Nè Ngốc!!! Đừng Bỏ Cuộc Chương 26.1

Chương 26.1
- Tớ.....Tớ - nó vừa ngac nhiên vừa lúng túng nhìn Huy.

- Hahaha tớ đùa thôi, cậu tưỡng thật à - Huy ôm bụng cười. 

- Cậu thật là..............- nó nhăn mặt rồi đưa tay đánh vào lưng Huy. 

- Hì Cậu mún đi chơi không?- Huy nhìn nó hỏi. 

- Sao cơ?? Đi chơi á ??- nó ngạc nhiên hỏi Huy. 

- Ừ đi chơi.- Huy gật đầu xác nhận. 

- Chuẫn bị vào học rồi mà. 

- Có sao đâu mình cúp một bữa có chết ai đâu nè. Đi thôi - Huy nói rồi kéo tay nó dắt đi. 

- Ơ.........- nó chẵng kịp nói gì, phì cười trước hành động của Huy. 

Nó và Huy đi ra khỏi cỗng trường, hắn từ trên lớp nhìn xuống đã thấy tất cả, một chút khó chịu, một chút hối tiếc và còn lại là một nổi buồn vời vợi đang xâm chiếm hắn " Mày đã quá tự tin Khánh ạ. Mày nghĩ rằng chỉ có mày mới làm cô ấy cười được thôi sao. Chỉ có làm cho cô ấy khóc là sở trường đặc biết của mày thôi " hắn nhìn bóng nó và Huy xa dần, hắn ước gì đôi chân của hắn đừng bị lý trí ràng buộc, đễ đôi chân này có thể chạy đến bên nó,. giành nó lại từ tay hắn, nhưng có lẽ không thể vì lý trí đã lấn áp trái tim hắn. Châu ngồi nhìn cứ ngống trông về chỗ của Huy " Ước gì Huy quay về lớp? Mày sao vậy Châu, mày đã ích kỷ từ bao giờ, hiện tại bạn thân của mày đang đau đau lắm và Huy là liều thuốc duy nhất làm giảm bớt một phần nổi đau. Mày phải hiểu hiểu điều đó mới đúng " châu cười trong vô vọng. Ngày hôm nay chẵng thấy bóng dang Duy đâu. Có lẽ Huy vẫn đang sống trông nổi đau của quá khứ, mà hiện tại chẵng làm gì để khắc phục được. 

Quay lại với nó và Huy, Huy dẫn nó tới công viên, trùng hợp thật Huy dẫn nó tới công viên hôm trước đi cùng hắn, nhìn công viên ngày hôm nay nó liên tưỡng đến khung cảnh trnà ngập hạnh phúc ngày hôm đó, một hạnh phúc chỉ thoáng qua. Nó hơi buồn nhưng nổi buồn chẵng được bao lâu thì đã được Hu y làm tan biến hết. Huy dẫn nó đi chơi đủ trò, nó thích nhất những trò có liên quan đến tốc độ, khi ngồi trên tàu siêu tóc nó cảm nhận như mình đang bay trong bầu trời màu xanh đầy hạnh phúc, cảm giác đó làm nó thích thú vô cùng. Sau một hồi chơi đủ trò, cả 2 đều đã mệt lữ: 

- Cậu ngồi đây nha, tớ đi mua kem cho cậu - Huy ấn nó ngồi xuống một chiếc ghê đá, nói rồi vụt chạy đi. 

Nó nhìn theo Huy, lòng thầm biết ơn người bạn thân này, nhờ Huy mà ngày hôm nay nổi buồn cũng như nổi đau trong nó được xoa dịu bớt phần nào. Nếu như không có Huy thì hôm nay nó sẽ ra sao nhỉ ?? Khóc ư ?? Có thể lắm vì nó vốn mít ướt mà, nhưng khóc thì có giãi quyết được gì đâu, nó đã từng khóc khóc rất nhiều vì hắn nhưng đổi lại cũng chỉ là đau khổ. Có lẽ nó nên mạnh mẽ hơn, cứng rắn hơn, để đối đầu với mọi chuyện. 

Huy tung tăng cầm 2 cây kem đi về, vừa đi Huy vừa tức cho nó, tức cái tên đó, nhiều lúc nhìn thấy nó vui Huy đã nghĩ hắn thật sự thích nó, nhưng không ngờ Huy đã lầm, lầm một cách trầm trọng. Đến nơi nhìn thấy nó đang ngồi, ánh mắt vẫn man mát một nổi buồn vô định, nhìn nó chnẵg khác nào một con búp bê với một nổi buồn và u ám. Nhìn nó mà tim Huy đau nhói nhưng cũng cố nở nụ cười bước lại bên cạnh nó: 

- Hi cô nương, ăn kem nè - Huy đưa cây kem trước mặt nó. 

- Ừ - Nó mỉm cười buồn. 

- Cậu có muốn đến biển không?-Huy nhìn nó hỏi. 

- Biển ư ?? Cũng được đấy, mình đi thôi - nó đứng dậy. 

Huy đứng dậy theo nó, 2 đứa đi bộ tiến về bải biển, nó vừa đi vừa mút cây kem, nhìn dễ thương không chịu nổi, Huy nghĩ tình trạng này kéo dài hoài Huy sẽ không kiềm chế nổi mà nói ra hết tình cảm của mình mất. 

Cuối cùng cũng đến biển, nó và Huy ngồi xuống, nhìn ngắm mặt trời lặng, nó cảm thấy khung cảnh này sao mà buồn giống nó thế không biết, nó cứ nhìn cứ ngắm phía xa xăm nơi mặt biển mà không biết một người cũng đang nhìn nó. Bất chợt nước mắt nó lại rơi: 

- Cậu khóc đi, cứ khóc to lên nào - Huy nhìn nó đau lòng nói. 

- Huy àk.... Tớ buồn lắm - nó quay sang nhìn hắn, mắt vẫn còn vương vấn vài giọt nước mắt. 

- Tớ biết mà - Huy gật đầu. 

- Lần đầu tiên tớ gặp cậu, cũng là lúc tớ đang buồn và đau khổ bây giờ cũng vậy nhỉ.- nó quay lại nhìn ra biển. 

- Ừ, tớ cảm thấy cậu rất đẹp khi khóc, nhưng cậu sẽ đẹp hơn nếu cậu cười đấy - Huy vừa nói vừa mỉm cười. 

- Hì cậu đúng là bạn tốt của tớ mà - nó mỉm cười. 

- Nhưng tớ không xem cậu là bạn - tiếng Huy nho nhỏ nói. 

- Sao cơ ??- Sóng biển ập vào làm nó chẵng nghe thấy gì. 

- Àk hông có gì. Biển đẹp thật câụ nhỉ - Huy nhìn xuống mặt biển nói. 

- Ừ đẹp lắm, nhưng trông nó buồn quá - nó nói mặt đượm buồn. 

- Ừ........Biển đẹp giống cậu vậy Nhi àk - đột nhiên Huy nhìn nó nghiêm túc. 

- Hì cậu làm tớ ngại quá đi - nó cười cúi mặt xuống. 

- Tớ nói thật mà. ĐẶNG THÙY NHI LÀ CÔ GÁI ĐẸP NHẤT TRÊN THẾ GIAN NÀY - Bất chợt Huy hét to, rồi quay snag nhìn nó cười ha hả. 

- Bó tay cậu luôn - nó nhăn mặt rồi mỉm cười nhìn Huy. 

- Hì, thôi mình về thôi gần tối rồi. 

- ừ. 

Nguồn: truyen8.mobi/t55470-ne-ngoc-dung-bo-cuoc-chuong-261.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận