Phi thăng chi hậu
chương 196: thiên sứ không đầu
Mã cổ tư phía trước, phong vân vô kị cầm sợi thiết liên màu xanh biếc đi ở phía sau, một đường hướng về phía trước đi đến, phía mắt bên phải phong vân vô kị trong tay phải trống không phía trước người không gian cũng là trống rỗng, nhưng bên mắt trái lại là ảnh cúa mã cổ tư do một chút thần thức còn sót lại, cùng với phiến thiên địa một ít năng lượng theo quy tắc vận hành mạch lạc, nhưng dù sao với đệ lục trọng thiên ý niệm kiếm thể đại pháp dĩ nhiên làm cho phong vân vô kị cũng có đủ số năng lượng cần thiết duy trì phá vọng ngân mâu trong 1 khoảng thời gian dài.
trước người, mã cổ tư đang đưa chân phải thô kệch bước tới phía trước, đột nhiên biến mất vô ảnh vô tung, trước người là một mảnh không gian bình thản, một mảnh sa lịch hỗn hợp với đất đen từ dưới chân vẫn kéo dài đến tận chân trời, trận trận cuồng phong từ phía sau thổi tới, từ lúc này mã cổ tư biến mất không rõ đạo lý.
Tả nhãn phá vọng ngân mâu quang mang đại thịnh,hư không trước mắt trong nhất thời bị vô hạn phân giải, trước người ngoài mười trượng quang mang vô hạn hiện lên một đại không gian hiển lộ ra trước mắt, trong không gian này tràn đầy hỏa vụ ……
phong vân vô kị từng bước tiến vào phiến thiên địa này, thân thể đột ngột biến mất, trong phiến không gian này yên hỏa tràn ngập, rất khó quan sát mọi vật, trong tai phong vân vô kị tràn ngập một loại âm thanh kỳ lạ ngoài xa xa vô số núi lửa trải rộng.
"chủ nhân ……" trước người, mã cổ tư to lớn như một ngọn núi nhỏ cung kính thúc thủ đứng, hắn tựa hồ như đã đợi thật lâu.
"Ân," phong vân vô kị gật gật đầu, trong mắt rất nhanh phảng phất xẹt qua một tia nhìn kinh hãi.
"nơi này chính là dong nham lĩnh chủ lĩnh vực, ở chỗ này hắn vĩnh viễn không chết, địa phương nào có lửa hắn đều có khả năng trọng sanh, chúng ta tốt nhất không nên kinh động tới nó!" Mã cổ tư hạ thấp giọng nói.
thần thức phong vân vô kị quét qua một vòng, rất nhanh đã phát hiện ra dong nham lĩnh chủ như theo lời mã cổ tư vừa nói, phía sau hắn có rất nhiều nham giáp lân phiến, thân thể cao lớn, nếu không có lưu ý, phong vân vô kị thiếu chút nữa không nghĩ đó là một người, mà tưởng đó chỉ là 1 ngọn núi lửa, từ mũi trong hắn 2 đạo khói xanh khổng lồ mang theo hỏa tinh không ngừng đích phún ra nuốt vào, khói mây phiêu tán trong không trung, tại bầu trời hình thành một tầng tầng vân vụ dài tới vài dặm, trong màn sương khói thỉnh thoảng lại lóe lên từng tia hỏa tinh.
Dong nham lĩnh chủ mỗi khi hít thở làm cho rất nhiều nham tương không ngừng từ các kẽ nham thạch lân phiến chảy ra, nhưng sau đó đều hợp lại quanh thân làm một chỉnh thể.
phong vân vô kị tả nhãn đảo qua, cấu tạo thân thể của dong nham lĩnh chủ lập tức đập ngay vào mắt, ngân bạch trong đôi mắt biến ảo, dong nham lĩnh chủ đang ngủ say, mã cổ tư cả kinh nhìn vào tả nhãn của phong vân vô kị, chỉ thấy một màu ngân bạch trên đôi mắt, dong nham lĩnh chủ khổng lồ ngoại tướng tầng tầng biến mất, chỉ còn lại có một tầng hồng ti và sương khói cấu thành nên hình dáng, ngân bạch trong đôi mắt đột nhiên xoay tròn, khi dừng lại chỉ còn thấy một cây căn màu trắng mông lung chính là bên ngoài xác dong nham lĩnh chủ.
Trong thế giới tả nhãn của phong vân vô kị , trong thân thể của dong nham lĩnh chủ tràn ngập đại lượng đọng lại là dong nham năng lượng bạo phát lực quả thật kinh người, song khi xuyên thấu qua tầng tầng năng lượng bàng bạc che dấu, từ phá vọng ngân mâu phong vân vô kị thấy một đoàn đoàn như thực chất là năng lượng đồng thời phát hiện ra vô số cực nhiều tế ti màu trắng từ các bộ phận của dong nham lĩnh chủ vươn ra, nó cùng với nham tương cuồn cuộn dung hợp làm một thể, những ti tuyến này cùng với dong nham lĩnh chủ chiếm cả không gian vừa bước vào. Vừa khẽ liếc mắt phong vân vô kị nhận ra thực lực của đại vật này - trừ phi hủy diệt cả không gian, nếu không không có khả năng giết chết nó!
phong vân vô kị xoay người lại, âm thanh lạnh lùng nói: "Mã cổ tư, mau dẫn ta tới lãnh địa Vu tổ ."
"Vâng, thưa chủ nhân." Mã cổ tư cung kính nói, cẩn thận nhẹ nhà đi qua bên người dong nham lĩnh chủ, phong vân vô kị đạp bước hư không, theo sát ở phía sau, mã cổ tư khi lướt qua dong nham lĩnh chủ thì lưng quay về phong vân vô kị trong đôi mắt chợt lóe lên một tia hung ác rất nhanh đã tiêu tán luôn, hai người đi qua mấy trăm trượng, đều không có gây nên kinh động,ngoài thân hình khổng lồ của dong nham lĩnh chủ, trong cả không gian, ngoại trừ núi lửa phún thổ thanh âm của nham tương, chỉ có tiếng hít thở thật lớn của dong nham lĩnh chủ ……
"nơi này tới rồi!" Mã cổ tư đứng ở một chỗ miệng núi lửa thật lớn nói: "nơi dong nham lĩnh chủ lĩnh vực này đây chính là lối ra!"
Phía dưới nham tương cuồn cuộn, khói xanh nồng đậm trong miệng núi lửa phún ra, thỉnh thoảng lại có một ít nham tương bắn ra ngoài.
phong vân vô kị đi lên, đứng ở bên miệng núi lửa, nhìn thoáng qua mã cổ tư, âm thanh lạnh lùng nói: "ngươi đã từng nói qua với ta, ngươi căn bản không có đi ra ngoài lĩnh vực của mình, như thế nào bây giờ ngay cả dong nham lĩnh chủ lĩnh vực thông đạo ra lại biết được?"
Mã cổ tư cả người cứng đờ, trên mặt lộ ra vẻ mặt nhăn nhó: "kỳ thật, ,không phải lĩnh vực của ta, ta chỉ là tiện mồm nói qua, khối không gian của ta nguyên là bị một vị cao giai ma thần nuốt lấy, nhất thời không ai chiếm cứ, cho nên ta ở đàng kia đi tới lĩnh vực này của dong nham lĩnh chủ …… ngươi biết, mặc dù ta không phải người mạnh, nhưng linh hồn của hắn so với ta lại không được đầy đủ cho nên …… hơn nữa, dong nham lĩnh chủ này đại bộ phận thời gian đều tại đây ngủ, đi qua lĩnh vực này chỉ cần cẩn thận một chút, tuyệt đối không có vấn đề, hơn nữa, dong nham lĩnh chủ thân mình thực lực cường đại không sai nhưng bình thường các thần ma ở phụ cận đều không dễ dàng trêu chọc đến người này. ở chỗ này, một khi nó đóng lối ra vào không gian, dù là ma thần mạnh hơn so với hắn cũng sẽ bị nó từ từ giết chết! nó ……" nguồn tunghoanh.com
Mã cổ tư còn không có nói xong, đột nhiên từ xa xa truyền đến thanh âm oanh long
Trận trận sóng nhiệt xa xa truyền tới, mã cổ tư sắc mặt biến đổi, cuống cuồng quát: dong nham lĩnh chủ tỉnh rồi! nó chuẩn bị bắt đầu đi tuần tra rồi!"
phong vân vô kị quay đầu lại phía sau vừa nhìn, một đoàn nham tương cao như sóng thần đang rít gào nhằm hướng bên này vọt tới, tốc độ cực nhanh, tại đây trên nham tương đỏ rực như 1 con sóng lớn, Ma Ảnh một người thật lớn hung hăng nhìn chằm chằm vào bọn người phong vân vô kị, một ánh mắt như đèn lồng màu đỏ cự đại còn rất xa nhưng thân thể Ma Ảnh so với...con sóng dong nham còn muốn cao hơn ……
"Nhanh xuống đi, không nó đóng cửa ra khỏi lĩnh vực mất !" Mã cổ tư quát lên, nhanh chóng hướng tới của hình miệng núi lửa mà phi vào bên trong,thân thể cao lớn của hắn còn chưa kịp vào thì từ bốn phía nham tương cuồn cuộn đổ ập xuống, một quầng sáng từ trên người mã cổ tư chợt lóe lên che chắn quanh thân thể, phong vân vô kị khẽ cau mày, thân thể khổng lồ của mã cổ tư khổng lồ vừa thoát ra khỏi miệng lĩnh vực thì nham tương bốn phía vốn đang sôi trào từ bốn phía tràn vào trong bắt đầu dần dần đong cứng lại biến thành thành nham khối màu đỏ trong nháy mắt lấp đầy miệng núi lửa ngay sau đó.
Dong nham lĩnh chủ lĩnh vực, phong vân vô kị lợi dụng phá vọng ngân mâu nên thấy phi thường rõ ràng, một khi dong nham lĩnh chủ phong bế hoàn toàn cả không gian này, chỉ sợ đến lúc đó nơi này sẽ trở thành một lao ngục vĩnh cửu, vĩnh viễn bị vây khốn ở chỗ này, lúc đó cùng dong nham lĩnh chủ tố chiến đấu chắc chắn sẽ chết khi đó tại đay dong nham lĩnh chủ gần như là bất bại không thể hủy diệt được hắn, tình huống duy nhất làm cho không gian dong nham lĩnh vực này băng liệt cần phải giết chết dong nham lĩnh chủ, phong vân kị tự nghĩ mình vẫn chưa có khả năng đó.
phía sau nham tương đỏ rực như một con sóng gầm thét cuồn cuộn lao đến, nham tương còn chưa tới gần, mà sóng nhiệt đã cuốn đến như một cơn gió lốc làm cho không khí nóng trong không gian đề thăng lên cực điểm.
"ta, ta bị tạp trúng ……" Mã cổ tư kinh hoảng kêu lên, phong vân vô kị quay đầu lại, lạnh lùng đích nhìn mã cổ tư, ánh mắt lạnh như băng làm cho mã cổ tư trong lòng phát lạnh, phong vân vô kị âm thanh lạnh lùng nói: "Tạp trúng?…… vậy để cho ta tới trợ giúp ngươi một ít lực lượng ba ……"
Phong vân vô kị xuất ra một chưởng, một cổ lực đạo khổng lồ từ đỉnh đầu mã cổ tư truyền đến, trực tiếp đem mã cổ tư nhanh chóng phá vỡ nham tương đang bao phủ bốn phía, từng trận bạch khí toát ra tạo thành mộtcái động khẩu trong chớp mắt vừa đủ một thân người thân có thể thông qua, phía sau một trận sóng nhiệt đã bức lại, một đạo thật lớn bóng ma ảnh chiếu đến trên người phong vân vô kị đồng thời nham tương đỏ rực như một con sóng lớn che kín cả đất trời tràn đến……
Lúc này phong vân vô kị không có quay đầu lại, thần thức dĩ nhiên rõ ràng tình huống đang xả ra phía sau hắn, tả chưởng đột nhiên vươn lên, một chưởng phóng ra phía sau như tia chớp, cả không gian dừng lại, tiếp theo nham tương cao ngất đang nhanh chóng cuộn tới liền đột ngột như dừng lại giữa không trung, tất cả mọi âm thanh đều biến mất, thời gian cũng gần như dừng lại trong sát na.
phong vân vô kị cũng không quay đầu lại, tay phải đã ngưng tụ một bóng ma trường kiếm dài tới mấy trượng, trầm trọng bổ thằng vào miệng núi lửa đã bị nham tương ngưng tụ, từng đạo khe nứt lan tràn ra, nham tương vốn đang đọng lại đột nhiên từng khối từng khối trở thành vỡ nát, trong tả nhãn của phong vân vô kị khi một kiếm xuất ra đã đem vô số đạo kiếm ảnh kích thẳng vào điểm giao thoa của bạch tuyến làm cho các ti tuyến này bị đứt đoạn.
phong vân vô kị như một con cá thoát lưới phi thẳng vào trung tâm miệng dung nham núi lửa vừa mở rộng mà biến mất, cơ hồ gần như đồng thời khi hắn biến mất 1 cơn sóng nham tương cao vạn trượng đổ xuống ầm ầm như trời long đất lở đồng thời một binh khí hình cây kích thật lớn mầu hoàng kim cũng oanh tới ngay nơi phong vân vô kị vừa biến mất ……
"loài người, chúng ta còn có thể gặp mặt …… lần sau, ngươi sẽ trốn không thoát đâu! ……" một thân hình khổng lồ chính là tương nham lĩnh chủ kéo theo 1 cái đuôi thật dài, trên tay cầm một cây hoàng kích ba mũi thật lớn, trên mặt đất vang lên tiếng oanh long liên tục, trên đỉnh của ngọn hỏa sơn một cặp mắt đỏ rực vĩ đại không ngừng phún lửa và độc vụ, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào bên trong miệng núi lửa……
Một lát sau đó Phong vân vô kị cảm giác ngay khi bàn chân vừa chạm đất, liền biết ngay mình đã ở vào một không gian khác, nhất thời nhớ tới vu tế trưởng lão đã nói nếu không phải người mạnh không nên tới nơi này, phong vân vô kị trong lòng cảm thán nói: "thần ma chiến trường này quả nhiên quá hỗn loạn, rất nhiều thần ma ở chỗ này quyết chiến, chỉ sợ đã lưu lại nguyên thần của không ít thần ma, đồng thời thần ma chiến trường lại chia làm vô số lĩnh vực không gian nguy hiểm, mã cổ tư nói thần ma chiến trường này thật ra là không biết có bao nhiêu không gian lĩnh vực lớn nhỏ chỉ sợ chính những nguyên nhân này mà mình lại không có năng cường đại thì cũng vô pháp tiến sâu vào trong được để mà hoàn thành tâm nguyện là tìm được cửu mệnh chiến giáp. Phong vân vô kị không khỏi cảm thấy lo lắng nghĩ."
một cổ hơi thở tử vong đập thẳng vào mặt, phong vân vô kị ngẩng đầu nhìn lại, nhất thời quan sát từ dưới chân kéo dài tới vô cùng tận chân trời, trải rộng trên mặt đất là vô tận thi cốt, mặc sanh tú khải giáp, bên này bộ xương khô hoặc đang hướng lên trời, hoặc úp mặt xuống đất, hoặc tung tóe ra bốn hướng, hoặc chỉ còn 1 nửa ……
Mỗi người đều thần thái không giống nhau, thưa thớt đây đó một ít cỏ dại lẫn thi cốt , từng làn gió thê lương lạnh lẽo.
phong vân vô kị ngây dại, hạ ý thức nói: "đây là một mảnh của thần ma chiến trường! ……"
Quanh quẩn trong không khí xung quanh một cỗ sát khí nồng đậm của các thần ma vì tham gia cuộc chiến này mà chết, Một bộ thi cốt trắng hếu phía trước mặc khải giáp ngoài ra chỉ còn lại toàn là bạch cốt, mặc dù vậy, phong vân vô kị vẫn cảm thấy một luồng cảm giác cổ quái từng hướng bộ thi cốt đập thẳng vào mặt, như nói lên trước lúc chết cuộc chiến này cực kỳ thảm khốc đối với mỗi 1 thần ma tham gia. Sát khí này đã lưu lại trong phiến không gian vĩnh cửu không tiêu tán.
bầu trời thì âm trầm xám xịt, trên mặt đất khó có thể đếm hết những thi hài còn nằm thật sâu bên dưới làm cho phong vân vô kị giật mình kinh ngạc, phong vân vô kị triển khai cước bộ,chậm rãi bước tới trung tâm thần ma chiến trường, mỗi khi đảo qua một bộ xương khô, phong vân vô kị đều có cảm giác đến từ tâm linh rung động mãnh liệt, những người này hoặc là thần, ma, tựa hồ vẫn như cũ tồn tại bình thường, mặc dù không có huyết nhục, nhưng bọn họ vẫn còn một cổ chiến đấu dục vọng như cũ tràn ngập trong những thi hài còn sót lại đây.
phong vân vô kị nhắm mắt lại lập tức trong hư không một cổ ý niệm mãnh liệt ba động trùng tiến vào trong óc:
"A! Sát! ~"
"Quyết chiến quyết chiến, sát! ~"
"Hống ……"
"Sát! Sát! Sát! ~"
các loại ý niệm mãnh liệt ba động dũng mãnh trùng tiến vào trong đầu phong vân vô kị, cảm giá một cổ nhiệt huyết sôi trào từ trong lồng ngực bốc lên, phong vân vô kị phảng phất như tự mình đang tham gia chiến đấu trong thần ma chiến trường khổng lồ này vậy, ngay lúc này thì ……
Ca sát! ……
một tiếng động thanh thúy cất lên, phong vân vô kị dừng cước bộ, một người, cái một tay xanh, một tay ác thụ, nửa quỳ trên mặt đất, đầu lâu nhìn lên bầu trời, chính là một bộ xương khô thật to quỳ trên mặt đất, trong tay trái của hắn chỉ còn 1 khối nhỏ, còn một khối chỉ cốt rơi trên mặt đất cách thi cốt cách đó không xa - Phong vân vô kị đang cẩn thận định bước đến chỗ chỉ cốt ……
phong vân vô kị trong lòng vừa động, đang muốn loan hạ yêu khứ, đột nhiên một tiếng sấm vang truyền đến ……
Oanh long long!
một đạo âm thanh như sấm từ chân trời truyền đến, phong vân vô kị đứng thẳng người lên đã thấy phía cuối chân trời, thiểm điện và tiếng sấm cùng với mây đen cuồn cuộn đang bốc lên cách mặt đất rất gần, oanh long long tiếng sấm không dứt bên tai, từng đạo ngân xà từ gữa tầng mây xuyên qua, cuồng phong như từ cuối thiên địa thổi tới khu vực thi hài chiến trường này, làm cho cỏ dại trong gió diêu động rất mạnh phát ra âm thanh rất nhỏ sa sa ……
A! ~
một tiếng âm thanh cực nhỏ trầm muộn từ trong gió truyền đến, phong vân vô kị ngưng thần nghe ngóng, trong nháy mắt lúc đó, thanh âm nọ liền tăng lên rất nhiều lần ……
Sát a! ~
một trận oanh long sát phạt thanh âm từ xa đến gần, liền có một mảng mây đen cực lớn cuộn đến, có tiếng kim thiết va đập vang vọng chấn động cả màng nhĩ , càng lúc càng gần mây đen trong mắt phong vân vô kị nhanh chóng tăng vọt ……
Đương quan sát phiến mây đen trước mắt, phong vân vô kị trên mặt đột nhiên hiện lên vẻ mặt rất khiếp sợ trên đám mây đen đó đầy trời toàn là thiên sứ cùng ác ma, cùng với một bộ phận loài người, tại không trung đang cùng nhau chém giết kịch liệt đồng thời không ngừng hướng tới đỉnh đầu phong vân vô kị tiến lại, rất nhiều thân ảnh như mưa từ trên bầu trời rơi xuống, không ngừng những tiếng kêu thảm thiết vang lên không dứt bên tai ……
Oanh long long!!
dị biến đột khởi, phong vân vô kị theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy từ chân trời bắt đầu một vòng vụ khí nồng đậm hướng phía bên này bay tới, trong địa phương bị bao phủ bởi vụ khí, những thi hài đột nhiên trong lúc đó trên người nhanh chóng xuất hiện huyết nhục, mao phát, sau lưng hiện lên hai đôi cánh ác ma, chấn động vài cái, đột nhiên hóa thành tia chớp phá không đứng lên ……
phong vân vô kị nhìn thấy một loạt những thi hài đã chết đột nhiên sống lại phi tới, thân trên thẳng tắp, trong tay cầm vũ khí, phá không bay lên, gia nhập với quần thể chiến đấu trên bầu trời ……
nồng đậm hôi vụ như vạn mã chạy chồm lên hướng tới chỗ phong vân vô kị vọt tới, oanh oanh tiếng thi cốt phá đất phát ra thành tiếng, không dứt bên tai.
"Sát! ……"
"Hống! ……"
"Sát! Sát! Sát! ……"
đầy trời tiếng sát phạt điếc tai, mặt đất chấn động kịch liệt khắp nơi,từ hướng chân trời vọt tới một vùng vụ khí cùng với hỏa khí nóng rực là 1 hỏa long kỵ sĩ, sau lưng long kỵ sĩ lạnh lùng đạp trên ngọn gió trông cực kỳ già nua ……
phong vân vô kị hoàn toàn mờ mịt không rõ đây là như thế nào! loại...biến hóa này hoàn toàn vượt ra ngoài sự tưởng tượng của hắn!
Sưu sưu!!
Một cây trường kích mang theo hôi vụ từ trong không trung bắn ra xẹt thẳng tới phong vân vô kị, nơi trường kích đi qua, một vòng hôi vụ toả ra xung quanh vùng trung tâm trường kích mặt đất bị nát bấy bắn ra ……
nhìn cây trường kích phong vân vô kị hoàn toàn hiểu được, nguyên lai tại bầu trời phát sinh biến hóa hết thảy không phải là huyễn tượng, khi phong vân vô kị hiểu được điểm này thì đột nhiên một cổ cảm giác nguy hiểm truyền đến, tựa như bị độc xà cắn phải, cực kì không thoải mái, phong vân vô kị quay đầu nhìn lại ……
một người, thiên sứ không đầu chỉ còn thân thể, trên người chỉ toàn là bùn đất, xương cốt thi thoảng phát ra tiếng ca sát, chậm rãi xoay người lại, nhắm ngay hướng phong vân vô kị.
Ba!
sau lưng thiên sứ không đầu một đôi cánh chim mở rộng đen nhánh như mực, trên tay phải là một thanh thiểm lượng trường kích chống lên mặt đất, tự động từ trong tay thiên sứ không đầu cùng với 1 cỗ sát khí bắn thẳng vào hướng phong vân vô kị ……
Oanh!
phong vân vô kị không có có chút do dự khẽ điểm dưới chân một cái phi lên, bên trong phương viên mấy thước vừa đứng mặt đất toàn bộ nát bấy, phong vân vô kị liền hóa thành một đạo tia chớp hướng ra ngoài chiến trường bỏ chạy.
Oanh!
một tiếng nổ vang lên, không cần quay đầu, phong vân vô kị dụng thần thức dĩ nhiên đã nhận ra thiên sứ không đầu đang truy đuổi theo, đối diện với thiên sứ không đầu này làm cho phong vân vô kị sinh ra một loại cảm giác cực độ nguy hiểm, tất cả đều là do bản năng mách bảo, phong vân vô kị không nghĩ ngợi nhiều liền nhằm ngay phía trước bỏ chạy, phía sau thiên sứ không đầu giơ tay cầm cây trường kích lên, cánh tay khẽ giơ về phía sau, đột nhiên nhanh hơn, hướng phía thân ảnh của phong vân vô kị phóng ra, chuôi...trường kích liền hóa thành một đoàn lưu quang màu đen biến mất trong hư không ……