[Đô thị xã hội đen]
Tà Khí Lẫm Nhiên
Chương 21. Tẩu tiến giá cá quyển tử……
(Thượng: Đi vào cái vòng luẩn quẩn này....)
Tác Giả: Khiêu Vũ
Dịch: quoctrungvl
Biên dịch: binh-hoi
Biên tập: ndphong91
Nguồn: TTV
Nếu trên thế giới này có một cô gái, lúc nàng đối diện với bạn mỉm cười, làm bạn hạnh phúc sung sướng tới mức hồn vía vọt lên chín tầng mây, thì bạn nên thật sự tin rằng trên thế giới này quả thật là có thiên sứ.
Dương Vi!
Trong lòng ta thầm nhắc cái tên này, đồng thời cố gắng hít một hơi thật sâu, cố gắng bảo trì ngữ khí của mình ở trạng thái bình thường, chậm rãi nói: ”Dương tiểu thư, ta là Trần Dương!”
Nàng mỉm cười nhìn ta, dường như đã phát hiện ta có chút bàng hoàng thất thố, chẳng qua nàng cũng không có biểu hiện ra một chút bất mãn nào, thậm chí ngay cả ánh mắt nhìn ta cũng không lâu, chỉ tùy ý đảo qua, rồi chuyển qua Hoan ca, sau đó ta nghe nàng nói một cách nhẹ nhàng: “ Chính là hắn ư?”
(Hạ: Tin cậy hữu đích nhân)
Tác Giả: Khiêu Vũ
Dịch: quoctrungvl
Biên dịch: binh-hoi
Biên tập: ndphong91
Nguồn: TTV
“Tiểu Ngũ, ta rất thích tiểu tử nhà ngươi. Bắt đầu từ bốn năm trước, ta đã đánh giá ngươi rất cao, coi ngươi như là người thân tín của chính mình. Ngươi rất thông minh, nhưng không bao giờ lộ ra ngoài. Ta nói, ta thích người thông minh, nhưng thông minh cũng cần phải biết điều, khiêm tốn thì mới càng có giá trị. Những người tuổi trẻ hiện nay, có loại tâm tính đạo đức này rất khó tìm. Ta để cho ngươi ở lại tổng hội trau dồi kinh nhiệm, ngươi hai năm nay không có một biểu hiện tồi tệ nào, làm việc đã hiểu được phần nào, làm ta rất là vừa lòng.
Hiện tại, đêm nay ngươi có thể thấy được…. ta ở chỗ này có được hai cái hộp đêm, còn có các nhà hàng, các Công ty xe Taxi, chẳng qua cũng chỉ là một chút tiểu sản nghiệp, nói cách khác cho đúng là thân phận của ta chỉ là một ông trùm ẩn mặt. Sản nghiệp của ta chính là ở chỗ này, ta cũng có thể nói cho ngươi biết, cũng tương tự như cái Casino này, không chỉ có ở đây, mà tại phương Nam ta còn sở hữu tổng cộng hai mươi ba cái nữa, trong đó có một nửa là đứng tên của ta, hàng năm đã tạo ra đại lợi nhuận.
Không có quốc gia nào mà không có tham nhũng, những thứ không thể nhìn thấy, có những thứ không thể đem ra ngoài ánh sáng, chúng được gọi là những thế lực hắc ám. Cái loại hắc ám này, chính trị cũng có, thương trường cũng có, bất cứ ngành nghiệp nào cũng có. Ngay cả nguồn tài trợ sau lưng ta cũng rất phức tạp.
Nói một từ đơn giản, có lẽ ngươi sẽ hiểu được là hết thảy lợi nhuận của ta ở nơi này đều là 'Tiền bẩn'. Ta không phải là xã hội đen, nhưng làm ăn với quy mô như vậy thì giới xã hội đen cũng không thể bằng được. Bởi vì một cái tổ chức xã hội đen cũng không có khả năng tìm được nhiều những thế lực hậu thuẫn khổng lồ đến như vậy, nhiều đại nhân vật ở sau lưng làm chổ dựa. Điều này, ta vốn không muốn để cho ngươi tiếp xúc sớm như vậy….!”
Hoan ca xoa xoa huyệt Thái dương, ta đột nhiên phát hiện, sắc mặt Hoan ca có chút tái nhợt, trong mắt phảng phất có chút suy nhược.
“Tiểu Ngũ, ta thật sự coi ngươi như người của chính mình. Thậm chí trở thành thân tiểu đệ của ta, hoặc là con cháu trong gia đình, Diệp Hoan ta không có thân nhân, cũng không có vợ con. Có đôi khi ta tự hỏi có nên hay không đem ngươi đến đây? Có lẽ, cho ngươi tiếp tục ở lại Hộp đêm kiếm chút đỉnh tiền, sau đó tương lai kiếm cho ngươi một vị trí ở ngoài ánh sáng, an phận cả đời, đối với ngươi mới thực sự là tốt nhất...!"
Ta cảm thấy cổ họng của mình như có cái gì chặn lại, thân thể không chịu được có chút rung động nghẹn ngào, âm thanh tê ách hô một câu: ”Hoan ca…!”
Ta biết Hoan ca đối với ta rất tốt, luôn luôn đối với ta có vài phần tôn trọng, nhưng mà từ trước tới bây giờ ta không có nghĩ đến Hoan ca giành cho ta một vị trí quan trọng trong lòng đến như vậy.
Ngẫm lại, Hoan ca thường mời ta ăn cơm uống trà, tìm ta tập luyện quyền thuật, thỉnh thoảng còn thân mật vỗ vỗ bả vai của ta..., phảng phất xem ta như là tiểu đệ ruột của chính mình.
Hoan ca khoát tay, ý bảo ta không nên cắt ngang câu chuyện, sau đó vẻ mặt nghiêm túc nói: “Tiểu Ngũ, đêm nay có một việc ta phải đưa ra quyết định. Bây giờ ta cho ngươi một cái lựa chọn: chính là ngươi có hay không nguyện ý theo ta tiến vào cái thế giới này? Ta có thể hiểu được là nó rất tốt cho ngươi, vào trong cái thế giới này ngươi có thể nhận được những thứ mà ngươi không thể tưởng tượng được như tài phú, tiền bạc, địa vị, gái đẹp, nhà cao cửa rộng... những thứ mà một người bình thường cũng đừng hòng mơ tưởng đến được. Nhưng đồng thời ngươi cả đời này cũng đừng mong thoát khỏi cái vũng nước đục này, cái vòng quay định mệnh này…. Ngươi sẽ vĩnh viễn chạy không ra cái thế giới hắc ám này, cho dù ngươi muốn thoát ra ngoài, chỉ trừ phi ngươi... chết!"
Hoan ca hít một hơi thật sâu nói tiếp: ”Tiểu Ngũ, ngươi có luôn ghi nhớ kĩ những gì ta thường nói với ngươi không…? Trên thế giới này, cái gì cũng có cái giá của nó! Nhận được bao nhiêu thì cũng phải trả bấy nhiêu!"
Nói xong lời này, Hoan ca sâu sắc nhìn ta đầy hàm ý, trong ánh mắt có chút chờ mong, dường như cũng có chút không đành lòng. Nhìn lại Hoan ca, trong lòng ta tựa hồ có chút kích động.
Người nào khác có thể không hiểu nhiều như vậy, nhưng ta luôn nhớ kỹ một việc.
Năm năm trước, bởi vì ta giúp một người anh em tốt đã trực tiếp ra mặt, động thủ đánh người ta thành trọng thương, phải bán luôn căn nhà mà cha mẹ cho ta để bồi thường người khác, vẫn còn nợ rất nhiều tiền. Năm đó ta còn tại Hộp đêm của Hoan ca làm công việc chạy bàn, mỗi tháng mấy trăm ngàn miễn cưỡng nuôi sống chính mình. Cứ như vậy, ta bởi vì muốn trả hết nợ, đã hết sức tiết kiệm, có đôi khi thậm chí không có tiền ăn cơm.
Mà buồn cười nhất là người anh em tốt của ta, sau khi ta mắc nợ thì chạy mất dạng không thấy tăm hơi đâu nữa.
Ta còn nhớ kỹ, có một ngày, ta bởi vì đói quá không chịu được, ăn trộm thức ăn trong phòng bếp dùng chuẩn bị cho khách, kết quả bị người ta bắt đem đến giam vào một cái phòng kín.
Sau đó ta mới biết được, phần điểm tâm đó là... chuẩn bị cho Hoan ca.
Lúc ấy Hoan ca không có làm gì ta, chỉ đơn giản là hỏi tại sao ta lại ăn cắp, lúc ấy ta đã nói hết ra.
Hoan ca lúc ấy nhìn ta một hồi, trong chốc lát lại hỏi ta một câu: "Huynh đệ của ngươi đã bỏ chạy rồi, bây giờ ngươi có hối hận là đã bênh vực hắn, ra mặt giúp hắn đánh bên đối địch bị thương không?”
Ta lúc ấy cũng không biết dũng khí ở đâu ra, ngẩng đầu nhìn hắn nói: “ Trên thế giới này không có thuốc trị bệnh hối hận! Lúc ấy ta không biết về sau hắn sẽ có lỗi với ta, mà ta chỉ biết hắn là huynh đệ của ta, chỉ cần hắn là huynh đệ của ta, ta nhất định ra mặt giúp hắn!”
Hoan ca trầm tư trong chốc lát, sau đó nói với ta một câu: “Bắt đầu từ hôm nay ngươi theo ta kiếm ăn. Sau này ngươi chính là người của Diệp Hoan ta, có chuyện gì ta sẽ bảo vệ ngươi!”
Không có Hoan ca thì sẽ không có Trần Dương ngày hôm nay!
“Hoan ca, mạng sống của Trần Dương này chính là của ngươi, những lời này năm năm trước ta đã nói qua. Nếu không có huynh, ta bây giờ có thể vẫn còn là một tên chạy bàn ở Hộp đêm, hoặc là một tên rửa bát ở nhà hàng nào đấy, vẫn còn chịu cảnh bữa đói bữa no, ngủ bờ ngủ bụi...!”
Ta chậm rãi nói rất đanh thép:” Huynh muốn ta làm cái gì, Trần Dương ta sẽ tuyệt đối không nhíu mày. Tại vì trong lòng ta, huynh chính là đại ca của ta!”
Trên mặt Hoan ca không có biểu tình gì, chỉ là ánh mắt tựa hồ có chút nhạt nhòe thương cảm, sau đó thở dài nói: “Được rồi, Tiểu Ngũ, ta biết ngươi sẽ lựa chọn như vậy! Ngươi và ta năm đó tính tình giống nhau... hắc hắc...! Năm đó có người dẫn ta đến nơi này, còn hôm nay ta dẫn ngươi đến nơi này, tất cả đều là số mệnh!”
Hắn lắc đầu, sau đó ngón tay tại bàn phím gõ vài cái, ho khan vài tiếng, nghiêm trang nói: “Bây giờ có một việc, ngươi hãy nghe cho kỹ! Vừa rồi cái.. người đàn bà kia, tên cô ấy là Dương Vi, đến từ Hoa Kỳ. Gia tộc của nàng ta chính là chủ nhân phía sau của Sòng bài bên Las Vegas, đó là một gia tộc lớn, ta và họ có một chút sinh ý cần phải làm. Đơn giản mà nói, chính là hằng năm ở nơi này làm ra như vậy rất nhiều lợi nhuận, nhưng tất cả đều là tiền bẩn, không thể công khai sử dụng. Nhưng tại Hoa Kỳ, đánh bạc là hợp pháp. Cho nên sinh ý của chúng ta chính là đem lợi nhuận của chúng ta chuyển qua Las Vegas, sau đó đem nó rửa thành tiền sạch!”
Dừng một chút hắn lại chậm rãi nói: “Chuyện này chính là ta tự mình phụ trách, chẳng qua bên người ta phải có một người đáng tin cậy, mà ngoài ngươi ra ta không thể tìm được ai có thể cho ta tín nhiệm!”
Ta trong lòng phanh phanh kêu loạn!
Ngay lúc này, đột nhiên cái điện thoại trước bàn Hoan ca kêu lên, Hoan ca nhíu mày, ấn vào một cái, trong điện thoại truyền lại giọng nói thong thả trầm khàn của Thương Ngọc: “Hoan ca, Dương tiểu thư vừa nhận một phần Phỉnh, hiện giờ có một số trường hợp cần báo cáo!”
“Có chuyện gì?” Hoan ca đơn giản hỏi một câu.
Thương Ngọc trầm mặc một vài giây: ”Cô ấy mang theo hai người đều là cao thủ, chỉ trong mười phút đã ở tại hai phòng VIP thắng hơn mười vạn, hơn nữa nhìn bộ dáng Dương tiểu thư, dường như không có ý định dừng tay!”
Hoan ca cười lạnh một tiếng, thản nhiên nói: ”Tuỳ cô ấy đi, phân phó lệnh ta xuống, nàng ta muốn thắng bao nhiêu thì cứ để cho nàng ấy thắng được bấy nhiêu!”
Nói xong, Hoan ca tắt điện thoại đi, liếc mắt nhìn ta: “Tiểu Ngũ, xem ra vị Dương tiểu thư này dường như đối với ta không hài lòng a! Như hiện giờ, đại khái là cố ý tỏ ra một chút bất mãn…! Hừ! Trần Dương, cái loại đàn bà kiêu ngạo này, nàng ấy có chút coi thường không xem chúng ta ra gì, bởi vì hợp tác là ý của gia tộc nàng chứ bản thân nàng ta hình như là phản đối! Bây giờ ư, ngươi hãy làm một chút biểu hiện, để cho người khác xem trò vui a...!”