Luyện Kim Cuồng Triều Chương 197 : Tiến Cung (3).

Luyện Kim Cuồng Triều
Tác giả: Lam Lĩnh Tiếu Tiếu Sinh

Chương 197: Tiến Cung (3).

Dịch: Linhnhi
Nguồn: Vip.vandan
Đả tự: shusakumaster - LBS

Nếu có thể thì nàng hy vọng mình có thể đi theo là tốt nhất, chẳng qua bây giờ Hoàng Đế chỉ muốn gặp Diệp Lãng mà thôi, mà đây cùng là chuyện nàng khó hiểu, vì sao muốn gặp riêng hắn?
Chuyện này Lãnh Huyết Thất chỉ có thể chờ Diệp Lãng trở về mới biết, mà trước đó nàng chỉ có thể đoán trong lòng mà thôi.

Tới hoàng cung, Lãnh Huyết Thất lại phân phó Diệp Lãng hai người một lần, sau đó chia tay, đi tìm công chúa vương tử, mà Diệp Lãng tự nhiên lẩy danh nghĩa của khôi lỗi thiếu nữ lần đầu tiên đi vào trái tim của Chu Tước Đế Quốc - Chu Tước hoàng cung,

Chu Tước hoàng cung, tên là Chu Tước tự nhiên sẽ có rất nhiều Chu Tước dấu hiệu, tỷ như đồ án trên đại môn, còn có nóc nhà, cửa sổ vân vân, nơi nơi có thể nhìn thấy. Bất quá tuy rằng tùv ý có thể nhìn thấy nhưng đều khác nhau, có đặc sắc của riêng mình, sẽ không để cho người khác có cảm giác tùy tiện



So với hoàng cung của Tường Không Đế Quốc thì ở đây nhỏ hơn một chút nhưng nhiều hơn một phần linh khí bởi vì người thiết kế bố cục cho của Chu Tước hoàng cung là một kiến trúc truyền kỳ, là nhất đại tông sư của Chu Tước Đế Quốc, kiến trúc của hắn đã bị rất nhiều người truy đuổi, bất quả hắn lại chỉ hoạt động tại Chu Tước Đế Quốc, chưa bao giờ thiết kể cho quốc gia khác.

Lúc trước, Tường Không Đế Quốc và Ngã Lạp Đế Quốc cũng từng mời qua kiến trúc sư này, bất quá đều bị hắn cự tuyệt cả.

Mà Chu Tước hoàng cung này lại là công trình mà kiến trúc này dốc hết tâm huyểt, tự nhiên càng không giống bình thường, linh khí bức người!
Khó trách mỗi đời Hoàng Đế của Chu Tước Đế Quốc đều thực xuất sắc, dưới cái hoàn cảnh như vậy thì dù là người thường cũng trở nên khôn khéo mười phần, vì thể có thể nói hoàn cảnh nơi ở ảnh hưởng đến một người rất nhiều!
Có lẽ đây chính là phong thủy thuật mà người Trung Quốc thường nói mà Diệp Lãng cũng hiểu sơ sơ về cái này vì trong kỳ môn độn giáp cũng có một ít tri thức phương diện này.

"Lôi Đế tiểu thư, mời đi bên này, Hoàng Thượng còn đang thượng triều, trước mời ngài chờ ở Mạnh Thường Điện một lát!" Quan viên Chu Tước kia dẫn theo khôi lỗi thiếu nữ đi về phía Mạnh Thường Điện, đây là cung điện Chu Tước Hoàng Đế dùng để nghênh đón khách quý, Lôi Đế tiểu thư bây giờ là một thượng khách, cao nhất chi khách!
Cái này từ cấp bậc lễ nghĩa mà Chu Tước đối đãi với nàng là có thể thấy.

"Trước tiên mời ngài dùng trà!" ở trong Mạnh Thường Điện, trước mặt Lôi Đế tiểu thư có không ít điểm tâm trà quả, còn có hương trà nữa, những thứ này là hàng thượng thừa mà người bình thường không thế hưởng thụ tới được.

"Cám ơn, ta sẽ tự mình tới." Lôi Đế tiểu thư chậm rãi nói, ngồi một bên không hề động tay.

Nói nhảm, nàng có thể ăn gì sao? Nàng chỉ là một con rối mà thôi! Lúc sau thị nữ và quan viên bên cạnh vẫn thấy Lôi Đế tiểu thư không nhúc nhích, vẫn ngồi một cách rất đoan chính, vẫn duy trì tư thế này.

Trong mắt bọn họ cảm giác Lôi Đế tiểu thư rất có lễ giáo, cho dù là công chúa cũng mình cũng ít nhiều sẽ động đậy một chút, không thể giống như Lôi Đế tiểu thư này, vẫn bất động duy trì tư thế cao quý tao nhã.


Chỉ là bọn hắn không biết Lôi Đế tiểu thư trước mắt này là một khôi lỗi thiếu nữ, chỉ cần Diệp Lãng không cho nàng cử động thì nàng vĩnh viễn sẽ không động, muốn bảo trì một tư thể là chuyện vô cùng đơn giãn. truyện copy từ tunghoanh.com

Mà lúc này, Diệp Lãng ở trong cái bọc đang thương lượng với Lãnh Huyết Ngũ: "Tiểu Ngũ, thừa dịp người ta chưa tới chúng ta ra ngoài đi bộ một chút." Diệp Lãng dùng hai tay cầm lấy cạnh của cái bọc, mở ra một cái lỗ trên đỉnh bọc, vụng trộm nhìn bên ngoài.

Hắn thấy quan viên và thị nữ ở gần đó mặc dù là hầu hạ một bên nhưng không có nhìn chằm chằm, nếu hắn và Lãnh Huyết Ngũ muốn chuồn ra cũng là chuyện rất đơn giãn, không để người khác chú ý tới.

"Ngươi ở yên một hồi đi, dù sao ở đây cũng là Chu Tước hoàng cung- cao thủ ở trong không có ít hơn Lãnh Huyết Tổ, rất có thể sẽ phát hiện ra chúng ta! Có khi ở đây cũng có cao thủ nữa!" Lãnh Huyết Ngũ nằm ở trong, có chút lười nhác nói.

Bây giờ nàng sẽ không điên cùng Diệp Lãng, lúc này là lúc làm chính sự!
"Đâu? Không bằng chúng ta lén lút thử xem." Diệp Lãng lấy ra một cái cung: "Tiểu Ngũ, lại đây giúp ta với!"
Kích thước cái cung này là để cho người thường sử dụng, bây giờ một mình Diệp Lãng rất khó kéo được nó, mà cung này mặc dù là một món đồ chơi trước đây của Diệp Lãng nhưng uy lực cũng không hề nhỏ.

Cung này là một vật phẩm luyện kim thuật, hơn nữa Diệp Lãng còn kết họp với một đống luyện kim viên đạn, nhưng viên đạnnày có thể so với lựu đạn nên cho rằng nó là vũ khí cũng không oan chút nào.

"... Ngươi đừng làm loạn, nếu tạc nơi này thì nhất định bọn họ sẽ điều tra, ngươi muốn thử cũng phải tìm chỗ yên tĩnh một chút, uy lực nhỏ một chút chứ..." Thực rõ ràng Lãnh Huyết Ngũ từng nhìn thấy uy lực của cái cung này mới có thể hiểu biết như vậy.
Lần đó Lãnh Huyết Ngũ trợn mắt há hốc mồn nhìn Diệp Lãng, hơn nữa còn đưa ra yêu cầu là nàng muốn cái cung này!
Chẳng qua với Diệp Lãng mà nói, cây cung là trước kia hắn làm, có giá trị kỷ niệm cao, bất quá cũng có thể làm một cây cung cùng loại cho nàng
Vậy thứ đó ở đâu?
Lãnh Huyết Ngũ còn chưa thu được, hỏi Diệp Lãng, Diệp Lãng nói đang trong giai đoạn nghiên cứu phát triển, khi nào hoàn thành xong sẽ nói cho nàng hay
Hắn còn nói một câu, sẽ đưa cho ngươi, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi
Đúng vậy, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, 20 năm sau ngươi có thể đưa cho ta được mà, dù sao ngươi cũng không nói rõ là khi nào. Lãnh Huyết Ngũ thực bất bất đắc dĩ với Diệp Lãng, nhưng cũng không có biện pháp gì
“Ừ, vậy thì không dùng cái đó, dùng cái này vậy!” Diệp Lãng lấy ra một cái cung nhỏ hơn
“Ngươi dung cái này với cái trước thì có gì khác nahu, ngươi ngồi I, không nhúc nhích cho ta, tin rằng Hoàng Thượng rất nhanh sẽ tới, ngươi chuẩn bị một chút, đến lúc đó đừng thất lễ’ Lãnh Huyết Ngũ gõ đầu Diệp Lãng một cái
“Hoàng THượng ta thấy hoài rồi, không có gì cả.” Diệp Lãng không thèm để ý nói, sau đó vụng trộm đi ra ngoài, mà lúc này Lãnh Huyết Ngũ muốn bắt hắn lại cũng không kịp rồi
“Tiểu ngu ngốc, ngươi muốn đi đâu?” Lãnh Huyết Ngũ cũng chỉ có thể đi cùng ra ngoài
“Ta đi lấy chút thức ăn, thoạt nhìn hương vị rất tốt” Diệp Lãng nói, sau đó leo qua người khôi lỗi thiếu nữ, hướng về phía bàn, chuẩn bị lấy mấy thứ trên đó
Nói thế nào cũng là hoàng gia mỹ thực, hẳn sẽ không kém, mà bây giờ Diệp Lãng lại nhàn rỗi không có việc gì, vậy sẽ rất dễ dàng bị mỹ thực mê hoặc mà quên những chuyện khác.
“Tiểu ngu ngốc nhà ngươi, ngươi như vậy sẽ bị người khác phát hiện” Lãnh Huyết Ngũ bắt được Diệp Lãng, không cho hắn chạy trên người khôi lỗi thiếu nữ, như vậy ít ra sẽ bí mật hơn một chút
“Sẽ không, ta sẽ rất cẩn thận” Diệp Lãng tránh thoát khỏi Lãnh Huyết Ngũ, sau đó chạy tới, quang minh chính đại chạy tới
“ … Như vậy cũng gọi là cẩn thẩn? Ngươi cẩn thận để người khác bắt lấy sao?”

Nguồn: tunghoanh.com/luyen-kim-cuong-trieu/chuong-197-xO1aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận