Kiếm Động Cửu Thiên Chương 246: Bò Một Vòng

Kiếm Động Cửu Thiên
Tác giả: Cô Đơn Địa Phi
Chương 246: Bò Một Vòng
  
Ads
Tuy rằng con cháu đại giảtộc đều có tiền tiêu vặt xa xỉ, nhưng có người nào lại ngại nhiều tiền?

Mọi người đều đặt cược, dù cho bọn họ không biết Chu Hằng, nhưng có Triệu Hoành Thành ở một bên, bọn họ không sợ có người thiếu nợ. Dù sao Triệu gia cũng là đại gia tộc, tuyệt đối không thểvì một chút linh thạch mà phá hỏng danh dự.

Chu Hằng ai tới cũng không từ chối, mọi người đều không trực tiếp lấy ra linh phiếu, chỉnói ra một con số. Với trí nhớ của võ giảbc cao, ai cũng sẽ nhớ kỹ, còn Chu Hằng cũng không sợ bọn họ thua rồi dám không tính nợ.

Tự nhiên, mọi người đều đặt Ứng Sơ Thần thắng, không có ai "ngu xuẩn" thấy con gấu đáng yêu kia có phần thắng gì.



- Quỷ hẹp hòi, ta đặt Tiểu Hôi thắng, 1 triệu triệu triệu linh thạch!

Phong Liên Tình không cam yếu thế chạy tới góp náo nhiệt.

Chu Hằng sắc mặt tối đen, tên hàng ăn này mê tiền hôn đầu, thm chí cảhắn cũng muốn gạt? Hiện tại còn là người một nhà mà! Hắn khoát tay, hỏi:

- Ngươi có tiền không?

- Không!

Phong Liên Tình mặt mày khổ sở lắc đầu, nhưng liền nói:

- Ta lấy bản thân làm tiền cược, cũng đáng giá 100 triệu linh thạch chứ! Ừm, cộng thêm Tiểu Hôi, nó cũng đáng 100 triệu, vy là 100 triệu triệu!

100 triệu triệu cái quỷ nhà ngươi, đây là số học gì!

Chu Hằng thở dài, nói:

- Sau khi thắng bọn họ, chúng ta chia đều tiền cược này!

- Hừ, ta cùng Tiểu Hôi hai cái mới được chia một nửa, tiểu tử thối ngươi quá tham lam!

Phong Liên Tình tinh quái quá mức.

- Được được được, chia làm ba phần, mỗi người một phần được rồi chứ?

Chu Hằng lắc đầu, dã nha đầu này đúng là không dễ lừa.

- Được rồi, ai bảo người ta mềm lòng, đểcho ngươi ăn cơm bao một lần!

Phong Liên Tình phủi tay làm ra vẻ bất đắc dĩ.

Chu Hằng lp tức có xúc động muốn giết người, vì sao hắn thấy dã nha đầu này liền luôn nổi gin kia chứ?

- Ta đặt 1 vạn linh thạch, cược con gấu kia thắng!

Bạch PhỉPhỉđột nhiên lên tiếng, còn lấy ra một tấm linh phiếu, tay phải bắn ra, lp tức bắn như mũi tên về phía Chu Hằng, rõ ràng là một tờgiấy lại tạo thành bá đạo long trời lở đất như thế.

Chu Hằng tiện tay kẹp lấy, tấm linh phiếu đã rơi vào tay hắn. Mở ra xem, quảnhiên là một tấm linh phiếu giá trị1 vạn linh thạch hạphẩm. Hắn nhếch miệng, toát ra tươi cười như có suy ngm.

Tiểu công chúa Bạch gia này không đơn giản!

Những người khác đều chỉmuốn chiếm tiện nghi, thừa cơ kiềm lời một khoản linh thạch của Triệu gia cho phình túi. Chỉcó nàng mắt lạnh mà nhìn, làm ra lựa chọn mà mọi không thểtưởng tượng.

Kỳ tht, 1 vạn linh thạch hạphẩm đối với những con cháu đại gia tộc này hoàn toàn là con số nhỏ, nhưng nó đại biểu một loại thái độ, một loại lựa chọn của Bạch PhỉPhỉ. Hơn nữa, nàng còn thừa cơ thử thân thủ của Chu Hằng.

Tuy rằng không thểchân chính biết được Chu Hằng có bao nhiêu cân lượng, nhưng tuyệt đối là không tầm thường, bằng không sẽ cht vt thê thảm dưới một đòn của Bạch PhỉPhỉ.

Lúc này, ánh mắt mọi người nhìn Chu Hằng cũng trở nên thn trọng.

Ứng Sơ Thần lại chỉcười lạnh, dù tính là thực lực của Chu Hằng không kém thì sao chứ, hiện giờlà đấu thú, không phải là người! Phi Sí Hoàng Đường của hắn là tồn tại Sơ Phân tam trọng thiên, nếu như hắn kiếm thêm tài liệu quý giá bồi dưỡng, thm chí có thểđột phá Ích Địa Cảnh!

Đến lúc đó, đấu thú của hắn có thểxưng bá tất cả!

- Tới đánh đi!

Hắn vội vàng muốn đánh bại Triệu Hoành Thành, thêm một bước đảkích lòng tin của đối thủ.

- Đánh thì đánh!

Triệu Hoành Thành thấy Chu Hằng có lòng tin như vy, cũng dứt khoát, cai gọi là thua trn không thểthua người, khí thế sẽ không thểyếu được.

Bọn họ đệ trình yêu cầu chiến đấu lên phía Đấu Thú Trường, qua nửa canh giờ, bên phía Đấu Thú Trường mới thông báo bọn họ có thểchiến đấu - Chiến đấu ở Đấu Thú Trường tht sự quá nhiều, nếu không phải bọn họ là người có thân phn lớn, ít nhất phải xin từ mấy ngày trước mới được.

Hai đấu thú xuống sân, con gấu đáng yêu xấu đến tn cùng, vn giữbộ dáng bé nhỏ, hai mắt tht to, bộ dáng vụng về giành được không biết bao nhiêu ánh mắt chú ý của nữnhâ. Ngay cảBạch PhỉPhỉcũng có kích động không muốn đểchiến đấu xảy ra, muốn ôm con gấu đáng yêu kia trở về.

Phi Sí Hoàng Đường của Ứng Sơ Thần cũng xuất hiện, đây là một con yêu thú giống như bọ ngựa, hình thểto lớn, thân thểdài đến hai trượng, bốn cánh mở rộng cũng không kém, như đúc bằng sắt đen, sắc bén tỏa ra tia sáng lạnh kinh người.

Nó giơ cao hai cây liêm đao ở chi trước, nếu vươn dài ra hết mức, khoảng cách công kích có thểdài đến ba trượng! truyện cp nht nhanh nhất tại tung hoanh chấm com

Đúng là vô cùng đáng sợ!

Yêu thú không biết võ kỹ, nếu lấy linh lực phát động công kích tầm xa chỉcó thểphát huy ra một phần mười, thm chí một phần trăm uy lực. Nhưng lưỡi đao của Phi Sí Hoàng Đường có thểthẳng ra ngoài ba trượng, hàm nghĩa trong phạm vi ba trượng gần nó đều là khoảng cách công kích mạnh nhất!

Cộng thêm nó còn có thểbay, quảtht là thợ săn trời sinh vì giết chóc!

Con gấu nhỏ đáng yêu đặt mông ngồi xuống, hai mắt mở to phát ra ánh mắt ngây ngốc tự nhiên, làm sao cũng không nhìn ra đây là tới đấu thú, hoàn toàn chỉlà đồ đần chỉbiết đáng yêu mà thôi!

- Giết!

Ứng Sơ Thần đứng một bên quát lớn.

Đấu thú không phải yêu thú, có thểnghe theo mệnh lệnh chủ nhân, nhn được mệnh lệnh mới ra tay, thu được mệnh lệnh sẽ ngừng lại, bằng không mọi người cứtùy tiện bắt một con yêu thú vào mà đấu.

- Két!

Phi Sí Hoàng Đường phát ra tiếng thét chói tai, bốn cánh rung lên, lp tức bay vụt về phía con gấu đáng yêu, hai lưỡi đao múa lên, vẽ ra vô số lưỡi đao không khí, cùng nhau đánh tới.

Hai con đấu thú hoàn toàn không cùng một tầng thứ, làm sao mà đấu?

Người xem trên khán đài đều toát ra vẻ nhàm chán, nếu không phải trn này có Phi Sí Hoàng Đường tham chiến, bọn họ còn không có hứng thú liếc nhìn một cái. Tuy rằng Phi Sí Hoàng Đường thanh thế kinh người, nhưng trên khán đài chỉvang lên lác đác mấy tiếng reo hò, chiến đấu nghiêng về một phía tht sự không làm người ta hưng phấn được.

Lưỡi đao chém tới!

Con gấu đáng yêu giơ bàn chân gấu ra, trong quá trình này, bàn chân gấu không ngừng lớn ra, nháy mắt biến thành bàn tay gấu tht sự, chụp vào lưỡi đao.

Bùm!

Trong tiếng nổ trầm thấp, hai bàn chân của con gấu đáng yêu đã nắm chặt lưỡi đao của Phi Sí Hoàng Đường, mặc cho Phi Sí Hoàng Đường giãy giụa thế nào, cũng như kiến càng đụng cổ thụ, không thểgiãy ra được.

Lúc này, tất cảngười xem lp tức kéo lên hứng thú.

Tình thế xoay chuyển mà!

Không giống với loài người, ngoài Chu Hằng cùng Phong Liên Tình biết rõ lực lượng tht sự của con gấu đáng yêu kia, những người khác còn chưa thấy qua con yêu thú chó nhỏ này đáng sợ cỡ nào. Phi Sí Hoàng Đường là yêu thú, yêu thú trời sinh hết sức mn cảm với nguy hiểm!

Phi Sí Hoàng Đường theo bản năng run rẩy, không ngừng vỗ cánh, muốn thoát thân chạy ra.

Bùm!

Chỉthấy con gấu đáng yêu nhẹ nhàng vung lên, Phi Sí Hoàng Đường nện mạnh xuống đất, tung lên bụi mù đầy trời. Còn con gấu đáng yêu cũng không bỏ qua, không ngừng vung lên đp xuống, dùng Phi Sí Hoàng Đường làm bao cát chà đạp.

- Đủ rồi!

Ứng Sơ Thần hét lớn, tiếp tục như vy nữa thì đấu thú của hắn sẽ bịgiết chết tươi! Hắn đổ vào toàn bộ gia tài lên đấu thú này, làm sao có thểđểchết như vy được!

Chu Hằng tự nhiên sẽ không đểý tới hắn, coi như không nghe, còn Triệu Hoành Thành thì đầy vẻ hưng phấn, kết quảnày dù nằm trong mong đợi, nhưng quảtht không nghĩtới tht sự thực hiện được!

- Rống!

Con gấu đáng yêu phát ra tiếng gầm khẽ, hai bàn chân xé ra, hai lưỡi đao của Phi Sí Hoàng Đường lp tức đứt đoạn, máu màu xanh chảy mãi không ngừng, đau đến con yêu thú kia phát ra tiếng rít chói tai.

Nhưng mà, như thế lại có vẻ chọc gin con gấu đáng yêu, thân mình của nó đột nhiên lớn ra, cuối cùng hiện ra chân thân, khí tức Sơn Hà Cảnh khủng bố quét ngang!

Toàn trường nháy mắt tĩnh lặng!

Bùm!

Tiểu Hôi một chân đạp xuống, Phi Sí Hoàng Đường lp tức tan xác, tàn chi bay tứtung, máu xanh văng ra góc Đấu Thú Trường.

Ngao! Tiểu Hôi dựng thẳng lên, phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, như đang tỏ rõ trước mọi người, nó là vua trong vạn vua, bá chủ duy nhất!

Áp chế hoàn toàn nghiêng sang một phía, chỉlà vịtrí đã đảo ngược!

Tất cảngười xem trên khán đài sau một lúc ngắn ngủi khó thở, lp tức bộc phát ra tiếng hoan hô như sấm nổ. Bọn họ trảtiền đến đây xem đấu thú, một là vì đánh cược, hai cũng là vì xem tràng cảnh yêu thú chém giết đm máu.

Trong phòng, sắc mặt Ứng Sơ Thần tái xanh, lần thất bại này không chỉđơn giản là mất mặt, Phi Sí Hoàng Đường là hắn táng gia bại sản mới mua được, vốn trông cy vào đấu cược kiếm lời đầy bồn, ai biết mới tới tay hơn 10 ngày liền chết!

Hắn hung tợn nhìn Triệu Hoành Thành, nói:

- Ngươi giết đấu thú của ta, làm sao bồi thường?

- Kỳ quái, mấy ngày trước đấu thú của ngươi giết đấu thú của ta, sao không thấy ngươi bồi thường cho ta?

Triệu Hoành Thành xì một tiếng.

- Hừ, đấu thú của ngươi làm sao có thểso với của ta?

Ứng Sơ Thần toát ra vẻ khinh thường, tiếp theo ánh mắt trở nên nóng bóng, chỉvào Tiểu Hôi trong Đấu Thú Trường, nói:

- Lấy con đó bồi thường cho ta!

- Ứng Sơ Thần, ngươi còn có thểdiện hay không?

Triệu Hoành Thành liền nhảy dựng lên, người này sao mà vô sỉnhư thế.

- Lúc trước ta đã yêu cầu dừng đấu thú, nhưng các ngươi lại coi như chưa ngươi, dn tới đấu thú của ta tử vong!

Ứng Sơ Thần lại không hề đổi sắc.

- Dựa theo quy củ, phải bồi thường con đấu thú kia cho ta!

Mấy người Bạch PhỉPhỉkhông nói gì, những người khác không có tư cách nhúng tay vào tranh đấu giữa hai nhà Ứng-Triệu, còn Bạch PhỉPhỉthì chú ý Chu Hằng, muốn xem nam nhân một tay đạo diễn toàn cảnh này, sẽ làm sao kết thúc.

- Tiện nhân nhà ngươi, ta muốn cùng ngươi quyết...

Triệu Hoành Thành gin không nén được, đang muốn kéo Ứng Sơ Thần xuống sân đấu một trn, lại bịChu Hằng cản lại.

- Đi ra ngoài, bò một vòng quanh Đấu Thú Trường!

Chu Hằng thản nhiên nói.

- Ngươi nói cái gì?

Khóe miệng Ứng Sơ Thần nhếch lên, toát ra biểu tình nguy hiểm.

Bất lun là hắn hay Triệu Hoành Thànhđều không coi đánh cược này là tht, người nào thua thì cùng lắm là xám xịt rút lui, về sau gặp đối phương thì đi đường vòng, nhất quyết không thểnào tht sự đi làm! Nếu bọn họ tht sự làm thế, không chỉvứt bỏ mặt mũi của bọn họ, còn liên đới tới gia tộc đằng sau!

- Không có lỗ tai hả?

Ánh mắt Chu Hằng phát lạnh.

- Hiện giờngười Triệu gia đúng là ngày càng lớn lối! truyện được lấy từ website tung hoanh

Ứng Sơ Thần hừ lạnh, đột nhiên giơ tay chụp lấy Chu Hằng.

- Hôm nay bổn thiếu cho các ngươi biết, đế đô chỉcó ba đại gia tộc, Triệu gia tính là cái thứchó má gì!

Bùm!

Chu Hằng đá ra một cái, vào giữa bụng Ứng Sơ Thần, tên kia lp tức đẩy mông văng ra ngoài, vù một cái, như sao băng xẹt qua bầu trời, nháy mắt biến thành một cái chấm nhỏ.

Nguồn: tunghoanh.com/kiem-dong-cuu-thien/chuong-246-YAnbaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận