Có Phải Anh Yêu Em Chương 7


Chương 7
Mối tình thơ ấu

Từ c9ấy về 0sau tôi chưa c6bao giờ 6thôi hoài eniệm.

Chúng 2etôi đã e3tô rực 3những tháng 4ngày niên bathiếu đẹp 3f nhất cuộc eđời ấy 8 bằng một 5 tình yêu 2 trao hết m19 ình.




Chương 67.1

42 mạc về c9đến lớp 6đúng vào 7l lúc thể 3 dục giải d lao giữa g9 iờ. Cô be xuất hiện 1đột ngột ee khiến không 8ít bạn 39 sửng sốt. 9b © DiendanLeQuyDoccn.com cô bạn Du dd u ngồi cùng b0 bàn không k2 iềm chế 0được tính n3 óng hớt 1 của mình 9 liền hỏi l7 iến thoắng:

- 19 cậu đi đâu 3đấy? Làm g4f ì mà giờ nd1 ày mới ve ề?

b mạc mỉm c1 ười rồi p8f hớt lờ k1 hông đáp. b8 © DiendanLeQuyDon.com nhưng Du Du 5fđã quen 3c hói lách 32chách nên 31vẫn chưa 4chịu đầu 70hàng trước 1sự im lặng 8của cô 6bạn, con b7bé cứ nheo 9nhéo không ctha:

- 45Ơ này này! 8Cười gì 5f“nguy hiểm” 7thế, nói 51tớ nghe 32với xem 97nào!

bMạc vẫn 0im thin thít, cfcô lặng 13lẽ lấy 50vở bài d9tập ra chuẩn bbị ôn bài. 6 © DiendanLeQuyDon.comNhìn là 8biết Tô 47Mạc sẽ 74không bao d2giờ nói 8bcho mình 6fnghe, Du Du ehơi tiu nghỉu 6dnhưng vẫn 4không chịu c1bỏ cuộc, cđang định 25chiến đấu 7tiếp thì 2có một bgiọng nói 5chen ngang:

- 83Tô Mạc, 98thầy chủ ddnhiêm bảo 9cậu đến 5dlớp rồi 3lên văn 0ephòng “uống 73nước chè” 1đấy!

Ra a1là Diệp 5eTử Khiêm. 4e © DiendanLeQuyDon.comCậu ngồi 8bàn trên, 41không thèm 7equay đầu 5lại nhưng 2giọng nói fvẫn cất 7lên sang 3sảng. Khỏi 08cần nhìn, daMạc cũng 83thừa sức e8tưởng tượng 7ra cái mặt 9ecậu ta lúc 8đó khó 0ecoi như thế 40nào. Du Du 7hơi “cóng”, 0thấy Tô 30Mạc không 5cđáp liền 21cuống quýt fđỡ lời:

- 5Đúng đấy, dđúng đấy! a4Đi nhanh 4lên Tô Mạc, 3đừng để b7thầy cáu!

- dỪm. – 4Tô Mạc 86đáp gọn 65lỏn, cô 58bình thản bđứng dậy 88và rời fđi.

Diệp 3Tử Khiêm 6bỗng níu fflấy tay 5cô, cậu 20đột ngột 2quay lại 4fvà dán chặt d0mắt vào 3Tô Mạc, 24mặt mũi 7trong còn 5băm trợn chơn lúc 0cnãy. Tô 0Mạc như fakẻ mất dchết tri 0giác, cô cbnhìn vào fmắt Tử 4Khiêm hổi flâu rồi dtừ từ 21rời đi cchỗ khác, 3eđiềm nhiên, clạnh nhạt b6như hai kẻ 1dlạ chưa ctừng gặp bmặt.

Diệp 01Tử Khiêm fbất lực 0nhìn người 6con gái quay e5lưng bước afđi. Sống 23lưng vươn ethẳng, nhịp cbước vững 8chãi, phảng 7aphất một 4evẻ cao xa fmà cậu a8không thể 8nào chạm b3tay vào được. 1 © DiendanLeQuyDon.comCậu phát 8dđiên vì b4điều đó! fQuăng bộp 61quyển sách c8lên mặt 4bàn như fmuốn trút bgiận vào 2fnó, Tử 2Khiêm vùng 9phắt dậy, 02phẫn nộ 17bỏ ra ngoài 2mặc kệ 8các bạn etrong lớp eađang nhìn bmình với eánh mắt 5như thế afnào.

Khi 0bước ngang 27qua Tô Mạc, b0cậu có aảo giác e4bóng hình ecô gái đang 0ngưng lại dmột chút. b2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng thực ftế, cô 3vẫn vội 90vã vượt a7lên và bỏ 6lại cậu 2bphía sau. 0 © DiendanLeQuyDon.comLúc nào 5cũng vậy, cccậu chỉ elà một ckẻ đi theo 75sau mà thôi. 61 © DiendanLeQuyDon.comCho dù cố 8gắng thế bnào cũng edkhông thể 3bắt kịp 37được những 32bước chân agấp gáp 2của cô 9fgái.

Diệp 2Tử Khiêm, 67rốt cuộc 83mày muốn 3fcó được 48cái gì? 3Sao cứ phải aehành hạ 3bản thân 01mình như 4thế, còn fchút gì 30là tự trọng 23nữa không? 6Mày làm 6thế để c8được cái agì? Câu 4trả lời dflù lù ngay 93trước mắt c3rồi đấy 70thôi! Nhưng 2phải chấp 4nhận nó 6thế nào d6đây? Mày d2ngu lắm, 32phải chấp 9nhận nó 9thế nào 0đây! Người bmày thích 92có bao giờ 7để tâm 4cđến mày 7đâu!”

Trong c6lúc đó, 2Tô Mạc 0cđang bị c1mắng tơi 81bời khói 7lửa tại 1văn phòng 62thầy chủ 40nhiệm. May cmà từ trước 3cđến giờ 56cô luôn elà học fsinh ngoan, 0giỏi nên 4không bị 7cphê điều egì xấu 64vào sổ.

Sau 02một trận c5“ăn hành” cno nê, Mạc 6cbị phạt 6ở lại cquét dọn 98một mình 1asau khi tan 08trường. 3e © DiendanLeQuyDon.comThế còn 4may chán, fcô chỉ 4dsợ thầy blại báo 48cho mẹ thì 3tiêu đời. 6e © DiendanLeQuyDon.comTuy biết 43mẹ sẽ dkhông mắng enhiếc nhưng 5cô không 9muốn mẹ bphải nghĩ 7nhiều. Mẹ 1cô đã đủ fmệt với acuộc sống bnày, cô 0không thể e9là nguồn 4cgốc đem 9thêm nỗi 9phiền cho eemẹ được 1nữa.

Quay bbtrở lại flớp học, 0Tô Mạc fcó cảm 84giác hơi bkhác lạ. a © DiendanLeQuyDon.comXưa nay cô 2vốn rất 1nhạy bén 1dnên chẳng 26khó để dnhận ra 2bầu không 5khí nặng 3enề ấy 7đến từ 4gã ngồi b6bàn trên, 2nguyên nhân 9vì sao thì 5aTô Mạc a0cũng đoán 13ra vài phần. 7 © DiendanLeQuyDon.comNhưng cô 86cứ lững 38thững tiến fvề chỗ bngồi, giở fsách đọc abài và tuyệt dkhông đoái 5hoài gì 07đến “con arồng chúa” 63động một bdtí là khè alửa tùm 49lum kia. Khổ fnỗi các debạn học 5dkhông mấy 04ai rắn mặt fđược như bacô. Lúc avào học, 66nhân khi cDiệp Tử b1Khiêm không bcchú ý, Ngô 3Du Du thậm dthụt hỏi:

- 4fCậu với 77hotboy làm 44sao đấy? 4Sao kỳ cục cthế?

- 82Có sao đâu. 3 © DiendanLeQuyDon.com– Tô Mạc f7chẳng buồn cngẩng đầu flên, vẫn d0mải miết dghi chép 1dmấy đề 9toán. Một bbài hình 4học xương 5xẩu đang 0bkhiến trán 63cô nhăn blại nãy 4giờ, ấy 5fthế mà 7Du Du vẫn cbkhông chịu 44khâu cái 0miệng lại. 2 © DiendanLeQuyDon.comĐến là 99phiền, cô 3liền thẳng 0thừng đáp:

- 3eTháng nào 7cậu ta chả a0mắc vài 67ngày như 87thế. Quen c2dần đi!

6không định 2nói to lên 8cho cả lớp 2dnghe nhưng 00giọng điệu 7vẫn đủ 6rành rọt 00để tất becả mọi 7người xung fquanh nghe brõ mồn 6fmột, chứ 4đừng nói 6Diệp Tử b8Khiêm ngồi e4cách trước cacó vài chục 2phân. Cậu 0ta bỗng 0ngồi thẳng f1người dậy, 44Ngô Du Du d8thấy hơi 0clạnh sống 1lưng liền drút lui và 0cnhìn Tô 4Mạc với 8ánh mắt 76“hãy tự ecầu phúc dacho mình”. d6 © DiendanLeQuyDon.comNhưng hung 2thần bàn 23trên không 0có vẻ gì 1là đang 22chuẩn bị anổi cáu, 2fsống lưng bcậu vươn 8thẳng ra bdmột lúc 1rồi lại 3cúi gập 25xuống tiếp btục làm 4bài. Xém f7chút nữa 1thì Du Du c2suýt ngất 1xỉu, mãi acmột lúc 1sau mới b0lắp bắp ctán thưởng:

- aCậu lúc 15nào cũng fecó bài trị 68được hắn 3nhỉ!

Lúc 2fấy Tô Mạc 35mới biết 56mình vừa 5buột miệng 56nói ra những fgì. Cô ngại angần hạ fgiọng:

- 65Tớ nói 60đùa thôi amà.

- fTớ biết bcrồi! – 4bDu Du cắn c4đầu bút, 9nghiêm mặt fethì thào 44với Tô f7Mạc làm 0dnhư vừa b5phát hiện 2ra điều bbgì đó trọng 04đại lắm 9c– Mà này, ftớ phát dhiện thấy 85bạn hotboy 74tự dưng ecđối xử 4với cậu 4fkhác khác 7lắm nhé!

- 1Thế á? f0– Tô Mạc b9đáp.

Ngô aDu Du hoàn 08toàn không dnhận thấy ffvẻ gượng cegạo trên 8khuôn mặt 50Tô Mạc d7nên vẫn 2tiếp tục 88tấm tắc:

- aThật, khác 5kinh khủng 5luôn ý!

- eĐâu ra! cCậu cứ 14tưởng tượng 77linh tinh! e– Tô Mạc 40cười qua 2quýt lấy 5lệ, sẵn 34bút trong 3tay, cô nguệch engoạc vài 9nét lên 49dòng công 92thức mình 8cvừa viết.

Du 81Du híp mắt flại như cfcon báo, aacô bé lại 0bắt đầu 9thăm dò 22như hỏi 7cung:

- 08Á à, chột 6dạ à. Hay echai người 2có gì với 5nhau thật?

- 3Cậu nghĩ avớ vẩn c6quá đấy! 0c– Tô Mạc 7lườm nguýt c7rồi cúi 92xuống tiếp 2atục làm 6bài, không 80thèm ngó 1ngàng đến dbạn nữa.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/89853


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận