Trong lòng 6nàng có c5rất nhiều 8điều muốn bhỏi nhưng d0 o xung quanh 3đông người 7 ên cố kiềm e hế. Đợi 58đến khi 6đỡ Bảo be hâm lên f4 e ngựa, e hanh Nhã 01 ới cất 42 iếng: “Có 0 hải lúc 9 ãy trong 79đại điện 50 ông chúa 4 ị gây khó f0 ễ?”
Bảo c hám tựa 6đầu vào 8b e, nhắm 08 ắt lại bd hoẻn miệng 4b ười kể f ết tất c ả mọi 0 huyện vừa 40 iễn ra trong 3đại điện, 4 ong lại 2 ói: “Ban eđầu chính 3 àng ta nhất 7 uyết bỏ a1 rốn theo 4c ẻ khác, 4 ại bao người 6 ỏ mạng, 94 ây giờ 49 òn muốn 20 uay lại, 6 hông dễ fađâu. Cho edù là Công 3chúa thì 5sao? Một 0akhi đã rời a2khỏi nước c9Trịnh, chẳng a6ai coi nàng dta ra gì.”
Thanh 2Nhã nghe bxong vô cùng 8kinh ngạc, c7ngây ra một 3lúc, không dchiểu ý, 64hỏi: “Ý 84Công chúa 07là ban đầu echuyện bị cbọn đạo 7tặc chặn 22cướp chính e2là do một 4tay Thất 3Công chúa 0sắp đặt? 9Nàng ấy 39sao lại dphải làm 3vậy?”
“Tại 9sao ư?” b9Bảo Khâm 2ecười giễu dnói: “Chắc 8chắn là 0vì tình 4lang.”
Nàng 1fbỗng nhiên 66dừng lại, bgiọng nói a4vô cùng bmỉa mai: 2c“Lúc bọn 05đạo tặc e6lên thuyền 5cướp bóc 5ta đã cảm bbthấy có bgì đó bất 6thường. e3 © DiendanLeQuyDon.comNàng ta cố 6tình gọi fmọi người bavào sảnh elớn, khi 12bọn cướp 1bxông đến, asắc mặt enàng ta không 9những không 6bchút sợ 2dhãi mà còn 06tỏ vẻ 80vui mừng, 05sau đó lại evội vàng echạy đến 5echỗ bọn e7chúng rồi 01rời đi. eb © DiendanLeQuyDon.comNếu như bThất Công 33chúa không 1muốn đi d9hòa thân, esao không 42bỏ trốn 36từ trước, aeđằng này c5còn lo đến 5danh tiếng, a5cùng k 3khác bày 5etrò, hại 9chết không 93biết bao 8nhiêu người. f © DiendanLeQuyDon.comNgười ác 1độc vô ftình như d1vậy thật fdhiếm có.”
Hôm 2dxảy ra chuyện fThanh Nhã 4sợ đến 4nỗi hồn bexiêu phách fblạc, làm 0sao mà có 1thể chú 31ý đến e4phản ứng 3của nhiều 4fngười đến 1vậy. Giờ a5nghe Bảo 7eKhâm nói f5mới biết dfchuyện xảy 27ra ngày đó 8là do một btay Thất 88Công chúa c0sắp đặt. 34 © DiendanLeQuyDon.comNếu không a5phải Bảo 0Khâm và 01Thất Công bchúa giống 3nhau, chỉ c2sợ họ ađã bỏ 0mạng dưới etay Lý Kha 0dMinh. Nghĩ 52đến đây 6fThanh Nhã 4vô cùng 0căm giận 9ả đàn 6bbà độc 83ác kia, giận bdữ trách: ef“Nàng ta 6đúng là 7một kẻ 3ctàn ác, 7cCông chúa enên để 1bệ hạ 2xử nàng 18ta tội chết, 7cũng là e0để báo d5thù cho những 64người đã 1bỏ mạng 7hôm đó.”
Nói exong, Thanh 3Nhã lại 8cảm thấy 3có gì đó 2ckhác thường, c9do dự hồi d6lâu nhưng c6càng nghĩ 46càng không 2hiểu, liền 19hỏi: “Nàng 2ấy khó ekhăn lắm 19mới tìm 0cách bỏ f3trốn, vậy 6tại sao 8còn xuất ehiện? Hẳn calà trong 2việc này 4bcó âm mưu dgì đây?”
Bảo 2Khâm cười cdnhạt: “Nếu 1nàng ta cứ 75đàng hoàng 3dsống với 4dtình lang e8như vậy ethì không 0nói làm 4gì. Đằng 7này từ 0dbé Thất fbCông chúa 1ađã được 8fbao bọc 6trong nhung alụa, giờ 6phải sống 81khổ cực. 13 © DiendanLeQuyDon.comMới hai 6tháng đã 2không chịu dbnổi nghèo 99túng phải f9bỏ chạy. e7 © DiendanLeQuyDon.comCái gọi 1là tình 4dyêu sâu c5đậm, cái 78gọi là 1dđầu bạc 6răng long, 8avới nàng 07ta mà nói fchỉ là achuyện nực accười.”
Công c9chúa lá b7ngọc cành 9vàng ngày fnào bỗng f5chốc biến 0thành người cđàn bà 2dnghèo túng, 0không còn 4lụa là bgấm vóc, basơn hào amĩ vị, 8ecàng không ecó kẻ hầu 9người hạ, 1cchắc chắn 75không thể 93sống nổi. 02 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ nghe 7cdân gian 3đồn rằng, 15Tam Hoàng e3tử dũng 1amãnh thiện 4bchiến, đẹp 51trai anh tuấn, ahơn nữa eelại vô dfcùng quan dtâm đến bdCông chúa 9từ phương 5xa tới. cb © DiendanLeQuyDon.comCho nên, 7bnhững lời 0thề non 43hẹn biển cđã tiêu 6tan, thay 98vào đó 40là sầu f2não và hờn 4căm.
Thanh 6Nhã suy nghĩ 3hồi lâu 54vẫn không f8hiểu, nếu 5fcó thể bdchung sống 8với người 03mình thương afyêu, hẳn 47đó là điều 03hạnh phúc. 2 © DiendanLeQuyDon.comCho dù là 8phải trải 7equa bao khó 67khăn, chỉ 54cần hai 84người sát 0cánh bên 3fnhau, nhất bđịnh sẽ 6vượt qua 8cgian khổ. 6 © DiendanLeQuyDon.comSao có thể 7nói bỏ 9là bỏ ngay ađược?
“Tình e0lang của 3nàng ta chắc 9em cũng đã ftừng gặp”. 2 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 8từ từ 8fmở mắt, 70ánh mắt 7có chút egì đó hối 4tiếc: “Lý 1Kha Minh chẳng cphải có amột cậu 7eem làm thị 9vệ ở trong ccung sao? 78Tên là gì 74nhỉ…” 0Hai lần 40ngẫu nhiên 5về kinh 8nàng còn 87bị kéo 7bđi uống frượu cùng fvới những 26thanh niên 39trong thành 3enên cũng 4có gặp 0thiếu niên 2kia của 6Lý gia. Mặt 7mũi hắn ckhôi ngô danh tuấn doai phong, 8quả đúng 0flà trong 4thời kì 7đẹp tươi fenhất của dtuổi trẻ.
“Là dLý Túc Lam!” cThanh Nhã 2bff0 6cúi đầu, 8khẽ nói: d“Lúc ở 5ftrong cung, 95nô tỳ từng dgặp người 7enày mấy 3lần.
Lý 0thị vệ 5tướng mạo 43anh tuấn 52lại hay 52cười, tính 14tình hoà bcnhã khi đó 37có không cít thị 57nữ trong 59cung đem 7clòng yêu 5mến. Bản 5thân Thanh 66Nhã cũng 7thấy đó flà một fdngười đàn fông ấm 9áp và lương 2thiện, thật 8không ngờ ehắn lại b9ra tay độc 1ác đến 4vậy. Thanh 1eNhã còn 12nhớ như fin cảnh 91tượng lúc babọn đạo bbtặc xông 7vào sảnh 53lớn, những 7vết thương f1rỉ máu 5cùng tiếng 3đao kiếm 3cthê lương 4đó vẫn eám ảnh 5nàng cho 26đến tận 3bây giờ.
“Cái b3đó...” 23Thanh Nhã fesuy nghĩ 2một lát drồi hỏi 13tiếp: “Tuy 56Thất Công 3chúa đã f6bị giam fflại, nhưng 2chuyện này 1dkhông thể 4tránh khỏi 0bị điều 43tra rõ ràng, 1cnếu có 88người tiếp f4tục điều 6tra tiếp 67sợ rằng 36người...” 4E là sớm ebmuộn cũng c1sẽ bị 1vạch trần. 1 © DiendanLeQuyDon.comNói cho cùng, 5Bảo Khâm 3đã để 7lộ sơ hở 9khá nhiều adrồi.
“Đã 0dcó Tần 7Liệt lo!” 2Bảo Khâm 1điềm tĩnh eftrả lời ckhông chút esợ hãi. 0 © DiendanLeQuyDon.com“Có chàng 6bên cạnh 64ta còn sợ 4điều chi?” 7Trước đây 4nàng có dkhó khăn 22gì đều btự mình adcáng đáng, c9không nhờ 1cậy bất 53kì ai. Nhưng fetừ ngày 3biết Tần 0Liệt chưa 2đầy vài 6tháng, nàng e8đã làm dquen với aviệc nhận 9ađược sự c8giúp đỡ. 97 © DiendanLeQuyDon.comCó hắn 3ở bên nàng fthấy rất 0yên tâm, 28dù trời 69có sập 3cũng có 7hắn che 5chở, nàng 7không cần 1csợ hãi.
Còn bvề việc 6Thất Công 07chúa, Tần aLiệt đã bcó sự chuẩn 99bị từ 4etrước, ehắn thậm bchí còn 1btìm được echỗ Thất ecCông chúa 1ẩn nấp 4etừ rất 77sớm, xem e9nàng ta làm 4thế nào 4dvào kinh a8thành, cùng 4Tần Tụng 9emưu đồ bcgì, rồi 1làm thế denào đưa 54Ngụy ma 8ma từ nước eTrịnh đến bnước Tần. 32 © DiendanLeQuyDon.comThế nên 1lần náo c4loạn này, 7một phần 7ecũng do hắn ddung túng acmà ra. Khiến 10Tần Tụng d6mất mặt, 8dcũng là cnhắc nhở 7cTần Đế.
“À…” 1Bảo Khâm 44ngáp một 7ccái rồi 7enói: “Mấy 6bngày trước 4Tần Liệt aviết thư fbảo, chàng 0có biệt a8viện ở 6fgần kinh 1fthành, bên dtrong có 8suối nước 4nóng, sáng 19mai chúng e0ta sẽ đến 6trú ngụ d8một thời a5gian, đến 7Tết mới 3trở về.”
Thanh 0aNhã vừa anãy còn c9vì việc c0Thất Công 4cchúa mà bsụt sịt ffkhông yên, 6giờ nghe 41Bảo Khâm anói xong, 3elập tức 3mừng hớn bhở, cười 5chíp mắt 0nói: “Tuyệt 69quá! Nô 4ftỳ lớn fbằng chừng anày rồi 6nhưng chưa bđược tắm 8dsuối nước 97nóng bao 6giờ. Tam eđiện hạ 6cũng thật aflà, một 10nơi tốt 2như thế 3dsao không eđưa chúng ata đến esớm. Lát 9bnữa về 0nô tỳ sẽ 1bsửa soạn 6đồ đạc 1dđể sáng fmai có thể flên đường b4luôn.”
Bảo 3Khâm không bnghĩ Thanh 8Nhã sẽ bphấn khích 0bđến vậy, 7chợt bật 2cười. Có 57điều, ban 23nãy ở trên 9điện, nàng 6phải dốc 2hết sức a2lực đối e9phó với eThất Công ccchúa, giờ 79vô cùng dmệt mỏi, bvừa ngủ 1gà ngủ bgật, vừa 71nói nhỏ: 5“Không bcần vội, 71ngày mai 8cchúng ta 84gửi thư 0ccho Ngô Thúy aaBình, hỏi bxem nàng 44ấy có muốn 3đi cùng b8chúng ta a7không?”
Chiều 4ngày hôm 1esau, lúc 94xuất phát e6không chỉ 24có thêm e8Ngô Thúy fBình cùng bmuội muội 1ecủa nàng 2fta đi theo, 45Tần Tu và aTư Đồ 1cũng cùng bđi. Hai người 8họ nói 2rất hùng d4hồn, một 2nói Tần 5Liệt thường cngày keo 0kiệt, biệt fviện suối 6nước nóng 1xây xong ecũng chẳng b7mời mình 41đến thăm, 72cho nên nhất fđịnh phải 7nhân lúc 1ahắn không 6dcó mặt 4ở cho đã, 2người kia 3thì nhất 5cmực nói 7erằng, vì 79lo bệnh 0của Bảo 55Khâm tái 98phát nên 0mới đi fcùng.
Nàng 57cũng không 5muốn đuổi f3họ nên 4mặc kệ f8hai người 9đó. Nhưng 0Ngô Thúy 5Bình dẫn 5thêm hai 25người nữa 8nên thấy 39xấu hổ, afnhân lúc 4mọi người 2xung quanh 06không chú cý cũng giải 1thích một ehồi với b2Bảo Khâm.
Hai 4muội muội bcủa Ngô f5Thúy Bình 82đứa thì 8chỉ nhỏ 3ahơn nàng 2enửa tuổi, 2đứa mới 4bmười tuổi, 4bđều rất 8xinh đẹp, 6đặc biệt 2là đứa 3cem lớn, 4cặp mắt c3dịu dàng 25đáng yêu, 48còn đẹp 3hơn cả f4Ngô Thúy 52Bình.
Lúc b8đầu Bảo a7Khâm còn 05nhìn nàng 8bta bằng 5ánh mắt 08yêu thích 5dtán thưởng, 7nhưng sau 93một thời agian tiếp 2xúc, Bảo 6Khâm không 6còn lời 7nào để 9tả nữa.
Nhị 6tiểu thư dnhà họ 27Ngô này 8là con thiếp ffthất sinh fra, nhưng 7ddo xinh đẹp, 00khéo ăn 5nói nên 2lấy được 17lòng của 54Ngô lão fgia, thường engày được 6đối đãi 2không khác e8Đại tiểu 8thư Ngô 96Thúy Bình 88- con chính 1thất là f0mấy, nhưng 8cũng vì 0vậy khiến 6nàng ta trở 5nên kiêu 6căng ngạo amạn.
Trên bđường ađi, Nhị 2tiểu thư 1kia không bcxem mình 56là khách, fsai bảo eThanh Nhã f7rất tự 4enhiên, lúc 7thì bắt a2nàng rót 42nước, lúc 1đòi dâng 70điểm tâm, 10lúc lại ffmuốn đổi 2lò sưởi. 1d © DiendanLeQuyDon.comNếu chỉ a8sai bảo 9không thôi 0đã đành, e0đằng này adnàng ta còn 35rất thái 0độ. Thanh a4Nhã chỉ 8chơi lưỡng 2lự, nàng acta liền b2không ngừng 64trách móc.
Vì 36Ngô Thúy 7aBình cũng 0ở đây, e5Thanh Nhã 5tuy trong e0lòng ấm aức nhưng 3fvẫn cố 5nhẫn nhịn, 8dchịu đựng fdmà hầu 14hạ nàng a8ta. Sau đó, 62Bảo Khâm a6thấy ngứa 50mắt không 17chịu được 8nên lườm 68Ngô Nhị 7tiểu thư, 8trầm giọng 93nói: “Nhị 1tiểu thư 5nếu như 85chê a hoàn b2chỗ ta hầu ahạ không 9fchu đáo, 04chi bằng 34đổi sang 0fxe ngựa 5phía sau, 6a hoàn của dfphủ đều 70ở đấy acả.”
Xe d8mà Bảo bKhâm ngồi 2dlà xe ngựa 2Thất bảo 8hoa lệ, b3không chỉ 2rộng rãi 96hơn nhiều 6eso với bình eethường, b9càng xe và 50thành xe 1được chế 67tạo rất d3kỹ lưỡng, 6chạy rất 3êm, xe thường ckhông thể dbì kịp. 43 © DiendanLeQuyDon.comNgô Nhị 2tiểu thư 0dkia sao có dathể chịu 4đổi sang d5cùng ngồi 5với lũ 1fa hoàn, lúc fnày nàng 39ta liền a3im bặt.
Tuy 1nàng ta không btiếp tục esai vặt 4dThanh Nhã 8nhưng nét 62mặt tỏ efra hết sức 2khó chịu. 8 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường 2đi thì thầm 6gì đó với 7Ngô Thúy aBình, Thúy 3Bình lạnh alùng không fthèm để 7ý đến.
Ngô 60Nhị tiểu 1thư thấy 3evậy liền 89ấm ức, cchớp vài acái mắt a1liền đỏ 0hoe, nàng a6ta lau mặt 3khóc nức 6nở, nói dvới Ngô 87Thúy Bình: fb“Trước bclúc đi cha 5đã dặn 1tỷ phải 3chăm sóc echo muội 5và tam muội, 4bthế mà atỷ lại 60bắt nạt a7muội.”'
Ngô 3Thúy Bình fachợt nổi fgiận, nói: 54“Muội c9đừng có f6làm loạn 27vô lý nữa, 1đây không 2phải là 17nhà mình, 2muội khóc fliền có b4người đến 94dỗ dành. a © DiendanLeQuyDon.comNếu muội 1bcòn làm 58loạn, tỷ 04sẽ...”
“Dừng 94xe!” Bảo f0Khâm rất fkhông thích b8những kẻ eđộng tí dlà khóc 27lóc, vừa 45nhìn thấy 5nàng ta nhõng 9cnhẹo, trong elòng hết esức khó 3chịu liền 2cho xe dừng c4lại. Sau ađó Bảo 3aKhâm nghiêm dcmặt với 0Ngô Nhị 4tiểu thư: f9“Bổn cung 5rất dễ 0nổi giận, 4aghét nhất 0những kẻ 73hay khóc b2lóc, nếu 2Nhị tiểu 75thư cảm b4thấy ấm 3ức, ta sẽ eđưa Nhị ctiểu thư 6cvề kinh 8thành ngay 98lập tức, 4atránh khi cdđến nơi 9lại làm bfphiền ta.”
Ngô 0Nhị tiểu 0thư không 1ngờ Bảo bKhâm lại cnghiêm khắc 4đến vậy, 6evừa mở 7dmiệng liền ađòi đuổi fngười, a9nhất thời 96sợ hãi, 4cnước mắt 1đã lấm 00bờ mi mà dkhông dám 9chảy xuống.
Ngô 1Thúy Bình 1bvốn không 4thích nàng e8ta, lúc này fkhông thèm 6eđỡ lời a5hộ, quay 7đi chỗ 8khác coi 0anhư không 44quen biết.
Ngô dfNhị tiểu 9thư không 4nói câu 31nào, cúi 1đầu sợ 42hãi ngồi 52sang một fabên, mặt ctỏ ra vô 77cùng đáng c9thương, 52giống như c8mọi người 4cđang bắt fnạt nàng 9eta vậy, cfBảo Khâm f6thấy thế 9càng không 1evui.
Lúc 6cnày, bên 6ngoài có 1người đến, 1Tần Tu ghé f3vào hỏi: 82“Đang yên 3flành sao 76dừng lại bthế?” 6Hắn là 1một người b1không chấp 1nhặt lễ 82nghĩa, không 3kiêng nể, 3bvừa nói 24vừa vén 8tung bức 30rèm, chui 1vào trong dexe.
Vừa 0nhìn thấy 6dcó người, 2Nhị tiểu 1ethư khi nãy 14còn yên 2lặng phút 4chốc lại 0giở trò 3ckhóc lóc. 1 © DiendanLeQuyDon.comNàng ta hít 8một hơi 42quệt quệt 1mũi, nước 8mắt tuôn 3rơi. Nàng bta vừa khóc cdvừa nói 7với Tần e6Tu: “Ngũ fđiện hạ, a2không biết a9thiếp làm cdgì đắc 09tội Công 5chúa, Công 0cchúa…muốn 51đuổi thiếp dvề kinh…ngoài dtrời lạnh 2enhư thế, 1cthiếp…thiếp…”
Nàng 8ta vừa khóc dlóc vừa dkể lể, e7nhưng còn 0chưa xong 04Tần Tu đã b4gạt phăng 7tấm rèm, fdứt khoát 1gọi người 0bên ngoài: fb“Nếu Công 9chúa đã 9bảo ngươi 3dvề thì 7ngươi còn 8cứng đầu 1ở đây 5làm gì nữa? 19Người đâu…”
Hắn 51cũng không e3thèm hỏi 4dBảo Khâm amột câu 0liền gọi c0người chuyển 3xe ngựa, a7đưa Ngô 6dNhị tiểu ethư hồi afkinh...
Ngô 8Nhị tiểu ebthư định ddăn vạ mà 7ckhông thành 01lại còn cbị đuổi 84đi, tức dagiận đến a2nỗi mặt fmày tái emét, nước cmắt tuôn aào ào, lần 9cnày e là 56khóc thật.
***
Nếu 50như Bảo 9Khâm nói 2ađuổi Ngô 8dNhị tiểu 6dthư chỉ 70để dọa 60thì Tần dTu nói là d0làm. Một elúc sau, 1hắn đã 4gọi tất 14cả xe ngựa 6của Ngô 36phủ đến, 0chỉ giữ 9lại hai a2nha hoàn 09của Ngô 1Thúy Bình 4và Tam tiểu 83thư, những 1người còn 3alại đều ccho về hết.
Lúc 0nghiêm túc, 84ánh mắt 9Tần Tu như 0được phủ eemột làn e8sương lạnh 4lẽo, nhìn 7erất đáng 8sợ, Bảo 14Khâm càng 50nhìn càng 2fthấy giống 5Tần Liệt dbất giác dbliền nói 6nhỏ với 92Tư Đồ 5bên cạnh dđang xem 06chuyện vui.
Tư f9Đồ nghe a1xong nhìn anàng nói 0nhỏ: “Lão dNgũ học 9ftheo Lão 7aTam cũng 57không phải 72lần đầu.”
Bắt 57chước cũng 5giống thật eít nhất bdcũng khiến 10cho Ngô Nhị 62tiểu thư csợ đến 22mức không 73dám hé răng 1nửa lời, 0khóc cũng 68không dám.
Nàng 3ta ấm ức 6lên xe ngựa, 99đám người 4hầu cũng cchen lên 1theo. Bảo 7cKhâm thầm 91vui mừng 2ftrong lòng, a1Thanh Nhã 7bên cạnh 0nhắc nhở: 3b“Công chúa, bNgô Nhị dtiểu thư 1ra về như 8vậy, nô etỳ e nàng cta sẽ nói 2những lời 8không hay e0ho trước 8cmặt Ngô 2lão gia. f © DiendanLeQuyDon.comNàng ta không 3dám gây 32sự với 9Công chúa, 2nhưng vài 3dhôm nữa 9Ngô tiểu 2thư trở 1về sợ 6sẽ khó 9ăn nói.”
Bảo 36Khâm được 6nàng nhắc 69nhở mới anghĩ đến ahậu quả 2việc này. 7 © DiendanLeQuyDon.comNgô Thúy b3Bình đã 8từng nói, 4vị tiểu 4cthư này 8mồm miệng 1khéo léo e8rất được f2lòng Ngô 2lão gia, 05chuyến này 8bị Tần 9bTu đuổi f7về tuy không e4dám nói 7dxấu hắn, asong tám 32chín phần 50sẽ đổ 3lỗi lên 75đầu Ngô 8Thúy Bình. b1 © DiendanLeQuyDon.comĐến lúc 19đó dù Ngô 0lão gia nể 84mặt Tần 1eTu, cũng c9e sẽ hiểu a1lầm Ngô c7Thúy Bình.
Nghĩ e2đến đấy, d8Bảo Khâm fvội dừng 3xe ngựa, dcgọi phu bxe đến, 0dặn dò 0kỹ càng. 3a © DiendanLeQuyDon.comTư Đồ 0ngồi bên 5cạnh vểnh 28tai, nghe 92xong buồn 49cười, vẻ 63mặt cảm 1khái, nói: 7“Chẳng 29trách có ffcâu duy chỉ eđàn bà 16và tiểu enhân là ekhó dạy, 94Công chúa 2bquả nhiên 9rất giảo 14hoạt.”
Bảo 9Khâm tỏ 3vẻ vô tội, bnói: “Sao fTư Đồ fđại nhân 5lại nói dra những alời đó, ffthiếp có 38nói nửa 1câu dối dtrá sao?”
Tư daĐồ không a8nói gì hết, dquay đầu 5đi tìm Tần b4Tu tán gẫu.
Xe 3ngựa của 4eNgô gia đưa 8bNgô Nhị 1tiểu thư 7đang khóc bsướt mướt 3về phủ, 0vừa về 5đến cửa, fnàng ta liền 40vội vào bathư phòng 43tìm Ngô 1lão gia kể blể. Ai ngờ 82ông đến 7nha môn không ccó nhà, bnàng ta đành 6echạy đến fkể khổ 88với mẹ, 0clúc kể eluôn đổ f0tội Ngô 61Thúy Bình, 7blàm như 7việc bị fđuổi về 6tất cả 2bđều do 4một tay 6Ngô Thúy cBình sắp 5đặt.
Mẹ enàng ta nghe 7xong vừa 53buồn vừa bbực, nhưng 19ngại thân 3phận mình 9ekhông dám 9đến nói eelí với f1Ngô phu nhân, fchỉ lệnh echo thuộc 64hạ đến 6nha môn báo 25tin, gọi ffNgô đại 30nhân tức 62tốc về bphủ.
Đợi 4Ngô đại 82nhân về 2đến nhà, 31chưa vào eđến cửa 8đã nhìn 50thấy phu bxe vẫn đứng 00đợi trước e1cổng, thấy 2ngạc nhiên fbèn lại 5gần hỏi 58cho ra nhẽ. 1 © DiendanLeQuyDon.comPhu xe đó 93chủ động f3hành lễ, 5xong xuôi amới thưa: 9“Công chúa d4nói, Đại d6tiểu thư b5thẳng thắn erộng rãi, 5Tam tiểu f5thư ngây 67thơ đáng 64yêu, muốn egiữ hai cdngười ở dalại biệt 3bviện vài 2ngày. Còn 13về Nhị e4tiểu thư, abngười ở e0Hành cung bkhông đủ 9cho nàng basai bảo, 6Ngũ điện ehạ ra lệnh fđưa Nhị ftiểu thư chồi phủ 00để tránh 88hầu hạ 5không chu 96đáo, khiến 9Nhị tiểu fthư không dbhài lòng.”
Mặt 14Ngô đại 4nhân lúc 4này đột cnhiên biến 1sắc, ông 48ta không fphải kẻ 28ngốc nên e8hiểu được 39ý tứ trong alời nói 0của gã. 57 © DiendanLeQuyDon.comHết Công 8chúa lại 5đến Ngũ dđiện hạ, b0chỉ mới cmột lúc, a8không biết 4đứa con 2này của ebông đã blàm gì mà 8đắc tội ecả hai người.
Ngô 06đại nhân 3cố nén abực dọc, drất khách 1sáo sai người 9thưởng 0ngân lượng 4cho phu xe, 4crồi tức 46giận đùng fđùng đi avào trong.
Lại 0nói bên 6eBảo Khâm, atuy biệt 86viện suối abnước nóng fnằm ở 0ngoại ô, 7nhưng tuyết 0rơi ngập 8dtrời, đường 0ekhó đi vô bcùng, lúc 54nghỉ lúc 4đi, mãi 0đến tận 95trời tối 4fđoàn người edmới đến 40được cổng 2trang viên.
Đám b7người hầu eaở biệt 9viện đã a3biết tin btừ trước, 43vừa thấy 2xe ngựa 9bđến liền fra đón tiếp. 9 © DiendanLeQuyDon.comCác phòng 2fđã được 6dọn dẹp 2fsạch sẽ, 5địa long 3được đốt f6đầy đủ, 6fvừa bước 8evào phòng bdliền thấy 6vô cùng 0ấm áp.
Bảo bKhâm mặc 20dù là vị b1hôn thê 0của Tần eaLiệt, song 73vẫn chưa dcử hành e7hôn lễ 88nên cũng 1akhông dám 94coi nơi đây f2như Hàng 09cung của dfmình. Cũng 5may Tần 3Liệt suy 8nghĩ thấu 9đáo, cử 6enhững người 7Bảo Khâm 1dđã quen fthuộc đến e5hầu hạ, ccòn có một 20thị vệ f7tên Lão d4Mã nàng e8đã từng c2gặp vài 9lần lúc cecòn ở bãi bfsăn bắn 92khi trước.
Lão 9fMã trước 4đây phục 7bdịch ở 0dngoài biên 4cương, đi 3etheo ông 82ngoại Tần b4Liệt đánh f7không ít 94trận, sau enày chân dbị thương 60ông mới 28về kinh, 52được Tần 1Liệt sắp 7đặt làm 06việc trong b0phủ. Lần 4này xuất ctrận, Tần a5Liệt không 53đưa ông e1theo mà sắp 0xếp đến abiệt viện 43này, một amặt để b6cai quản bdsản nghiệp deở đây, 6mặt khác dvì ông biết eBảo Khâm.
Lão 00Mã luôn f4ở bên Tần c6Liệt, thấy 32hắn thương 0yêu Bảo d6Khâm như 29thế nào, 1đương nhiên 2cũng biết 2etầm quan 14trọng của 8Bảo Khâm 3ra sao, đối f4với nàng acòn cung 17kính khách 3sáo hơn d0cả với 9Tần Liệt, 58Tần Tu và