[Đô thị xã hội đen]
Tà Khí Lẫm Nhiên
Chương 23. Dương Vi đích bí mật
(Thượng: Nàng thèm "dã chiến" sao?)
Tác Giả: Khiêu Vũ
Dịch: workman
Biên dịch: binh-hoi
Biên tập: ndphong91
Nguồn: TTV
Từ trước tới bây giờ ta chưa bao giờ được ngồi loại xe đua này, mặc dù ta không biết chiếc xe này giá trị bao nhiêu, nhưng khẳng định là rất đắt, phi thường phi thường đắt.
Ngồi ở vị trí ghế phụ, ta cảm giác có chút câu thúc gò bó, không gian bên trong xe đua không lớn, với chiều cao của ta thì cảm thấy không gian có chút áp lực, bên trong xe đều do kim loại cấu tạo thành, làm cho ta không dám đụng vào.
Đại khái vì lòng tự tôn, trên mặt ta vẫn không hề có biểu hiện gì đặc biệt, chỉ lạnh lùng nhìn Dương Vi, lấy ra một điếu thuốc lá dài thượt từ hộp thuốc gắn vào môi.
(Hạ: Nàng thèm "dã chiến" sao?)
Dương Vi đột nhiên nở nụ cười tươi: "Dương tiên sinh, ta cảm thấy rất tò mò về Ngài đấy!"
Nụ cười nàng rất kỳ quái, đầu tiên là khóe miệng thoáng nhếch lên, sau đó mới là khóe mắt, làn mi nàng hơi cong lên, trông rất phong tình, nhưng khi ánh mắt lóe ra lại làm cho người ta cảm thấy thâm sâu khó lường.
“Ta có cái gì đáng để ngươi tò mò chứ?"
“Đây là một vụ giao dịch làm ăn rất lớn!" Dương Vi nuốt vào một ngụm khói thuốc, rồi từ từ nhả từng hơi ra, tiếp tục nói: "Trước khi tới đây ta đã điều tra Diệp Hoan rất kỹ ……! Ngươi đừng cảm thấy mất vui, đây là trình tự rất bình thường thôi, chúng ta không có khả năng làm ăn với một đối phương mà không biết gì về hắn cả!"
Ta gật đầu, tỏ vẻ chấp nhận lời giải thích.
Đại khái việc này cũng có cùng đạo lý với việc mấy tên trộm vặt trước khi làm ăn định đột nhập nhà nào thì phải điều tra trước.
“Chúng ta cũng biết nhân số bên người Diệp Hoan, thủ hạ hắn tín nhiệm nhất chính là Kim Hà, nhưng thân phận Kim Hà chỉ là một bảo vệ, là thủ hạ bên người hắn, cũng không có bổn sự gì khác!" Dương Vi cười nói: " Vụ làm ăn này rất lớn, về phần nhân sự các ngươi trên phương diện này, Diệp Hoan phải ở đây điều khiển chỉ huy đại cục, còn phải liên lạc với các ông chủ ngầm hậu thuẫn sau lưng, do đó hắn ta không có cách nào bỏ đi. Ta vẫn rất tò mò, hắn sẽ phái ai hợp tác với ta? Nguyên nhân là để làm vụ này, phải có một người theo ta đi Mỹ, đi sang Las Vegas. Dù sao cũng là một số tiền quá lớn như vậy, hắn không có khả năng yên tâm giao tiền cho ta mang đi, nhất định phải phái một người tin cẩn đi theo đi giám sát quản lý số tiền này!"
Dương Vi cười cười, nói tiếp: "Khoản tiền này sẽ dùng để mở một sòng bạc mới ở Las Vegas, sòng bạc này là do hai bên hùn vốn làm ăn, mặc kệ chuyện gì đi nữa, các ngươi nhất định phải phái người tới đó, gia nhập vào bộ máy quản lý đầu não. Hôm nay Diệp Hoan đưa ngươi ra giới thiệu với ta, ta rất bất ngờ ……! Bởi vì tư liệu đã được điều tra trong tay ta, không có tin tức gì về ngươi cả!"
Ta trầm mặc.
Đương nhiên là không có ta!
Ta tính là cái thá gì? Một tên quản lý quèn làm việc ở một Nightclub! Ở chỗ sang trọng huy hoàng như thế này, tuy rồi cũng có vị trí nhất định ở đây, nhưng trong mắt Dương Vi thì loại thân phận này cơ hồ cũng không để vào mắt.
Ngoại trừ Hoan ca ưa thích ta, mấy năm nay đối xử với ta rất tốt, những người khác thì căn bản không đáng phải chú ý tới một tiểu nhân vật như ta làm gì.
Nghĩ vậy, ta mở miệng nói: "Chẳng lẽ Hoan ca định phái ta đi Mỹ …… làm người quản lý sòng bạc mới sao?" Ta cười khổ: "Nhưng ta không biết việc này …… ta thậm chí chưa có học qua bậc đại học!"
Dương Vi đột nhiên nở nụ cười, nụ cười của nàng mang theo chút đùa cợt nhí nhảnh.
"Đại học? Trần Dương tiên sinh, đừng nói giỡn nữa! Mặc dù ta sống ở hải ngoại, nhưng ta cũng đại khái hiểu khá rõ về những tình huống ở đại học quốc nội ……! Đại học quốc nội ư? Ở đó học được cái gì nhỉ?"
Ta gật gật đầu, nàng nói đúng ra phết.
Đại học là cái gì?
Ở quốc nội, chiếm hơn chín mươi phần trăm sinh viên học đại học trong tất cả các trường, họ học như thế nào?
Là lên mạng, đùa giỡn du hí, trốn học, xem tiểu thuyết, tán tỉnh, phá phách……
Đại học có tất cả, có những năm tháng thanh xuân, chỉ độc một cái không có duy nhất là …… học tập!
Có thể nói, một người tương lai sau này vào xã hội, làm việc kiếm tiền nuôi sống mình, những kĩ năng sống, đều là học được từ trong xã hội, không có cái gì được dạy ở đại học cả!
Rất nhiều người, ta cũng không thể giải thích được …… có người hao phí bảy tám vạn để vào đại học, lãng phí thời gian bốn năm, tốt nghiệp xong mỗi tháng làm được mức lương bảy tám trăm đồng …… tại sao?
Dương Vi cười cười, nói: "Nếu lần này mọi việc thuận lợi thì sòng bạc của chúng ta sẽ mở cửa trong vòng nửa năm sau, thời gian nửa năm này, cũng đủ để Diệp Hoan bồi dưỡng ngươi thành một người quản lý hợp cách. Ta nghĩ, đêm nay hắn đưa ngươi tới nơi này, hẳn là có dụng ý này đó. Sòng bạc của các ngươi ở đây mặc dù thì khá là nghiệp dư so với những sòng ở bên Mỹ, nhưng ngươi làm ở đây mấy tháng, cũng có thể học được rất nhiều thứ …… nhưng việc này cũng không trọng yếu! Mà điều trọng yếu nhất là ngươi là ai? Là ai? Ngươi và Diệp Hoan có quan hệ gì? Tại sao hắn lại tín nhiệm ngươi như vậy? Giao một đại sự trọng yếu như vậy cho ngươi làm?"
Ta vừa muốn mở miệng, Dương Vi lại khoát tay ngăn lại, nàng lạnh lùng nói: "Kỳ thật ta cũng không cần hỏi ngươi về việc này, đêm nay ta đã đem sự việc ở đây hồi báo về, nhiều nhất một ngày sau, toàn bộ tư liệu về ngươi sẽ được đặt ở trên bàn của ta, những việc từ nhỏ tới lớn đều được báo cáo đầy đủ, ngươi thi tiểu học đậu hạng mấy, ở trung học ngươi viêt thư tình cho ai, hoặc là lần đầu tiên ngươi và đàn bà lên giường với nhau …… tất cả tất cả, chỉ cần ta muốn biết, đều có thể tra ra được!"
Ta hừ một tiếng, mặc dù trong lòng có chút bất mãn, nhưng cũng biết nàng toàn nói sự thật!
Ngẫm nghĩ một lát, ta nói: "Vậy ngươi dẫn ta tới nơi này làm gì? Nói chuyện với ta như vậy làm gì?"
“Ta đã nói rồi, tò mò đối với ngươi!" Dương Vi cười vẻ rất ung dung, nụ cười nàng mang theo một ý tứ rất thần bí, đột nhiên thấp giọng nói: "Trần Dương …… ta thậm chí còn nghĩ, ngươi là con hoang của Diệp Hoan có phải không?"
Ta trợn mắt, nhịn không được cả giận nói: "Ngươi mới là đồ con hoang ấy!!"
Vừa nói xong những lời này, ta lập tức nghĩ thầm: "Chết rồi!"
Mụ đàn bà này có thân phận gì? Những lời này khẳng định sẽ đắc tội với nàng rất nhiều!
Nhưng không nghĩ rằng Dương Vi chỉ nhướng mày, dùng một ngữ khí lãnh đạm nhưng rất phức tạp chậm rãi nói: "Đúng thì thế nào?"
Sát khí rất mạnh tỏa ra từ con người nàng giàn giụa không gian...!