Chí Tôn Chương 140: Đại sư luyện binh nghèo túng, Chân Tâm Tượng Du Nha (thượng)


Đối với Thiên Ca Thư Viện mà nói, loại nhiệm vụ lịch lãm này có ý nghĩa vô cùng quan trọng. Đó chính là gián tiếp nhúng tay vào một số chuyện trong Chư Tinh Quần Đảo, khuếch đại lực ảnh hưởng của bản thân thư viện, thu được tình cảm tốt của đảo dân.

Loại hành động này rất vừa vặn nằm trong giới hạn đắn đo tâm lý của các thế lực lớn tại Chư Tinh Quần Đảo. Các tiên sinh thư viện chưa bao giờ xuất thủ, chỉ giao cho học sinh thư viện hành sự, bởi vậy Chư Tinh Quần Đảo sẽ không bắn ngược, cho rằng Thiên Ca Thư
Viện vi phạm vào nguyên tắc trung lập, nhúng tay vào tranh chấp giữa bọn họ.

Quật Khởi Đan của Sở Vân cũng là bằng vào phương pháp này. Thiên Ca Thư Viện thu hoạch được không chỉ có tài phú cực lớn khi buôn bán Quật Khởi đan, càng nhiều chính là cảm kích của đảo dân rộng khắp. Trong suy nghĩ của bọn họ, Thiên Ca Thư Viện chính là công thần lớn giải cứu lần nguy cơ muối biển này.


Hơn nữa danh dự của Thiên Ca Thư Viện so với du hiệp nghiệp đoàn tốt hơn rất nhiều. Đảo dân có chuyện tình nào đó khó giải quyết, thường thường lựa chọn phái người tới Thiên Ca Thư Viện, đưa ra lời thỉnh cầu. Sau đó do các tiên sinh ước định, nếu như thích hợp thí
luyện sẽ tuyên bố tới Tạp Vụ đường.

Mà nhiệm vụ liên quan tới Thiên Linh Chân Tâm Đan hiện tại chính là loại tình huống này.

Đảo dân Du Thạch Đảo có thể nói nghìn dặm xa xôi, chuyên môn chạy tới xin giúp đỡ.

Người ủy thác nhiệm vụ là một vị nam tử trung niên râu ria xồm xàm, khuôn mặt khô gầy, vẻ mặt lẫn khí tức vô cùng chán trường.

- Chào ba vị, tên của ta là Du Nhan, là một luyện binh sư.
Hắn tự giới thiệu nói.

Lúc này Sở Vân lấy làm kinh hãi:
- Du Nha? Chẳng lẽ là Châm Tâm Tượng trên Dị Sĩ bảng?

Một trăm lẽ tám Tuấn Kiệt Bảng, bảy mươi hai Dị Sĩ bảng, ba mươi sáu Kỳ Nhân Bảng… Trong các bảng đan trên Lưu Ngôn Phong Ngữ Đằng, người có tên trên bảng đều là cường giả.

Bởi vì Sở Vân chế tạo thành Quật Khởi Đan, bởi vậy bài danh cao hơn một chút, hiện tại đang đứng tại vị trí chín mươi Tuấn Kiệt Bảng. Trong trí nhớ kiếp trước, vị Du Nha trước mặt này có xưng hào Châm Tâm Tượng, quang vinh đăng cao một bậc Dị Sĩ Bảng, lấy tay nghề tinh xảo, thiện thạo châm khí nổi tiếng.

- Châm Tâm Tượng? Ha ha, đó là chuyện của quá khứ rồi. Thực khó cho một người thanh niên như ngươi còn có thể biết được chuyện tình hơn mười năm trước kia.
Du Nha chậm rãi lắc đầu, tự giễu cười cười:
- Hơn mười năm trước bởi vì ta xảy ra chút sự cố, dẫn tới thương nặng, vẫn không có cơ hội khỏi hẳn. Hiện tại linh quang trong cơ thể ta chỉ có thể khống chế được một ít Tiểu Yêu, ta mới khổ công truy tìm Thiên Linh Chân Tâm Đan.

Linh quang của ngự yêu sư chỉ khi vượt qua linh quang của yêu thú tại mức độ nhất định mới có thể khống chế được yêu thú. Thân thể tồn linh, hồn phách sản linh, ngự yêu sư bị thương nặng sẽ gây tổn hại tới linh quang.

Nghĩa phụ của Sở Vân năm đó được xưng là Chư Tinh Mãnh Hổ, uy thế không thể đỡ, chỉ vì mất đi cánh tay trái, dẫn tới thân thể bị thương nặng, linh quang hao tổn, chiến lực giảm đi, cuối cùng uy phong không còn như xưa.

Sở Vân ngây cả người, hắn nhận thức Du Nha là bởi vì có ký ức kiếp trước. Thoáng hồi ức lại mới nhớ, Du Nha Đại Sư đích xác từng có một đoạn thời gian vô cùng nghèo túng. Chỉ là vài năm sau hắn một lần nữa leo lên Dị Sĩ Bảng. Cũng nhất cử trở thành đệ nhất nhân luyện binh được công nhận trong Dị Sĩ bảng, uy phong vô lượng, không ai không biết.

"Lẽ nào ta vừa vặn đụng phải Du Nha Đại Sư tại thời điểm nghèo túng?"
Trong lòng hắn nhịn không được vui vẻ:
"Thư gia đảo hiện tại đang thiếu một vị đại sư luyện binh rèn đúc chiến thuyền, nếu như có thể mời chào được Du Nha Đại Sư, chẳng phải diệu tai? Hắn hiện tại nghèo túng, chính là thời điểm đưa than trong ngày tuyết rơi, kết giao thiện duyên. Về phần thân thể thương nặng, lẽ nào kiếp trước hắn từng phục dụng Thiên Linh Chân Tâm Đan mới khôi phục linh quang trong cơ thể, cuối cùng trở về huy hoàng đỉnh phong trước kia?"

Bên cạnh, nhãn thần Nhan Khuyết ngưng đọng:
- Nếu nói tới Thiên Linh Chân Tâm Đan, vậy thỉnh đại thúc nói về ủy thác này một chút. Đọc Truyện Kiếm Hiệp

Nhắc tới ủy thác, Du Nha liền nhịn không được hít sâu một hơi, trong mắt toát ra vẻ không thể giải thích được, cộng thêm phẫn hận vô bờ nói:
- Loại thương thế này của ta đã không phải là đan dược bình thường có thể trị hết.
Hơn mười năm trước, ta đã bắt đầu tìm kiếm Thiên Linh Chân Tâm Đan trong truyền thuyết, cũng chỉ có loại thần đan nghịch thiên đề thăng tư chất toàn diện này mới có thể cứu được ta. Một tuần trước, rốt cuộc nỗ lực hơn mười năm của ta đã có hồi báo, thu được đan phương của Thiên Linh Chân Tâm Đan.

- Ta có một vị bằng hữu chí thân, họ Chung tên Thất. Chính là Thiên Tí Tượng trên Dị Sĩ bảng hiện tại. Ta thu được đan phương, tự nhiên vui vẻ, đối với hắn lại cực kỳ tín nhiệm, liền mời hắn uống rượu chúc mừng. Trong tiệc rượu, hắn mở miệng yêu cầu, muốn nhìn đan phương trong truyền thuyết này. Ta biết hắn trước đã đã từng là luyện đan sư, bởi vì không hợp bản tính nên không có thành tựu, sau đó lại đổi nghề làm luyện binh
sư. Cũng không nghi ngờ hắn, giao đan phương này cho hắn nhìn.

Nói tới đây, Du Nha hít sâu một hơi, hai mắt đỏ đậm, trên mặt tràn đầy thần tình bị phản bội:
- Vậy mà lúc hắn nhìn thấy đan phương này, thần tình rất rung động. Bỗng nhiên động thủ, đoạt bảo của ta. Cười ha ha, nói hắn nhẫn lâu lắm, hôm nay rốt cuộc đã thành sở nguyện, thu được đan phương.

- Ta không thể tin được đây là sự thực, lúc này chất vấn. Chung Thất đã chỉ thẳng vào mũi của ta, mắng nhiếc ta, nói hắn bao nhiêu năm qua vẫn không cam lòng bị ta áp qua một đầu. Sau đó ta thụ thương nghèo túng, hắn đã lấy thân phận bằng hữu tiếp cận ta, kỳ thực là muốn thưởng thức nghèo túng và thống khổ của ta. Hiện tại ta đã tìm được đan phương, hắn không muốn nhìn thấy ta quật khởi, bởi vậy cướp giật.

- Lúc đó ta lớn tiếng mắng nhiếc hắn, hắn lại cười, chỉ nói chửi giỏi lắm. Sau đó động thủ đánh đập, hủy cửa hàng của ta. Lại cướp đoạt đi tác phẩm đắc ý Định Tinh Cung của ta. Ai, tri nhân tri diện bất tri tâm, lúc đó ta phun ra một ngụm máu tươi, hôn mê bất tỉnh. Thời điểm tỉnh lại, trong lồng ngực tràn đầy lửa giận, thời điểm tìm kiếm Chung Thất một lần nữa, hình bóng của hắn đã hoàn toàn biến mất rồi, ta chỉ có thể tới Thiên Ca Thư Viện xin giúp đỡ.

- Dĩ nhiên có người đê tiện như vậy, đáng hận!
Tác phong Nhan Khuyết chính phái, nghe xong tức thì giận không thể át.

Các chương khác:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/chi-ton/chuong-140/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận