Mị Ảnh Chương 779

Nghệ Phong nguyên tưởng rằng An Dịch tìm hắn có chuyện gì, chỉ là làm cho Nghệ Phong ngoài ý muốn chính là, An Dịch cư nhiên chỉ là mời hắn hội tụ cùng Tam hoàng tử. Đồng thời mời Nghệ Phong làm chứng để hắn cùng Tam hoàng tử đàm phán, An Dịch sợ đến lúc đó hắn ngay cả thổ hoàng đế cũng làm không được.

 

 
Tuy rằng Nghệ Phong thầm nghĩ An Dịch có chút lo lắng nhiều, lấy thế lực hiện tại của hắn, sẽ không ai quá phòng bị hắn, một Thân vương sở hữu đất phong mà thôi. Nghĩ đến ba vị hoàng tử cũng sẽ không quỵt nợ. Dụ hoặc của ngôi vị hoàng đế chẳng lẽ không bằng chuyện phòng bị hắn sao.

 

 
Chỉ là An Dịch nói rằng Tam hoàng tử tìm hắn có chuyện quan trọng muốn thương lượng, Nghệ Phong suy nghĩ một chút vẫn đi cùng An Dịch.



 

 
Nghệ Phong và An Dịch một đường nói chuyện vui vẻ, giống như một chút khúc mắc cũng không có, nếu để cho người bình thường nhìn thấy, nhất định sẽ cho rằng Nghệ Phong và An Dịch là hai huynh đệ.

 

 
An Dịch mang theo Nghệ Phong đi rất xa, đi đến mấy canh giờ, cho tới khi đến một địa phương hẻo lánh, lúc này mới dừng lại.

 

 
Nghệ Phong đối với việc Tam hoàng tử cẩn thận như vậy chỉ cười cười, hắn là một con bài chưa lật của Tam hoàng tử, tự nhiên sợ bại lộ quan hệ giữa hai người.

 

 
Nghệ Phong và An Dịch đi vào một trang viên vắng vẻ, quả nhiên gặp được Tam hoàng tử đang ở trong.

 

 
Tam hoàng tử nhìn thấy Nghệ Phong, cười ha ha đi lên đón:

 

 
- Phong thiếu, ngươi rốt cục cũng tới, ta đợi đã lâu rồi!

 

 
Nghệ Phong hắc hắc cười cười, nhớ tới điên cuồng cùng Tử Âm, Tam hoàng tử đợi lâu cũng không kỳ quái.

 

 
- Hoàng thúc, Phong thiếu, mời ngồi!

 

 
Tam hoàng tử chỉ hai chỗ ngồi bên cạnh, hướng Nghệ Phong và An Dịch nói.

 

 
Nghệ Phong cười cười, ngồi ở đối diện Tam hoàng tử, cười cười nói:

 

 
- Hoàng tử điện hạ nhất phi trùng thiên, hiện tại toàn bộ đế đô nghị luận nhiều nhất chính là hoàng tử điện hạ!

 

 
Tam hoàng tử cười cười, hướng Nghệ Phong nói:

 

 
- Phong thiếu cũng không kém, trên quốc yến cùng phụ hoàng có địa vị ngang nhau, kinh hãi bao nhiêu người a? Chỉ bất quá, hiện tại ta chỉ biết Phong thiếu là Tà Tông của Thánh Tông, thế nhưng lại đối với Tà Tông không biết chút gì.

 

 
Tam hoàng tử nói chuyện này, ánh mắt không tự chủ chuyển dời đến trên người Nghệ Phong, hắn rất muốn Nghệ Phong giải thích một chút, vì sao hắn sở hữu địa vị ngang đế vương.

 

 
Nghệ Phong thấy ánh mắt dò hỏi của Tam hoàng tử, hắn khẽ cười cười, đối với việc Tam hoàng tử có thể hỏi thăm ra Tà Đế là truyền nhân Tà Tông cũng không có gì lạ, thế nhưng vì sao Tà Đế đời đời tương truyền sợ là không biết. Trừ những đại tông môn lâu đời có ghi chép đối với Tà Tông, cho dù là tông môn mới xuất hiện trong Thánh Tông, cũng không biết có Tà Tông tồn tại! Tam hoàng tử làm sao có thể biết được tình huống nội bộ của Tà Tông, nhiều nhất cũng chỉ biết một cái tên gọi mà thôi.

 

 
- Ha ha, nói thật, ta đối với Tà Tông cũng không quá biết rõ!

 

 
Nghệ Phong không có nói sai, hắn thực sự đối với Tà Tông không biết, rất nhiều thứ Lão đầu tử căn bản không nói cho hắn, hiện tại hắn biết về Tà Tông là hắn và Lão đầu tử mà thôi. So với đại tông môn như Tĩnh Vân Tông, Kim Ưng Tông, Nghệ Phong làm Tà Đế là đủ mất mặt, đã một tướng không quân, mà phía trên còn có một Thái thượng hoàng!

 

 
- Ha ha! Phong thiếu nói đùa rồi!

 

 
Tam hoàng tử cười cười, hắn thấy Nghệ Phong nói như vậy, còn tưởng rằng là Nghệ Phong không muốn nói, cũng không hỏi nhiều. Chỉ cần là tên gọi Tà Đế này đã để Tam hoàng tử biết Tà Tông rất kinh khủng.

 

 
Nhớ tới trên quốc yến lần trước, phụ hoàng hắn đối với Nghệ Phong là đãi ngộ ngang nhau, Tam hoàng tử nghĩ từ lúc chào đời tới nay làm chuyện tình thành công nhất, chính là tìm được Nghệ Phong làm minh hữu.

 

 
- Được rồi, hoàng thúc, không biết điều kiện của ta ngươi nghĩ làm sao? Ta nghĩ có hoàng thúc trợ giúp, xác suất thành công của ta nhất định sẽ đề cao hơn nữa!

 

 
Tam hoàng tử quay đầu nhìn về phía An Dịch.

 

 
An Dịch cười cười, ba phải cái nào cũng được nói:

 

 
- Cái kia ta cần suy nghĩ một chút, ngày hôm nay chúng ta không nói chuyện này, Nghệ Phong đế quân, nghe nói ngươi đối với thi từ rất có nghiên cứu, có phải lúc này nên thể hiện một chút hay không?

 

 
Nghệ Phong nghe An Dịch nói, không khỏi nhíu mày, không rõ vì sao An Dịch đột nhiên nói sang chuyện khác, hắn không phải muốn mình đến làm chứng sao?

 

 
- An Dịch Vương gia nói đùa, ta đối với thi từ đâu có nghiên cứu!

 

 
Nghệ Phong tùy ý nói.

 

 
- Lúc trước Nghệ Phong đế quân ở Thi hội, một người đánh bại tứ đại tài tử, ở đế đô lưu truyền rất sôi sục a. Hiện tại sai lại nói không hiểu thi từ?

 

 
An Dịch cười ha ha nói.

 

 
Tam hoàng tử nghe An Dịch nói, hắn cũng nhíu mày, hướng An Dịch nói:

 

 
- Hoàng thúc, chúng ta nên nói chuyện chính sự đi, ta và Phong thiếu không thể ngồi cùng một chỗ quá lâu, rất dễ bại lộ!

 

 
- Không vội không vội!

 

 
An Dịch cười nói:

 

 
- Nơi này rất bí ẩn, không ai biết đến!

 

 
Nghệ Phong và Tam hoàng tử ngơ ngác nhìn nhau, hai người đều nghĩ An Dịch có chút khác thường.

 

 
An Dịch thấy Nghệ Phong và Tam hoàng tử đều hồ nghi nhìn hắn, hắn cười ha ha nói:

 

 
- Làm sao vậy? Được rồi, ta đi nhà xí một chút, các ngươi trò chuyện đi!

 

 

Nghệ Phong và Tam hoàng tử càng cảm thấy cổ quái, thế nhưng không ngăn cản An Dịch, thấy An Dịch rời đi, Nghệ Phong hướng Tam hoàng tử nói:

 

 
- Ngươi tìm ta có chuyện gì?

 

 
- Ta tìm ngươi? An Dịch không phải nói ngươi tìm ta sao?

 

 
Tam hoàng tử kinh ngạc nhìn Nghệ Phong.

 

 
Hai người nói tới đây, đều tự liếc mắt nhìn nhau, đều từ trong mắt đối phương thấy được vẻ kinh ngạc.

 

 
- Chúng ta bị tính kế rồi!

 

 
Nghệ Phong nhìn Tam hoàng tử cười khổ nói.

 

 
Tam hoàng tử đã nhìn không thấy bóng người An Dịch, hắn cũng không khỏi nở nụ cười khổ.

 

 
- Hiện tại làm sao bây giờ? Nghĩ quan hệ chúng ta hợp tác đã bị bại lộ!

 

 
Tam hoàng tử hướng Nghệ Phong nói.

 

 
Nghệ Phong cười nói:

 

 
- Nếu như chỉ là quan hệ hợp tác bị bại lộ, này cũng không có gì, sợ là có người muốn diệt trừ chúng ta.

 

 
Tam hoàng tử sửng sốt, lập tức nhìn Nghệ Phong nói:

 

 
- Sao lại nói vậy?

 

 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, lực nhận biết của hắn đã mơ hồ điều tra ra, những người đang bao vây bên ngoài, chính là muốn diệt trừ bọn họ.

 

 
- Chúng ta bị vây quanh!

 

 
Nghệ Phong chậm rãi nói.

 

 
Tam hoàng tử sửng sốt, lập tức cũng chăm chú nghe một chút, quả nhiên nghe được một tiếng âm hưởng!

 

 
- Hiện tại làm sao bây giờ?

 

 
Tam hoàng tử cũng không ngại nhún nhún vai, hai người cũng thật không ngờ sẽ bị An Dịch lừa gạt.

 

 
- Còn có thể làm sao bây giờ, chỉ có thể mở đường máu mà thôi! Chỉ bất quá không biết bọn họ có bao nhiêu người, lại có bao nhiêu cường giả?

 

 
Nghệ Phong nói.

 

 
Tam hoàng tử gật đầu, hướng Nghệ Phong nói:

 

 
- Nếu muốn bọn họ bí quá hoá liều diệt trừ chúng ta, nhất định nhân số và thực lực đều sẽ không kém. Chúng ta lành ít dữ nhiều!

 

 
Trong mắt Nghệ Phong bắn ra hàn quang nói:

 

 
- Thảo nào An Dịch mang ta và ngươi đến địa phương hẻo lánh như vậy, một là vì mai phục tốt, hai là để chúng ta không thể gọi trợ giúp tới. truyện copy từ tunghoanh.com

 

 
- Nếu như lần này ta có thể đi ra ngoài, nhất định chém giết hắn!

 

 
Trong mắt Tam hoàng tử cũng có chút sát ý sắc bén.

 

 
Nghệ Phong hít sâu một hơi, lập tức nhìn Tam hoàng tử nói:

 

 
- Trước lo cho chúng ta cái đã. Ta phát hiện bên ngoài không dưới nghìn người!

 

 
- Nghìn người?

 

 
Tam hoàng tử kinh hãi, hắn đi tới trước cửa sổ, hơi đẩy cửa sổ ra, quả nhiên thấy nơi nào cũng là người, dày đặc cả một khu rộng lớn, vây trang viện này chật như nêm cối.

 

 
- Hai hoàng huynh của ta thật đúng là hạ tiền vốn! Hừ!

 

 
Tam hoàng tử hừ một tiếng nói.

 

 
Hiện tại Nghệ Phong hầu như có thể ngẫm lại, sợ là An Dịch đã đầu phục hai vị hoàng tử còn lại. Bằng không bọn họ cũng sẽ không bị vây ở đây!

 

 
- Thực lực của ngươi thế nào?

 

 
Nghệ Phong đột nhiên hỏi Tam hoàng tử.

 

 
Tam hoàng tử lắc đầu nói:

 

 
- Dưới tình huống hơn nghìn người vây công, ta tuyệt đối trốn không thoát. Huống chi trong bọn họ nhất định có cường giả!

 

 
Nghệ Phong nghe Tam hoàng tử nói, đầu lông mày hắn cũng hơi nhíu lại, tới trước cửa sổ nhìn ra ngoài, trong lòng Nghệ Phong cũng hơi kinh hãi.

 

Nguồn: tunghoanh.com/mi-anh/chuong-779-8yOaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận