Chương 1264: Ám vực.
Ám vực, tọa lạc tại phía đông Thánh thành, là một không gian cực kỳ khổng lồ, ngay sát biên giới Thánh thành. Tuy rằng Thánh thành chỉ có thể so sánh với một quốc gia, nhưng toàn bộ không gian lại to lớn đến thần kỳ. Bên trong không gian này, cũng tràn ngập hung hiểm, ma thú cùng Mị nhiều vô số kế. Mà Ám vực là một địa phương đặc thù bên trong Thánh thành. Võ giả không đạt tới Tôn cấp, tuyệt đối không dám tiến vào bên trong. Ám vực kéo dài tới vài vạn dặm, toàn bộ Ám vực là do vô số đại năng Thánh cấp Viễn cổ giả sáng tạo ra. Bên trong Ám vực tồn tại đủ loại hung thú, hơn nữa ánh mặt trời cũng không thể chiếu vào, toàn bộ không gian tràn ngập âm hàn cùng lệ khí. Bởi vì truyền thừa từ thời viễn cổ, bên trong Ám vực, không thiếu hung thú viễn cổ đẳng cấp ngang hàng với ma thú, thậm chí hung thú viễn cổ còn mạnh hơn vài phần so với ma thú. Theo lời giải thích của Lý Liên, bên trong Ám vực có không ít Hung thú viễn cổ có thể hóa hình. Loại hung thú này đã có thể nghịch thiên, hung thú đạt tới trình độ này, trừ phi là Thánh lão, hoặc là cung chủ bát tinh cửu tinh ra tay, bằng không tuyệt đối không có khả năng chiến thắng.
Nghệ Phong không rõ hung thú hóa thành hình người cưỡng hãn đến mức nào. Nhưng chỉ cần việc chúng có thể hóa thành hình người đã có thể chứng minh chúng cường hãn đến cỡ nào. Toàn bộ Thánh thành không biết trải qua bao nhiêu năm truyền thừa. Bên trong Thánh thành, khắp nơi đều có thể cất dấu bảo tàng. Năm đó Đại năng viễn cổ có lẽ không coi trọng một vài thứ, tùy ý vứt ở khắp nơi. Mà tới bây giờ, những vật kia xác thực có sức hấp dẫn cực lớn. Ví dụ như , bên trong Thánh thành có không ít dược liệu trân quý đã tuyệt tích. Mang ra bên ngoài tuyệt đối có thể bán với giá trên trời. Mà dựa theo lời của Lý Liên, một vài đan dược tại thời viễn cổ tùy ý có thể thấy được bên trong Thánh thành.
Những lời này của Lý Liên khiến Nghệ Phong líu lưỡi. Đồng thời minh bạch vì sao Thánh thành có nhiều cường giả như thế. Đan dược không thiếu, công pháp không thiếu cho dù là người bình thường cũng có thể tu luyện đến Vương cấp. Đối với Thánh thành, Nghệ Phong hoàn toàn mù tịt. Cho dù Lý Liên giải thích rất nhiều, nhưng những thứ hắn biết được cũng chỉ giống như là một sợi lông của chín con trâu, Nghệ Phong cũng biết bên trong Thánh thành, có một vài địa phương có thể dò xét, nói không chừng tại những địa phương này có thể tìm thấy bảo tàng mà khiến người ta cả đời được lợi. Mà Ám vực chính là địa phương ẩn chứa nhiều bảo tàng nhất.
Nghệ Phong không biết trong đó có những thứ gì, nhưng ngay cả Ly Thủy cũng phải mời võ giả đồng hành, không dám một mình tiến vào đã có thể thấy được bên trong hung hiểm đến cỡ nào. Bát quá, Nghệ phong suy nghĩ một chút cuối cùng vẫn đáp ứng, cũng không phải bởi vì theo như lời Ly Thủy bên trong có thể tìm được bảo vật hữu ích với Quân cấp, mà bởi vì hắn muốn tìm hiểu sâu hơn về Thánh thành. Muốn nhìn một chút cái không gian do vô số Đại Năng Giả của Viễn Cổ Thánh tông sáng tạo ra này, đến tột cùng cường hãn đến trình độ nào.
Nghệ Phong quay trở lại Nghệ cung ngây người ba ngày, tin tức hắn một lần hành động đem tinh cấp cung điện tăng lên đến tam tinh đã truyền khắp khu vực này. Bởi vì như thế, không ngừng có người thỉnh cầu gia nhập vào trong cung điện. Đối với tình huống này, Lý Liên cực kỳ cao hứng bắt tay vào thu nhận người, chỉ có điểu thời điểm hỏi thăm ý kiến Nghệ Phong về việc tuyển nhận người, điều kiện Nghệ Phong định ra cực cao, cao đến mức ngay cả Lý Liên cũng cảm thấy có chút hà khắc, bất quá một câu "Quý tại tinh không quý tại đa" của Nghệ Phong khiến Lý Liên chỉ có thể dựa theo ý của hắn mà làm việc.
Mà trong ba ngày này, ngoại trừ việc làm quen với năng lượng không gian lĩnh ngộ không lâu ra, đại đa số thời gian đều sử dụng vào việc luyện chế đan dược. Bên trong Thánh thành cũng không thiếu hụt dược liệu, với đẳng cấp tam tinh của hắn, có quyền hạn tiếp xúc với rất nhiều loại đan dược cao giai. Những dược liệu này ngay cả đan dược thất giai cũng có thể luyện chế ra.
Đương nhiên, những dược liệu cao giai này cũng không phải cho không. Bất quá, chuyện này cũng không thể làm khó Nghệ Phong, Nghệ Phong chỉ cần luyện chế vài viên đan dược là đủ đổi được vài lần dược liệu. Với trình độ y sư của hắn, tốc độ luyện chế đan dược vô cùng nhanh. Không đến thời gian ba ngày, đan dược luyện chế ra đã nhiều vô số kể. Trong đó không thiếu đan dược thất giai. Chuyện này khiến Nghệ Phong cảm thán nội tình Thánh thành vô cùng thâm sau, đồng thời cũng không khỏi có chút cao hứng. Nếu những đan dược này lọt vào thế tục, quả thực có thể khiến thiên hạ điên cuồng. Đương nhiên, trước kia, Nghệ Phong tuyệt đối không dám tưởng tượng có thể tìm được nhiều dược liệu luyện chế đến như vậy. Hiện tại, Nghệ Phong đã hiểu rõ, vì cái gì lúc trước tam trưởng lão dạy hắn y sư, vứt cho hắn đủ loại dược liệu mà không đau lòng chút nào, thì ra là phía sau có được một nguồn dược liệu lớn đến như vậy.
Nghệ Phong chỉ lưu lại một bộ phận đan dược luyện chế ra, còn đâu ném hết cho Lý Liên, bảo hắn phân phối cho những người còn lại trong cung điện. Lý Liên nhìn qua đống đan dược, hai mặt trợn trừng. Hắn chưa từng nhìn thấy qua nhiều đan dược như vậy, hơn nữa không có một viên nào thấp hơn ngũ giai.
- Thiếu gia... Ngài... Ngài... là y sư bát giai?
Lý Liên cảm thấy có chút miệng đắng lưỡi khô. Nghệ Phong khẽ gật đầu.
- Về sau, không cần dùng đan dược dưới bát cấp. Dùng phần đan dược này đổi lấy tài nguyên trong Thánh thành, ta sẽ giúp mọi người luyện chế. Bất quá, ngoại trừ đan dược trợ giúp ổn định cảnh giới, tinh thuần đấu khí... Còn lại đan dược đề thăng thực lực, mọi người nên sử dụng ít thôi. Đặc biệt là thúc, Lý Liên, căn cơ của thúc coi như là vững chắc, chỉ cần thúc lĩnh ngộ năng lượng không gian, cũng không phải là không có cơ hội tiến vào Quân cấp.
Lý Liên có chút hưng phấn gật đầu, đáy lòng cũng minh bạch, vì sao Nghệ Phong lại yêu cầu căn cơ khi lựa chọn đệ tử cho cung điện. Thì ra Nghệ Phong không quan tâm tới đẳng cấp của bọn họ, mà là quan tâm tới tương lai cảu bọn họ. Đống đan dược này, tuyệt đại đa số đều sử dụng để ổn định căn cơ, chỉ một bộ phận nhỏ là đan dược đề thăng thực lực, khôi phục đấu khí.
- Thiếu gia, ta sẽ thay ngài phân phó xuống dưới.
Nghệ Phong gật đầu.
- Tuy rằng bên trong Thánh thành có rất nhiều võ giả, nhưng phần lớn đều dựa vào đan dược đề thăng thực lực. Căn cơ cực kỳ nông cạn. Bên trong Thánh thành võ giả đạt tới Tôn cấp không ít, nhưng muốn đạt tới Quân cấp, ta thấy được không có mấy người. Ta không hi vọng cung điện chúng ta cũng như vậy, tuy rằng ta luyện chế ra một ít đan dược đề thăng thực lực, nhưng những đan dược này phải được khống chế nghiêm cẩn. Về phần đan dược ổn định cảnh giới, tinh thuấn đấu khí thì không cần phải khách khí, thứ cung điện của ta không thiếu nhất chính là đan dược.
Lý Liên gật gật đầu, một vị y sư bát giai xác thực là không thiếu đan dược. Trong lòng Lý Liên vô cùng hưng phấn, nếu những người khác trong cung điện biết được Nghệ Phong là y sư bát giai, chắc chắn sẽ càng thêm hưng phấn. Nếu tin tức Nghệ Phong là y sư bát giai truyền ra bên ngoài, chỉ sợ cửa điện sẽ bị người ta đạp đổ.
- Chuyện ta bảo thúc chuẩn bị đến đâu rồi?
Nghệ Phong hỏi Lý Liên.
Lý Liên vội vàng hồi đáp.
- Đã chuẩn bị xong, thiếu gia, ngài thực sự chỉ cần mang theo năm người tiến vào Ám vực sao?
Nghệ Phong gật gật đầu nói.
- Ta chỉ đi xem, năm võ giả Tôn cấp đã đủ rồi. Mang thêm nhiều hơn nữa cũng là vô dụng.
Nghe được lời này, Lý Liên cũng không nói gì thêm, mang theo đống đan dược, khom người hành lễ với Nghệ Phong nói.
- Ta đi an bài chuyện này.