Bảo 69 hâm đâu e4 ễ bị hắn b6 ừa, vừa 8 ghĩ liền 6 iểu, tinh b8 ghịch cười 82 ói: “Dù 5 hiếp có c hông yên, 98 ũng không eđến mức 1 gồi dậy b6đánh người.”
Khuôn a ặt Tần 9 iệt bỗng 0a hốc ửng eđỏ.
***
Tuyết 71 ơi dày đặc ae iên tiếp c2 ấy ngày 3 iền, Phong e3 hành đã ac hoác lên 4c ình lớp 06áo trắng 3f uốt, tiếc fb à Bảo Khâm 5ở lì trong 27 hòng nên 6f hông được b hiêm ngưỡng 6a hung cảnh 7bđẹp thế b ày.
Thánh 8 hỉ đã c an, Tần f iệt đương 73 hiên là a hủ soái, ee ăm ngày 4sau lên đường fxuất chinh. 8 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến 3trận đi 1này không fbiết bao 4dlâu, Tần dLiệt tận 6dụng hết 1quãng thời 61gian còn 20lại, hầu 7như ngày f4nào cũng 5dtừ sáng cđến tối, 4công văn 07bộ binh cađều đưa 9hết sang 8dHành cung. 35 © DiendanLeQuyDon.comCũng may 2fngười Phong bthành thoải 49mái, sự 1việc truyền 5ra ngoài, 8dngười ta 6chỉ ngưỡng 7mộ hai người 4tình cảm, dayêu thương enhau chứ 6fkhông hề eddị nghị.
“Tuyết 2bên ngoài 9adày mấy 1thước rồi?” 3eBảo Khâm dnằm sấp 7trên giường, 8bưng bát 6canh đậu fxanh vừa 6uống từng 7ngụm vừa 99hỏi. Có 8elẽ do ở dtrong phòng 32sưởi ấm bsuốt, cộng 80thêm mấy 3ngày nay ctoàn uống 55thuốc bổ anên Bảo 27Khâm nóng 0trong người, csáng thức 4dậy cổ dhọng khô 03ran, nói ckhông nên flời. Thanh 34Nhã thấy 3vậy liền a7kêu nhà 4abếp làm 87canh đậu 5xanh cho nàng a1hạ nhiệt. b1 © DiendanLeQuyDon.comĐúng lúc fTần Liệt ađến, đòi 78một bát 71cùng uống b0với nàng.
Tần 2Liệt uống 9bmột hơi 01cạn bát acanh, tiện dtay đặt ebát lên d6trên bàn, < /span>4nói: “Mùa 5đông năm 43nào cũng 46thế, nhưng 0dnăm nay có elẽ tuyết fdày thêm a0một thước.” 5Lời vừa 0cdứt, hắn 22liền phát b7hiện ra 5ẩn ý, vươn fftay xoa xoa 8cđầu nàng: 7a“Có phải 8nàng muốn era ngoài 5ngắm tuyết 9không?”
Bảo bKhâm lắc f1đầu, vẻ 7mặt kiên 90quyết: “Không 6fđi thì hơn, f9chẳng may 27ra đó nhiễm cphong hàn 8bthì chỉ 86khổ thiếp a0mà thôi. 53 © DiendanLeQuyDon.comNàng đã 9từng trải 4fqua những 33tháng ngày 6agian khổ 0nhất, sau 1khi trúng 7độc ngày cngày nằm 1trong hầm 72không được 1fra ngoài, atoàn thân ceđau ê ẩm, 34đến thở 71cũng như 2muốn lấy emạng nàng. 44 © DiendanLeQuyDon.comChính bởi 5vậy nàng 93mới thấy e0được sự 69đáng quý 6của sức 6bkhỏe, dù 79cho tinh thần e5buồn bực dngứa ngáy, ccở trong e3phòng lâu 45như vậy 6nhưng nàng ccvẫn có 8athể chịu 7đựng được.
Tần 2Liệt đương 19nhiên hiểu d0nỗi lòng 1fnàng, trong f5lòng càng 9athêm thương 6tiếc, nghĩ fmột lúc, 3hắn dặn 78dò Ngũ Cân c4đến thư 1phòng lấy 7bút và giấy ceđến. Bảo 9Khâm thấy 7vậy, tò 26mò hỏi: a“Đừng 0nói là chàng dcòn biết 5cvẽ tranh 9nhé?”
“Hồi 8bbé tính 8tình ta nóng 76nảy vội 4vã, khi luyện c4võ không atĩnh được 8tâm, sau dđấy ông engoại gọi bngười đến 5dạy ta học dvẽ. Chẳng 7equa thời 41gian học ebkhông dài, avẽ không 1được đẹp.” 86Trong mắt efTần Liệt 3có chút 4cxấu hổ: 1“Lát nữa d6nàng thấy 0erồi, không 33được cười 72đây.”
Bảo 6fKhâm vội 04vàng nói: 7“Thiếp 37đến bút 2bvẽ còn 5không cầm 9nổi, sao 0dám cười bachàng chứ. bd © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa…” dHơn nữa 48hắn vì f7mình mà 99lao tâm khổ 75tứ như 2vậy, chỉ cctấm lòng 7thôi cũng dđáng quý a6lắm rồi, atrong lòng 45nàng chỉ c6có cảm 2ađộng và 9yêu thương, 8cười hắn 8thế nào 0bđược. a © DiendanLeQuyDon.comVừa nói, bBảo Khâm evừa ngồi e1dậy, bước 4đến bên 3cạnh bàn, 71giúp hắn a7mài mực.
Mỹ 3nhân mài 9cmực càng 68làm hắn 60thêm hứng d6thú, ngòi 4dbút Tần 94Liệt tự 70nhiên như ccó hồn, bechẳng bao 3lâu sau, atrên giấy exuất hiện 9một khóm 6mai đỏ. 9 © DiendanLeQuyDon.comTuy kỹ năng 2vẽ không fphải là cbtuyệt vời, 97nhưng bông 7hoa lại 17tươi thắm, 2sinh động 8vô củng, 5Bảo Khâm bavừa nhìn 56đã thích.
“Thế 4nào?” Tần 99Liệt có 36vẻ rất ahài lòng, 4tự tin ngời 0ngời hỏi 7dBảo Khâm. 8 © DiendanLeQuyDon.comNàng đương 6nhiên hết 13lời khen 3ngợi, sau 92đó lại b3nói: “Đáng e9tiếc thiếp fekhông biết bvẽ, cả cngày ngồi dkhông sắp d6chán chết 5erồi.”
Mùa 41đông ở enước Tần 13quả thật 0rất dài, 5amấy ngày 4này có Tần dLiệt ở 2bên nàng 48mới cảm 78thấy bớt 84buồn chán. ce © DiendanLeQuyDon.comĐến khi 9hắn xuất achinh, những fngày đông 9edài buốt 0egiá và cô cquạnh, nàng fdsẽ chịu bđựng sao 99đây?
“Hay 1flà ngày 1mai nàng 3thêu cho 6ta chiếc 5túi thơm ađi?” Tần 1Liệt đột 9nhiên mở 9flời, thần a5sắc không 4được tự 59nhiên, nhẹ anhàng quay 01mặt đi. 6e © DiendanLeQuyDon.comTừ khi Lão 2Hắc đón e1mười hai e1đằng thiếp 59về xong, 81mấy gã 9vốn thô 7lỗ trong b9quân dội 3bắt đầu dthịnh hành c1dùng túi athơm, lúc 7nhàn rỗi 71còn lấy 70ra so sánh, fxem vợ ai c8khéo tay b5hơn. Tần caLiệt đã 10thấy vài 0lần, cũng bthấy ngứa bngáy tuy etrong lòng 8biết rõ 19Bảo Khâm fkhông giỏi 8thêu thùa 6emay vá, nhưng 4không nhịn 1được vẫn ddnói ra.
Bảo e3Khâm nghe 5vậy, quả 76nhiên ngây f9người, echớp chớp 1mắt, do 5adự một 28hồi, mới 5nhỏ giọng 46nói: “Thiếp 9không được 6khéo tay 6cho lắm. 0 © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, 4ngày kia 2chàng đã 68xuất chinh frồi.” 1Tuy nàng 9từng học 4thêu thùa 87nhưng chẳng 62tinh thông 3lại thêm 8ađã nhiều 0enăm không bdđộng vào dbkim chỉ, c3chỉ có ahai ngày, c6sao có thể dkịp làm 59túi thơm.
Thật 8ra Tần Liệt aanói xong f7liền hối 71hận, giờ bnghe Bảo 6eKhâm nói avậy, vội 9đáp: “Ta 4chỉ thuận fmiệng nói 1ra thôi, dnàng đừng c3cho là thật.”
“Hay 4thiếp làm 2dtạm cho 5bchàng một f3chiếc tua 08kết trước.” daBảo Khâm angượng 5bngùng nhìn fchắn cười, ecxoa xoa ngón 97tay: “Tua 0kết bình 4thường 4bthì thiếp 4làm được, a5đợi khi 8chàng đi 6có thể 68mang theo 7btreo ngọc 4bội. Đến 6khi chàng 3đánh trận 85trở về, 1túi thơm d9sẽ thêu 0xong.”
“Được!” 00Tân Liệt f5nghe xong 8lập tức 9fvui vẻ trở dlại, nắm 06tay nàng, 1athơm lên 27môi nàng. 5 © DiendanLeQuyDon.comSau đó dường 24như lại d6nhớ ra điều dcgì, hắn 1lấy bút e9lông bắt aeđầu chăm fchú vẽ 1hoa mai. Một clúc sau, 64trên giấy 2lại xuất 4hiện thêm dvài cành 7hoa mai, chỉ f7có điều 6đều là 05màu đen, e4không có 3màu khác.
Bảo aKhâm không b8hiểu, định b4mở miệng c5hỏi, Tần 2dLiệt đã 55lên tiếng etrước: 1“Đợi 0sau khi ta eđi, mỗi fngày nàng 3hãy vẽ c0thêm một acánh hoa, e2bao giờ ddtranh vẽ a6xong, ta sẽ 1quay về 9lấy nàng.”
Hắn 7cđột nhiên 0nhắc đến 0chuyện cưới a9hỏi, cho 9dù da mặt 9Bảo Khâm 38dày đến 5đâu cũng 3dđỏ ửng 7blên, vươn etay đánh 2nhẹ vào b8ngực hắn, 2khẽ nói: f“Thất 0cCông chúa ecòn đang 5chịu tang, dchàng không a7sợ người bkhác mắng 8sao.”
Đôi d8mắt Tần f0Liệt ánh 5lên một batia cổ quái, a6nắm chặt 5tay Bảo 8aKhâm, tiến 9đến thì 1thầm bên dtai nàng b2một câu. 3 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm eenghe xong, 7mặt bỗng 49ngây ra, 0chau mày, 52nghĩ một dchồi mới b5trầm giọng fnói: “Trước 58đây thiếp beđã hoài c6nghi, không 7angờ quả 7đúng như 8thế. Nếu 9bnàng ta đã 77độc ác 98như vậy, f7thiếp sẽ 8không nương 81tay nữa.”
Hắn a3giữ nguyên 32nét mặt, 1trêu nàng: 5“Biết 75Bảo gia 4btừ trước 6đến nay 45thương hoa fdtiếc ngọc, 6achỉ sợ enàng nể 4fmặt nàng 6ta thân phận 2nữ nhi mà anhường 6fnhịn, bởi 5vậy ta mới 8cố tình 0fnói với 09nàng. Nếu 6nàng ta có 09thể an phận 8thủ thường, c4chuyện này 78sẽ bỏ 2qua không 4dnhắc đến. e4 © DiendanLeQuyDon.comCòn nếu 9anàng ta muốn banhân cơ cfhội làm 2điều khuất 25tất, nàng a6thực sự 7không cần 95khách sáo.”
Bảo 85Khâm liếc 61nhìn hắn, 0chớp chớp, b3làm ra vẻ c9ngoan ngoãn 4dhành lễ 27với Tần 32Liệt: “Vâng, 1thưa Tam 9agia.”
Tần eLiệt không 4nhịn được, 87vươn tay c6ôm nàng f3vào lòng.
Trước 5khi đi, Tần 65Liệt không 4aquên dặn 27dò: “Sáng 9sớm ngày 3dkia ta phải clên đường 82rồi, nàng 3không cần 6đến tiễn fta. Bên ngoài 24trời lạnh d7như vậy, 18nếu nàng 0không cẩn c4thận để eebị nhiễm aphong hàn, 9fta trên đường 7sẽ lo lắng e6không yên, fđến được 14biên giới 96phía Bắc 5cũng chẳng 6bthể an lòng bđánh giặc 0được.”
Bảo eaKhâm liền bađồng ý.
Ngày 8chôm sau Tần 1Đế triệu 6aTần Liệt aevào cung, 9không biết feđã thương 7lượng chuyện 2gì, tối c8muộn mới echo hắn 38về.
“Tam fdgia, ngài 4vẫn đến a8chỗ Công 61chúa chứ c2ạ?” Xe eengựa vừa 8ra khỏi 3cung, Ngũ eCân không 99biết nên c5đi theo hướng 8dnào vội 8hỏi.
“Đã 2clà giờ 0nào rồi?” 41Tần Liệt bvén rèm 5lên nhìn cera ngoài 80trời, bốn 78bề tối 6đen như ddmực. Buổi 5tối hắn 2cuống chút d7rượu, nghỉ dlại trong c4cung một 5elát, giờ 7không rõ 1là giờ bbnào.
“Đầu 5giờ Hợi[2] 11rồi ạ.”
[2] 4Giờ Hợi: 39-11 giờ c3đêm.
Giờ c1Hợi… chỉ 4sợ Bảo 16Khâm sớm 6ađã say giấc. 3 © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt ccvừa định ara lệnh 4cho Ngũ Cân 16quay về bVương phủ, 05nhưng trong clòng lại fcó chút 4fkhông nỡ. a © DiendanLeQuyDon.comNgày mai 2phải đi 8rồi, không abiết bao 8giờ mới 2được gặp 63lại. Nếu 1không gặp 5mặt một d6lát, e lần 9enày hắn 5không cam 32lòng lên 51đường.
“Đến 4Hành cung!”
Xe fbngựa chạy f1nhanh trong f5đêm, chẳng 6mấy chốc 9đã đến d3cổng Hành 67cung. Phu fxe đang định fgõ cửa, f6cửa lớn 9đã mở 99“két” c3một tiếng, a1Thanh Nhã cgiơ đèn cflồng lên 59thò đầu 41ra, thấy 94Ngũ Cân 4dthì thở 07phào một 9btiếng, lắc b5đầu nói: 5“Cuối ccùng cũng eđến rồi, cfCông chúa cvẫn đang fđợi trong bphòng chưa 1ngủ.”
Tần 6Liệt thầm 1avui mừng 68vì mình 76quyết định 75chính xác, 41mặt khác aabước vội, 0dthẳng hướng c8tiểu viện 31tiến tới.
Trong 8fphòng vẫn 4asáng đèn, bcánh đèn 1sưởi ấm 0trái tim 00Tần Liệt 7trong tiết 5trời đông 75lạnh giá. 57 © DiendanLeQuyDon.comĐứng trước 0cửa phòng, 77bỗng dưng d4Tần Liệt 0không dám 1fđẩy cửa, 0ehắn sợ c4tâm trí 2mình không cđủ kiên fnghị, nhìn 9thấy nàng 2rồi lại 6fkhông nỡ 4brời xa.
Còn ađang do dự, 97người trong 84phòng đã ccất tiếng: 02“Tần Liệt…”
Tần 5Liệt vội 69vàng trả 0elời, hít 58sâu một a6hơi, rồi f7chầm chậm 1thở ra, d4xong xuôi emới bước cevào phòng.
Bảo 83Khâm nửa 92dựa vào 2giường, 72bên giường b2có châm 1bnến, ánh d5nến đung 3đưa, chiếu btrên khuôn 5mặt trắng 4trẻo của enàng càng etôn lên 3đôi mắt 9trong veo d4như dòng 4suối. Tóc 96nàng hơi 48xõa, vài 06sợi rơi 70trên má, bngũ quan dlung linh 0kiều diễm f5hơn ban ngày 8bbội phần.
Tần 1Liệt bỗng 1dthấy cổ fhọng khô 8arát, không 01dám đứng aequá gần 91Bảo Khâm, 95chỉ tìm dchiếc ghế cbên cạnh 5bàn ngồi a9xuống, rót 07cho mình 3fmột chén 3trà. Nước 7trà lạnh 2angắt trôi c8xuống cổ f8họng, thấm 98dần vào e0tì vị, ddlúc này 96hắn mới ethấy tỉnh 45táo hơn cmột chút, 46nhỏ giọng bhỏi: “Sao 51còn chưa 9đi ngủ?”
Bảo 2dKhâm uể cboải cười bvới hắn: b9“Ngày mai 0chàng đi 67rồi, thiếp c1nghĩ tối 3nay chàng 3nhất định acsẽ đến, 36nên ngồi 5eđợi. Ai 1biết được 5sẽ muộn 4như vậy…”
“Bị eeNgũ đệ 8chuốc cho 6bvài ly rượu, b4ta ngủ lại ctrong cung cmột lúc...” cTần Liệt 10nhìn nụ 9cười đầy 4dịu dàng 1ecủa nàng, 88trong lòng ddcảm thấy 83ngứa ngáy, 3ma xui quỷ 8khiến thế fnào liền d7đứng dậy, 0dbước chậm 06đến bên 14Bảo Khâm, adngồi cạnh f7nàng, từ btừ ôm nàng f7vào lòng: c“Ta không a5muốn đi 6nữa.”
Bảo f9Khâm không 7bnhéo hắn, eyên lặng 5để mặc 0Tần Liệt 2ôm mình, f9kề sát 4bđầu vào 91cổ hắn, 87cảm giác cethật yên 27ổn.
Hai 87người ôm abnhau một dalúc lâu, 7Tần Liệt 1alấy lại 0ctinh thần, cvuốt ve fmái tóc a0dài mềm 5mượt của a9nàng, cuối 6cùng lưu eluyến không 76buông tay, 25sau đó lại 95không nhịn b0được mà 77hôn lên 7má nàng, fân cần bdặn dò: 3“'Ta phải bđi đây, f4nàng ngủ 6dngon giấc, 61chăm sóc dtốt cho 11mình.”
Bảo bKhâm cụp 32mắt xuống, 44thấp giọng 9dnói: “Thiếp dbiết. Chàng...” 98Cũng không b1biết tại 2sao, cổ e0họng nàng 8dường như 03có gì đó bdchặn lại, 4giống như bmất tiếng, 8nghìn lời 60vạn lời 3lại không dcnói ra được 3chút nào.
Tình 3cyêu đúng 3là liều cfthuốc độc, 0một khi 3đã bị 61chuốc, cho 4dù người bkiên nghị 10thế nào 2cũng trở 05nên mềm 8yếu. Bảo 32Khâm vốn 40cho rằng amình giống amột trang enam nhi, nào a3ngờ lúc 9này lại ccbiến thành b4cô nương d5nước Trịnh 35lắp ba lắp 0dbắp.
“Đợi 0ta trở về...”
“Vâng.” 84Bảo Khâm ehít một a2hơi, cuối a8cùng cũng b5nói ra được: 3f“Đợi 5cthiếp vẽ exong hoa mai, 1enếu như bcchàng chưa 1về, thiếp csẽ đi tìm fbchàng!”
***
Trời cecòn chưa fsáng, Thanh 55Nhã đã e9bị tiếng 8lách cách 63trong phòng d3đánh thức, 96nàng vội ebđứng dậy, 88mặc thêm f8áo bước fvào trong, 6lại thấy aBảo Khâm 2đã ngồi f0dậy từ dabao giờ. e © DiendanLeQuyDon.comđang nhờ c5chút ánh esáng mờ 20ảo bên 1ngoài cửa e3sổ mặc 8y phục. 1 © DiendanLeQuyDon.comThanh Nhã 0không giấu bnổi kinh 75ngạc: “Người 2ađang làm 1bgì thế? dSao sớm 2fvậy đã c1thức giấc bbrồi?”
Bảo ebKhâm không fnhìn Thanh eNhã, tiếp 7tục cúi 9đầu mặc 1y phục, 77dặn dò: c“Gọi người cchuẩn bị 5xe cho ta, 5lát nữa e8ta phải fra ngoài.”
Thanh 4aNhã bỗng 4fhiểu ý 44tứ của dnàng, trong 9blòng thầm dthở dài, 21định mở alời khuyên f9nhủ nhưng 1lại không 4nói gì. 13 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đi 89nghĩ lại, 2dvẫn lắc 9đầu lui era. Chỉ 9một lúc 5sau, nàng 1ta đã mang 0vào một a7thùng nước 76nóng, hầu ehạ Bảo 84Khâm sửa 8fsoạn xiêm acy, sau đó, 7lại lấy 6từ trong dtủ ra chiếc 08áo lông 00cáo dày cdặn khoác d6lên cho nàng.
Đợi 3đến lúc emở cửa, 6Thanh Nhã acuối cùng 3không nhịn dfđược, 4cất lời: b“Tối qua ftrước khi 5dđi Tam điện 10hạ đã bđặc biệt ddặn dò, 3fkhông được 88để người d3ra ngoài, a9người lại ekhông nghe. e6 © DiendanLeQuyDon.comThời tiết 2lạnh thế 0này, nước 4fcũng đóng 6băng, người dbình thương 6còn không 0chịu nổi, 3fsức khỏe cCông chúa 63vốn không f5tốt, sao 9có thể 2dchịu được 4đây. Nếu 8xảy ra chuyện ecgì, chủ b9nhân sẽ 0lo lắng 9chết mất…”
Nàng aeta đột 9nhiên nhắc c4đến Lương deKhinh Ngôn 4khiến Bảo 5Khâm bất 91giác ngây 74ra, ngước 3bmắt lên d5nhìn. Thanh 2Nhã đã 12quay người ađi mở cửa, cBảo Khâm ffkhông nhịn 18được hỏi: f0“Sư huynh 2dạo này 0có gửi bthư đến afkhông?”
Thanh 7Nhã chầm e5chậm quay bngười lại, 2cúi đầu f0thấp giọng 87đáp: “Người 5đã về d5kinh thành 57rồi ạ, 2chỉ dặn 8dò nô tỳ 0cchăm sóc 02tốt cho a8Công chúa.”
Bảo 50Khâm im lặng eamột lúc, e1nắm chặt cáo khoác 20cúi đầu, 76rồi ra khỏi d9cửa.
Trong 8bsân mỗi 9ngày đều 62có người 3fquét dọn, avậy nên e7tuyết tích 2lại không 0nhiều, nhưng dtrên mái 6nhà lại 00có một felớp dày, 2những cây c0tùng um tùm 0đã không 8còn thấy 7bóng, chỉ b3có một a7màu trắng 4mênh mông. d9 © DiendanLeQuyDon.comKhí lạnh 9từ bốn 62phía xâm cfnhập vào a3cơ thể 8Bảo Khâm, 5nàng bất 55giác hắt 0hơi.
“Công 9chúa đi 1nhanh nhanh, cxe ngựa 8đang đợi 2ở ngoài 0fkia rồi.” f1Thanh Nhã 7ađưa cho 6Bảo Khâm a6lò sưởi ctay, dẫn 51nàng men 3theo hành 60lang nhanh 24chóng bước 5ra. Đám 0a hoàn bên 47ngoài tranh 6enhau lên 19trước mở 6cửa, bên f8ngoài quả 1nhiên có a2một cỗ 6xe ngựa 12đen đang fchờ.
Cỗ 4xe này nhìn efbề ngoài c1vừa đen a6vừa thô, anhưng bên 8trong bài btrí rất 3rộng rãi ffthoải mái. 0 © DiendanLeQuyDon.comPhu xe đã 1đốt sẵn eelò sưởi atrong xe nên drất ấm 8áp, Thanh cNhã tạm 3thời trút bđược nỗi 9lo