Linh La Giới Chương 61: Diễn luyện võ kỹ

Viên đá thật lớn lăn với tốc độ cũng không nhanh!
 
Từ dưới lên trên vạch khắc độ càng lúc càng lớn.
 
Ánh mắt Lưu Phương, vẫn nhìn chằm chằm vào tảng đá. Theo bước chân Hạ Ngôn chậm rãi đi tới, tảng đá cũng không ngừng lăn tới.
 
"Thật không thể tin nổi!" Trong đầu Lưu Phương giờ phút này, chỉ có một ý niệm như vậy trong đầu. Đó chính là khó tin!
 
Hắn nhìn thấy thời điểm viên đá lăn đi, tuy rằng tốc độ cũng không nhanh, nhưng từ đầu đến cuối tốc độ lăn cũng là hoàn toàn giống nhau. Nói cách khác theo khó khăn dần dần thành lớn, Hạ Ngôn đẩy viên đá lăn đi tốc độ cũng không có theo đó mà giảm chậm lại.
 
Từ đầu đến cuối Hạ Ngôn đẩy viên đá vẫn giữ ở một tốc độ ngang nhau.
 
Lúc trước hơn mười người dự thi đã trắc nghiệm qua, không ai có thể làm được như vậy. Ngay cả Vương Ngữ Yên thời điểm bắt đầu đẩy viên đá, đều là trước nhanh rồi sau đó chậm dần, đôi khi viên đá lăn còn bị khựng lại. Đây là vì nàng khống chế đối với lực lượng bản thân, còn chưa thể đạt tới trình độ tinh tường.

 
Lưu Phương tự nghĩ trong lòng, cho dù chính hắn chỉ sợ cũng khó có thể làm được như Hạ Ngôn.
 
Trời ạ! Cái này cần phải khống chế lực lượng bản thân tới mức nào đây chứ? Trong lòng Lưu Phương không khỏi kêu lên một tiếng!
 
Người bình thường, muốn làm được như Hạ Ngôn, với năng lực như vậy, chỉ có người tu luyện có lực khống chế nội lực bản thân đạt tới mức độ kinh người mới có thể làm được.
 
Lưu Phương cảm thấy rằng: năng lực khống chế như vậy, chỉ sợ chỉ có cường giả cảnh giới Linh sư mới có thể làm được. Nhưng, Hạ Ngôn chỉ là một thiếu niên mười lăm tuổi lại làm được rồi.
 
Rất nhanh, viên đá liền lăn qua vạch khắc số một trăm lẻ tám độ.
 
Hạ Ngôn tùy ý thu hai tay lùi về, ánh mắt chợt lóe sáng, mỉm cười nhìn về phía Lưu Phương.
 
Lúc này Lưu Phương còn chưa có từ trong khiếp sợ thật lớn khôi phục lại.
 
Mãi đến lúc bốn phía quảng trường bùng phát ra từng tràng tiếng hoan hô, Lưu Phương mới đột nhiên bừng tỉnh. Tất cả con cháu Hạ gia đều nhảy nhót reo hò vang dội. Ở lần thi đấu tranh danh ngạch ba năm trước đây, Hạ gia cũng không có người dự thi nào đả thông toàn bộ kinh mạch. Mà lần này có một người: Hạ Ngôn.
 
Trên khán đài cao chỗ đài bảy Chấp sự Thánh đường ngồi.
 
Hồng Phi mắt nhìn thẳng vào Hạ Ngôn, trong ánh mắt lấp lóe tinh quang.
 
- Tốt!
 
Hồng Phi đột nhiên nói ra một chữ tốt!
 
Trước thời điểm trắc nghiệm rồi hơn mười người dự thi trắc nghiệm, Hồng Phi căn bản ngay cả biểu tình trên mặt cũng không có bất cứ biến hóa gì. Mà sau khi Hạ Ngôn trắc nghiệm, không ngờ Hồng Phi lại nói ra một chữ "tốt".
 
Một gã Chấp sự ở bên cạnh Hồng Phi, không khỏi lộ vẻ tươi cười, kinh ngạc hỏi:
 
- Hồng Phi huynh! Huynh đột nhiên nói một chữ "tốt", chẳng lẽ là bởi vì tên con cháu Hạ gia vừa mới trắc nghiệm nội lực xong kia à?
 
Hồng Phi nghe nói như thế, trên gương mặt già nua lập tức toả sáng vẻ tươi cười, cười nói:
 
- Đúng vậy! Hạ Ngôn này, hiếm thấy! Ha ha! Có thể khống chế lực lượng bản thân chính xác như thế, thật sự là hiếm thấy nha! Ta thực chờ mong đến lúc hắn diễn luyện võ kỹ.
 
Lúc này, mấy người Chấp sự kia cũng đều nghe được lời nói của Hồng Phi, mọi người đều lộ ra vẻ khiếp sợ cùng khó hiểu.
 
Vì sao Hồng Phi lại ca ngợi một tên hậu bối như vậy?
 
Mọi người đều biết rất rõ tính tình của Hồng Phi, Hồng Phi là một người vô cùng nghiêm túc nói năng thận trọng. Bình thường chưa từng có người nào thấy qua hoặc là nghe qua hắn khích lệ hậu bối nào. Nhưng hôm nay.
 
Nhã Phân xinh đẹp quyến rũ ngồi phía sau bảy Chấp sự, trong đôi mắt đẹp của nàng xoay chuyển sáng lấp lánh.
 
Tầm mắt của nàng cũng ghim trên người Hạ Ngôn.
 
"Kỳ quái!"
 
Nhã Phân trong lòng vừa động.
 
"Vì sao khi ta nhìn thấy thiếu niên này, là luôn nghĩ tới gã Linh La kia vậy?" Ngón tay thon hình búp măng trắng nõn của Nhã Phân khẽ vân vê.
 
"Bóng dáng của hắn. " Đột nhiên Nhã Phân mở lớn đồng tử, cái miệng nhỏ khẽ hé: "Bóng dáng của hắn cùng Linh La giống nhau như đúc! Đây. "
 
Trong lòng Nhã Phân giống như một sợi dây căng thẳng bị búng thật mạnh một cái, quả tim trong lòng nàng đập thình thình thịch, bộ ngực nàng phập phồng dữ dội.
 
-----------------
 
- Hạ công tử! Chúc mừng!
 
Vương Ngữ Yên chờ lúc Hạ Ngôn trở về, trước tiên đón chào mở miệng nói.
 
Nàng cũng sớm lường trước Hạ Ngôn đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch, cho nên cũng không có vẻ kinh ngạc. Hạ Ngôn nghe nàng nói như vậy, cười cười nói:
 
- Đa tạ!
 
Tịch Thu Thủy cách đó không xa, lại hừ một tiếng từ trong hốc mũi, mặt lộ vẻ khinh thường.
 
"Đợi chốc nữa diễn luyện võ kỹ, để xem ai mạnh!" Tịch Thu Thủy mười phần tin tưởng với "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" của mình.
 
- Hạ Ngôn.
 
Hạ Tử Hân nhìn Hạ Ngôn, trong ánh mắt gờn gợn hơi nước.
 
Hạ Ngôn biết nàng muốn nói gì, nhẹ nhàng lắc lắc đầu. Hạ Tử Hân trông thấy Hạ Ngôn lắc đầu, liền mím cái miệng nhỏ nhắn không nói tiếp nữa.
 
- Hạ Ngôn. Hạ Ngôn.
 
Bốn phía quảng trường, tiếng hoan hô vang dậy như tiếng sấm.
 
Ở bên trong đám con cháu Hạ gia, không hề ít thiếu nữ chưa xuất giá cũng đều đi tới quảng trường, lúc này tiếng kêu giòn tan dị thường của họ vang dội nhất.
 
Nghe tiếng hoan hô vang dội, Hạ Ngôn chỉ có thể bất đắc dĩ nhíu nhíu mày.
 
Thực lực mạnh, bộ dáng lại khôi ngô tuấn tú, nếu không muốn nhận hoan nghênh của các thiếu nữ thì rất khó nha!
 
Vương Ngữ Yên nhìn quanh bốn phía, đôi mắt đẹp xoay chuyển cất tiếng nói hơi có mùi vị dấm chua:
 
- Hạ Ngôn! Về sau khi ngươi đi trên đường cũng nên cẩn thận đấy.
 
Hạ Ngôn khó hiểu nói:
 
- Vì sao?
 
Vương Ngữ Yên chu cái miệng nhỏ nhắn hất về hướng bốn phía quảng trường một cái, nói:
 
- Ngươi nhìn lại xem, họ đều sắp phát cuồng rồi.
 
Lúc này đã không chỉ có thiếu nữ Hạ gia điên cuồng hoan hô, mà ngay cả đám thiếu nữ ở Tịch gia cùng Vương gia, đều bắt đầu lớn tiếng kêu gọi tên Hạ Ngôn. Tiếng hoan hô như sóng thủy triều không ngừng lan tràn!
 
Hạ Ngôn đổ mồ hôi!
 
- Hả!?
 
Hạ Ngôn chấn động toàn thân.
 
Hắn nhìn thấy trên đài cao Nhã Phân một thân lễ phục diễm lệ đang nhìn chằm chằm vào mình. Trong ánh mắt đó dường như có hàm chứa một ý gì đó.
 
"Lát nữa ta diễn luyện võ kỹ, tuyệt đối không thể sử dụng Linh La kiếm!" Hạ Ngôn thu liễm tâm thần, trong lòng càng thêm kiên định với quyết tâm của mình. Nữ nhân Nhã Phân này quá mức thông minh, hơn nữa hết sức nhạy bén, nếu Hạ Ngôn sử dụng Linh La kiếm, nhất định sẽ bị nhận ra. Hiện tại Nhã Phân cũng đã bắt đầu hoài nghi rồi.
 
Đúng y như Hạ Ngôn suy nghĩ, Nhã Phân đúng là có ý nghĩ liên hệ giữa hắn cùng Linh La.
 
- Hạ Ngôn Hạ gia đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch. Tiếp theo đây các người dự thi bắt đầu diễn luyện võ kỹ.
 
Lưu Phương vận toàn thân khí lực, thanh âm như tiếng chuông đồng vang vọng khắp toàn trường.
 
Không có biện pháp, nếu giọng nói của hắn nhỏ, căn bản là không thể át được tiếng gào thét hoan hô điên cuồng kia.
 
- Sau đây, mời Vương gia Vương Vũ bắt đầu diễn luyện võ kỹ!
 
Phần diễn luyện võ kỹ này, cùng với trắc nghiệm nội lực vừa rồi trình tự giống nhau.
 
Vương Vũ nghe Lưu Phương gọi tên mình, liền đi ra ngoài. Trên khuôn mặt non nớt phủ một tầng đỏ ửng. Trải qua trắc nghiệm nội lực, tất nhiên áp lực đè nặng lên người Vương Vũ. Nguyên vốn hắn cũng là người nổi bật trong lớp con cháu trẻ tuổi Vương gia, nhưng hôm nay sau khi trắc nghiệm nội lực, hắn mới phát hiện: người ưu tú hơn mình ở trong thành Ngọc Thủy này còn có rất nhiều.
 
Kế tiếp diễn luyện võ kỹ nếu như không thể biểu hiện ra chỗ đặc biệt nào, chỉ sợ hắn sẽ bị loại bỏ.
 
Vương Vũ mới mười ba tuổi, nghĩ đến chính mình có thể sẽ bị loại, áp lực trong lòng hắn khẳng định không nhỏ.
 
Vương Vũ tu luyện võ kỹ là "Thuần Dương Chân Khí Kiếm", ở trong võ kỹ Bất nhập lưu cũng thuộc loại võ kỹ thượng thừa. Vương Vũ đi đến sân thi đấu, thoáng chuẩn bị một chút, liền bắt đầu thu liễm tâm thần, đắm chìm bên trong kiếm kỹ, bắt đầu cầm kiếm diễn luyện võ kỹ.
 
Chiêu thức theo đúng nề nếp, y theo thứ tự diễn luyện, thật ra không có chút tỳ vết nào. Tuy nhiên, bản kiếm kỹ này vốn không có chỗ đặc sắc gì, Vương Vũ diễn luyện liên tục tuy rằng không có lỗ hổng nào, nhưng cũng khó có thể nhận được đánh giá cao của Chấp sự Thánh đường.
 
Hạ Tử Hân tu luyện võ kỹ là "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm"!
 
Kiếm kỹ này trong số võ kỹ Bất nhập lưu cũng thuộc loại thượng thừa. Tuy nhiên, ở trong tay Hạ Tử Hân uy lực của "Lạc Anh Phá Ngọc Kiếm" được phát huy vô cùng nhuần nhuyễn. Trường kiếm tung bay, khi thì nhẹ nhàng, khi thì hư ảo, khi thì kiếm khí lại hùng hậu mênh mông. Hạ Tử Hân tuy rằng còn chưa thể tu luyện bí tịch Nhân cấp, nhưng Hạ Phi Long cũng đã giảng giải cho nàng bí điển Nhân cấp "Bách Biến Thần Kiếm", cho nên Hạ Tử Hân hiểu biết về kiếm kỹ hơn xa so với người bình thường.
 
- - - - - - - - -
 
- Tộc trưởng! Tới lượt Thu Thủy rồi!
 
Một trưởng lão ở bên cạnh Tịch Phá Thiên, ánh mắt sáng ngời nói.
 
Tiếp sau Hạ Tử Hân diễn luyện kiếm kỹ, đó là Tịch Thu Thủy lên sân thi đấu.
 
- Ừ!
 
Tịch Phá Thiên gật gật đầu.
 
Tịch Thu Thủy tu luyện võ kỹ là "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", kiếm kỹ này tuy rằng Tịch Thu Thủy mới học thời gian có một tháng, nhưng mà bản thân kiếm kỹ đã có uy lực rất lớn, không phải các bí tịch Bất nhập lưu khác có thể so sánh được. Tịch Phá Thiên đối với kiếm kỹ của Tịch Thu Thủy có mười phần tin tưởng.
 
Trong mắt Tịch Phá Thiên lấp lóe tinh quang, nhìn Tịch Thu Thủy đi vào sân thi đấu, thanh trường kiếm trong tay hắn phát ra kiếm khí kinh người. Tịch Thu Thủy rót nội lực vào thân kiếm, lập tức kiếm quang chớp động, tiếng "ong ong" không ngừng vang bên tai.
 
Tịch Thu Thủy chân trái chợt lui về phía sau, "kịch" đạp một cái thật mạnh trên mặt đất, ngay sau đó trường kiếm quét một nửa vòng tròn, kiếm phong kèm theo một luồng kiếm khí "bốp" một tiếng nổ vang.
 
Chỉ nhìn khí thế này đã thấy phi thường hung ác bá đạo.
 
- Chậc chậc! Tịch Phá Thiên, thật đúng là cưng chiều đứa con của mình nha!
 
Vương Nhạc nhìn thấy võ kỹ Tịch Thu Thủy diễn luyện, lắc đầu nói.
 
"Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" này là bí điển quý nhất của Tịch gia. Tịch Phá Thiên, nhưng lại trực tiếp giao cho con của hắn tu luyện.
 
"Bốp bốp. "
 
Kiếm khí do bóng kiếm hình thành phủ kín không một kẽ hở, nếu giao chiến cùng Tịch Thu Thủy sử dụng võ kỹ này, muốn công phá màn kiếm khí của hắn, dường như phi thường khó khăn.
 
Hạ Ngôn ánh mắt vẫn luôn nhìn Tịch Thu Thủy, "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm" này không hổ là võ kỹ thượng thừa trong số võ kỹ Nhân cấp. Khi thi triển ra căn bản là nối tiếp nhau có tạt nước cũng không thể lọt vào.
 
- Quá lợi hại!
 
Vương Ngữ Yên cả kinh không khỏi buột miệng thốt lên.
 
Mới vừa rồi nàng thoáng có ảo tưởng nghĩ đến trận giao chiến giữa mình cùng Tịch Thu Thủy, cuối cùng cho ra kết luận: Nếu muốn đánh bại Tịch Thu Thủy, chỉ dựa vào của võ kỹ mình thì rất khó.
 
- Ừ! Thật không tệ!
 
Hạ Ngôn cười lạnh một tiếng, sau đó liền tập trung ghi nhớ toàn bộ chiêu thức của "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm".
 
Tạm thời tuy rằng không thể dung hợp võ kỹ này, nhưng cứ ghi nhớ ở trong đầu vẫn không có vấn đề gì. Có tâm pháp Linh La trợ giúp, năng lực ghi nhớ của Hạ Ngôn đối với võ kỹ tuyệt đối không người nào có thể so sánh được. Chỉ nhìn một lần liền có thể nhớ được tám chín phần mười "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm".
 
- - - - - - - -
 
"Không biết hiện tại Hạ Ngôn có thể đánh bại Tịch Thu Thủy hay không!" Hạ Phi Long ngưng tụ ánh mắt, trong lòng thầm nghĩ.
 
Hiện tại Tịch Thu Thủy quả thật mạnh hơn rất nhiều so với một tháng trước.
 
"Phù. "
 
Thân dừng, kiếm ngưng!
 
- Võ kỹ tuyệt, kiếm pháp hay! Võ kỹ của Thu Thủy thiếu gia, chỉ sợ toàn bộ thành Ngọc Thủy cũng khó tìm được đối thủ rồi.
 
Cổ Tích vỗ tay, tán thưởng.
 
Tịch Phá Thiên có vẻ đắc ý vuốt vuốt chòm râu, nói:
 
- Thu Thủy còn cần cố gắng nhiều mới được nha!
 
Tịch Thu Thủy diễn luyện một lần đầy đủ bảy bảy bốn mươi chín chiêu thức "Cửu Thiên Tang Môn Kiếm", trong đó chỉ có ba chỗ thoáng khựng lại không thể trôi chảy tự nhiên. Đối với người tu luyện chỉ mới luyện tập thời gian một tháng mà có thể phát huy kiếm kỹ đến loại trình độ này, đã rất hiếm thấy.
 
Tịch Thu Thủy sau khi diễn luyện xong, ánh mắt đầu tiên nhìn Hạ Tử Hân. Hắn thấy Hạ Tử Hân hoàn toàn như không xem hắn diễn luyện, trong mắt thoáng lóe lên vẻ hung ác âm độc, thầm nghĩ trong lòng: "Tiện nhân kia! Sớm hay muộn ta cũng thu thập ngươi!" Ánh mắt hắn lại chuyển nhìn về phía Hạ Ngôn.
 
Hạ Ngôn là đang nhìn hắn! Tịch Thu Thủy cười cười trên mặt đầy vẻ đắc ý. Hắn tin chắc rằng hiện tại Hạ Ngôn đã không phải là đối thủ của mình. Kiếm kỹ hắn diễn luyện vừa rồi, đã phát huy ra uy lực không dưới tám mươi lăm độ.
 
Ưu khuyết điểm của kiếm kỹ này, không giống như trắc nghiệm nội lực vừa rồi, liếc mắt một cái đã có thể rõ ràng nhìn ra được cao thấp.
 
Cho nên, mọi người ở bốn phía quảng trường cũng không có hoan hô náo nhiệt như khi dự thi trắc nghiệm nội lực vừa rồi. Con cháu ba đại gia tộc phần lớn không có nhãn lực cao đến mức có thể liếc mắt một cái phân ra uy lực cao thấp của người diễn luyện kiếm kỹ.
 
- Tiếp theo mời Vương Ngữ Yên Vương gia ra sân diễn luyện võ kỹ!
 
Lưu Phương liếc mắt nhìn Tịch Thu Thủy một cái, tiếp tục nói.
 
Vương Ngữ Yên tu luyện võ kỹ là "Ngọc Nữ Miên Kiếm", ở trong số bí điển Nhân cấp võ kỹ này chỉ có thể xem như bình thường.
 
Tuy nhiên, Vương Ngữ Yên hiển nhiên đã luyện tập một thời gian dài. Nàng diễn luyện "Ngọc Nữ Miên Kiếm", lưu chuyển như nước, kéo dài không dứt, từ lúc bắt đầu thi triển đến khi chấm dứt, lưu loát thuần thục liền một mạch, cảm giác không có đình trệ lại chút nào.
 
Hạ Ngôn tiếp tục tập trung xem "Ngọc Nữ Miên Kiếm", ngay cả mắt cũng không chớp, đồng thời dùng hết khả năng ghi nhớ toàn bộ tất cả chiêu thức.
 
Dù sao hiểu kiếm kỹ nhiều không phải là chuyện xấu. Đối với người bình thường mà nói, có lẽ có vấn đề tham nhiều nhai không kỹ; thế nhưng với Hạ Ngôn mà nói vấn đề này là không tồn tại.
 
Hạ Ngôn duy nhất cần giải quyết chính làm thế nào rất nhanh dung hợp các kiếm kỹ này. Hiện tại tinh thần của hắn còn chưa đủ độ cứng cỏi, cho nên phải từ từ sẽ đến. " Thiên Vũ Thần Thương" hắn đã dung hợp được chừng ba mươi phần trăm. Dựa theo tốc độ hiện nay có lẽ còn cần thời gian hơn một tháng mới có thể hoàn toàn dung hợp xong "Thiên Vũ Thần Thương".
 
- Võ kỹ thật xinh đẹp!
 
Vương Ngữ Yên diễn luyện vừa chấm dứt, từ đôi môi diễm lệ đỏ mọng của Hạ Tử Hân khẽ nhích động nói.
 
Hạ Ngôn nghe câu nói của Hạ Tử Hân, thân hình chấn động!
 
Hạ Tử Hân nếu nói là võ kỹ thật mạnh, có lẽ hắn cũng sẽ không cảm thấy có cái gì khác thường, thế nhưng Hạ Tử Hân cố tình nói chính là võ kỹ thật xinh đẹp.
 
Nữ nhân này nha, có đôi khi thật sự không thể hiểu được. Uy lực của võ kỹ phải mạnh mới đúng, xinh đẹp có ích lợi gì chứ?
 
Hạ Ngôn chỉ có thể nhíu mày lắc đầu!
 
- Ta tu luyện "Ngọc Nữ Miên Kiếm" một năm lẻ ba tháng đến nay, còn không có thể phát huy được uy lực lớn nhất của võ kỹ này.
 
Vương Ngữ Yên từ trong sân thi đấu quay lại, than nhẹ một tiếng nói.
 
Tuy rằng nàng than nhẹ dường như muốn nói không hài lòng lắm với bản thân mình, nhưng bên trong giọng nói lại che dấu không được có một tia đắc ý. Hạ Ngôn tự nhiên có thể nghe ra được.
 
Điều này cũng khó trách, nàng cũng chỉ mới mười lăm tuổi mà đã có thành tựu như vậy, nàng có cái vốn để kiêu ngạo. Vừa rồi nàng phát huy ra uy lực võ kỹ, cũng không sai biệt lắm khoảng chừng tám mươi lăm độ. So với biểu hiện của Tịch Thu Thủy, như vậy là nàng đã phi thường khiêm tốn rồi.
 
- Nói như vậy, Ngữ Yên tiểu thư đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch, cũng đã có thời gian một năm lẻ ba tháng rồi à!
 
Hạ Ngôn cười cười nói.
 
Nếu nói như vậy, hẳn là trước khi tới mười bốn tuổi, Vương Ngữ Yên đã đả thông một trăm lẻ tám đường kinh mạch rồi.
 
Vương Ngữ Yên mắt hạnh trợn tròn xoe, nhìn Hạ Ngôn, rồi sau đó cười khanh khách nói:
 
- Hạ công tử quả nhiên thật thông minh.
 
Hạ Tử Hân nghe Hạ Ngôn cùng Vương Ngữ Yên hai người đối thoại, đôi mắt đẹp chuyển động. Nàng cũng không xen vào, lặng lẽ đè ép nỗi khiếp sợ trong lòng xuống. Nàng biết rằng mình so sánh về phương diện thiên phú với Vương Ngữ Yên, quả thật chênh lệch không hề nhỏ.
 
- Tiểu tử Tịch gia, còn có con gái của Vương gia này thực lực cũng không tệ, phát huy ra uy lực võ kỹ đều đạt tới tám mươi lăm độ.
 
Một gã Chấp sự Thánh đường so ra trẻ tuổi nhất gật gật đầu nói.
 
- Ừ! Tương lai hai người này đều có hy vọng trở thành Linh sư nha!
 
Lưu Hiên hội trưởng Phòng đấu giá ở thành Ngọc Thủy, cũng gật đầu nói.
 
- Đến lượt tiểu tử Hạ Ngôn này diễn luyện!
 
Hồng Phi trầm giọng nói.
 
Tất cả mọi người chuyển ánh mắt nhìn về phía Hồng Phi, đều có chút kinh ngạc. Dường như Hồng Phi chỉ đang chờ mong Hạ Ngôn diễn luyện, hắn xem tiểu tử Tịch gia cùng con gái Vương gia biểu hiện như thế, vậy mà không có bình luận một câu nào.
 
Nguồn: truyenyy.com/doc-truyen/linh-la-gioi/chuong-61/


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận