- Gọi cường giả ra đi, ta không muốn lãng phí thời gian trên người đám binh sĩ này!
Nghệ Phong nhàn nhạt nói, ngạo nghễ đứng ở tại chỗ.
Sắc mặt An Dịch âm trầm bất định, một lúc lâu hắn hít sâu một ngụm lương khí, quay qua một phương hướng hô:
- Ba vị huynh đài, nếu người ta đã mời các ngươi, xin mời ra tay đi!
An Dịch nói vừa xong, ba tiếng cười phá lên, chỉ khoảng nửa khắc liền xuất hiện ở bên cạnh An Dịch. Ba người đều ăn mặc cẩm y màu đen, tướng mạo cư nhiên giống nhau như đúc, toàn thân trên dưới có đấu khí màu đen quấn quanh, vừa nhìn là biết không phải thiện nhân.
Nghệ Phong cảm thụ được khí tức trên người của ba người kia, đầu lông mày cũng chăm chú nhăn cùng một chỗ, ba người này cho hắn cảm giác cực kỳ nguy hiểm.
- An Dịch huynh, ta đã nói qua, đối đãi cường giả không nên đưa binh lính bình thường đi chịu chết, thế nhưng ngươi hết lần này tới lần khác không tin, hiện tại thế nào, ha ha!
Một người dẫn đầu trong đó cười ha ha.
- Đại Quỷ huynh nói đùa, ta cũng thật không ngờ hắn sẽ có nhiều đan dược như vậy, nguyên vốn là muốn tiêu hao đấu khí và thể lực đối phương một chút, sau đó chém giết bọn hắn cũng dễ dàng hơn rất nhiều.
- An Dịch huynh, có chúng ta xuất thủ, ngươi còn sợ chém giết không được hai cái tiểu tử Vương Cấp cũng không đến sao?
Tiểu Quỷ trong đó bất mãn hừ một tiếng, hiển nhiên đối với An Dịch hoài nghi rất bất mãn.
An Dịch đối với ba người này tựa hồ rất cố kỵ:
- Sao dám sao dám! Chỉ bất quá hai người này cùng Tướng Cấp bình thường khác nhau, tiểu tử bên trái kia, đã từng một người chiến bốn cường giả Vương Cấp, ta phải cẩn thận đáp lại!
Tam Quỷ nhớ tới biểu hiện vừa rồi của Nghệ Phong, trên mặt cũng hơi có chút cảm giác thận trọng, chỉ là cũng không để ở trong lòng, ba người bọn họ liên thủ giết qua rất nhiều Vương Cấp, lẽ nào ngay cả một Tướng Cấp còn giết không được sao?
- An Dịch huynh yên tâm, ba người chúng ta nhất định chém giết hắn. Chỉ là thù lao chúng ta muốn, ngươi cũng nên chuẩn bị cho tốt.
Đại Quỷ nhìn An Dịch nói.
An Dịch nghe Tam Quỷ nói, sắc mặt hơi co quắp một chút, nhớ tới thù lao của ba người này, hắn nhịn không được thịt đau. Mặc dù đại thể đều là hai vị hoàng tử bỏ ra, thế nhưng Tam Quỷ này lại nhìn trúng một đồ vật của hắn, chỉ rõ muốn thứ đó. An Dịch phải lấy ra nữa!
An Dịch hít sâu một hơi, nếu làm quyết định mặc dù thịt đau, thế nhưng hắn cũng không phải lề mề. Nếu không phải ba người này và hắn là bạn cố tri, coi như là ra những thù lao này mời bọn họ, bọn họ như trước sẽ không ra tay.
- Ba vị huynh đài yên tâm, An Dịch đã chuẩn bị xong rồi, chỉ cần có thể chém giết hai người kia, ta nhất định dâng lên!
Tam Quỷ nghe được những lời này của An Dịch, bọn họ cười ha ha nói:
- Ngươi yên tâm, hai người không đạt được Vương Cấp mà thôi, cho dù kỳ lạ hơn nữa, chúng ta cũng có thể đem hắn chém giết!
Tuy rằng Tam Quỷ kiến thức uy thế mới vừa rồi của Nghệ Phong, thế nhưng không có tự mình cảm thụ, cũng không biết là mạnh bao nhiêu. Huống chi chỉ là một cổ khí thế mà thôi, lẽ nào bọn họ còn có thể sợ sao?
- Như vậy đa tạ, mong ba vị chém giết bọn hắn!
An Dịch chắp tay nói lời cảm tạ, vẫn lo lắng nhắc nhở một câu.
- Hừ!
Ba người hiển nhiên bất mãn đối với việc An Dịch lo lắng như vậy. Chỉ là cũng không nói gì thêm!
An Dịch cũng không nói với Nghệ Phong, gọi một sĩ binh đến hạ mệnh lệnh.
Rất nhanh, đám binh sĩ còn chưa xuất hiện đồng loạt đi ra, cư nhiên còn có ba nghìn người, điều này làm cho hàn quang trong mắt Nghệ Phong và Tam hoàng tử càng đậm hơn, An Dịch thật đúng là hạ tiền vốn, nếu không phải ý thức chiến đấu của Nghệ Phong quá mạnh. Coi như là một Vương cấp cao giai, đối mặt nhiều người như vậy cũng muốn ăn thiệt thòi lớn.
Còn lại đích mấy nghìn người đem Nghệ Phong và đám người An Dịch tầng tầng vây quanh, giữa sân còn lại sáu người An Dịch Nghệ Phong, mà những binh sĩ này lại vây quanh cấu thành trận pháp phòng ngự, cứ như vậy lẳng lặng đứng ở kia.
Nghệ Phong tự nhiên biết An Dịch làm cái gì, hắn là sợ mình chạy trốn. Xem ra An Dịch cũng biết tốc độ hắn rất nhanh, đối với ba người có thể chống đối tốc độ mình cũng không ôm lòng tin. Cho nên mới gọi những binh sĩ này vây quanh, trừ khi là Nghệ Phong có khả năng bay lên trời hay độn địa, bằng không không có khả năng đào tẩu.
Điều này cũng nhìn ra, ngày hôm nay An Dịch là phải giết Nghệ Phong.
Nghệ Phong nhìn đoàn người tầng tầng vây quanh, nhịn không được hừ một tiếng, hắn cũng biết cho dù dựa vào Mị Ảnh thân pháp, cũng không có khả năng chỉ chốc lát đột phá phòng ngự của những binh sĩ này, chỉ cần đột phá không được, mấy Vương Cấp này cũng có đủ thời gian chém giết hắn.
Nói cách khác, Nghệ Phong trừ chiến cùng bọn họ ra, không có đường khác có thể đi.
Trong mắt Nghệ Phong cũng tràn đầy thận trọng, nhìn bốn người An Dịch, trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ. Mặc dù lần trước hắn chiến bốn Vương Cấp, thế nhưng tất cả mọi người đều minh bạch, hắn và bọn người Băng Hồn đều không dùng hết sức. Đặc biệt là hỗn chiến cuối cùng, lực lượng bốn người căn bản không phải tập trung ở trên người hắn, bằng không Nghệ Phong vô luận như thế nào cũng không có thể đáp lại.
Nói cách khác, một hồi đại chiến kia, tuy rằng là đối kháng bốn Vương Cấp, nhưng cũng gần như là luận võ, nếu như là sinh tử chiến. Nghệ Phong muốn đối kháng mấy người Băng Hồn, rất khó.
Thế nhưng bốn người trước mặt này, Nghệ Phong có thể cảm giác được, bọn họ tuyệt đối không phải cường giả vừa mới đi vào Vương Cấp, so với đám người Băng Hồn cường đại hơn rất nhiều. Bốn người như vậy vây công, điều này làm cho trong lòng hắn sản sinh cảm giác nguy cơ lớn lao.
Nghệ Phong hít sâu một hơi, quay qua Tam hoàng tử nói:
- Ngươi có thể đối kháng một người hay không?
Tam hoàng tử suy nghĩ một chút, một lúc lâu mới nói:
- Có thể thử xem!
Nói xong câu đó, trên mặt Tam hoàng tử cũng khó lộ ra một tia dữ tợn, lấy thực lực bát giai của hắn, đối kháng một cường giả đi vào Vương Cấp nhiều năm, sợ là phải thi triển bí pháp đến mức tận cùng, nếu như chuyến này có thể sống trở về, không có nửa tháng cũng đừng mơ xuống giường.
Nghệ Phong nghe được những lời này của Tam hoàng tử, tuy rằng không biết lòng tin của hắn đến từ đâu, thế nhưng vẫn thở dài một hơi nói:
- Ta đoán lát nữa khẳng định là Tam Quỷ đối phó một mình ta, An Dịch sẽ để lại cho ngươi. Nghe nói thực lực An Dịch đã đạt được Vương Cấp tam giai, lát nữa nếu như ngươi đối phó không được, trong bình ngọc màu trắng có độc dược, bắn về phía hắn. Mặc dù sử dụng độc đối với việc ngươi leo lên ngôi vị hoàng đế có tác dụng mặt trái, thế nhưng mệnh cũng không có, tất cả đều là hư vô! đọc truyện mới nhất tại tung hoanh . com
Tam hoàng tử nghe Nghệ Phong nói, hắn gật đầu nói:
- Ta minh bạch!
Nghệ Phong thấy vẻ kiên nghị trong mắt Tam hoàng tử, biết không đến vạn bất đắc dĩ, hắn tuyệt đối không dùng độc, huống chi cho dù dụng độc, cũng không nhất định có thể đối phó những cường giả Vương Cấp này.
Từ khi Nghệ Phong dụng độc đánh vỡ công kích mưa tên của đám người An Dịch, sợ là bọn hắn đã phòng bị độc dược rồi, nếu muốn xuất kỳ bất ý dụng độc độc chết bọn họ, chỉ sợ là vô cùng khó khăn.
Nghĩ vậy, Nghệ Phong hít sâu một hơi, nếu muốn sống đi ra ngoài, chỉ có thể dựa vào thực lực chân chính thắng những người này.
- Cho các ngươi một cơ hội nữa, nếu như đầu hàng, ta buông tha các ngươi!
An Dịch âm trầm nói.
Nghệ Phong hừ một tiếng, chuyện ma quỷ như vậy cũng nói ra được, đầu hàng chỉ có một hậu quả, đó chính là chết không thể chết lại!
- Lời này, chờ ngươi đến địa ngục hãy nói đi! Tà Đế kỹ năng… Trảm Tiên!
Nghệ Phong hét lớn một tiếng, lúc này hắn đã không dám có chút bảo lưu lại, vừa ra tay chính là thi triển ra kỹ năng Tà Đế Trảm Tiên. Nghệ Phong muốn đem lực lượng của hắn, đề thăng tới trình độ tương đương Vương Cấp.