Chương 620: Đỉnh cao đối quyết.
Dịch giả : Tepga Biên tập : noland Nguồn : 4vn.eu
Hô......
Tốc độ bay của tam điếu quỷ rất nhanh như đạn bắn, xé gió vút thẳng về phía Nguyệt Hồn Thạch trong không trung. Trong không trung ẩn chứa khí tức linh hồn công kích và trọng lực vô hình dường như không hề ảnh hưởng gì tới bọn họ.Tam điếu quỷ của Vu Yêu Vương quả nhiên bất phàm. Đáng tiếc, ở đây không có kẻ yếu, tốc độ của bọn họ đã là rất nhanh nhưng tốc độ của những người khác cũng không chậm.
Vèo....
Sau một tiếng xé gió chói tai, trong hư không đột nhiên vươn ra một cự chưởng màu đỏ giương trảo nhắm vào Nguyệt Hồn Thạch. Trung niên nhân mặc áo bào trắng đột nhiên ra tay sau mà tới đích trước. Ba gã võ sĩ phía sau mau chóng rút trường kiếm sắc bén ra nghênh đón tam điếu quỷ.
" Kiếm nhận phong bạo!"
Ba gã võ sĩ không hẹn mà cùng quát lên một tiếng, trong nháy mắt, giữa không trung đột nhiên xuất hiện kiếm khí dày đặc. Kiếm khí như hoa bay làm xuất hiện từng khe nứt không gian, mang theo tiếng xé gió chói tai bắn thẳng về phía tam điếu quỷ. Cũng tương tự với chiêu Kiếm Nhận Phong Bạo nhưng uy lực so với Kiếm Thần Kiệt Lạp Nhĩ Đức thì mạnh gấp hàng ngàn lần, thậm chí hàng vạn lần.
" Hừ, muốn chết!"
Mắt thấy 3 gã võ sĩ gắt gao ngăn trở đường đi, tam điếu quỷ hừ lạnh, không lùi mà tiến tới, giơ khô lâu trảo nhanh như chớp chộp tới, tựa như không thấy có kiếm khí sắc bén của đối phương. Trên ngón tay có lục quang lưu động, giống như quỷ hỏa, quỷ dị vô cùng. Nếu không nhầm thì hiển nhiên có chất kịch độc đáng sợ.
Đinh...
Một tiếng kim loại va chạm nhau vang lên, mọi người khẩn trương nhìn kỹ, thấy tam điếu quỷ tay không nhưng đã tóm được trường kiếm sắc bén của 3 gã võ sĩ áo bào trắng. Điều quỷ dị chính màu lục trên móng vuốt của chúng cứ lan tràn trên trường kiếm của 3 gã võ sĩ, chảy thẳng về hướng bản thể của họ.
Quỷ hỏa thi độc!
Tuyệt kỹ tối cao của Vu Yêu Vương đột nhiên hiện ra trước mặt mọi người, cho dù ba gã võ sĩ áo bào trắng là thần chức cường giả cũng không dám trực tiếp chống lại. Cả 3 vừa sợ vừa giận, quát lớn một tiếng lùi lại, cực lực bức xuất thi độc ra khỏi thân kiếm.
Chỉ một chiêu, tam điếu quỷ đã bức lui 3 gã cường giả thần chức tam giai, nhưng cũng vì vậy mà bị chậm lại một chốc lát, cự chưởng của trung niên nhân áo bào trắng đã gần ngay gang tấc với Nguyệt Hồn Thạch. Cho dù tốc độ có nhanh tới đâu cũng không thể ngăn kịp. Nguyệt Hồn thạch trong tay An Đức Sâm còn có thể cường hành buộc hắn nhả ra, nhưng nếu rơi vào tay trung niên nhân áo bào trắng có thực lực cường đại thì dù muốn một mẩu nhỏ cũng khó.
"Sử Đế Phu, muốn một mình chiếm lấy Nguyệt Hồn Thạch sao? Cáp Tư Đình thần hệ các ngươi còn chưa đủ tư cách!"
Đúng ngay khi trung niên nhân áo bào trắng sắp đắc thủ thì cường giả mặt lạnh cầm đầu A Khuê Long thần hệ nhanh chóng lao tới. Hắn không nhắm tới Nguyệt Hồn Thạch mà ngược lại bổ một đao về phía ngực trung niên nhân áo bào trắng. Xuy một tiếng, đao mang vọt ra.
"Ba Đế Nhĩ, ngươi to gan thật!"
Thấy đao mang kinh tâm động phách, trung niên nhân áo bào trắng tên là Sử Đế Phu nhíu nhíu mày, cắn chặt răng phất tay, thi triển một vòng thổ hệ ma pháp thuẫn bảo vệ thân thể, đồng thời tăng tốc, ý đồ muốn cướp bằng được Nguyệt Hồn Thạch. Không ngờ, một tiếng xoẹt nữa vang lên, một tia ngân quang từ xa phóng tới, một lưỡi kiếm sắc bén như tia chớp đâm tới.
Đúng thời khắc quyết định, lão giả mặc Hoa phục của Long Ba Đốn thần hệ phi thân đánh tới trong nháy mắt. Trung niên nhân áo bào trắng Sử Đế Phu lập tức lâm vào tình trạng bị hai đại siêu cấp cường giả vây công. Cho dù thực lực rất mạnh, cho dù ma pháp thuẫn hộ thân lợi hại nhưng cũng không khỏi phải nghiêng mình tránh né. Thiếu chút nữa là chộp được Nguyệt Hồn Thạch, cạch một tiếng, rớt xuống trên mặt một tảng đá.
Trong nháy mắt, bốn thế lực cường giả đã triển hiện chiến đấu lực kinh người. Nhưng trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó vẫn chưa có ai độc chiếm nổi Nguyệt Hồn thạch quý hiếm đó. Tam điếu quỷ của Vu Yêu Vương có thực lực kinh người, trung niên nhân áo bào trắng Sử Đế Phu của Cáp Tư Đình thần hệ cả tâm kế lẫn thực lực đều siêu quần xuất chúng, nhưng cả Hoa phục lão giả của Long Ba Đốn thần hệ và Ba Đế Nhĩ của A Khuê Long thần hệ cũng không thua kém chút nào.
"Lợi hại thật!"
" Ha ha, sức mạnh của vị diện Cáp Tư Đình thần hệ cũng quả nhiên lợi hại, thiếu chút nữa đã đắc thủ rồi."
"Theo truyền thuyết, cường giả Cáp Tư Đình thần hệ tu luyện tới mức tột cùng thì một chưởng là có thể hủy diệt cả một vật chất vị diện, không biết là thật hay giả đây?"
Thấy trung niên nhân áo bào trắng phải một địch hai mà vẫn thiếu chút nữa là đắc thủ, mọi người đang vây quanh xem đều sợ hãi xì xào không thôi. Về sức mạnh của các chủ vị diện, ngoại trừ Lực Vương nhất hệ thì Cáp Tư Đình thần hệ là thần hệ mạnh nhất, cường giả rất đông đảo, chủ tu sức mạnh huyền ảo bí mật. Từ rất lâu rồi, vì trừng phạt một phản đồ của thần hệ, chủ thần Cáp Tư Đình tự mình ra tay, chỉ một chưởng đã cho phản đồ kia biến mất tăm không còn một chút tro cốt nào tồn tại.
Vốn không ít người âm thầm hy vọng trong thời khắc mấu chốt sẽ đột nhiên xuất kích, ảo tưởng có được Nguyệt Hồn thạch giá trị liên thành kia. Bây giờ thấy trên không trung đã có 4 thế lực cực lớn nên tuyệt đại bộ phận đều có ý thối lui. Vu Yêu Vương, Cáp Tư Đình thần hệ, A Khuê Long thần hệ và Long Ba Đốn thần hệ, ai cũng là đại thần hệ cả, cường giả rất đông. Cho dù những kẻ xung quanh đây có thực lực cường đại cỡ nào cũng không có dũng khí khiêu chiến tứ đại thần hệ siêu cấp cường giả này.
Nhẹ nhàng thở dài, một lão nhân cô độc chống quải trượng nhanh chóng rời đi, biến mất trong khu rừng rậm. Nếu Dương Lăng xoay người nhìn sẽ phát hiện đó đúng là Vũ Ma phong tử, thực lực cực kỳ đáng sợ Vũ Ma thực lực cường đại nhưng cũng chỉ tương đương An Đức Sâm, song quyền nan địch tứ thủ.
"Thông minh, chẳng trách tên An Đức Sâm kia phải cắt lấy một mẩu Nguyệt Hồn thạch rồi nhanh chóng rời đi!"
Vốn thấy An Đức Sâm không đánh mà chạy, mọi người đã có chút khinh bỉ, Dương Lăng cũng không ngoại lệ. Nhưng mắt thấy trung niên nhân áo bào trắng một chưởng kinh thiên, không khỏi bội phục tên An Đức Sâm kia quyết định sáng suốt cắt lấy một mẩu nhỏ Nguyệt Hồn thạch rồi trốn đi. Có đông đảo cường giả ở đây, không mau chóng rời đi còn ai dám mơ mộng lấy được Nguyệt Hồn thạch. Dù hắn chỉ lấy được 1/5 khối nhưng so với việc cắn răng ở lại chịu chết thì vẫn còn tốt hơn nhiều. Mọi người đều thấy rằng An Đức Sâm làm việc quyết đoán, hơn hẳn người bình thường, không hổ là một lưu lãng giả kinh nghiệm phong phú.
Thần giai, đó mới chỉ là một trong những giai đoạn tu luyện mà thôi, còn xa mới đạt tới cực hạn. Đông đảo lưu lãng giả ngư long hỗn tạp, tu luyện tới thần giai không có nghĩa đã là cường giả. Rất nhiều đệ tử ở các gia tộc mạnh được bồi dưỡng cũng không khó khăn mấy để tiến nhập thần giai. Nhưng tu luyện tới đỉnh cao của thượng vị thần thì dù là cường giả thần chức đã phong trần vô số năm cũng không thể đối kháng nổi. Thực lực cỡ đó đâu phải chuyện đùa. Hành sự quyết đoán như vậy, An Đức Sâm chắc chắn là kẻ giảo hoạt phi thường . "Hắc hắc, Sử Đế Phu, ngươi lợi hại thật, dám xuống tay với 3 huynh đệ chúng ta, hừ...."
Chứng kiến thấy thực lực cường đại của trung niên nhân áo bào trắng Sử Đế Phu, mọi người đều rung động không thôi. Nhưng 3 gã điếu quỷ vẫn không coi vào đâu, âm trầm nhìn Sử Đế Phu và 3 gã võ sĩ phía sau. Cáp Tư Đình thần hệ đương nhiên là cường đại, nhưng Vu Yêu Vương nhất mạch cũng tuyệt đối không phải là kẻ yếu.
"Chia Nguyệt Hồn Thạch làm 4 phần, không ai bị thiệt cả!"Hoa phục lão giả của Long Ba Đốn thần hệ dừng lại một chút rồi nói tiếp: "Đương nhiên, nếu có vị đại nhân nào nguyện ý tặng phần của mình cho chúng ta thì ta có thể sử dụng một kiện thần khí để trao đổi. Thậm chí, có thể căn cứ vào yêu cầu của các ngươi mà chuyên môn luyện chế ra một kiện thần khí nhất lưu."
Đối với người thường mà nói, Nguyệt Hồn thạch ẩn chứa đại lượng linh hồn năng lượng có giá trị liên thành, nhưng đối với Long Ba Đốn thần hệ chuyên luyện chế tinh thần khí thì đó quả thực là bảo vật vô giá. Có bảo bối này, bọn họ có thể luyện chế được thần khí đỉnh cao, thậm chí là nhất lưu chủ thần khí. Luyện chế thần khí thì các đại thần hệ đều ít nhiều có làm nhưng nếu nói về trình độ thì Long Ba Đốn thần hệ là xuất sắc nhất trong các thần hệ. Số lượng lớn các phân hội giàu có ở các tòa thành chính là minh chứng. "Chia ít nhiều thế nào ta mặc kệ, nhưng kiểu gì A Khuê Long thần hệ chúng ta cũng phải lấy ít nhất một nửa!"
Một lời của Địch Áo làm kinh động mọi người, hắn mạnh mẽ đi ra giữa đông đảo hộ vệ bảo vệ xung quanh. Mặc dù không có thực lực để tự mình chiếm lấy Nguyệt Hồn thạch nhưng với thân phận thiếu gia của mình, hắn cũng không ngại ngần gì mà đưa ra yêu cầu như vậy. Theo lời triệu hoán khẩn cấp của hắn, 3 gã cường giả thần chức lục giai của A Khuê Long thần hệ lập tức chạy tới. Nhưng điều làm hắn hưng phấn ngoài ý muốn chính là trong đó có một gã chính thức là tuyệt thế cường giả. Một gã có thể che giấu khí tức, đến mức mà ngay cả tam điếu quỷ và cường giả đứng đầu như Sử Đế Phu cũng không thể phát hiện, chính là Bác Cam Tư của A Khuê Long thần hệ. Có Bác Cam Tư được xưng là cao thủ đệ nhất chỉ dưới A Khuê Long thần chủ này, đừng nói là một mẩu Nguyệt Hồn thạch nho nhỏ, Địch Áo vẫn tin rằng kể cả giết chết ác ma trong điện đang sắp thức giấc cũng không có vấn đề gì. Hắn sở dĩ kiêu ngạo như vậy là bởi vì hắn đã có món tiền vốn khủng bố, còn phải sợ gì nữa!
Muốn ít nhất một nửa?
Ánh mắt của mọi người xung quanh lập tức đều tập trung trên người của gã Địch Áo kiêu ngạo kia. Cũng biết A Khuê Long thần hệ có thực lực cường đại, nhưng có ai ngờ rằng một gã mặt trắng phải có đông đảo thị vệ bảo hộ lại dám kiêu ngạo tới mức đó!
Vốn thấy không thể nào độc chiếm, tam điếu quỷ và Sử Đế Phu của Cáp Tư Đình thần hệ đều có chút dao động, chuẩn bị đáp ứng lời Hoa phục lão giả của Long Ba Đốn thần hệ, cùng chia đều khối Nguyệt Hồn thạch. Khi nghe thấy lời nói kiêu ngạo của tên kia đều không khỏi lạnh lung cười cười. Người khác đều phải kính nể cường giả của A Khuê Long thần hệ, nhưng mấy người bọn họ thì khác, đều không ngại liên thủ, giáo huấn cho gã Địch Áo hung hăng, không biết trời cao đất rộng này một bài học. Sau một cái liếc mắt, bọn họ đều ăn ý tản ra, ý chừng bao vây lấy lấy Ba Đế Nhĩ của A Khuê Long thần hệ.
"Tốt, đánh đi, cố gắng đánh đi, đánh đi!"
Nhìn Địch Áo kiêu ngạo, lại nhìn 3 gã điếu quỷ và mấy người Sử Đế Phu, Dương Lăng cảm giác thấy một nỗi kích động trước đây chưa từng có. Ước lượng khoảng cách tới cấm chế và tên Địch Áo kia, âm thầm tính toán cách lợi dụng độn thuật để đánh lén nhưng vẫn phải toàn vẹn rút lui. Trong tình huống bình thường, bên cạnh Địch Áo có đông đảo cường giả, khó có thể đánh lén thành công; nhưng nếu nếu A Khuê Long thần hệ lọt vào vây công của 3 thế lực lớn liên thủ thì sẽ có cơ hội. Dương Lăng nắm chắc sẽ có thể đột ngột tập kích, một đao chặt đứt đầu Địch Áo, đoạt lấy thần cách của hắn.