Hồn Oan Báo Oán Chương 4

Chương 4

được người nghe yêu thích gởi cho, nếu chàng không nhận thêm một bao thư dán kín với hàng chữ viết rất đúng chính tả và nét chữ rất Việt Nam:

“Gởi Mr. Hoàng Triệu Phong,

Không ngờ em gặp lại anh nơi đây. Chắc chắn anh sẽ ngạc nhiên thật nhiều. Em đã từng tham dự rất nhiều buổi hòa tấu có sự hiện diện cùng tiếng kèn đầy hấp dẫn của anh. Em đã cùng với chồng em - anh Triều - là sĩ quan VN được điều động sang Hoa Kỳ lo việc tiếp nhận các sinh viên sĩ quan Việt Nam sang đây du học. Em hiện cư ngụ tại thị xã Suối biển. Đây là số điện thoại của em. Nếu không ngại, mong anh gọi cho em. Rất muốn nghe lại tiếng nói của anh như khi xưa còn ở quê nhà.

Thân mến,

Phạm Bạch Tuyết Hoa.”

Bức thư ngắn gọn làm cho Triệu Phong dậy lên bao nhiêu điều xúc cảm với những rung động cuồng điên của tuổi chập chững bước vào ngưỡng cửa đời. Như một khúc phim được đem ra chiếu lại rành rẽ như mới hôm qua trong đầu, Triệu Phong nhột nhạt nhớ lại những hình ảnh ngụp lặn điên cuồng trong vòng tay người đàn bà một con tràn đầy sức sống cùng những khát khao nghiến ngấu nàng đã biểu lộ vào mỗi lần có dịp cùng Triệu Phong lén lút ân ái trao tình.

Chàng định bụng không gọi cho Tuyết Hoa như nàng đã yêu cầu mà sẽ viết cho vợ chồng nàng một cái Post Card (thiệp) đúng với tư cách xã giao thăm hỏi, rồi thôi!

Nhưng một buổi sáng tinh mơ, Tuyết Hoa tự gọi đến cho chàng. Sau cú điện thoại ngắn ngủi, Tuyết Hoa đã lừng lững xuất hiện ngay trước ngưỡng cửa của căn chung cư biệt lập dành cho các sĩ quan độc thân nơi chàng cư ngụ. Thì ra Tuyết Hoa biết quá rõ chàng rời bỏ quê hương qua sự liên lạc với gia đình chàng. Nàng cũng có cơ may theo chồng xuất ngoại rồi lặng lẽ truy tìm được chính xác địa chỉ, số điện thoại của Triệu Phong bằng hệ thống điện tử quân bưu hiện đại của Hoa Kỳ. Nàng đã tìm tới và dùng “điện thoại tay” để gọi cho chàng cho nên vừa cúp phone là nàng đã hiện diện y như có phép thần thông biến hoá.

Chuyện gì sẽ phải xảy ra với một sĩ quan trẻ tuổi đào hoa xung động với một thiếu phụ thường phải dồn nhịn những cơn bão tình vì thường xuyên xa chồng, thêm nữa, nàng và Triệu Phong đã từng có với nhau những lần hẹn hò tràn đầy ân ái? Hai kẻ cô đơn xa nước xa nhà, gặp lại nhau như cá gặp nước. Có là những kẻ bại liệt, họ mới có thể chế ngự được cơn thịnh nộ của xác phàm.

Cuồng loạn rồi thì cũng đến lúc họ phải nghỉ ngơi. Họ kể lại cho nhau nghe những vấn vương dằn vặt từ phút phải xa nhau cho đến bây giờ. Và điều trọng đại đối với Triệu Phong hơn cả là Tuyết Hoa, sau những phen ngụp lặn mải miết trong thú xác thịt thầm lén với Triệu Phong, nàng cũng có thai với chàng. Nhưng để tránh cho chồng khỏi sự ngờ vực có thể đưa đến thảm cảnh tan nát gia đình, nàng cũng tự tìm cách phá cái thai trước khi nó tố cáo rõ ràng với chồng của nàng về kết quả cuộc tình vụng trộm với người trai trẻ Triệu Phong.

Nghe Tuyết Hoa nhắc đến chuyện này, Triệu Phong chỉ còn biết thở dài ngao ngán và tự hỏi tại sao vì cứ mãi vô tình mà chàng đã gây nên nhiều điều nhẫn tâm như vậy? Ít lắm cho đến ngày hôm nay, đã có bao nhiêu người đàn bà đã có thai với chàng rồi tự ý giết nó đi như tự ý xóa bỏ một trở ngại chưa có khả năng hiện diện hoặc chống đối trong đời sống.

Trước hết là chị Tuyết Hoa rồi đến Mộng Điệp, rồi Ngọc Nữ, rồi Jannet đã quá rõ ràng với những vụ phá thai mà họ có dịp để nói cho chàng được biết. Còn những cuộc tình sớm nở chiều tan, ù ù cacï cạc hững hờ với Aùi Liên, Thanh Thanh, Đào Nguyên, Châu Diệp, Thúy Phương... , hay những người đàn bà bán buôn xác thịt trên những khúc quanh đời mà Triệu Phong đã có lần ghé lại mua vui một vài trống canh, từ trên quê hương cho đến các địa danh ở nước ngoài mà chàng không tài nào có thể nhớ hết. Hoặc họ không còn dịp nào tiết lộ với chàng thì sao? Kể làm sao cho hết được trên những đầu ngón tay! Nói làm sao cho đủ những con số thương vong oan nghiệt của những thai nhi vô tình vô tội mà chính chàng là thủ phạm chánh yếu để lại trong thân thể của những người đàn bà đã hiến dâng thân xác cho chàng trong những cơn khát khao dục vọng vì cái mã, cái tài văn nghệ trí thức, cái hào hoa phong nhã, ăn nói duyên dáng, cái mệnh số đào hoa của chàng?

Chừng đó năm tháng vào đời là chừng đó những người đàn bà đã cùng chàng chung chăn chung gối và chừng đó những hài nhi không hề được quyền lên tiếng khóc chào đời để rồi mãi mãi phải ngậm ngùi trôi dạt thiên thu trong cõi u minh tăm tối, không được sinh ra để nhận lấy kiếp người, cũng không được quyền ghi danh lại ở sổ trời để còn cơ hội tái sinh theo dòng thiên mệnh.

Những oan hồn uổng tử đó rồi sẽ phiêu bạt nơi đâu trong suốt cõi ta bà. Chúng sẽ trở thành những hồn ma bóng quế vất vưởng từ những bờ bụi khóm cây, lang thang đây đó đêm ngày, bơ vơ khốn khổ, đói lạnh trăm chiều mà không một ai ngó ngàng chăm lo săn sóc, không hề có ai có cách nào cải hoàn được mệnh số cho chúng để chúng mãi mãi là những vong hồn!

Nguồn: truyen8.mobi/t100215-hon-oan-bao-oan-chuong-4.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận