Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 183: Chân diện mục của pháp sư chiến đấu

Lực lượng công kích của ngũ cấp ma pháp đã vượt qua lực thừa nhận của vòng phòng hộ trên quyết đầu trường, cho nên một khi thi triển ra, khí lạnh cường đại tỏa ra lôi đài, khiến cho một số người ở dưới cũng cảm thấy lạnh lẽo.

Tất cả những ma pháp sư có vòng phòng hộ, không hẹn đều mở vòng phòng hộ ra, đây là một pháp thuật quan trọng của ma pháp sư.

Nhất thời, mọi người giống như con rùa rụt cổ, lẳng lặng chú ý tình hình trên đài.

Chỉ có đám người Tiếu Ân là không mở ra vòng phòng hộ.

Không biết vì sao, xung quanh bọn họ có một cỗ lực lượng vô hình tồn tại, dù hàn khí có cường thịnh tới mức nào, nhưng khi tiếp xúc với bọn họ, liền vô tung vô ảnh biến mất, căn bản không tạo thành uy hiếp gì đối với bọn họ.

Các ma pháp sư và học đồ dùng ánh mắt kính sợ nhìn bọn họ, thậm chí mấy người có cá tính táo bạo còn cảm thấy may mắn, hoàn hảo lúc đầu không gây phiền toái với bọn họ, nếu không chỉ bằng chiêu thức đó, cũng đủ để bọn họ có đi mà không có về.

Tiếu Ân nhìn Kim, khẽ gật đầu tán thưởng.

Kim nhanh tay nhanh mắt, khi hàn khí thoát ra khỏi vòng phòng hộ, lập tức hắn mở ra Hoàng Kim kết giới.

Đó là kết giới đó, mặc dù còn xa mới bằng kết giới của ma đạo sỹ, nhưng kết giới vẫn là kết giới, cho dù là kết giới nửa mùa cũng cao hơn ma pháp bình thường.

Cho nên khi hàn khí chạm phải kết giới, liền biến mất không còn tung tích.

Đám người Tiếu Ân bình tĩnh ngồi, nơi bọn họ ngồi giống như một động thiên phúc địa, ngăn cách với hoàn cảnh khốc liệt ở bên ngoài.

Sắc mặt Martin ảm đạm, vòng phòng hộ trên người hắn xuất hiện một vết nứt.

Thân thể của hắn ớn lạnh một cái, sau đó chậm rãi run rẩy. Hắn liều mạng cắn chặt hàm răng, nhưng thân ở trong trung tâm của hàn khí, miệng hắn không nhịn được run lẩy bẩy."Cái, cái ma pháp gì…" Martin hỏi.

Mặt Benson không đổi sắc nói: "Lục cấp ma pháp, Băng Phong Đông Khí."Ánh mắt Martin lộ ra thần sắc khó tin:

Lục cấp ma pháp Băng Phong Đông Khí, là một loại hỗn hợp ma pháp, kết hợp giữa phong hệ và băng hệ ma pháp, khuếch tán thành một vòng tròn ra xung quanh.

Trong phạm vi của ma pháp này, tất cả sinh vật đều bị đông lạnh lại, tất nhiên có rất nhiều phương pháp để giải cứu.

Nhưng vì nguyên nhân này nên lực công kích của ma pháp này không cường đại, còn xa mới bằng lục cấp ma pháp nổi danh Hỏa Diễm Phong Bạo. Nhưng dùng nó để bắt sống ma pháp sư bậc thấp thì lại là biện pháp tốt nhất.

Benson sử dụng ma pháp này, cũng hao tổn nhiều tâm huyết, hắn muốn đánh bại Martin để báo thù cho bằng hữu, nhưng không muốn giết chết hắn để tránh đắc tội với một vị lục tinh ma pháp sư.

Cho nên khi hắn nhìn thấy ma pháp này, thì không hề do dự, lập tức sử dụng ngay.

Tiếu Ân sờ mũi của mình, trong lòng hắn cười khổ, tên Benson này, loáng cái đã dùng lục cấp quyển trục của mình.

Lục thư của ma pháp này là do hắn đổi được ở ma pháp công hội, khi hắn dùng đạo cụ không gian để trao đổi.

Nếu như ma pháp sư khác, vừa mới tiến giai thành đại ma pháp sư, cơ bản không có khả năng học được lục cấp ma pháp, nhưng Tiếu Ân thì khác, có sự hỗ trợ của Nhất Hào, chỉ cần không phải ma pháp dị thường như Thuấn Gian Truyền Tống, thì ma pháp nào hắn cũng miễn cưỡng học được.

Nhưng học được là một chuyện, chế tạo ra ma pháp quyển trục lại là chuyện khác.

Chế tạo quyển trục cao cấp, tài liệu để chế tạo ra không phải chuyện đùa, mặc dù có chút thu hoạch ở ma pháp công hội, nhưng hắn cũng chỉ chế tạo được mười cuốn lục cấp ma pháp mà thôi.

Nếu đem mười cuốn này đi đấu giá, chắc chắn Tiếu Ân sẽ kiếm được nhiều lời.

Đột nhiên, Benson đang đứng trên lôi đài chợt lay động, té ngã xuống mặt đất.

Là người xé rách quyển trục, hắn không thể bị khí đả thương, nhưng đây là lục cấp ma pháp, hơn nữa còn là ma pháp công kích.

Nếu là ma pháp phòng hộ, khi xé rách quyển trục sẽ không mất nhiều lực lượng tinh thần, cơ bản không tạo thành gánh nặng quá lớn cho ma pháp sư.

Nhưng ma pháp công kích lại khác, là ma pháp công kích cao giai, lực công kích của chúng rất to lớn.

Benson chỉ là một thập cấp học đồ, có thể kích thích thành công quyển trục cấp sáu Băng Phong Đông Khí, không thể không thừa nhận hắn có chút may mắn.

Mặc dù hắn thành công kích thích ma pháp nhưng do năng lực của bản thân bị hạn chế, nên tinh lực và thể lực đều tiêu hao hết, nhìn thấy Martin ngã xuống, tín niệm trong lòng liền buông lỏng, không thể kiên trì được nữa.

Tiếu Ân biến sắc, trong chốc lát hắn đã rõ nguyên nhân trong đó, trong lòng âm thầm hối hận.

Nếu Martin là đệ tử của quyển trục đại sư Spike, trên người hắn tất nhiên sẽ có quyển trục công kích cao cấp, nhưng Martin chỉ kích thích tứ cấp ma pháp công kích mà thôi.

Bởi vậy có thể thấy được, hắn biết kích thích quyển trục công kích cao cấp, sẽ có hậu quả nên không dám sử dụng.

Tất nhiên, cũng có thể không phải hắn không muốn kích thích quyển trục công kích cao cấp, mà do lực lượng tinh thần của hắn đã tổn hại, cho nên chỉ biết lực bất tòng tâm, trơ mắt nhìn Benson phát uy.

Nhưng dù là nguyên nhân nào thì cũng đều nhắc nhở Tiếu Ân, lực lượng tinh thần của Benson đã tiêu hao hết là do hắn dùng lục cấp quyển trục mà mình tặng. Nhất thời, trong lòng Tiếu Ân cảm thấy rất hối hận.

Thân hình hắn vừa động, nhanh như thiểm điện tới bên người Benson.

Dù vòng phòng hộ trên đài chưa bị thu lại, nhưng khí lạnh vẫn rất mạnh, nhưng không hề cản trở được Tiếu Ân.

Thấy cảnh này, mấy ma pháp sư chính thức hít sâu một hơi, trong lòng bọn họ càng kiêng kỵ Tiếu Ân, ánh mắt mang theo sự kính sợ.

Người này có thực lực cường đại như thế, nếu hắn muốn giết chết mình, chẳng phải dễ như trở bàn tay sao.

Thực tế, nếu Tiếu Ân muốn giết chết ba pháp sư chính thức là một chuyện rất dễ dàng, thậm chí để đám người Kim ra tay cũng chả có khó khăn gì.

Tiếu Ân nâng Benson dậy, trong tay cầm một khối ám kim tinh thạch, hơn nữa còn nhét vào tay Benson.

Khối ám kim tinh thạch này xuất hiện, ở ngoài vang lên một tiếng kinh hô.

Mặc dù vòng phòng hộ trên lôi đài không thể ngăn được uy lực của lục cấp ma pháp, nhưng ít nhất cũng triệt tiêu được một bộ phận, cho nên khi các cao giai học đồ mở vòng phòng hộ ra, liền chú ý tới tình huống ở trong.

Khi bọn hắn thấy viên đá màu vàng trên tay Benson, có người liền nhớ tới một danh từ trong truyền thuyết.

Ám kim tinh thạch, đây mới là bảo bối, đối với ma pháp sư mà nói, nó tương đương với một sinh mệnh.

Nếu như người nào có khối tinh thạch đó, chắc chắn sẽ giữ nó ở trong người, chở tới thời khắc nguy hiểm tới sinh mệnh mới đem ra dùng. Nhưng hiện giờ thần bí nhân khoác chiếc mũ lại đem bảo bối đó cho thập cấp học đồ dùng.

Nhìn ánh sáng màu vàng trên hòn đá, ánh mắt của mọi người lộ ra vẻ tham lam. Thứ này có lực hấp dẫn rất lớn với ma pháp sư, không có người nào có thể bỏ qua được.

Hai ma pháp sư ở bên ngoài liếc mắt nhìn nhau, trong đó một người lập tức xoay người rời đi, nhưng nhìn ánh mắt nóng rực của bọn chúng là biết tâm tư của bọn chúng.

Tiếu Ân rất hờ hững với chuyện này, cho dù đối mắt với những ánh mắt như vậy, hắn cũng không đặt trong lòng.

Với kinh nghiệm và thực lực của Tiếu Ân, chỉ cần không gặp phải ma đạo sỹ, thì người nào tới hắn cũng ứng phó được.

Hơn nữa dù đối mặt với ma đạo sỹ, trong tay Tiếu Ân cũng có một con bài khiến cho cả truyền kỳ pháp sư cũng phải kiêng kỵ.

Dù Tiêu Dung Thuật hay cốt long, cũng khiến các pháp sư đối đầu với hắn không dám vọng động.

Hiện giờ thực lực của Tiếu Ân đã không như xưa nữa, không phải kẻ vừa người nghe đến tên ma đạo sỹ đã phải bỏ nhà đi tha hương nữa.

Hiện giờ hắn đã có thực lực cường đại, hơn nữa phía sau hắn có chỗ dựa cường đại.

Trong thành Bahia, hắn chả phải sợ ai cả.

Một lát sau, Benson thở dài một hơi, sắc mặt tốt lên nhiều.

Lúc này Tiếu Ân mới yên tâm, sau khi tỉnh lại Benson không hề có di chứng gì, ngược lại, lực lượng tinh thần còn tăng lên.

Đem Benson cho Đức Lỗ Phu ở phía sau, lúc này Tiếu Ân không quên ý nghĩ lúc ban đầu, trong lòng xuất hiện ác ý.

Nếu để Benson đột nhiên nhìn thấy Đức Lỗ Phu, không biết hắn sẽ có biểu hiện gì.

Ngẫm lại thực khiến người khác chờ mong.

Tiếu Ân đứng lên, mắt đảo một vòng.

Hắn không biểu hiện ra thực lực chân chính của mình, nhưng ánh mắt sắc bén tới cực điểm của hắn khiến mọi người phải cúi đầu.

Đó là tâm hồn của cường giả, giây phút này, thậm chí Tiếu Ân hiểu được, hắn càng ngày càng tới gần cảnh giới của Yidikalun và Dida.

Cười lớn một tiếng, Tiếu Ân rời khỏi quyết đấu trường, đám người Kim đi sát ở bên cạnh, một lát sau đã không còn tung tích."Ám, ám kim…" Một tên học đồ run sợ kêu, không biết hắn quá khiếp sợ hay bị nhiệt độ thấp ảnh hưởng:

Chỉ là, trong lòng bọn họ tương đối rõ, báo cho Nepal cũng không có nhiều hy vọng.

Người ta có tám người, ngoài sáu người cao thâm khó lường, hai người còn lại đều là nhị tinh ma pháp sư, Nepal chỉ là nhất tinh ma pháp sư, ngoài việc bị người ta đánh thành đầu heo ra, thì có năng lực gì để cứu người chứ? Bất quá, Nepal là lựa chọn duy nhất của bọn họ.

Khi những người này vừa rời đi, đám học đồ bên đối phương do dự nửa ngày, muốn đi cứu Martin, nhưng vừa mới tiến vào lôi đài đã bị luồng hàn khí đông lạnh lại, thiếu chút nữa không quay lại được.

Những học đồ đó không thể làm gì khác hơn, đành chờ ma pháp sư tự mình động thủ, mới đưa được tên Martin nửa sống nửa chết trở về.

Còn các học đồ trung lập lại hưng phấn, đều cảm giác trận đấu hôm nay thú vị hơn ngày thường nhiều, hơn nữa dù không đặc sắc nhưng bọn họ lại thấy được một số ma pháp cao cấp, hơn nữa còn cảm nhận được khí tức cường đại của ma pháp cao cấp.

Thực lực trước mắt của bọn họ chưa đủ nên chưa hiểu được sự cường đại đó đại biểu cho điều gì, nhưng những người có nhãn giới, trận đấu hôm nay giúp bọn họ hiểu sâu hơn trên con đường tu luyện.

Khi tất cả mọi người rời đi, một bóng người thon dài âm thầm bước ra. Hắn đi về phía lôi đài, khí tức trở nên dồn dập, dường như không cách nào thừa nhận được áp lực.

Mặc dù bước đi của hắn tập tễnh, nhưng vẫn kiên định, bước từng bước một, cuối cùng hắn tới bên bờ lôi đài.

Một khuôn mặt anh tuấn có một vết sẹo cắt ngang lộ ra.

Khuôn mặt của hắn tái nhợt, vết sẹo trên mặt tràn ngập huyết sắc, dường như lúc nào cũng có thể vỡ ra.

Thân hình gầy gò, ánh mắt sắc bén, môi hắn mím chặt lại như thể hiện ý chí của hắn.

Hắn lẳng lặng đứng ở chỗ đó, cảm nhận áp lực cường đại trong sân, ánh mắt của hắn lộ ra vẻ ngạc nhiên và vui mừng, cuối cùng ngẩng đầu, huýt một tiếng sáo dài, tận tình phát tiết sự bất mãn trong lòng.

Khí tức cường đại tỏa ra từ thân thể của hắn, ma pháp vòng phòng hộ chậm rãi hiện ra bên ngoài thân thể hắn, hàn khí không thể nào xuyên vào người hắn nữa.

Một con ruồi máy ở trên cao, ghi chéo lại toàn bộ cảnh tượng này, hơn nữa dùng một lực lượng hoàn toàn khác với thế giới này chuyển phát đi.

※※※

Mơ màng, cuối cùng Benson tỉnh lại.

Khi ý thức quay trở lại thân thể hắn, giây phút đó, hắn dường như cảm nhận thân thể của mình có sự biến hóa vi diệu.

Đó là một cảm giác rất huyền diệu, giống như không dùng mắt cũng có thể giám sát toàn bộ hoàn cảnh xung quanh, mặc dù khoảng cách không lớn, nhưng cũng khiến hắn cảm thấy kinh tâm động phách.

Nao nao, Benson cử động thân thể.

Hắn không dám mở mắt, bởi vì hắn sợ hãi đây chỉ là giấc mộng, một khi hắn mở mắt ra, giấc mộng sẽ tan biến.

Song dù có cảm giác gì thì cũng bị thời gian cuốn trôi.

Dù tình yêu có khắc cốt minh tâm, hay tâm tàn tro lạnh, đều sẽ bị thời gian xóa mờ.

Cảm giác mừng như điên kéo dài không lâu, rất nhanh Benson tỉnh táo lại.

Chậm rãi mở hai mắt, ánh mắt của hắn mở to ra, nháy hai cái, bờ môi của hắn hơi cử động một chút, sau đó lại nhắm hai mắt lại, miệng thì thào nói: "Mình còn chưa tỉnh ngủ, phải ngủ tiếp thôi."Ở bên cạnh, Đức Lỗ Phu nhìn Beson nhắm mắt lần nữa, cảm thấy dở khóc dở cười.

Tiếu Ân ra lệnh, để hắn chờ ở đây suốt ba giờ, nhưng không thể tưởng tượng được, sau khi Benson tỉnh lại lại nói câu này.

Cách đó không xa, Tiếu Ân không nhịn được cất tiếng cười: "Benson, huynh lăn khỏi giường đi, nhanh lên một chút!"Hai mắt Benson mở ra, hắn bật dậy, khó tin nhìn Tiếu Ân, ngay cả vị giống hắn tám phần ở bên cạnh cũng bị hắn nhìn như vậy.

Tiếu Ân bước tới trước mặt hắn, bàn tay lộn ra, có thêm một cây bút xương.

Đó là bút xương do được chế tạo từ xương của tam cấp ma thú, hiện giờ đã không còn tác dụng với Tiếu Ân, nhưng khi chế tạo ma pháp quyển trục, Tiếu Ân không đổi đạo cụ này, dù xác xuất thành công giảm xuống."Benson, huynh còn nhớ đệ không?" Tiếu Ân có vẻ kích động.

Mười lăm tuổi tha hương, tám năm sau mới trở về, cảm giác đó khiến cổ Tiếu Ân như bị thứ gì chặn lại, thanh âm trở nên nghẹn ngào."Tiếu Ân, ngươi là Tiếu Ân!" Benson hét lớn một tiếng, ôm lấy Tiếu Ân, hung hăng vỗ vào lưng hắn:

Tiếu Ân cười cười, hắn vén ống tay áo mình lên.

Benson nhìn cánh tay cường tráng của Tiếu Ân, không khỏi dụi hai mắt, ấn ký ma pháp đã hoàn toàn biến mất.

Hắn ngẩng đầu, kinh ngạc hỏi: "Tiếu Ân, sao đệ làm được như vậy? Chẳng lẽ đệ gặp được truyền kỳ pháp sư?"Tiếu Ân khẽ lắc đầu, ngồi bên cạnh hắn, chậm rãi kể lại chuyện của mình.

Tất nhiên có một số việc quan trọng, Tiếu Ân không nói. Ví dụ như hai kết giới và cốt long, những chuyện cơ mật đó hắn chỉ nói qua thôi.

Không phải hắn không tín nhiệm Benson mà là thực lực của Benson còn chưa đủ.

Đợi thực lực của Benson cường đại, Tiếu Ân mới để hắn tiếp xúc với những thứ đó.

Tiếu Ân kể qua chuyện của bản thân mình, Benson vẫn như si như dại, hắn mấp máy miệng nói: "Hiện tại, đệ là đại ma pháp sư?"Tiếu Ân gật đầu nói:

Kỳ thực Tiếu Ân đã sớm có sự giải thích cho sự tiến bộ thần kỳ của mình.

Lấy sân chơi của thần linh làm cái cớ chính là lí do tốt nhất, không ai có thể hoài nghi hắn.

Dù sao, căn cứ theo lịch sử, vạn năm trước, thậm chí còn có người lấy được thần khí, chuyện tiến giai lại càng chả đáng nhắc tới.

Ánh mắt Benson chuyển qua người Đức Lỗ Phu, khóe mắt hơi cơ quắt, hỏi: "Tiếu Ân, vị này là…"

Ở cùng một chỗ với Benson, Tiếu Ân như quay trở lại cuộc sống học tập ma pháp lúc đầu, thuận miệng là vui đùa.

Khuôn mặt của Benson hiện lên thần sắc dở khóc dở cười, nhưng hắn không thừa nhận không được, tên đệ tử này của Tiếu Ân rất giống hắn.

Ánh mắt Tiếu Ân chợt sáng ngời, hắn ngẩng đầu nhìn ra sau, đột nhiên: "Benson, tên pháp sư có vết sẹo kia là ai?"

Ở trong sân chơi của thần linh, có hơn mười vạn ma pháp sư chính thức, đặc biệt dưới cảnh giới thần vực, loáng cái hắn đã đoạt đi sinh mệnh của hơn một nghìn ma pháp sư chính thức.

Đối với hắn mà nói, nhân vật như vậy, không được hắn đặt trong mắt nữa.

Nhưng, nơi này không phải là sân chơi của thần linh, không phải nơi tiếp giáp với vô số vị diện.

Trong đế quốc Nặc Khả Đa, có rất nhiều mạch ma pháp sư, nhưng thường thường không vượt quá mười ma pháp sư chính thức."Mười một người, không, hiện tại phải là mười hai người." Tiếu Ân mỉm cười nói:

Tiếu Ân tính toán, sắc mặt có chút cổ quái: "Nhất mạch của sư phụ có ba ma pháp sư chính thức, chẳng lẽ những người còn lại không bồi dưỡng được ma pháp sư chính thức nào sao?"Benson cười khổ một tiếng nói:

Dường như Benson cũng cảm thấy khó tin, hắn lắc đầu nói: "Nhất mạch truyền thừa của đại nhân truyền xuống có năm vị ma pháp sư chính thức, sau đó mỗi người thu nhận đệ tử, nhưng gần trăm năm, có thể trở thành ma pháp sư chính thức bao gồm cả ta cũng chỉ có bảy người. Trong đó lợi hại nhất là tứ tinh đại ma pháp sư Lewis, đệ tử của hắn có một người là nhị tinh ma pháp sư, nhị tinh ma pháp sư đó lại dạy dỗ ra một nhất tinh ma pháp sư."

Khóe miệng Tiếu Ân nhếch lên, mới nghe qua đã thấy ong đầu.

Ma pháp sư sống lâu hơn người bình thường nhiều, tự nhiên quan hệ trở nên rắc rối, cho nên nói đại khái, ngoài môn nhân trực hệ của mình ra, những người khác chỉ có quan hệ ngoại giao với nhau mà thôi.

Khóe miệng Benson mỉm cười, nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Tiếu Ân nói: "Tất nhiên còn chưa tinh quái thai như ngươi."Tiếu Ân tức giận liếc mắt nhìn hắn, tên này, nhiều năm qua rồi mà vẫn giống như trước kia.

Trong phiến lâm viên này có năm tòa ma pháp tháp, Benson giới thiệu: "Đây là năm tòa ma pháp tháp do đại nhân Mikhail tự mình lập ra. Lewis các hạ và mấy đệ tử của người ở nơi này, còn các mạch ma pháp sư khác, đều từ các nơi khác chạy tới trợ chiến."Benson vừa tiến vào lâm viên, đã có người từ ma pháp tháp bay xuống.

Đó là một trung niên nam tử, mặc dù tâm tình của hắn kích động, nhưng thần thái vô cùng ôn hòa, hai hàng lông my thoáng rủ xuống.

Hai mắt Tiếu Ân sáng lên, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác ấm áp, mặc dù chỉ ở cùng Nepal trong rừng Gobbi ba tháng, nhưng quan hệ giữa bọn họ hơn xa người bình thường.

Trong mắt Nepal mang theo nhiều câu hỏi, hắn túm lấy Benson, đột nhiên cả người cứng đờ, không nói lên lời chỉ vào Benson.

Tiếu Ân nhất thời hiểu ra, Nepal cảm ứng được năng lượng dao động trên người Benson, biết hắn đã đột phá cực hạn thập cấp học đồ, trở thành ma pháp sư chính thức, nên mới hưng phấn như thế."Nepal, huynh xem ai tới này?" Benson chỉ vào Tiếu Ân.

Nepal sửng sốt, lập tức thu liễm tâm thần, lẳng lặng nhìn Tiếu Ân.

Hắn thấy được một khuôn mặt vừa có chút xa lạ, vừa có chút quen thuộc, nhìn khuôn mặt đó, nội tâm của hắn không thể ngăn được sự vui mừng."Ngươi là…" Mắt Nepal sáng lên, hắn không nói gì thêm, ánh mắt nhìn về phía cánh tay của Tiếu Ân.

Tiếu Ân mỉm cười, giật tay áo lên, lộ ra cánh tay trần.

Trong mắt Nepal tràn ngập cảm giác vui sướng, hắn gật đầu nói: "Tiếu Ân, hoan nghênh đệ về nhà."Tiếu Ân cúi đầu, nguyên hắn tưởng về tới ma pháp tháp là về tới nhà, nhưng tới giờ phút này, nghe những câu này, hắn mới hiểu được, về nhà không phải là về căn nhà quen thuộc, mà là nghe những lời chúc phúc của bằng hữu.

Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn, cảm thấy nao nao, nghe giọng nói này, hắn không liên tưởng được giọng nói uy nghiêm này với bề ngoài của người này.

Một trung niên nhân béo mập từ ma pháp tháp đi xuống, cái mũi của người đó hơn ngắn, hai mắt thì híp lại, khiến người khác có cảm giác tức cười.

Nhưng mà, khi Nepal nhìn thấy người này, lập tức thu lại nụ cười, nghiêm túc nói: "Lewis các hạ, ngài không phải lo lắng, Benson đã trở về."

Khuôn mặt mập mạp của hắn hiện lên vẻ nghi hoặc, hơn nữa trong mắt hiện ra vẻ cảnh giác.

Mặc dù thân thể của hắn to béo, nhưng tốt xấu gì hắn cũng là một vị đại ma pháp sư hàng thực giá thực, cho nên khi nhìn đám người Tiếu Ân, trong lòng hắn xuất hiện cảm giác kỳ dị.

Mặc dù hắn không nhìn ra thực lực chính thức của đám người Tiếu Ân, nhưng đại ma pháp sư có cảm giác linh mẫn, hắn mơ hồ phát hiện đám người Tiếu Ân không đơn giản.

Hơn nữa khiến hắn kinh hãi gần chết, đó là khí tức trên người Tiếu Ân và Đức Lỗ Phu khiến hắn phát lạnh, cảm giác này chỉ xuất hiện khi đối mặt với cao thủ cùng cấp.

Mặc dù khí tức này trên người đám người Kim có kém một chút, nhưng cũng không thể khinh thường, hơn nữa càng ở lâu với bọn họ, cảm giác lạnh lẽo trên người đám người Tiếu Ân còn mơ hồ tỏa ra mùi vị khát máu điên cuồng.

Trong nháy mắt, lưng của đại ma pháp sư Lewis đổ đầy mồ hôi lạnh.

Do thực lực và độ lịch duyệt của đám người Nepal chưa đủ, nên không cảm ứng được lực lượng chính thức của đám người Tiếu Ân, nhưng Lewis có tuổi đời gần ba trăm lại khác, hắn mơ hồ cảm giác được mùi vị máu tanh trên người đám người Tiếu Ân.

So sánh ra, hai tên nhị tinh ma pháp sư Liệt Duy và Thi Thụy Đức đi sau đám người Tiếu Ân thì lại trái ngược.

Trong lòng của hắn run rẩy, những thiên sát tinh này tới từ nơi nào. Chẳng lẽ nhất mạch của sư phụ sẽ bị tuyệt diệt sao?

Hắn nuốt một ngụm nước bọt, khuôn mặt lộ ra nụ cười còn khó coi hơn khóc.

Song còn không chờ hắn nói chuyện, thì một tiếng động lớn truyền đến: "Lewis, ngươi lăn ra đây cho ta."Dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, một đám người hùng hổ lao tới lâm viên.

Người cầm đầu là một trung niên có vóc người gầy gò, mặt dài, mũi nhọn, sống mũi cao cao, đôi mắt tỏa ra tỏa sáng, lộ ra khí thế hăm dọa, vầng trán mơ hồ ẩn chứa sát khí hung ác.

Trong lòng Lewis kêu khổ, vừa rước một đám sát tinh tới, lại có một đám sát tinh khác nhảy vào.

Hơn nữa hắn nhận ra người cầm đầu, ngay cả hắn cũng không dám đắc tội với đại nhân vật đó.

Mặc dù trong lòng hắn tức giận, nhưng hắn vẫn cố mỉm cười, cung kính nghênh đón: "Đại ma pháp sư Spike, chào ngài."Tiếu Ân quay đầu nhìn vào hai mắt người này, trong lòng biết rõ lí do hắn tới đây.

Nepal tiến lên trước một bước, chắn trước mặt Benson, Benson nhướng mày, đang muốn bước ra, thì thấy Tiếu Ân ra hiệu cho hắn không cần nóng vội.

Tâm tư của Benson buông lỏng, hắn yên lặng theo dõi diễn biến.

Vẻ mặt Spike tức giận, hắn trừng mắt nhìn Lewis, lạnh lùng nói: "Ở chỗ ngươi có một tên học đồ tên là Benson, hắn dám đánh trọng thương nhập môn học đồ của ta, hơn nữa còn đông lạnh nó lại, dù ngày sau có chữa khỏi, cũng để lại di chứng nghiêm trọng."Hắn dừng một chút, trong mắt đầy lửa giận:

Đối với một ma pháp sư mà nói, muốn bồi dưỡng ra một thập cấp học đồ, quả thực rất khó khăn.

David Kirby thu nhận ba gã đệ tử, nhưng chả có thành tựu gì cả, không giống với Maren, có ba đệ tử trở thành ma pháp sư chính thức. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.comMà vị quyển trục đại sư, Spike này, cũng gặp phải tình huống tương tự, trong hàng ngũ đệ tử của hắn, chỉ có Martin có hy vọng tiến giai thành ma pháp sư chính thức, cho nên Spike mới không tiếc giá trị, trao cho hắn nhiều ma pháp quyển trục như vậy.

Do Martin có nhiều quyển trục cao cấp như vậy, nên hắn mới tự cao tự đại, xem thường các học đồ khác, cuối cùng hắn bị báo ứng.

Lewis nhíu mày nói: "Spike các hạ, chuyện của Martin ta cũng biết, chắc người cũng biết thái độ của hắn."Spike hắc hắc cười lạnh một tiếng nói:

Spike cười lạnh một tiếng nói: "Ngươi giao Benson cho ta, ta sẽ không để ý đến chuyện của ngươi và Stephen, nếu không…"Lewis cúi đầu, một lát sau, hắn quyết định.

Cố lấy dũng khí, đôi mắt to béo của hắn dường như híp lại thành một đường nói: "Spike các hạ, Benson là ma pháp sư chính thức của nhất mạch chúng ta, ngài không có quyền xử lý hắn."Spike ngẩn ra, kinh ngạc hỏi:

Nhưng nếu Benson là ma pháp sư chính thức, hắn sẽ rất kiêng kỵ.

Dù sao thân phận và địa vị của ma pháp sư chính thức và học đồ pháp sư khác nhau quá xa, không thể tùy ý xóa bỏ được.

Nếu như hắn dám tùy ý giết chết một ma pháp sư chính thức, chỉ sợ ma pháp công hội sẽ ra mặt can thiệp.

Lewis nhìn ra sự kiêng kỵ của Spike, không khỏi thở phào một hơi, vội vàng nói: "Benson đánh một trận với Martin, ngoài ý muốn, đột phá thành ma pháp sư chính thức."Sắc mặt của Spike lúc trắng lúc xanh, ánh mắt hắn tràn ngập bất bình.

Quả thực, hai người giao thủ với nhau, học đồ của hắn thì bị thương, còn chưa trị liệu xong, chắc chắn ảnh hưởng tới thành tựu ngày sau. Còn người đả thương Martin lại tiến thêm một bậc.

Chuyện vớ vẩn này xuất hiện trên người ai, chỉ sợ người đó cũng có cảm xúc như Spike. Leiws vẫy tay một cái nói: "Benson, nhanh lại đây!"Mặc dù trong lòng không muốn, nhưng Benson vẫn tiến lên, tới bên người Lewis.

Ánh mắt Spike đánh giá Benson, sắc mặt hắn trở nên âm trầm."Benson, vị này chính là quyển trục đại sư của đế quốc, lục tinh đại ma pháp sư Spike, vừa rồi ngươi không cẩn thận ngộ thương đệ tử của ngài, ngươi mau xin lỗi đi!" Lewis trừng mắt với Benson, lớn tiếng nói.

Môi Benson hơi run môt chút, cuối cùng đè nén được sự phẫn hận trong lòng, cúi mình thực sâu với Spike.

Nếu như chỉ có một mình hắn, chắc chắn hắn sẽ không khuất phục, nhưng nghĩ đến sư phụ, cũng với nhất mạch của Lewis, hắn đành chịu ủy khuất.

Spike hung hăng trừng mắt nhìn Benson, nhưng hắn không mất đi lý trí, hít sâu một hơi, hắn nói: "Được rồi, nếu ngươi đã tiến giai thành ma pháp sư chính thức, chuyện này sẽ chấm dứt tại đây, nhưng ngươi phải giao những người vũ nhục Martin cho ta."

Đôi mắt Spike chợt sáng ngời, ánh mắt của hắn liếc nhìn đám người Tiếu Ân, vẻ cuồng ngạo trên mặt biến mất, thay vào đó là sự thận trọng.

Ngay cả Lewis cũng cảm ứng được sát khí ẩn sâu trên người đám người Tiếu Ân, Spike lại càng hiểu cỗ sát khí đó đại biểu cho lực lương gì."Các ngươi là ai?" Mặt Spike kéo dài ra, đề phòng hỏi.

Tiếu Ân cười lạnh không nói gì, tay chỉ vào Đức Lỗ Phu.

Trong mắt Đức Lỗ Phu hiện lên thần sắc vui mừng, hắn vội vàng tiến lên.

Mỗi lần cất bước, khí tức trên người hắn lại cường đại thêm, khi hắn tới bên cạnh Tiếu Ân, thực lực của hắn được phô bày toàn bộ ra.

Đó là một cỗ khí tức cường đại khiến người khác rét lạnh, có lẽ cỗ khí tức này không cường đại hơn các khí tức khác, nhưng trong khí tức lại bao hàm sát khí sâm nghiêm, có luồng sát khí này, khí thế của Đức Lỗ Phu không yếu hơn Spike tí nào.

Hễ ai bị khí tức đó bao phủ, đều cảm thấy giá rét, đó không phải là hiệu quả của ma pháp, cũng không phải do ảnh hưởng của sát lục kết giới, chẳng qua đó là do mùi tanh trên cơ thể Đức Lỗ Phu tỏa ra mà thôi.

Đó là người đã lịch lãm qua đấu thú đài, trải qua nơi hung hiểm và khát máu nhất phòng thích ra.

Luồng khí hung ác này cũng mơ hồ tỏa ra trên người đám người Kim, hơn nữa còn phối hợp với nhau.

Mặc dù bọn họ cố khắc chế, nhưng luồng khí thế hung tàn đó vẫn lộ ra.

Trong lòng Tiếu Ân thầm than, mặc dù tu luyện trong sát lục kết giới giúp bọn họ nắm giữ ma pháp nhanh, nhưng cũng để lại di chứng lớn.

Bất trí bất giác, hắn đã tạo ra năm cuồng nhân khát máu.

Nhưng ở trong đại thảo nguyên, chỉ có những nhân vật như thế mới sống thoải mái được.

Khuôn mặt Spike ngưng trọng, không còn sự khinh miệt. Ở phía sau hắn có hơn mười người, trừ hai ma pháp sư chính thức ra, thân thể của những người còn lại run lên, không ngừng lùi về sau.

Bọn họ bị sát khí cường đại của đám người Đức Lỗ Phu xâm nhập, không dám trực diện đối đầu nữa.

Dù là hai tên ma pháp sư chính thức cũng kinh hãi run sợ, sắc mặt trắng bệch ra, trong lòng vạn phần hối hận, tại sao mình lại dính vào vũng nước đục này.

Sắc mặt của Lewis, Nepal và Benson cũng trở nên ngưng trọng.

Mặc dù áp lực mà bọn họ phải thừa nhận còn lâu mới bằng đám người Spike, nhưng hàn khí sâm nghiêm đó cũng khiến bọn họ phát lạnh.

Spike nhìn Đức Lỗ Phu, hắn quay đầu nhìn Benson, hỏi: "Hai người các ngươi có quan hệ gì?"Đức Lỗ Phu cười cười nói:

Bởi vì Đức Lỗ Phu và Benson quá giống nhau, giống như huynh đệ ruột thịt, bị người khác hoài nghi cũng đúng.

Spike lộ ra vẻ như đã hiểu, nguyên Martin đắc tội với Benson, nên người thân của Benson mới lộ diện.

Vừa nghĩ đến chuyện Martin không phải vô duyên vô cớ bị nhục mạ và đả thương, khí thế của Spike yếu đi.

Tất nhiên điều này có liên quan tới thực lực cường đại của đối phương, nếu đối phương là một đám học đồ yếu ớt, chỉ sợ giờ phút này, thái độ của Spike đã khác.

Nhìn bộ dáng như đã tính trước của đám người Tiếu Ân, lông mày Spike cau lại, đột nhiên hỏi: "Các vị rất lạ mặt, chắc không phải là ma pháp sư của đế quốc Nặc Khả Đa."Tiếu Ân trầm ngâm một chút nói:

Lúc đầu khi mới tới đây, khí thế của bọn họ rất mãnh liệt, bởi vì bọn họ biết mình chắc chắn chế trụ được Lewis, dù không thể mang Benson đi, cũng có thể nhục mạ hắn một trận.

Nhưng không nghĩ đến, bọn họ lại gặp phải những tên có lai lịch khó lường.

Nhìn sát khi mơ hồ trên người bọn họ, chắc chắn những người này không phải hệ phái pháp sư học viện, mà thuộc trường phái pháp sư chiến đấu, hai tay nhuốm đầy máu tanh.

Kết thù với những ma pháp sư đó, không phải là một chuyện vui vẻ, đặc biệt bên đối phương còn có một vị đại ma pháp sư, hơn nữa những người này không phải là người của đế quốc, Spike càng không muốn phát sinh xung đột với bọn họ.

Đang lúc hắn cảm thấy khó xử, thì Tiếu Ân nhẹ nhàng vung tay lên.

Đức Lỗ Phu lập tức lui xuống, đám người Kim thu liễm sát khí trên người lại, trong nháy mắt phảng phất như chưa hề tồn tại.

Nhưng giờ phút này, không có ai dám khinh thường năm người phía sau Tiếu Ân, xem thái độ cung kính của bọn hắn đối với Tiếu Ân, càng khiến Spike khiếp sợ.

Khiến một vị đại ma pháp sư thuộc trường phái chiến đấu kính phục, nhân vật như thế có năng lực đáng sợ tới đâu?

Trong lòng Spike hoang mang."Pháp sư Spike tôn kính, chuyện lần này là do chúng ta nhìn thấy Martin phá hủy quy định trên quyết đấu trường, cho nên chúng ta mới mượn tay Benson giáo huấn hắn một trận." Nói tới đây, Tiếu Ân khom người nói:

Nghĩ tới đây, khí thế của Spike yếu đi ba phần.

Kỳ thực, Tiếu Ân chỉ thuận miệng nói mà thôi, hắn và Benson đều không muốn đắc tội với những ma pháp sư của đế quốc Nặc Khả Đa.

Tất nhiên, nếu đem chuyện này ra ma pháp công hội, chắc chắn hắn không sợ, bởi vì xét trên mọi phương diện, hành vi của bọn họ đều không quá mức, ngược lại hành vi của Martin khiến người khác khinh bỉ.

Spike miễn cưỡng nở nụ cười, đây là nụ cười đầu tiên khi hắn tới đây."Ha ha, chỉ là chuyện nhỏ, không cần phải kinh động tới nhiều người." Spike xấu hổ nói:

Lewis nhìn Spike rời đi, hắn quay đầu nhìn Tiếu Ân, nghĩ tới chuyện bọn họ có thể khiến cho một vị lục tinh ma pháp sư không chiến mà bỏ đi, trong lòng có chút cảm khái.

Hắn giảm thấp âm thanh hỏi: "Benson, bọn họ là ai?"

Động tác của Lewis nhất thời cứng lại, nghe được tin tức đó, hắn kinh ngạc há hốc mồm, ngây ngốc nửa ngày. Một lúc lâu sau mới hỏi: "Sao có thế chứ? Chuyện này không có khả năng!"Khuôn mặt mập mạp của hắn hơi co lại, hắn hỏi:

Chuyện này đã vượt qua sức tưởng tượng của mọi người, tất nhiên khiến người khác khó tin."Leiws các hạ, vị này là huynh đệ của ta, sư phụ Maren phái hắn đi thí luyện, hiện giờ hắn đã trở về." Benson lớn tiếng nói.

Mắt Lewis là một mảnh mờ mịt, sau đó là khiếp sợ, cuối cùng là ngạc nhiên và vui mừng.

Trong đám người này, có ít nhất một người là đại ma pháp sư, hơn nữa còn là ma pháp sư chiến đấu, có người này trợ giúp, như vậy ngôi vị thành chủ, có cơ hội thuộc về hắn.

Nepal kéo Tiếu Ân, ân cần hỏi thăm Lewis.

Vị pháp sư mập mạp này lập tức cười ha ha với Tiếu Ân, lực chú ý của hắn tập trung một nửa lên người Đức Lỗ Phu.

Tiếu Ân ứng phó với hắn vài câu, đối với yêu cầu của hắn, hai tháng nữa muốn Đức Lỗ Phu ra mặt chiến đấu, hắn không trả lời, chỉ nói tất cả do sư phụ Maren quyết định.

Lúc này Lewis mới thở phào một hơi, lập tức sai người dọn căn phòng xa hoa nhất trong ma pháp tháp cho đám người Tiếu Ân.

Mấy căn phòng xa hoa đó chiếm lấy hai tầng. Ban đầu là để chuẩn bị cho những ma pháp sư tới trợ chiến, nhưng hiện tại lại dành cho đám người Tiếu Ân.

Đi theo Lewis vào một đại sảnh rộng khoảng ba trăm thước vuông, Benson lặng lẽ nói thầm bên tai Tiếu Ân: "Ngay cả sư phụ cũng không được ở trong phòng tốt nhất, nhờ ngươi mà nhất mạch của chúng ta mới được mở mặt."Tiếu Ân mỉm cười không nói, kỳ thực ở gia tộc Berwick, hắn đã hưởng thụ qua loại đãi ngộ này, tự nhiên không kinh ngạc nữa, thái độ bình tĩnh của hắn khiến Leiws xem trọng hắn thêm vài phần.

Vất vả lắm mới tiễn được vị đại ma pháp sư mập mạp đi, Nepal xuất hiện, nhưng phía sau hắn có thêm ba gã nam tử.

Ánh mắt Tiếu Ân sáng ngời lên, gật đầu nói: "Donal, Fank, Evan, chào các huynh."Ba gã nam tử này là ba gã đệ tử thân truyền của sư phụ Maren, nhưng tu vi của bọn họ, cao nhất chỉ là cửu cấp học đồ, hơn nữa không có nhiều hy vọng đế tiến giai.

Ba người Donal đã nghe qua chuyện của Tiếu Ân từ miệng Nepal, thái độ của bọn họ đối với Tiếu Ân rất cung kính, không khác Maren là mấy.

Tiếu Ân biết, đó là bọn họ không có quan hệ tốt với mình, hiện giờ thực lực đôi bên cách biệt nhau, cho nên mới hình thành cục diện quái dị như vậy.

Nhưng đó là chuyện bình thường của thế giới ma pháp.

Nepal nhìn một vòng, gật đầu một cái nói: "Tiếu Ân, ta có một chuyện muốn nhờ đệ."

Nói thực, thực lực cường đại của Tiếu Ân khiến hắn không yên tâm.

Có được thực lực cường đại như vậy, không biết Tiếu Ân còn giống như Tiếu Ân của tám năm trước hay không?

Nhưng xem ra, dù thực lực của hắn có tăng lên, tình cảm của hắn đối với mình và Benson không bao giờ thay đổi."Tiếu Ân, ta muốn mời đệ giúp đỡ Lewis các hạ, giành vị trí thành chủ." Nepal không khách sáo nói thẳng:

Tiếu Ân gật đầu một cái, xem ra sư phụ Maren mang ba người bọn họ tới đây là có mục đích, chắc người hy vọng, sau khi chiến thắng, để cho ba người tu luyện ở đó, nếu không với thiên phú của bọn họ, chắc khó trở thành ma pháp sư chính thức.

Thấy Tiếu Ân đồng ý, ba người Donal vui mừng, xem ra bọn họ rất rõ tình cảnh của mình.

Một lát sau, ba người Donal chào từ biệt, Tiếu Ân phân phó cho Kim tiễn bọn họ, sau đó lấy ra một cái vòng tay: "Nepal, tặng huynh đó."Nepal nhận lấy, quét qua bên trong, khuôn mặt hiện lên vẻ vui mừng và sợ hãi.

Trong vòng tay, có rất nhiều ma pháp quyển trục, hơn nữa còn có một cây ma pháp trượng.

Hắn do dự một chút, lễ vật này rất quý giá, hắn cũng không dám nhận.

Benson giơ tay ra nói: "Nepal, huynh nhận đi, nếu không đệ cũng phải trả cái của mình đó."Lúc này Nepal mới thu nó về, khuôn mặt không che giấu được vẻ tươi cười.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-183/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận