Nhật Nguyệt Đương Không Chương 19 (Q4)



    Nht Nguyệt Đương Không
    Tác Giả: Huỳnh Dị
    Quyển 4 Chương 19: Hẹn muộn (hạ).
    Nhóm dịch: Du Hiệp
    Nguồn: thienthucac

    Quyển 4 – Chương 19: Hẹn muộn (hạ).

    Long Ưng sợ tới mức ngồi thẳng người, thầm kêu lợi hại. Hắn hiểu ra nàng đểcho mình chiếm tiện nghi cũng là “có tâm làm loạn”, liền cười khổ nói:

    - Có chuyện gì nghiêm trọng vy?

    Lần này đến phiên tiểu mỹ nhân dương dương đắc ý chạm vai vào vai của hắn, hớn hở nói:

    - Chỉcần ngươi thề, sau khi rời khỏi Thần Đô, mang ta theo là được.

    Long Ưng nhìn nàng, thấy vẻ mặt chờmong, liền ngạc nhiên nói:

    - Đại tỷ không nghĩtới vấn đề thực tế sao?



    Tiểu Ma Nữngây thơ nói:

    - Bước chân vào giang hồ thì bước chân vào giang hồ, có vấn đề gì sao?

    Long Ưng bắt đầu đau đầu nói:

    - Cha nàng tính sao?

    Trời chiều buông xuống, như một quảbóng bồng bềnh náo nhiệt, nhuộm đỏ cảmột vùng trời, đẹp như tiên giới.

    Tiểu Ma Nữkhông sợ hãi nói:

    - Chỉcần ta ở cùng ngươi thì cha yên tâm rồi.

    Long Ưng thất thanh nói:

    - Cha nàng yên tâm cho nàng theo một tên hỗn đãn như ta lăn lộn bên ngoài sao?

    Tiểu Ma Nữnói:

    - Đương nhiên là yên tâm rồi. Ông ấy đã chính miệng cam đoan, thiên hạkhông ai là không biết ngươi cả.

    Long Ưng ra vẻ khó hiểu, hỏi:

    - Tại sao ông ấy lại cam đoan một cách kỳ lạvới nàng như thế? Chẳng lẽ ông ấy không hiểu được ta sẽ cướp con gái bảo bối trên tay ông ấy sao?

    Tiểu Ma Nữbiết mình lỡ miệng, liền ngồi thẳng người, sẵng giọng:

    - Không được truy vấn. Đã từng nói là đã từng nói.

    Long Ưng tiến sát lại, kề miệng bên tai nàng nói:

    - Cha của nàng không lo lắng con gái bảo bối của ông ấy theo giúp Long Ưng ta thì việc ăn ngủ, chuyện bịchiếm tiện nghi cũng chỉlà chuyện sớm chiều. Lâu ngày sẽ sinh tình, yêu tên hỗn đãn này mất.

    Hai mắt Tiểu Ma Nữgợn sóng, nhìn mỹ cảnh mặt trời lặn đằng tây, mê mẩn nói:

    - Mẹ ta mất lúc ta được chín tuổi. Cha lại bn bịu công việc. Tiên Nhi đành phải tìm những danh gia xung quanh đểhọc. Ta cũng đã từng theo cha đến chỗ làm việc, nhưng những chỗ đó so với Thần Đô lại càng buồn hơn. Tối hôm đó, cha cho người thông báo Tiên Nhi đến hoàng thành xem ngươi và Tiết Hoài Nghĩa quyết đấu. Nhưng người ta nào biết ngươi lại anh hùng cao minh như vy, không đành lòng nhìn ngươi bỏ mạng dưới tay tên ngốc tặc kia, cho nên không chịu đi. Cho đến khi cha trở về, người ta mới biết được đã bỏ lỡ một việc trọng đại như thế nào ở Thần Đô. Ác hòa thượng hoành hành ở Thần Đô lại bịngươi đùa bỡn như vt trong lòng bàn tay. Muốn binh khí của ngốc tặc rời tay thì binh khí liền rời tay. Còn cố ý dụ y xuống lầu, dưới ánh mắt của vạn người mà hạsát ngốc tặc, chém bay đầu thối của y. Tối hôm đó Tiên Nhi không ngủ. Cảđêm trên đường đốt pháo trúc. Đó mới tht sự là thoải mái.

    Long Ưng nghe thấy vy mà sợ run, không dám nói bất cứmột lời dí dỏm nào.

    Ánh mắt Tiểu Ma Nữcàng lúc càng sáng, chẳng khác nào ma trơi, chm rãi nói:

    - Ta vốn định xông vào cung Thượng Dương xem ngươi có phải là ba đầu sáu tay như cha ta nói không. Nhưng cha lại nói ngươi sẽ tới nhà của ta. Tht tốt, quảnhiên là chờngươi đến được rồi. Hi hi. Tht là danh bất hư truyền. Không ngờlá gan của ngươi lại lớn như vy, cũng chưa bao giờgặp qua người giảo hoạt như ngươi. Cuộc tranh đấu tối hôm đó thm chí càng thú vịhơn. Người ta chưa bao giờnghĩtới sẽ có một người như ngươi vy. Bình thường luôn giữbộ mặt cợt nhả, vô lại, nhưng khi đặt chân lên chiến trường thì lp tức thoát thai hoán cốt, biến thành người không sợ trời không sợ đất. Khiến cho một người như Hoành Không Mục Dã cũng bịkhí thế của ngươi áp đảo. Cuối cùng Tiên Nhi cũng đã tn mắt nhìn thấy võ công của ngươi. Tht là đáng sợ, khiến cho đám người bên cạnh ta không dám thốt một lời.

    Nàng cũng không quay đầu lại nhìn hắn, tiếp tục nói:

    - Ta vn mong có một người như ngươi, đến và mang ta bước vào thế giới bên ngoài Thần Đô. Hiện tại, cuối cùng ta cũng chờđược rồi. Ngươi nhn tâm cự tuyệt Tiên Nhi sao?

    Đây là lần đầu tiên Long Ưng nghe được một người con gái thổ lộ tiếng lòng. Tất cảđều có liên quan đến mình, bất giác liền đọng lòng người. Huống chi người nói chuyện lại có gương mặt trẻ thơ chết người cùng với trò chơi tình yêu dây dưa không rõ. Nhìn thấy ánh mắt linh động như thần của nàng, hắn nói:

    - Đại tỷ nhìn trúng tiểu đệ như vy, tiểu đệ đương nhiên là không đểcho Đại tỷ thất vọng rồi. Nhưng bước chân vào giang hồ không giống như du sơn ngoạn thủy. Tiểu đệ có hoàng mệnh trong người, phải động não nghĩbiện pháp. Nếu không sẽ bịphạt.

    Tiểu Ma Nữlắc lư cơ thể, không đồng ý nói:

    - Người ta chịu cùng ăn cùng ngủ. Còn có vấn đề gì nữa? Ngươi thích chiếm tiện nghi thì cứchiếm. Tiên Nhi không bao giờtố giác với cha.

    Long Ưng nói thất thanh:

    - Đại tỷ có biết ngủ cùng là có ý gì không?

    Tiểu Ma Nữnheo mắt lại, ngoắc miệng trảlời:

    - Ngủ cùng mà cũng có ý tứsao? Bất quảchỉlà ngủ chung trong khách điếm, ở nơi hoang dã. Hành tẩu giang hồ đương nhiên là phải như vy rồi. Cái này, Tiên Nhi hiểu. Hi hi.

    Long Ưng chán nản nói:

    - Rõ ràng nàng hiểu được ta đang nói chuyện gì, lại cứthích trêu chọc ta. Chỉvới tâm tính này, mọi người rất khó cùng một chỗ lưu lạc nơi chân trời xa xăm.

    Khi mặt trời đã hoàn toàn lặn về phía tây, mặt trăng bắt đầu xuất hiện phía chân trời. Bầu trời đêm bao trùm đại địa, lấp lánh vô số ánh sao.

    Gió sông từ bên phải thổi tới. Mái tóc Tiểu Ma Nữtung bay, giống như tinh linh bịmàn đêm thu hút. Nàng hé miệng cười:

    - Lưu lạc nơi chân trời xa xăm? Thực êm tai.

    Long Ưng uy hiếp:

    - Nếu như không hứa với ta, ta sẽ sử dụng chiêu khác với Đại tỷ.

    Tiểu Ma Nữdù bn vn ung dung, quay sang nhìn hắn nói:

    - Ngươi quên ăn cái gì rồi?

    Long Ưng biết nàng nghiêm túc như vy sẽ tức gin đến thổ huyết. Một cô gái vốn được chiều chuộng, nhưng lại thành thục hơn so với bề ngoài của nàng. Nên hắn không nghĩlà sẽ trúng kế của nàng. Nàng chính là tiên nữtừ trên trời xuống.

    Hắn thẳng tay lấy hai xiên thịt dê nướng, đưa một xiên cho nàng, còn mình ăn một xiên. Vừa được ăn ngon, vừa được hưởng thụ niềm vui được ăn cùng với Tiểu Ma Nữ, đặc biệt lại trong tình cảnh bầu trời đầy sao. Tht chẳng khác nào trong giấc mơ. Mùi hương trên người Ngu Tiên như mây như nước lan vào mũi hắn, khiến ma hồn của hắn dường như lạc vào cõi tiên, không cách nào trốn đi được, mà cũng không đồng ý trốn. Trực giác nói cho hắn biết, hắn đang thích sóng vai ngồi cùng mỹ nhân.

    Tiểu Ma Nữăn hết thịt dê nướng nhanh hơn hắn, rồi dùng vai khẽ chạm vai hắn nói:

    - Tại sao lại không nói gì. Ngươi đang tức gin?

    Long Ưng ung dung nói:

    - Ta đang nghĩbiện pháp.

    Tiểu Ma Nữmừng rỡ nói:

    - Tha cho ngươi đấy. Ngươi có biện pháp thuyết phục cha ta sao?

    Long Ưng bt cười khanh khách:

    - Đại tỷ hiểu lầm rồi. Có quan hệ với cha nàng, cũng không phải là cái chuyện quan trọng mà Đại tỷ đang nghĩđâu.

    Tiểu Ma Nữbất mãn nói:

    - Sớm biết sẽ không tốt như vy.

    Long Ưng nói:

    - Có muốn biết ta đang nghĩchuyện gì không?

    Tiểu Ma Nữhứng trí nói:

    - Người ta đang nghe đây.

    Long Ưng quay sang nhìn nàng. Bốn mắt nhìn nhau không hề trốn tránh.

    Long Ưng nhìn chằm chằm, nói:

    - Nếu lão tử muốn chiếm tiện nghi nàng, nàng sẽ không tố giác ta với cha nàng. Nói như vy đủ thẳng thắn chứ.

    Tiểu Ma Nữkhinh thường nói:

    - Hù người tht! Nếu lá gan của ngươi lớn như vy, vừa rồi nên làm cho người ta trúng chiêu đi chứ. Không có can đảm gì cả. Dn người ta vào giang hồ mà cũng phải ba lần bốn lượt.

    Long Ưng kinh ngạc nói:

    - Phải chăng là phép khích tướng?

    Tiểu Ma Nữngẩng đầu, nhẹ nhàng nói:

    - Chuyện gì cũng tốt cả. Người ta đã định theo ngươi rồi. Lần sau đừng có mơ đến chuyện vứt bỏ người ta. Nếu không thì Ngu Tiên ta vĩnh viễn sẽ không tha thứcho ngươi.

    Long Ưng rốt cuộc thừa nhn thua, rên rỉnói:

    - Đơn giản như vy là tốt rồi.

    Tiểu Ma Nữnắm lấy vạt áo của hắn, giảbộ như hung thần ác sát, nói:

    - Ta không quan tâm. Trước phải thề độc cho ta. Ngươi có năng lực thề đó sao? Lời thề do ngươi tự nghĩra. Bổn cô nương sẽ xét duyệt. Nếu như không có vấn đề thì lp tức thề ngay.

    Long Ưng mặc cho nàng nắm áo, giơ hai tay lên nói:

    - Đại tỷ có nghĩtới, theo ta đi khắp giang hồ, mọi người sẽ nghĩgì? Sau này Đại tỷ chỉcó thểgảcho tên hỗn đãn ta thôi.

    Hai má Tiểu Ma Nữđỏ lên, nói:

    - Gảthì gả. Có chuyện gì to tát lắm đâu.

    Long Ưng như mở cờtrong bụng, nói:

    - Đúng là chẳng có chuyện gì to tát. Chỉlà ta muốn nàng sinh cho ta bao nhiêu đứa con thì nàng sinh bấy nhiêu đứa.

    Tiểu Ma Nữgiống như uống say, nắm tay thành nắm đấm, gắt giọng:

    - Được một tấc lại tiến thêm một thước. Tiểu sắc quỷ, người ta chưa gảcho ngươi, sao lại có thểnói những lời như vy? Nói thêm câu nữa, ta lấy Thần Sơn Chi Tinh chém đầu ngươi đấy.

    Long Ưng thừa cơ ngã xuống, giang rộng tay chân, hai chân cố ý đụng vào đùi nàng. Tiểu Ma Nữvung một chưởng chém vào bắp chân của hắn. Long Ưng liền rống to lên.

    Cảnh tượng tráng lệ diễn ra trên không.

    Hắn ngắm nhìn dung nhan yêu kiều hơn hoa của Tiểu Ma Nữ. Nàng dán sát tới bên cạnh hắn hỏi:

    - Nghĩkỹ lời thề chưa?

    Long Ưng nói:

    - Trước hết nàng nên nghĩbiện pháp đối đãi với ta như thế nào?

    Thấy vẻ mặt không hiền lành của nàng, hắn vội hỏi:

    - Không phải là nghĩđến nàng ra tay như thế nào mà là Đại tỷ bước vào giang hồ như thế nào. Sau đó ta sẽ đưa ra một kế vẹn toàn cho nàng. Sự kiện trọng đại, cần phải cho ta chút thời gian. Nếu không, sau khi thề xong, bước vào giang hồ, không cẩn thn ứng nghiệm lời thề, bịngũ lôi oanh đỉnh đánh chết. Vy thì ta chết oan uổng rồi.

    Nói xong, hắn cũng cảm thấy buồn cười.

    Tiểu Ma Nữa một tiếng, nói:

    - Coi như ngươi có chút đạo lý. Về nhà thôi, nếu không cha sẽ lo lắng đấy.

    Long Ưng nói thất thanh:

    - Còn nói cha nàng yên tâm cho nàng theo ta vào giang hồ. Nói như vy, chỉcần đi khoảng hơn mười dặm thôi cũng đủ khiến cho cha nàng lo lắng rồi.

    Tiểu Ma Nữđiềm nhiên như không có việc gì nói:

    - Nếu không như thế, bổn cô nương cần ngươi nghĩbiện pháp làm gì? Muốn có được người ta thì trước tiên phải dn người ta vào giang hồ. Không được ra chiêu như trước đây với ta, nếu không ta sẽ tố giác ngươi.

    Thiếu chút nữa Long Ưng tức chết.

    Sau khi đưa Tiểu Ma Nữvề phủ Quốc lão, Long Ưng trở về cung Thượng Dương. Vừa đi vừa nhớ lại cảnh tượng ngọt ngào với Tiểu Ma Nữvừa rồi. Điều hắn đắn đo nhất với Địch Ngu Thiên chính là Địch Nhân Kiệt, cho nên cũng rất hạn chế, nhưng cũng vô cùng hưởng thụ sự hạn chế này, khiến cho quan hệ giữa hai người trở nên mp mờ. Hiện tại giữa bọn họ đã sớm vượt qua tình cảm quan hệ nam nữbình thường, chỉthiếu hành động thực tế mà thôi. Mà cái này chẳng khác nào chênh một bước, tương đương với gió thổi báo giông tố sắp đến.

    Vừa rồi, khi nhốt mấy con ngựa xong, Địch Ngu Tiên tiễn hắn đến cửa phủ, nắm lấy ống tay áo của hắn dặn đi dặn lại, ngày mai sau giờngọ phải đến phủ Quốc lão tìm nàng. Hình ảnh động lòng người vn còn rõ mồn một trước mắt.

    Khi hắn bước lên cầu Thiên Tân, có hơn mười người cỡi ngựa chạy tới trước mặt. Trong đó có một người khoác áo lụa hồng bào, dung nhan xinh đẹp tuyệt trần như con gái, lại còn thoa phấn. Đây chính là nam sủng Võ Chiếu yêu thích nhất, huynh đệ họ Trương, Hằng Quốc Công Trương Dịch Chi.

    Long Ưng thầm than “oan gia ngõ hẹp”. Ánh mắt Trương Dịch Chi nhìn hắn, nhưng không lộ ra sự oán hn như trước, mà tươi cười, khẽ quát một tiếng, những người khác liền cho ngựa chạy chm lại, dừng bên cạnh y.

    Mặc dù Long Ưng không muốn nhưng cũng đành phải theo lễ đứng nghiêm. Trương Dịch Chi nhảy xuống, thi lễ với Long Ưng, nói:

    - Trùng hợp như vy sao? Tương thỉnh không bằng vô tình gặp được. Dịch Chi đang muốn đến Phiên Hương Lâu, thỉnh mời Long tiên sinh cùng đến đó nâng cốc thảo lun. Long tiên sinh cũng nên nểmặt chút.

Thanks 

Nguồn: tunghoanh.com/nhat-nguyet-duong-khong/quyen-4-chuong-19-r1obaab.html


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận