bọn Ngũ 2Cân không 66dám hé răng 36nửa lời, 1nháy mắt 28cầu cứu a3 ảo Khâm, 33 àng đều 2 oi như không 4 hấy.
Nếu f huyện này 4a ruyền ra c goài, chắc cb hắn Ngũ 44 ân sẽ không 53 hịn được, 3f iều lĩnh c5đi lấy 0 ạng Hạ 3 am Hi. Đương 20 hiên, trong 7đầu Lão 4 hất nghĩ b ì Bảo Khâm 8 hông hề 70 iết. Sự 9c iệc ngoài 7a ức tưởng 0 ượng chôn 0a iấu trong ff òng không cf ó chỗ phát 8 iết khiến bc ảo Khâm 22 ảm thấy 2a ất buồn e ực. Đến e2 àng còn f hư vậy, bđừng nói 3 hi là Tần d iệt.
Buổi b hiều, không 4 hí trong 5f iểu viện 2 hông tốt clắm, quản csự rất d5nhạy cảm, 6phát hiện 6có điều 7lạ cứ clen lén nhìn eBảo Khâm, 7thấy sắc bmặt nàng 8vẫn bình 9thường 4thì cảm dthấy hoài 73nghi. Có 2lẽ chuyện 3Hạ Lam Hi 2thích đàn 6ông trên cđảo không aai hay biết.
Do 95sắc mặt eTần Liệt ckhông được 0tốt lắm, b6Ngũ Cân c4cũng theo cbđó xị 5cmặt không enói chuyện, 40quản sự 4vốn dĩ 7còn muốn 9sắp xếp achuyện khác 05cho họ, 5nhưng thấy 1bộ dạng 7ai cũng như femuốn giết angười, fflời nói 2cđến mồm 53rồi đành 9nuốt xuống.
Mọi 39người đã 01sống qua ehết buổi dchiều cùng 3bầu không ckhí quỷ 9dị này, 0bngoài Bảo 7Khâm có echút ý cười 4trên mặt, a3còn lại cai nấy đều enơm nớp 4lo sợ. May 9mà quản easự thấy 3lạ nên dađã rời fđi trước, 46nếu không fađể ông 42ta nhìn thấy 9atình cảnh 98này, không denghi ngờ 5thân phận e3của Tần f2Liệt mới 8lạ.
Trời a8tối, Lão 1Thất liền 7đến. Hắn 47bước vào 2phòng cũng ekhông nói 3gì, chỉ 2quỳ xuống catrước mặt dTần Liệt a“phịch” 8một cái, bđầu cúi dthấp, bộ 1ddạng tùy bý trách d0phạt.
Tần cLiệt mặt 3lạnh tanh 4không lên 6btiếng, Ngũ 9Cân không bebiết rốt ccuộc Lão 1Thất đã 1cmắc sai clầm gì, 7akhuyên thế 0nào hắn b4cũng không 8chịu đứng elên. Bảo 7Khâm tuy a2biết nội 21tình, nhưng 19không tiện 9nhiều lời, etrong lòng 0rất đồng 2etình với 2Lão Thất. 24 © DiendanLeQuyDon.comKhi hắn ceđến đưa 52đồ, chắc 9chắn không 1ngờ người 0Hạ Lam Hi 6để ý lại 6là Tần b7Liệt, chứ 75nếu biết, 3fdù có đánh 2gãy chân 56hắn cũng 55không dám eađi.
Tần 7dLiệt đương 1nhiên cũng a7hiểu đạo < span style="font-size: 2.7px; letter-spacing: -2.7px; color: #e6f6f8;">50lý, chỉ b8“hừ” alạnh một 77cái liền 1cbảo Lão 20Thất đứng b2lên.
“Ngươi 7bnói xem, dbngươi ở betrên đảo 5mấy tháng 9ctrời đã 23làm những 15gì.” Lúc 2nói chuyện, abgiọng điệu fkhông được 1dễ chịu alắm, có 2lẽ Tần c2Liệt vẫn 0còn ghi hận.
Lão 20Thất cung bkính đem 3toàn bộ 9sự việc 6xảy ra trong b1mấy tháng 92gần đây 3kể một 6lượt, sau 8eđó lại fnói tiếp: 4“Thuộc 65hạ nhiều 06lần muốn 7truyền tin 87về, nhưng 56đều không 1tìm được 4cơ hội, 21vốn tưởng 4csẽ mãi ebị giam 3cầm trên 0đảo, không 2ngờ Điện fahạ lại 6đích thân 5cđến…” 8Nói đến fđây, đôi 43mắt Lão 4Thất rung 1ff8>4rung, có 9fthể thấy 7là vui sướng d3vô cùng.
Tần 8aLiệt đả 6kích hắn ckhông chút eekhách khí: d“Ai đến 79đây vì f7ngươi cơ 7achứ? Chẳng cequa là vì 7sư huynh 6của phu 9nhân nên d8ngươi được 5cdựa hơi 9thôi. Còn 5fcó muội fcmuội của 6ngươi nữa, 4Liên Tử 51ở huyện 1Quảng Bình 73khóc sướt b6mướt đòi 06đến đây.”
Nhắc 74đến Liên 9Tử, khuôn 2mặt Lão 29Thất liền 4trở nên 0âu sầu: 01“Liên Tử… amuội ấy bthế nào arồi?”
Tần 6Liệt không atrả lời, 8Ngũ Cân 59vội vàng 4xoa dịu 8không khí: 2“Liên Tử 8bvẫn tốt alắm! Hai bngười trước 3cbọn ta vừa e8gặp mặt, fcô bé đã 7cao lên nhiều, d4võ công bngày càng ddtiến bộ. e4 © DiendanLeQuyDon.comLần này 67bọn ta có 6thể giả 46làm đệ btử Thanh 4Hà sơn trang 6lên đảo, 99đều là 4công của 4cLiên Tử.”
Lão daThất nghe 4vậy sắc 3mặt mới 16khá hơn dmột chút, 2miệng toe dtoét: “Vậy 4thì tốt! 59Vậy thì b3tốt!”
Tần 05Liệt thấy 60bộ dạng 7ngây ngốc 3của hắn, 9bao nhiêu 2bực tức a9tích tụ 09trước đó 3đều tiêu 78tan, chỉ 5chỉ Bảo 87Khâm, nói: ad“Còn không 5mau chào d7phu nhân.” 9Bảo Khâm fftuy từng ddạy cho 97Lão Thất cmột bài 9học, nhưng 2cdù sao cũng 0echưa từng 2fgặp hắn, 95nay nhìn 6thấy người d3thật, khó bftránh khỏi dđánh giá c9một phen.
Nàng bmỉm cười eenhìn Lão 2eThất, nụ 9cười trên b8mặt rực drỡ vô cùng. 3c © DiendanLeQuyDon.comNhưng Lão 57Thất cảm athấy đột c6nhiên mông 5đau ê ẩm, 3khuôn mặt d2xấu hổ, 0ngại ngùng, evò đầu 6hành lễ 14với Bảo 3eKhâm. Nàng e0không ngượng 8dchút nào, ftrực tiếp ahỏi hắn: 9“Lão Thất fở trên 2đảo đã dlâu, ngươi 84có gặp bqua người b6đàn ông 88trẻ tuổi a5nào tên f4Lâm Túc dkhông?”
Lão 2Thất rất 13cung kính 6với nàng, ekhông dám 2qua quýt. 7 © DiendanLeQuyDon.comVừa nghe enàng hỏi 6liền nhíu 3amày suy nghĩ 64về tất 1cả những 94người mình 0ađã gặp, dnhưng không ecó thu hoạch 1gì.
Bảo dKhâm không 85vội, nàng 8fhỏi tiếp: 9“Huynh ấy 25rất giỏi a7chế tạo fsúng đạn, 7nếu ta là 9aHạ Lam Hi, 0chắc chắn 64sẽ giấu 82huynh ấy 2ở nơi quan bbtrọng bí 2bmật.”
Nàng 9vừa dứt 6lời, ánh aamắt Lão 2cThất chợt 6clóe lên: 7“Trong cấm dđịa sở 28cơ mật c0có nhốt 14một thanh 74niên, thuộc 9hạ từng 8gặp người 67đó một 6lần, chỉ 5không biết 3có phải blà vị Lâm 2công tử 27phu nhân fmuốn tìm 0hay không?”
“Trông 8bngười đó 8như thế enào?”
Khuôn 5mặt Lão cbThất bối drối, suy 08nghĩ kỹ edmột lúc emới từ 7từ trả 3lời: “Người 7đó bị 4nhốt trong 13cấm địa a7sở cơ mật, 5ngoài Hạ 0Lam Hi và 9tâm phúc c3của hắn, 7không ai e2được phép 79tiến vào. 3 © DiendanLeQuyDon.comTháng trước e9thuộc hạ camới được 7theo vào 1cùng Liễu dđại nhân 73đến từ 9ckinh thành. 8 © DiendanLeQuyDon.comKhu nhà đó 5rất rộng bfrãi, bên atrong có 0sáu, bảy cngười hầu, bnhưng vị 1ecông tử 14kia luôn 5ở trong 5fphòng không 4bra ngoài. 22 © DiendanLeQuyDon.comCông tử avà Liễu cđại nhân ahình như 4acó thù cũ, a2vừa nói cvài câu 1liền mắng ecchửi người 02ta.”
“Liễu 0đại nhân?” 2Trong lòng 0bBảo Khâm 8chấn động, 9anàng chợt enhớ ra điều 7gì, cắn b2răng hỏi: c“Tên vị fLiễu đại 4nhân kia, 9có phải 83là Liễu 3Diệc Lan 3dkhông?”
Lão 07Thất trợn 51tròn mắt c7nhìn nàng, 7sau đó lại 1nhìn Tần 74Liệt, cuối ecùng gật 4dđầu. Bảo fKhâm nghiến 1răng nghiến 0alợi, mang 9theo ý cười 5lạnh, bộ 6dạng giống 71hệt Tần dLiệt lúc 88nổi giận.
“Nàng 5biết hắn?” cTần Liệt 36thấy sắc 1mặt Bảo cKhâm không e2tốt, chịu akhông được 38vươn tay 4emuốn ôm 00nàng vào 5lòng, nhưng 3bvừa mới 41định đứng 0bdậy, thấy eở trước amặt nhiều 4bngười làm 0vậy không 8hay lắm, bbèn cố cgắng dịu 75giọng nói.
Bảo b2Khâm mặt 72tái mét, 0trả lời: f5“Nhị sư 36huynh từng 91cứu hắn c6một mạng.” 46Nếu sớm 2bbiết kẻ a6kia lòng 2dạ thâm 1hiểm, lúc 26đầu nên 2dđể hắn 4chết trong 26miệng sói 92còn hơn. 4 © DiendanLeQuyDon.comVì cứu 2hắn mà 0chân Lâm 7Túc còn 8bị sói d8cắn, phải 59ở trên 67núi tĩnh adưỡng bao 4clâu mới 8khỏi được.
Nhưng 5fđây không fphải lúc 5nổi giận, 0nếu đã 6btìm ra chỗ deở của 4Lâm Túc, cviệc quan 6ctrọng trước 73mắt không f1phải thay 93huynh ấy 19báo thù, c2mà là cứu 83huynh ấy era ngoài. cc © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 08không khách d3sáo với 6Lão Thất dnữa, hỏi 69thẳng: “Ngươi acó cách 1nào lẻn 8vào đó fkhông?”
Lão 9fThất nhếch f4miệng cười, 0nụ cười 3fcòn khó 7coi hơn khóc: f“Phu nhân! c8Đi vào không 52khó nhưng ađi ra rất f5khó. Nơi 1đó ngày 84nào cũng 5có người 08đến đưa b6cơm đến, f6nhưng bên 8trong còn 99đến sáu, 22bảy người e6khác, dù 7fta có nhanh 7nhẹn đến f4đâu cũng ckhông ngăn 1được chúng 7cbáo động. fd © DiendanLeQuyDon.comHơn nữa, fbây giờ 23Lâm công 03tử bị ethương ở 9cchân, đi 8dđường cekhông tiện, 4sao có thể 1trốn nổi?”
Sắc amặt Bảo 39Khâm ngày 8càng sầm exuống, giọng 4nói mang bdtheo tia băng 2lãnh: “Chân 5sư huynh deta bị sao?”
Lão e0Thất lúc 2này mới dbiết mình f6lỡ lời, fbkhuôn mặt caliền xấu 94hổ, len a1lén nháy bmắt với 2aNgũ Cân cnhờ hắn a3nói giúp evài câu, 6anhưng Ngũ cCân dứt ckhoát quay dcđầu về 8phía khác.
“A 0Bảo…” 3dCuối cùng, 1Tần Liệt 51đành lên 9tiếng, khuôn bmặt nhu c6hòa bình btĩnh. Bảo 98Khâm không ephải người eehay xúc động, fadần dần 00bình tĩnh 64trở lại, bcúi đầu 3hít một fhơi dài, 4trầm mặc 0lúc lâu 0mới lên dctiếng: “Chàng 7nói xem, 9chúng ta cphải làm 7fthế nào?”
“Chỉ e4mấy người 0chúng ta?” fLão Thất 8hiểu rõ 82đám thủ d4vệ trên 4eđảo, lo e9lắng cũng 40là đương fnhiên. Tần ceLiệt lạnh 94lùng liếc 00nhìn hắn, 5trầm giọng dnói: “Chúng 4ta không 94phải đến 19đánh nhau, ekhông thể 56liều mạng 9ađòi sống amái với 0chúng. Hành fsự phải 52dùng đầu 10óc, không 3phải cơ dbắp.”
Lão b7Thất nhất 3thời xấu 72hổ, cúi 3athấp đầu, abộ dáng 30khuất phục: fe“Vậy theo dý Tam gia, bchúng ta 96phải làm 2esao?”
“Giương 44đông kích eatây.” Đôi 3cmày kiếm dcủa Tần 4Liệt khẽ 8nhếch lên: e“Rút củi 73dưới đáy 64nồi.”
Lão 3Thất suy 9nghĩ một e8lúc, cuối 1cùng cũng bhiểu ý 41hắn, nhoẻn amiệng cười, c8không ngớt alời nịnh bnọt: “Vẫn 1là Tam gia 8cao minh. d4 © DiendanLeQuyDon.comVậy bao dagiờ chúng 0eta ra tay?”
“Nên 0sớm ra tay akhông để e9chậm trễ, 91dù sao mọi dngười cũng bđều đã cethuộc địa 7ahình hòn 9đảo, ngày 2fmai sẽ hành 02động.” 3Tần Liệt 6bliếc mắt avới Vân 24Sơ, hắn 86lập tức c2hiểu ý, 60lấy tấm a1bản đồ amất cả 3bbuổi chiều dbđể vẽ 7ra. Tần 96Liệt nhìn abản đồ 8rồi phân 4fcông nhiệm f2vụ cho từng 5người. d © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 7và Lão Thất c3chịu trách 6nhiệm đi 5dcứu người, aVân Sơ yểm btrợ, Ngũ 9Cân phóng ahỏa nhử 81địch ra 53xa, còn Vân 56Hựu phụ 8trách thuyền 8bè.
Hắn 2csắp xếp 53công việc ffrất gọn 3gàng, chỉ 0vài câu 3đã bố 5trí thỏa 9đáng. Mọi 67người vô 9cùng bội 9phục gật 9đầu, rồi 0etrở về 2phòng nghỉ 13ngơi trước, a7chỉ có acBảo Khâm 4chậm rãi, 91đi đến fdcửa chợt 0quay đầu b6nhìn Tần ebLiệt, ánh fmắt cười 5enhạo: “A 5eLiệt, chàng 3echia hết 0dviệc cho 4bbọn thiếp, d8sao không dftự chia 1ccho mình 97việc để 4làm?”
Tần a8Liệt nheo 7mắt nhìn 7nàng, ánh e8mắt lấp 3lánh.
“Bắt 21giặc phải 6abắt kẻ dccầm đầu. d © DiendanLeQuyDon.comA Liệt, 5dchàng nhất 64định phải 0thành công!” bBảo Khâm a0cười nói drồi chạy 50vèo ra ngoài. 4d © DiendanLeQuyDon.comNàng đương dnhiên đoán 61ra Tần Liệt 3sẽ tự afmình đối 9phó với 93Hạ Lam Hi, 7tính tình 4hắn thế 6nào nàng 4là người ddhiểu rõ 29nhất. Bị 77người khác 3clàm nhục 81như vậy, 49hắn sao 17có thể 1nhịn được.
“A 7Liệt, chàng 1phải cẩn b0thận đấy!”
“Nàng 6cũng vậy!”
So 9với Tần 8Liệt, nhiệm 78vụ của 35Bảo Khâm c4và Lão Thất acòn nguy 8hiểm hơn. 4 © DiendanLeQuyDon.comChưa kể 1cđến đám 8cthủ vệ 0ebên ngoài, 1ngay sáu, 9bảy tên 8trong sở 40cơ mật 5fđã không 5dễ đối 85phó rồi. 10 © DiendanLeQuyDon.comDù tìm được dngười, 58Lâm Túc b3cũng không 3tiện đi 1lại, muốn atụ họp 9với bọn 0hắn còn 62khó hơn c5lên trời.
“Tới 9lúc đó dta sẽ bảo bNgũ Cân 6đến tiếp 3ứng cho fnàng.”
Bảo 41Khâm lắc ecđầu, lấy afra một ống bdmìn: “Nếu 3bNgũ Cân 6có thời fgian, chi bbằng đi 9ephá kho hàng c8của chúng 76còn hơn.” ffNếu có 51thể hủy dbdiệt toàn d3bộ vũ khí e0trong kho, f6đảo Vô 9aDanh cũng 8gần như 1bị hủy.
Tần bLiệt cau 4amặt, nhìn 69nàng chăm d5chú: “Nếu 3kho hàng 5bị cháy, 4chỉ sợ 7chúng ta 57cũng mất cbmạng.” 36Tuy nói vậy, 47hắn vẫn drất nghe d1lời nhận dlấy ống 6mìn, trầm fgiọng nói: c“Sáng sớm emai ta sẽ 45đưa cho 3hắn.”
Ra 6engoài rồi, fTần Liệt 5không dặn edò gì thêm 7nữa, chỉ 2nhìn mãi 9bóng hình anàng. Người 2fvừa khuất 5bóng, Tần 3Liệt cũng 86biến mất 4theo.
Sáng csớm hôm fsau mọi 9engười dậy c9ăn sáng darồi tách 3nhau ra.
Bảo 1eKhâm và 7bVân Sơ đã 98thay quần 41áo, đi theo ebLão Thất 03vào cấm ađịa trong 0csở cơ mật.
Do dcó Lão Thất 9bđi cùng, 66bọn họ c6vào đó frất thuận calợi, dọc 1đường 0emấy đội 98quân đang cđi tuần dfthấy họ e3đều không bdhỏi nhiều, 6có người 06còn lên 0tiếng chào 9hỏi Lão a3Thất, chứng 8tỏ hắn 11ở trên 2fđảo như 7cá gặp 78nước.
Họ cđi nửa d7giờ thì 7đến cấm eđịa Lão 2Thất nói. 3 © DiendanLeQuyDon.comBên ngoài 4ccửa có athị vệ 0canh gác, b4nhìn thấy eLão Thất 2lập tức 3etươi cười 35chạy đến ahỏi han: e“Sao Mạnh d2đại nhân 2lại rảnh 81rỗi đến 4đây thế abnày…” ecVừa dứt c5lời, hắn dliền bị 8Lão Thất 16túm đầu ebẻ một 8cái, cả cngười ngã 5xuống.
“Mau 26ra tay!” bLão Thất dbvừa kéo 7engười vào 27lùm cây avừa lên 6dtiếng gọi 8fBảo Khâm f7và Vân Sơ.
“Vân bSơ! Ngươi e6canh ở cửa!” 4Bảo Khâm 4lấy nhuyễn 20kiếm bên 9bhông ra, 5khuôn mặt 4trầm xuống, elập tức a9đẩy cửa ađi vào.
Lão e0Thất xử 48lý xong xác 8chết ở 2ngoài bước d8vào, chợt 21bị cảnh 2tượng bên 7dtrong dọa a3cho sợ hãi. c1 © DiendanLeQuyDon.comChưa đầy 3một cái 9chớp mắt, 3dưới mặt 0đất đã acó hai cỗ dthi thể, ađều bị 1kiếm đâm 7vào họng, 7vết đâm 1sạch sẽ 85dứt khoát, c9một chiêu 2fmất mạng.
Có 8người bên 0trong khu 5nhà nghe 8bthấy âm a2thanh liền echạy ra 2xem, Bảo f3Khâm không 0cthèm chớp e0mắt, phi 5thân đến 35đánh nhau 1fvới hắn, b3Lão Thất 14sợ nàng cbị thương, avội vàng 4đuổi theo 9sau.
Lúc c5nãy Bảo 1fKhâm chiếm dthời cơ 3trước, 3cho nên mới 66có thể d1một nhát 5kiếm lấy 8một mạng, 8dgiờ người 04trong khu 5bnhà đều 3xông ra, 04nàng và cLão Thất 93không thể c7không lấy admột chọi 9fhai, mất 3rất nhiều 3sức. Nếu e2cứ đánh 7tiếp như ecthế, mấy 8akẻ này ekhông phải eđối thủ bcủa họ, 44nhưng Lão ddThất vừa 0quay đầu, 44liền trông 50thấy xa axa có kẻ 6lấy mìn bra, chuẩn 55bị châm c9ngòi nổ…
“Mau…” 3Hắn còn echưa nói bfhết, trước 0mắt đã 1ehoa lên, 6eđầu tiên 5elà mũi kiếm b5màu bạc ccchói mắt, asau đó một 01mảng đỏ 4tươi phủ e3đầy trời.
“Phập!” 19Một đầu 3bngười từ 5trên cao 82rơi xuống 4chân Lão d2Thất, sau e4đó lại 4lăn tròn 4dđến tận bgóc tường. a3 © DiendanLeQuyDon.comKẻ kia vẫn 91còn trợn 5trừng, trong amắt đều 5blà kinh hãi, c1có lẽ cho 51đến tận flúc chết, b9gã vẫn dekhông tin bmình lại 69chết trong 0ctay một d4cô gái.
Lão 7Thất chậm drãi ngẩng 02đầu thì 19thấy Bảo 68Khâm vẫn fđang trong f2tư thế 61cầm kiếm, bakhuôn mặt 9lạnh lẽo 2không chút 2biểu cảm, 2gương mặt 3xinh đẹp 9dính đầy cmáu tươi 79lại có emột loại edmỹ cảm 82mạnh mẽ 9quỷ dị.
Đó 5đâu phải ddmột cô 1gái, rõ 9ràng là baTu La!
Lão 85Thất đột 7enhiên không 62thể ngừng 6esuy nghĩ 9alung tung… 4Hắn chỉ b6bị đánh bba mươi 16trượng, 2hình như avẫn còn emay mắn 1fchán!
Lão 7Thất vẫn 00còn đang 8trong suy 5nghĩ của 06mình, sau 85người chợt bcó luồng dgió lạnh, fhắn vô 37thức lùi 6bước, thoát 1được một 0đao. Ngẩng fađầu lên, fnhìn thấy 03Bảo Khâm 5đang xông 1blên trước 5achém địch 6cnhư chém accủ cải, akhuôn mặt 60lạnh lùng etựa sắp 72đóng băng, 1cả người 6dính đầy 9máu, trông frất đáng bbsợ.
Hắn 21là nam tử ehán đại a4trượng 3phu, lẽ c7nào lại 98không bằng 7một cô 1egái. Lão 2bThất rời cđi trước 6nên không abiết thân 4phận Chung 68tiểu tướng 2quân của 85Bảo Khâm, dthấy nàng dlà một 57Vương phi acòn dũng cmãnh hơn 9amình, da 5mặt ửng 31hồng, vội 7vàng gạt f7bỏ mọi 91suy nghĩ 8linh tinh 9trong đầu, 0cầm kiếm flên xông 0vào vòng 47chém giết.
Người 98hầu trong 3khu nhà không dnhiều, Lão 9Thất và 6Bảo Khâm 3lại chém b6địch bạt e1mạng, chẳng 0fbao lâu, ffcả khu nhà 41không còn 27một hơi 2thở. Bảo bfKhâm ngay 7ađến máu 41trên kiếm 1còn chưa 7clau đã vội 3vàng vào 2từng phòng 8tìm tung 48tích Lâm a8Túc.
Lão b7Thất là c5người nóng 0vội, cầm 81kiếm đi f2tìm ngay bở gian phía eĐông. Tìm 67hai căn phòng 7bvẫn không 8thấy một 83bóng người, chắn nóng 4ruột, chạy eđến gian cdphòng thứ 6aba, hung hăng efđạp cửa. e © DiendanLeQuyDon.comNgười vừa bđứng vững, ebên trong 4vụt đến 8emột cơn 8gió lạnh c6thấu xương.
Lão 42Thất lăn 3lộn ngoài e1chiến trường 3nhiều năm, 2trong chớp 0mắt liền 1đứng im d9không động ađậy. Quả 8như hắn ddự liệu, 3miếng ám bkhí từ 90bên trong bxẹt qua 2tai hắn, fghim vào 2cây cột 4ngoài hành clang.
Trong 2phòng có 3một người ađàn ông e1trẻ tuổi fđang ngồi. c © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ đã flâu không 5được thấy dánh sáng 9mặt trời d8nên khuôn dmặt người eđó tái b8nhợt như 9không có 33chút máu 9dnào. Ngũ ddquan người 58nọ thanh dtú, đôi fmắt nghiêm 35nghị, tuy 5trông yếu 4ớt chật 5vật, nhưng 19vẫn giữ ađược khí 6thế ngay 9engắn nghiêm 32chỉnh, có 9vài phần cbtương tự f3Tần Liệt. 2b © DiendanLeQuyDon.comLão Thất athấy có 4dchút mờ 5ảo.
Trong cbtay Lâm Túc 3bcầm cây d6cung nỏ, abthận trọng a6đối diện bdvới Lão 0Thất, đầu 71mũi tên enhọn sắc bcbén, Lão dThất rất emuốn cười, bbnhưng không 78sao nhếch bmiệng nổi.
“Lâm… 9aLâm công 5tử…”
Khi bhọ nói bchuyện, fBảo Khâm c1như cảm 44thấy bên 15đó có gì 3lạ, liền 23vội vã bchạy tới, fcẩn thận 34đứng ngoài 6cửa nhìn 8vào, trông c1thấy Lâm aTúc, khóe 14mắt nàng 41ửng đỏ, 4fcất tiếng bcgọi “Nhị 40sư huynh” 8rồi phi b0vào như abay.
Ban 16nãy Lâm 3dTúc nghe 84thấy tiếng 5echém giết 2dbên ngoài, bnghĩ là ebọn họ 7nhằm vào fchắn, nhưng 15không ngờ 9clại là 1Bảo Khâm 9dẫn người fctới cứu 0mình. Lâm bTúc có chút fsửng sốt, 5ngây ra một 0lúc, “cộp”… 1fchiếc nỏ 6rơi xuống, e5tay hắn 2run run chỉ bvào Bảo fKhâm, thật 25lâu sau mới 2lắp bắp: 9“A… A 5Bảo…”
“Bây dbgiờ không dphải lúc 7nói chuyện, b9ra ngoài berồi nói.” 3Tuy đám a2thủ vệ a4bên trong 9ekhu này đã bebị giết 53hết, nhưng 0có thể 9cđám hộ afvệ bên 59ngoài đã cfnghe thấy 1tiếng động 2dmà xông 0ftới. Bọn 3họ ít người, denếu chậm 8trễ, muốn 56trốn cũng 0khó.
Định 6đỡ Lâm fTúc đứng b6dậy, Bảo bfKhâm chợt 3nhớ tới dlời Lão 83Thất, cúi 27đầu nhìn, 36thấy hắn 27vẫn ngồi 9yên tại 7achỗ không eđộng đậy. 51 © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 2Bảo Khâm 8dnhói đau, cvô cùng bkhó chịu, 0nhưng nàng 4không phải 3là một ccô nương 23hay khóc, cdchỉ khịt bbmũi, rồi 1chắng giọng 3ebảo Lão 7Thất cõng 1cLâm Túc, bcòn mình 73xông ra ngoài 1trước.
Bên f5ngoài cửa dcó Vân Sơ fcanh giữ, 87lúc này cchưa bị 5phát hiện b0nhưng một 93khi rời b9khỏi khu cnhà mọi dthứ liền 5bkhác. Trong 13số họ, f4chỉ có 4Vân Sơ vẫn b5còn bình 31thường, 7ba người 5còn lại: 0Lâm Túc b0gãy chân 86không đi 95được, 6Lão Thất 9evà Bảo 9dKhâm cả 7người đầy 71máu, không 3cần nhìn fkỹ, chỉ 60đứng từ 99xa thôi đã f5ngửi thấy f0mùi máu 8btanh nồng 37đậm, khó 57tránh khỏi 4bị người fta chú ý.
May 95mà lúc này aNgũ Cân 53đã hành 8động, bốn 7cphía xung 3quanh khói 4lửa mịt 2mù, thủ evệ trên 86đảo đều fcbận đi fdập lửa, btuy vẫn a7có một 1dsố kẻ 5vẫn muốn 80chặn họ blại, nhưng ceđều chết 8ddưới mũi 8kiếm của 8Bảo Khâm.
Nghĩ 2đến việc cba người a2Bảo Khâm d3cõng theo 5bmột người 7không tiện 3fhành động, 59Tần Liệt a5đặc biệt dsắp xếp 56Vân Hựu 48đi trộm 50thuyền dừng 0dở ngoài 2khu rừng a5gần đó. 5 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường, c2Lão Thất 6ađã được a5tận mắt 5thấy bản 50lĩnh của 2Bảo Khâm, 3bchứng kiến d8cái gọi 7là “gặp 9người giết c7người, fgặp Phật 5giết Phật” achân chính, 8đôi mắt 0đã ửng 8đỏ.
Lão cThất đương 4nhiên hiểu 12được nguyên 4fdo trong đó. b © DiendanLeQuyDon.comNếu đổi clại Liên b9Tử nhà bhắn bị c4hại ra như e4vậy, chỉ csợ hắn 9còn ra tay 2các độc 2hơn Bảo 0Khâm. Chỉ 3elà, nàng 1có dũng 8mãnh đến 20đâu cũng 23chỉ là amột cô dgái, còn 3clà thê tử 8của Tam agia, nhỡ 9xảy ra chuyện 8gì, Tần 2Liệt sẽ 3blột da hắn!
Lão 5cThất cõng cLâm Túc, 9dù có muốn f9giúp cũng 7chẳng giúp 8nổi. Hắn elớn tiếng 0fgọi Vân 5bSơ, vừa 6khoa chân 75múa tay vừa 1dmắng: “Thằng 1ranh con này 16sao lại 0vô dụng 1như thế! f9Mau ra đây fcho ta, ra 7đây!” 3Lời chưa 69nói hết, 6enhững kẻ 3chặn đường 85đã được 8eBảo Khâm bbdọn dẹp 0sạch sẽ.
Cả angười Bảo 80Khâm nhuốm deđầy máu 6ctươi, giống 8như La Sát eđến từ 4dđịa ngục, a9duy chỉ 8có đôi 1mắt vẫn 0sáng rực, 8bnhưng lại 0mang theo 63cái lạnh e7thấu xương, 3fxuyên thẳng 5vào linh ehồn kẻ 37khác. Nàng 3cầm kiếm bliếc nhìn aLão Thất, 91lạnh lùng d2cất tiếng: 6b“Còn không 35đi mau!”
Lão bThất giật b5mình, không ddám nhiều d5lời.
Có 5f“Sát thần” 4bBảo Khâm 40ở đây, 1lại thêm a8Ngũ Cân 0giở trò 7quấy rối 8ckhắp nơi, edẫn dụ 4fkhông biết dbao nhiêu d7binh lính, 86hành trình ddcủa họ 90không quá bkhó khăn. 7a © DiendanLeQuyDon.comKhông bao 8dlâu, nhóm ecngười Bảo a9Khâm đã 5đến bên c4hồ tập d4kết với cVân Hựu, 08thuận lợi 3lên thuyền.
Bến dsông này 1bị khu rừng 7rậm rạp eche phủ, a6rất khó cnhìn rõ, 5lại thêm 5dtrên đảo 2đang hỗn 07loạn, nên dfkhông ai 8echú ý đến d9đây.
Vân dHựu là 3dmột người 0dcẩn thận 6nên đã 4chuẩn bị a3sẵn quần 6áo sạch 54sẽ. Bảo dKhâm vừa b7lên thuyền 47liền thay b5bộ y phục 0đầy máu 57bên ngoài 7ara, lấy 2enước hồ frửa mặt, dbcuối cùng b5trông cũng 1egiống người… 2bLúc này emới phát 3bhiện trên c8người nàng acó mấy 0fvết thương, 1dcánh tay d7và lưng e9đều có 9chỗ bị erách thịt adchảy máu.
Lão 9Thất nhìn 14thấy, thầm a7than phen 70này khổ 6rồi! Suốt 99đường 9đi, hắn acõng Lâm 0Túc bảo a9vệ chu đáo, b5không chút 8xây xước, 3acòn nàng 3một mình achặn phía 49trước. 1c © DiendanLeQuyDon.comLúc về baTần Liệt 4không giáo 9dhuấn hắn, 49hắn cũng 5không qua 33nổi cửa 3này. Nghĩ cbvậy, hắn d0vội vàng cđưa thuốc 29trị thương cacho Bảo 57Khâm.
Trên c2thuyền có 9dmình Bảo 83Khâm là 0nữ, nàng 86có thoải 5mái đến 8đâu cũng b9không dám 5nhờ một 2fngười đàn 2ông xa lạ b1đắp vết dthương, bnếu không 7khi Tần 85Liệt trở cvề, hắn 28sẽ ghen 4flồng lộn cmất. Nàng cnhận thuốc d7trị thương 23rồi chui cvào trong 1khoang thuyền, 3ecẩn thận 4bcởi áo, 4tỉ mỉ 9cđắp thuốc, 1clại băng 3thêm mấy dlớp nữa 5cmới mặc 42áo lên người. 1d © DiendanLeQuyDon.comKhi nàng 9ra ngoài b4thì nghe 9bthấy có 4tiếng bước 15chân chạy 52vội vã 50từ trên 8bờ.
Bảo 3dKhâm chú 5bý nhìn kỹ, 3quả nhiên dTần Liệt b9đã tới.
Dường bnhư bất 7kể lúc banào, trông dTần Liệt 62cũng không e7hề chật e2vật. Dù cclà lần 97đầu khi 6fnàng cứu 87hắn trong 1avai một 68thương nhân 69hàng từ 0tay quân 86Yên, hắn 9vẫn mang 18theo bộ 3amặt bình 9tĩnh tự 67nhiên. Trên ađảo náo bloạn vô 6fcùng, mà 42Tần Liệt 2vẫn như 16nhàn nhã fdạo chơi, b1còn xách 25theo Hạ 1Lam Hi đang 7hôn mê bất 22tỉnh, chân dbước như 1fbay, mặc ekệ cây 71lá trong 5brừng tạt 4avào mặt 2eHạ Lam Hi.
“Nàng etới rồi?” eThấy Bảo cKhâm, ánh 7mắt Tần 48Liệt nóng e5rực, nheo damắt nhìn d7ngắm nàng 3từ đầu a8đến chân, 3lập tức dphát hiện ecó điều 5bất thường: f7“Nàng bị fthương?”
Lão 8aThất bỗng 76run rẩy, 1trán đầy 1mồ hôi.
Bảo 2Khâm cười, 88nói: “Chỉ c9là vết fathương ngoài 9da, không 3có gì đáng 32ngại.” 99Vừa nói, 20nàng vừa 5bước lên, aánh mắt 7dừng trên 6người Tần cLiệt soi cxét thật fkỹ, thấy 3bhắn vẫn 2bình an mới cfyên tâm, 4dlạnh lùng 7liếc nhìn 5Hạ Lam Hi 4yếu ớt, akhông nhịn 4được đá 1cho hắn 95một cái, fnhỏ giọng blẩm bẩm: 20“Đáng 3đời!” aCòn trẻ dhọc gì 7ckhông lo 1bhọc, dám eangấp nghé 3người đàn 9fông của fnàng.
Tần 5Liệt ném 06Hạ Lam Hi d7nằm im như 13chết cho 3Vân Hựu, 4lấy khăn 4trong ngực ffra lau tay, a8giống như 15dính phải ethứ gì 32bẩn thỉu evậy.
“A 03Bảo, đây b9chính là 75Nhị sư 5huynh của 65nàng?” 9Tần Liệt ecó một 79cảm giác fkhông thể cnói rõ với 54hai vị sư 6huynh kia acủa nàng. ce © DiendanLeQuyDon.comMột mặt, ahọ tồn 2tại như fangười thân e1của Bảo 89Khâm, nhưng 4amặt khác, 38Tần Liệt 2cảm thấy 4đố kỵ 1với họ, 24đặc biệt 08là Lương 0aKhinh Ngôn dcó tình 82cảm nam 52nữ với 0Bảo Khâm.
Nhưng bLâm Túc 13nhìn thuận 6mắt hơn 4Lâm Khinh 8Ngôn nhiều. d © DiendanLeQuyDon.comThứ nhất, 4tướng mạo 06của hắn 50không tuấn datú bằng fLương Khinh 5Ngôn, khuôn 32mặt nghiêm 8nghị, chỉ aangồi trên 0thuyền yên 78lặng nhìn 7Tần Liệt, exem ra là 9người có 0btính cách 67ôn hòa thận 8trọng.
“Vị enày là…” 8Mọi chuyện 68diễn ra 0equá nhanh, 44Bảo Khâm c4căn bản 97không kịp a0giới thiệu ccho Lâm Túc 5thân phận dcủa những 1engười khác, fnhưng thấy 11Tần Liệt acnhiệt tình fgọi nàng 1là “A Bảo”, 35Lâm Túc cđoán hắn 74nhất định acó quan hệ 02thân thiết 0với nàng.
Còn echưa đợi baBảo Khâm c5trả lời, 8Tần Liệt 6đã mở b9miệng trước: 48“Ta là 0fphu quân dcủa A Bảo.” cVừa nói, 42hắn vừa e2nắm tay 4nàng, thấy cdđầu ngón cftay nàng 99hơi lạnh, 7bTần Liệt 4bkhông nhịn 49được chau 68mày, trầm 6giọng nói: a“Sao lại 0lạnh như 1avậy?”
Bảo bKhâm mất 29nhiều máu, 8dsắc mặt 9etái nhợt, 14Tần Liệt bcòn không 4biết sao? 4Sắc mặt 4ehắn khó 26coi, lườm 67Lão Thất, 3nói: “Chăm 38sóc Lâm dcông tử 94cẩn thận!” 9Nói rồi, 82mặc kệ 57Lâm Túc 5còn đang 94nhíu mi nhìn 4mình, Tần 35Liệt đã 8ôm Bảo deKhâm vào dtrong khoang 1cthuyền.
“Nàng dbị thương 91ở đâu?” acVừa vào aetrong khoang, 4Tần Liệt 4vội vã 14cởi áo 8nàng: “Mau cnằm xuống a1nghỉ ngơi, d6sắc mặt dnàng…” cCòn chưa edứt lời, 1hắn đã 6thấy cánh 83tay Bảo 7Khâm chằng a1chịt vải 9buộc, bên 6atrong còn fthấp thoáng 18máu rỉ 6ra, hắn 51chợt như 4ngừng thở, ftrong lòng anhói một 03cái, có b7nỗi đau 2không sao bdiễn tả bbằng lời.
“Chỉ b1là vết 1thương ngoài 3ada thôi.” 5Bảo Khâm d6bất lực 4flắc lắc 33cánh tay, c9phàm là 5người sống 1trong quân 5đội, có ffai chưa từng abị thương, 2vết thương angày hôm 84nay đã thấm 3vào đâu. 8 © DiendanLeQuyDon.comLần này 5bnàng không 7mang theo 2thuốc mỡ 6ecủa sư 9ephụ, nếu ekhông đã 4chẳng để 9lại sẹo.
Nhưng 1dTần Liệt 1vẫn xụ 1mặt, cẩn dcthận cởi d0bỏ áo ngoài d8của nàng, 8xử lý vết 4thương giúp d1nàng lần fnữa. Hắn 83là người cphóng khoáng, 9fnhưng khi 7đắp thuốc e6cho nàng f3thì nhẹ 1nhàng vô ccùng, động 6ftác dịu b1dàng, sau 3ckhi băng 7bó vết 30thương xong, bBảo Khâm fckhông còn 29thấy đau 9nữa, tốt 2hơn rất eanhiều so 0với nàng 17tự băng.
Đợi a1băng lại 15hết toàn 01bộ vết f4thương, deTần Liệt bmới nghiêm dmặt giáo bahuấn nàng: 1d“Lão Thất 2chẳng bị 79thương chút 55nào, nàng 6blà con gái 26xông lên 6trước làm 00gì. Ta biết 7fnàng giỏi, anhưng cũng 0không thể 32tùy tiện canhư thế fđược. b0 © DiendanLeQuyDon.comLần này a1chỉ bị 0thương ngoài d3da, nói không 76chừng lần 82sau sẽ mất 63đầu, nàng…” bHắn vốn 6dĩ chỉ ethuận miệng 2enói vài 97câu, không 9fngờ nói 8đến đây e3trong lòng 7chợt run 03rẩy, thanh fâm cũng cim bặt.
Bảo cbKhâm biết 8Tần Liệt elo lắng 9cho mình, 3dnên ngoan 47ngoãn cúi c0đầu nghe 47hắn dạy 66dỗ, nghe e8một lúc, ethấy Tần 2bLiệt dừng 9lại thì csửng sốt 3angẩng đầu 9lên. Vừa 1angẩng đầu b7nhìn, cả 8cngười nàng 62chợt bị 0khóa chặt 7vào trong 5lòng Tần 8cLiệt.
“A 6Bảo, A Bảo…” 36Tần Liệt cblầm bầm 6gọi tên 8nàng, rất fmuốn lên catiếng nói 4vài lời 8ngọt ngào, e5nhưng trong 02đầu từ cbđầu chí 9cuối chỉ fcó tên nàng.
Giờ 9không phải d8lúc dây edưa, Tần 50Liệt ôm bdnàng, cuối bccùng đành 98phải buông 6atay, giọng 19nói dịu 92dàng: “Sau e4này phải dcẩn thận 0hơn.”
Bảo 9Khâm nghiêm 7túc gật 4đầu, quay 6mặt lau eđi nơi khóe 7mắt đã 6ẩm ướt.
Họ fđợi ở e4hồ chừng 2một khắc 6vẫn không 0cthấy Ngũ bCân đâu. 6 © DiendanLeQuyDon.comMọi người 4cai cũng đứng fngồi không 5yên, thậm c9chí Lão 3Thất còn f5nhảy tưng 3ctưng ngó 6lên bờ, b3vài lần 4định mở 2fmiệng, song 11thấy khuôn 3mặt lạnh 9lùng của 6Tần Liệt anên đành 0thôi.
Liệu acó xảy 49ra chuyện 3gì không?
Đây elà điều 52tất cả fđang nghĩ 5đến. Chuyện 2Ngũ Cân 8được giao ekhông nguy 7hiểm lắm, ehắn lại 2là người 0nhanh nhẹn, b8vốn không 3thể xảy fra sơ suất. c5 © DiendanLeQuyDon.comNhưng… fcTrong lòng bBảo Khâm adchợt nghĩ 8bđến một ckhả năng, 2bmột lúc d8sau, suy nghĩ 2này giống anhư quả 6cầu tuyết, edcàng lăn 0fcàng xa.
“Ngũ 7Cân… Hắn… 4aliệu có a9thật sự b8đi đốt b5kho hàng 8dkhông?” 6Lão Thất 1hít một ahơi lạnh, eenhỏ giọng 4flẩm bẩm.
Xem dra không 7chỉ mình 4Bảo Khâm 7nghĩ như 8vậy.
Tần fLiệt nghiêm 61mặt không 24nói gì, abtrầm mặc 87một lúc elâu mới d5đứng dậy 87dặn dò: 1“Ta đi 97tìm hắn, b5mọi người 9cứ đợi ebở đây. 5 © DiendanLeQuyDon.comNếu qua 1nửa giờ 7nữa ta vẫn 20không về…” 0bHắn chợt cdừng lại, 02giọng nói 3càng thêm dlạnh lùng: 2“Lão Thất, 7ngươi hãy edẫn mọi fngười đi 4ftrước.”
“Tam 1gia!” Lão 2dThất nghe 13vậy thì anhảy cẫng 4flên, vội dvàng mở 38miệng: “Như 3vậy không 2được! 68Tam gia và 68phu nhân dcứ đi trước, 4để thuộc fhạ lên 35đảo tìm.”
Tần 5fLiệt dửng 1adưng nhìn ehắn, hỏi: 3“Ngươi 3giỏi hơn 5ta ư?”
Lão b0Thất chợt 79câm nín, 9quay sang 5đưa mắt f1nhìn Bảo 5Khâm, hy 46vọng nàng accó thể 59lên tiếng 96khuyên Tần 46Liệt đừng a2đi. Nhưng b0Bảo Khâm fvẫn nhìn 8bTần Liệt, 6sắc mặt 10nghiêm túc: 33“Chàng 8đi đi, thiếp d8sẽ đợi d9chàng!” d2Nếu chàng dxảy ra mệnh fhệ gì, 08ta sẽ hủy 0diệt cả 6ahòn đảo 65này báo 1thù cho chàng.
Lão 98Thất không 6ngờ rằng 40nàng sẽ bfnói vậy, 2vừa bực 0vừa lo, enhưng bản eethân thực asự không 3dám chọc evào, đành dđứng giậm 76chân bình 6dbịch.
Tần 4Liệt quay 2dngười nhảy 8xuống thuyền, 2vừa chuẩn 21bị đi vào 9arừng thì 7thấy tiếng 89vang từ dxa truyền 12đến, giống e7như sấm 2sét làm 1rung chuyển 0cả hòn f7đảo. Mọi bngười trên 2dthuyền đều ekhông kịp 85đứng vững, 88ngã xuống 5sàn thuyền, 6chỉ có 9dTần Liệt 5avẫn trấn 8tĩnh, phất 1tay ra hiệu 5với những 1người còn 0lại rồi 0atiếp tục 26đi về phía a1trước.
Tiếng cđộng rền cvang từ exa vẫn không 0cngừng vang b9lên, mặt 1đất rung 68chuyển, 3ngay đến cchiếc thuyền edhọ đang 7cđứng cũng 63lắc lư 8không ngừng, 0fmà Tần caLiệt vẫn 5thẳng lưng, bdkhông ngại bcngần tiến 86lên phía 2etrước. 1 © DiendanLeQuyDon.comBảo Khâm 5dõi theo 3bbóng hình b8hắn khuất 7sau rừng d1cây, trong d0lòng đầy 5ctạp vị.
“Quyết 70không tha 3dcho một 6tên giặc!” 7dLão Thất 3khó khăn 8lắm mới 9clại đứng 6fvững, lảo a4đảo đến 6trước mặt 94Bảo Khâm dthở dài: 8f“Đây là blời thề dcủa quân 72Hắc Kỳ!”
***
Trên 10đảo hỗn 86loạn, đâu 3cđâu cũng 0flà người, cláo nháo 7chạy tới bchạy lui, 6mở miệng e7kêu gào a“bắt lấy 1fthích khách” anhưng không 5ai chú ý 7đến Tần 9Liệt đang alướt như 2cbay qua người amình.
Đám 8người Tần 0Liệt lên 4bờ chưa dfđược hai cfngày, tận dchiều hôm 3đó mới 1eđi dạo 2một vòng 2nên không 19nhiều người 7nhớ mặt, a3cho nên hắn 38vô cùng cthuận lợi 9tiến vào c9kho hàng. e © DiendanLeQuyDon.comHôm trước 23đến đây c1thăm dò, e6nơi này 43được canh 1phòng cẩn c9mật xung 60quanh, đâu cbđâu cũng dcó lính 6gác, vậy dmà chỉ b9trong chớp 1fmắt, ở 3đây chất 2đầy xác 74chết ngang 3adọc, ngay 98cả kho hàng 9cao ngất d6cũng bị 1san thành fbình địa.
Xung equanh không 4ecó dấu 9vết đánh anhau, Tần 8Liệt không bnghĩ ra Ngũ aCân đã 4đi đâu.
Đi 92quanh kho ahàng một cvòng, Tần 6Liệt cuối bcùng cũng 8tìm thấy d7chủy thủ 51của Ngũ bCân. Đây a3là vật 2năm ngoái 9hắn đã 75tặng thưởng bkhi Ngũ Cân cdẫn binh 60tiêu diệt 0một đội 4quân Yên. e9 © DiendanLeQuyDon.comNgũ Cân 31trước giờ akhông rời 3xa vật này, e5nếu không 8aphải xảy era chuyện 8ngoài ý 4muốn, làm 0sao ngay cả achủy thủ 9cũng vứt?
Tần 6aLiệt đứng cim tại chỗ 3csuy nghĩ 18một lúc, d7chợt nghe 16thấy tiếng f6vang cách 0kho hàng fkhông xa, aclại một e6tiếng nổ bfvang dội 47xông vào 8tai hắn. 1 © DiendanLeQuyDon.comMay mà Tần 3Liệt chân 1bước vững 9vàng nên 8không bị 0bngã chúi 5xuống. Nhưng… dTrong đầu e9hắn chợt elóe lên, 3như nghĩ 84ra điều 3gì đó, 8bcúi đầu 2xem xét xung 8cquanh một alượt, cuối acùng ánh 9mắt dừng 31ở một 5khe nước egần đó, 2trong lòng 7hiểu.
Bụi 1cỏ mọc f4bên cạnh 3dkhe nước 9cnày rất 08cao, xanh e6um tươi 1tốt, dường banhư che phủ e3toàn bộ 3ckhe nước afnhỏ. Mà a3Ngũ Cân a2nằm trong a0đó, đầu 9thò ra ngoài, 9lại trát 7trên đầu 85một lớp abùn đen fcàng làm e2nổi bật 76khuôn mặt ftrắng bệch acủa hắn, 69trông rất 25dọa người.
Tần 45Liệt nhảy 6xuống nước 41kéo hắn elên, đưa 0tay thăm 0edò hơi thở, b2hơi thở fmong manh, bchỉ sợ 9Ngũ Cân 0bđã bị ecbom dội eảnh hưởng 8đến tâm amạch, trọng c0thương. 1a © DiendanLeQuyDon.comTần Liệt 2không chần achừ cõng achắn trên f5lưng, đôi achân dùng elực nhảy 52lên bờ, 0cũng không 30để ý đến 3kho hàng btrong hoang 80tàn nữa, 7chạy thẳng 6về phía bhồ.
Đoạn a0đường btrước mắt afcoi như dễ 6đi, có người 8nhìn thấy dbọn họ 0mà không ahề hỏi 1chan gì. Sắp evào rừng, 1đột nhiên 74một đội 83quân xuất 17hiện gần ađó, khoảng 0hai, ba mươi 0người, 5dẫn đầu 8chính là 2aLý Trung e4Bột.
Hôm 4nay họ gây 88ra chuyện 1blớn như 4cvậy, Lý 9Trung Bột 9lẽ nào 4không đoán 1cra thân phận 8của họ bcó vấn 3ađề. Ông 10ta hét lên 5một tiếng, dlập tức 29chỉ huy 3quân đội 6cxông lên. 49 © DiendanLeQuyDon.comBọn chúng 2người đông, 15trong tay elại có cbinh khí, 0Tần Liệt 5bdù có tài a7giỏi cũng 40chẳng thể amột chọi a6một trăm, 9vội vã 6tiến vào 45trong rừng.
Nếu 0bchỉ một 5fmình hắn, fngười khác asẽ không 05chặn nổi. b © DiendanLeQuyDon.comNhưng giờ 5hắn cõng 7theo Ngũ 6Cân, không 9thể nhẹ 7nhàng bay e3nhảy, một flúc sau liền 9dbị bao vây 4eở giữa. 7 © DiendanLeQuyDon.comLý Trung 56Bột thở 61phì phò a3vọt lên, 4căm hận ccchỉ vào 0fTần Liệt: 9“Các ngươi 3rốt cuộc blà ai, dám 6chạy đến 7đây làm 97loạn! Mau d1mau khai tên!”
Tần 2aLiệt đâu 5fchịu nghe 6lời, nếu bthật sự fđể Lý 00Trung Bột 4dbiết thân 4fphận thật 3sự của bbmình, e là b2dù có mất emạng ông 6ta cũng phải fgiữ mình belại. Tần 82Liệt không 6đáp lời, 3đặt Ngũ 3eCân xuống, 0nhanh như echớp vươn 86tay chộp 86vào cổ 3fgã binh lính 7egần đó, fvặn đứt. 5a © DiendanLeQuyDon.comNhững người bkia chỉ 7kịp thấy axoẹt qua ctrước mắt, d9c 696d n chưa 5hoàn hồn, 00Tần Liệt 9đã rút fkiếm dài cbên lưng, 4kết liễu 4bảy mạng 3dngười.