Ma thú lãnh chúa Chương 775 : Thập nhị Tổ Vu.

Chương 775: Thập nhị Tổ Vu.
Dịch giả : Vuhanduong
Nguồn : 4vn.eu

không nhìn mặt tăng cũng nể mặt phật, nể mặt Lôi Mông, Dương Lăng cẩn thận xem xét tình huống Thê tử của Lưu Lãng Kiếm tôn, nhìn xem có thể làm sống lại Thê tử của hắn hay không. Rất nhanh, hắn phát hiện chỗ cổ quái, Tiên Ny nằm im không nhúc nhích trong Thủy tinh quan trăm ngàn vạn năm qua mặc dù không có hô hấp, tim không đập, cả người lạnh như bawnt, nhưng vẫn cố gắng lưu giữ một tia tính mạng. Điều này có thể dấu được đông đảo Cường giả tu luyện Linh Hồn pháp tắc, nhưng sao có thể dấu được hắn chứ.

Cảm giác này, giống như Hắc Ám tam đại cự đầu tự phong ấn Linh hồn của mình trước kia, nhưng cẩn thận cảm giác lại thấy có điểm không giống.

"Kỳ quái, Linh hồn của Tiên Ny đâu rồi?"



Dưới ánh mắt chăm chú của Lưu Lãng Kiếm tôn, Dương Lăng cẩn thận khống chế một luồng Thần thức đưa vào trong óc Tiên Ny, vô cùng cẩn thận. Hồn phách là căn bản của mỗi người, cho dù thực lực cường đại, nhưng Dương Lăng cũng không dám hành động lỗ mãng, hắn xác nhận không có gì nguy hiểm mới cẩn thận tăng Thần thức đưa vào trong óc Tiên Ny.

“Ồ đây là:”

Lúc mới bắt đầu, Dương Lăng cũng không có phát hiện gì giống như các Cường giả tu luyện Linh Hồn pháp tắc bình thường. Nhưng khi hắn dùng hết toàn lực, Thần thức khổng lồ hoá thành một sợi tơ vô hình thẩm thấu vào, không lâu sau phát hiện ra một điểm khác thường. Trong óc Tiên Ny tràn ngập một cỗ khí tức yếu ớt, giống như một làn Năng lượng giữ Hồn phách lại.

“Lưu Lãng, vợ của ngươi năm đó vì sao lại trở nên thế này?” Xác nhận vài lần, Dương Lăng nhanh chóng hiểu rõ vấn đề, vừa nói vừa mở mắt ra, nhìn Lưu Lãng Kiếm tôn ở cách đó không xa.

“Năm đó, khi Lưu Vân chiến đội chúng ta thăm dò Vô tận Hải dương, trong lúc vô tình thấy một Hắc động vô cùng kinh khủng. Nghi hoặc nên tiến tới gần quan sát, nhưng vừa nước vào đã bị công kích. Mọi người ý thức mơ hồ, Tiên Ny có thực lực yếu nhất càng ngất ngay tại chỗ, không bao giờ tỉnh lại nữa” Lưu Lãng Kiếm tôn nhớ lại cảnh tượng kinh khủng năm nào.

“không sai, Hắc động đó thật kinh khủng, mới nhìn một cái mà Linh hồn đã muốn vỡ tan. Chính ở đây, chúng ta gặp được một Thượng cổ Vu sư thần bí, thi triển Đại thần thông đưa chúng ta ra khỏi nơi kinh khủng đó, uỷ thác chúng ta đem một toà Phương tiêm bi đến Thông Thiên Tháp trong Thần Ma mộ tràng”

“mặc dù may mắn hoàn thành nhiệm vụ, nhưng bất hạnh là ngay khi chúng ta mới vừa thuận lợi khởi động Thông Thiên Tháp, đã bị Trọng Tài Giả Quân đoàn bao vây, gặp phải Chúa Tể chí cao vô thương” Mặt Lôi Mông trở nên nặng nề, trong lòng đau đớn khi nhớ đến huynh đ chết thảm năm xưa.

Hắc động?

Dương Lăng chấn động cả người, nhanh chóng nhớ ra Hắc động kinh khủng khi hắn đột phá lúc tu luyện gặp phải. Trầm ngâm một lát, hắn lấy ra Đại Vu Thai, mặc niệm vu quyết, tay bắt Thủ ấn, không tiếc hao tổn rất nhiều Năng lượng hoá giải luồng khí tức lạnh lẽo trong đầu Tiên Ny. Một phương diện là nể mặt Lôi Mông; còn một chuyện khác là quan hệ giữa Lưu Vân chiến đội và Thượng cổ Vu sư. Trong mơ hồ, hắn cảm giác mình sở dĩ đi đến thế giới xa lạ này, chính là bởi vì Lưu Vân chiến đội đã liều chết hoàn thành uỷ thác của Thượng cổ Vu sư thần bí. Nếu không phải bọn họ đã khởi động được Thông Thiên Tháp ở Thần Ma mộ tràng, thì có lẽ bây giờ mình vẫn là một kẻ nghèo khó trong thôn xóm.

“không có cách nào mạnh mẽ bức ra, vậy có thể….”

Thử đi thử lại hơn nửa canh giờ nhưng vẫn không có cách nào bức khí tức lạnh lẽo trong đầu Tiên Ny ra, Dương Lăng cắn chặt răng, nghĩ đến một biện pháp cuối cùng. Mặc niệm vu quyết, thi triển Đại thần thông chuyển khí tức lạnh lẽo đó vào trong cơ thể mình từng chút một, thi triển Thông Thiên Vu quyết luyện hoá nó.

Ông

Hoá giải được một tia khí tức đó, lại tiêu hao một phần Vu Lực và Năng lượng Linh hồn, tiêu hao rất lớn. Càng đáng sợ hơn là, làn khí tức đó lại có khả năng công kích vào Linh hồn. Cũng may là sau khi tiến giai đến Vu Thần đỉnh, Linh hồn phòng ngự của Dương Lăng mạnh hơn Cường giả bình thường vô số lần, ngăn chặn được công kích kinh khủng đó. Nếu thay đổi là người khác, dù cho biết biện pháp cứu sống Tiên Ny, sợ cũng không thể hoá giải.

“ĐỘi trưởng, có nên giúp Dương Lăng huynh đệ một chút không?” Thấy mồ hôi chảy đầy trên trán Dương Lăng, Lưu Lãng Kiếm tôn rất khẩn trương, hiểu đã đến thời điểm quyết định, đáng tiếc, hắn không biết nên hỗ trợ Dương Lăng như thế nào.

“Lưu Lãng bình tĩnh chút đi, đừng có lỗ mãng xông tới làm ảnh hưởng đến Dương Lăng. Nếu như ngay cả Thượng cổ Vu sư cũng không thể giải quyết được, thì không ai có thể làm gì được” mặc dù cũng rất khẩn trương, nhưng Lôi Mông vẫn cố giữ bình tĩnh, hiểu rằng lúc này không thể quấy rầy Dương Lăng. Nhỏ giọng phân phó Tạp Mai Long vài câu, cho đám Cường giả tản ra, tự mình hộ pháp cho Dương Lăng.

“Lưu Lãng, Lưu Lãng…”

Một lúc lâu sau, khi mọi người càng lúc càng khẩn trương, Dương Lăng chợt quát lên một tiếng, đột nhiên thay đổi một Vu ấn. Sau một tiếng rên rỉ, Tiên Ny từ từ mở đôi mắt đã nhắm trăm ngàn vạn năm qua, khẽ kêu lên vài tiếng, gọi tên Lưu Lãng Kiếm tôn. Sau trăm ngàn vạn năm ngủ say, được Dương Lăng giúp đỡ, nàng rốt cuộc đã tỉnh lại.



"Tiên ny. Tiên ny..."

Nghe giọng nói thân quen, Lưu Lãng Kiếm tôn lao ngay tới, hai mắt đỏ bừng, ôm thật chặt Tiên Ny vào trong lòng. Trăm ngàn vạn năm qua, vì sống lại Thê tử thân yêu, hắn đã chịu bao khổ cực, đi qua vô số Vị Diện, giờ mong muốn đã thành sự thật, không khỏi rơi lệ.

Thê tử thân yêu rốt cuộc đã tỉnh lại, trăm ngàn vạn năm đau khổ chờ đợi, rốt cuộc đã thấy được ánh mắt quen thuộc của người yêu.

“Dương Lăng huynh đệ, cảm ơn ngươi, cảm ơn ngươi đã giúp Lưu Lãng. Sau này có gì cần, cứ phân phó” Nhìn Dương Lăng đã kiệt sức vì cứu sống Thê tử mình, Lưu Lãng Kiếm tôn cung kính khom lưng hành lễ, giờ phút này, chỉ cần Dương Lăng nói một tiếng, thì dù có bảo hắn xông vào núi đao biển lửa cũng không hề do dự.

“không cần khách khí, chỉ là chuyện nhỏ mà thôi. Tiên Ny vừa mới tỉnh lại, uống một chút Sinh mệnh nước suối có thể tăng tốc độ hồi phục” Dương Lăng cười cười, vừa nói vừa lấy mấy bình Sinh mệnh nước suối trong Không gian giới chỉ ra. Đối với người bình thường mà nói, Sinh mệnh nước suối ngàn vàng khó kiếm; nhưng đối với Dương Lăng mà nói, đừng nói mấy bình mà mấy chục bình cũng không có vấn đề gì. Tinh linh chi thụ bên trong Không gian Vu tháp càng lúc càng lớn, mỗi ngày đều thu được không ít Sinh mệnh nước suối.

“Cám ơn Dương Lăng huynh đệ” Nhìn vẻ mặt tái nhợt của Thê tử Tiên Ny, Lưu Lãng Kiếm tôn cũng không khách khí, nhận lấy Sinh mệnh nước suối trong tay Dương Lăng, rồi lại một lần nữa hành lễ với hắn.

“Lôi Mông Đại nhân, ngày mai sẽ nghĩ biện pháp giải trừ Linh hồn lạc ấn trong đầu Tiên Ni Á, người xem thế nào?” Đưa mắt nhìn Lưu Lãng Kiếm tôn đã ôm Thê tử đi xa, Dương Lăng hỏi dò Lôi Mông. So sánh với Thê tử của Lưu Lãng Kiếm tôn, Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô càng thêm nguy hiểm, cần phải chuẩn bị thật tốt mới hành động được.

“không thành vấn đề. Dương Lăng, ngươi tận dụng thời gian nghỉ ngơi đi” Lôi Mông nhìn Thiên Cô một cái, dặn dò Dương Lăng chú ý nghỉ ngơi rồi rời đi. Hắc Ám quân vương và Tạp Mai Long cũng chào mấy câu rồi nhanh chóng rời đi, không quấy rầy Dương Lăng nghỉ ngơi.

Làm thế nào mới có thể giải trừ Linh hồn lạc ấn do Chúa Tể lưu lại?

Nhìn theo Lôi Mông và Thiên Cô, Dương Lăng xoa xoa thái dương, lập tức nhắm mắt lại, tận dụng thời gian tu luyện, bổ sung Linh hồn Năng lượng và Vu Lực tiêu hao khi cứu số Thê tử của Lưu Lãng Kiếm tôn. Một bên hắn nghiên cứu Vu thuật được ghi trên Phương tiêm bi đề hoá giải Linh hồn lạc ấn mà Chúa Tể lưu lại. Biện pháp không phải không có, nhưng khó khăn là làm như thế nào để không làm cho Chúa Tể đang bế quan tĩnh tu không biết, làm thế nào để chắc chắn không làm cho Thiên Cô bị nguy hiểm.

“Có nên triệu mười một Tổ Vu ra thi triển Đô Thiên Thần Sát đại trận, hình thành một tuyệt đối Không gian, trong nháy mắt điệp gia lực lượng của mười một Tổ Vu, qua đó nhanh chóng hoá giải Linh hồn lạc ấn do Chúa Tể lưu lại?” Trầm ngâm một lát, Dương Lăng không tìm được Vu thuật nào có tác dụng tuyệt đối, nhưng nhìn thấy Tổ Vu Đế Giang đang hộ pháp cho mình, hắn nhanh chóng nghĩ đến một biện pháp.

Tiến giai đến Vu Thần đỉnh, thực lực tăng mạnh, khiến cho uy lực của Đại Vu thiên địa, Huyết Hải vô biên tăng mạnh. Nhưng dùng để giam cầm Cường giả tuyệt thế thì không sao, nhưng dùng để ngăn chặn cảm ứng của Chúa Tể cao cao tại thượng thì lại rất khó khăn. Nhưng Đô Thiên Thần Sát đại trận lại khác, là hung trận mạnh nhất, Sát khí mênh mông tập trung lại có thể hình thành một Không gian khác với bình thường; hơn nữa còn điệp gia thêm Đại Vu thiên địa, và Huyết Hải vô biên, có lẽ có thể ngăn cảm ứng của Chúa Tể, thuận lợi hoá giải Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô.

“Đáng tiếc, Thông Thiên Tháp ở Vong linh vị diện còn chưa được mở ra; nếu không mười hai Tổ Vu tập trung lại, thì càng thêm chắc chắn” Nghĩ đến Vưu na đang nằm trong Thủy tinh quan, nghĩ đến Vong linh vị diện đang bị phong ấn, Dương Lăng thầm thở dài.

Mười một Tổ Vu thi triển Đô Thiên Thần Sát đại trận, quả thực có thể giết Thần, giết Phật. Cho dù không có Liên minh, hắn tự tin dựa vào mười một Tổ Vu và Ma thú đại quân giết vào Lưu Tinh toà thành. Nhưng đối mặt với Chúa Tể chí cao vô thương lại khác.

Không cân thận thì có lẽ chẳng những không hoá giải được Linh hồn lạc ấn trong đầu Thiên Cô, mà còn bị Vu thuật cắn trả, thậm chí còn bị Chúa Tể nhân cơ hội phát động Linh hồn công kích.

“Hay là phá giải phong ấn ở Vong linh vị diện trước, làm sống lại Vưu na và con gái của Thi vu vương. Tụ tập mười hai Tổ Vu rồi ra tay” Cẩn thận suy nghĩ, Dương Lăng trong lòng vừa động, nghĩ đến một biện pháp.

Nguồn: tunghoanh.com/ma-thu-lanh-chua/quyen-2-chuong-775-ICYaaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận