ecđương nhiên 0fngười ta csẽ không 15đích thân 16ra đón tiếp, bahuống hồ e3họ đều e4là giả 0f ạo, nên 1 ũng không 00 âu nệ nhiều, da ói vài câu cf hách sáo 2c ới người a0 ia rồi đi 49 heo vào bên 6 rong viện.
Một 31 gười đàn 6ông trung 8 iên khoảng e5 ơn bốn 4 ươi tuổi, 5 ướng mạo ef hín chắn, 7ăn mặc b iản dị ceđang ngồi fe rên ghế a7 hái sư ở 9a hính giữa 92 hòng, chỉ 7 ó điều b0 inh thần e hông được 2e ốt lắm.
Thấy 72 gười đi 55 ào, không 71đợi họ 4 ành lễ, 3ông ta đã b9 ười ngăn 4 ại, hàn 66 uyên vài 6 âu rồi a ói với 2 ảo Khâm: 5“Cháu chính 12 à bé Xảo f1ư? Mười 6năm không 8gặp đã 40lớn như 0thế này 2rồi. Trong 02thư phụ d9thân nói 6cháu tính 7cách ngang bngược, 1ta thấy công ấy e1quá khiêm 79tốn rồi. e9 © DiendanLeQuyDon.comNếu ta có 8fmột cô 47con gái như 9avậy thì anằm mơ 02cũng phải 4mỉm cười 95thức dậy.”
Bảo 0Khâm xấu 93hổ cười c4cười, đỏ 9cmặt không 86lên tiếng, 4hai mắt cechớp chớp, 00trông cũng dccó vẻ ngượng engùng e thẹn c2của thiếu 19nữ.
Ngũ cCân nhân 3đó nói 8chuyện với 8Lý Trung 1Bột, thái 1bđộ đúng 22chừng mực, 3Vân Sơ và 4Vân Hựu 2thỉnh thoảng fbcũng thêm 34vào vài f9câu, không fekhí trong 6phòng rất chòa hợp. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐúng lúc f5này, bên 4ngoài đột 2nhiên vang 13lên tiếng 2huyên náo, cLý Trung 9Bột khẽ 8ccau mày, 67nghe kĩ, esắc mặt btrở nên 35rất khó 5coi.
Trong 4blòng Bảo fKhâm chợt a7giật mình, 7đánh mắt 9fvới Tần 8bLiệt…. 17 © DiendanLeQuyDon.comHọ Hạ 7đã tới acrồi!
Quả dnhiên là cnhư vậy, d7quản sự 6ađứng tuổi evừa rồi f2đón họ 8vội vàng 3chạy lại 5thông báo, 7mồ hôi 5cđầm đìa: 94“Bẩm đại cnhân, Hạ cbđại nhân 4đến rồi.”
Lý dTrung Bột 1drũ mắt 5athật lâu 55không nói 9gì, lúc 81quản sự avừa định a9lên tiếng 7một lần 3nữa thì 4eông ta dặn fcdò: “Mời 2avào đi.”
Ông 9ta vừa dứt 7elời, mọi 8người liền b3nghe thấy 17tiếng bước a5chân đang ctiến lại.
“Lý 6đại nhân…” 28Một thanh dniên mặc 27trường 4ebào màu 95lam, sắc 5amặt xám 89xịt chậm 6rãi bước 4vào phòng, bánh mắt f5thâm trầm f6đảo qua fmọi người aemột lượt, 9dò xét trên 4mặt Tần a1Liệt và aBảo Khâm 3lâu hơn 8một chút, ccuối cùng 5bdừng ở aetrên người 8Lý Trung eBột đang 67ngồi trên aghế: “Tại 6hạ nghe 4nói, có dngười lên 5đảo.”
Lý 0Trung Bột 2lạnh lùng enói: “Bản 0quan đã 2báo cáo 72cho Sở cơ 37mật trước 4đó, Hạ 67đại nhân 8lẽ nào 4đã quên 6rồi ư?”
Hạ 5bđại nhân dkia cười d3nhạt, tự eetìm một bchỗ ngồi, bchậm rãi a2nói tiếp: 75“Lý đại efnhân hiểu 32lầm rồi, 7tại hạ akhông hề 1có ý đó. d9 © DiendanLeQuyDon.comChẳng qua 2tại hạ 1lo lắng 17cho sự an 1ctoàn trên dfđảo nên 9cmới quan ebtâm. Theo 6aquy định cacủa đảo, anhững người 9mới đến 0echo dù là 0ai cũng đều 8fphải soát fngười trước.”
Soát fngười… 5con ngươi 45Tần Liệt 3dkhẽ co lại, 6đôi mắt 1abỗng có 0fsát khí!
Khuôn bmặt Tần 1Liệt biến csắc, không 2khí trong 81phòng đột 9nhiên như 6bị phủ 1một lớp aasương lạnh, 1gã họ Hạ 31bắt đầu 74cảm thấy bcó gì đó 08không ổn, 93ánh mắt 8sắc bén 75quét qua 3từng người e1một. Ngũ d4Cân lo lắng 4đến toát e3mồ hôi 57hột, nhưng 7ekhông dám b5lên tiếng.
Bảo 5fKhâm đứng 1phắt dậy, dmặt đỏ 32phừng phừng 1fnói với f6gã họ Hạ: d6“Ngươi… a1ngươi thật 0là vô sỉ!”
Lý 6Trung Bột bvội ra mặt d9giảng hòa, 5vẫy tay 03bảo Bảo 4Khâm ngồi 2xuống, rồi dlại trầm 1dgiọng nói 38với họ 0Hạ: “Hạ f6đại nhân, 0quy định 2cũng phải 9có tình cngười. f2 © DiendanLeQuyDon.comMấy vị d2đây đều 6là khách 2fbản quan 0cmời tới, cađường 0bxa vạn dặm 2đến hòn 6đảo này, asao có thể 18vô lễ như 3vậy. Lần 94trước Liễu 1đại nhân blên đảo, 0bản quan 5bkhông nhớ 5đại nhân fbcó khám 19người ông fấy?”
Hạ eđại nhân 4bbiến sắc, eánh mắt bu ám dừng alại trên 9người Lý 4Trung Bột, c7một lúc adsau, lại 3nhìn Bảo 0Khâm đang 0tức giận, 37rồi nhìn 69vào khuôn amặt không dbiểu cảm 3của Tần bbLiệt. Căn 2phòng yên cftĩnh một 32lúc lâu, fhọ Hạ 2ađột nhiên adcười phá 2lên, chậm 8erãi đứng 6dậy, phủi 4bụi trên f6quần áo, 1nói: “Được 58rồi, được 2rồi, đã 8alà khách 91của Lý fđại nhân 7thì chuyện 1này cho qua. 6 © DiendanLeQuyDon.comCó điều 19Lý đại 91nhân cũng 3ebiết quy fctắc của 9đảo, đuốc c8hay nến 9đều không eđược mang atheo. Nếu 28chư vị eđây có 8mang theo fnhững vật 6bkia thì hãy 6sớm giao b4nộp cho 1Lý đại 3nhân, nếu 6không sau 8này xảy 4ra chuyện cdgì thì không bphải chỉ d6nói vài 7ba câu là 0xong đâu.”
Dáng 61điệu của f0hắn khi dnãy rõ ràng f0là muốn egây khó 98dễ cho mọi 54người, 4chẳng ai 5ngờ hắn 4đột nhiên fgiơ cao đánh ekhẽ, cho 72qua chuyện 2cnày như evậy.
Nhưng bnếu người dta đã giữ 5dthể diện 9bcho mình fthì Lý Trung 39Bột đương 2nhiên là f8biết ơn, 3khách khí 93đứng dậy 13tiễn hắn. 41 © DiendanLeQuyDon.comNhững người 5trong phòng 6nhìn nhau. 6d © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 49lén nhìn bBảo Khâm, 38trong lòng bcó ý tưởng, 1nhưng liếc 14sang phía 96Tần Liệt, ckhông dám 7lên tiếng.
Sau a4đó, không 2khí trong 5dphòng ngưng bđọng, Lý 5aTrung Bột 3coi như không 91thấy chuyện 2vừa xảy 5ra, vô cùng c4bình tĩnh 65bảo hạ anhân đến 9dẫn họ fđi nghỉ engơi. Trước 8lúc đi còn 74dặn: “Trên fđảo quản 09đá lửa brất chặt, 36nến hay b8đuốc đều 9có số lượng adnhất định, 7buổi tối 83quá giờ 16Tuất không 0được đốt 0đèn. Mấy 28cháu mới deđến có 76lẽ sẽ 13không quen, 9nhưng qua 4vài hôm 7bchắc sẽ 3dổn thôi.”
Mọi 2engười đều 1hiểu nguyên 51do, gật 4fđầu đồng 2eý.
Sau 2ađó quản 1sự lại bdẫn họ 10đến tiểu bviện phía 7sau dùng 26bữa, ăn 3fxong, sắp 48xếp phòng 6cngủ cho 67họ rồi 44cáo từ.
Vì d8tốn rất 5nhiều thời 47gian trên fbđường, 88nên cơm 57nước xong bxuôi đã 15đến giờ 0Tuất, khắp anơi đã ftắt hết c7đèn, trong 0eviện một 1cmàu tối 9bđen. Bảo b7Khâm có cmang theo 07đuốc nhưng 2ekhông dám 5bỏ ra dùng.
Ở 1trong lòng eđịch, Tần 7Liệt và 0Bảo Khâm 34dù có muốn c7dính lấy b1nhau cũng 5không đủ fcan đảm. 2 © DiendanLeQuyDon.comHắn rất 6khó chịu, 84nhưng vẫn 62đành phải btách ra ngủ driêng phòng.
Mọi 93người lần bđầu lên d3đảo, không bbdám tùy ffý làm càn, a1hơn nữa e5đường 0eđi mệt 74nhọc nên 3buổi tối 8tất cả 4fđánh một 7cgiấc yên 36ổn. Sáng esớm Bảo 2eKhâm tỉnh 7dậy, mở 9mắt ra, 1abên ngoài ftrời vừa dsáng. Nàng 7rời giường f5thay quần 4áo ra ngoài eđã thấy 3Tần Liệt 22ngồi đợi.
Trong 8nhà không a3trồng cây, fchỉ có evài khóm 08hoa cỏ thấp 06được cắt 24tỉa gọn agàng, không 03có chút cmĩ cảm a7nào. Tần 17Liệt ngồi 5bên cạnh c6một giếng fnước ở ephía Đông, 2bmặc trường ebào màu a5lam không 1emột nếp 8nhăn, tóc 79được búi 20cẩn thận 5gọn gàng, 7càng làm 66tôn thêm 94vẻ tuấn 75tú.
Nghe 5thấy tiếng 1bước chân 34Bảo Khâm 1ở đằng fsau, Tần 4Liệt không cquay người, 52chỉ đưa 73tay ra, không 1hiểu tại 5esao hắn 0lại biết 32là nàng. 87 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 8evừa định dnắm lấy 4tay hắn, a8trong sân 4vang lên f9tiếng bước ecchân, sau 7đó mấy 86người dưới 5cười nói: 79“Hai vị 7dậy sớm athật đấy.”
Bảo 5Khâm khách cbkhí chào c2hỏi Tần cLiệt, gọi dchắn là 37“nhị sư 3fhuynh”. b © DiendanLeQuyDon.comKhuôn mặt e2Tần Liệt dủ rũ, quay 7đầu đi eakhông để aý đến banàng. Ngũ e1Cân và những 2người khác 1eđều dậy 31rồi, thấy 88mặt Tần 2Liệt khó 50coi nên chẳng 2ai dám lên 28tiếng, không 6khí trong a8sân bỗng 4chốc nặng eenề.
Ăn c9sáng xong, bquản sự 3đứng tuổi 90lại đến 9chào hỏi aehọ, nói a6dẫn họ fbđi thăm 0thú một eachút, nhưng fvừa định edra khỏi 92cửa thì 5bị chặn 52lại.
“Trên fđảo nhiều bcmuỗi vắt 8côn trùng, akhông khí 0bđộc hại. 0 © DiendanLeQuyDon.comHạ đại ebnhân sợ achư vị 4mới đến 6sẽ nhiễm fbệnh nên d2sai thuộc chạ mang dthuốc tới.” bbNgười nói a7là một 00gã cao to 19khỏe mạnh, 3nhìn tuổi 1tác cũng ekhông lớn 0lắm, lại 35để hai 5nhúm râu 0nhỏ trông 9fchẳng ra 5sao, nhưng 9dđiều khiến 93mọi người c3nghi hoặc echính là 14thái độ 43của Hạ 2dđại nhân.
Tối 7đến, Tần dLiệt nhân 97lúc rảnh 4drỗi nói d9với Bảo 15Khâm về ctung tích ccủa Hạ 58Lam Thanh. f © DiendanLeQuyDon.comGã đàn 0ông đầy edã tâm kia 3lấy Công 38chúa, đã 91trở thành 6Đô úy phò 7mã của bBắc Yên… eBảo Khâm 99nghe xong 76căm hận aphỉ nhổ: b1“Thật 0alà hời 8cho hắn 9rồi!” f7Miệng nói 4vậy, nhưng atrong lòng dnàng rất 8rõ, nhất 9ađịnh là 93do Tần Liệt 0đứng đằng dsau thêm 79dầu vào 5lửa. Với 52sự độc fác của 9cHạ Lam Thanh, 6dù có giết chắn, nàng 5ecũng không 83thấy tiếc, dcó điều 00xem ra Tần cLiệt còn 3tàn nhẫn 93hơn nàng…. e © DiendanLeQuyDon.comKhiến cho 19một gã 0đàn ông bchí hướng 9vời vợi 05bị bó buộc d3cả đời 9trong phủ 2Phò mã, 92như vậy 13còn khó e5chịu hơn 8là giết 6hắn.
Còn favề Hạ 8đại nhân e3trên đảo 2này, Tần 1Liệt đoán d0hắn là a5em ruột b7của Hạ 51Lam Thanh, 6tên là Hạ 3dLam Hi. Hạ bLam Hi là 4acon vợ kế f5của nhà c8họ Hạ, bdanh phận 1tuy không 23cao quý như 7dHạ Lam Thanh 5nhưng rất 4bđược phụ 80thân yêu 91quý, cũng echính vì 2ethế, hắn 9và Hạ Lam 41Thanh mới 3ebất hòa.
Những fcái khác, 48Tần Liệt dcũng không f0biết nhiều… 7dù sao cũng 2chỉ là dcon cháu fquan lại 0abình thường, 6dgián điệp 0nước Tần 79không cần 7atốn thời 1gian công 20sức vào 98đó.
Không 96chỉ Bảo 8Khâm, ai ccũng ngây 0ra, nghi ngờ dnhìn người 78mới đến. 7b © DiendanLeQuyDon.comQuản sự 92đứng tuổi 0là người a5đầu tiên 4có phản cbứng, khách asáo nói 25với người arâu dài: fa“Thì ra f8là Mạnh 56đại nhân, 9bmau vào mau 1vào!” Lúc 82nói, ông fta còn không 6ngừng nhìn f7chằm chằm 5vào cái 1bhộp trong 5dtay mấy 3gã sai vặt.
Hạ 47Lam Hi và 88Lý Trung d0Bột xưa 4nay bất 98hòa, đây e3là chuyện 18mà trên eđảo ai bbcũng biết, 6tuy chưa 6bao giờ 3dvạch mặt 36nhau nhưng 44lúc nào 1cũng nhằm 5vào đối 4fphương công 8kích. Hôm 91qua Hạ Lam 20Hi “khai 2ân” đều bkhiến bọn cdhọ nghi 64ngờ, hôm e0nay lại e1còn khách 3sáo như c2vậy khiến 1người ta c1không khỏi 9suy nghĩ…
Quản f5sự vừa 0tiếp Mạnh 8đại nhân avừa vuốt e5râu suy nghĩ, 11ánh mắt 72liếc nhìn 8Bảo Khâm, 0trong lòng 2hình như 8nghĩ đến f4điều gì.
Không achỉ ông 6fta mà mọi d8người đều a3đoán ra, dsắc mặt 9khó coi. f © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 9clúc này 18rất bình 8tĩnh, cũng ckhông cho 8gã họ Mạnh fmặt mũi, fclạnh lùng 8nói: “Nếu 30đã vậy, bđa tạ Hạ beđại nhân.” 1eNói rồi 70hắn chẳng 4dkhách khí 5mở ngay c3chiếc hộp 8làm bằng 61gỗ tử e2đàn trước 40mặt Bảo a2Khâm.
Sắc 30mặt Mạnh 3cđại nhân 54khó chịu 48nhưng không dnói gì. 2 © DiendanLeQuyDon.comQuản sự dđảo mắt b8qua chiếc 87hộp, muốn f2nhìn cho brõ rốt 4cuộc Hạ 8Lam Hi mang bbảo bối b1gì đến 6nịnh Bảo 6Khâm. Vừa 0nhìn liền edthấy kinh 3ngạc. Trong 90hộp chỉ 8có một 8ít thuốc 0thông thường, dtuy được 8bgói gọn 74gàng nhưng dbthực sự 26không thể 2gọi là accủa hiếm.
Đây 2đâu có 59phải cách b3để nịnh 5fcon gái cơ fchứ… Phàm 2là có đầu 2eóc đều 1bnhân cơ 11hội tặng 2hoa tai trang 8bsức. Tuy fnơi này 30chỉ là amột hòn 13đảo biệt 2lập, dù 5không có 56trang sức 7ngọc ngà ecũng phải bcó vàng 4ebạc đá d6quý. Hạ 8Lam Hi xuất dthân thế fgia, không 46thể không 9có những 93thứ này a2được.
Mạnh eđại nhân 74ho hai tiếng, b6gương mặt e2tỏ vẻ f2nghiêm túc, 0hắng giọng fnói: “Trên 94đảo quản 0rất nghiêm, 0nhiều nơi a9không thể 4ra vào, Hạ cđại nhân e0sợ các 2avị đi nhầm f7nên dặn 12hạ quan 71dẫn các 2vị đi, 0tránh gây 7cchuyện phiền a3phức.”
Gã c4họ Hạ 72này cũng fhơi tốt 1bụng quá b0mức rồi! 3Bảo Khâm 7thầm nghĩ 4trong lòng. 0c © DiendanLeQuyDon.comQuản sự cđang định dmở miệng 4etừ chối, 7chẳng ngờ 1Ngũ Cân 54đã nhanh 8miệng đồng 4dý, còn cười 6nói: “Vậy 11thì làm 3phiền Mạnh f3đại nhân 89rồi.” 90Nói xong, 2Vân Sơ và 0Vân Hựu acòn khách 57sáo gật 2đầu với ccMạnh đại 3nhân, Bảo 8Khâm không fhiểu gì bnhưng vẫn 8cnhoẻn miệng 6cười.
Vị 4quản sự 5cảm thấy 8hơi kì quặc, 6sợ hơi 8không để 2ý mấy người 18này sẽ 66bị Hạ 3Lam Hi lôi 8kéo, vội b5vàng sai 2người đi 0bbáo tin cho bfLý Trung bBột, bản bthân theo 4sau họ không arời, bị 9Mạnh đại 19nhân lườm 49mấy lần 1nhưng chỉ 5cười trừ.
Mạnh 3đại nhân 0đó tuy không 4trông ra 4gì, nhưng 3đối xử 1cvới người 7ckhác rất 45hòa nhã, 0cả chặng fđường ccười cười bnói nói, 2không khí 1rất hòa f4hợp. Điều 2khiến cho dBảo Khâm 5bất ngờ 0đó là gã 1họ Mạnh d7đó liếc 4trộm nàng cmấy lần, 98Tần Liệt e6lại không f9tỏ ra bực 23bội, thật 66không giống 2với hắn d2chút nào.
Họ a9đi quanh dđảo cả dmột buổi 3asáng, quản asự đi theo 4càng nghe 36càng ngạc 6nhiên. Mạnh bdđại nhân 00này quá bmức khách 9khí, dẫn amọi người 81đi khắp 8engõ ngách c3trên đảo, ffngoài kho 72hàng và eemấy chỗ 85cơ mật ara đều bdẫn đi e9hết. Hạ 5Lam Hi sau 19khi trông 6egiữ chuyện 07an toàn trên a6đảo chưa 1bao giờ 99hào phóng 1cnhư thế dnày.
Trong 2lòng nghĩ 6vậy nhưng b5quản sự 88lúc nào 6cũng cười, c7cung kính 73theo sau đến 4atận khi 3dkết thúc, c6rồi lại fcung kính 0tiễn Mạnh 0đại nhân 3fra về. Đợi 0eđến giờ 4cơm trưa, 2ông ta còn amuốn nhắc 7dmọi người cvài câu, 06nhưng thấy d1ai cũng vui cvẻ nên asợ mình bnói sai, 4lại thôi. 6f © DiendanLeQuyDon.comVừa ra khỏi 97nhà, quản fsự liền a7hộc tốc ctìm Lý Trung dBột kể 43cho ông ta a0nghe về 61những việc fkì quái e0ngày hôm enay.
Lý 9fTrung Bột cdlà nhân 6dvật như dthế nào 3ccơ chứ, dađôi mắt 6thâm hiểm 8dhơn quản bsự nhiều, 7nghe thấy 1evậy chỉ 1cười nhạt, 6khua tay nói: 9e“Không c6sao, mấy 3đứa trẻ a6đó ngươi 82cũng thấy 4rồi, đều e0không phải 98người hồ bđồ. Tên bHạ Lam Hi 2cđó e rằng 5fđã tốn 91công toi.” 94Ông ta vừa 9cnói vừa 47tưởng tượng cra khuôn 63mặt vô 02cảm của 1Tần Liệt danên không 1nhịn nổi d3lắc đầu f3cười.
Ở 30chỗ Tần dLiệt, sau 9khi tiễn 7quản sự, 1chỉ còn 9năm người echọ. Bảo dKhâm sớm b7đã phát dhiện ra d5có điều cbất thường, 8anhẹ nhàng 3clén vào 0dphòng Tần 3Liệt, khóa 2cửa lại 46hỏi: “Có 53phải mọi 2người biết egã họ Mạnh 0bđó không?”
“Nàng 7cũng nhìn 91ra rồi.” 2Mặt Tần 3bLiệt hiếm 0ekhi ôn hòa enhư vậy, ahắn cầm c9chén trà cclên uống 9một ngụm, f8rồi lại fvẫy Bảo 0Khâm lại fkéo nàng 0vào lòng, dddặn dò: 6b“Hắn chính 8là Lão Thất. f © DiendanLeQuyDon.comChả trách 6lâu như 9vậy không 8có tin tức fgì, hóa 0ra hắn đã 0lên đảo. 5 © DiendanLeQuyDon.comNơi này achỉ có 4thể vào 11mà không abthể ra, b2hắn đã 2bị trói dbuộc ở cađây mấy 17tháng nay brồi.”
Tuy 6không biết fLão Thất 24nhận được 7dsự tín dnhiệm của 30Hạ Lam Hi bbằng cách cnào rồi 58trở thành 6ctâm phúc 5của hắn, 3bnhưng những 81hành động b6của hắn 1rất có dích cho mọi dngười, e8ít nhất, c8họ đã chiểu được 63một phần 57địa thế d0nơi đây.
“Không cabiết Lão 52Thất đã 6gặp sư f9huynh của 0ta chưa?” f5Vừa nghĩ 0đến Lâm 1bTúc, lòng 2Bảo Khâm 7lại chùng e6xuống.
“Tối 42nay Lão Thất 0đến ta 4esẽ hỏi 4echo kỹ.” eTần Liệt enghịch ngón 7ftay nàng, abthấy sắc cmặt nàng 6không tốt 39nên cũng dkhông tiện 67thân mật, d4đành phải fvỗ vai Bảo 9Khâm, dịu 5dàng: “Nàng 5eyên tâm, b2Lý Trung c3Bột đã 8mời người 49từ Thanh b4Hà sơn trang 43xa xôi nghìn 37dặm đến ađây, có 16thể thấy d3bọn họ a2vẫn chưa 1dcó công bethức chế 8fthuốc nổ. b © DiendanLeQuyDon.comNhị sư bhuynh của d5nàng nhất 64định vẫn 4bình an vô f1sự, chỉ 8là bị người fta bắt bớ 66không được 2tự do mà ethôi. Theo 8cta thấy 8đến chín cfmười phần dhắn bị c8giam giữ, 9đợi ta c4hỏi Lão 6Thất rồi 4chúng ta 5bàn bạc 1kĩ hơn.”
Đang dnói, đột a6nhiên Tần f3Liệt phát 7chiện trên 6bcổ Bảo 6Khâm có 6avết mẩn 6đỏ, liền 6lấy tay 7xoa xoa rồi 1chỏi: “Sao 3lại có 1vết mẩn 6đỏ này?”
Bảo 78Khâm vốn 4dĩ không efđể ý đến, 4nhưng bị 49hắn xoa cavào càng 7ngứa hơn, 03chau mày 3nói: “Chắc enãy ra ngoài 3cbị muỗi 4cđốt, chàng eađừng sờ 4vào, ngứa celắm!”
Tần 4eLiệt thấy 78vết mẩn 5càng lan brộng, vội 4buông tay, a2cúi đầu 6nhìn cái 0ehộp trên f4bàn, lúc 2này mới 5nhớ ra đó 1là thuốc 6Hạ Lam Hi f3mang đến, 85hình như 6bên trong 51có một eahộp thuốc 1trị ngứa.
Nghĩ 7đến đó, 0ahắn với 6tay mở cái bahộp ra, 0cúi đầu ddnhìn món 44đồ bên ftrong, sắc fmặt chợt 5trở nên 97u ám.
Bảo 33Khâm cảm 4bthấy lạ, 32cúi đầu d6nhìn theo cliền ngẩn 56ra.
Bên 4cngoài chiếc 1hộp gỗ achẳng có 2gì đặc dbiệt, nhưng 6bên trong 10không phải 8thuốc mà blà một 83miếng ngọc dbội màu d6lục bích 7axinh xắn. 3 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 37hiểu nhiều 5biết rộng, 8fvừa nhìn cđã biết 3emón đồ enày giá 3trị không fnhỏ. Bên 0fdưới miếng 6ngọc bội 7có một 9abó chỉ, 7rõ ràng 7đây là 3cdây kết c7đồng tâm ebmàu đỏ…
Đây… 0dđây… là 3đưa nhầm 09hộp… hay 40là…
Bảo 76Khâm cũng 3nghẹn họng b6nhìn chiếc chộp thuốc fchằm chằm, fecuối cùng f8cũng hồi 9thần, nàng 82rất muốn 03cười, nhưng 91thấy sắc a2mặt Tần dcLiệt khó a5coi nên đành b6cố nhịn, 4đến nỗi 3khuôn mặt 8đỏ ửng.
Tuy e7nàng biết b5khuôn mặt 0của Tần 4Liệt rất dhấp dẫn 4phụ nữ, 19trước là c2Vương Nhạn 8Như, sau b1là Ôn Xảo 6Xảo, trong 8Phong thành 2còn có hàng 5loạt các 7athiên kim 1tiểu thư fnhìn nàng 4bằng ánh cmắt thù eđịch, nhưng… belần này 76lại có 6fthể hấp edẫn đàn 81ông, thật 3sự quá 6bbất ngờ.
“Quá fđáng quá!” 45Bảo Khâm dnghiêm mặt 8nói: “Thế dnày khác cgì tát vào 25mặt thiếp!” 0Một cô 5nương xinh 0fđẹp kiều adiễm như c9nàng mà 20Hạ Lam Hi 6lại bỏ e8qua, đi coi 8trọng Tần bfLiệt, thật 8sự giống 9như tát cvào mặt enàng.
Tần 0eLiệt phẫn danộ bật 7cười, khóe bmiệng nhếch 2elên, trông 4còn đáng 19sợ hơn b1khuôn mặt 78đơ như 6khúc gỗ dngày thường. 12 © DiendanLeQuyDon.comCũng may 5ebây giờ 1eBảo Khâm 33đang ở 8đó, nếu 40đổi là 0người khác, 60nhìn thấy ecbộ mặt 2hắn như 3vậy chắc c0chắn đã 3bị dọa fsợ mất 64mật rồi.
“Được 3lắm! Được 78lắm!” c5Tần Liệt enghiến răng ebtừng chữ: 0“Ta sẽ dlấy mạng 48Hạ Lam Hi!”