Lưu Manh Kiếm Khách Tại Dị Thế Chương 156: Lưu Manh vs Ma Vương

"Không!!! Giáo hoàng bệ hạ, ngài không thể bỏ lại chúng ta …"
Á Sắt Lâm nhìn Ôn Tư giáo hoàng đoạn khí lìa trần, trong đầu nhớ tới lúc ông quan tâm đối với mình, không nhịn được, quỳ gối bên cạnh ông khóc rống. Phần lớn dực nhân kiếm sĩ càng nổi giận không thể kềm chế, nhắm phía Hắc Ám Đại ma vương muốn chém hắn, bầm thây thành muôn đoạn!
"Ha ha ha, thật sảng khoái, thật sảng khoái, không nghĩ bổn vương khi không có thể gặp được Quang Minh sáo trang hiếm có! Đến đây đi Lôi Ân, thi triển toàn bộ thực lực cùng với ta đấu một trận!"
Hắc Ám Đại ma vương nhìn Quang Minh sáo trang giật mình, hai mắt đỏ sậm lộ ra vẻ hưng phấn, từ Hắc Ám ma giới lấy ra một Hắc Ám cự kiếm dài đến hai thước, cúi đầu nhìn Diệp Phong cười to, hoàn toàn không để ý đến dức nhân kiếm sĩ đang bay tới quanh mình.

"Nếu ngươi muốn đánh, ta đây nhất định thành toàn cho ngươi!"
Mặc Quang Minh sáo trang, trong cơ thể Diệp Phong, chính khí càng thêm tinh thuần, cảm giác toàn thân phảng phất tràn ngập năng lượng, tay phải thủ thế Quang Minh thánh kiếm ngang đầu, nhìn Hăc Ám Đại ma vương trên không trung, gọi về Song đầu cự long Thánh Ma, thả người nhảy lên lưng rồng, bay thẳng lên không!
Thần khí sáo trang có thể thuận theo ý nghĩ của chủ nhân, hiểu được Diệp Phong đội Quang Minh thánh quan không thoải mái, cho nên không xuất hiện ra trên đầu. Khải giáp tuyết bạch mang uy nghiêm của thần thánh, phối hợp với Quang Minh thánh quan trên đầu hắn, cộng thêm bây giờ hắn đang cau màng. Với tác phong đang đứng trên lưng rồng, tạo nên một cổ khí phách mãnh liệt hiếm có!
Diệp Phong đối với Ôn Tư giáo hoàng trước đây không có gì hảo cảm, nghĩ cũng có thể hiểu được vì Quang Minh giáo đình làm việc rất bá đạo. Bất quá, hắn đối với lão nhân này cảm phục dũng khí đối đầu với tà ác, thêm vào đó chủ giáo tình phụ khóc lóc thương tâm cho nên đối với Hắc Ám Đại ma vương bây giờ cực kỳ tức giận, muốn đem Hắc Ám Đại ma vương ra để thử năng lực của Quang Minh sáo trang. Nếu có khả năng thắng thì không cần bại lộ ra Liệt Diễm sáo trang!
"Song đầu cự long? Mình đen vẩy trắng? Đây là song đầu cự long của Lôi Ân như theo lời đồn?"
Thánh Ma vừa xuất hiện, lập tức thu hút sự chú ý của Hắc Ám Đại ma vương Ngạo Luân cùng với bốn ma vương, trong đó cực độ tò mò là Hắc Ám Long vương. Mặc dù từ những nô đãi loài người bọn chúng đã biết việc này, nhưng tự mình chứng kiến thì giật mình khó hiểu, không thể giải thích được đây là chủng loại cự long gì!
"Tiểu Hắc, mau đi hỗ trợ Lôi Ân, nhớ kỹ, đừng cho Hắc Ám Đại ma vương trong thấy ngươi!"
Ở phía đông chiến trường, trong một phòng tối bí mật, phương đông mỹ nhân Mộng Hinh, tóc dài mềm mại, búi lên đơn giản, mặc một bộ đồ màu đỏ, đang mang Liệt Diễm thần quan, hạng liên, thần giới, yêu đái bốn thứ thần khí, buông Tiểu Hắc trong lòng ngực ra, nhẹ giọng, ý bảo nó đi hỗ trợ!
"Chi!" Lưu manh hầu tử gật đầu, kêu một tiếng, không vội vàng hành động, từ trong mã giáp, lấy ra quả táo, từ từ ăn. Khi Mộng Minh không tức giận, muốn thục giục thì đột nhiên biến mất khỏi tầm mắt của Mộng Hinh!
"Tiểu tử này, thật sự là càng ngày càng đáo để!" Mộng Hinh nhìn không thấy tung tích Tiểu Hắc, bất đắc dĩ cười khổ, quan sát tình huống chiến trường, chuẩn bị án theo phân phó cúa tình nhân, bố trí Truyện Tống Trận để Tư Lược đoàn các đội trưởng cùng thành viên tới hổ trợ.
"Ác ma, hôm nay chúng ta bầm thây ngươi thành vạn đoạn!" Dực nhân kiếm sĩ nhằm phía Hắc Ám Đại ma vương tiến tới, mắt thấy mục tiêu càng lúc càng gần phẩn nộ hét lớn, toàn lực vỗ cánh, gia tốc bay tới!
"Ngu ngốc, chẳng biết sống chết. Với đám người các ngươi, dù tới nhiều hay ít bao nhiêu cũng đừng nghĩ có thể làm bị thương bệ hạ!" Bốn Ma vương của Ma tộc nhắm Cát Lôi Tư nguyên soái là mục tiêu kế tiếp, đang dây dưa với Mạt La binh tương, mắt thấy dực nhân kiếm sĩ nhắm phía Đại ma vương, đều lộ thần sắc khinh thường. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
"Bọn ngu ngốc này, đã không thể hỗ trợ còn làm tình thế thêm hổn loạn!"
Diệp Phong nhìn dực nhân kiếm sĩ sắp bay tới gần Hắc Ám Đại ma vương, cùng với vẻ mặt cười lạnh, khinh thường của Đại ma vương, tâm trạng bất đắc dĩ thầm than, thúc giục Thánh Ma nhanh chóng bay về phía Đại Ma vương, mượn lưng rồng phi thân, huy kiếm đánh tới, cơ hồ triển khai thế công đánh với Hắc Ám Đại ma vương trước cả dực nhân kiếm sĩ.
Tiểu Hắc đã không cùng đồng thời xông lên với Thánh Ma, trong nháy mắt đã ở ở trên lưng nó, ngồi ở bên cánh rồng, trông rất hiếu động, chờ đội chỉ thị!
"Đang!"
Thánh kiếm và Cự kiếm va chạm vào nhau phát âm thanh giao kích của kim loại. Hắc Ám Đại ma vương hai cánh sau lưng vỗ ra đạo kình phong, tiện thể đẩy lui những dực nhân kiếm sĩ đang bay tới, cánh tay phải huy kiếm đương đầu với lực thánh kiếm của Diệp Phong!
"Mẹ kiếp, cây kiếm rùa con này không biết được làm bằng cái gì, thánh kiếm cũng chém không đứt? Bất quá năng lực của Quang Minh sáo trang quả thật rất tốt, hơn nữa lại được Quang Minh quyến luyến tăng cường, kiếm khí của lão tử so với trước đây giờ phát ra gấp ba lần … ha ha…"
Chiêu thức đã dứt, nhưng Thánh Ma phía sau chưa kịp đuổi tới, Diệp Phong đang kinh ngạc vì cự kiếm không bị sứt mẻ, trong đầu hắn bỗng nghĩ ra một kế, tay phải cầm cự kiếm, mượn lực trên thân kiếm, nhất thời quay trở lại trên cao, kế đó nhắm cánh tay trái của Hác Ám Đại ma vương chưa được chữa lành.
"Hừ, ngươi thật là người biết tùy cơ ứng biến!" Hắc Ám Đại ma vương, mắt thấy Diệp Phong không thể phi hành, nhưng tại không trung dừng việc công kích lại mượn lực trên thân cự kiếm, thì không nhịn được lộ ra tia cười lạnh, tay phải xoay tích cự kiếm tại định đầu mở rộng phạm vi công kích, điên cuồng chém tới, đồng thời vỗ cánh muốn đẩy Thánh Ma lùi lại, làm cho Diệp Phong – không thể phi hành – không có nơi đặt chân.
Hai siêu cấp cao thủ vừa lên vừa xuống, vừa công vừa thủ, ngoại trừ Ma tộc bốn vị ma vương có thể miễn cưởng thấy rõ, liên quân chỉ có thể thấy thân ảnh của Diệp Phong di chuyển bình thường, một hồi xuất hiện bên trái Hắc Ám Đại ma vương, một hồi lại xuất hiện bên phải. Trong khi đó Hắc Ám Đại ma vương thì huy vũ hắc ám kiếm khí đầy trời, chiêu đối chiêu cùng với bạch mang kiếm khí của Diệp Phong đối kháng. Hắc bạch kiếm khí không ngừng phát ra xung quanh. Cảnh tượng đánh nhau trong thật vô cùng nguy hiểm nhưng cũng không kém phần tráng lệ.
Một người một ma tốc độ cực nhanh, thêm vào đó kiếm khí bay ra tứ tung, dực nhân kiếm sĩ vì Ôn Tư giáo hoàng muốn báo thù căn bản không nhìn rõ cái nào là tàn ảnh cái nào là người thật, thêm vào đó bị kiếm khí liên tục bức ra, đành phải cắn răng bỏ qua cho Hắc Ám Đại ma vương, đi tìm bốn vị ma vương tiết hận.
"Hắc hắc, tên mãnh phu tóc hồng, lần này cho dù ngươi có may mắn thế nào cũng phải tới Minh giới, cùng với chủ soái của liên minh cho có bạn…"
Hắc Ám Long vương thân có lân giáp cứng rắn, mặt khác lưng nâng ba vị ma vương bay tới chỗ của Cát Lôi Tư nguyên soái. Bạo Thực ma vương Cơ Long, cùng với Đọa Lạc thiên vương Kì Khoa Nạp lập tức phát ra tiếng cười lạnh từ lưng rồng nhảy xuống, lao thẳng tới Cáp Lôi Tư, chuẩn bị đồng thời xuất toàn lực, một chiêu hạ gục!
"Sưu sưu sưu … sưu sưu sưu …"
Một trận dày đặc tiến tên bay vang lên, hàng trăm mũi tên mang đủ loại chân khí đột nhiên từ khoảng không trung phía sau Cát Lôi Tư nguyên soái phóng tới, nhăm hướng hai vị ma vương công kích, khiến cho hai ma vương không được phải lui về phía sau tránh né, bỏ qua công kích!
"Ngao ô …"
Một trận âm thanh vang lên bao gồm tiếng sói tru, trâu rống, cùng thật nhiều các bước chân vang lên. Thành chủ phủ đệ đột nhiên xuất hiện chủ lực binh mã của Tư Lược đoàn. Tinh linh trung đội, bạch lang trung đội, linh ngưu trung đội, đại địa trung đội, lôi đình trung đội, cự giải trung đội, cự nhân trung đội, cùng với hỏa thương xạ thủ đoàn, hô vang triển khai trận chiến với bốn vị ma vương!
Ngoại trừ, hỏa thương xạ thủ đoàn phía sau, còn lại bọn người Khải Đặc, cơ hồ đều mặc tinh thiết chế trọng khải giáp, ngay cả Kì Lạp Tư người khổng lồ cũng đều mặc cương thiết chế siêu đại hào trọng trang khải giáp!
Có tiễn thuật tinh trạm cường hãn của tinh linh trung đội, Đọa Lạc Thiên vương bay giờ không thể bay loạn khắp nơi. Hắc Ám Thiên Vương muốn xạ sát thành viên của Tư lược đoàn, phát hiện trên người bọn họ thiết khải giáp với khả năng phòng ngự rất mạnh, căn bản không thể bắn xuyên qua, chỉ cỏ thể dụng kình lực của mũi tên làm cho thối lui!
Hắc Ám Long vương và Bạo Thực Ma vương ngại Kì Lạp Tư cự nhân có cương thiết khải giáp, lại cầm trong tay cự hình Yển nguyệt đao, không thể tiếp tục hoành hành bạo ngược khắp nơi như trước. Bốn vị Ma vương xem ra như vậy hoàn toàn bị bao vây ở giữa trùng vây của Tư Lược đoàn. Tính ra muốn giết bọn họ phải hao tâm tổn lực, nhưng bọn chúng muốn tiếp tục tìm giết chủ soái cũng thập phần khó khăn!
"Xem ra ngươi đã an bài thập phần chu toàn. Xem thực lực của ta và ngươi, thôi thì như thế này mà đánh thì ba ngày, năm ngày cũng không phân thắng bại. Ta nghĩ ngươi nên biết nếu ta muốn rời đi các ngươi đuổi theo cũng không kịp. Nếu chúng ta đều muốn giết đối phương, không bằng dùng tuyệt chiêu tốc chiến tốc thắng, ngươi thấy thế nào?" Đứng trên bầu trời, quan sát tình hình, Đại Ma vương cực nhanh tính toán, hướng Diệp Phong mở miệng đề nghị!
"Ha ha, nếu ma vương bệ hạ muốn tốc chiến tốc thắng, Lôi Ân – Pháp Lôi Nhĩ nhất định phụng bồi!"
Diệp Phong dĩ nhiên biết rõ tốc độ của Hắc Ám Đại ma vương và Hắc Ám Long vương, bọn họ nếu muốn bỏ trốn, thì Thánh Ma vừa mới trưởng thành khẳng định đuổi theo không kịp, dực nhân kiếm sĩ và thành viên Tư Lược đoàn thì càng không có hy vọng, cho nên bây giờ đang có Quang Minh sáo trang khả năng phòng ngự siêu cường có thể phá được tuyệt chiêu chính theo ý muốn, lập tức cười to gật đầu đồng ý, nhanh chóng nhảy về phía nam, phiêu phiêu hạ xuống lưng Thánh Ma.
"Tốt, thật sảng khoái, ta ngày càng đánh giá cao ngươi, tiếp ta chiêu này thử xem!"
Hắc Ám Đại ma vương thấy Diệp Phong gật đầu đồng ý, ôm kiếm nhảy về lưng rồng, trong lòng cười thầm hắn khờ khạo, mở miệng một tiếng, vận hành Hắc Ám đấu khí, tay phải huy kiếm sử dụng tuyệt chiêu "Thôn thiên phệ địa" xuất ra mênh mông, mãnh liệt hắc ám đấu khí, giống như cuồng long xuất hải, từ trong thân thể hắn phát tán, bay thẳng lên trời cùng với hắc ám nguyên tố có sẵn trong hưởng ứng phụ họa, trong nháy mắt, không trung Tư Nặc Nhĩ thành hình thành một tảng lớn hắc vụ, dần dần chuyển biến thành một thanh cự hình kiếm khí!
"Sao lại có tuyệt chiêu phạm vi rộng như vậy? Mẹ hắn tên súc sinh, thật là gian manh. Con bà nó, sau này ta nhất định cầu Á Sắt Lâm dạy ta cửu giai ma pháp chú ngữ. Nhìn hắn có thể vô hạn phóng thích năng lực, lão tử cư nhiên lại không có chú ngữ, điên thật!"
Diệp Phong mắt thấy Hắc Ám Đại ma vương phạm vi công kích thật lớn, xem ra có thể công kích cả Tư Nặc Nhĩ Thành, trong lòng không nhịn được buồn bực, thầm mắng. Nếu bây giờ cho hắn thời gian, binh tướng trong thành vô tình sẽ bị công kích. Tiểu Hắc lúc này đang ở trên vai hắn, nhảy xuống lưng rồng, hai chân mượn lực, hướng tới phía trước, kiếm chỉ Hắc Ám Đại ma vương, vận hành toàn lực chính khí trong cơ thể, giống như tia chớp bắn ra, tương tự một thanh cự hình kiếm khí, hướng tới Đại ma vương, chuẩn bị thừa dịp hắn xuất ra tuyệt chiêu, chém hắn thành nhiều mảnh.

Các chương khác:

Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/luu-manh-kiem-khach-tai-di-the/chuong-156/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận