Toàn thân nó là ngọc bích sắc giận, tản ra một tầng u quang sáng chói, lớn như hạt châu thủy tinh, mới lấy ra từ trong bình, một luồng hương khí thanh tỉnh liền lập tức tràn ngập. Thiên Hồ thiếu nữ thủ hộ cảnh giới ở cửa động, lập tức giật mình, hai mắt sáng ngời xoay tròn một vòng, nhìn thấy viên đan dược trong tay Sở Vân, ánh mắt lập tức khẩn trương.
- Chủ nhân...
Thiên Hồ thiếu nữ thở gấp một tiếng, lắp bắp đi tới. Cái miệng anh đào nhỏ nhắn khẽ nhếch lên, dáng vẻ phục tùng cúi đầu, dư quang nơi khóe mắt thỉnh thoảng lại nhìn về hướng Thanh Đà đan.
Sở Vân buồn cười nói:
- Nhìn nữa, nước bọt sẽ chảy xuống đấy.
Thiên Hồ thiếu nữ vội vã giơ tay lên, lau khóe miệng. Nàng phát hiện bị lừa, nhất thời tức giận, đuôi cáo trắng muốt phía sau lung lay lắc lắc, gắt giọng:
- Chủ nhân, ngươi lừa ta!
- Ha ha.
Sở Vân cười ha ha, không trêu chọc Thiên Hồ nữa, đưa Thanh Đà đan cho nàng.
- Cho ngươi ăn, tiểu đáng yêu.
Đôi mắt đẹp của Thiên Hồ thiếu nữ nhất thời lấp lánh, tiếp nhận viên Thanh Đà đan, hé miệng, nuốt vào trong bụng.
- Ăn thật ngon.
Thiên Hồ chậc lưỡi, có vẻ chưa hết thèm. Bỗng nhiên toàn thân nàng run nhè nhẹ, trong chớp mắt đổ mồ hôi nhễ nhại.
- Tuyệt, tuyệt. Thanh Đà đan có hiệu quả loại bỏ cặn bã trong cơ thể, chiết xuất yêu thể. Toàn thân ngươi ra mồ hôi, chính là bài tiết tạp chất trong cơ thể. Nhưng sau này khi ngươi dùng Thanh Đà đan thời gian dài, thân thể càng lúc càng thuần túy, loại hiệu quả này sẽ nhỏ đi.
Sở Vân gật đầu, giải thích nghi hoặc cho Thiên Hồ.
- Còn có thể ăn loại này đan dược này nữa sao? Chủ nhân, ngươi thật sự là quá tốt!
Thiên Hồ thiếu nữ nghe vậy, lập tức nhảy nhót kêu lên vui mừng.
Mùi vị của Thanh Đà đan rất tuyệt vời, khiến nàng mới dùng một viên, lập tức khó có thể quên.
- Chủ nhân...
Thiếu nữ ngọt ngào kêu lên, nhào vào trong lòng Sở Vân. Nàng ngẩng đầu lên, vươn cái lưỡi thơm tho khéo léo, liếm loạn xạ trên mặt Sở Vân.
Đây là động tác thói quen trước đó của nàng, chỉ là sau khi biến thành hình người, Sở Vân lại cảm thấy có chút dị dạng. Thân thể của thiếu nữ, yêu kiều mềm mại, đổ mồ hôi nhễ nhại, mang theo mùi thơm nhẹ nhàng khoan khoái của Thanh Đà đan. Đầu lưỡi mềm mại hương vị ngọt ngào, liếm lên mặt hắn thật sự có mùi vị rất đặc biệt.
- Được rồi, được rồi, tiếp tục cảnh giới cho ta đi.
Sở Vân vỗ vỗ đầu thiếu nữ, nhẹ giọng an ủi một phen.
- Vâng, chủ nhân!
Tiếp theo, Sở Vân vừa dùng Thanh Đà đan, cho yêu thú thủ hạ khác là Nguyệt Thỏ và Hồng Yêu không màu ăn, vừa chờ đợi động tĩnh bên ngoài.
- Kỳ quái, tại sao hai tên Kiếp Yêu vẫn chưa trở về? Chẳng lẽ đã xảy ra biến cố gì rồi sao?
Sở Vân cả kinh, sau khi yêu thú ăn xong, lần một lần nữa khởi hành, đi một vòng lớn, quay lại điểm xuất phát lúc trước ở Điện Mang Lôi Mao Thụ.
Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.comCòn chưa đi được bao xa, từ xa hắn đã nhìn thấy điện mang bắn ra, sấm sét như ngục, thanh thế kinh thiên động địa.
- Quả nhiên xuất hiện biến cố!
Trong lòng Sở Vân khẽ động. Dựa vào suy đoán của hắn, với thực lực của hai con Kiếp Yêu kia, có lẽ muốn sát hại Kiếp Yêu đại thụ đang hấp hối không thành vấn đề. Thế nhưng hiện giờ xem ra, thực tế phát triển lại có biến hóa so với tưởng tượng.
Sở Vân cẩn thận tiếp cận chiến trường, hắn không dám tới quá gần, chỉ ẩn núp trên ngọn núi, quan sát từ xa.
- Đây là Thiên Kiếp! Thiên Kiếp của Điện Mang Lôi Mao Thụ!
Sở Vân cả kinh, chỉ thấy trong màn đêm, tiếng sấm cuồn cuộn, vô số thiểm điện sét đánh, như vạn thanh lợi kiếm hung hăng vỗ xuống Kiếp Yêu đại thụ phía dưới.
Kiếp Yêu đại thụ đã dùng các loại đạo pháp lôi đình, tiến hành phản kích. Thế nhưng khí thế càng ngày càng yếu.
Sở Vân quan sát một hồi, thần mang trong mắt thần lấp lánh bất định:
- Đây là kính tượng Thiên quang kiếp! Có thể phản xạ tất cả đạo pháp ra ngoài, đồng thời uy lực còn tăng mạnh gấp đôi! Kiếp Yêu đại thụ này chết chắc rồi!
Muốn vượt qua loại lôi kiếp này, ngàn vạn lần không thể cuồng bạo xúc phạm, phải nghĩ cách kéo dài, đạo pháp phản kích cũng không thể quá sắc bén, phải nắm giữ lực lượng phản kích và phòng thủ đúng mực. Bằng không, giống như cảnh tượng hiện nay —— Kiếp Yêu đại thụ liều mạng dốc toàn lực, mà uy lực của kính tượng Thiên Quang kiếp cũng tăng trưởng tới trình độ đáng sợ.
Càng sớm tận lực, lại càng sớm đến gần hủy diệt một bước.
Kiếp Yêu thụ đã đạt đến cực hạn bản thân, thế nhưng uy lực của Thiên Kiếp theo thời gian vẫn không ngừng tăng cường.
- Ài, tồn tại của Kiếp Yêu cũng làm thiên địa mất uy. Nhưng hai con Kiếp Yêu kia đi đâu rồi?
Sở Vân cẩn thận quan sát, rốt cuộc nhìn thấy trên hai đỉnh núi khác, có hai thân ảnh đang đứng sừng sững.
Ánh mắt hai con Kiếp Yêu nhìn trận thiên kiếp này, toát ra thần tình rất phức tạp. Có đồng bệnh tương liên, có lạnh lùng tàn khốc, có hưng phấn thị huyết, còn có kinh hồn khiếp vía...
Bọn chúng đều là Kiếp Yêu, thế nhưng tu vi không cao bằng Nộ Hỏa Minh Vương dưới Thư gia đảo. Hiện giờ bọn chúng lại ở trạng thái hình người, che lấp khí tức.
Thế nhưng vẫn không dám tới quá gần rừng cây Điện Mang Lôi Mao Thụ. Bọn chúng đề phòng lẫn nhau, nhìn chằm chằm vào yêu tinh thiên nhiên sắp sửa xuất hiện.
Ầm!
Thiên Kiếp nặng thêm, phản xạ uy lực của đạo pháp, rồi đột nhiên lại đề cao lên gấp đôi. Ngàn vạn lôi đình, đã từ màu xanh chuyển biến thành màu hoàng kim.
Thật giống như trời giáng thần kiếm, kiếm quang như rừng, hung hăng đánh xuống bản thể của Kiếp Yêu đại thụ.
Sau một trận bạo tạc cực lớn, một hố sâu hình tròn đường kính gần mười trượng, xuất hiện ở chính giữa rừng cây. Mấy trăm cây Linh Yêu thụ ở gần Kiếp Yêu đại thụ cũng theo đó mà biến thành tro bụi.
- Thiên nhiên Kiếp Yêu tinh!
Tử thứu hú lên quái dị, mạnh mẽ bay lên không trung, lao về hướng yêu tinh hình trụ cao bằng nửa người nằm chính giữa hố sâu.
- Đừng mơ! Ám Mạc Trọng Trọng!
Hủ Độc Bích Hổ há phun ra một chùm hắc vụ. Vụ khí theo gió trướng đại, đẩy lùi sương mù dày đặc màu trắng, bao phủ toàn bộ lên Điện Mang Lôi Mao Thụ.
Đây là một đạo pháp thượng đẳng, được sử dụng trong tay Kiếp Yêu, uy lực càng kinh khủng. Toàn bộ chu vi trăm dặm xung quanh rừng cây đều bị dễ dàng bao phủ.
Chính là Kiếp Yêu như tử thứu, cũng bị bao phủ bên trong, cũng chịu sự ăn mòn không ngừng, đánh mất phương hướng. Muốn giải quyết đạo pháp này, còn phải tốn hao thời gian.
- Yêu tinh là của ta!
Thế nhưng Hủ Độc Bích Hổ không muốn cho đối phương cơ hội này, lập tức lao đến, chiến đấu với tử thứu tại chỗ. Song phương ngươi tới ta đi, thân ảnh tới lui liên tục trên không trung, cực kỳ kịch liệt.