong fcô, tiếng cnói anh vừa 2equen thuộc 96vừa lạ 9lẫm so với fngày thường:

- eNói gì mà 9dvớ vẩn ethế, đồ 7dở hơi! 0Em là em e9gái của 1anh! Làm 1sao mà anh e8quên được?

“Em f2gái”. Lúc 1nào cũng 90thế, hai 8chữ ấy 39luôn được aechỏng chơ fđem ra để 4đặt tên 0cho tất c2cả những anăm tháng b8cô từng b0trải qua 3bên anh.

“Nhưng 83đây không 7phải câu 3trả lời 3em muốn!” 37Tô Mạc 9cgào thét catrong tâm, enước mắt fchỉ chực btrào ra ngoài. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Ôn 7Tư Niên 94đã kịp 6vực cô 25dậy, hệt 70như một d8người anh 7trai mẫu b8mực chân cchính từ 1aánh mắt 7echo tới f4nụ cười.

7ngồi quá 6dlâu nên 4đôi chân 08cô đã cứng 8đờ từ 0nãy, toàn dethân lảo 41đảo suýt e7đổ về 87phía trước. 11 © DiendanLeQuyDon.comThấy thế, 90Ôn Tư Niên 0nhanh tay a3kéo cô  vào 9alòng. Hễ 6được áp 71má vào lồng engực ấm báp ấy, dcô lại cchẳng bao d1giờ muốn fđi đâu 4enữa.

Nhưng 32Ôn Tư Niên c0đúng là 8một người 3anh trai khéo fgiữ trọn d0tư cách, 0anh vội cvã đẩy c0cô ra. Thoáng 7chạm vào 22bàn tay lạnh b6ngắt của c4cô, anh cau b5mày và trách 4emắng:

- bBộ ngồi a6đây lâu clắm rồi fhả?

2Mạc ngần cngừ một 28lúc, cô ekhẽ lắc 40đầu:

- dEm cũng không anhớ nữa.

- 62Thôi vậy. f9 © DiendanLeQuyDon.com– Có lẽ 4đời này 08cô chưa 9từng gặp 31ai giỏi bche giấu 19nỗi đau 00hơn Ôn Tư 3Niên, anh 0alẳng lặng 68rẽ câu cchuyện sang d9hướng khác 31– Anh đưa 34em đi ăn 4chút gì 7nhé. Sữa fđậu nành 2Vĩnh Hòa, bđồng ý f7không?

4gật đầu c2như một 0người máy cvừa nhận flệnh, tùy 9chủ nhân 5định đoạt. 0 © DiendanLeQuyDon.comThấy thế, b9nỗi đau 0anh vừa 5dcố gạt 3đi lại d4âm ỉ tràn 3về đòi 79bùng phát.

Ôn f6Tư Niên 40đưa cô 9đến quãn cVĩnh Hòa, fgọi một 3suất quẩy 24nóng và 23sữa đậu 9lành hôi 1hổi thơm dphức. Hình e3như Tô Mạc 61thấy nhạt c1miệng, cô f3trệu trạo a5nhai vài cmiếng rồi 6ekêu no. Ôn d0Tư Niên 0dcũng không fflàm khó 7cô đành b4nói:

- 1Ăn no rồi 2thì về 6trường c1học tiếp 61đi. Để 09anh đưa 50em về. – eMột lời 0đề nghị ekhó chối 4từ.

6Mạc ngước 3dmắt nhìn 1eanh ảm đạm, b1cô thấy 0trả lời cbcũng được 9mà không detrả lời 18thì cũng 0thế nhưng 6càng nhìn 2anh, đôi 34mắt cô 01càng long clanh vì bị dhút hồn. e © DiendanLeQuyDon.comÔn Tư Niên 4bất giác fkhẽ thở 4dài, anh 18định nói 6thêm điều 1gì nhưng 7cô lại 12là người 6nên tiếng 6etrước:

- fAnh Tư Niên, 9cho em xem 0ví anh được akhông?

Ôn 3Tư Niên b6sững người, e4cô lặp 71lại giọng 4cuống quýt, 3khẩn cầu 7hơn:

- 2Em chỉ xem fmột tẹo, c7một tẹo cthôi! Xem e4xong em sẽ 14về trường 0ngay!

- fĐể làm agì? Định ctống tiền 5tôi đấy ehả cô bé? a– Anh định a3pha trò để fflấp liếm eenhưng chiêu ađó sao đánh f5lừa nổi 92cô.

dcMạc ngang ccbướng nhìn 4dthẳng vào 2anh, ánh 1mắt nửa 4kiên định a5nửa van exin như đang btước hết 8bmũ giáp, d9khiên kiêm 8trên người 1anh. Nhưng 5anh không 0thể gật 7đầu đồng 5ý được, b2anh chỉ 8khẽ mím amôi.

Bầu 0không khí e6như đóng a5băng. Tô 61Mạc lập ecập lục a1cặp sách. 0 © DiendanLeQuyDon.comChẳng mấy 6bchốc, một 48cái ví trông a5đã phai 2màu xuất 50hiện trên 3ftay cô. Cô 82hít một 64hơi sâu 5rồi bắt bbđầu mở 91ví, lấy 5từ trong 1ngăn ra một 3tấm ảnh. 32 © DiendanLeQuyDon.comBức ảnh f7đã nhuộm 2cmàu năm 91tháng, nhìn 49qua là biết 4nó đã có 82từ lâu 5alắm vậy 9mà vẫn 2được cất egiữ cẩn 7thận.

Đó falà tấm 78ảnh chứng 1dminh thư bacủa một fcậu bé, 1bức phông cnền đỏ bekiểu cũ 64tôn lên 8vẻ khôi c7ngô xán 51lạn và fcnụ cười fsưởi ấm ecõi lòng 1của người 62trong ảnh.

Ôn 4Tư Niên 82bỗng thấy 6bí bức akhó thở, c7Tô Mạc 25nhanh tay a7lật đằng efsau tấm 3ảnh ra, 8ctrên đó 3có ghi một dcdòng chữ fdnhỏ, thời dgian không d2xóa nhòa 9được nét 05vụng dại 20còn đọng 96lại trong 5từng nét 1bút.

“Đời 3enày Tô Mạc dchỉ làm fcô dâu của 2anh”

Cảnh f4tượng cô 8bé đang 7mắm môi 0mắm lợi 57nắm nót 72viết từng bccon chữ exiêu xiêu 46vẹo vẹo 5cnhư hiện d5rõ mồn 0một trước 8fmắt anh. 6e © DiendanLeQuyDon.comLời cam dđoan rất 1mực nghiêm 6túc ấy dlúc nào 40cũng khiến 57anh thấy dvui phơi fphới trong 69lòng. Cô 24bé nhõng d2nhẽo đòi efanh phải 09lấy ảnh 9của cô 8ra và viết 3một câu 0tương tự:

“Đời bbnày Tư Niên 7chỉ làm 8chú rể 9của em”

Mặt dsau tấm cảnh chứng ffminh thư 12nền đỏ c6được điểm cthêm nét 8chữ bay e4bướm của aanh tựa 9clời thề ađã khắc 1ghi vào năm 1ftháng:

Dòng 4chữ ấy 1vĩnh viễn 8không phai bmàu, ký c5ức kia mãi 29mãi chẳng 3tan biến.

Trước 5lúc ra đi, a8anh bỏ lại 70sau lưng 7mọi thứ 3liên quan 4đến cô, 57ảnh, búp a7bê, thậm b1chí những 8món quà d1sinh nhật 1dvừa ngộ 0nghĩnh vừa 2fbuồn cười d0mà chưa 84năm nào d2cô quên 6dành tặng 1anh.


Nhưng e5riêng bức 3ảnh ấy, 89anh không cbao giờ 8nỡ vứt cbỏ.

Anh 7chỉ dám 5lặng lẽ c5cất giữ 0nó trong 5echiếc ví 6abất ly thân. 9 © DiendanLeQuyDon.comLàm thế, 22anh sẽ giữ btrọn vẹn 13được mọi bthứ của dnăm ấy, canh và cô 59sẽ là hai d8đứa trẻ cdmãi mãi 1không bao 0egiờ lớn, dvĩnh viễn 5chẳng hề 4đổi thay.

Anh 4chợt thấy 6khóe mắt 05cay cay và 7abất giác 50đưa lên 9dụi. Dường 2như tay anh 6vừa chạm 1dphải một 49làn sương 6brất mỏng. 3e © DiendanLeQuyDon.comMột lúc esau, anh cười 3avà nói:

- fThôi, đừng b1làm khó 1danh nữa b5mà!

dfbé nhất 2equyết không 8dđáp, vẫn bkiên định bnhìn thẳng 58vào mắt 2anh. Khóe dmắt anh 38như có giọt enước đang 46chực chờ 4lăn xuống. 3 © DiendanLeQuyDon.comAnh ngoảnh 3đầu né 9tránh rồi 2lẳng lặng 8fnói:

- 44Tất cả bđều là 0chuyện của bngày xưa 81rồi. Hồi 04đấy trẻ d7con không 65biết gì, adem đừng e7nghĩ là 03thật.

- 67

- 34Với lại aanh trai em 2đính hôn 5rồi. Anh 90thích cô 0eấy lắm, 33bọn anh… 38- Nói đến 5eđây, lời 4nói như 6mắc lại engang chừng 19cổ họng, 10chữ nào 60trôi ra là ccứa vào bhọng anh 23chữ đấy. 3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng anh 37vẫn muốn 1tiếp tục.

Đột 7nhiên cô 50gái cười, 1đôi mắt 45híp lại 0như một 2đứa em 2dgái ngoan 57rất biết 20điều:

- 1Em biết 7mà anh. Ban d9nãy em đùa 10 ới anh thôi, 9b àm gì nghiêm c rọng thế! ed– Cô khẽ b1 rách, đứng 2 ậy vươn 18 ai và cười bc rông đến b ội – Ăn f o khiếp! 8 gồi học ec iêu hóa 1 à vừa.

- 1Ừ, để a4anh đưa d m về trường.

- b5 hôi… - 8c ạc muốn 2 ừ chối 6c hưng Ôn 26 ư Niên vẫn f hăng khăng:

- fdĐi nào!

Điệu 10 ộ quả 54 uyết của 25anh xua tan b0 ọi ý định 7 ảng tránh 4 rong đầu 6 ô. Tô Mạc 84đành cười a rừ nhưng 4 ẫn tỏ 5 ẻ khách 8c áo và ngại b7 gần:

- d hế thì 33đành làm e hiền anh 8b ậy, anh 0 rai yêu quý!

Ôn d4Tư Niên 3elặng người 9nhưng không 56biết nói 82gì thêm. a6 © DiendanLeQuyDon.comAnh cùng 8cô bước 19ra khỏi 4quán và elái xe đưa c8cô về trường.

Suốt 0dọc đường, bhai người cbhoàn toàn fchìm trong 7im lặng. e0 © DiendanLeQuyDon.comTừ lúc bfnổ máy, 2cTô Mạc 29chỉ bải e3hoải ngắm 7dcảnh ngoài 42xe bằng 4con mắt fảm đạm, 67chẳng ai 48đoán nổi 5cô đang 9suy tư những 9gì. Còn aÔn Tư Niên cfcũng chỉ 8acâm lặng fnắm lấy 06vô lăng, b9chưa bao bgiờ anh 1lái xe chậm 6đến thế, f5như thể 0toan níu 95giữ khoảnh d1khắc này 9lại, cho 39cô mãi mãi ebên anh dù acho vật cđổi sao bdời.

Nhưng 9thoắt một 3cái, chiếc 1dxe đã đưa 09hai người 2về đến 34nơi. Tô 8Mạc bước 4xuống, chẳng 8ngờ Ôn e0Tư Niên 92cũng bước 8theo cô. 0f © DiendanLeQuyDon.comAnh lặng 57lẽ nhìn f5và bất 4chợt đưa 3tay nghịch 2ngợm những 3lọn tóc 17của cô. cf © DiendanLeQuyDon.comHành động ddkhông khác 0gì Ôn Tư aNiên và 7Tô Mạc 61thời thơ 5ấu, vẫn flà những 7dngón tay 2đắm đuối 8cuộn tròn 70trên những 0dải tóc 40lụa là, 3bcảnh vẫn e7đó nhưng 48người còn bbđâu.

- d4Cố gắng 24học hành 8atử tế 0nhé. – eeÔn Tư Niên 30động viên a5cô bằng 15câu nói e7quê mùa dnhất trần c0đời. Dẫu 64vậy, Tô 39Mạc vẫn bchăm chú c5lắng nghe, dthấy anh bchỉ nói 7đến đấy, 8dcô cười fevà đáp:

- 7dRồi!

- fLiệu mà 05cư xử tốt 7với bạn 0ebẹ, đừng 32chọc giận 08con bé.

- 5Rồi!

- 54Thôi, tự 8lo liệu ffnhé!

- e9Rồi!

Cuối 8cùng cũng echẳng còn blời gì 9để trao fcho nhau, 83Ôn Tư Niên 91không muốn a2kết thúc 5cuộc hội 3thoại theo 3cách nhạt d4nhẽo như 5vậy nhưng 3bTô Mạc 8đã đặt 5adấu chấm 71cho nó trước:

- 93Anh à, không 4bcòn việc 3gì nữa cethì em vào 51trước nhé.

- eỪ. – Ôn 03Tư Niên b4gật đầu, 1trong giây alát anh thấy d1thèm một d9điếu thuốc dghê gớm.

Nhưng dkìa, cô 8gái đã cvẫy tay 1chào anh, 4nụ cười 96tươi tắn 7trong veo:

- 23Tạm biệt.

Tạm 13biệt. Tạm bebiệt. Rồi 01vĩnh biệt.

Dứt efcâu chào, 6cô quay đầu 9bbước đi.

Hình a8bóng cô cmờ dần dnhưng càng 2lúc càng 8khắc sâu a8trong anh. ec © DiendanLeQuyDon.comÔn Tư Niên 37đứng đó 28dõi theo 0để rồi 95không thể 0kiềm chế 65được bản 1thân nữa, 7anh chạy b8nhanh hết 2sức tới bfbên người 0con gái và 63ôm chặt 7lấy cô 21từ đằng 33sau. Bao chất cchứa trong clòng sắp c1dâng trào 3ra nhưng dhễ đến 36miệng thì 47lại ngập fengừng. Cuối ecùng, những e0gì anh nói 79được chỉ 5còn lại:

- caTô Mạc, 4tự lo liệu 9đấy nhé!

Anh 1ekhông trông d9thấy mặt f2cô mà chỉ 5nghe thấy 3dgiọng nói 3nhỏ nhẹ, 2bình lặng 6mà nồng 7nàn hơi 96ấm, đúng fthứ giọng 5khiến anh asay mê mẩn. a © DiendanLeQuyDon.comCô đáp:

- 01Vâng, em aabiết rồi!

Nhiều fanăm sau, a7hễ nhớ 1lại cái a1ôm dưới afbuổi trưa 7fnắng hôm 4eấy, Ôn 8Tư Niên 6tuy có thất evọng nhưng 3vẫn cảm 02thấy say blòng.

Thảo 7dnào văn acthơ cứ enói cái 2ôm từ đằng 7sau là thứ fkì lạ nhất 7cõi đời, erõ ràng 2bgần gũi 74nhau là vậy 7cmà chẳng fai nhìn thấy 30mặt ai.

Nhưng eathế mới 73tốt. Vì 7nếu nhìn 64thấy nhau 8brồi, người b3ta lại không 62nỡ phân 94ly nữa. 5 © DiendanLeQuyDon.comNhìn thấy 4nhau rồi, 84bao quyết datâm đã 78định sẵn 79sẽ tan thành 2mây khói, d8bao niềm a3tin đã chôn 9sâu sẽ b1cựa quậy 62thức dậy. 3 © DiendanLeQuyDon.comĐúng thế b1đấy, chỉ 00cần nhìn cthấy gương 4mặt của 5em thôi…

Người 2đàn ông 2thành đạt 4thầm hồi 6tưởng lại a3câu chuyện 9năm xưa. d3 © DiendanLeQuyDon.comNước mắt 3cứ mặc 4sưc tuôn 8ra nhưng 3cbên cạnh canh không 2còn bóng adáng người 5con gái đó c1nữa. Mỗi 1giọt buồn 2lăn ra là c8một lần d8trái tim equặn lại.

Nhưng 6người cần 48được biết 0lại không fhay.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89852


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận