Mị Ảnh Chương 1085

 
Tay Nghệ Phong chạm tới ngực đối phương, tại đối phương cũng oanh một quyền tới ngực hắn, lập tức thi triển thuấn di tránh ra, thân ảnh hóa thành một đạo tàn ảnh, chớp mắt liền bay nhanh về phía xa, phát huy tốc độ tới mức tận cùng, chỉ khoảng thời gian nửa khắc đã chui vào trong một cánh rừng cách đó không xa, biến mất trong tầm nhìn mọi người.

 

 
Thiết trưởng lão vừa định đuổi tới, thế nhưng một thanh âm vang lên giữa không trung, thanh âm khiến màng tai hắn rung động cực mạnh, sắc mặt Thiết trưởng lão đại biến, kình khí trùng kích tới khiến sắc mặt hắn trắng bệch, đấu khí lập tức tuôn ra tạo thành một tấm giáp đấu khí chặn trước người, hóa thành một đạo ảnh tử chạy nhanh về phía xa.

 

 
Thế nhưng, dù hắn chạy trốn nhanh như vậy, kình khí bạo phát vẫn hung hăng quất lên người hắn, nguyên bản y phục trên người đều bị xé rách trong nháy mắt, kình khí xẹt qua da thịt tạo thành từng vệt máu xuất hiện trên lưng Thiết trưởng lão, điều này khiến tốc độ Thiết trưởng lão một lần nữa tăng mạnh lên.



 

 
Động tĩnh như sấm sét khiến trong lòng Thiết trưởng lão dâng lên cảm giác kinh sợ, tựa hồ Thiết trưởng lão đã suy đoán được tình huống hiện tại phía sau thế nào.

 

 
Lúc này, tại chỗ Nghệ Phong và Tiễn trưởng lão vừa tranh đấu, một đạo nấm vân kinh khủng dựng lên tới trời, toàn bộ mặt đất hơi rung động, từng khối hư không bị trùng kích tới sụp đổ.

 

 
Thiết trưởng lão chạy trốn tới một chỗ cực xa, lúc này mới dám quay đầu nhìn lại phía giữa sân, chỉ thấy khu vực đó, ngoại trừ lực lượng cuồng bạo chỉ còn lực lượng cuồng bạo, hủy diệt hết tất cả mọi thứ có thể hủy diệt.

 

 
- Tiễn trưởng lão!

 

 
Thiết trưởng lão khàn giọng điên cuồng hét lên. Tiễn trưởng lão vốn đã trọng thương, sao có thể chống lại cỗ lực lượng như vậy? Tựa hồ Thiết trưởng lão có chút minh bạch rồi, vì sao đối phương mỗi một lần đều muốn đối phó Tiễn trưởng lão, thâm chí không tiếc thi triển thuấn di nhiều lần, nguyên lai là vì một chiêu tất sát này. Thế nhưng, lẽ nào hắn thực sự không bị hạn chế một chiêu này sao? Có thể liên tục thi triển?

 

 
Thiết trưởng lão nhìn về phía rừng cây Nghệ Phong mới thi triển thuấn di trốn vào, sắc mặt hắn âm trầm vô cùng, thật không ngờ khi đối phương thi triển chiêu thức như vậy, cư nhiên còn có đủ lực lượng trốn chạy cực nhanh.

 

 
Thiết trưởng lão gắt gao nhìn chằm chằm giữa sân, trong lòng không nhịn được trầm xuống, không còn ôm chút hi vọng Tiễn trưởng lão có thể còn sống được. Coi như một Tôn cấp bình thường cũng không tiếp nổi một chiêu này, huống chi là Tiễn trưởng lão nguyên bản đã trọng thương.

 

 
Phụt…

 

 
Đúng như Thiết trưởng lão suy đoán, theo từng tiếng hộc máu vang lên, một đạo bóng ảnh từ giữa trung tâm bị hất bay lên, lưu lại thành một phiến huyết ảnh.

 

 
Oanh!

 

 
Bóng người hung hăng rơi từ trên hư không đập xuống mặt đất, mạnh mẽ tạo thành một hố sâu lớn tới vài thước. Thiết trưởng lão hoảng hốt, thân ảnh biến ảo, trong nháy mắt đã tới trong hố sâu.

 

 
- Tiễn trưởng lão!

 

 
Thiết trưởng lão tới bên người Tiễn trưởng lão, lúc này Tiễn trưởng lão đã thành huyết nhục không rõ ràng, ngực bị đánh nát bấy, hai cánh tay hoàn toàn hóa thành huyết nhục biến mất, trên người Tiễn trưởng lão trừ bỏ máu chảy ra cuồn cuộn cũng chỉ toàn là máu, không còn một tia sinh khí.

 

 
Thiết trưởng lão hít sâu một ngụm lương khí, không dám tin tưởng nhìn một màn này, trong mắt tràn đầy khiếp sợ, sắc mặt thành một mảnh trắng bệch. Nhìn những vết rách lan tràn kéo dài trên mặt đất giống như ngày diệt thế, lại thêm một vị Tôn cấp không còn sinh khí ngay trước mặt, thân thể Thiết trưởng lão mạnh mẽ run lên, nếu như một chiêu vừa rồi của đối phương đánh tới ngực hắn, sợ rằng cũng chẳng được khá hơn.

 

 
Gắt gao đè xuống trái tim vì kinh sợ mà điên cuồng nhảy loạn trong lồng ngực, Thiết trưởng lão đưa mắt nhìn về phía rừng cây xa xa, đã sớm không còn thấy khí tức đối phương đâu nữa.

 

 
- Hắn cư nhiên bằng thực lực một người, tàn sát vô số đệ tử Kim Ưng Tông, thậm chí ngay cả Tôn cấp cũng bị chém giết một người. Trời ạ, đây là Tôn cấp a, là tồn tại người bình thường chỉ có thể nhìn lên cả đời, cư nhiên bị đối phương chém giết đi mất.

 

 
Trái tim Thiết trưởng lão đập loạn thật lâu không yên, ngày trước tại Nam đế quốc, đối phương cũng chỉ khiến ba vị Tôn cấp thương nặng, thế nhưng cũng không thể chém giết được ai. Hiện tại, chuyện này lại phát sinh trên người Kim Ưng Tông, giữa thương nặng và bị chém giết có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau, nếu chỉ thương nặng mà nói, đại thể có cơ hội khôi phục lại, thế nhưng nếu bị chém giết là mất đi hẳn, một Tôn cấp ngã xuống, cho dù là Kim Ưng Tông cũng phải rúng động.

 

 
Trước đây Nghệ Phong bằng vào việc đánh thương nặng ba Tôn cấp, từ đó có thể được một vài Tôn cấp đối đãi như ngang hàng. Thế nhưng, nếu như chuyện chém giết Tôn cấp này được truyền ra, sợ rằng những Tôn cấp bình thường không chỉ đối đãi ngang hàng, thậm chí còn là kinh sợ với hắn.

 

 
Ít nhất, trong lòng Thiết trưởng lão hiện tại tràn đầy kinh sợ, nhớ tới uy thế một chiêu vừa rồi, hắn không dấy lên nổi một tia chiến ý tiếp tục tái chiến với đối phương.

 

 
- Tôn cấp a, ngã xuống chính là Tôn cấp a. Cho dù thu được thánh quả thì sao, thánh quả có thể bù đắp được tổn thất Tôn cấp sao?

 

 
Trên mặt Thiết trưởng lão lộ vẻ cười khổ, hắn hầu như đã nghĩ tới thần thái nổi giận của tông chủ.

 

 
- Rốt cuộc Kim Ưng Tông chọc phải tiểu tử này từ khi nào, cư nhiên khiến đối phương liều lĩnh muốn chém giết Tôn cấp, hết lần này tới lần khác, hắn đã làm được rồi.

 

 
Thiết trưởng lão nhìn thoáng qua Tiễn trưởng lão đã thành huyết nhục không rõ ràng, trong lòng phát lạnh, đối phương dùng thực lực Vương cấp là có thể chém giết Tôn cấp, vậy nếu như hắn đạt được Tôn cấp thì sao? Nghĩ vậy, Thiết trưởng lão không dám tưởng tượng thêm.

 

 
- Người này không thể lưu!

 

 
Thiết trưởng lão cắn răng, trong mắt mười phần sát ý, thế nhưng cũng không dám truy đuổi theo.

 

 



 

 
Nghệ Phong chui vào trong rừng, lúc này hư thoát rất nặng, lần này thi triển Phệ Linh Nộ Bạo hầu như tiêu hao của hắn chín thành lực lượng, một thành lực lượng cuối cùng, cũng vì thi triển thuấn di tiêu hao hết, nếu không phải trước đó đã nuốt xuống mấy viên đan dược, sợ rằng khí lực chạy trốn cũng không còn.

 

 
Lần này, Nghệ Phong không có bảo lưu, để chém giết được Tôn cấp, hắn hoàn toàn vận dụng hai viên Phệ Châu. Nghệ Phong có chút may mắn, may là đối phương không đuổi qua đây, bằng không lấy trạng thái hiện tại của hắn, muốn đối kháng một Tôn cấp không thể nghi ngờ là nằm mộng.

 

 
Nhớ tới Phệ Linh Nộ Bạo đánh trúng ngực Tiễn trưởng lão, khóe miệng Nghệ Phong cũng lộ vẻ mỉm cười, toàn lực thi triển Phệ Linh Nộ Bạo, đối phương tuyệt đối không thể chống đỡ, đặc biệt còn kích trúng lên ngực, tại thời điểm đối phương ở thời kỳ toàn thịnh may ra còn chống đỡ được một chút, thế nhưng hắn lại bị thương nặng, chỉ có một đường chết. Đối với Phệ Linh Nộ Bạo, Nghệ Phong có lòng tin tuyệt đối.

 

 
- Đáng tiếc a, công kích Phệ Linh Nộ Bạo đều tập trung toàn bộ trên người Tiễn trưởng lão, bằng không có thêm một Tôn cấp bị thương, bản thiếu không ngại giết thêm một người.

 

 
Nghệ Phong thở dài một hơi, cũng biết chuyện này rất ít khả năng. Khi đó Thiết trưởng lão vẫn cách bọn họ một đoạn, hơn nữa tốc độ Tôn cấp không bình thường, có thể chỉ khiến đối phương chịu chút phiền toái nhỏ, thế nhưng muốn đối phương trọng thương là không quá hiện thực.

 

 
- Lúc này đệ tử toàn quân Kim Ưng Tông đều bị diệt, Tôn cấp ngã xuống một người, chuyện tình này sợ là sẽ lan truyền khắp sơn mạch. Hiện tại coi như hung hăng tát mạnh một cái lên mặt mũi Kim Ưng Tông, ngã xuống một Tôn cấp, coi nhưKim Ưng Tông cũng sẽ đau xót không thôi!

 

 
Khóe miệng Nghệ Phong hiện lên vẻ dữ tợn.

 

 
- Các ngươi yên tâm, bản thiếu sẽ chậm rãi cho các ngươi nếm mùi đau khổ.

 

 
- Có điều, cũng không thể ngây người ở đây, nên nhanh chóng trở về đế quốc Trạm Lam thôi. Kim Ưng Tông sợ rằng đã ôm lòng giết ta bằng được.

 

 
Trong lòng Nghệ Phong cũng rất minh bạch, đoạt hai thánh quả của đối phương, chém giết Tôn cấp bọn họ, lúc này sợ rằng bọn họ đang hận không thể rút gân lột da hắn, tiếp theo nếu như bị đối phương dẫn người đến, tất nhiên rơi vào sát cục.

 

 
Tuy rằng Nghệ Phong muốn tiếp tục chém giết thêm một Tôn cấp, thế nhưng cũng biết thực lực mình muốn chém giết Tôn cấp, trừ phi là liên tục không ngừng vận dụng Phệ Linh Nộ Bạo, bằng không độ khó là quá lớn, khó giải quyết được đối phương trong thời gian ngắn, bằng không đợi hắn sẽ là kết cục bị vây công, không chỉ có Kim Ưng Tông, còn có những Tôn cấp khác, dù sao lực dụ hoặc của thánh quả cũng không thấp.

 

 
Cảm giác cừu hận trong lòng được phát tiết chút điểm, lúc này Nghệ Phong ngồi xếp bằng xuống, thôn phệ năng lượng trong hư không, khôi phục đấu khí.

 

 
Từ khi dung hợp hai viên Phệ Châu, tốc độ khôi phục của Nghệ Phong cũng đạt tới trình độ kinh người, bằng không cũng không có khả năng đuổi theo Tiễn trưởng lão nhanh như vậy. Tại lúc Nghệ Phong toàn lực vận chuyển Lăng Thần Quyết và phối hợp Phệ Châu thôn phệ năng lượng, linh khí từ bốn phía cũng lấy tốc độ có thể thấy được đổ vào cơ thể hắn.

 

 
Liên tục chiến đấu, Nghệ Phong đồng dạng cảm giác được đấu khí trong cơ thể đề cao hơn thấy rõ, có điều cách thời điểm trùng kích Tôn cấp còn một đoạn rất xa. Chỉ là, Nghệ Phong tự tin lấy tốc độ tự vận hành của Lăng Thần Quyết hiện tại, không bao lâu nữa liền có thể trùng kích Tôn cấp, về phần có trùng kích thành công hay không, điều này Nghệ Phong cũng không dám bảo chứng. Vương cấp và Tôn cấp, khác nhau bên trong là cả một trời một vực, so với Vương cấp và Tướng cấp càng kinh khủng hơn nhiều. Ngày trước Nghệ Phong đột phá Vương cấp là nhờ Phệ Châu mới thành công, lúc này không có thứ bảo vật nghịch thiên như Phệ Châu nữa, nếu muốn đột phá, sợ không có kỳ ngộ nhất định, xác suất thành công cũng không cao.

 

 
- Xem ra, khi trở về, còn phải hỏi lão đầu tử một chút, có biện pháp nào có thể đột phá, bằng không đối mặt với Kim Ưng Tông truy sát, sợ là rất phiền phức.

 

 
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, có lão đầu tử biến thái, hẳn là có thể vạch ra một biện pháp thích hợp nhất cho hắn.

 

 


 

 
Nghệ Phong ở trong sơn mạch khôi phục lại, hăn cũng không biết chuyện mình chém giết một Tôn cấp khiến người khác oanh động cỡ nào, hầu như khi mọi người đều biết được Kim Ưng Tông đã ngã xuống một Tôn cấp, biểu tình phong phú mười phần.

 

 
Đặc biệt, khi biết được người chém giết chính là thiếu niên trước đó đã đại náo Nam đế quốc, tin tức này lập tức như một cơn lốc lan tỏa từ trung tâm sơn mạch cho tới các vùng lân cận.

 

 
- Các ngươi có nghe nói không? Thiếu niên gọi là Nghệ Phong kia, chém giết Tôn cấp của Kim Ưng Tông rồi!

 

 
- Châc chậc, hắn mẹ nó quá ngưu bức rồi, nghe nói thiếu niên kia mới có thực lực Vương cấp. Mẹ nó, khi nào Vương cấp đã có thể chém giết được Tôn cấp rồi?

 

 
- Tiểu tử này thực quá biến thái, không chỉ là cướp đoạt thánh quả, hơn nữa còn giết đi đệ tử và Tôn cấp của đối phương, chậc chậc, lần này Kim Ưng Tông mất hết mặt mũi rồi.

 

 
- Trước đây ta còn tưởng rằng chuyện tình tại Nam đế quốc chỉ là lời khuếch đại, hiện tại rốt cục đã tin rồi. Tôn cấp a, là Tôn cấp đó, chỉ phất tay liền giết chết chúng ta rồi, tồn tại như vậy cư nhiên có thể bị một Vương cấp giết chết.

 

 
- Khụ, thực sự là một tên biến thái, ta còn chưa từng nghe nói qua, Vương cấp có thể chém giết Tôn cấp. Chẳng lẽ kiến thức ta quá nông cạn rồi?

 

 


 

 
Đạo đạo những tiếng nghị luận không ngừng vang lên, thỉnh thoảng truyền tới trong tai những võ giả đang đánh chủ ý tới Nghệ Phong, trong lòng cả đám hơi hoảng hốt, sau khi xác nhận tin này là thực, đa phần võ giả đều bỏ đi tâm tư trong lòng. Nguyên bản còn tưởng đối phương trẻ tuổi khi dễ được, nguyên lai người ta chân chính là một lão hổ a.

 

 
- Kháo, may là không đụng tới tiểu tử này, bằng không sợ cũng sẽ có kết quả giống như Kim Ưng Tông.

 

Nguồn: tunghoanh.com/mi-anh/chuong-1085-V3Oaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận