Dị Giới Chi Quang Não Uy Long Chương 224: Thỉnh cầu của Hoàng Kim vương

Giải quyết xong vấn đề phòng ngự trên vong linh đảo, Tiếu Ân kéo Yidikalun thông qua truyền tống trận về đại sa mạc.

Mặc dù các vong linh quân vương đều muốn lưu Tiếu Ân ở lại, nhưng Tiếu Ân từ chối.

Nhưng mười hai vong linh quân vương cũng không nhàn rỗi.

Nếu hệ thống phòng ngự trên vong linh đảo đã khôi phục thì đó là chuyện cực kỳ bi thảm của hắc quỷ pháp sư.

Bọn họ không thể nào dùng không gian truyền tống tới vong linh đảo, hơn nữa điều đáng buồn hơn là, vô số hắc quỷ pháp sư bị nhốt trên vong linh đảo, dù muốn về cũng không về được.

Các quân vương không bị tế đàn ràng buộc khi hệ thống phòng ngự được chữa trị.

Mười hai vị quân vương đồng thời ra tay, trong hoàn cảnh đặc thù của vong linh đảo, bọn họ phát động tất cả sinh vật trên vong linh đảo tấn công.

Thực lực cường đại của vong linh đảo toàn bộ bộc lộ ra.

Uy lực chất chồng, thậm chí không thua cấm chú mà ngàn năm truyền kỳ thi triển.

Ở trong cấm chú, mặc dù hắc quỷ pháp sư có số lượng ma đạo sỹ hơn xa mười hai vong linh quân vương, nhưng dưới lực lượng siêu cấp này, lại không dám đón đỡ, cuối cùng ào ào trốn khỏi vong linh đảo.

Đám ma đạo sỹ lợi hại nhất trên đảo chạy trốn, mười hai vong linh lại phối hợp, đông Vong Linh đảo bắt đầu săn giết đám hắc quỷ pháp sư.

Hắc quỷ pháp sư chỉ chết một lần, còn vong linh dưới ảnh hưởng đặc thù của vong linh đảo, cho dù biến thành bột phấn cũng có thể sống lại. Nhiều nhất là cương thi, khô lâu và u linh.

Kể từ đó trên vong linh đảo không ngừng phát sinh những trận chiến. Kết quả là hắc quỷ pháp sư nguyên khí đại thương, ngoài những cao thủ đạt tới cảnh giới ma đạo sỹ có thể phá tan hệ thống phòng ngự để chạy trốn ra ngoài biển thì những người còn lại đều vĩnh viễn lưu lại vong linh đảo.

Nhưng dù hắc quỷ pháp sư và vong linh quân vương phân thắng bại, đột nhiên trên biển xuất hiện rất nhiều sinh vật, chúng nó phát động tấn công vào vong linh đảo.

Đây là lần đầu tiên từ khi vong linh đế vương rời khỏi vong linh đảo, vong linh mới giao chiến với hải tộc.

May mà Tiếu Ân sửa xong hệ thống phòng ngự trên đảo, cho nên mới rời khỏi chiến trường, hắc quỷ pháp sư thoát khỏi vong linh đảo lại không gặp may mắn.

Trong biển rộng mờ mịt, cách xa đại lục, có rất nhiều cường giả, trong đó không thiếu bát cấp ma thú.

Hải tộc mặc kệ những người đi ra từ vong linh đảo là ai, bọn họ tấn công vong linh đảo, đồng thời tấn công tất cả những người đi ra khỏi đó.

Một khi phát hiện có người rời khỏi vong linh đảo, ma thú trên không trung sẽ truy đuổi, có xu thế thà chết không bỏ qua.

Đối với hắc quỷ ma đạo sỹ, ma thú chính là tấm phù đòi mạng bọn họ. Ma đạo sỹ thoát khỏi vong linh đảo lại phải đối mặt với ma thú, thương vong cực kỳ thảm trọng, cuối cùng có thể trở về lục địa đen, chỉ có mười hai người, khiến nguyên khí của đại lục tổn thương, hơn trăm năm sau không dám mưu đồ phát triển ra ngoài.

※※※

Chiến tranh giữa vong linh đảo và hải tộc chính thức xảy ra, mặc dù thực lực của hải tộc hơn xa vong linh đảo nhưng trên vong linh đảo có hệ thống phòng ngự cường đại cùng hoàn cảnh đặc thù nên vẫn giằng co được.

Nếu không có nhân vật siêu cấp đứng ra điều giải, có lẽ cuộc chiến giữa hai tộc sẽ kéo dài tới vạn năm.

※※※

Trước mắt hiện ra ánh sáng truyền tống màu trắng quen thuộc, ánh sáng đó khiến người khác mê say.

Ma pháp truyền tống có khoảng cách càng xa, bản thân ở trong bạch quang càng dài. Điều này giống như các công cụ giao thông ở thế kỷ hai mươi mốt.

Nhưng trong đó cũng có sự khác biệt.

Đó là tỉ lệ tiêu hao thời gian không tuân theo khoảng cách.

Nếu truyền tống trên trăm dặm thì có cảm giác rất mau lẹ, khoảng cách nghìn dặm tới vạn dặm, thậm chí xuyên qua đại lục, mặc dù thời gian tiêu hao nhiều hơn, nhưng so sánh ra thì tỉ lệ tiêu hao thời gian ít hơn.

Nếu như truyền tống trăm dặm tương đương với loài người đi xe đạp trong thành thì truyền tống nghìn dặm lại giống như đi xe hơi, còn vạn dặm, thậm chí vượt qua đại lục thì tương đương với xe lửa, máy bay.

Cho nên khoảng cách giữa vong linh đảo và thần điện sa mạc không gần, nhưng hai người rất nhanh tới nơi.

Khi bạch quang tiêu tán, trong lòng Tiếu Ân xuất hiện ý nghĩ đặc biệt.

Nếu hắn truyền tống vượt tinh cầu, vậy tốc độ có thể so với đi tàu vũ trụ không.

※※※

Về tới bộ tộc Hoàng Kim, thái độ của Yidikalun đối với Tiếu Ân càng thêm thân thiết, nếu như không phải ngại quy định của thần điện, không phải người trong tộc không thể tiến vào trong điện, chỉ sợ vị vương giả của bộ tộc Hoàng Kim này sẽ dẫn hắn vào để mở rộng tầm mắt.

Từ sự ân cần của Yidikalun, Tiếu Ân nhận ra một mùi vị khác thường, thái độ của Hoàng Kim Vương quá nhiệt tình. Nếu nói giờ phút này Tiếu Ân là một vị ngàn năm truyền kỳ thì hắn làm như vậy không quá mức. Nhưng hiện giờ Tiếu Ân chỉ là thất tinh ma đạo sỹ, khoảng cách so với ngàn năm truyền kỳ còn một đoạn, Yidikalun làm như vậy có chút quá mức.

Nhưng không lâu sao, Tiếu Ân hiểu được tại sao hắn lại nhiệt tình như vậy."Tiếu Ân các hạ, ngài ở tế đàn của vong linh đảo, dường như lấy thành viên của bộ tộc Hoàng Kim để đánh cược." Yidikalun thử dò xét.

Tâm tư Tiếu Ân xoay chuyển, nhất thời sáng tỏ, hắn cười ha ha nói: "Yidikalun các hạ, không sai, đó là thành viên của bộ tộc Hoàng Kim, nhưng chính ngài đã tặng nó cho ta."Ánh mắt của Yidikalun hiện lên vẻ vui mừng, hắn hít sâu một hơi, hỏi:

Yidikalun trầm ngâm trong chốc lát, nói: "Tiếu Ân các hạ, chắc ngài biết, lúc đầu Hoàng Kim Sa Trùng còn chưa đạt tới ngũ cấp, nhưng Hoàng Kim Sa Trùng mà ngài lấy ra đã đạt tới cảnh giới thất cấp, hơn nữa thân thể của nó sao lại nhỏ như vậy?"Tiếu Ân khẽ gật đầu nói:

Nhìn thần thái không thể giải thích được của Tiếu Ân, sắc mặt của Yidikalun có chút dở khóc dở cười, hắn lắc đầu, thở dài nói: "Tiếu Ân các hạ, chẳng lẽ ngài không biết, xác xuất ma thú biến dị rất nhỏ sao? Dù trong một vạn ma thú cũng không nhất định có được một ma thú biến dị."Ánh mắt của hắn nóng rực lên:

Ma thú bình thường, xác xuất biến dị cực kỳ thấp, mà chủng tộc đặc biệt như bộ tộc Hoàng Kim, bộ tộc vong linh, thậm chí long tộc trong truyền thuyết, độc giác thú các loại, xác xuất chúng nó biến dị càng thấp. Đừng nói là một vạn con khó sinh ra một, thậm chí mười vạn, trăm vạn, cũng chưa chắc sinh ra được một con biến dị.

Bởi vì điều kiện để chúng nó biến dị rất ngặt nghèo, không phải ma thú bình thường có thể so được.

Tất nhiên chủng tộc ma thú này một khi xảy ra biến dị, uy lực của chúng nó cực kỳ to lớn. Đạt tới trình độ khó tin, thậm chí còn vượt bậc khiêu chiến, dường như cũng không phải chuyện khó khăn.

Hoàng Kim Sa Trùng mà Tiếu Ân lấy ra có khí tức thất cấp, hơn nữa còn biến dị, nói như vậy, một khi nó tỉnh dậy sẽ tương đương với cường giả ma đạo sỹ.

Dưới tình huống này, tự nhiên Yidikalun động tâm.

Khuôn mặt Tiếu Ân nở nụ cười như từ chối từ ngàn dặm, giọng nói của Tiếu Ân có chút lãnh đạm: "Yidikalun các hạ, trứng Hoàng Kim Sa Trùng là do ngài cho ta lúc thí luyện, ngài không phải muốn thu hồi Hoàng Kim Sa Trùng chứ?"Yidikalun cười khổ một tiếng, trong lòng hắn muốn thu hồi bảo bối của bộ tộc Hoàng Kim để nuôi dưỡng, nhưng đối mặt với Tiếu Ân, hắn hiểu đó là một ý nghĩ không thực tế.

Với thực lực của Tiếu Ân, tuyệt đối hắn không giao ra Hoàng Kim Sa Trùng.

Than nhẹ một tiếng, Yidikalun lắc đầu nói: "Tiếu Ân các hạ, trứng Hoàng Kim Sa Trùng thuộc về ngài, hơn nữa ngài đã ký huyết ký với nó, cho nên chúng ta không chia rẽ nó với ngài."Sắc mặt Tiếu Ân hơi giãn ra, lúc này hắn mới lộ ra nụ cười, nói:

Đặc biệt ánh mắt của hắn lộ rõ tình cảm chân thành. Trong mắt Yidikalun, những lời này của Tiếu Ân tuyệt đối xuất phát từ tâm can, hắn không hề nghi ngờ quan hệ giữa Tiếu Ân và Hoàng Kim Sa Trùng.

Song nếu để Yidikalun biết, mấy năm nay Tiếu Ân đối đãi Hoàng Kim Sa Trùng như thế nào, chắc chắn hắn không nói hai lời, sẽ quyết liệt với Tiếu Ân.

Lúc đầu vì chế tạo Hoàng Kim kết giới, thậm chí Tiếu Ân còn rút năng lượng Hoàng Kim từ trứng Hoàng Kim Sa Trùng, khiến cho tiểu gia hỏa này khi còn ở trong trứng đã bị tiên thiên không đủ, thiếu dinh dưỡng.

Mấy năm nay, căn bản Tiếu Ân không đặt nhiều tâm tư lên người tiểu sa trùng.

May mà sinh mệnh của bộ tộc Hoàng Kim cường hãn vô cùng, hơn nữa Tiếu Ân nhiều lần đem trứng Hoàng Kim Sa Trùng vào trong Hoàng Kim kết giới để hấp thụ năng lượng Hoàng Kim, nếu không chỉ sợ nó có thể ấp ra được cũng là chuyện khó.

Mà khi trứng sa trùng thiên tân vạn khổ hấp thu đủ năng lượng, muốn ấp ra thì gặp phải hắc long có học thức uyên bác.

Lão gia hỏa này nói cho Tiếu Ân biết biện pháp đặc thù để ấu thể Hoàng Kim gia tộc tiến hóa.

Mặc dù Hoàng Kim Sa Trùng ăn ma hạch vong linh, thu được nhiều chỗ tốt, những cũng có nguy hiểm lớn. Nếu như thực lực của Tiếu Ân kém một chút, như vậy giờ phút này Hoàng Kim Sa Trùng không phải thất cấp Hoàng Kim ma thú nữa mà là ấu thể Hoàng Kim đã nổ tan xác.

Có thể nói, Hoàng Kim Sa Trùng ở trong tay Tiếu Ân đã trải qua vô số nguy hiểm, cuối cùng mới vất vả phát triển được, nếu trên đường có gì không cẩn thận, chỉ sợ chờ đợi nó là tử vong.

Nhưng hắc long vương là nhân vật rất giỏi, bố trí huyết ký và pháp trận chuyển đổi năng lượng đều ẩn chứa tri thức ma pháp tối cao, hơn xa phiến đại lục này.

Trứng Hoàng Kim Sa Trùng được Tiếu Ân thêm vào năng lượng, không phát sinh chuyện ngoài ý muốn, nên nó mới bước lên trời, bước vào hàng ngũ thất cấp ma thú.

Hơn nữa trải qua năng lượng quán nhập từ ma pháp trận, Hoàng Kim Sa Trùng và Tiếu Ân có cảm giác cực kỳ thân mật. Đó là do đôi bên tiến hành dung hợp năng lượng, dù là năng lượng hay tinh thần ý thức, đều gắn bó khăng khít với nhau, cho nên mỗi một giây, cảm tình của bọn họ càng trở nên thâm hậu hơn.

Tiếu Ân thay đổi sắc mặt, nói không thể nào chia lìa Hoàng Kim Sa Trùng là sự thực, trong lòng của hắn, thực sự không nỡ.

Tất nhiên những chuyện cũ chỉ thoáng hiện qua trong đầu Tiếu Ân mà thôi, hắn không ngu nói chuyện này cho Yidikalun biết.

Hoàng Kim Vương yên lặng nhìn Tiếu Ân, rốt cuộc nói: "Được rồi, ta hiểu ý của ngài. Ngài có thể yên tâm, Hoàng Kim Sa Trùng sẽ không rời khỏi ngài."Tiếu Ân thở phào một hơi, thực tình nói:

Do dự một chút, Hoàng Kim Vương dò hỏi: "Tiếu Ân các hạ, ngài làm thế nào khiến nó tiến giai thành thất cấp trong vòng mấy năm?"Quả thực, ma thú tăng cấp không phải chuyện dễ dàng, thậm chí chậm hơn rất nhiều so với tốc độ của ma pháp sư loài người. Mà Hoàng Kim Sa Trùng trong tay Tiếu Ân, trong mấy năm ngắn ngủi giống như ngồi hỏa tiễn thăng lên tới thất cấp, chỉ cần là người chú tâm, đều tràn ngập tò mò.

Tiếu Ân trầm ngâm một chút, hỏi ngược lại: "Hoàng Kim vương giả, sở dĩ nó có thể tiến giai nhanh như thế, kỳ thực nó có kỳ ngộ giống ta."Yidikalun nao nao, không khỏi thốt ra:

Lúc này Yidikalun mới thư thái, địa phương đó có vô số chuyện lạ, dù phát sinh chuyện gì, cũng khiến người khác tin.

Trong lòng Tiếu Ân thầm than, kỳ thực ý của hắn không phải nói Hoàng Kim Sa Trùng tiến vào sân chơi của thần linh, mà nói vận khí của tiểu gia hỏa này tốt khi gặp được hắc long vương. Nếu như không có vị vương giả của long tộc tương trợ, tiểu tử này sao có thể thoáng cái đã biến thành thất cấp.

Yidikalun than nhẹ một tiếng, ánh mắt của hắn thu liễm, thành khẩn nhìn Tiếu Ân: "Tiếu Ân các hạ, ta có một thỉnh cầu, không chỉ đại biểu cá nhân ta, mà đại biểu cho cả bộ tộc Hoàng Kim thỉnh cầu ngài."Tiếu Ân rùng mình, dĩ nhiên mang cả bộ tộc Hoàng Kim ra, chỉ sợ thỉnh cầu này rất khó làm được.

Miễn cưỡng cười, Tiếu Ân ra dấu mời.

Yidikalun nghiêm mặt nói: "Bộ tộc Hoàng Kim của chúng ta sinh sản và sống ở đại sa mạc và phương bắc thảo nguyên, mặc dù số lượng không ít, nhưng có thể tiến giai tới bát cấp, hơn nữa có thực lực kết giới lại có thể đếm trên đầu ngón tay. Mỗi một thành viên bát cấp của gia tộc Hoàng Kim đều phải gánh chịu trách nhiệm nhất định, cho nên…" Hắn dừng lại một chút, ánh mắt nhìn Tiếu Ân có sự biến hóa vi diệu, nói:

Bộ tộc Hoàng Kim chẳng những có lực chiến đấu cường đại, đồng thời còn có năng lực trị liệu. Trên đại thảo nguyên, các quốc gia dùng trăm phương ngàn kế để lấy lòng bọn họ.

Đại trưởng lão của bộ tộc Hoàng Kim, ngẫm lại thực khiến người khác động lòng.

Hắn nhẹ nhàng thở dài hỏi: "Yidikalun các hạ, hưởng thụ quyền lợi đó, không biết phải gánh trách nhiệm gì?"Yidikalun hơi cười nói:

Xem ra tất cả phải dựa vào thực lực cường đại. Nếu như tiểu sa trùng không đạt tới thất cấp mà chỉ là nhất cấp Hoàng Kim ma thú, chỉ sợ Hoàng Kim Vương kiêu ngạo không thèm liếc mắt nhìn nó.

Thấy Tiếu Ân đáp ứng, Yidikalun mới thở phào một hơi.

Sao đó, Tiếu Ân không để Yidikalun giữ lại, cố ý rời khỏi thần điện của bộ tộc Hoàng Kim.

Yidikalun tự mình đưa hắn ra ngoài thần điện. Một lần nữa nhìn thấy lốc xoáy khổng lồ như thể vô biên kia, vẻ mặt của Tiếu Ân trở nên ngưng trọng, hắn nhìn chằm chằm nửa ngày, trên người hắn dường như có lực lượng lưu động thần kỳ.

Ngay cả Yidikalun cũng không nhịn được run rẩy trước loại lực lượng này.

Hắn không nghĩ ra, Tiếu Ân đang làm gì mà dẫn phát ra năng lượng kinh khủng này.

Cho tới khi Tiếu Ân đi xa, trong nháy mắt biến thành điểm đen nhỏ, hắn mới quay về thần điện. Nhưng hắn không nghỉ ngơi, mà lập tức đi vào trong điện.

※※※

Ở bên trong thần điện có rất nhiều tòa nhà đặc thù, Yidikalun không chút do dự đi tới tòa nhà có ít công trình kiến trúc nhất, hắn đẩy cửa đi vào nội sảnh.

Ở nơi này, có một lão già có mái tóc và lông my bạc trắng như tuyết. Nếu như giờ phút này Tiếu Ân nhìn thấy thứ ở trướ mặt lão già này, chắc chắn sẽ không kìm chế được mà thốt lên.

Bởi vì trước mặt lão già này có một bộ cờ vây.

Không sai chính là cờ vây, dường như lão đang minh tưởng và tự hỏi gì đó."Đại trưởng lão, chào ngài." Yidikalun khiêm tốn nói.

Dù đối mặt với Tiếu Ân, hay đối mặt với mười hai quân vương, chưa bao giờ Yidikalun biểu hiện thái độ cung kính như vậy.

Lão già chậm rãi ngẩng đầu lên, lão dường như chìm vào thế giới trắng đen trước mắt, thậm chí trong mắt còn phát ra tia sáng mờ mịt.

Yidikalun cười khổ một chút, kể lại chuyện gặp Tiếu Ân và hành trình trên Vong Linh đảo.

Đặc biệt việc Tiếu Ân nắm giữ ngọn lửa thần kỳ và Tiêu Dung Thuật, cùng với hắn bồi dưỡng ra một thành viên Hoàng Kim, hắn cố gắng kể lại một cách chi tiết.

Ánh mắt của lão già dần trong suốt trở lại, vẻ mê man thay thế bằng sự kinh ngạc.

Thực lâu sau, lão già thở dài một tiếng, lão ngẩng đầu nhìn trời, nhưng trên đỉnh đầu, ngoài mái nhà trang nghiêm ra không nhìn thấy bất cứ đồ vật gì."Thiên phú và thể chất của loài người so với bộ tộc Hoàng Kim chúng ta thì không có gì nổi bật, thậm chí còn kém xa. Nhưng vì sao bọn họ liên tục có những thiên chi kiêu tử xuất hiện?"Yidikalun cúi đầu không nói, hắn cũng không hiểu, có thể được lão già đánh giá như thế, xem ra mình lựa chọn đối đãi với Tiếu Ân như vậy là không sai…

Trên đại sa mạc, ánh mặt trời vẫn mãnh liệt như trước, cuồng phong trên sa mạc cơ bản không thể uy hiếp tới Tiếu Ân.

Với thực lực hiện giờ của hắn, trong đại sa mạc ngoại trừ Yidikalun ra, hắn có thể nghênh ngang tiến bước mà không sợ bất cứ ai.

Nhưng Tiếu Ân không phải người thích gây chuyện. Dưới sự chỉ dẫn của Nhất Hào, Tiếu Ân dùng tốc độ nhanh nhất rời khỏi đại sa mạc. Chỉ là khi hắn rời khỏi đại sa mạc, cũng không lập tức bay về đế quốc lang nhân mà lựa chọn một địa phương, cẩn thận bố trí ma pháp trận.

Hắn và hắc long vương có linh hồn khế ước, chỉ cần trên cùng một khối tinh cầu, bọn họ có thể thông qua linh hồn khế ước trò chuyện với nhau.

Nhưng nếu ở hai tinh cầu khác nhau thì không thể tùy thích liên lạc với nhau được, nhiều nhất chỉ thông qua linh hồn cảm ứng được tình hình đại khái của nhau mà thôi.

Tiếu Ân liên tục kêu gọi hắc long vương mấy lần nhưng không có kết quả, trong lòng hắn không yên. Cũng may thông qua linh hồn liên lạc, hắn cảm ứng được hắc long vương còn sống, như vậy là đủ rồi.

Ma pháp trận trên mặt đất là một trong những truyền thừa của hắc long vương, có trợ giúp lớn cho việc triệu hoán.

Trong tòa ma pháp trận này, mặc dù không có nguyên liệu đặc thù, nhưng phải dùng một viên thất cấp ma hạch không gian hệ hoặc ma hạch vô thuộc tính làm trận nhãn.

Mặc dù hắc long vương từng nói, với thực lực của hắn, dù Tiếu Ân không bày ra ma pháp trận triệu hoán, hắn cũng có thể thành công trở về. Nhưng người cẩn thận, Tiếu Ân vẫn chuẩn bị tốt ma pháp trận, đối với hắn mà nói, hắc long vương quá quan trọng.

Chuẩn bị thỏa đáng, Tiếu Ân lui về phía sau vài bước, bắt đầu điều khiển nguyên tố không gian quen thuộc.

Muốn ma pháp trận phát sinh tác dụng, điều đầu tiên phải được sinh vật gọi về hưởng ứng, đồng thời còn phải có năng lực mở ra thông đạo truyền tống không gian.

Giờ phút này, Tiếu Ân thông qua phương pháp chất chồng để tăng cường ma pháp trận, khiến hiệu quả của ma pháp trận tăng thêm một bậc.

Nếu không nắm giữ phương pháp chất chồng, thì không thể nào bày được ma pháp trận, cũng không phát động được, bởi vì chỉ có cấp bậc ma đạo sỹ trở lên mới sử dụng được ma pháp trận này.

Một tầng rồi lại một tầng ma pháp không gian hệ chất chồng lên nhau, trong tay Tiếu Ân, nguyên tố ma pháp trở nên ngoan ngoãn, cẩn thận chấp hành mệnh lệnh của Tiếu Ân.

Giờ phút này, Tiếu Ân vô cùng cảm khái, cảm giác mừng như điên tràn ngập đáy lòng.

Trên Vong Linh đảo, dưới áp lực tám tầng kết giới, phương diện áp súc của Tiếu Ân đã được đề cao về chất, ngay cả ở trong tám tầng kết giới, cũng phát huy hiệu quả cường đại.

Giờ phút này, thoát khỏi kết giới, ngoài ý muốn, Tiếu Ân phát hiện ra năng lực áp súc nguyên tố của hắn không suy yếu, thậm chí có thể nói là càng thêm ung dung thoải mái.

Trong mắt của hắn lóe ra ánh sáng sáng ngời, bởi vì một giây này, hắn tràn ngập tin tưởng đối với bản thân.

Dù có thực sự gặp phải bát tinh ma đạo sỹ nắm giữ kết giới, hắn cũng không sợ hãi, bởi vì chỉ với thực lực áp súc nguyên tố siêu cấp này, cho dù có ở trong kết giới của người ta, cũng không có khả năng tổn hại hắn.

Hắn tin tưởng, ở trên thế giới này, khó có khả năng gặp phải tám tầng kết giới nữa.

Nguyên tố không gia bị áp súc, từ trong ma pháp trận truyền ra năng lượng dao động cường đại, thậm chí có xu thế bùng nổ lãnh liệt.

Mi tâm của Tiếu Ân hơi nhíu lại, sở dĩ hắn lựa chọn địa phương không có người này để làm phép là muốn không bị ai quấy rầy, nếu không hắn có thể triệu hoán hắc long vương ở đại sa mạc. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenyy.comCho nên nhìn ma pháp trận có xu thế dần mở rộng, quanh người Tiếu Ân xuất hiện năng lượng dao động kỳ dị.

Loại năng lượng này là do Tiếu Ân kết hợp giữa không gian hệ và ảo thuật hệ tạo ra, hình thành nên một kết giới.

Kết giới này chưa chính thức thành hình cũng không có lực chiến đấu cường đại gì cả, nhưng do có hiệu quả ảo thuật, cho nên trên phương diện ẩn giấu rất tinh thông.

Một khi năng lượng dao động tản ra. Khí thế ngập trời của nguyên tố không gian hệ chợt biến mất, trừ khi giờ phút này có ma đạo sỹ nắm giữ kết giới tới, nếu không không ai có thể nhìn ra năng lượng dao động cường đại này.

Trong đầu không ngừng gọi tên của đại nhân Corey, thái độ của Tiếu Ân rất thành khẩn, trong lòng của hắn kỳ thực có chút lo lắng, vạn nhất hắc long vương không chịu trở về thì sao?

Một lúc lâu sau, trong đầu Tiếu Ân truyền đến giọng nói đáp trả của hắc long vương.

Sau đó, ma pháp trận trước mặt Tiếu Ân sáng lên. Một cột sáng to lớn từ trong trận tâm đột nhiên phát ra, bay thẳng lên bầu trời, phảng phất muốn xuyên thấu bầu trời.

Hơi lắc đầu, nguyên tố quanh người Tiếu Ân khuếch tán, sau đó cột sáng không ngừng kéo dài ra.

Nếu như không có kết giới của hắn che giấu, nhưng vậy trong phạm vi nghìn dặm, chắc chắn có thể nhìn thấy cột sáng này. Khi đó cường giả đột nhiên xuất hiện, có thể khiến Tiếu Ân uổng phí tâm cơ.

Cột sáng tàn phá trên không trung mấy phút đồng hồ, rốt cuộc biến mất.

Khi cột sáng biến mất, trong trung tâm của ma pháp trận xuất hiện hình bóng hắc long vương.

Hắc long vương luôn cao cao tại thượng trong mắt Tiếu Ân, giờ phút này này lộ ra vẻ mặt cổ quái nhìn Tiếu Ân.

Tiếu Ân nao nao hỏi: "Đại nhân Corey, hoan nghênh ngài trở về."Hắc long vương dường như bất đắc dĩ lắc đầu nói:

Tiếu Ân âm thầm thở phào một hơi, có một vạn năm thời gian, như vậy có thể từ từ tiến hành.

Nhìn ma pháp trận trên mặt đất, Tiếu Ân cười nói: "Vận khí của ngài thực tốt, lại truyền tống tới một tinh cầu có hoàn cảnh tương tự với tinh cầu này."Hắc long vương tức giận trừng mắt nhìn hắn nói:

Trong lòng lão long vương thấy kỳ lạ, cực kỳ bội phục định lực của Tiếu Ân. Song hắn không biết bí mật này của thế giới ma pháp ở thế kỷ hai mươi mốt, một đứa trẻ con cũng biết."Chủ thần không gian chế tạo ra bán thần trượng, từng lập ra quy tắc, kẻ bị truyền tống sẽ tới một tinh cầu có hoàn cảnh tương tự. Tất nhiên, nếu trong vũ trụ bị Tiêu Dung Thuật đánh trúng, vậy mới chính thức gặp nguy hiểm."Tiếu Ân yên lặng gật đầu. Với thực lực của đám người hắc long vương, dù bị truyền tống tới tinh cầu khác cũng không phức tạp, nhưng nếu bị truyền tống tới vũ trụ, vậy bọn họ sẽ không có tọa độ để tham khảo, lúc đó dù là vương giả của long tộc cũng chỉ còn cách phiêu lưu trong vũ trụ.

Vỗ ống tay áo, hắc long vương ngẩng đầu thở dài một tiếng nói: "Tiếu Ân, nếu ngươi đã trở thành ma đạo sỹ, cứ giữ tốc độ tiến bộ như thế này, một ngày nào đó, ngươi sẽ chán ghét cuộc sống ở đây, muốn tiến vào vũ trụ tìm hiểu sự huyền bí của sinh mệnh, hoặc muốn trở thành thần linh chính thức. Như vậy ta có thể trợ giúp ngươi."Trong lòng Tiếu Ân trở nên nặng nề, mạch máu trong người hắn chuyển động nhanh hơn vài phần.

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/di-gioi-chi-quang-nao-uy-long/chuong-224/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận