Lương fKhinh Ngôn 0vẫn còn fnhớ lần 6đầu gặp eBảo Khâm, 4ahắn mới 18mười tuổi, dđược phụ 0bthân dẫn alên núi 8Thanh Lương 9e ái Hàn Thạch 2 ão nhân 2 àm sư phụ. c © DiendanLeQuyDon.com òn nhỏ 4đã phải 2d ời xa cha 62 ẹ, trong f9 òng hắn 28 ất ấm 7ức.
Cuộc f ống trên 4c úi kham khổ, b ả núi chỉ 18 ó một gã 12 ạp dịch a hóm lửa 90 ấu cơm, 8 òn kiêm f0 uôn việc 0 ầu hạ 1 àn Thạch 98 ão nhân, bđương nhiên 85 hông rảnh 2 uan tâm đến 4d gười khác. b0 © DiendanLeQuyDon.com ương Khinh 0f gôn nhỏ cd uổi phải 41 àm hết 80 ọi việc, d ừ dọn bd ẹp phòng f6ốc đến 3f iặt giũ d4 uần áo, 0 gay cả ngày 5dđông lạnh 1 iá cũng 9chẳng thể 9lười nhác.
Hắn 2alà con cháu 93thế gia, equen ăn sung 99mặc sướng 12từ nhỏ, 9đâu làm 2mấy chuyện f1này bao giờ. a2 © DiendanLeQuyDon.comChưa đến 4ahai ngày, bbbàn tay hắn cđã nứt 2nẻ. Hắn 0tính tình equật cường, ckhông muốn dđể sư dphụ biết, 61đành cắn dcrăng chịu 01đựng nuốt 0hết mọi 0dkhổ nhọc 7vào người. 1c © DiendanLeQuyDon.comNhưng dù 4sao Lương ddKhinh Ngôn 30vẫn còn f4quá nhỏ, 92lúc đau cđớn vô fcùng liền 30ra sau núi d9không có d5bóng người, 44một mình fkhóc lớn, 0xem như trút 7hết mọi fviệc ra 8ngoài.
Chiều 88hôm đó, 2hắn ngồi 1bên gốc 0mai sau núi 2ekhóc lóc, 2lại nhớ 78đến cha 5mẹ trong 5Kinh thành, 5lòng càng a9buồn hơn, 8tiếng khóc c2cũng ngày 7to theo.
“Ca e9ca à! Ca dca..” Trong 57lúc đang 8khóc lóc e7thảm thiết, d5đột nhiên 9chắn nghe 4ethấy giọng ccnói lanh 2lảnh thì esợ hãi, 38định quay 5người đi, 5chợt trông a0thấy một 6đứa bé 1chừng năm, asáu tuổi, 5amũ đội 4ftrên đầu 9ckhông biết 36là nam hay 77nữ. Đứa fbé mặc cáo màu đỏ, dáo choàng a1màu trắng, 65đôi mắt 1vừa to vừa 1đen nháy cdnhìn hắn a0chớp chớp, 01vẻ nghi e4hoặc khó 6hiểu.
Lương 7Khinh Ngôn 4dđỏ mặt. 7 © DiendanLeQuyDon.comHắn dù 1sao cũng 4fđã hiểu achuyện, 7abị một 41đứa bé 3tự nhiên 0eở đâu b6nhào vào 9người lúc 51đang khóc 88nức nở 22thì vừa 6xấu hổ 6vừa bực 80bội, bèn 58đẩy đứa 7dbé ra sau, 6equay người 7chạy thẳng.
Từ 8bé tới 08giờ hắn 8cchưa từng 65làm chuyện 3xấu, chạy 2được một 3đoạn liền 96cảm thấy efchột dạ, achân bước echậm dần. b © DiendanLeQuyDon.comDo dự một 1lúc, Lương 7Khinh Ngôn 1quyết định 6cquay trở 37lại sau 73núi, gần 1đến nơi 8hắn lại 86cảm thấy 46không được 0tự nhiên fenên lê từng 0fbước một.
Dưới f5gốc cây cdhoa mai đã 34không còn abóng dáng dađứa bé, achắc nó 87đã đi rồi. 5 © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh 37Ngôn vỗ 49vào gáy d0mình, quay angười về 6phòng, vừa f3quay đi liền 7etrông thấy 71khuôn mặt anổi giận 28của đứa abé: “Sao 1cca ca lại 9tìm ta làm d6gì nữa?” 94Đứa bé a6xụ mặt abchất vấn.
Lương bKhinh Ngôn 01đuối lý, 2bim lặng 35không đáp.
Đứa 6fbé định 92hỏi nữa, c6xa xa chợt avọng đến btiếng gọi: d6“A Bảo! cA Bảo!”
“Phụ 9thân…” 18Đứa bé 22lười biếng fđáp trả 0một câu, fgiọng nói 98êm dịu bdễ nghe.
Bị 6dngười ta cbắt quả 4tang tại 2trận, phải 3alàm thế 5nào đây? dLương Khinh c2Ngôn khóc d2không ra 28nước mắt.
Trong 73nháy mắt, bngười đàn d7ông cao lớn e3tuấn tú eđã đến 4cđây, thấy chai người 4đang trừng 42mắt nhìn 0nhau, thì 38bật cười: e7“Sư huynh 79muội các 4bcon đã làm bquen rồi 6sao?”
Sư bmuội… 7Lương Khinh a7Ngôn nghiêng fđầu nhìn aA Bảo, thì era là một betiểu cô 8nương, thảo 4nào lại 68xinh xắn 2như vậy. 14 © DiendanLeQuyDon.comNhưng, nếu c2lát nữa bbnàng mách 9tội với 7cha nàng b1và sư phụ, 43hắn biết 0làm sao bây agiờ?
Lương 08Khinh Ngôn 3lo sợ bất 61an mất mấy 81hôm, nhưng 8vẫn không b7thấy sư 1phụ trách 0dphạt, sư 1cmuội hồn f4nhiên tên 2A Bảo còn a0tìm hắm 4chơi đùa. bb © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh dNgôn thấy evậy, trong edlòng càng 36thêm áy dnáy. Qua bmấy ngày, c9cuối cùng 6hắn không 6cthể chịu 66nổi nữa, eelặng lẽ 2cchặn A Bảo blại, hỏi: 0e“Sao muội dkhông đi 7mách sư bphụ chuyện 5bhôm ấy c1ta đẩy 17muội?”
A bBảo mở 7cto đôi mắt 43đen láy, 1nhìn hắn 8khó hiểu: 1“Chẳng 1fqua đại 6sư huynh 2chỉ muốn 1đùa với 39A Bảo thôi d6mà, sao A 8Bảo phải 9đi mách 1sư phụ?”
Lương 3bKhinh Ngôn 8nhất thời enghẹn họng. e © DiendanLeQuyDon.comLương gia 83không thiếu ccon gái, 6etuổi tầm cA Bảo cũng 02có mấy eđứa, nhưng adù là con 0vợ cả 1aff8 77hay con vợ a5lẽ cũng dđều khác chẳn nàng. c © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh f9Ngôn chỉ 9thấy mấy cđứa bé 66trong nhà 8hoặc điêu 0ngoa, hoặc b8nhõng nhẽo, dhoặc khúm 3núm bảo ffsao nghe vậy, echứ chưa 77từng thấy 26ai phóng 6akhoáng độ 40lượng như 13A Bảo, trong achốc lát f3vừa bất 60ngờ, vừa 62khó hiểu.
Rất d6nhiều năm 82sau đó, 82bất ngờ 5và khó hiểu 68đã trở adthành thói cquen. Khi 3mới lên 7núi A Bảo ccòn rất 8fnhỏ, mấy 0engày sau 3khóc nức 6nở đòi d4về nhà. 1b © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh 8Ngôn trong 8một đêm c7đã trưởng 1dthành lên 0rất nhiều. e © DiendanLeQuyDon.comHắn luôn 11dùng lời 9hay ý đẹp 6khuyên nhủ, 9dỗ dành 5nàng. Hắn 6ccòn rất 3nhẫn nại 6fở bên cạnh ffnàng. Tiểu casư muội 12hoạt bát 2thẳng thắn bđã trở cfthành một 8fphần trong 74cuộc sống 53của hắn. 8 © DiendanLeQuyDon.comHọ cùng 1nhau đọc a2sách, cùng 6nhau luyện 5kiếm, cùng ffnhau ra sau 6núi mò cá bđào trứng 50chim, lén 4nhóm lửa 0fnướng cá băn…
Lương 7eKhinh Ngôn acho rằng, 6cả hai sẽ bemãi tốt ađẹp như 6bvậy, năm a6A Bảo mười 96bốn tuổi, c8Chung tướng e4quân có f0ý hai nhà fdkết thông 6gia, hắn 6vui vẻ đến 4mức cả 7dđêm không angủ được.
Nhưng, cdnào ngờ 1mọi chuyện bclại thành 12ra thế này. 43 © DiendanLeQuyDon.comVào lễ d2mừng đại 7thọ của 1dLương lão 0phu nhân, 68Lương Khinh eNgôn mới 7về Kinh ccmột chuyến, efkhi trở 41lại đã fbhay tin Chung 5tướng quân 7ahi sinh ngoài 1chiến trường, 27còn A Bảo ddcủa hắn betrở thành 9tiểu tướng f6quân ngoài fTây Bắc.
Dù 0võ công 7dcủa nàng 3giỏi đến 8bđâu, dù 0khí thế 79của nàng 3ccó mạnh 2đến đâu, 4bnàng vẫn 9chỉ là fmột thiếu 8nữ mới 32lớn. Cả 78đội quân 4eTây Bắc 4sao có thể 2dđè nặng 06lên đôi 8vai non nớt fấy được?
Nàng d5vốn nên c1là tân nương 7dịu dàng 28của hắn…
Lương aKhinh Ngôn 8bất chấp 5gia đình bphản đối, fkiên quyết frời Kinh dthành, chạy ađến nơi 2quân Tây f0Bắc đóng atrại, ở blại bốn 1năm liền.
Doanh 8trại Tây 3Bắc có c4can hệ đến 06an nguy biên 8giới nước 92Trịnh, có 9mười vạn 4đại quân, 6là nơi rất 5nhiều người 2etrong triều 1mơ ước 94có được. 1 © DiendanLeQuyDon.comA Bảo là 7“con trai” c7của Chung 0tướng quân, eđược thuộc d6hạ cũ của 0Chung gia e6giúp đỡ, a8còn lập 6công ngoài echiến trường, fhiển nhiên 88được tiếp fquản đại c2quân Tây c0Bắc. Nhưng fnàng còn b9trẻ chưa d0từng trải, 4nên khi nguy 15cơ vừa 60được giải 30quyết, nhiều 4người trong 2triều bắt c6đầu ngấp 2nghé đến d5chỗ nàng. 2 © DiendanLeQuyDon.comA Bảo một 4bmình chẳng 2thể ứng 4phó, chẳng 60bao lâu bị 8aép giao soái bấn, chỉ 23được cái 8danh “Phiêu fkỵ tướng e5quân”.
Nhưng c2ở nơi loạn b8lạc, dựa advào chiến 03công anh ahùng, đám 6f“đại abtướng quân” btừ trên e9trời rơi ebxuống sao acó thể 2chỉ huy e9được những eebinh sĩ thường 71xuyên chém 9giết trong fmáu tươi? dBọn họ 32ra lệnh 0khô cả 1bgiọng cũng 3chẳng bằng dmột câu 2nói vu vơ 9của A Bảo.
A bBảo như a1vậy, sao 2dkhông khiến 3người ta 2fghen ghét e9đố kỵ?
Nàng 1ddũng mãnh 6fthiện chiến, erất có 9tiếng trong 2quân nhưng elại không c5giỏi giao 6tiếp với eđám quan 2viên trong 5triều. Nàng 56tính tình angay thẳng, 8nói năng ecbộc trực, f9thường cxuyên khiến 1đám cấp ctrên bụng edạ xấu e6xa nổi trận a4lôi đình. b1 © DiendanLeQuyDon.comLương Khinh 8Ngôn giúp eđỡ nàng btrên mọi aphương diện, 3từ hỗ btrợ lương 6thực đến dlễ lạt 4trong cung bhay ngăn 2cchặn những etình huống bngặt nghèo.
Hắn btưởng hắn 73có thể 3bảo vệ dnàng, nhưng 5không ngờ 44mọi việc 6còn nghiêm 13trọng hơn 0tưởng tượng 77rất nhiều.
Một 1bức thư a1tố cáo 3vô căn cứ 72đẩy A Bảo 98đến nơi 4đầu sóng fngọn gió, cLương Khinh a4Ngôn cứ 2tưởng các 9mối quan 16hệ của cmình có dthể trấn eáp chuyện 1này, chẳng cdngờ mọi 8chuyện đã f5vượt xa 63dự liệu, 56hắn vừa 7đưa thư ccầu cứu c3đến tay cLục Điện c5hạ, Trịnh 3Đế đã 66hạ thánh 2chỉ ban ddrượu độc 4bcho nàng.
Thiên clý ở đâu? 96Công đạo a9ở nơi nào?
Một 5chén Đoạn 48Trường 33suýt lấy 6mạng Bảo 9Khâm. Lương 0Khinh Ngôn cdốc toàn 9lực mới 00có thể c2cứu nàng dftrở về cctừ nguy d2hiểm, nhưng 6sức khỏe 4của nàng fcđã bị atàn phá d1nặng nề. d © DiendanLeQuyDon.comHắn giấu fnàng trong fhầm ngầm 32Hình gia, 9angày ngày bbón thuốc, dchăm sóc 4anửa tháng, 7cuối cùng 7cũng tìm cđược cơ 5hội đưa cnàng rời 2Kinh.
Ngày 80A Bảo đi 1evừa vặn e8Lập thu, 2dmặt trời 7vẫn chói 9cchang như edcũ, nóng 70bức đến 65mức ngột c5ngạt khó dathở.
Lương daKhinh Ngôn 3đưa mắt b7nhìn con dthuyền chở d5Thất công 5bchúa đi echòa thân 2dần dần cbiến mất, 44hắn đột b2nhiên có 3cdự cảm, 58hình như 91Bảo Khâm 4dđi chuyến 6enày sẽ 4không bao 28giờ về fnữa…
“Đại 4thiếu gia…” 2Thị vệ cdbên cạnh 3cất tiếng e8gọi.
Lương 2eKhinh Ngôn 3chậm rãi c7quay người, elặng lẽ elên ngựa, dtrầm giọng cnói: “Đến 7phủ Lục dđiện hạ…”
“Điện 5hạ phải 4enghĩ cho 62kỹ!”
Trong 6thư phòng 7Vương phủ ckhông đốt 8đèn, khuôn 28mặt Lương 6Khinh Ngôn ahòa lẫn ccùng bóng e4đêm, không e2thể thấy cmặt mũi f7hắn ra sao, 44nhưng giọng e6nói truyền avào tai Lục 75Hoàng tử 4btừng câu, 1từng câu f9một, mang 93theo sự 2mê hoặc. 4d © DiendanLeQuyDon.comHắn nói: a“Tiên hạ 6thủ… vi 6cường…”
Nửa 2dtháng sau, 7Trịnh Đế bbbăng hà, d0các Hoàng a1tử đấu 5đá, cuối 9cùng, người 9đăng cơ elại là cLục Hoàng dtử trầm 11lặng vô f4danh.
Lương fKhinh Ngôn 93siết tập 41thư dày b1trong tay, dtrên đó 27ghi lại edtất cả 1mọi chuyện dtrên đường 6cđi của eBảo Khâm, e4từ việc 75nàng bỗng 3dưng bị 67tráo đổi 5athành Thất 1Công chúa, 8đến việc 5nàng lập 3auy cho chính cmình lần 8đầu tiên b8khi ở Phong 9thành, rồi 71nàng gặp agỡ Tam điện 4hạ nước aTần ra sao…
Hắn 40biết rõ, 66có một 89số việc 99đã nằm 1ngoài sự ekhống chế.
Nhưng, 0ehắn vẫn 4không kiềm 8blòng muốn cdđi gặp enàng, muốn 37xoay chuyển 46cục diện f0lần cuối. 0b © DiendanLeQuyDon.comDù… dù 4kết quả f7không như 2mong đợi, bthì ít nhất c7cũng được 9nghe câu 6ctrả lời bdtừ chính c0miệng nàng.
Hắn avắng mặt 65trong buổi f1lễ đăng 4acơ của eLục Hoàng dtử, trèo 9đèo lội dbsuối nghìn fdặm xa xôi bđến Phong d6thành chỉ dđể gặp bnàng một b9lần, nhưng 12đến khi 3gặp rồi, c9hắn bỗng 3nhiên sợ 0hãi. Hắn 3thậm chí 2thà rằng 43mình không 6biết gì 0hết, không 47hỏi gì ddhết, nhưng 3hắn có 7thể giả dabộ mọi 5fchuyện vẫn b7còn như cxưa.
“Nhưng 75mà… đại 8asư huynh… fmuội đã 92không thể 0trở về 35nữa rồi!” daA Bảo nhìn 8thẳng vào cmắt hắn, fnói từng 7dchữ một.
Chung 52Bảo Khâm 69đã bị cban chết, 93thuộc hạ bcũ trong 0quân Tây 1Bắc tan 5bđàn xẻ fdnghé, A Bảo 0etuy giữ 5được tính 3fmạng, nhưng 1thân thể 3bị thương, aakhông chịu bnổi một 30đòn.
Nàng 1không còn 8là Chung 7dtiểu tướng 01quân năng 1nổ của c7quân Tây 3Bắc, cũng 22chẳng thể 12làm thiên 7kim đại ftiểu thư a8cả ngày ctrong nhà, 0không hiểu cquy củ, ecó lẽ ngay 90cả phu nhân 46nhà họ 1Lương cũng 6khinh thường 6nàng.
“Sư 42huynh!” 8Bảo Khâm 4hứa với fchắn thật fenghiêm túc: 4“Muội 6sẽ sống abthật tốt!”
Nàng 5từng là 96Chung tiểu 0tướng quân 6equen với 4gió tanh cmưa máu, 2chém chém dgiết giết echứ không 2dphải là 14tiểu thư 8đài các 31mảnh mai 15yếu đuối. a © DiendanLeQuyDon.comDù cho ở 93hoàn cảnh fkhó khăn fthế nào, 3dù cho đối adiện với 0fchông gai 38ra sao, nàng 8đều có c5thể vượt 47qua.
Ánh 1cmắt nàng 6ftràn ngập 40kiên định, 4đôi mắt 95ấy rực brỡ long 6alanh. Lương 4Khinh Ngôn 3nhìn vào adbỗng chẳng efthể thốt 4ra lời khuyên 0bngăn. Cuối 9cùng hắn eđành mỉm 0dcười lắc 3đầu: “Thôi, ffthôi! Nếu 9amuội đã d1nói như avậy, sư chuynh không bekhuyên muội anữa. Muội echỉ cần dnhớ, bất c6kể xảy dra chuyện 6bgì, chỉ 05cần muội 5đồng ý, 5ta… sẽ fbảo vệ e7muội.”
Nói axong, Lương 72Khinh Ngôn cmỉm cười 15với Bảo 1Khâm, quay 3lưng từ 91biệt. Trong ethoáng chốc, 7khuôn mặt 8đã trở a0nên ướt 4đẫm. Hắn 3clau nước fmắt, thì 9ara không 4cbiết từ eflúc nào clệ nóng 1đã tuôn arơi.
Nàng alà vết 11tích khắc 3ctạc trong 52tim hắn, 8cả đời f2này chẳng 9cthể phôi 6phai. Hắn 97cứ tưởng 39đó là mối c7nhân duyên f3ông trời faban tặng, 4đâu ngờ ađó chỉ blà trò đùa 3etrớ trêu 1của số bphận. Chuyện 80tình cảm bfvốn không 25sao nói rõ, edù cho mười 2năm bên 2nhau chẳng 0frời, cũng 1chưa chắc 48ngăn nổi bcái nhìn fđịnh mệnh ctrong chớp 60mắt.
Chỉ 4cần nàng 0thích, hắn fnguyện tác 75thành…
The end!