Sự Dịu Dàng Chết Tiệt Chương 24


Chương 24
Yêu

An An căng thẳng, hồi hộp, không kiềm chế được bấc giác run lên, cơ thể cảm nhận rõ ràng dục vọng cháy bỏng trong người Tiểu Vũ lúc này.

Nhận thấy người con gái trước mắt mình đang hồi hộp nhưng lại chưa hoàn toàn rơi vào cơn mê đắm này, hắn liền nằm đè lên người An An, bàn tay khẽ vuốt ve bờ eo cô, rồi đột nhiên đưa tay ra đằng sau lưng, thoắt cái ôm cô chặt vào lòng.

Cảm giác bầu ngực mình đập mạnh vào cơ thể rắn chắc của hắn, An An có chút hoảng sợ mở mắt ra, hoang mang nhìn gương mặt Tiểu Vũ đang cười. Tiểu Vũ lật úp người cô lại, ghì siết lấy từ đằng sau, cô có thể cảm nhận được cơ thể hắn nóng bừng bừng, còn cả phân thân đầy dục vọng kia đang chĩa thẳng vào phía sau cô. Cơ thể An An mềm nhũn, cả người như bị một luồng điện chạy qua không còn sức lực, bàn tay hắn vòng lấy eo cô áp vào bụng mình, khẽ thổi nhẹ vào tai cô cảm giác nhột nhạt lan tỏa khắpngười.

“Anh muốn em cảm nhận được khoái lạc tột đỉnh”, giọng hắn nhẹ nhàng nhưng chứa đầy dục vọng.

Cả người mềm nhũn ép sát vào ngực hắn, cô hơi ngả đầu về phía sau, bàn tay Tiểu Vũ bắt đầu hoạt động, môi ép sát vào sau vành tai cô, dùng lưỡi, dùng răng khẽ khuấy động nó, bàn tay như mang điện rần rật chạy xuống phía dưới. Cơ thể cô thật ngọt ngào, toàn thân nóng bỏng, muốn nói lên rằng nó đang khao khát hắn.

Bàn tay chầm chậm ướm lên khu vườn thần bí, cố tình nhẹ nhàng dùng ngón tay lướt qua. Cơ thể An An cảm nhận được ngón tay thon dài của hắn đang khuấy động vào nơi nhạy cảm nhất của mình, cơ thể cô như trào lên những cơn sóng nóng giãy, đùi tự nhiên căng cứng khép chặt lại.

Nhưng hắn vẫn chưa muốn dừng lại, đầu lưỡi nóng bỏng trượt từ lưng xuống dưới, An An co rúm người, cảm giác ướt át dọc trên sống lưng. Cô bị kích thích cực độ, phần hạ thể càng lúc càng nóng, có quá nhiều khát khao đang chờ hắn đến lấp đầy. An An áp chặt ngực xuống, muốn thoát khỏi sự trêu đùa quá mức chịu đựng này, nhưng hắn không bỏ qua, vẫn tiếp tục cần mẫn kích thích phần sâu kín nhất trong cô.

An An không thể chịu nổi nữa, tiếng rên rỉ cuối cùng cũngbuột khỏi miệng, âm thanh đầy cám dồ đấy như một ám hiệu, Tiểu Vũ mỉm cười làm tới hơn, bàn tay ấm nóng tiến dần vào giữa cặp đùi đang khép chặt, cứ thế đi vào bao phủ hoàn toàn khu vườn mềm mại phía dưới.

Cô đã ướt đẫm, cảm giác bàn tay trơn trượt, hắn như phát điên lên vì sung sướng. Hàm răng ngấu nghiến tấm lưng mềm mại của cô, vẫn chưa đủ, chưa đủ, hắn muốn cô phải hoàn toàn đắm chìm. Hắn không thể chịu đựng hơn được nữa liền tiến vào, rồi bắt đầu chuyển động, ngón tay cứ thế khẽ mân mê vào cái hạch nhỏ của cô.

Aaa... An An cong người muốn chống lại, cặp đùi càng khép chặt vào như muốn ngăn bàn tay hắn lại. Tiểu Vũ thích thú nhìn cô đang mê loạn, bàn tay hoạt động không ngừng, muốn đẩy cơ thể cô lên đến cao trào thật sự.

An An thở gấp, muốn nói “Dừng lại”, nhưng âm thanh vừa phát ra khiến chính cô run rẩy: “Tiểu vũ, đừng...”. Có điều, tiếng rên rỉ đó vọng bên tai lại càng kích thích hắn: “Còn chưa bắt đầu mà đã dừng sao?”, Tiểu Vũ lấy hơi: “Tuy nhiên, cơ thể của em chân thật hơn em nhiều”. Tiểu Vũ khẽ đưa một ngón tay lách hẳn vào cái hang động ấm nóng. Aaa! An An rùng mình, miệng rên lên hoảng sợ, mi mắt khẽ mở ra, ngón tay hắn cứ thế khám phá bên trong.

Miệng Tiểu Vũ vẫn dán chặt vào lưng cô, chưa muốnbuông tha, theo bàn tay đang nhẹ nhàng mơn trớn, đầu lưỡi lướt dọc theo sống lưng.

An An giãy giụa kịch liệt, cặp đùi siết chặt, nhưng không cách nào dừng ngón tay đang khuấy động kia lại. Cô thấy những cơn sóng dục trong cơ thể mình dường như không thể tự khống chế được, ào ạt tuôn trào. Tiểu Vũ vui sướng cảm nhận cơ thể cô đang siết chặt, bàn tay cảm thấy cả nơi thâm cung và cả bên ngoài đều đã ướt đẫm, hoàn toàn chuẩn bị chào đón hắn ghé vào.

Ngón tay hắn hoạt động càng nhanh hơn, không ngừng khuấy đảo, ngón cái còn đè lên cái hạch đầy hấp dẫn. Bất ngờ Tiểu Vũ khẽ gầm lên, rút tay ra. Cảm giác trống rỗng quá đột ngột khiến An An khó chịu. Chẳng phải cô muốn hắn dừng lại không giày vò mình nữa sao? Tại sao lại có cảm giác trống rỗng này, càng khó chịu hơn, đôi chân cũng xoắn lại bứt rứt. Tiểu Vũ, giúp em! Đầu cô ngoái lại phía sau, chạm vào cổ hắn.

Tiểu Vũ hiểu rõ cảm giác trống rỗng của cô lúc này, nhẹ hôn cô: “Cục cưng, anh sẽ cho em tận hưởng cảm giác tuyệt vời nhất”. Đầu óc An An hoàn toàn mơ màng, câu nói nhỏ nhẹ ngỡ như yếu ớt này truyền đến não cô như một cơn chấn động thật sự, cô khẽ run lên.

Nguồn nhiệt nơi hạ thể nhức nhối thức tỉnh Tiểu Vũ, hắnphải giải phóng nó, xoay người cô lại nằm ngửa trên giường, hắn chuẩn bị tiến vào.

Cô nhắm chặt mắt, khóe miệng vì sợ bật ra những tiếng rên rỉ mà mím lại, khuôn mặt đỏ ửng. Đây không phải là hình ảnh của một An An bình tĩnh thường ngày, mà là gương mặt của một cô gái bị kích thích trỗi dậy ham muốn.

Tiểu Vũ nóng lòng không muốn chờ thêm nữa. Cơ thể hắn ép sát xuống, cảm nhận bờ ngực dán chặt vào hai trái đào mềm mại kia, phân thân nóng hổi đang chầm chậm tiến vào hang động thần bí. An An sợ hãi khép chặt chân, vừa lo lắng vừa chờ đợi, cô biết cuộc xâm lược đã bắt đầu.

Miệng hắn vẫn không ngừng mơn trớn bầu ngực của cô, cánh tay khẽ tách chân cô ra khiến An An hổn hển, hơi thở càng gấp gáp hơn.

“Cho anh nhé”, tay Tiểu Vũ mơn trớn xuống huyệt động, khẽ điều chỉnh phân thân rồi chầm chậm ấn vào, cảm nhận được huyệt động.

Hai tay của An An bị giữ chặt không tài nào cử động được, sự xâm nhập kia khiến cô co rúm người lại, đầu ngọ nguậy, muốn khép chặt đôi chân đang mở ra kia.

Sự siết chặt của cô lại càng kích thích hắn. Nhận thấyhuyệt động dần dần mở ra, Tiểu Vũ để mặc nó đi vào, sự ướt át bên trong khiến nó vào dễ dàng hơn. Cảm nhận được cái hang bí hiểm kia đã bao trọn phân thân. Tiểu Vũ khẽ nhấc người lên đưa mắt nhìn An An đang mím môi lại, miệng kìm nén tiếng kêu, nhưng không thể ngăn được sự chấn động kịch liệt đang hành hạ cô.

“Em yêu, kêu lên đi, anh thích nghe tiếng em.” Bàn tay lướt lên môi cô, khẽ tách hàm răng ra để An An không phải kìm chế bản thân.

“Aaa”, Cô rên thành tiếng, hắn bắt đầu đi ra, cảm giác ma sát nóng bỏng dữ dội, cô bất giác rướn người hòa nhịp theo những chuyển động của cơ thể.

Mỗi lần hắn tiến vào, cơn khoái cảm khiến cô không còn khả năng để khống chế những tiếng rên la, hơi thở gấp gáp làm cho không gian càng thêm mê hoặc.

Nghe tiếng thở đầy nhục cảm của cô khiến hắn có cảm giác mình đang hoàn toàn sở hữu được người con gái này.

An An mê loạn không còn biết gì nữa, chỉ có thể cảm nhận được lực kéo đẩy của hắn trong mồi lần va chạm. Cảm giác bứt rứt trước mồi lần ra vào, mồi lần tăng tốc của hắn trong huyệt khẩu, cô cong người hy vọng nó đừng dừng lại quá sớm. Như thể Tiểu Vũ biết được khát khao của cô, mồi lần đều nán lại trong huyệt động một lúc rồi mới rútra, cảm giác xâm nhập cuồng nhiệt đó lấp đầy sự trống trải bên dưới kia.

An An bắt đầu thích thú cảm giác này, cô cảm nhận được từng va chạm, huyệt động được ma sát nhẹ nhàng càng tạo nên vô vàn khoái cảm. Quen dần với những động tác của hắn, mồi lần tiến vào đều khiến cô co thắt lại, bao lấy sít sao, sức nóng càng lúc càng tăng.

Tiểu Vũ sung sướng nhìn sự phối hợp nhịp nhàng của An An, càng cố gắng ghì chặt, muốn mang đến cho cô sự ấm áp nhất, nên chuyển động rất chậm rãi. Hắn có thể cảm nhận được sự ướt át từ trong huyệt động phun trào ra càng lúc càng nhiều, cô đã hoàn toàn bị cuốn vào cuộc chơi.

Giữ chặt lấy tay cô, eo đột ngột duỗi thẳng, động tác mạnh mẽ khiến An An rên rỉ trong vô thức. Hơn nữa, lúc này không nhẹ nhàng như ban đầu, Vũ Minh tiến vào một cách mãnh liệt hơn, khi cô chưa kịp nhận thức được thì đợt sóng thứ hai đã lại dồn dập cập bờ.

An An mím chặt môi, ngượng ngùng vì tiếng rên của chính mình.

Tuy nhiên, hắn chưa có ý định cho cô dừng lại. Thân dưới vẫn đập mạnh giống như muốn đi vào nơi sâu nhất trong cơ thể cô, càng lúc càng nhanh. Hắn tăng nhịp chuyển động, lúc này An An chỉ kịp nhận thấy ngọn lửa nóngbỏng trong hắn xông thẳng vào huyệt động, ra vào, sự ma sát tăng dần, mỗi cái va đập là một lần khiến cô khó chịu, giống như bị nó lấp đầy, làm cho nổ tung, tác động mãnh liệt vào lý trí của cô.

“Kêu lên đi, em yêu”, giọng Tiểu Vũ như mê hoặc, gấp gáp, kích thích, cơ thể chuyển động nhanh hơn. Càng lúc cô càng khó chịu, tiếng rên phát ra không kìm nén. An An bị khống chế hoàn toàn, móng tay cào vào lưng Tiểu Vũ tạo thành những vệt đỏ, cơ thể lắc lư theo nhịp chuyển động của hắn.

Tiểu Vũ khẽ nhấc người lên, dừng lại chốc lát, ngọn lửa của hắn vẫn đang nằm trong cơ thể cô. An An dần mở mắt, hắn nhìn thấy sự ham muốn và khát khao trong mắt cô. Vũ Minh mỉm cười, chưa kết thúc đâu...

Hắn lại đè người xuống, ép sát vào cô khẽ nói: “Hôn anh đi, giống như anh hôn em ấy”. Câu nói ấy như câu thần chú khiến An An mất hết lý trí không thể nào từ chối được.

Cánh tay bấu chặt lấy vai Tiểu Vũ, cảm nhận làn da hắn dính chặt vào cơ thể mình, quên đi tất cả, bỏ mặc những ngại ngần, cô ôm lấy hắn, muốn hôn. Đôi môi chầm chậm đặt lên ngực hắn, mút nhè nhẹ, cảm giác giống như những lần hắn chạm vào cô, cơn khoái cảm lan tỏa, chắc hắn cũng thích được như thế.

Học theo hắn, cô dùng lưỡi mân mê nhũ hoa nhỏ bé trên bờ ngực kia, khẽ ngậm vào, cắn nhẹ. Cảm nhận lồng ngực của Tiểu Vũ phập phồng, hắn thích thú khi được đầu lưỡi của An An mơn trớn, trêu đùa.

Tiểu Vũ bứt rứt, nâng người lên, nhìn chằm chằm vào cô. An An ngượng ngùng đỏ mặt quay đi, không dám nhìn hắn. Tiểu Vũ không thích ư?

Tiểu ma nữ rất biết hành hạ người khác này! Gầm nhẹ một tiếng, phân thân như ngọn lửa hừng hực tấn công cơ thể cô. An An khó chịu vì sự mãnh liệt bất ngờ này, cô rùng mình, Tiểu Vũ định trừng phạt cô?

Quả nhiên, cuộc tấn công này tàn bạo hơn, chẳng khác gì muốn xuyên qua thân thể An An. Cô rên rỉ, thở hổn hển, vội siết chặt lấy lưng hắn, muốn kêu hắn chậm lại, nhưng lúc này Tiểu Vũ hoàn toàn không còn nhận thức được bất kỳ điều gì, chuyển động liên hồi, như muốn giải phóng tất cả toàn bộ năng lượng đang dồn ứ trong người ra. Cơ thể hắn càng lúc càng nóng, nhiệt độ nơi hạ thể cũng tăng theo, mỗi nhịp va đập là những khát khao, ham muốn sâu kín nhất.

An An khó chịu căng chân ra, sắp đến rồi! Cô biết cao trào sắp đến rồi, khoái cảm tột cùng, cơ bụng co thắt, nhữngngón chân tê dại hẳn đi.

Tiểu Vũ cũng nhận ra điều đó. Nhìn phần hạ thể chấn động, run rẩy, tiếng thở càng ngày càng lớn hơn. Giây phút đỉnh điểm của cô sắp tới.

Anh sẽ mang tới cho em giây phút khoái cảm tuyệt vời nhất! Hắn tăng tốc, bàn tay bắt đầu xoa bóp bầu ngực cô. A a a! An An bị kích thích tột cùng, móng tay găm vào lưng hắn càng sâu hơn.

Hòa vào cái va chạm mãnh liệt cuối cùng, nghe thấy tiếng hắn khẽ gầm lên, tiếp đó là sự rùng mình dữ dội. A, lưng cô bị hắn siết mạnh đến phát đau, cảm nhận được sự co thắt mạnh mẽ dưới bụng, một làn sóng nóng hổi tuôn trào, cơ thể chấn động, hai chân duỗi thẳng, như có luồng điện lướt qua toàn cơ thể. Cơn khoái cảm kích thích mạnh mẽ, phần nóng nổi phía dưới kia như được giải phóng, huyệt động cũng co siết lại, càng chặt hơn rồi cuối cùng mở ra.

Cơ thể hắn dần dần buông lỏng, ngã lên người cô. An An vuốt lưng Tiểu Vũ, mồ hôi ướt đẫm, làn da hắn nóng như lửa. Cô cũng vậy, toàn thân đã mềm nhũn.

Tiểu Vũ biết cuối cùng hai người họ đã đạt đến đỉnh điểm khoái cảm, đầu nặng nề vùi vào ngực cô, hắn yêu cô, yêu cô vô cùng. Cơn khoái cảm này trước giờ hắn chưa từng trải nghiệm qua. Không ngờ rằngm ấp người mình yêu, khát vọng nhục cảm trong người lại mạnh mẽ điên cuồng đến vậy, cứ thế bộc phát. Ôm An An vào lòng, thấy cô cũng đạt được cảm giác thăng hoa cực điểm, Tiểu Vũ rất vui.

Nhẹ nhàng vuốt mái tóc hắn, trong lòng đầy xúc cảm, cô biết, để đợi đến giây phút này hắn đã phải trải qua bao nhiêu dằn vặt, giày vò. Cô rất muốn mang đến cho hắn sự đam mê, khoái cảm mạnh mẽ và tình yêu nồng cháy nhất.

Tiểu Vũ khẽ ngước lên, nhìn vào đôi mắt cô, chầm chậm nói: “Anh rất vui”. An An cười, thấy lòng mình đầy ắp hạnh phúc, khẽ buột câu trả lời: “Em cũng vậy”.

Ảnh mắt hắn trở nên vô cùng dịu dàng, cánh tay vòng chặt hơn ôm cô vào lòng: “An An, anh yêu em”. Cô biết, cô luôn biết điều đó, nếu như không phải tình yêu mãnh liệt thế này thì làm sao cô có đủ can đảm vứt bỏ tất cả quá khứ để đi cùng hắn đến bây giờ. Đôi mắt cô mờ dần: “Cảm ơn anh, em cũng yêu anh”. Cảm giác hạnh phúc vô bờ bến này khiến con tim cô không tài nào truyền tải được hết.

Hai người ôm chặt nhau, lắng nghe nhịp tim của đối phương. Bởi vì tình yêu nồng nàn này không tài nào rũ bỏ được, vậy thì cứ yêu thương đi, hãy mang đến cho hắn niềm hạnh phúc lớn lao nhất trong cuộc đời.

Chương 75 - Cạo râu

Cơn gió sớm mai mát mẻ thổi vào làm lay động tấm rèm cửa, những tia nắng đầu tiên chiếu rọi căn phòng, không gian chầm chậm sáng lên.

Căn phòng tĩnh mịch, quần áo bừa bộn nằm rải rác trên ghế, dưới đất. Trên chiếc giường lớn là hai cơ thể đang nằm ngủ một cách yên bình, gương mặt ngập tràn hạnh phúc. An An nằm sấp để lộ bờ vai trần trắng trẻo, mái tóc rối tung, lộ ra nửa khuôn mặt mịn màng, cánh tay mảnh mai đặt lên lưng Tiểu Vũ.

Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên phá tan bầu không khí yên tĩnh. Tiểu Vũ dần tỉnh, quay người đưa tay mò mẫm chiếc điện thoại nơi đầu giường đang không ngừng đổ chuông. Hắn tắt chuông nhìn vào đã thấy sáu giờ rồi, quay đầu nhìn sang thấy An An cũng vừa m mắt.

“Chào buổi sáng”, Tiểu Vũ cười dựa sát lại, kéo An An vào lòng, cảm nhận làn da trần của cô áp lên cơ thể mình. Mất một lúc sau An An mới tỉnh hẳn, gương mặt phơnphớt hồng: “Chào buổi sáng”.

Tiểu Vũ hôn lên mặt cô, “Cảm giác thật tuyệt”, hắn vui vẻ cười, đôi mắt cong cong: “Mở mắt ra đã có thể nhìn thấy em”. An An mỉm cười, chạm khẽ vào mặt hắn.

Bàn tay Tiểu Vũ vô thức vuốt ve tấm lưng cô, hắn thích cảm giác trơn láng của làn da đó, giống như chạm lên ngọc ngà vậy, vừa ấm vừa mượt. “Em còn đau không? Mệt lắm không?”, hắn quan tâm. Tối qua liên tục đòi hỏi đến ba lần, mỗi lần chạm vào cô thì khát khao nơi hắn lại trỗi dậy, như thể không ủ. Tiểu Vũ biết chắc cô rất mệt, ánh mắt rã rời, quầng thâm hiện lên quanh mắt, trên lưng đầy những vết hằn đỏ, nhìn mà thương!

Ký ức tối qua bồng chốc ùa về, An An ngượng ngùng khẽ lắc đầu, cảm giác được hắn ôm trong lòng thật dễ chịu. Tiểu Vũ đối với cô rất tốt, lần nào cũng đưa cô đến tột đỉnh khoái cảm, khiến cô chìm đắm trong biển dục vọng.

Tiểu Vũ nhìn gương mặt cô đỏ lên, lòng lại xao động, cơn ham muốn sáng sớm bồng trỗi dậy. Vòng tay ghì chặt, hắn áp lên môi cô nụ hôn cuồng nhiệt. An An bị nụ hôn tham lam của hắn làm cho nghẹt thở, trong lòng căng thẳng, không phải lúc này Tiểu Vũ lại muốn chứ? Cô vội lấy tay ngăn trên ngực hắn.

Lúc lâu sau Tiểu Vũ mới buông cô ra, mắt nhìn chằmchằm vào cô, giọng đã lạc hẳn đi: “An An, em thật ngọt ngào”. An An không biết nên trả lời ra sao, ngây ra nhìn hắn.

“Anh lại tỉnh rồi”, hắn nói đầy ngụ ý.

Cô có phần không hiểu, mở to mắt nhìn hắn. Tiểu Vũ khẽ cười, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô đưa xuống dưới. A, cô định kêu lên. Hắn nắm lấy tay cô mơn trớn lên cái phần rực lửa kia, mới sáng mà nó đã cương cứng, vươn thẳng thế này rồi. Giờ cô mới hiểu, ham muốn của đàn ông rất dễ bị kích thích, nhất vào buổi sáng.

Cô đỏ mặt rụt tay lại nhưng hắn không chịu, giọng nói đầy khát khao: “Anh rất muốn em nhưng vì em vẫn còn mệt nên..rồi khẽ giật giật tay cô: “An ủi anh một chút đi”.

Cô hiểu ra, bàn tay chầm chậm nắm trọn lấy nó, thật cứng, hắn hít một hơi thật sâu, ghé sát đôi môi vào cô, ngấu nghiến. An An cảm nhận rõ ràng ham muốn trỗi dậy trong hắn, bàn tay nắm chặt, tiếp nhận sự quấy rối điên cuồng trong miệng mình.

Một lúc sau, hắn mới chậm rãi buông ra, liếm lên môi cô. An An không dám cử động, nhẹ nhàng thả tay ra, trong lòng lo lắng không biết là hắn đã thỏa mãn hay chưa.

Tiểu Vũ ôm cô, đợi cho trái tim đầy ham muốn của mìnhdần bình tĩnh trở lại. Hôm nay phải đi làm, không thể tiếp tục tham lam thế này nữa.

Hắn thả ra, miết nhẹ môi cô: “Dậy nào, hôm nay phải tới công ty”. Hôm nay cũng là ngày đầu tiên hắn chính thức đi làm.

Hai người lần lượt đứng dậy vào phòng tắm rửa mặt.

Khung cảnh sáng sớm thật ấm áp, Tiểu Vũ nhìn An An đang đứng ngay cạnh mình đánh răng, thứ hạnh phúc này khiến người ta cảm thấy không thật. Khi ở Đại Liên, nhìn thấy cô rửa mặt, niềm khát khao ấy vẫn còn nguyên vẹn trong trí nhớ, hơn nữa giờ đây cô còn mặc một bộ đồ ngủ dễ thương, chẳng khác gì một gia đình.

Tiểu Vũ vui vẻ cúi đầu vã nước vào mặt, trong lòng không giấu nổi niềm vui sướng, rốt cuộc đã có thể ngày ngày thức dậy cùng cô. Hắn mo cũng được hạnh phúc như thế.

An An thấy hắn ngẩng lên, trên mặt đầy nước, liền với tay lấy chiếc khăn bông lau qua cho hắn. Tiểu Vũ để mặc cô giúp mình, mỉm cười ngoan ngoãn đứng yên. An An bồng thấy nụ cười của hắn sáng nay sao mà dễ thương đến vậy.

Lau xong cô khẽ vỗ vào mặt hắn, bàn tay không dừng được vuốt ve làn da mịn màng, Tiểu Vũ làm thế nào màchăm sóc nó được như vậy thế, đến ngay cả cô cũng phải ghen tỵ. Trên cằm mọc ra một ít râu khẽ đâm vào tay cô.

“Da anh rất đẹp”, cô tỏ ý ngưỡng mộ.

“Đây gọi là vẻ đẹp thiên bẩm”, hắn lại được thể đắc ý.

“Đúng, đúng, vẻ đẹp thiên bẩm của một cô nàng đẹp gái”, cô cũng không nhịn được cười.

Tiểu Vũ giả vờ tức giận véo mông cô, khiến An An giật mình kêu lên. Hắn cười, đế xem em còn dám nói bậy nữa không.

Cô không để ý nữa, quay người cúi đầu xuống bắt đầu rửa mặt.

Hắn khẽ cười, xoa bọt cạo râu Gillette lên mặt, đánh tạo bọt rồi lấy dao cạo râu ra.

Cô ngước mặt lên, vừa lấy khăn lau vừa nhìn hắn đang chăm chú cạo râu bồng thấy bứt rứt liền thầm thì năn nỉ: “Tiểu Vũ, em cạo râu giúp anh nhé?”.

Hắn dừng tay lại, hơi nghiêng đầu sang, nghi ngờ nhìn cô, có biết làm không đây? Nhưng An An đã cướp lấy dao cạo trong tay hắn. Để cô thử xem nào.

Cô đứng gần lại một chút, nhẹ nhàng cạo, lấy đi lớp bọt dày trên mặt hắn, cạo tới đâu sạch sẽ láng bóng tới đó. Tiểu Vũ đứng im một chồ, không động đậy, hơi ngửa mặt lên để cô cạo dễ hơn. Hắn cảm nhận được lưỡi dao lướt trên da mình hơi đau đau, ngưa ngứa, gương mặt An An cứ thế ghé sát vào hắn, ánh mắt đầy dịu dàng.

Làm sao có thể rời xa con người này được. Bất luận có thế nào chăng nữa, hắn muốn ở bên cô, dù chỉ còn một ngày để sống thì hắn cũng không bao giờ buông tay cô ra. Hắn mong là hạnh phúc này sẽ kéo dài mãi mãi, không cần cô phải quá xinh đẹp, cũng không cần quá thông minh, chỉ hy vọng sự dịu dàng này ở cô sẽ tồn tại mãi, còn những thứ khác đều chẳng quan trọng.

Chẳng phải người ta từng nói, nếu như yêu sâu đậm một người thì chỉ nhìn thấy được những điểm tốt của người ấy còn thiếu sót sẽ rất khó nhận ra. Tiểu Vũ chính là như vậy, ngay từ lần đầu tiên gặp cô cho đến nay, trong mắt hắn chỉ nhìn thấy sự dịu dàng của cô, cảm nhận từng cử chỉ quan tâm chăm sóc của cô khi gần gũi. Hơn thế nữa, Tiểu Vũ luôn muốn mang đến cho cô thật nhiều điều tốt đẹp, thật nhiều tình cảm, không cần để ý đến người khác nói gì, cảm giác hạnh phúc này đã lấp trọn trái tim hắn, không để lại một chút khoảng trống nào cả. Hắn chỉ muốn sự dịu dàng này,n những thứ khác đều không cần.

An An vẫn tiếp tục công việc cạo râu, không để ý đến ánhmắt ấm áp của hắn. Cuối cùng cô cũng cạo xong, sau đó cầm chiếc khăn ướt lau nhẹ mấy vết bọt còn sót lại trên mặt hắn, gương mặt lúc này càng tăng thêm vẻ đẹp trai, “Xong rồi, đẹp trai lắm rồi”.

“Vợ yêu, giỏi quá”, Tiểu Vũ xúc động hôn lên mặt cô.

Cô đỏ mặt, “Không được gọi bừa, ai là vợ anh chứ?”.

“Là em, chẳng phải em vừa làm công việc của một cô vợ hay sao?”, Tiểu Vũ cười vuốt mặt An An. Hắn muốn nhanh chóng kết hôn, sợ rằng cô lại có điều gì do dự mà không yêu hắn nữa.

“Đi đi, không nói chuyện với anh nữa.” An An ngượng ngùng ném chiếc khăn vào người hắn, lách qua chạy ra khỏi phòng tắm. Hắn chỉ biết trêu ghẹo cô. Nhưng khi nghe câu nói này cô rất xúc động, mỉm cười, cô khẽ lắc đầu để ngăn mình nghĩ ngợi về câu nói ấy.

Còn lại một mình nhìn khuôn mặt sạch sẽ trong gương, hắn bật cười, nhủ thầm, An An, anh sẽ không để em phải đợi quá lâu đâu!

Hai người tay trong tay, hạnh phúc cùng bước ra ngoài cửa khu chung cư, không khí buổi sáng thật trong lành. Hắn đưa cô đến một tiệm ăn gần đó, gọi cho cô một bát tào phớ, còn mình thì gọi một ly sữa đậu nành, và một lồngxíu mại cho cả hai. Trong lòng An An bỗng thấy ấm áp vì sự chăm sóc ngọt ngào của hắn.

Càng ngày cô càng phát hiện, thật ra Tiểu Vũ là một người luôn mong được chăm sóc cho người khác, chẳng qua chưa có cơ hội mà thôi, với lại cũng không biết cách thể hiện ra sao, cho nên mới dễ khiến người khác hiểu nhầm, nghĩ rằng hắn là một kẻ lạnh lùng không quan tâm bất cứ việc gì, bất cứ ai. Thật ra không phải vậy, là do chưa gặp được đúng người mà hắn muốn cho đi, nhớ lần hắn đặt tay lên vai cô giãi bày về ước muốn này, giờ đây cô mới thấu rõ, hắn không chỉ muốn được người khác yêu thương mà còn là một người rất muốn yêu thương người khác.

Tiểu Vũ nhìn cô cầm thìa, đang ngẩn ngơ nhìn hắn. Trong lòng buồn cười, cô ngốc này lại đang nghĩ gì đây? Khẽ cốc vào trán cô để đánh thức: “Lại nghĩ gì đó? Mau ăn đi”. An An lúc đó mới giật mình, hơi đỏ mặt, cúi đầu: “ừm”, rồi ngoan ngoãn bắt đầu ăn. Tiểu Vũ nhìn An An, trong lòng không nhịn được lại nghĩ cô gái ngốc nghếch này giống như một đứa bé cần được che chở bảo vệ vậy.

Ăn xong, Tiểu Vũ nắm tay cô ra khỏi quán, định bắt một chiếc taxi nhưng bị An An kéo lại: “Mấy giờ rồi?”. Hắn tò mò nhìn cô, lấy điện thoại ra xem: “Bảy giờ kém”. Cô mỉm cười, trong lòng do dự, không biết hắn có đồng ý không? Hắn nhìn cái vẻ muốn nói nhưng lại thôi của cô, cười: “Em lại đang nghĩ gì nữa?”. Cô híp mắt cười: “À, công ty anh xa không?”. Tiểu Vũ vẫn chưa hiểu ý của cô, đành thành thực trả lời: “Đi taximười phút, còn xe bus khoảng nửa tiếng”.< 3eb /p>

Cô cười trộm, nhỏ giọng: “Giờ vẫn còn sớm, hôm nay mình đi xe bus nhé?”. Hắn nheo mắt hỏi tại sao, nhưng cô không nói lý do, chỉ nũng nịu: “Được không?”.

Hắn xoa đầu cô rồi đồng ý, chỉ cần cô thích thì có gì mà không được chứ?

An An vui mừng kéo tay hắn chạy thẳng về trạm xe bus. Nhà hắn rất gần quán game mà cô thường lui tới, công ty cô cũng nằm ở kế bên, đi xe bus có lẽ cũng chỉ mất chưa tới hai mươi phút.

Hắn nắm tay cô đứng ở trạm đón xe. Buổi sáng người đợi xe bus đi làm ai cũng vội vã, người cầm báo, người cầm đồ ăn sáng. Chỉ có hai người họ tay trong tay, khiến những người xung quanh vì sự thân mật ấy mà ghen tỵ.

Nguồn: truyen8.mobi/wDetail/control/chapter_id/30744


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận