Người Lạ Từng Yêu Truyện 9

Truyện 9
Đi qua mùa đông

Tôi ngồi đây, trong một căn phòng ấm áp, lặng lẽ nhìn cơn mưa mùa đông rả rích ngoài tấm kính cửa sổ. Mùa đông lạnh buồn, mưa lại càng lạnh buồn.

Lúc trước, khi đi ngoài đường, tôi cứ nghĩ do mưa nên phố rất thưa người, hoặc có thể vẫn ngần ấy người như mọi ngày, nhưng vì tiếng mưa đã làm nhòe đi những âm thanh của phương tiện, của những cuộc điện thoại, nên tôi không nhận ra. Và, vậy đấy, mùa đông lạnh buồn, mưa lạnh buồn, phố im tiếng lạnh buồn.

Nếu như trời tạnh ráo, mọi người sẽ muốn hoàn thành công việc nhiều hơn. Nhưng mưa. Đa phần tặc lưỡi: thôi, để mai cũng được, việc không gấp. Việc gấp thường mang giá trị lớn, và giá trị lớn thường được giải quyết bằng những phương pháp công nghệ tiện ích, hiện đại, một cái tin nhắn sms hoặc một cái e-mail. Nên là phòng giao dịch của tôi bớt khách. Khiến cho tôi có thời gian ngồi nghĩ đến quãng đường mưa tôi vừa có để đến chỗ làm. Và cả bây giờ nữa, riêng tư nhìn những vệt nước loang trên màn kính trắng.

Một giấc ngủ đêm khiến đầu óc tôi sạch sẽ. Sạch sẽ với tôi tương tự như sự trống rỗng. Trong cái khoảng bao la của ý niệm, tôi không còn hình ảnh nào ở đó. Tôi cũng chưa phải vội vàng gì mà phục hồi. Phục hồi lại cũng có để làm gì đâu? Thà trôi tuột đi, có khi lại tốt…

Nguồn: truyen8.mobi/t99891-nguoi-la-tung-yeu-truyen-9.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận