Ma Giới Đích Nữ Tế Chương 97 : Nguy cơ tới gần.

Ma Giới Đích Nữ Tế
Tác giả: Điểm Tinh Linh

Chương 97: Nguy cơ tới gần.

Dịch giả: Tà Phiêu
Biên Dịch: Tà Phiêu
Nguồn: 4vn.eu







Biểu tình của Trần Duệ vô cùng nghiêm túc nói: “Sáng mai, ngươi cưỡi song túc phi long đi lục diệp lâm một thời gian”.

Lục diệp lâm là khu rừng gần Tây Lang sơn mạch, dù là cưỡi “trực thăng” phi long cũng phải mất mấy giờ mới có thể đến, thuộc về khu vực an toàn.

Athena nhíu lông mày: “Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?”.

Thực lực của Lennon kia quá đáng sợ, dù cho Trần Duệ cùng Athena liên thủ cũng không có phần thắng, cho nên hắn muốn đưa Athena tới nơi an toàn trước đã, khi đã không còn cố kỵ, hắn có thể thoái mái đối phó cùng Lennon và Khố Lợi Á.



Trước khi đi, Pagliuca từng cho hắn một bình chứa kịch độc, tình huống trước mắt còn chưa tiện sử dụng, nếu thật sự đến lúc vạn bất đắc dĩ, thì chỉ có thể sử dụng thủ đoạn phi thường.

Nhưng là, nếu như nói rõ, Athena nhất định sẽ không chịu đi, Trần Duệ đành nói: “Ngươi biết ta có đại tông sư truyền thừa, khoảng thời gian này, là ta lâm vào ngủ say. Bắt đầu từ ngày mai, đại tông sư truyền thừa sẽ đi vào giai đoạn quan trọng, không thể bị bất cứ ai quấy nhiễu, cho nên ta hy vọng ngươi có thể cùng ta đi lục diệp lâm. Chuyện này liên quan đến sinh mạng của ta, nên tất phải bảo mật, bên ngoài cứ nói là ta muốn ra ngoài, quáng vụ sở có Cái Đức quản lý hẳn không có vấn đề gì.

Quả nhiên, Athena vừa nghe là có liên quan đến tính mạng của hắn, nghĩ cũng không nghĩ nhanh chóng gật đầu: “Được, ta đi cùng ngươi”.

Trần Duệ lại nhanh chóng cải biến lý do: “Không! Ngươi đi lục diệp lâm chuẩn bị một số thứ trước cho ta đã, ta sẽ đến sau, nếu như ta chưa tới, ngươi nhất định không được rời khỏi lục diệp lâm”.

Tuy Athena cảm thấy lý do này có điểm miễn cưỡng, nhưng chuyện liên quan đến sinh tử của Trần Duệ nên vẫn không chút do dự đáp ứng.

“Chẳng qua, nếu như chúng ta đi, thức ăn cho quáng công làm như nào đây?” Athena đột nhiên nghĩ đến việc này.

Trần Duệ ngấm ngầm lắc đầu: từ đám đạo tặc hắn biết được, chúng cần lưu lại quáng công để mê hoặc Ám Nguyệt thành, nên tính mạng quáng công hiện tại không nguy hiểm, mà vị quáng vụ quan như hắn sẽ chịu đạo tặc chú ý, làm không tốt còn liên lụy đến quáng công.

Trước mắt, do quan hệ u linh long, nên đạo tặc còn chưa chú ý đến quáng vụ sở, nhưng một khi bí mật bị lộ hoặc vấn đề nhạt xuống, nhất định Hồng Ma đạo tặc đoàn sẽ chú ý tới hắn. Nếu như hắn cố ý mất tích hoặc giả chết, không chỉ giúp quáng công tạm thời an toàn, mà không biết chừng có thể lật ngược thế cờ.

Athena thấy Trần Duệ không lên tiếng, còn tưởng là hắn bất mãn, nói: “Như vậy đi, sáng mai ta đi săn nhiều chút, sau đó sẽ đi lục diệp lâm, như vậy được chứ?”.

Nhìn vào tròng mắt sáng ngời của Athena, Trần Duệ cũng không thể nhẫn tâm nói câu không được nên đành gật đầu.

“Athena…”.

“Ân”.

Trần Duệ cuối cùng cũng phát hiện bộ dáng khẩn trương của nàng, nói trắng ra, hắn là nam nhân, canh ba nửa đêm chui vào nhà nữ tử, tuy nói chuyện khẩn cấp nhưng không tránh khỏi khiến người ta nghi ngờ, hiện tại lời cũng đã nói xong, chẳng lẽ mặt dày muốn lưu lại?

Kỳ thực, nếu mặt dày cũng không phải không thể, chỉ là thời gian hiện tại quá khẩn cấp, chiến tranh khế ước với Araujo Alex sắp đến hạn, lại thêm một Lennon vương tộc đáng sợ nữa, chỉ hơi chút sơ suất, mạng nhỏ khó bảo. Những việc khác, còn là đợi tháng sau rồi tính đi.

Của mình chung quy sẽ là của mình, chạy không thoát được.

Trần Duệ đổi lấy một bộ vĩnh hằng dược thủy rồi đưa cho Athena, “Ngươi uống bốn bình dược thủy này đi, lát nữa bất kể xảy ra chuyện gì cũng không thể nói cho ai biết”.

Dược là hảo dược, lời cũng không sai, nhưng vấn đề chọn từ quá mờ ám đi: bất kể xảy ra chuyện gì? Còn không được nói cho ai biết nữa?

Athena dù suy nghĩ hơi lệch cũng đầy phối hợp gật gật đầu.

Nếu như là tiểu la lỵ, khẳng định sẽ hoài nghi dược thủy “nào đó” là…Nhưng mà Alice là Alice, Athena là Athena.

Trần Duệ cũng không dám tiếp tục ở lại, vội vàng quay về lều trên đỉnh núi.

Nhìn thấy bóng lưng Trần Duệ vội vã rời đi, tình tự thấp thỏm lo âu của Athena kỳ dị chuyển biến thành bất mãn: hừ, nam nhân nhát!

Nữ nhân, quả nhiên là sinh vật đầy mâu thuẫn.

Nữ nhân đầy mâu thuẫn này nhè nhẹ sờ hai má đỏ hồng, nàng uống xuống bống bình dược thủy. Sáng sớm ngày thứ hai, Athena vội vàng gọi Trần Duệ từ giấc ngủ tỉnh dậy.

“Tối qua ngươi cho ta uống dược thủy gì vậy?”.


Nhìn vào biểu tinh kinh ngạc hưng phấn của Athena, Trần Duệ khẽ cười, niềm vui quả là phép nhân, hai người vui vẻ luôn tốt hơn một người, đáng tiếc trước mắt không thể để cho nhiều người biết bí mật này.

Trần Duệ chỉ chỉ vào đầu nói: “Nơi này của ta có đại tông sư, không chỉ là chế khí mà còn là dược tề, đó là phần thưởng của truyền thừa, ngươi đoán xem, nó là gì?”.

Dù cho đã chuẩn bị tâm lý, nhưng sau khi được Trần Duệ xác nhận, Athena còn khó mà ức chế được kinh ngạc: “Chẳng lẽ là vĩnh hằng…”.

“Ngươi hiện tại mới chỉ hấp thu một phần dược lực, sau này theo lực lượng tinh túy, dược lực sẽ dần được hấp thu, đến khi hấp thu hết, sẽ sinh ra cộng minh, một lần nữa tăng thêm thực lực” Trần Duệ nói tự nhiên là kinh nghiệm của hắn, sau đó trịnh trọng cảnh báo một câu: “Chuyện này rất trọng đại, không chỉ liên quan đến sinh tử của ta, mà còn liên quan đến tồn vong của Ám Nguyệt thành, nên ngươi tuyệt không thể để lộ cho bất cứ ai, kể cả Alice cùng Zya công chúa”.

Athena tự nhiên biết hắc sắc dược thủy sẽ tạo ra chấn động lớn như nào, từ ý nghĩa nào đó mà nói, hắc sắc dược thủy còn trân quý hơn rất nhiều lần so với ác ma quả thực, mà nhân loại này, không ngờ không chút do dự cho nàng, mà lại là bốn bình!

Đôi hồng đồng của Athena đầy kiên nghị nhìn Trần Duệ, nàng rút kiếm ra nói: “Ta, Athena Wells, lấy danh dự gia tộc ra thề sẽ không nói chuyện này cho bất cứ ai!”.

Kỳ thực, lời thề còn có một đoạn sau nữa, nhưng mà nàng giấu nó sâu trong tim.

Tuy muốn một nữ nhân giữ bí mật là phi thường khó, nhưng Athena hẳn đáng tin, từ sự kiện “trúng độc” cũng có thể nhìn ra.

“Ta đi săn đã” Tuy có rất nhiều chuyện muốn hỏi, nhưng Athena còn nhớ lời hứa một tháng kia, nên nàng cũng không nói nhiều mà cưỡi song túc phi long đằng không đi.

Trần Duệ gọi Cái Đức nói chính mình tu hành độc thuật xuất hiện vấn đề, cần Athena hộ tống về Ám Nguyệt thành hoặc tìm chỗ tĩnh dưỡng, quản lý quáng vụ sở ủy thác cho hắn.

Cái Đức đã sớm bất mãn với Trần Duệ, nhân loại này ngoại trừ ngày đầu tiên làm canh thịt, sau đó một mực trốn trong lều tu hành độc thuật, đều là Athena tiểu thư vất vả, tuy nàng nói là được quáng vụ quan ủy thác, nhưng người tinh ý đều có thể nhìn ra được là Athena vì kẻ nào đó không chịu trách nhiệm mà che dấu.

Hiện tại Trần Duệ muốn rời đi một thời gian chính hợp ý Cái Đức, nên hắn ngay lập tức đồng ý.

Trần Duệ vừa chờ Athena trở về vừa chuyển hóa phế quáng. Những tinh thể bám trên phế quáng phẩm chất cũng có khác nhau, được đến linh khí bất đồng, càng ở trên cao thì linh khí thu được càng nhiều, đợt phế quáng này thu vào ít hơn lần phế quáng trước, xem ra có quan hệ đến năm tuổi, phế quáng “càng trẻ” thì linh khí thu được càng nhiều.

Như vậy, loại tinh thể này vì sao mà xuất hiện? Bốn trăm năm trước, ma thú xuất hiện, phế quáng cũng xuất hiện, chẳng lẽ là có liên quan đến ma thú?

Bốn bình hắc sắc dược thủy tối qua tốn bốn mươi vạn tinh tệ, nhưng mà tiêu vì Athena nên rất xứng, càng huống hồ, hiện tại hắn còn hai, ba mươi vạn thêm vào một thương khố phế quáng.

Đột nhiên, dưới núi truyền đến tiếng huyên náo, Trần Duệ lập tức lui khỏi siêu cấp hệ thống, chỉ cần không tiến vào huấn luyện trường, thì hắn có thể bảo trì cảm giác với ngoại giới.

Có quáng công bối rối tới báo cáo: “Không tốt rồi, quáng vụ quan đại nhân, Hồng Ma đạo tặc đoàn đến rồi!”.

Trần Duệ không khỏi chấn kinh, chẳng lẽ là Lennon không giữ lời hứa, hay là Khố Lợi Á nghĩ đến chuyện có liên quan đến quáng vụ sở? Nhưng như này cũng quá nhanh đi! Hiện tại Athena còn chưa về, không thể một mình đào tẩu được, chỉ có thể tùy cơ ứng biến.

Hắn cũng không chút ngập ngừng, mở ra phân tích chi nhãn, phân phó Mãnh Khắc tùy thời nhìn tín hiệu mà hỗ trợ, lại giấu Đâu Đâu rạng sáng nay mới về ở trong lều rồi đi xuống núi.

Phía trước quáng vụ sở, một đại đội đạo tặc lấp kín đường đi, đám đạo tặc thân mặc bì giáp tay cầm vũ khí, khí thế hung dữ, từ trận hình mà đoán, chắc chắn không phải đạo tặc ô hợp bình thường. Quáng công sợ đến phát run, tập trung lại cùng một chỗ, thủ vệ tuy nắm chặt binh khí trong tay nhưng sắc mặt đại biến.

Một đại ác ma cao lớn cường tráng bước ra, không thèm nhìn quáng công mà nói: “Bản đại nhân là Khố Lợi Á, ai là quáng vụ quan mới tới đi ra cho ta!”.

Quáng công nhất thời không dám lên tiếng, Khố Lợi Á cười lạnh nói: “Ta cho hắn thời gian một phút, nếu còn không ra, ta giết mười người trước, sau đó giết hai mươi người, cho đến khi giết sạch đám phế vật các ngươi mới thôi! Các ngươi hẳn nên biết ta đã giết bao nhiêu người, không nên khiêu khích kiên nhẫn của ta”.

Uy hiếp này làm ánh mắt đám quáng công tập trung về phía Trần Duệ.

Trần Duệ nhỏ giọng nói với Cái Đức một câu: “Nói với tiểu thư chờ ta ở chỗ hẹn…” rồi hắn hít sâu một hơi, chầm chậm đi ra.

“Là ta”.

“Ngươi là nhân loại đi?” Khố Lợi Á đánh giá Trần Duệ đang giả khẩn trương, cười đầy thoải mái: “Xem ra lãnh địa Ám Nguyệt quá kém rồi, không ngờ lại phái một phế vật không chút năng lực tới làm quáng vụ quan!”.

Lời này làm rất nhiều quáng công xấu hổ cúi đầu, cũng có một số ít người giận mà không dám nói, vị quáng vụ quan này tuy không có lực lượng, nhưng không giao nhiệm vụ gì cho mọi người, còn giúp đỡ mọi người có miếng ăn, cũng là thủ lĩnh không tồi.

Ánh mắt Trần Duệ sắc bén nhìn đám đạo tặc giương cung phía trước, xem ra còn là kiêng sợ độc thuật của hắn đi, chỉ cần Khố Lợi Á hạ lệnh, khẳng định sẽ là bắn chết đương trường.

Trần Duệ cũng không sợ những cung tiễn này, phân tích chi nhãn hiển thị thực lực Khố Lợi Á là D cấp. Thực lực hắn chí ít cũng là cao giai ác ma trung đoạn, nhưng Trần Duệ cố kỵ nhất là Lennon thần bí kia, ý chí hắc ám sau khi sử dụng truyền tống, phải hai mươi tư giờ sau mới có thể lại sử dụng.

“Hồng Ma đạo tặc đoàn muốn mời quáng vụ quan đại nhân đến chỗ chúng ta làm khách, không biết có được không?” Khố Lợi Á ngoài miệng xưng đại nhân, nhưng ngữ khí tràn ngập khinh miệt, chỉ cần Trần Duệ dám nói không, hắn sẽ lập tức hạ lệnh bắn chết.

Chỉ thấy nhân loại do dự một lúc rồi gật gật đầu nói: “Ta đi theo ngươi, nhưng ngươi không được thương hại thuộc hạ của ta”.

Câu này nói ra làm đám quáng công hổ thẹn trong lòng, cả Cái Đức cũng lộ ra chấn động.

“A” Khố Lợi Á cũng kinh ngạc, hắn vốn định bắt sống để công lao thêm lớn, dù sao ở trong tay mình rồi, muốn giết không phải quá dễ sao?

Khố Lợi Á còn đang định lệnh thủ hạ dẫn Trần Duệ đi, thì một thanh âm lười nhác vang lên: “Khoan đã!”.

Nguồn: tunghoanh.com/ma-gioi-dich-nu-te/chuong-97-Mr2aaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận