Cổ Thương Khung không ngồi xuống, trực tiếp ôm lấy hắn, để Cổ Thần trong lòng, nói:
- Thần nhi, cảm tạ con, không có con, phụ thân ta vĩnh viễn không có ngày hôm nay… Nhi tử tốt của ta, cảm tạ con.
Cổ Thần vỗ vỗ sau lưng phụ thân hắn, nói:
- Phụ thân, người say…
- Không có say… Ta không say.
Cổ Thương Khung lớn tiếng nói:
- Mười năm, tròn mười năm rồi, ta chưa từng có ngày nào vui sướng như hôm nay, trong lòng ta chỉ có khổ sáp, uống rượu hôm nay, ta chỉ có vui vẻ, Thần nhi, ta thậm chí thấy được mẫu thân con, nàng liên tục mỉm cười với ta, ta không phụ kỳ vọng của nàng, ta rốt cuộc đã thực hiện được hi vọng của nàng lúc lâm chung…
Cổ Thần cảm nhận được khoái ý trong lòng phụ thân hắn, ở kiếp trước, diễn viên chính trong ngày hôm nay là Cổ Thương Nhạc, tất cả vui vẻ hôm nay thuộc về Cổ Thương Nhạc, Cổ Thương Khung ngược lại trên yến hội bị Vân Kinh Hồng hối hôn mà tức giận tới phun máu tươi.
Kiếp này, tất cả đều đã thay đổi rồi, người vui vẻ cười nói chính là Cổ Thương Khung, ngồi một bên chịu đủ ấm lạnh lại là Cổ Thương Nhạc.
Cổ Thần nói:
- Phụ thân, chúng ta ngồi xuống nói chuyện…
- Tốt, ngồi xuống nói chuyện, ngồi xuống nói chuyện…
Theo ý tứ của Cổ Thần, Cổ Thương Khung ngồi xuống, bỗng nhiên cười nói:
- Thần nhi, con biết không, vừa rồi trên yến hội, Vân Kinh Hồng đã tới tìm ta.
Nhãn thần Cổ Thần sáng lên, cười lạnh nói:
- A? Hắn không đi tìm Cổ Thương Nhạc?
- Ha ha…
Nói tới Cổ Thương Nhạc, Cổ Thương Khung lại hài lòng nở nụ cười, nói:
- Cổ Thương Nhạc thực ra cũng muốn tâm sự với Vân Kinh Hồng, nhưng Vân Kinh Hồng căn bản không cho hắn cơ hội, trực tiếp nói chuyện với ta.
Cổ Thần hỏi:
- Hắn và phụ thân có cái gì để nói?
Cổ Thương Khung lại ha ha cười, ngày hôm nay hài lòng phảng phất như không dứt, nói:
- Hắn vừa rồi tới tìm ta chính là nói chuyện hôn sự giữ con và Vân Tuyết, ha ha…
Sắc mặt Cổ Thần lạnh lùng, nói:
- Nếu hôn ước giữa chúng ta không còn, vậy thì giữa chúng ta không còn khả năng gì nữa rồi.
- Đúng, Thần nhi, đại trưởng phu cần gì lo không có nữ nhân?
Cổ Thương Khung vỗ vỗ vai Cổ Thần, nói:
- Thần nhi không cần phải lo lắng, ta đã cự tuyệt hắn rồi, hừ… Ngày hôm ấy hắn đến nhà muốn hối hôn, hôm nay nào có đạo lý nước đổ hắt lại. Vân Tuyết chính là tức phụ con đã viết hưu thư đuổi ra ngoài, nếu như đã hưu rồi, sao có đạo lý lấy về.
Nghe được lời nói của Cổ Thương Khung, tâm tình Cổ Thần yên ổn một chút, nếu như Cổ Thương Khung thực sự đáp ứng, thực đúng là một chuyện phiền toái, như thế rất tốt, phụ tử đồng tâm.
Cổ Thần nói:
- Cổ Hoang to lớn, không biết bờ bến, hài nhi không phải là cá chậu chim lồng, một ngày nào đó, hài nhi muốn bay ra khỏi thành Nhạc Thủy, đạp chân trên toàn bộ Cổ Hoang, ngày sau muốn siêu thoát sinh tử kiếp, bước vào vô thượng tiên đạo, năm nay hài nhi còn nhỏ, việc hôn nhân, không cần sốt ruột.
Kiếp trước Cổ Thần là đại tu sĩ Mệnh Tuyền Cảnh, nhưng suốt đời mang theo huyết hải thâm cừu trên lưng, chỉ biết vùi đầu khổ luyện, suốt đời không đi quá nhiều địa phương, đối với toàn bộ Cổ Hoang có nhiều nơi không biết, tu tiên ngộ đạo chính là muốn thăm dò tất cả, giải thích tất cả.
Sinh mệnh của người tu tiên có hạn, người tu tiên sẽ thăm dò sinh mệnh, giải thích số mệnh, cầu trường sinh.
Nếu như hỏi người phương nào có dục vọng thăm dò lớn nhất? Vậy thì trả lời chính là người tu tiên, đi khắp toàn bộ Cổ Hoang, cho tới nay chính là nguyện vọng lớn nhất sau huyết hải thâm cừu của Cổ Thần.
- Tốt, Thần nhi có chí khí.
Cổ Thương Khung vỗ bàn một cái, nói tiếp:
- Vân Kinh Hồng thấy ta yếu thế, đối với ta tránh không kịp, dùng hết mọi biện pháp thân thiết với Cổ Thương Nhạc, hừ, thậm chí không tiếc hủy bỏ hôn ước năm xưa, hôm nay thấy ta thế mạnh, lại xoay người muốn thân thiết với ta, không tiếc nhắc lại hôn ước trước kia. Cổ Thương Nhạc đối với Vân gia hắn lúc trước đã hỗ trợ không ít, hôm nay hắn vội vã phân rõ giới tuyết với Cổ Thương Nhạc, trên yến hội đối với hắn không hề quan tâm, tựa hồ không nhận ra nhau, người như vậy, sao có thể quen thân?
Cổ Thần gật đầu, nói:
- Tuy nói Vân gia yếu thế, muốn kéo chặt đồng minh, thế nhưng Vân Kinh Hồng thân là tộc trưởng, làm như vậy xác thực không nên quen thân.
Cổ Chương Khung nói:
- Không chỉ là Vân Kinh Hồng, đại đa số người đời đều là như vậy, ngày xưa trong tộc có bao nhiêu ánh mắt khinh bỉ đối với ta, hôm nay lại từng bước từng bước a dua nịnh hót đối với ta, những người này không thể lấy trái tim đối đãi, trên thực tế, phóng mắt toàn bộ thiên hạ, người chân chính có thể để bản thân hoàn toàn thổ lộ tình cảm, cũng chỉ có hai phụ tử chúng ta mà thôi, con phải nhớ kỹ, người đời nóng lạnh thất thường, sau này con đối đãi với người khác, nhất định phải thấy rõ bản chất, không nên bị bề ngoài lừa dối.
Kinh nghiệm nhân sinh của Cổ Thần so với Cổ Thương Khung còn dài hơn nhiều lắm, bất quá, đối với lời dạy của hắn vẫn gật đầu đồng ý, hạ thấp tư thái.
Đại hội canh tranh chức vị tộc trưởng Cổ gia cũng không phải chỉ mình Cổ gia quan tâm, toàn bộ thế lực thành Nhạc Thủy đều chú ý, cùng với Vạn gia tại thành Thái Dương xa xôi cũng có hứng thú rất lớn đối với kết quả cạnh tranh chức vị tộc trưởng lần này.
Khi biết được Cổ Thương Nhạc bại trong tay Cổ Thương Khung, kết quả này, thực sự khiến mọi người có lòng quan tâm hoàn toàn ngạc nhiên.
Cổ Thương Khung tại Cổ gia luôn luôn điệu thấp, mà Cổ Thương Nhạc lại là một trong ba đại tu sĩ đứng đầu thành Nhạc Thủy, tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy duy nhất Cổ gia, dùng cái mông cũng nghĩ được kết quả của cuộc cạnh tranh chức vị tộc trưởng lần này.
Truyện Tiên Hiệp TruyệnYY.comThế nhưng, thực sự chỉ dùng cái mông muốn nói, quá mức ngoài dự liệu, kỳ thực cũng là trong tình lý.
Sau khi yến hội Cổ gia giải tán, Liễu Hóa Nguyên đã về đến nhà, nhẹ nhàng thở dài cảm thán:
- Ngoài dự liệu… Ngoài dự liệu a, đối với đôi phụ tử này, vì sao đều trở nên cổ quái như vậy? Nhi tử đột nhiên tăng mạnh tu vi đã khiến ta hoàn toàn không dự liệu được, không nghĩ tới lão tử của hắn chịu cảnh ghẻ lạnh như vậy cũng bước vào cảnh giới Tiên Thiên tầng thứ bảy… Cái này liệu có còn thiên lý nữa hay không?
Liễu Bách Sinh bên cạnh nói:
- Cổ gia ngày hôm nay có hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy, điều này đối với Liễu gia chúng ta mà nói rất bất lợi, đồng thời, nghe nói đoạn thời gian chiến đấu, Cổ Thương Khung chỉ dùng một ngón tay, đơn giản đánh bại Cổ Thương Nhạc, lẽ nào tu vi của Cổ Thương Khung đã bước vào Tiên Thiên cảnh tầng thứ tám rồi sao? Phụ nhân, điều này sao có khả năng? Liễu gia…
Liễu Hóa Nguyên xua tay, ngừng lại lời nói của Liễu Bách Sinh.
- Ta cũng không tin, Cổ Thương Nhạc có thể cam tâm hạ thấp dưới Cổ Thương Khung, mấy ngày nay chú ý cử động của Cổ Thương Nhạc, chúng ta phải ở một bên châm lửa, nhất định phải khiến Cổ Thương Khung và Cổ Thương Nhạc thủy hỏa bất dung, một gia tộc có hai tu sĩ Tiên Thiên cảnh tầng thứ bảy chưa hẳn đã là chuyện tốt!
Đồng thời, tin tức Cổ Thương Khung giành được chức vị tộc trưởng cũng truyền tới Vạn gia thành Thái Dương, trong đại sảnh Vạn gia, rất nhanh, chúng trưởng lão đều tụ tập lại.
Bên trái ngồi ba người, bên phải ngồi ba người, Vạn Thiên Phong ngồi trên phó tọa thủ vị, duy nhất không giống trước kia chính là, thủ tọa không phải trống rống, mà hiện tại nhiều hơn một lão giả tuổi tác chừng sáu mươi.
Người này mặt như đao khắc, ánh mắt sắc bén, thần sắc nghiêm túc, không giận tự uy, lần này so với lần trước chúng trưởng lão tụ tập lại hơn một phần trầm trọng, tựa hồ có núi lớn áp bách trên đầu các vị trưởng lão ngồi ở đây.
Không cần nhiều lời, người ngồi trên ghế chủ tọa, lại có uy áp lớn như vậy, chính là đại đương gia Vạn gia, Vạn Thiên Thụy tu vi Tiên Thiên cảnh tầng thứ chín.