Nguyệt Mãn Kinh Hoa Chương 9.2

Chương 9.2
Lý Trung Bột không ngờ Tần Liệt lại dũng mãnh như vậy, sợ hãi thoái lui,

ngoài fmiệng không c4ngừng kêu 07hô các binh 65sĩ tấn 6công, sau a0đó sai người 49đi tìm viện 32 inh.

Tần 58 iệt ra tay 4f huần thục, 52 hông lâu 7 au đã giết 12 hết phân 25 ửa đám 0 inh, đồng 8 hời lúc 2đó, đám 6 inh lính 5e ộ vệ trên 03đảo cũng 0 ũ lượt 3c éo đến, d4 àng nguy c0 iểm hơn e1 à, trong c ay chúng b òn có cung 6 ên.

“Bắn! b au bắn cho 9d a!” Lý ca rung Bột 5 ị sự dũng 08 ãnh của e8 ần Liệt 5d ọa cho xanh eb ặt, sợ ad hông cẩn 52 hận hắn 97 ẽ phá vòng d3 ây xông 18đến trước 8 ặt mình, 5 ặc kệ aa ung quanh d ẫn còn c4 inh sĩ, ra fdlệnh cho 02các cung 8thủ bắn 10cung.

“Vút… 40vút…” 5m thanh vang 6lên, Tần fLiệt nhanh 29nhẹn tránh 36thoát khỏi 8trận mưa 4tên đầu 32tiên, lập 7tức lao 6fđến tóm alấy tên 0lính chắn c7phía trước, e9vừa nấp 3vừa giết, 3trông rất 69điêu luyện. f5 © DiendanLeQuyDon.comLý Trung bBột vốn 52là quan văn, ecó bao giờ 0gặp phải 6fnhân vật 6dũng mãnh cnhư vậy. 6 © DiendanLeQuyDon.comÔng ta run clẩy bẩy, 3eliên tục flui về phía 2sau, không 66ngừng hô 4to bảo các ecung thủ 4atiếp tục.

Không 1alâu sau, 94tên lính 0dtrong tay 5eTần Liệt ebị bắn fthành nhím, 4nhìn từ 15xa đáng bsợ vô cùng. ec © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt e6tuy mạnh 3mẽ, nhưng 0cũng chỉ ablà người 72phàm, đã 6dcạn dần dsức lực 8sau những atrận công 3kích liên 9tiếp, hơn 8nữa hắn 7còn phải 6bảo vệ 1cNgũ Cân 3nên càng 1đuối sức.

44Trung Bột 0nhìn ra sơ 4hở, lập 2btức hứng 5chí, tiến d2lên mấy fdbước, khoanh 03tay nghiêm fgiọng quát 4lớn: “Tên 2loạn thần 4tặc tử 2kia, còn 13không mau 9đầu hàng, 21nếu không, 8fhôm nay,..” bCòn chưa 85dứt lời, 37trong tay bbTần Liệt 9bkhẽ động, f8Lý Trung 19Bột rất enhạy cảm, fthấy khác 6dlạ vội 2dtrốn sau fclưng binh ffsĩ, sau đó 5dchỉ nghe 0thấy tiếng 2“Á”, efgã thị 72vệ ở phía 9trước đã dbị tên 12đâm xuyên 45qua ngực, clập tức 7cngã xuống 2đất, máu 7dchảy ồ eồ, không e6lâu sau thì 93tắt thở.

“Giết 4chết ngay c2tại chỗ! 6dGiết ngay!” eÔng ta vốn 2eđịnh bắt b0sống Tần cLiệt đi 8lập công, 2nhưng bị 5hắn dọa cdcho sợ hãi, 16không dám 2nghĩ đến e8điều đó d5nữa, chỉ 6hy vọng bđám cung a5thủ có 61thể bắn 1ftrúng, giết fchết Tần 7Liệt.

Tần 93Liệt chặn 56liền hai, 88ba đợt bemưa tên, bcuối cùng, a9cũng thất b9thủ, một 1bmũi tên 5fcắm thẳng 0fvào cánh ctay trái 7của hắn, f6thanh kiếm 8trong tay elập tức 82rơi xuống 53đất.

4Trung Bột dthấy vậy, avui mừng 3hớn hở, athò đầu c4ra hét lớn, 0nói xong 6chợt thấy d4nghẹn lại, erụt đầu avề, nấp 8bra sau.

Tần a0Liệt bất 2dchấp bị fethương, 6etay trái evội vàng 3dnhặt kiếm elên, đang 6định chặn 5tiếp, đằng 7sau chợt 87có bóng 6dngười mảnh 9dmai hiện fra, đứng b4chặn trước ehắn - chính blà Bảo 1dKhâm.

“Tam 47gia, bọn 6thuộc hạ 05đã đến!” 7Lão Thất 0ở phía 5sau kích 3động hét 4lớn. “Lũ bkhốn các b9ngươi, dám 66làm Tam gia 03của bọn 94ta bị thương, 77hãy xem ông 0đây dạy b5dỗ chúng f6bay thế afnào!” Nói c1rồi, vung 2cđại đao 87trong tay 0xông vào eđám binh 17lính. Chạy 74được một cfđoạn liền ebị mưa 7atên ngăn c1lại, ỉu bxìu lùi fvề chỗ 5Tần Liệt.

Bảo 4Khâm dựa 0cvào bên dkia Tần 5Liệt, ba engười đứng fthành hình 0tam giác, d2đặt Ngũ 38Cân hôn 07mê bất 5tỉnh ở 5giữa.

“Bọn dchúng đông 47người, 2không nên ecliều mạng!” 9Tần Liệt fcố chịu a6đựng đau 5dđớn, cố 2dgắng dặn 37dò: “Lát 28nữa Lão 95Thất cõng dNgũ Cân ađi trước, 2ta và phu b3nh ân sẽ bcản phía 68sau.”

“Á… c5lại là 5thuộc hạ!” eLão Thất fkêu lên, 62có chút bfbất đắc 07dĩ, nói: 9b“Tam gia, fhay là… 2để thuộc 2hạ chặn 95ở sau, ngài 1và phu nhân dcõng Ngũ e7Cân chạy f5trước?”

Tần eLiệt lạnh bdlùng lườm 5hắn, Lão efThất thấy 0chợt ớn 0lạnh, không bdám nhiều 6lời, cúi d0người cõng bNgũ Cân d1lên vai, 7ra hiệu bcho Tần 2Liệt và 2bBảo Khâm, c3sau đó chạy b8một mạch 55vào rừng.

Bảo 0Khâm nhanh 5chóng tựa 88vào Tần 8Liệt, một etrước một 96sau ngăn 9địch, đúng 4dlà không bchê vào ađâu được.

Sau 1khi chắc echắn Lão e5Thất đã feđi xa, hai 1cngười nháy 1mắt, nhanh 6chóng lao 0vào rừng. 9 © DiendanLeQuyDon.comLý Trung aBột thấy fthế, vội 4vàng sai 1binh lính 9dđuổi theo.

Vừa a1vào rừng, bTần Liệt 81và Bảo 25Khâm liền echiếm lợi 0thế lớn. 9 © DiendanLeQuyDon.comTrong rừng dđâu cũng 56là cỏ cây, 1bvừa có 8thể ngăn ebtầm mắt f4người khác, 26vừa có 0thể giảm cabớt tác 77dụng của dccung tên.

“Giết 84vài tên 7đã rồi 9đi!” Bảo 64Khâm ra hiệu dcho Tần 5Liệt, chỉ cchỉ lên 63đầu. Tần 35Liệt hiểu 8ý, khẽ 4cgật đầu, 2bhai người 0dnhanh chóng fanhảy lên 0cây.

Tiết 5trời vào bbxuân, cây 2ecối trên 8đảo sinh fetrưởng fum tùm, không 50ít cành 7lá non mọc 7lên, càng 60khiến khu cfrừng thêm 2rậm rạp dahơn. Núp 4etrên cây, 5đám lính eachỉ có 06thể thấy 78một màu 3xanh um đầy 2asức sống 5chứ đâu 3thấy được 3bngười, 30đúng là 2bmột nơi eám sát tuyệt 8avời.

0fTrung Bột dckhông dám 5avào rừng, 5dẫn quân dvòng quanh bbcánh rừng avà chỉ 3đạo đám 6cbinh lính cchạy vào adtrong truy eđuổi. Đám fbinh lính akhom lưng bnhư mèo, d3nơm nớp 2lo sợ đi 6atừng bước, 9tuy đã tập 3trung hết 6bsức nhưng 8không đủ, 2một lúc dsau tiếng 18loạt xoạt 3vang lên 5khắp phía, 3quay đầu 9cnhìn lại, 5đồng bọn 21của mình ađã trở 6thành xác 80chết.

Khu crừng ngày 5xuân mát 8mẻ, gió clạnh thổi d6từng cơn, csinh ra cơn 4lạnh buốt akhó hiểu 20dưới chân. 74 © DiendanLeQuyDon.comĐám lính ebnhìn nhau 8crồi dừng 04lại, lặng 5lẽ lùi evội ra ngoài.

Bảo 3bKhâm thấy 5thế, gật 0đầu với 7bTần Liệt, a9hai người 0nhảy xuống 62đất, chạy 3về bến 0etàu.

Những 8người trên 39thuyền đều drất sốt 8ruột, thấy 55Bảo Khâm 1bvà Tần 8Liệt trở blại mới cethở phào bmột hơi. b2 © DiendanLeQuyDon.comLão Thấy esắp khóc fđến nơi, 9xoa mặt 5nói: “Tam 7agia, ngài 7còn đòi 9đi một 55mình nữa, 1achúng thuộc 01hạ nhất bquyết không 26về. Nếu 7không, dù c7có sống 2btrở lại 1fPhong thành 6cũng bị dbọn Lục 11Cân đánh 4chết.” 5eNếu để cmất Tam 35gia, tội c6của họ bsẽ rất 3flớn!

Tần 4cLiệt mặc 1ckệ hắn, 1chỉ nghiêm d5mặt hỏi: 5“Ngũ Cân 53thế nào 9rồi?”

Sắc 2mặt Lão aThất chợt 2trở nên 7fnghiêm túc, 5khẽ lắc 1đầu: “Hắn 61vẫn chưa bftỉnh, tiếc 2là Tư Đồ c1đại nhân eckhông ở aeđây, nếu fkhông…” 5Lúc nói, eVân Sơ và aVân Hựu 18đã nhổ c5neo rời 2bến. Lý 22Trung Bột 8dẫn truy abinh đuổi 9theo phía 1sau, thấy 2chọ sắp 2eđi liền 2trở nên 9kích động, 28hô to dặn 9cung thủ bchuẩn bị, fđồng thời clệnh cho 0binh lính bđi chuẩn 2bị thuyền.

Thuyền 81của kẻ 5địch vừa 58to lại vừa 95nhanh, nếu cbbị đuổi 0kịp giữa dđường, dachỉ e sẽ 4lại phải ebđánh một 10trận. Dù desao nơi này 4ecũng thuộc 0lãnh thổ dnước Yên, 78có lên bờ 8bcũng còn 82cách đất 8Tần khá 0bxa, họ không fdthể chậm 2trễ được!

Nghĩ dvậy, đột cnhiên Bảo cKhâm nảy 9fsinh ý nghĩ 1ác độc, abvào trong 67khoang thuyền clôi Hạ 62Lam Hi ra, atúm lấy 5cổ hắn, 2quay về 27phía Lý 2Trung Bột 1hét lớn: a6“Nhìn cho ekỹ đây 0là ai! Tất 0cả lui hết fcho ta, ai 6cũng không 29được động fđậy! Nếu ecác ngươi 5còn động a2đậy nữa… fTa đếm 2ba tiếng, 2ađếm đến 3một, các dngươi dám dđộng đậy 64ta sẽ bẻ f9mười ngón 6atay hắn, 88đếm đến cfhai các ngươi f1dám động 3đậy, ta 0sẽ chặt 2emột tay achắn, đếm 68đến ba… 3cái mạng 35của Hạ 1Lam Hi sẽ dkết thúc 00ở đây!”

Ánh afmắt Lý 0dTrung Bột 56lóe lên, 27dường như bđang do dự. 7 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 13hét lên: e8“Một.” aTrong đám abinh lính 7có người 4elùi về fsau, Bảo 9Khâm lạnh 9lùng nhìn dhắn, cất 2cao giọng: b“Sớm đã 23nghe Lý đại 89nhân và 9Hạ đại enhân bất chòa, nay 9xem ra quả 86đúng như 86vậy!” 05Nói rồi, enàng dùng 9blực, bẻ 4gãy một 2ngón tay d1của Hạ b6Lam Hi.

Hạ 23Lam Hi vốn 22đang hôn a0mê, giờ 2bị đau ađến mức 06bừng tỉnh, 7hét lên cmột tiếng 1thảm thiết. 6f © DiendanLeQuyDon.comHắn mở 73to mắt nhìn 3Bảo Khâm, 7trong mắt 3đầy oán f1hận. Lão c2Thất và f7hai huynh 7đệ Vân 48Sơ thấy a7Bảo Khâm 71ra tay thật 1liền sững e4sờ, ngây bara nhìn nàng, f0quên cả fechèo thuyền. c © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 85Tần Liệt 48mặt không b0đổi sắc, 2giống như e7tất cả 2đều trong 3dự liệu 2của hắn.

“Hạ dđại nhân, ffxem ra có 05người muốn 55giết ngài ftrừ hậu 7họa kìa!” dBảo Khâm aasiết vào 31ngón vô 8cdanh của 7hắn, không 40khách khí dbẻ phát 8anữa. Hạ 1Lam Hi chẳng 54quan tâm 7atrừng mắt c2với nàng d2nữa, hắn 07đau đến 41mức toát 6mồ hôi bhột, rống 9alên: “Các b7ngươi đều 2là heo sao? 09Tất cả 36đứng im 1cho ta! Ai c2bảo các 8ngươi tiến 05lên? Đừng fquên ông b7đây mới dblà người 1flàm chủ dtrên hòn 3dđảo này!”

Nói 9frồi, hắn 80trợn mắt 9nhìn Lý aTrung Bột, 1tức giận 77nói: “Giỏi b2lắm Lý 02Trung Bột, f0ngươi dám 16gài bẫy dbản quan. 70 © DiendanLeQuyDon.comSao? Ngươi 7dẫn người 20lên đảo 1chính là 0để đối 4phó với 7ta hả?”

7Trung Bột 1ecó lý mà 6chẳng thể 8nói, ông 3ta rõ ràng e2mời vài ađệ tử 82am hiểu asúng đạn 74vượt xa 5fxôi nghìn 4dặm đến adgiúp đỡ, 17tại sao b7vừa lên 0đảo tất 0cả đều 7dbiến thành csát thần. f4 © DiendanLeQuyDon.comHạ Lam Hi 28là đệ 66tử thế egia, nếu 0hắn thật b8sự mất c2mạng ở eđây, ông 6ta làm thế cnào cũng 1khó lòng 3giải thích. 1 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu 9giữ lại bfmạng sống 4của hắn, d1chỉ e sau 4enày họa d9sẽ rơi b8xuống đầu…

Nghĩ 2vậy, Lý 5eTrung Bột 55không quan 0tâm nữa, 5cắn răng b5bảo thuộc 3chạ đi chuẩn bdbị thuyền e5tiếp.

Hạ 0aLam Hi giận 56tái mặt, c5lại sợ 0dhãi, ra sức bhét vọng 7lên bờ: 2“Kẻ nào 1ddám đi? bfCòn không 00mau chặn akẻ đó c0lại cho 8ta!” Hạ 6eLam Hi là 8quan võ, c1binh sĩ trên bđảo đều f3do hắn quản 88lý. Hơn 83nữa, bọn fchúng đều cbiết gia 19thế kẻ f6này, suy 9nghĩ thật ekỹ, chỉ 55cần Hạ 90Lam Hi không 4chết, đương 36nhiên Lý 1Trung Bột 2không thể dđấu lại… d0Thế là, 06đám binh flính ngoan 1ngoãn đứng 75yên tại 87chỗ.

Bảo bfKhâm hài 7lòng vỗ bvai hắn, a8cười nói: 91“Hạ đại 4nhân yên 4tâm, ngài 3hợp tác 3như vậy, fbọn ta sẽ 0bkhông làm akhó ngài.” 8fNói rồi, anàng nháy b7mắt với aLão Thất, adLão Thất 92hiểu ý, 88vội vàng 64khua mái 1dchèo. Chiếc 7thuyền nhỏ 8nhanh chóng 95rẽ nước, frời khỏi 93đảo.

Lời 8nói của 1Hạ Lam Hi 5quả nhiên 86vẫn còn 7chút tác edụng, họ 2đi một 7đoạn dài frồi vẫn 3dkhông thấy 39có thuyền 5đuổi theo. 7 © DiendanLeQuyDon.comLúc bấy 7giờ Bảo aaKhâm mới fyên tâm fđi vào trong 9khoang, xem 8xét thật b9kỹ vết 4thương của a6Tần Liệt.

Ngoài d1cánh tay 9bị trúng f5một tên a1ra, hắn eakhông còn 17vết thương 8nào khác. a1 © DiendanLeQuyDon.comSau khi trúng 9tên, hắn 7lại không 6được nghỉ angơi, máu 6chảy rất bnhiều, cả 1ống tay 1eáo đều 9bthấm đẫm 2máu. Lâm f7Túc ngồi 30một bên cnhìn, sắc 2mặt trắng 5bệch, nhưng 4vẫn cố emở to mắt, 1giống như 2muốn học 90chút kiên a1cường từ 9vết thương 1của Tần 9Liệt vậy.

Bảo 94Khâm không 8còn xa lạ f4gì với faloại vết 0dthương này, 0bnhưng giờ 9tên cắm abtrong tay 9người thương 07nên nàng bađau lòng dvô cùng.

“Thiếp 19sẽ nhổ bbmũi tên f4ra, chàng 2cố chịu 17một chút!” dfMùa xuân 2là mùa vết 86thương dễ 7dnhiễm trùng 34nhất, nếu 15không được f2kịp thời 4xử lý, 04một buổi 4echiều có a1thể sẽ 9alan ra, xử 3lý không 7tốt, e là a8cả cánh 84tay coi như 63tàn phế.

Lúc 7nói, Bảo feKhâm tìm 3fvài miếng 4vải vo lại 4rồi nhét 9vào miệng eTần Liệt. 3 © DiendanLeQuyDon.comHắn nhíu 70mày, hỏi: 0“Nàng làm afgì thế?”

“Lát 4anữa chàng 8sẽ rất 1ađau, cẩn 2thận không 25cắn rách cmiệng.”

“Không 0ccần.” cTần Liệt 61nhìn Lâm 41Túc, đè c0thấp thanh bâm: “Nàng akhông thấy 9những vết 22thương trên e7lưng ta sao, ccó chỗ efnào không 4nguy hiểm 3đâu? Ta ecó bao giờ 2phải dùng 4đến thứ dnày?”

Vết dcthương trên 6vai… Bảo a0Khâm đỏ 5mặt, lát bsau, trong a9lòng càng 3fthêm buồn 1rầu.

“Vậy 0chàng cố 1chịu một 3chút.” c8Bảo Khâm 59cẩn thận 4ftừng li 82từng tí 7arút mũi 9tên ra, cố 44ý dụ Tần 10Liệt nói 69chuyện đánh 6lạc hướng, 2ccòn tay mình adùng lực, 46lấy hết 8sức nhổ 63mũi tên bra. Máu chảy 0càng nhiều, ftrong lòng cBảo Khâm 8thảng thốt, 89hô hấp 8ecó chút 7khó khăn, 2đổ thuốc 79trị thương 3lên cánh 27tay hắn, axong xuôi bbăng vết 1fthương lại. 69 © DiendanLeQuyDon.comLúc này, 8anàng còn ecẩn thận bhơn băng aecho chính emình.

***

Thương 63thế của 1Tần Liệt 3nghiêm trọng 3hơn Bảo aKhâm nhiều. f0 © DiendanLeQuyDon.comMũi tên f5xuyên qua 00cánh tay 1hắn, chảy 0drất nhiều dcmáu, sau 1đó hắn 76còn ngoan 6cố vật 63lộn với 14quân địch 7nên càng 77thêm mất efsức. Đợi fcBảo Khâm 5băng bó 69xong, Tần 7aLiệt đã f8tựa vào 8người nàng 1ngủ mất.

Lâm 06Túc vẫn angồi im 9nhìn hai 43người họ, 6flúc này 74đột nhiên clạnh lùng 5cất tiếng: 37“A Bảo, e1muội thành 01thân bao 1giờ thế?”

Bảo 02Khâm sợ 6làm Tần dLiệt tỉnh 5giấc, giữ 47nguyên tư edthế không 8động đậy, ekhẽ trả 4lời: “Muội bmới thành ethân thôi.” d5Thấy Lâm aTúc có vẻ 20nghi ngờ, 1nàng mới 93ý thức 2ađược những c1chuyện xảy 3ra vài năm 5gần đây 8hắn hoàn 14toàn không 4hay biết f6gì, liền 7đem toàn 4bộ những 49chuyện đã 8xảy ra nói d9hết cho b2hắn nghe, 8sau đó cười fbảo: “Muội 4cũng chỉ 4đoán mò 1huynh ở 81trên đảo, 0ai ngờ may 8mắn thật!”

Lâm 81Túc dường 0bnhư không 8fmuốn nhắc 46đến những 1chuyện xảy era vài năm 4này, chỉ 4cthuận miệng 6hỏi vài ecâu, sau fđó đổi a6chủ đề. 1 © DiendanLeQuyDon.comHai người 6nói một 31lúc, hắn c4đột nhiên 0hỏi: “Đại a6sư huynh ccó liên dlạc với 0bmuội không?”

Tần eLiệt lật 5người, 3gối lên 3dđùi Bảo bKhâm, tìm bmột vị 0btrí thoải 01mái nhất 50nằm ngủ.

Nàng 6vỗ nhẹ fvào lưng 8hắn, dịu 06dàng như e0đang dỗ 5trẻ con, 4cthấy hơi 6thở của 4hắn cuối 77cùng cũng 7ổn định 3mới lên 07tiếng trả 2lời: “Đại c1sư huynh 2từng đến 1dnước Tần. 8 © DiendanLeQuyDon.comBọn muội 6gặp nhau 0một lần.” f6Tình cảm 75của Bảo aKhâm và 0Lương Khinh abNgôn, tất acả mọi 6người trên 8núi Thanh e8Lương đều 08biết. Tuy 06hai người 4chưa hề 2đính ước, 0nhưng Chung 47tướng quân 1đã coi hắn 3như con rể, fachuyện xảy d5ra sau đó, 82ai mà đoán 1trước được?

1là Bảo eKhâm hay 1Lương Khinh 9Ngôn đều d8là những 5người lý 6trí và chín 45chắn, cho enên mới 8dễ dàng bbuông bỏ 92cho khoảng bthời gian 2dđã qua, b6chỉ có 03nhị sư 4huynh Lâm 3Túc vẫn 4luôn cố 4chấp, đã 0cthừa nhận eechuyện gì celiền làm ađến cùng.

Nghe 83Bảo Khâm cnói vậy, 1Lâm Túc 5không hỏi 27nhiều nữa, 1ccúi đầu 0nhìn Tần bLiệt đang 3hôn mê, 3ánh mắt ephức tạp, 22không biết c5trong lòng 5nghĩ gì.

Ba 3người bên 2ngoài sức 03dài vai rộng, d1thuyền lướt enhanh như 4gió, chẳng 3bao lâu đã bclên đến dbờ. Lão 9Thất cất 4tiếng gọi, asau đó cẩn 90thận ôm deNgũ Cân dxuống thuyền, 2aVân Sơ vào ctrong cõng 2Lâm Túc, 4còn Vân 8eHựu lạnh alùng lôi 4cổ Hạ 4Lam Hi.

Trên 59bờ không fcó xe ngựa, 4đoàn người 1tạm thời 5cuốc bộ, 3tốc độ dcchậm vô 7ccùng. Đi 98một lúc dehọ thấy 9exa xa có 6một đội 15binh mã đang 03tiến về 4phía này. 4 © DiendanLeQuyDon.comBan đầu, dai ai cũng 1lo lắng, 7đợi đến 53gần mới 2biết hóa 3ra Liên Tử 0dẫn người bđến tiếp 9ứng.

Lão 7Thất vui 0sướng vô ccùng, không c8ngừng gọi 5tên Liên 5Tử từ 26xa. Liên 7Tử hung 5hăng lườm 18hắn, tức egiận mắng: e“Đại 0fca… huynh 07cút đi, 8ccó đại ecca nào như a4huynh không, 8bỏ lại 6muội muội 24một mình c0không quan 91tâm, đi fmấy tháng eliền không 4tin tức. a © DiendanLeQuyDon.comHuynh còn 5dám trở 3avề sao?”

Lão 83Thất không 60có tức bgiận chút 9nào, làm a1lơ để 64mặc nàng 4dmắng. Đợi 0Liên Tử 20mắng cho 0dthoải mái eamới cười 2“hì hì” 9fxin tha thứ: ba“Liên Tử, 40muội đừng etức giận 7nữa, là cđại ca dkhông tốt, 32muội muốn 79đánh muốn 54mắng, chúng c0ta để về 9nhà nói 32sau. Ngũ edCân đại 40ca của muội 8bị trọng dthương, 1phía sau 4còn có truy 92binh, chúng 02ta mau vào e6trấn mời beđại phu 4rồi nói 2btiếp.”

Liên e6Tử và Ngũ bCân tình b2cảm rất 36tốt, vừa 77nghe tin hắn 2bị thương, 5nàng liền 11khẩn trương, 3vội vã dchạy ra 0fbảo Lão 01Thất ôm 76người lên 0exe ngựa. f © DiendanLeQuyDon.comVân Sơ cõng 38Lâm Túc flên theo. 3 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 4và Tần 6Liệt ngồi 55một chiếc 4exe khác. 99 © DiendanLeQuyDon.comTrận nổ 3lớn trên 0đảo vô 5danh không 7chỉ san fbằng kho 8ehàng, mà 90ngay đến b0Liên Tử 9ở tít huyện 0fQuảng Bình 2cũng nghe 71thấy tiếng 6nên mới cchạy vội 4đến đây a7tiếp ứng.

Cả 3ađoàn người 5thúc ngựa bđi đến fhuyện Quảng d2BÌnh, dọc ađường 69không uống 5một giọt a4nước, tốc 8hành cho 7kịp đến enơi. Lần 7anày họ a0không dám f7bao trọn bcả nhà 8trọ nữa, 29kiếm đại 0phu kê thuốc 6rồi đổi bcxe ngựa 0và tiếp 3tục đi bvề phía e7trước.

Trời 6etối, Ngũ 60Cân cuối 5cùng cũng 1tỉnh lại. 6 © DiendanLeQuyDon.comHắn mơ 0màng mở 02mắt, nhìn 1cthấy khuôn cmặt đầy 39râu của ccLão Thất 3đầu tiên, 0khó chịu 6nhíu mày, 5avẻ mặt 5cđưa đám: 5“Lão Thất dnày! Sao 2ngươi lại 59theo ta xuống 0eđây? Không a5phải ngươi 3ở bên cạnh 16phu nhân 4ư? Ngươi 05cũng đi 2theo ta, vậy 56phu nhân 40có phải ccũng không ecòn đường 9sống… caÁ…”

Lão 25Thất đập 73vào đầu 4hắn một dcái, cười d“hì hì” 64nói với 6aLiên Tử: 0“Tên này b2mệnh lớn, 2không chết b5được, dnhưng não 4bị hỏng arồi.”

Ngũ c8Cân cuối 4acùng cũng 7bchú ý đến 7eLiên Tử, 92lúc này ffmới có 9fphản ứng, 82chớp chớp cbmắt, dường 43như không e6dám tin: 1e“Ta… ta 5chẳng phải… 9Ta không 9chết sao?”

Liên 6bTử tức 05giận quát: 8“Đều a5tại huynh aađó, hại dTam gia bị 4thương. a © DiendanLeQuyDon.comHuynh thích 53trổ tài c1cái gì kia 2chứ, kho ebhàng là enơi huynh b2muốn đốt cthì đốt 3à? Dù có amuốn ra 5tay cũng c3phải thông 9minh một 7chút, đừng 56làm khổ 1abản thân, 1người ngợm 8như quỷ. 5 © DiendanLeQuyDon.comNếu không 1chết dưới 3lưỡi đao 09của địch 2cmà chết e6trong tay 85chính mình, cđến lúc cxuống đất drồi, mọi 2engười hỏi b3vì sao chết… 4hừ… muội f3e là huynh 9xấu hổ 40không dám 1mở miệng ebđâu!”

Ngũ 8cCân gục ffđầu, mặt 93mũi oan ức, asau đó hít 7một hơi 5dài, khẽ cerên đau. f © DiendanLeQuyDon.comLiên Tử athấy vậy f2mới không 5bnói nữa.

Lâm dTúc vốn 4đang nằm 52im, nhắm 29mắt nghỉ 0engơi, nghe 6Liên Tử d0nói xong, eđột nhiên 0mở mắt, 5nhìn Ngũ 1Cân một 81cách sâu f3xa. Lão Thất abề ngoài 3thô lỗ 8nhưng bên 0ftrong cẩn b0thận, phát 7hiện ra, e2định mở 4miệng nói 16gì đó nhưng 6thấy không 7thỏa đáng 1enên vẫn 8giữ im lặng. 5f © DiendanLeQuyDon.comCòn về c8Hạ Lam Hi, fkẻ này 4rất thức fthời, vẫn fluôn trốn 94một góc, achỉ mong acuộn tròn 34mình lại 14không để ackẻ nào 07nhìn thấy blà tốt 6nhất.

Trời 1tối mà 8bđoàn người 6vẫn không cdám nghỉ dngơi, chạy bliên tục d0hai lượt, 7người chịu 9ađược nhưng 3ngựa thì akhông. Có 33điều, nếu 0ekhông chạy 6nhanh, e lệnh 6truy nã sẽ c4gửi đến 10các châu, b6phủ. Họ b1đã để f1lộ mặt, 6cnhất là 1Tần Liệt, 4nếu chân 68dung của 1hắn bị dngười ta danhận ra, 10chỉ sợ fenước Yên 1dù có xới 3ctung đất flên cũng dphải bắt elại bằng 6được.

Nhưng adù mọi 3người cố bgắng đến 1đâu, cũng ekhông nhanh 2bằng bồ 00câu đưa 9thư. Chiều 6engày hôm 0sau, Liên 9Tử đã 6thấy lệnh 9truy nã và abchân dung ecủa họ c3dán ở huyện 4gần đó.

“Làm 1thế nào 4đây?” eLiên Tử 6rất sốt 2ruột. “Bên c1này còn 0lơi lỏng, 9nhưng phía 48trước vẫn 3còn mấy 8tòa thành enữa, đều fcanh gác cnghiêm ngặt. b5 © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 5đông như 7vậy, muốn 1qua cửa 1chẳng khác cegì nằm 0emơ!”

“Nếu fkhông được, 5chi bằng cchia nhau cra để đi.” d8Lão Thất 19đề nghị.

Ngũ fCân lập dtức lắc 6đầu phản 0eđối: “Không c5tách được. 6 © DiendanLeQuyDon.comChân dung e9mấy người d4chúng ta fađược dán 7khắp nơi, bLâm công 98tử còn 55có đặc a6điểm nhận 9ddạng rõ 23ràng, rất 19dễ bị 60người khác 11nhận ra. e © DiendanLeQuyDon.comDù tách 3fnhau ra cũng 8không thể 3phân tán 8nổi sự 2chú ý, trái 32lại còn dkhiến chúng 1dta bị chia fmỏng lực 62lượng. bf © DiendanLeQuyDon.comNếu gặp fphải quân 7địch, càng 0ddễ dàng ahỏng chuyện.”

“Nhưng 9như vậy b7cũng không cfđược. 7e © DiendanLeQuyDon.comChúng ta f4có hơn hai 3mươi người, 4sao liều femạng nổi 8với quân b1Yên.”

“Tam 5gia, ngài 1nói xem nên 2làm gì bây 72giờ?”

“Đúng! a0Chúng thuộc 9hạ đều 06nghe Tam gia 18phân phó!”

Tần 3Liệt nhìn bBảo Khâm, 61trong mắt f5có ý cười. c1 © DiendanLeQuyDon.comNàng lập 21tức hiểu 5ý hắn, aanhướn mi, 99cười nói: 15“Ý của aA Liệt là… ddchúng ta 07lại đi 3lên núi a9Tiểu Chướng 0lần nữa.” a7Lần trước 6bọn họ 89có vài người, 3cùng bị 9etruy sát, 3cuối cùng 54đi vòng 1fqua núi Tiểu 35Chướng ecvề nước 00Tần. Giữa 9đường 3dcòn gặp clại thuộc f6hạ cũ của eaBảo Khâm, edẫn theo 7cả bọn 6Lão Béo 1về đầu equân cho 5Tần Liệt 6luôn.

“Trong 3sơn trại 13có còn người ekhông?” 5aTần Liệt 4hỏi.

Bảo 89Khâm gật bđầu: “Tuy cmột số d5ít đã rời 1đi, nhưng 4sơn trại 8vẫn có angười canh 1gác. Cả 80một ngọn 5núi bao la, 7nếu không 6ecó người 6adẫn đường, 15rất khó 2để ra khỏi 9đó. Nếu fđi vòng dlên núi d3Tiểu Chướng, 49chúng ta csẽ loại 9ebỏ được 56một nửa 1truy binh.”

“Được! 9Vậy lên 2anúi Tiểu bChướng!” d4Tần Liệt 0nói dứt fbkhoát. Mọi 8người đều 5tín phục 90hắn nên 9không ai 62phản đối, 9chỉ có f3Hạ Lam Hi 89mặt xanh c2xao, phiền 7muộn vô 7cùng. Nhưng ehắn rất ftrân trọng fatính mạng 7của mình, 9ekhông dám 5nhiều lời, 6sợ chọc 76giận Bảo e7Khâm dẫn 12đến tai afbay vạ gió.

cbđiều, nơi 9này cách efnúi Tiểu eChướng 30một đoạn 1ckhá xa, dọc 4cđường a5còn phải dđi qua mấy cdtrấn khác, 7không dễ 90chút nào.

Buổi eatối, họ 66nghỉ ngơi dngoài trời, deđốt lửa 82nấu đồ 3ăn. Ai ai 09cũng mệt 3nên nói 8chuyện một 35lúc liền e6ngủ. Nửa 28đêm tỉnh adậy, chợt 9nghe thấy 3tiếng vó 5ngựa, càng f8lúc càng 0cgần. Do 4đang trên 66đường bchạy trốn a6nên họ 61ngủ không 9esâu, mọi 19người lập 2tức bừng 09tỉnh, những dthị vệ 26đều căng 9thẳng, tất 9cả đều 4trong tư 90thế sẵn a4sàng chiến f2đấu.

Không 8lâu sau, 5quả nhiên 0acó một 3fđội binh 9mã qua đây. c1 © DiendanLeQuyDon.comDo sắc trời 8tối nên ckhông rõ bbao nhiêu 9bngười.

“E ephải đến 1cả trăm fngười.” 94Lâm Túc ađột nhiên 55mở miệng 0nhắc nhở. 8 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 4ngạc nhiên 5enhìn hắn. d © DiendanLeQuyDon.comSuốt đường eđi Lâm Túc 44câm như 28hến, chưa 1bao giờ 26chủ động 1nói chuyện ccvới người 6ckhác, dù c6là Bảo 8Khâm cũng b5rất hờ 3chững, không 3biết tại 0sao đột acnhiên hắn 9lại lên 0tiếng.

Bảo 7cKhâm tỏ 7ara tin tưởng, f1khẽ nói: e“Tai sư 24huynh ta rất 6thính, nếu 9huynh ấy bđã nói b5vậy, nhất 3định là 6như thế.” edNói rồi, 5dnàng đưa ctay vào miệng aa“huýt” demột tiếng, 0truyền tin 5cho đội cquân kia 9nghe. Đây 0là mật 1ngữ Tần 5dLiệt dùng cđể liên elạc với 6thuộc hạ, 9fkhi còn ở 5bãi săn, 16hắn và 87mọi người dđều truyền 7tin cho nhau c9như vậy. 26 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 5rất thích fbnên học 6theo.

Địch 03đông ta c0yếu, e là 2phải đấu 2một trận eác liệt. 2 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt f1nhíu mày, 4lần này bra ngoài, chắn dẫn ebtheo đều 6elà quân ctinh nhuệ, 2tổn thất 86một, hai 1người hắn 2cũng đau c6lòng. Hơn 44nữa, lần 0này có thắng 26nổi hay 86không còn cchưa biết.

Lão 0cThất chỉ 56huy đội cthị vệ aebày trận bbẫy ngựa, 1che giấu dhành tung, 51im lặng 76đứng mai 48phục hai fbên đường, 9đợi quân 3địch đến d9liền xông 8lên.

Tiếng 4bvó ngựa b1ngày càng 2gần, tim emọi người b7đập càng 6mạnh, giống 2như muốn 30rớt ra ngoài.

“Bụp”, engựa của 4bđám quân cđi đầu btiên liền b5bị vấp 3fngã, những 7kẻ ngồi 1atrên lưng etrượt xuống 01theo. Những 2ekẻ đằng 69sau không 1tránh kịp, 1bcũng bị fbổ nhào. 7 © DiendanLeQuyDon.comThế là, 0con đường 8này ồn d1ào hẳn falên, có 8tiếng người crơi xuống 5ngựa, có 9tiếng kẻ 6bị đau 3kêu rên, 69còn có tiếng ckêu thảm ddthiết của 4kẻ chẳng amay bị vó fngựa giẫm 2phải…

Lão 05Thất hạ 5lệnh, tất 6cả thị 20vệ lập 1tức nắm f5chắc binh 5khí trong 38tay xông 21lên, chém eloạn xạ 03vào quân 6địch còn 2đang hoảng 8hồn, trong b5chốc lát 5chém người bnhư chẻ 8btre, chỉ a2mong một dckhắc ngắn 8ngủi đã 6giết hết 4một nửa equân địch.

Nhưng 80đối phương bbcũng nhanh e1chóng phản 72ứng lại, 7có người 05lớn tiếng a0chỉ huy ađội ngũ, 5lách qua 35thế nào, axuống ngựa fra sao, nhanh 1chóng tập 92hợp lại fquân đội, 50ngoan độc 0tấn công c4đám người eLão Thất.

Bọn 6chúng người 2đông, lại 2fcòn là tinh 7binh kinh 18nghiệm chiến 4đấu phong 4phú, giao 2eđấu nửa 1fkhắc, bọn 8Lão Thất 0không trụ fnổi nữa, ekhông ít 5thị vệ 7bị thương, eliên tục 4thoái lui.

“Tam 4fgia, gặp fphải cường d9địch rồi!” dLão Thất 1lùi đến 5chỗ xe ngựa, 10khẽ nói: 2“Ngài và bphu nhân achạy mau! 85Thuộc hạ csẽ dẫn 5người cản 2đường 2chúng!”

Tính ftình Tần 06Liệt thế 35nào, sao e8có thể 99bỏ họ 60lại chạy ectrước. f © DiendanLeQuyDon.comHắn “hừ” 1một tiếng, bnhảy xuống 8xe, giơ tay 64rút kiếm, 04bộ dạng emuốn ăn ffthua liều 5cmạng với 0quân địch.

Bảo 8Khâm cũng 35không khuyên ehắn mà a4nhảy xuống edtheo, rút 4nhuyễn kiếm 6dbên hông 4ra, cả người 3lạnh lẽo.

Hai b5người đang amuốn xông 6elên, chợt acnghe thấy eâm thanh 65xé gió bay 2btới chỗ 2quân địch, egiống như 1một thanh eeđao sắc adbén, xuyên 1fthẳng vào 7elồng ngực akẻ địch.

Trong 2fnháy mắt, 7vài tên cngã xuống. 7f © DiendanLeQuyDon.comĐừng nói 6là Tần c4Liệt và deBảo Khâm, 1bngay đến eLão Thất 95cũng thấy 9lạ, vò 1đầu nhảy 0cẫng lên, 89kinh ngạc: 12“Thật flà kỳ lạ, 7cứu binh cfở đâu d1ra vậy?” 5Hắn nói 4achuyện nhưng 5avẫn không engừng tay, 57hét lớn dxông thẳng 4vào quân 3eđịch, vừa 08chém vừa 6dgào.

Đám ftruy binh 2ebị công bkích hai e1phía, trở 23tay không dkịp, chưa bđầy một akhắc, kẻ 68chết người ebị thương, 7đám còn dlại thoái 8fchạy như 9chuột. Chẳng 32bao lâu, 5trên con 7đường bđen kịt 4chỉ còn 0lại đám 7người Tần 6Liệt và c2viện binh. 3d © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt cnheo mắt 21nhìn kỹ, 79đối phương 0atổng cộng fhơn ba mươi 63người, 60tất cả 8đều cưỡi dngựa, mặc bđồ đen, 18trang phục 8dnhìn không 8cquen thuộc.

Lão 6fThất định 1mở miệng 0hỏi, một 8cngười trong 65số đó dchậm rãi c9bước ra. a6 © DiendanLeQuyDon.comBây giờ 86đối phương 8fmới đốt bđuốc, khuôn 9mặt tuấn 0mỹ nho nhã, 9chính là 4bLương Khinh 5Ngôn đã b2lâu không egặp… Tần 21Liệt chợt bcau mày.

Theo 5đúng lương 35tâm, lần 40này Lương bKhinh Ngôn 4dkịp thời 9trợ giúp, 73Tần Liệt 4hắn phải 7dcảm kích 9cvô cùng. 2 © DiendanLeQuyDon.comNhưng như 77vậy hắn bcàng rõ 37ràng về atình cảm ecđặc biệt eLương Khinh aeNgôn dành 4dcho Bảo 6Khâm, nếu fkhông ghen, fe là nói bdối. Khi dở bãi săn 0mùa thu, 04chẳng phải fhắn còn blàm trò 90trẻ con ddùng bình 7phong chắn agiữa hai 74người kia e8sao?

Thời 3fgian trôi 62đi, vật dđổi sao adời, Tần 73Liệt không 3còn cảm 50giác vừa 09lo lắng, bavừa ưu 1aphiền, vừa 6bất lực 6như ngày ftrước nữa. bb © DiendanLeQuyDon.comVì khi đó fchắn và fBảo Khâm 31danh không achính, ngôn 24không thuận, dhắn chưa cchiếm được bamỹ nhân. 51 © DiendanLeQuyDon.comCòn giờ ethân phận 9của hắn celà chồng c8nàng, trên fthế giới enày, còn 5eai đủ tư dcách hơn 0hắn kia 5chứ?

Nhìn eethấy Lương 0Khinh Ngôn, 7Bảo Khâm 0vui mừng 0ra mặt, 72lập tức ephấn chấn, 0vừa ngạc dnhiên vừa fsung sướng axông đến cachỗ hắn: 4e“Đại 3bsư huynh, 6fsao huynh d0lại ở f4đây? Đúng ccrồi, nhị 7sư huynh a2cũng đang 57ở đây 6đó!” Vừa b7nói, nàng 62vừa chạy 29qua chỗ 9xe ngựa, 2avén rèm 4lên, nói avới Lâm 0eTúc: “Nhị bcsư huynh, 5huynh xem ebai đến f8này!”

Lâm 8Túc đương eenhiên rất 7bvui, nhưng eahắn là 1người nghiêm 5túc, dù 3lòng có 8vui đến cđâu ngoài 7cmặt vẫn 7dửng dưng, 3fchỉ mỉm 0cười với 12Lương Khinh 20Ngôn, sau akhi gọi 2e“Đại f8sư huynh” 58xong, liền 8im lặng.

Lương 2Khinh Ngôn adrất khách 5sáo ôm quyền emỉm cười 6chào hỏi 3cTần Liệt: 3“Tam điện 49hạ, lâu 63rồi không 2gặp.”

Tần 13Liệt cũng 1khách sáo, 3gật đầu: 28“Thì ra elà Lương cđại nhân 74giúp đỡ. f © DiendanLeQuyDon.comTần mỗ 6vô cùng fcảm ơn.” 3aLúc nói, d0hắn còn 5vái một 2vái. Lương a6Khinh Ngôn 60khẽ nhíu 6mày, trong cđầu nghĩ c9đến điều 6gì đó, dkhông đưa etay ra cản, dnghênh ngang enhận một 4vái của cTần Liệt.

Tuy bckhi nãy có cchịu ơn 11bọn họ, 6nhưng khi cthấy Lương 90Khinh Ngôn 0ngạo mạn 9enhư vậy, 8trong lòng 49Lão Thất 73khó chịu avô cùng.

Bảo a1Khâm coi 57như không aathấy, mỉm fcười hỏi: c“Đại 7sư huynh ekhông bận d8gì à? Sao 99lại xuất 81hiện ở d7đây?”

Lương 7Khinh Ngôn 2ckhông trả 13lời trực 3dtiếp, liếc 2nhìn nàng, 3giọng nói 6vô cùng 9thân thiết: e“A Bảo, 76muội nói e4vậy ta còn 17tưởng mình 1đang ở 3cPhong thành 52đó. Đây 6là đất 4Yên, bọn dmuội đến efđược, 61sao ta không dfthể?”

Bảo aKhâm nhìn 8hắn, chớp afchớp mắt c7đã hiểu: cc“Sư huynh ddcũng đến 8vì chuyện 58đại bác 69Tịnh Viễn?” 34Ngày hôm 15đó quân 4cYên chịu e3lỗ to ở ddoanh trại 34Tây Xuyên, 3nước Trịnh 92sao có thể f5không biết? 3eHơn nữa adhôn lễ 9của Tần 32Liệt và 4Bảo Khâm bfcòn có tướng elĩnh nước 59Trịnh đến 9chúc mừng, ddhiển nhiên 8dbên đó 37phải biết c8tin tức 4avề đại 56bác Tịnh 1Viễn. Bằng bđầu óc 5của Lương 6Khinh Ngôn, fsao mặc fckệ thứ ccnày tồn 6ctại được. c © DiendanLeQuyDon.comHắn nhất d5định phải 88làm cho rõ 06ngọn ngành.

Lương fKhinh Ngôn 40bật cười, 2ánh mắt bcưng chiều abnhìn nàng: 45“Sau khi 5cbiết tin a8ta liền 6đuổi theo 1quân Yên, 2đi được fnửa đường celại nghe cnói đảo 33Vô Danh bị 8phá hủy, b3nên nghĩ 1echuyện này bbchắc chắn 0có liên 0quan đến e0muội. Đúng bbnhư dự dbđoán, chưa 94đến hai 28ngày đã catrông thấy fchân dung 9bọn muội 19dán khắp 20nơi. Ta sợ 25muội và 9nhị sư 29đệ chịu 10thiệt mới 1vội vã a1đuổi theo e8giúp một 82tay.”

Lương aKhinh Ngôn 9là người 2thẳng thắn, 1achỉ nói 6dđến giúp e5đỡ Bảo 7Khâm và cLâm Túc, 7chẳng buồn 0nhắc đến 45mấy người 2Tần Liệt. a © DiendanLeQuyDon.comĐương nhiên, 6Tần Liệt 9cũng không 13tự mình 4đa tình, a4cho rằng 7Lương Khinh 8fNgôn sẽ 0chủ động cđến cứu ahắn.

Hai 7đoàn người anhập lại 1thành một, 40thanh thế 46của họ 81đã mạnh dhơn rất 46nhiều, nhưng 6cũng vì 3vậy càng 9khiến người a3khác chú cý. Sáng 4sớm hôm 8sau, Lương 5Khinh Ngôn 99đến tìm eTần Liệt ebàn bạc 17hành trình, fquyết định 4đi men theo cnúi Tiểu 54Chướng, 9sau đó ai c8đi đường afnấy. Còn f7Lâm Túc, 8Lương Khinh fNgôn sẽ dsai người eđưa hắn 4về núi 0Thanh Lương, c5nhờ sư cphụ là dHàn Thạch 0lão nhân 4giúp chữa 81trị vết dthương ở f3chân.

Bảo 13Khâm nghe 5vậy đương dnhiên không ecó ý kiến, cLão Thất 4avà Ngũ Cân dfthì thầm 79to nhỏ với e1nhau, nhân 38lúc Bảo 5Khâm không ecchú ý, len 73lén chạy c8đến trước 1dmặt Tần 5Liệt nói: 3“Tam gia, 0ngài thật 9sự để 32Lâm công 21tử đi theo 6Lương đại bnhân sao?”

“Đúng 84đó! Tam 5gia à, thuộc dhạ thấy, cLương đại 5nhân nhất 7cđịnh có 4fý đồ. 56 © DiendanLeQuyDon.comNgài ấy 61và Lâm công 8tử là sư 6huynh đệ, cnếu ngài 15ấy nhờ cLâm công ftử chế btạo đạn 0bsắt, như 51vậy biết 5làm sao?”

“Hay 8là, để 6fphu nhân 47chúng ta 7nói chuyện 05với Lâm 11công tử, bbảo hắn 8đi cùng 4achúng ta?”

Tần 4Liệt lườm chai người 5kia, lạnh 6lùng hỏi 7dlại: “Hai 7bngười các fngươi có 68thấy phu 2nhân dị adnghị gì 42không?”

Hai fbngười lập 2btức hận 4akhông thể 2vả cho mình 6một cái, 3chuyện gì athế này? dHọ đi theo 4aTần Liệt c5đã lâu, d8đến giờ 28vẫn còn 1ekhông hiểu 8chuyện gì 45nên nói 45chuyện gì f6không. Dáng ddvẻ Tần 5Liệt rõ 80ràng khó dbchịu, nhưng bđang ở 50trên đường c5nên không 4muốn nổi 22cáu với 1họ, đợi 8về nước 27e là cả 8chai sẽ phải 2chịu tội. e © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 11ghi hận 6rất dai…

“Tam 57gia, thuộc 34hạ có thể 7arút lại c3lời nói 1của mình fckhông?” 9dNgũ Cân 0eđi theo Tần 6Liệt lâu 80nhất, nói 85chuyện cũng 8tự nhiên 18hơn, khuôn 3mặt đưa 8đám, hối fchận: “Thuộc dbhạ chẳng 7qua là… 1echấn thương 2kia… khiến 4đầu óc c9quay cuồng. f © DiendanLeQuyDon.comNgài xem 48này, ai ôi! 93Lại choáng 7rồi!” dNói xong 3ahắn còn ftiện thể cngã vào 0angười Lão 10Thất.

Lão 07Thất tức dgiận lập 3tức né 2tránh, tức 56tối mắng 68chửi: “Ngũ 94Cân khốn dnạn, cũng ftại ngươi dalàm trò. 3c © DiendanLeQuyDon.comÔng đã ebảo phu 35nhân không dphải người fanhư vậy, 90ngươi cứ 4bắt phải 8fđi tìm Tam 7gia nói chuyện. 74 © DiendanLeQuyDon.comThế không 5phải cố ccý hại ông eđây sao?” 3eVừa nói, e0hắn còn 8xông đến 5dđánh Ngũ 4dCân. Ngũ dCân vội evàng lùi f7ra xa, hai 69người vừa bđánh vừa c7chửi, rất 3anhanh đã echạy sang 3chỗ khác.

Đợi cdhai người 6đi khuất a4mắt, Tần bbLiệt mới fthở dài, a6khẽ tựa fđầu vào 65ghế, từ 9từ nhắm 66mắt. Đằng 87sau chợt dcó tiếng 8bước chân, 61sau đó dừng 51lại bên 2lưng hắn, cđôi tay emềm mại 4khẽ chạm evào huyệt 70thái dương 00của Tần 3eLiệt, từ 8etừ, dịu 8dàng xoa dbóp. Bảo 93Khâm khẽ cnói: “A 0fLiệt, nhị asư huynh 7ecủa thiếp 5ckhông phải b5là loại 0người đó.”

“Ta 3ebiết.” fTần Liệt 29vẫn nhắm 6amắt, hưởng 8athụ khoảnh 1khắc nhàn 33hạ hiếm 6có, giọng 7nói cũng 01trở nên 7lười biếng: f5“Nhị sư chuynh của d2nàng trông ecó vẻ nho 2cnhã, nhưng 7lại rất 66bướng bỉnh, ccố chấp. 3 © DiendanLeQuyDon.comNếu không, bdhuynh ấy eđã chẳng bcbị nhốt 1trên đảo 31Vô Danh vài f2năm liền.”

“Chàng emới biết 0huynh ấy dvài hôm, esao hiểu 7tính tình c3huynh ấy 5fnhanh như bvậy.” 4Bảo Khâm dfcười: “Nhưng 6mà, A Liệt, 9chàng nói 80đúng lắm! 17Tính tình 5fnhị sư 91huynh là evậy. Ngày 04thường 1trông huynh fấy rất b0thành thật 65nho nhã, 5nhưng nghiêm dtúc ngoan dcố vô cùng. f © DiendanLeQuyDon.comNgày trước 1sư phụ 0thiếp còn 8mắng huynh 2ấy là đầu 54bò, ngay 8ccả lời 45sư phụ, 7có lúc huynh 5ấy cũng 1chẳng nghe.” dCho nên, 15chàng hoàn 53toàn không ccần lo lắng fhuynh ấy 92sẽ bị e2đại sư 7huynh thuyết 61phục, giúp 7họ chế 6dtạo súng 9dđạn. Với 30tính của 94huynh ấy, d3biết rõ fsúng đạn 6acó bao nhiêu cnguy hiểm bđến tính 0mạng. Chuyện fecó khả 37năng xảy fdra nhất, cđó là từ 59nay về sau 3huynh ấy 6esẽ ẩn decư trên dnúi Thanh ebLương, không abước chân dra ngoài.

“A d4Bảo…” 7Tần Liệt 46đột nhiên 2cmở mắt, 4dmặt mày 8hòa hoãn, 22trong khoảnh 8khắc này, 2ngay cả 7phong cảnh edtươi đẹp dngày xuân 3cũng chẳng 0thể bì 2bnổi sự edịu dàng ctrong mắt 2hắn: “Bao a9giờ an toàn, efchúng ta 4đừng trở 64về vội, 2được không?”

“Hả?” eBảo Khâm b2cúi đầu 8anhìn hắn, 85vẻ mặt 4nghi hoặc.

Khuôn 14mặt Tần c1Liệt ngại 21ngùng: “Nàng 8acũng biết, c6chúng ta a5thành thân dfngoài trận 7ctiền. Tuy 6fta đã viết 14thư bẩm 49báo với 48phụ hoàng, e2nhưng tính ectình ông 17ấy, hai 82tháng không 4đủ để 2nguôi giận. 6e © DiendanLeQuyDon.comNếu chúng 00ta cứ về 88như vậy, 40chắc chắn 45sẽ bị 35trách phạt. 7 © DiendanLeQuyDon.comTa thì không 83sao, cùng clắm chỉ 4dbị mắng cmột trận, 6bnhưng ta 7bkhông muốn 5nàng bị b2sỉ nhục.”

“Vậy 8bao giờ echúng ta 8trở về?” 8Bảo Khâm 96đối với a1chuyện trở 5về Phong bthành không 1có ý gì f7khác, không 08phản đối 4atẹo nào.

Tần fLiệt tính 7ftoán: “Nửa bnăm chắc dđủ để 1phụ hoàng a2nguôi giận, 5fnhưng khi 44đó cũng 9là lúc trời bnóng nhất, 1hơn nữa… f4ừm… Hai 9là đợi 71qua tháng 1Tám chúng ata hẵng 45về. Lúc 0bấy giờ etiết trời b5mát mẻ, 3ông già 6acó giận 01cũng phải 5chịu thua 7chúng ta.”

Bảo 5Khâm không 3hiểu lắm, 61mở to mắt 2nhìn Tần 6Liệt.

Khuôn ddmặt Tần 2Liệt vừa cfhớn hở 0vừa thần 7bí, còn 2chớp mắt c9với nàng, eatuy vậy 9chỉ khiến 7dcho khuôn 4mặt tuấn 5tú càng 37thêm khó ecoi: “A 5Bảo, nàng 1bquên rồi 3sao? Lần e6trước chúng ata lên chùa, evị cao tăng degiải quẻ 3echẳng nói, 9ừm… khi eađó nàng f1có lẽ cũng 7fcó rồi…”

Bảo 0Khâm nghẹn ahọng, dở 7khóc dở 6ecười, xoa 9xoa mặt 40hắn, nói: 2f“Chẳng faqua là lời 8nói bừa athôi, chàng bccòn tưởng bthật sao?”

Tần c5Liệt lập batức rầu 3rĩ, sốt 5eruột nói: 38“Đương 36nhiên là 57ta tin rồi. 3 © DiendanLeQuyDon.comVị cao tăng 8đó chẳng e1phải nói arất chuẩn 04sao? Ông 0ấy rất 1quả quyết, fnhất định 51phải chắc 0chắn lắm 54mới dám f7khẳng định 94như vậy. 0 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 4ngày nào feta cũng chăm 16chỉ, đáng 1lẽ nàng dphải có 9thai từ 6dlâu mới 3đúng! Nàng 7xem xem, thái 5tử và Nhị fdhoàng huynh 47con cái đã 30thành đàn 4rồi, sao ata có thể 83không vội?”

Bảo d1Khâm khựng 2lại, miễn dcưỡng mỉm 45cười. Nàng 8hơi quay cmặt đi, b9đột nhiên dhạ giọng benói: “Thiếp… 6cơ thể 4dthiếp bị 0thương như 06vậy, nếu… 8nếu sau 7này không 68thể sinh…”

“Nàng 06nói linh ctinh gì thế!” 77Tần Liệt ddnghe xong e8đứng phắt bddậy, khuôn 9cmặt bao cphủ một 82lớp băng 4giá: “A dBảo…”

Hắn 3nhìn nàng, 88ánh mắt dckiên định, cvẻ mặt bnghiêm túc: 90“Cả Tư fĐồ và 78sư phụ a0hắn đều e2nói, bệnh 1của nàng aechỉ cần 24tĩnh dưỡng blà khỏi. d1 © DiendanLeQuyDon.comNàng xem 8exem, ngày ftrước nàng 4thế nào, 7bbây giờ c0nàng ra sao? 9Nàng vung 5đao chém 0người còn 4mạnh mẽ 1hơn bọn 3Ngũ Cân, 97nào giống 3người bệnh? fDù có bệnh, ccgiờ cũng 95khỏi rồi. 29 © DiendanLeQuyDon.comNàng đừng 5suy nghĩ f9lung tung. 4f © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, edù… dù e4đúng như 1cnàng nói, clẽ nào a3ta lại vì 1thế bỏ frơi nàng? 32Đợi Ngũ 2đệ và deNgô tiểu 7thư thành 6cthân, để ebọn họ 4sinh mấy 7đứa con 0rồi chúng 64ta sẽ lấy bmột đứa 8fvề nuôi. 48 © DiendanLeQuyDon.comNgũ đệ 8có thể 13không chịu 6dsao?”

“Thiếp fcũng chỉ 5enói vậy cthôi mà.” 1Bảo Khâm ecúi đầu, 1cố gắng 8đè nén 6nước mắt, 2enhưng phát 31hiện như 8dvậy thật fsự rất 4khó khăn, e0bèn nhào 6bvào lòng 1Tần Liệt, adụi hết 3nước mắt 35lên ngực 7hắn.

Nguồn: truyen8.mobi/t80304-nguyet-man-kinh-hoa-chuong-92.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận