Chương 226: Linh hồn
Người Dịch: fishscreen
Nguồn: TTV
Đám chiến sĩ ma tộc lơ lửng trên không trung, hàng ngàn Ma Quân xếp thành mấy trăm hàng. Khi những bàn tay đặt lên thân thể của Sát Lục Đại Ma Vương, luồng hấp lực kia tạm thời đình chỉ, thời gian cũng phảng phất như ngừng lại. Những tên chiến sĩ ma tộc còn sống sau kiếp nạn đứng tại các góc trên những tầng mây, từng đoàn bao vây chung quanh Phong Vân Vô Kị, nhưng không ai nghĩ đến tấn công, chỉ có sự khiếp sợ vô hạn…
Toàn thân công lực của mấy ngàn Ma Quân tầng tầng truyền đến, theo những bàn tay truyền vào bên trong cơ thể tên ma quân cuối cùng, lại tiếp tục xâm nhập vào thể nội Phong Vân Vô Kị. Trên đỉnh đầu của Phong Vân Vô Kị, Đệ Thất Thiên Ma Vương một chưởng mạnh mẽ đánh xuống, ma khí mãnh liệt xuyên thấu qua khôi giáp trực tiếp oanh kích vào bản thể của Phong Vân Vô Kị.
Mấy trăm đạo ma khí cường hãn xuyên thấu qua Sát Lục chiến giáp xâm nhập vào bên trong cơ thể Phong Vân Vô Kị. Hấp Tinh Đại Pháp tầng thứ sáu trong một đoạn thời gian chỉ có thể thu nạp một lượng ma khí nhất định, hơn nữa hiện tại đã đạt đến bão hòa. Cho nên trong một khoảng thời gian ngắn, hấp lực cường đại do Hấp Tinh Đại Pháp sinh ra bỗng nhiên biến mất.
Từng cỗ ma nguyên xâm nhập vào bên trong cơ thể Phong Vân Vô Kị, gột rửa các kinh mạch, khiến cho nhục thể ban đầu cường hóa lên mấy chục lần. Dưới tác dụng của cỗ lực lượng bá đạo này, kinh mạch dần dần bị phá hỏng. Đệ Thất Thiên Ma Vương ánh mắt quả nhiên độc ác tàn nhẫn, nhận thấy Hấp Tinh Đại Pháp có thể tồn tại sơ hở, hắn đã đánh cuộc và đã thành công.
“Xuy!”
Một thanh âm thanh thúy từ chiến giáp phát ra, sau đó từng dòng máu đen từ bên trong những khe hở của Sát Lục chiến giáp bắn ra tung tóe. Máu tươi tử trong thân thể bắn vào mặt một tên Ma Quân bên dưới. Lè lưỡi ra liếm một chút, tên Ma Quân kia đột nhiên hưng phấn điên cuồng hét lên:
- Hắn đã bị thương rồi!
Chúng Ma Quân nhất thời tinh thần phấn chấn, toàn thân vận chuyển, ma khí bên trong cơ thể lập tức truyền đi không hề giữ lại. Đệ Thất Thiên Ma Vương cười lớn:
- Muốn đấu với bổn vương, ngươi vẫn còn kém lắm. Hãy chết đi cho bổn tọa!
Dứt lời, chân khí bên trong cơ thể càng điên cuồng truyền vào thể nội Phong Vân Vô Kị.
“Xuy xuy!”
Từng mảng da thịt văng tung tóe, từng dòng máu bên trong cơ thể cuồn cuộn chảy ra như bão táp. Phong Vân Vô Kị không ngừng đem ma nguyên thu vào bên trong cơ thể, nhưng vẫn còn chưa hoàn toàn chuyển hóa được, một vòng ma khí mới lại xâm nhập vào. Hấp Tinh Đại Pháp tầng thứ sáu vốn đã thu nạp rất nhiều ma nguyên, lúc ấy chỉ lo hút vào, vẫn chưa kịp thời chuyển hóa. Hơn nữa đột nhiên hấp thu nhiều ma nguyên tính chất không đồng nhất, trong nháy mắt không thể thừa nhận được, chân khí bên trong cơ thể bắt đầu hỗn loạn. Từng dòng máu tươi tràn ra như cơn lũ, máu đen loang lổ khắp cả Sát Lục chiến giáp.
“Mẹ kiếp, chẳng lẽ hôm nay lão tử lại chết vì Hấp Tinh Đại Pháp!” Phong Vân Vô Kị trong lòng điên cuồng gầm lên. Sự gian trá của Đệ Thất Thiên Ma Vương quả thật nằm ngoài dự kiến của hắn. Phong Vân Vô Kị một mặt gia tăng tốc độ chuyển hóa ma nguyên, một mặt dùng toàn lực chống đỡ.
Vô số ma huyết tựa như những khe suối nhỏ thấm ướt hết cả Sát Lục chiến giáp. Một lượng lớn máu đen theo Sát Lục chiến giáp chảy xuống bên dưới, bắn ra khắp bầu trời.
Nhìn thấy hơi thở của Phong Vân Vô Kị càng ngày càng yếu ớt, chúng Ma Quân đều mừng rỡ.
Liền ngay lúc này, khôi giáp tràn ngập sát khí bạo liệt bên ngoài thân thể Phong Vân Vô Kị đột nhiên phát ra ma khí dày đặc, bên trong ma khí còn pha lẫn hàn khí lạnh như băng. Mấy trăm bàn tay đặt trên thân Sát Lục chiến giáp đột nhiên phát ra một tiếng “xuy!”, sau đó từng đạo sát khí tựa như thực chất điên cuồng bắn ra.
“Xuy xuy!!”
Những tên đứng đầu hàng chỉ cảm thấy bàn tay đặt trên thân Sát Lục chiến giáp như bị vô số lưỡi dao sắc bén cắt ra, tiếp đó từng cơn đau kịch liệt truyền đến. Lòng bàn tay khắp nơi xuất hiện những vết rách, ma khí màu đen từ bên trong cổ tay không ngừng thoát ra.
“A!”
Từng thanh âm rên rỉ quái dị từ bàn tay phát ra. Thanh âm giống như tiếng trẻ con bú mẹ, khiến cho tất cả đều cảm thấy toàn thân phát lạnh, bao gồm cả Đệ Thất Thiên Ma Vương.
Cả khối Sát Lục chiến giáp đều rung lên, từng dòng máu đen theo những phiến giáp lớn chảy xuống bên dưới tầng tầng lớp lớp. Trên phiến giáp giống như có vô số những miệng nhỏ há ra, mỗi một dòng máu chảy qua đều giảm đi không ít.
Vô số thanh âm tựa như tiếng trẻ con tiếng rên rỉ vang vọng trong hư không. Thanh âm ghê rợn khiến cho kẻ người nghe được đều nổi gai ốc.
Một cảm giác nguy cơ cường liệt từ dân lên trong lòng Đệ Thất Thiên Ma Vương. Mặc dù Phong Vân Vô Kị bên dưới tay hắn thoạt nhìn có vẻ tùy thời sẽ vỡ tan, nhưng hắn vẫn nghe theo cảm giác trong lòng, đôi cánh ác ma rung lên bay về phía sau mấy trăm trượng.
Gần như ngay khi Đệ Thất Thiên Ma Vương phát hiện không ổn, thuận theo cảm giác trong lòng chạy ra xa mấy trăm trượng, lấy Sát Lục chiến giáp làm trung tâm, một cỗ sát khí thực chất tựa như bão vũ phá thể bay ra, hóa thành vô số mũi nhọn hướng về bốn phương tám hướng. Từng đạo sát khí mênh mông bức xạ khắp trời đất. Nếu như cẩn thận quan sát, sẽ thấy được sát khí này do vô số hạt cực nhỏ cấu thành, mỗi hạt nhỏ đều có vô số cạnh sắc bén hình thoi.
“Xuy xuy!”
Từng mũi nhọn vô hình do sát khí ngưng tụ dễ dàng cắt đứt những tên ma tộc đang nối với nhau. Thân thể cường hãn của ma tộc tựa như những miếng đậu hủ dễ dàng bị cắt thành từng mảnh nhỏ. Tất cả Ma Quân trên mặt đều hiện lên vẻ kinh ngạc, thân hình trên dưới bị cắt ra, hóa thành từng khối thịt vụn từ không trung rơi xuống.
Sát khí cuồn cuộn cả bầu trời, cường liệt hơn gấp trăm lần so với lúc trước. Dưới bầu trời u ám, Sát Lục chiến giáp đột nhiên nhẹ nhàng xoay lại, tay phải cầm lấy Khô Lâu Thập Tự kiếm, chém một nhát về hướng Đệ Thất Thiên Ma Vương đang chạy trốn.
“A!”
Đệ Thất Thiên Ma Vương đã chạy ra mấy ngàn trượng đột nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, thân hình một chia làm hai, hóa thành hai phần bằng nhau từ không trung rơi xuống. Từ giữa thân hình hắn, từng đạo đao khí mờ mờ quét qua, lóe lên rồi biến mất.
- Mưu kế, trước mặt thực lực cường đại, căn bản là không đáng để vào mắt!
Một thanh âm băng lãnh mang theo những tiếng kim loại ma sát vào nhau vang lên. Sát khí dày đặc tràn ngập hư không.
“Oanh long!”
Trong hư không, những tia chớp dày đặc tụ tập vào một điểm giữa các tầng mây. Phong Vân Vô Kị tay phải nắm chặt lại, thiểm điện uy lực cường đại trên thiên không liền hóa thành một cột sáng lớn ngoằn ngèo từ không trung đánh xuống, nhập vào bên trong thiết quyền của hắn. Từng dòng điện lưu mang theo những tia lửa đùng đoằng lưu chuyển khắp cả chiến giáp. Vô số những dòng điện nhỏ nhưng lại ẩn chứa năng lượng dồi dào truyền qua những phiến giáp không ngừng lưu động khắp cả khôi giáp.
“Oanh!”
Phong Vân Vô Kị lập thân đứng giữa bầu trời, chân phải đột nhiên giơ lên, một cước mạnh mẽ đạp xuống hư không. Bên dưới chân, một đạo ma khí không gì so sánh được tựa như gợn sóng chấn động phát ra, nhanh chóng bức xạ hướng về bốn phía…
Một cước kia dường như thật sự đạp xuống, phát ra tiếng nổ thật lớn. Tiếp đó, phảng phất giống như vật gì bị dẫn động, bên dưới mặt đất, ma khí dày đặc theo những khe hở điên cuồng trào ra. Từng cỗ ma khí tựa như bị dẫn động điên cuồng tràn về hướng Phong Vân Vô Kị trên không trung.
“Hô!”
Cuồng phong nổi lên bốn phía, lượn quanh những dốc núi cheo leo, lại quét qua phía trên những tàn tích còn sót lại của ma cung. Trong hư không, mấy ngàn vạn ma tộc còn lại không một ai dám khinh cử vọng động, tất cả phảng phất như bàng hoàng ngây ngốc, trong lòng tràn đầy sợ hãi.
Lúc này Phong Vân Vô Kị băng lãnh tựa như một pho tượng sát lục ma thần, sát khí ngập trời là máu. Luồng sát khí tựa như những mũi nhọn sắc bén, cắt qua thân thể không khác gì đao kiếm.
Những Ma Quân may mắn sống sót tất cả đều thở hổn hển, sợ hãi nhìn động tác quỷ dị của Sát Lục đại ma quân trong hư không. Không ai biết sát thần này đang làm gì, cũng không ai biết vừa rồi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Mỗi một tên Ma Quân đều chỉ còn một ý niệm trong đầu: “Tên ma quỷ này là vô địch, không thể đánh bại!”
Không dám đến gần, cũng không dám bỏ chạy, Đệ Thất Thiên Ma Vương cũng bị một chiêu cắt làm hai nửa.
Từng đám mây trên bầu trời theo cuồng phong di chuyển không ngừng, giống như bị một bàn tay khổng lồ vô hình quấy động. Bên dưới những đám mây tựa như xoáy nước chính là Sát Lục Đại Ma Quân.
Bên trong khải giáp, Phong Vân Vô Kị yên lặng quan sát hành động của khải giáp. Mới vừa rồi, một cỗ năng lượng cường đại mạnh mẽ xâm nhập vào cơ thể hắn, giúp cho hắn bảo vệ thân thể đã sắp vỡ nát. Không chỉ như vậy, nó còn giúp cho hắn đột phá tầng thứ sáu của Hấp Tinh Đại Pháp, một bước đạt đến tầng thứ bảy.
Hấp Tinh Đại Pháp tổng cộng có chín tầng. Dựa vào thân thể hiện tại của hắn chỉ có thể sử dụng cao nhất là tầng thứ tám. Tầng thứ chín chỉ có ma thể thuần túy mới có thể thi triển được.
Hấp Tinh Đại Pháp tầng thứ bảy hoàn toàn không giống với các tầng trước. Tại tầng này, tất cả đều hoàn toàn là chất biến, không còn gặp phải tình trạng hấp thu và chuyển hóa không đồng bộ, từ đó bị Đệ Thất Thiên Ma Vương nắm lấy sơ hở, thiếu chút nữa đã bị tiêu diệt.
Đối với Đệ Thất Thiên Ma Vương, Phong Vân Vô Kị coi như là đã đánh giá thấp. Hắn hoàn toàn không ngờ một tên Ma Vương nhỏ bé hèn mọn lại cường hãn như vậy, thiếu chút nữa đã lật thuyền trong mương. truyện copy từ tunghoanh.com
Phong Vân Vô Kị hoàn toàn cảm giác được, bên trong khôi giáp đã xuất hiện một linh hồn. Lúc này, hắn vừa mới đạt đến Hấp Tinh Đại Pháp tầng thứ bảy, giữa lúc đang bận rộn vì phải đem ma nguyên trong thân thể hấp nạp quy nguyên, cùng với khôi phục các kinh mạch, đồng thời nhờ vào năng lượng cường đại từ bên trong khôi giáp truyền đến để công kích, căn bản là không còn lòng dạ nào để ý đến động tĩnh Sát Lục chiến giáp.
Cả khối Sát Lục chiến giáp giống như sống lại, điều khiển thân thể của Phong Vân Vô Kị làm ra từng động tác. Bên dưới mặt đất, cả bình nguyên tràn ngập ma khí dày đặc tựa như trường kình hấp thủy (1) bị hút vào bên trong khôi giáp, trong đó có một bộ phận lại tiến vào bên trong cơ thể Phong Vân Vô Kị.
(1) Cá voi hút nước.
Tại vị trí thủy tinh bên ngoài chiến giáp, hai đạo ánh sáng màu đỏ đột nhiên bừng lên. Tiếp đó từng đạo quang huy màu đỏ từ vị trí hai viên thủy tinh dọc theo khải giáp lan ra tựa như nước chảy. Tại những nơi mà huyết quang chảy qua, cả khải giáp đều trở nên mềm mại, bắt đầu rung lên. Huyết huy chảy qua những địa phương, từng phiến giáp giống như bị hòa tan, lần lượt duỗi căng ra tạo thành những vòng cung.
Dưới tác dụng của một loại lực lượng quỷ dị, từng phiến giáp liên tiếp gắn lại với nhau, nối liền thành một thể hoàn mỹ không tỳ vết. Bề ngoài vốn thô ráp nay đã trở nên mượt mà bóng loáng, vừa hoa lệ, lại cảm giác sung mãn lực lượng.
Giáp bảo vệ vai, bảo vệ đùi, bảo vệ khủy tay, giáp nơi ngực… hình thức toàn bộ đều thay đổi, hơn nữa còn nối liền với nhau, hoàn toàn giống như một thể, không thể tách rời…
Một khải giáp hoàn toàn mới đã hình thành, màu sắc tựa như pha lê đen, đường nét bóng loáng mượt mà, tạo hình có cảm giác tràn ngập lực lượng.
Nơi đầu gối, hai bộ xương màu bạc vẫn được giữ lại, nối liền giáp bảo vệ đùi và nơi ngực một cách hoàn mỹ, không hề có khe hở, khiến cho hình thức đại khái của khải giáp cũng không có gì thay đổi. Chỉ là khải giáp đã không còn một khe hở nào, màu sắc càng trở nên lấp lánh. Giữa màu sắc tựa như pha lê đen còn ẩn ước pha lẫn những sợi tơ máu màu đỏ sậm lưu chuyển bên trong, vô cùng quỷ dị…
“Phốc!”
Một trận thanh âm chấn động của đôi cánh truyền đến, áo choàng màu đen mạnh mẽ phất lên. Bên dưới áo choàng, hai chiếc rễ nhọn uốn cong từ bên trong thân thể vươn ra. Huyết nhục bắt đầu chuyển động, rất nhanh biến thành hình dạng một đôi cánh. Dùng sức quạt mạnh, cả thân thể tựa như tia chớp bay lên giữa những tầng mây. Trên đôi cánh, từng đạo khí lưu màu đen lưu chuyển trên những lớp da, hình thành nhưng phù văn quỷ dị. Cả đôi cánh lóe lên quang mang tựa như kim loại, bên ngoài mép hiện lên những lưỡi dao sắc bén.
“Đủ rồi! Có thể dừng lại!” Thanh âm của Phong Vân Vô Kị từ bên trong khôi giáp truyền đến, nhưng khôi giáp vẫn như trước không ngừng hấp nạp ma nguyên. Sau khi khải giáp đã hấp thu rất nhiều máu của Ma Quân, Phong Vân Vô Kị liền cảm giác được, bên trong khôi giáp đã xuất hiện một linh hồn tà ác, chỉ sợ là đã bị mình thức tỉnh. Cảm giác này càng ngày càng mãnh liệt, cho đến hiện tại, Phong Vân Vô Kị đã hoàn toàn cảm giác được một linh hồn thành thục bên trong khôi giáp.
Khôi giáp vẫn như trước không ngừng hấp nạp ma khí tựa như trường kình hấp thủy. Linh hồn trong khôi giáp không hề không để ý chút nào đến Phong Vân Vô Kị.
“Oanh!”
Hai cánh của Phong Vân Vô Kị đột nhiên hóa thành tàn ảnh, không ngừng tự đập vào khải giáp. Một trận thanh âm đinh tai truyền đến, đôi cánh ác ma và khôi giáp va chạm vào nhau tạo nên những tia lửa đỏ. Nhưng những dấu vết va chạm này rất nhanh đã biến mất, khải giáp lại khôi phục như lúc ban đầu.
Phong Vân Vô Kị ẩn ước cảm giác được, vừa rồi khải giáp này đã rung lên một cái.
“Oanh oanh!”
Đôi cánh ác ma như sắt thép lại uốn lượn, không ngừng ma sát vào bên ngoài khải giáp, nhưng vẫn như trước không hề tạo thành thương tổn gì.
“Oanh!”
Bên dưới khải giáp, chiếc đuôi nhọn tràn ngập lực phá hoại cường đại đột nhiên đâm ra, mang theo những tiếng rít mạnh mẽ công kích về phía lưng chiến giáp.
“Xuy xuy!!”
Từ bộ vị khuỷu tay đột nhiên vươn ra hai chiếc rễ nhọn thật dài, hợp cùng với nhau ngăn cản chiếc đuôi lại. Một chiêu này quả thật đã vượt ra khỏi dự liệu của Phong Vân Vô Kị. Hai chiếc rễ nhọn tại khuỷu tay vươn dài hơn bốn thước, vừa vặn đâm vào chiếc đuôi nhọn, ngăn cản chiếc đuôi có khả năng tồi sơn liệt thạch. Đồng thời trong lúc này, từ các bộ vị bên trong khải giáp vươn ra hàng loạt chiếc rễ, đột nhiên đâm vào bên trong thân thể Phong Vân Vô Kị…
“A!”
Một tiếng gào thét đau đớn như xé nát tim gan vang vọng đến tận trời, xuyên qua những đám mây trên thiên không tạo thành một lỗ hổng. Bên dưới khải giáp, Phong Vân Vô Kị ngửa đầu lên trời, cặp mắt mở thật lớn, hàng loạt những chiếc rễ dày đặc cơ hồ đâm xuyên qua toàn bộ thân thể hắn.
Sau cơn đau đớn, thần cấp ý thức của Phong Vân Vô Kị đột nhiên hoá thành một cơn bão cuốn ra. Không gian chung quanh trong nháy mắt vỡ nát, hóa thành những đám sương mù. Thần thức cuồng bạo dường như đã đánh trúng vào một thật thể nào đó.
Hai đạo ý thức bất đồng không ngừng va chạm vào nhau. Một thanh âm rên rỉ từ bên trong khải giáp truyền ra, tiếng kêu gào thống khổ từ bên trong một linh hồn nào đó…
“Làm sao có thể!…” Một ý thức ba động đen tối truyền vào trong đầu Phong Vân Vô Kị…