Hạ 1Lam Thanh btrông chừng 50rất chặt, 1nàng không 6 ìm ra cơ 7 ội trốn 4 hoát, trong 7 úc bó tay, 46 àng đành 3 hải giả 9bốm.
Bình 2a hường Bảo 0 hâm nhất 2định không 9e hịu làm 1b ậy, nhưng 72 iờ hết a ách, nếu 4 òn cố chấp 5 ôn nghiêm ce ủa Chung a iểu tướng 0 uân, đến 9 úc bị Hạ 0 am Thanh trói 1 ào cột a5 ờ, người dd ất mặt 44 hông chỉ c ó mình nàng. 29 © DiendanLeQuyDon.com e ngựa mới 6đi được 7 ột lúc, 4 hất Công 1 húa cao quý 0đã lăn 2dđùng ra a5 gất xỉu.
Giả fốm thật 9d hông dễ c àng, muốn cc ua mắt con 4 áo già Hạ 1 am Thanh, dchỉ nằm f5bất độ ng d9thì không acó tác dụng 35gì. Cũng fmay lúc rỗi 0rãi Bảo 0Khâm từng btrao đổi avới Tư 44Đồ về c5kỹ xảo eccủa việc b6này, giờ 38coi như có afcơ hội 1thử nghiệm. e0 © DiendanLeQuyDon.comNàng từ 3từ khống b2chế hơi 42thở và 46mạch đập 6của mình, 6chậm dần 9chậm dần, 4ccuối cùng, 5bnàng ngã 5xuống.
Tuy dđã “ngất”, dnhưng ý 1dthức của cnàng vẫn ccòn. Nàng 16có thể dcảm nhận 5rõ ràng 5nhất cử 6anhất động bfcủa Hạ b2Lam Thanh: 9eHết sờ 1elên trán 06lại dò 58xem mạch a2đập, một 87lúc sau nàng cmới nghe 9thấy tiếng dnói trầm 04thấp của 4ahắn: “A bĐức, lát 78dừng ở 09thị trấn bbphía trước 9một lúc, 51con đàn 9bà vô dụng 0enày xỉu 0arồi!”
Phu bxe vâng dạ, d3giọng nói f9có chút cngập ngừng: 0“Đại d6thiếu gia, 1chúng ta 7giờ vẫn atrong đất 9Tần, hay 53là đợi dra khỏi fbiên giới 8brồi tính.”
“Đợi 2về nước b9Yên thì bngười cũng e9chết rồi, e6còn có tác c5dụng gì 78nữa?” 6Hạ Lam Thanh 6tức giận fnói: “Ả 60ta cứ vài bba hôm lại 33lăn ra ốm, 5fngươi không 1thấy gã 7Tư Đồ 91kia suốt b7ngày vào ccHành cung 8à? Nếu 3để ả f0chết, ngươi fđi đâu 9btìm bù cho 4ta một người 0khác?”
Phu exe khúm núm, adạ dạ 2vâng vâng, bdnhưng vẫn 9elẩm bẩm a1trong miệng: 20“Cũng chẳng 30phải lá cngọc cành 1fvàng gì, 7sao lại akhó chiều 0như vậy!”
Nghe 95đến đây, 91Bảo Khâm 2cdường như 5đã có thể 53chắc chắn eHạ Lam Thanh a4là người 5của Tứ aHoàng tử, fnếu không 1sao đến 30một tên 5đánh xe ecũng biết 84thân phận efcủa nàng. 4b © DiendanLeQuyDon.comTứ Hoàng 72tử được 4Tần Đế bbphái đi eđiều tra 8dvụ án: 5“Thật c2giả Thất aCông chúa”, 76không lý 5nào không 4eđiều tra b8được, echẳng qua bTần Đế 5dđã sớm 63dặn trước, e8dù tra ra 9bđiều gì acũng phải a1giữ kín, f8nhưng người 5bên cạnh d1hắn chưa 2echắc đã agiấu được. 6 © DiendanLeQuyDon.comHạ Lam Thanh 11có thể 7dò ra tin 1tức bí cemật như bvậy, có f1thể thấy 5địa vị 8của hắn ebên cạnh 50Tứ Hoàng b2tử không 8thấp chút 09nào.
Hơn 3dnữa, phu caxe kia còn 1gọi hắn f2là “đại ethiếu gia”, dlẽ nào 57Hạ Lam Thanh cchính là bftrưởng dtử nhà 1họ Hạ? dNếu thật 4esự như 0vậy, với 52thân phận 6acủa hắn, 6sao đến 2enỗi phải eelưu lạc 49đến đất 9fTần làm 9cgian tế? 87Bảo Khâm 9nghĩ mãi 5không hiểu.
Xe dngựa đi fđược không 3bao lâu thì fddừng lại. 5 © DiendanLeQuyDon.comHạ Lam Thanh 2không đi a7tìm nhà 7trọ, chỉ dxuống xe 9bhỏi địa 7chỉ hiệu 98thuốc, sau 3ađó sai phu 2xe đánh 3xe đến 5trước cửa 1hiệu. Một 86lúc sau, dBảo Khâm 4emơ hồ cảm 9athấy xe cngựa rung 35rung, tiếp cđó, có 6dngười khẽ 7bkiểm tra 5mạch tượng ffcủa nàng.
Trong bfxe vô cùng f2yên tĩnh, 0Bảo Khâm 03dường như ccó thể bnghe thấy 2tiếng hô 0hấp của 77ba người fkhác nhau. e © DiendanLeQuyDon.comHơi thở 49đầu tiên 9kéo dài 9liền mạch, 5chắc là aHạ Lam Thanh dvõ nghệ 2ecao cường. 34 © DiendanLeQuyDon.comMột hơi d3thở khác d8không nhanh fkhông chậm, acó lẽ là 2của vị 4đại phu bhắn mời 2đến. Hơi 6thở còn 9lại, vừa f0ngắn vừa b7gấp, dù 0clà người b8không thông 48thạo y lý 4cũng có 34thể cảm 7nhận được d2điều bất dthường.
“Thế 03nào?” Hạ 75Lam Thanh f0lạnh lùng a4hỏi.
“Có 5dphải cô a2nương đây b7đã từng ftrúng độc?” 76Giọng nói 74có vẻ già 1bnua, là người 9lớn tuổi, cchỉ bắt e2mạch mà 2bđoán được banàng đã btừng trúng d0độc, hiển 7anhiên là 9người có 5bản lĩnh. 24 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ đến cđây Bảo a6Khâm đột f2nhiên thấy 2fhơi lo lắng, 49cũng không f6biết chút 0mánh khóe 62của mình c0có thể 36qua mắt 57được ông 1ta không.
Hạ 6Lam Thanh 3fkhông biết 1rõ sự tình, 2nghe những 5blời này, f1giọng nói bhắn tỏ 8ra bất ngờ: 9“Nàng ta 2từng trúng ađộc?”
Đại b3phu trầm dgiọng nói: 5“Không bnhững trúng 63độc, độc 29tính còn 4không hề 3nhẹ chút cenào, may 5gặp được a3thầy thuốc dcó tài, dáp chế 5độc tố, 17nếu không 4khó mà sống bđược đến cgiờ này.” 6Nói rồi, 36ông ta đột 6dnhiên thốt 22lên “Ồ...”, 8dường như d6phát hiện cdra điều eagì thú vị.
Tim 4Bảo Khâm e3giật thót, dHạ Lam Thanh 8tưởng nàng 75đã trúng 5loại độc 16gì lợi 30hại, càng 6thêm lo lắng, 61hỏi: “Lại fflàm sao nữa?”
Đại eephu im lặng 7hồi lâu, clại mở 9dmắt Bảo 8bKhâm xem 3thật kỹ, 2dsau đó vuốt a1chòm râu 1fdưới cằm, 3nói: “Bị batrúng độc 07cũng không 4esao, nếu 0chịu khó 53tĩnh dưỡng 9acó thể 1dần dần f8hồi phục, 2có điều 4cô nương a3này thật 4không biết 85quý trọng 7bản thân, 1lại khiến 0chân khí bbbị tổn 3thương, 2cơ thể e0này chỉ aee hỏng rồi.”
Bảo dKhâm nghe 79vậy rùng 70mình kinh 7hãi. Vị 6đại phu 0anày ngoài acâu nói 9cuối cùng 06khác Tư 2Đồ ra, 64còn lại 5y nguyên 4akhông lệch d8một li. 0 © DiendanLeQuyDon.comNếu ông 9ta chỉ là 6elang băm 01thì sao có 8thể chỉ f5ra bệnh 1của nàng c4rõ ràng b1như vậy, e2hơn nữa 5còn nói 69rất chính 86xác, giống 87như đã 34tận mắt 88nhìn thấy. a3 © DiendanLeQuyDon.comNhưng nếu công ta thật esự tài fnăng, sao 8không đoán bdra nguyên 17nhân nàng 50ngất xỉu?
“Vậy 81phải làm esao?” Hạ d3Lam Thanh cavội hỏi: 6“Trưởng 9cbối trong 6nhà đã cfqua đời, b9ta cùng biểu 89muội vội bvề quê 0chịu tang, dkhông thể 11chậm trễ. 59 © DiendanLeQuyDon.comChẳng hay 31đại phu 3có cách anào giúp a4muội ấy atỉnh lại?”
Đại 5dphu già tức 6cthì không 0dvui, giọng dnói mang 7theo vài 62phần trách 2cứ: “Ngươi 5flàm huynh 33trưởng 8bsao có thể 4nhẫn tâm 0enhư vậy. 05 © DiendanLeQuyDon.comCơ thể 9vị cô nương 8này rất 0ayếu, không dthể chịu 0nổi chặng 0đường 58dài. Nếu 5ngươi nhất 3quyết muốn 3đưa nàng b2về, e rằng 4giữa đường 00sẽ xảy d0ra chuyện. 9a © DiendanLeQuyDon.comVẫn biết 2chịu tang 1là việc bcấp bách, anhưng cũng 5ckhông thể 80nguy hại 42mạng sống ccủa muội 0muội được. 5 © DiendanLeQuyDon.comTa thấy, 98hay là ngươi 6cứ sai người 7báo tin về bnhà, việc 4cgấp trước 79mắt là 5achữa bệnh 6fcho muội 5muội ngươi.”
Hạ 5Lam Thanh 7rất lâu ekhông lên 7etiếng, giống abnhư đang 5băn khoăn, 4đại phu 91càng thêm fkhó chịu, 4đứng dậy cđịnh đi, dtrong miệng 64lẩm bẩm: b“Nếu ngươi 4không cần 2agiữ mạng 4cho muội amuội thì 09đi nhanh 39lên, lão bfphu cũng 5không cần 5bchữa nữa, 31kẻo qua 9hai ngày 5nữa có 4người chết, 2alại tổn bhại đến 0cthanh danh 8của lão bphu.”
Ông 69ta vung tay 6định rời eađi, nhưng f1còn chưa 64xuống khỏi 1xe đã bị bHạ Lam Thanh 6cngăn lại, b1giọng điệu 23thâm trầm: 7e“Nếu đại 6phu có cách ecứu muội 9aấy, vậy 77mời ông cđi cùng 8chúng ta ccmột chuyến, 1khi nào chữa d0khỏi bệnh dta sẽ thả b6ông về.”
Đại 9ephu già chợt fnổi giận, ecao giọng f0mắng: “Ngươi... 5 © DiendanLeQuyDon.comthật không cngờ ngươi elại có f8thể đê btiện đến bvậy, đúng 6là một d3tên thổ 79phỉ, ngươi fcòn muốn 9ecưỡng ép 5elão phu đúng 9không?”
Hạ fLam Thanh dkhông thèm 37để ý, ebchỉ thò 6đầu ra 11ngoài nói 8với phu 3xe: “Đi d5mau.”
Đại 1phu già vội 2evàng liều 0mạng xông era ngoài, dđôi tay eHạ Lam Thanh 5bchợt lóe dbsáng, ông dalão thức ethời im f4lặng.
Bảo 7Khâm thấy 2áy náy vô 5cùng.
Có 09lẽ sợ 7cơ thể 6fBảo Khâm fquá “yếu”, 08cuối cùng f7Hạ Lam Thanh 9fkhông cho axe chạy ccả đêm 9nữa, trước 9fkhi trời 42tối hắn ftìm một anhà trọ 9nghỉ lại.
Đại 1bphu già không bngừng lẩm 78bẩm chửi 8fmắng, nhưng fcũng không 45dám to tiếng, 0sợ Hạ fLam Thanh c2hạ độc 52thủ. Đến dnhà trọ, 5Hạ Lam Thanh dkêu ông 6ta kê đơn b8thuốc, còn 9uy hiếp: f“Muội 5ấy là mạng 85sống của 8gia đình 99ta, nếu 82muội ấy a8có mệnh ebhệ gì, 50ta đây không 5ngại chôn dtheo vài bngười đâu.”
Đại aphu già không 7edám nói 7lời nào, 4nghiêm túc angồi vào 7abàn kê đơn f9thuốc giao 1cho Hạ Lam 8dThanh, rồi fhòa nhã 1nói: “Chỉ 51dùng thuốc 7ekhông thì 33không đủ, 60lão phu còn 0phải châm 9bcứu cho 3nàng nữa, ackích thích bhuyệt vị 1sẽ nhanh atỉnh hơn.”
Hạ bLam Thanh 3“ừm” 45một tiếng 94quay người 6ra ngoài, 0đi đến 4cửa đột ebnhiên nhớ bra điều fgì, chậm bbrãi quay 94đầu lại, 10lạnh lùng 9căn dặn: c2“Ông cũng 6lớn tuổi 2rồi, ắt 9ahẳn biết 1chuyện gì cnên làm 7echuyện gì 30không. Chỉ 6cần ông 29ngoan ngoãn 80chữa bệnh 35cho tiểu 5muội nhà efta, ta sẽ e7không làm 57khó. Nhưng 85nếu ông fdám bỏ dbchạy giữa echừng...” bNói đến a2đây, sắc 7mặt hắn 10càng thêm 1lạnh lẽo: c9“Ta cũng ffchẳng phải 1fkẻ mới 71giết người 5lần đầu.”
Đại 1phu già vội 5vàng cười 1bto, nói: 30“Ngươi 72yên tâm, c1yên tâm 09đi! Chúng fta là thầy 0dthuốc, đều 9muốn chữa 0ebệnh cứu d0người. dd © DiendanLeQuyDon.comLương y dfnhư từ 2mẫu, vị 6cô nương 57này đang 2có bệnh, 27người làm 31cha mẹ như ffta, sao có 9cthể bỏ e9mặc chứ.” eNói xong, 5ông lại cccười “haha” 0thật to, c6so với tiếng 3quạ kêu 3ccòn khó cnghe hơn.
“Vị eđại phu dnày coi như 4bbiết ứng f1phó.” Bảo 1bKhâm nghĩ 9thầm.
Hạ 3Lam Thanh 6cra ngoài cbốc thuốc, e7trong phòng 51chỉ còn a6lại đại 6phu già và eBảo Khâm. c © DiendanLeQuyDon.comNhững tiếng b1sột soạt dvang lên, 2Bảo Khâm 4còn đang d6nghi ngờ, 67đột nhiên 0fthấy huyệt fnhân trung e5đau, nàng 7fđã “tỉnh”.
“Còn 9egiả bộ?” 4Đại phu d8già thu kim bchâm về, f4cười nói: e“Chút mánh eakhóe Tư 0Đồ dạy c0ngươi mà 9cũng dám a7khoe khoang 14trước mặt 7sư tổ ta, 7không biết bxấu hổ 1sao?”
Bảo 0Khâm nghe dvậy mở 4mắt, nhìn 9elão đại 7phu một ccách khó 2tin. Quả 2nhiên là 2một ông c9già râu dtóc bạc 45phơ, nhưng 6khuôn mặt 5vẫn rất 80hồng hào, 0thật đúng 7clà già nhưng 87vẫn còn 89sung sức!
“Ông aclà...” 3cBảo Khâm 2suy nghĩ, 1nhưng vẫn dkhông nhớ bra mình đã fbgặp ông f1ta ở đâu.
“Tên anhóc Tư cĐồ dạy 0những mánh 52khóe này, d3thế mà 87không hề bnhắc đến 7bta sao?” 3eÔng già 3trợn mắt 9nhìn Bảo 12Khâm, tức 2giận nói: d3“Ta đã debiết tên 9nhóc kia bkhông có 09lương tâm cmà, vừa 9ra khỏi c8cửa liền 4quên luôn 95sư phụ d6rồi!”
Bảo 79Khâm cuối 29cùng cũng bhiểu ra, 1nhất thời 9không biết 88là vui mừng 3bhay may mắn. 5 © DiendanLeQuyDon.comGã Hạ Lam 2cThanh kia etìm ai không etìm, lại f8tìm trúng 45đến cửa 5ethầy trò 48nhà Tư Đồ.
“Ngài a3là cốc 69chủ Dược 90Vương cốc?” a4Nàng đã 04được nghe d6danh Dược bVương cốc 2từ rất 7alâu, vẫn 7luôn cho crằng bọn bhọ là những 3kẻ lánh 0đời, coi d0việc cứu fngười trong 6thiên hạ 6làm nhiệm 6vụ. Sau d9khi gặp 5một Tư 0Đồ phóng 3túng, nàng 52liền cảm ethấy thật b1không giống 3tưởng tượng 10chút nào. 4 © DiendanLeQuyDon.comGiờ xem 4ra, tính 3tình của 61Tư Đồ 98quả giống cay như sư 4phụ hắn.
Cốc 48chủ Dược 2Vương cốc 3vuốt cằm, cdáng vẻ 51vui mừng: b“Chính elà ta đó! 98Chẳng mấy 86khi ra ngoài 2một chuyến, 9alại gặp dđược chuyện dvui như này, 1avận khí 32của lão fthật tốt 77mà. Đúng 0rồi, thằng canhóc Tư 4Đồ dạy 9cô nương 0chiêu này, 3cô nương 4ccó phải 2flà thê tử 2của nó dkhông?”
Bảo 33Khâm dở 6khóc dở 66cười, bất 7eđắc dĩ bdnói: “E 3dlà khiến 56lão tiền 6bối thất 3bvọng rồi, d8tiểu nữ akhông phải d3thê tử bcủa hắn, 0amà là thê 9tử của 5Tần Liệt.”
“Tần f4Liệt? Thằng 4fnhóc đó 8lấy vợ 3rồi á? 6Lần trước 0bkhông phải fnó nói thích 92nữ tướng equân nào 3đó, sao 20giờ lại 4cưới một bcon ma bệnh 4thế này.” c1Ông ta bày a0ra bộ mặt 96khuyên nhủ eatận tình: a3“Này nha 8đầu, nói 2cthật chứ, 5cô xinh đẹp 95như vậy, 1thích ai 6không thích 9lại thích btên Tần 2Liệt kia. 1 © DiendanLeQuyDon.comThằng nhóc 3acứng đầu ffđó tính 41tình ngu angơ, đã dthừa nhận 41ai là sẽ a6quyết tâm 4đi đến ftận cùng, dbkhông gì ethay đổi fđược. bb © DiendanLeQuyDon.comCô nương 16hà tất 09phải mua ddây buộc 15mình, tên fnhóc Tư 6bĐồ nhà 58chúng ta b4không tốt 1sao?”
Bảo 7Khâm thật 37muốn vã 3mồ hôi, 2khẽ nhắc 2aông ta: “Lão dtiền bối, 2có lẽ... d7 © DiendanLeQuyDon.comvãn bối 51chính là enữ tướng 35quân mà 83Tần Liệt 3cnhắc tới...”
Ông 8blão há hốc emồm, không ebiết nên 0dnói gì.
“Lát 9nữa chúng 3bta trốn afbằng cách 9nào?” Bảo d6Khâm xấu e0hổ nhìn eaông ta cười ecười, mau 9chóng chuyển 8chủ đề.
Ông 99lão chớp 5chớp mắt, 9akhẽ nói: b“Trốn d7gì mà trốn!”
Bảo 4Khâm vội edđáp: “Không f9trốn đi, 2lẽ nào ccòn đợi 24Hạ Lam Thanh bdđưa chúng 95ta sang nước aYên làm 6econ tin? Ra 1khỏi đất 7Tần rồi, 9chỉ e có emuốn trốn ecũng khó. b © DiendanLeQuyDon.comLão tiền 4bối có bmang theo 42thuốc mê fbthuốc độc agì đó không? fdChốc nữa 8lén bỏ 4vào trong f4cơm cho bọn dchúng hôn 9mê rồi 5tính tiếp!”
Ông flão quay b6đầu đi 1fchỗ khác ckhông nhìn 7anàng, giọng cnói có chút fcgượng gạo: 1d“Ta là 48thầy thuốc f5chữa bệnh 3cứu người, 81làm gì biết e5chế thuốc 4độc. Cô 6nghĩ ta giống 55Nhị sư dfđệ của 64mình chắc?”
Đường 9đường 6dlà cốc 4echủ Dược eVương cốc, 17vậy mà 8dkhông biết 6echế thuốc 5eđộc. Bảo 5Khâm chợt ccảm thấy, amình vui 2mừng quá 03sớm rồi.
Cốc echủ Dược 6Vương cốc alại không 2dbiết dùng dđộc, Bảo 5eKhâm không atài nào 0lý giải 7nổi. Nàng 8suy nghĩ, 9cuối cùng dkhông nhịn 31được, 09hỏi: “Không dbiết võ accông của ctiền bối...”
Nàng c5còn chưa 0cnói xong, eông lão 5eđã phồng 24mồm trợn 4má, thấp bgiọng nói: 5a“Lão phu akhông phải 1kẻ luyện 6võ học, ahọc võ 4công làm 08gì? Thằng 5fnhóc Tư eĐồ kia 5ahọc y không 2được, e2cả ngày 2đi luyện 67võ, cô nghĩ 66lão phu cũng 4bgiống nó 5à?”
Bảo 7Khâm ôm ftrán nằm bphịch xuống 4bgiường, fmệt mỏi 73cảm thán: 2b“Tiền abối à, 24tội gì aphải đuổi b9theo...”
Ông 43lão cười 1khà khà: 5“Hiếm cakhi gặp engười quen...”
Bảo 30Khâm im lặng, cbday trán emuốn khóc!
Ông 8lão không 7biết chế 8dthuốc độc, 5ecũng chẳng 4biết võ ecông, Bảo 2Khâm quả 5thật không 27thể trông dcmong ông 49ta sẽ cứu b6được mình. 6 © DiendanLeQuyDon.comNàng suy 22nghĩ một 2clúc, đành 6dặn dò 2ông cẩn 61thận, đừng 9eđể lộ b5sơ hở khiến afHạ Lam Thanh 7dphát hiện. 26 © DiendanLeQuyDon.comNàng lại 52nói tiếp: d3“Nếu được, dmong lão ftiền bối 2hãy để 9dlại dấu 3vết trong 3aquán trọ.”
Chuyện 6nàng bị 08bắt đi 4nhất định fđã tới 2ftai mọi 52người trong b9Kinh thành. 9 © DiendanLeQuyDon.comTuy Tần 3Liệt không 2ở nhà, ednhưng Tần e5Đế chắc 1chắn sẽ 1sai người 9fđiều tra. bd © DiendanLeQuyDon.comChỉ hận fnàng bị 9Hạ Lam Thanh 26hạ thuốc, 1atoàn thân 1vô lực, 3fnếu không 14đã chẳng 29cần phiền e2ông lão 89kia giúp 1đỡ, chỉ 8tổ rước c6lấy bất 12an.
Ông 23lão thấy 8asắc mặt f4nàng nghiêm 8túc, cũng 4nghiêm túc a5theo, hạ 2giọng: “Sao 09cô nương blại đắc e0tội đám 17người này 3thế? Còn b9bị chúng dbbắt cóc? fKhông có bai bên cạnh, 7một mình 4cô nương fkhông an 6toàn chút 8nào.”
Thì 4ra ông ấy f7không hề ebiết chuyện 4Tư Đồ 26gặp tuyết 5dlở. Bảo 3Khâm nghĩ fmột lúc, 18thấy ông 43lão không bcgiống người 1ekhông thể f7chịu nổi b1đả kích, e6bèn nói 16rõ ràng 9fchuyện kia 49cho ông nghe. 0 © DiendanLeQuyDon.comSau đấy 3nàng tiếp ctục: “Trước eblúc vãn c0bối đi, cđám thị 4vệ có để 3lại dấu fvết, chắc 31không bao 2lâu sẽ e1tìm được 0Tư Đồ 2đại nhân, bblão tiền 28bối cứ 7dyên tâm.”
Ông 8lão khoát 7dtay, vẻ 4mặt không aquan tâm, 7nói: “Ta 2lo cho thằng 9nhóc chết 23tiệt kia 9làm gì kia 9chứ! Từ 6lúc nó lên amười, ta 79đã bói 0một quẻ, dthằng nhóc 68đó sẽ 53thọ gần c6trăm tuổi f1kia. Một f3chút chuyện 0nhỏ này ekhông làm 73hại nó 7được.”
Ông 0enói rất ebthản nhiên, 8khiến Bảo e4Khâm cũng 8ban tâm phần 6nào. Tuy ecbản thân dnàng còn 4đang ở 8trong tình dbcảnh nguy chiểm, nhưng 4trong lòng cdvẫn luôn 30nhớ đến 7hai người 55mắc kẹt ctrên núi, 5sống chết fkhông rõ 5kia. Giờ 3cnghe được d3lời này, ftuy nàng 4bkhông quá 8tin tưởng 8chuyện số 9mệnh, nhưng 1có người 87bên cạnh 58dù sao cũng cdđỡ hơn.
Hai dfngười mới 62nói chuyện 81được một a4lúc thì 24Hạ Lam Thanh 8quay về. c © DiendanLeQuyDon.comTay hắn 9ccầm thuốc, 60vừa vào ffcửa liền enhìn Bảo bbKhâm, ánh 5mắt lóe 8lên: “Đại 0phu y thuật bccao minh, 1nhanh như fevậy muội 0muội đã 25tỉnh.”
Bảo 8Khâm yếu 8ớt ho vài 9tiếng, giống 4cnhư đến acsức để d6nói chuyện 5cũng không a6có. Ông blão đắc 2eý nói: “Đương dnhiên rồi, 3lão phu là d2ai kia chứ! 92Lão...”
Bảo 5Khâm sợ 5ông già fnhất thời 22vui mừng ddsẽ nói 8ra những 6chuyện không d0nên nói, aho mấy tiếng edữ dội, 9dngắt lời 1ông ấy, a6cả người 8ngã xuống 44giường, 4edáng vẻ 5dnhư sắp eđứt hơi 82đến nơi. 72 © DiendanLeQuyDon.comHạ Lam Thanh fbnhíu mày, bnhìn ông 52lão với 1bvẻ không 88vui, nói: 3“Còn ngây 01ra đó làm 4gì, không 7mau xem xem 0tiểu muội 33ta thế nào?”
Ông clão bị 8bhắn sai 41khiến nhưng 1akhông hề aatức giận, bchỉ cười 5ckhà khà: 4“Lão phu 36đã sớm cbnói phải 4tĩnh dưỡng ccẩn thận, 3ngươi không d6chịu nghe, acứ muốn flên đường ethật nhanh 60nên mới 7hại tiểu 91muội nhà 87ngươi ra dnông nỗi 9này, giờ 0chỉ muốn 4trút giận elên đầu 0ta! Có giỏi a6ngươi cứ 5việc tìm 5fthêm vị 5đại phu 82nữa tới, 9lão sẽ 10xem xem có 3ai cứu nổi dnàng.”
Nói 52cũng lạ, bông già 4càng như bvậy, Hạ 37Lam Thanh 6càng trở 88nên khách 13sáo. Hắn a0lập tức 5xuống nước 5xin lỗi: 4c“Sức khỏe 67tiểu muội 6ekhông tốt, 1ftại hạ 0sốt ruột 77nên mạo 26phạm. Mong 3lão tiền 7bbối đừng 8trách tội. 8 © DiendanLeQuyDon.comGia đình 37chúng ta 6quả thật 0đang có f6chuyện rất 4gấp, nếu 3không về 4dsớm e không 94kịp. Lão abtiền bối 0y thuật eecao minh, cbxin ngài ahãy cứu b1tiểu muội 0cmột mạng.”
Ông 67lão vuốt 4râu, kiêu angạo nói: 3“Thế còn dđược. 6 © DiendanLeQuyDon.comNgười trẻ etuổi ấy 1à, không 92nên nóng 9tính quá. d © DiendanLeQuyDon.comĐừng tưởng 25lão đây 4trói gà ckhông chặt 4thì các 5ngươi có 4thể tùy 6tiện bắt 50nạt. Chẳng 5qua ta thấy btội nghiệp dtiểu muội 0nhà ngươi 1fnên mới 58ở lại, 4đừng tưởng 80ta vô dụng, 6ngươi dọa 1bliền sợ! 71Nếu khiến 2ta nổi giận 25thật, những 7chuyện khác 70ta không 2blàm được, 8nhưng lão fdđây có 8vô vàn cách 1để chúng 53ta chết 2chung!”
Bảo 6Khâm nằm etrên giường cbmà muốn 0ekhóc. Ông 8già này, 8acòn sợ 3hắn không 6ebiết nàng 5định làm 9gì hay sao?
Buổi detối, Bảo 4Khâm uống 3athuốc xong, 0cả người efnóng ran, 4fmê man suốt fđêm. Sáng a7sớm hôm dsau tỉnh 5ddậy, tinh 5thần của 6nàng đã akhá lên a4nhiều, quan 2trọng hơn flà, tay chân ebắt đầu 4ccó sức. 8 © DiendanLeQuyDon.comÔng lão 0thật sự 03đã nhân fecơ hội chóa giải f2hết thuốc 3Hạ Lam Thanh bhạ trên 76người nàng.
Bảo dKhâm không 38thể nào 63hiểu nổi, 4ông lão cabiết giải 02độc, sao aclại không abbiết chế 24độc dược 5nhỉ? Nếu 3dkhông biết 7thành phần 13chất độc, 85sao ông ấy 5có thể 95tìm ra phương 3pháp giải? 04Nhân lúc 6Hạ Lam Thanh bxuống xe 5mua đồ, 0Bảo Khâm dhỏi ông. b © DiendanLeQuyDon.comAi ngờ ông 89già chỉ 94ấp úng akhông chịu 4trả lời, 63sau đấy d7bị nàng bquấn lấy 7không thôi cmới tức 1giận nói: 91“Lão phu 22đánh cược 5với người 4ta, nếu 34thua cả fđời này 3sẽ không a4chạm vào 44độc được. 3 © DiendanLeQuyDon.comTa đã già 7cả như 10vậy rồi, f3không thể 90nuốt lời 90được.”
Bảo 0Khâm híp 48mắt nhìn 3công lão, bvẻ mặt 0akhinh bỉ: d“Tiền 7bối à, 75tiền bối 18cũng thật 8ấu trĩ, achuyện này 18mà cũng fđánh cược avới người 9eta được!”
Ông 1lão tức 6ethì đỏ 42mặt, lớn 1tiếng mắng f9mỏ: “Nha 74đầu thối 7không hiểu dchuyện, 0hỏi nhiều enhư vậy 7làm gì?”
Bảo 3fKhâm bị 2cmắng nhưng 78không tức fgiận chút anào, cười 9bxấu xa: 7b“Không 6có gì là d6không thể 9nói. Lão 0tiền bối 3căng thẳng bnhư vậy, 6hay là thật esự...”
Nàng 9acòn chưa 9dứt lời, 6ông lão 5đã nhảy bdựng lên: 8a“Có gì bxấu hổ 1kia chứ, fchẳng qua 7etuổi trẻ dbồng bột 18bị người d7ta lừa. f0 © DiendanLeQuyDon.comLão già 77kia... giảo 5hoạt vô 63cùng!” feMiệng thì damắng vậy, fnhưng trên 2mặt ông 8dkhông có dachút căm 9phẫn nào, btrong ánh e8mắt còn 0hơi toát 2lên vẻ 0kính trọng.
Lão 5bgià kia? 0dBảo Khâm a4híp mắt 3nhìn ông, 06người bị 1ông ấy 2gọi là e7“lão già”, 6có lẽ nào...
“Liên 17quan đến 9sư phụ 4của tiền ebối à?” a5Bảo Khâm 8ctâm sự ethấu đáo, 65chốc lát fđã đoán bađược nguyên 6do, nhưng dnàng không 2nén nổi 7sự hiếu 7kỳ, rốt 47cuộc vị 8cốc chủ ftiền nhiệm dđã đặt 3bẫy thế 01nào mà khiến 8bông già 9dnày từ 0bỏ việc 38dùng độc.
“Dù 91gì cũng 0arảnh rỗi, 8chi bằng 0lão tiền dbối kể brõ ngọn engành mọi 6bchuyện đi.”
Ông b1lão không 38chớp mắt 4nhíu mày, 5cnhìn nàng fchằm chằm, 1fxấu hổ 8nói: “Nha 23đầu thối 6này, hỏi 24nhiều như b6vậy làm 7gì?”
Bảo 8aKhâm nhếch 6miệng, vỗ 80vào lưng fông lão, bcthái độ 26giống như 2đối với eahuynh đệ 4canh em: “Tiền 14bối có 42điều gì 58uất ức, 20cứ việc 4nói với 4vãn bối. 6 © DiendanLeQuyDon.comNếu sư ephụ ngài 0làm gì quá 7đáng, vãn 49bối có 5bthể giúp 8ngài mắng f4chửi vài 0câu. Ngài athấy thế 52nào?”
Ông c5già không dvui, nói: e“Sư phụ 91của ta, 7há đến elượt ngươi 37mắng?” 0dNói rồi, caông nhớ 24lại một 8số chuyện e6xưa, nhất 6thời cũng f4bồi hồi dmuốn dốc 5bầu tâm 70sự: “Năm cdđó, khi 53mới tới a3Dược Vương 2cốc, ta 1flà người 2thông minh 41nhất trong 3đám sư 4bhuynh đệ. 5 © DiendanLeQuyDon.comSư phụ 42rất quý c5ta, ngày 2bngày đều fkhen ta sáng 5dạ. Cô cnương cũng c5biết đấy, bdkhi đó còn 89trẻ, cái 65gì ta cũng 5fmuốn học. 18 © DiendanLeQuyDon.comNghĩ xem c0nào, khi cđó ta học ednhững gì dnhỉ? Bắt 1cmạch, dược dblý, châm 6cứu, dùng cađộc, còn 9có ngũ hành fbnhiều chuyện... db © DiendanLeQuyDon.comcái gì cũng ebmuốn nuốt ccho bằng c6hết, kết 39quả...”
“Kết cquả không 9etiêu hóa 6nổi?”
Ông 0elão thở adài, gật 3đầu thành 5fthật: “Suýt bnữa tẩu fhỏa nhập 87ma... còn 1không chịu 8nghe lời 9người bên 5bcạnh, cứ b1cho rằng ebọn họ fdđang đố bkỵ với 5dmình. Cuối efcùng, có 06một hôm esư phụ 6gọi ta tới, 1cười chê 9ta học nghệ 9không tinh 2thông, muốn 2cá cược avới ta. 1 © DiendanLeQuyDon.comTa lúc bấy 4giờ trẻ 14tuổi khí bthịnh, nào 4nhịn được, bfđương nhiên 7cùng ông ddcá cược. 05 © DiendanLeQuyDon.comSư phụ 4nói, ta với b9lão Vương, 59nếu ai thua, 5về sau chỉ d5được học ay thuật. 58 © DiendanLeQuyDon.comLão già bkia không c5thông minh, c5học cái ffgì cũng 9không bằng 87ta, đương 0nhiên ta 4chẳng thèm 6để vào 3mắt. Ai 3dngờ lần 4đó sư phụ 7với lão ebđã đặt 5bẫy, dù 8ta có thông aminh đến ađâu cũng 3evẫn trẻ cngười non fdạ, không 8dthể qua 77mặt lão 61hồ ly già ađó. Kết 7quả, ta 4athua một 2ccách thảm 7chại.” 0cLúc kể, e8khuôn mặt 72ông rất dphức tạp, 8vừa không dcam lòng b8vì bị cài 40bẫy, nhưng d7cũng có 67sự biết d5ơn khó diễn fđạt thành 3lời. Có eelẽ nhiều b3năm trôi 25qua, ông b2đã nhận dra dụng 8dtâm kín cđáo của 8lão cốc cdchủ, có 3eđiều ông 0không nói 8ra mà thôi.