Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 18

Chương 18
Ly Hôn

Hồi bé, cdCẩm Tú 2eđã từng f5mơ ước e2về cuộc c7hôn nhân 6asau này của e9mình. Cô 8bước mơ 49có cuộc d ống gia 6dđình như 79 ha và mẹ 2 ô, đó là 5dđiều mà e7 ô ngưỡng 2 ộ và hằng d4ao ước. eb © DiendanLeQuyDon.com ô đã từng 08 ơ đến 1 ột ngày 5b ết hôn, b7 ô sẽ tìm 2 ột người ebđàn ông 3 iống như 9 ha mình, f5 òn cô ư, 81 ô sẽ làm a ột người f4 hụ nữ ac ịu dàng, 8e iền từ b8 hư mẹ mình, 9a à rồi sẽ 4c inh ra một 54 é gái thật db ễ thương. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐó là toàn 50 ộ định 71 ghĩa của d ẩm Tú về 4 uộc sống d ôn nhân, 36 ề hạnh d húc gia đình.

   b ừ khi kết 7 ôn với d ỷ Viễn, 1Cẩm Tú cccàng nỗ 22nực hơn evì mục 5tiêu đó, bcô hy vọng, 7cố gắng cđể trở 4dthành một f4người vợ bdịu dàng, 59đồng thời 2cô cũng 5hy vọng 9aKỷ Viễn a8sẽ trở bthành một ebngười đàn 4ông giống 3fnhư cha mình, d7có thể 0gánh vác 8việc gia feđình. Cô fbkhông mong cdđợi một 2ecuộc hôn 4nhân giàu 48sang, cô bdchỉ hy vọng 0hôn nhân asẽ mang etới cho 94cô cuộc 51sống bình c1an, tràn e2ngập mơ dước. Cô 9bằng lòng 7ekết hôn 1dvới Kỷ dViễn bởi ffcô cảm 8cthấy Kỷ f6Viễn là 1fngười khá atốt, anh 2đối xử b9với cô b5rất tốt, 3có thể 2làm chỗ 9dựa tin 3cậy.

   dNhưng bây 0giờ người 9cđàn ông 9có thể ftin cậy 6ấy lại acđột nhiên 0dữ dằn 59với cô 45như một 4fcon sói, 7dcon sói ấy blao vào cô, 9cmuốn cắn 47xé cô. Kỷ dViễn không b0chỉ thay 3đổi thái 62độ sau e6những ân 6ái ngọt 4engào, mà 03giờ đây 8còn điên 3cuồng gào cthét với 9bcô, vô duyên 4vô cớ đánh 2ccô, sỉ 2bnhục cô 5trước mặt 5bao nhiêu 3người.

   e7Đây chính 29là cuộc 5hôn nhân 1mà cô vẫn f4mong đợi asao? Người abđàn ông enhư Kỷ 3Viễn đã 94không cho 84cô một cecuộc sống 73bình yên, 3dcũng không bchở thành 93chỗ dựa 39vững chắc 77cho cô, thậm cchí còn e8không an efủi cô về bmặt tinh 67thần. Ngược 2lại, anh b9đã hết alần này 0bđến lần 0fkhác làm 3ctổn thương ecô, mọi 3thứ đã aavượt quá 65giới hạn echịu đựng efcủa Cẩm 6Tú. Thậm 0chí cô cảm dthấy mình 5không thể 09cố gắng 19được nữa. f © DiendanLeQuyDon.comNếu cuộc 7sống gia 08đình cứ 2thế này 4thì thà 2không có 5còn hơn.

   beTống Đoạt 2cũng bị 7ađánh ngã 5csõng soài, 2eanh ta nhìn 28thấy Cẩm 87Tú cũng bbị tát, 9erồi quay 4sang thấy eengười đánh bmình là dfKỷ Viễn, 4nên dường bnhư hiểu 8eđược phần 2nào. Anh cđỡ Cẩm 9Tú dậy d3và đưa 2ccô về nhà. 37 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường 30về, Cẩm bTú nói với 59Tống Đoạt 3crằng cô 46muốn tự bfmình đi 1về.

   a2Tống Đoạt 71nhìn khuôn 7mặt Cẩm 6eTú trắng 5bệch, đột bnhiên cảm cthấy rất 8bthương Cẩm eTú. Người 06con gái này 4vì ở bên acạnh anh 6emới bị fđánh ra e9nông nỗi 3này. Lần 47đầu tiên etrong đời 89anh có cảm 90giác thương 9fxót và áy 6náy cho một a1người con 7gái. Do vậy 82Tống Đoạt cacứ nhất 97quyết phải 7eđưa Cẩm bTú về bằng 1được.

   b“Tôi chỉ 5dđưa cô 6về nơi f7cô ở rồi 35tôi sẽ 0đi ngay. 9 © DiendanLeQuyDon.comTôi rất 8xin lỗi 7vì tất 43cả những 26điều đã fgây ra cho 5cô khi nãy! 69Nếu cô dtừ chối d2không cho c7tôi đưa 1về thì 7tôi sẽ drất áy canáy và sẽ bdrất buồn.”

   bCẩm Tú 7không từ echối nữa, dcô cuộn e8mình ngồi 7trên ghế d4lái phụ. f © DiendanLeQuyDon.comChiếc xe f3vút đi, 1đường 5xóc khiến ebchiếc xe 5fnẩy lên, fdường như 0anước mắt 29Cẩm Tú a7vừa rớt 0xuống.

   d3Cẩm Tú 81trằn trọc 17suy nghĩ 6cả đêm, fctới khi 71trời gần ddsáng, cô b7mới nhắn eatin cho Kỷ 6Viễn: “Nếu enhư cuộc dsống hôn cnhân chỉ 7mang tới dftổn thương 2bvà bạo 1lực, cùng dvới nỗi enhục nhã afcho cả anh avà em, thì 1cuộc sống 4hôn nhân 8ấy không 1còn gì là c5ngọt ngào, akhông còn cgì là những 8rung động btừ trái 4tim và sự 6khoan dung 1nữa. Cuộc 3hôn nhân 9ấy là sai 7lầm. Chúng 0ta ly hôn 0enhé!”

    


                                       3c2


    Kỷ 91Viễn vốn 8không có bfmặt ở 6buổi tiệc dđó. Nhưng 2edo một đàn 99em của Tống 9Đoạt đã 2flôi Đào 7Tử đi, 44muốn để dĐào Tử 86mở mang ctầm mắt. d © DiendanLeQuyDon.comĐào Tử 6cũng làm f7bộ làm 7tịch kiếm 0về một 0bộ vest, e5lại còn 8mời cả bfTiểu Ngư eđi cùng. 8 © DiendanLeQuyDon.comTống Đoạt blà thần dtượng trong bmắt Đào 4fTử. Với d9Đào Tử, 9cTống Đoạt 2vừa trẻ, 86vừa đẹp 16trai, lại acó nhiều 7tiền. Con 98gái cứ e5vây quanh 4Tống Đoạt 2như ong thấy 57mật, trong 41khi Tống 82Đoạt lại 2dhết sức bclạnh lùng, 3không “nhắm” ccô nào. a © DiendanLeQuyDon.comNhưng ngày 6hôm nay bên 9ccạnh Tống 80Đoạt lại 1có một 6abóng hồng. 2 © DiendanLeQuyDon.comTới khi c3nhìn kỹ 7thì Đào 95tử mới 3lạnh cả 4người.

   b“Đây chẳng fphải bà 3xã của 94Kỷ Viễn 3asao?” Đào aTử sợ 96mình nhìn a7nhầm, lại aacòn kéo 24cả Tiểu 23Ngư đang 3đứng bên 4cạnh, để 2chứng minh 6mình kh 81fc0 ông 3bnhìn lầm engười.

   0Tiểu Ngư 89cũng nhận 5thấy mối 60quan hệ 9giữa Cẩm 0Tú và Tống 49Đoạt có bchút gì 40đó bất 1ethường, anhưng cô b0không nói fcgì cả.

   aĐào Tử 6lắc đầu, 2chép miệng e5trách Cẩm 3cTú hành f5động như 8thế là bkhông đứng 5đắn. Anh 66Kỷ Viễn feđối xử fvới cô 4bta tốt như 3athế, lúc cfnào cũng 8dquan tâm c7tới cô eta, không 8ngờ bà achị nhà 50ta lại vớ 8vẩn với 5Tống Đoạt?

   bĐào Tử fkhông kìm fnén được 7cảm xúc 7đã gọi 2điện cho 3fKỷ Viễn. b4 © DiendanLeQuyDon.comTrong điện bthoại, Đào bbTử cũng anói hơi 72quá.

   4“Kỷ Viễn 6aanh mau tới 12đây đi, 54anh có biết e4Tống Đoạt 1không? Vợ 2anh đang 0nhảy cùng 84Tống Đoạt ddđấy. Họ c2còn ôm nhau d5chặt lắm, 58cười đùa efvới nhau, b0đúng là akhông biết axấu hổ 07gì cả. 88 © DiendanLeQuyDon.comAnh đến 5mà dạy 7vợ anh đi 4này. Mau 3kéo chị fấy về 29đi, nếu 7anh mà không fđến chắc 9Tống Đoạt 7dẫn chị 32ấy đi mất 3ađấy. Chưa 1bao giờ bnhìn thấy abTống Đoạt 35cười với 93phụ nữ 5như thế, 5nhưng tối 55nay em thấy fbTống Đoạt 34cười rất 56tươi với 65vợ anh đấy!”

   afTống Đoạt 02là mẫu 2người không 6sợ những d8vụ phiền 8toái.

   bcLúc trước 13Kỷ Viễn 1dđã lấy clại được 3bình tĩnh, dbây giờ 8eanh không 0giữ được 05bình tĩnh 6nữa. Ngọn 7clửa tức 8giận lúc 5etrước dường 95như sắp 45được dập 9ftắt, nhưng 66đến khi ecnghe những 3câu nói 3của Đào 1Tử, những 77giận dữ e4trong Kỷ 08Viễn lại d8như ngọn 1lửa âm b4ỉ gặp fgió thổi 0ebùng lên ccháy hừng 1chực. Kỷ 5Viễn vội 83vẫy taxi bđi đến cbuổi tiệc. 5 © DiendanLeQuyDon.comĐào Tử 3đứng ở 5cửa đón 27Kỷ Viễn, arồi đưa 6Kỷ Viễn 8vào, chỉ 8fchỗ hành c6lang, nơi 4cCẩm Tú c4đang đứng duống rượu 2với Tống 6Đoạt.

   49Lúc Kỷ aViễn đến, 0đúng là c7lúc Cẩm 4Tú và Tống fĐoạt đang adbắt tay 8nhau. Kỷ 3Viễn không 84thể kìm 6dnén ngọn a7lửa tức d6giận hờn 5ghen trong 6mình, máu 4etrong người aanh như cùng a4một lúc f6dồn lên d6đầu. Đôi 5chân anh 29dường như a2không phải 2tự bước 3eđến trước 3mắt Cẩm 77Tú và Tống fĐoạt nữa, 19mà đôi 1chân ấy ebị cơn 2tức giận bdẫn lối 3btới trước 75mặt hai 2người họ. 5b © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn a4nghĩ sao a1cẩm Tú eelại có eathể như 4thế, một 93mặt thì asống chết c1với tên b4Quách Trường 3An, một bmặt kia 5blại nắm ftay tên Tống 8Đoạt đó. 2c © DiendanLeQuyDon.comĐàn bà anhư thế athật quá ađáng, không 9phải gian aphu dâm phụ aethì còn celà gì nữa. 1 © DiendanLeQuyDon.comThậm chí blúc này, 1Kỷ Viễn 9còn nghĩ ctới những 68phút ân 7dái của bhai người 69tối qua 34ở nhà Cẩm 44Tú. Khi ấy cKỷ Viễn beđã nghĩ 2cuối cùng 1thì vợ fmình đã atỏ ra thoải fcmái hơn, dbây giờ 7nghĩ lại 7chắc chắn 04có người 0ehướng dẫn 1dCẩm Tú, enên Cẩm 3Tú mới 2thay đổi fnhư thế.

   2Nghĩ tới cfđây, Kỷ cViễn không 0athể kìm 5chế được b0nữa. Anh ata lao tới, eđánh ngã b5Tống Đoạt 9abằng một 5bcú đấm, 2rồi lại 7tát Cẩm d2Tú một fcái, không 3thèm nhìn 92hai người 93họ nữa fmà bỏ đi 46ngay.

   1fTuy Kỷ Viễn b8đã rời 1khỏi bữa 89tiệc, nhưng 9sự đau 88lòng và d7tức giận 42vẫn chẳng 33nguôi ngoai 30được phần 8nào. Cả 33đêm đó, bKỷ Viễn 0chìm trong 1hơi men. fe © DiendanLeQuyDon.comĐêm nay, 05khách uống 6rượu ở 5quán của d1anh không 6nhiều, một 0mình anh 58ngồi một ebgóc, uống 0ehết cốc a1này đến c8cốc khác. c © DiendanLeQuyDon.comUống hết 1chỗ bia 6atrên bàn, 98Kỷ Viễn blại gọi fTiểu Trạch 4lấy thêm 2rượu, Tiểu 8Trạch nhìn bTiểu Ngư ađang đứng 1abên cạnh 92với ánh d8mắt hy vọng 58Tiểu Ngư fcsẽ đi khuyên 8Kỷ Viễn. 8 © DiendanLeQuyDon.comNhưng lúc 31này Tiểu 0fNgư cũng frất khó 85xử. Cô fbiết lúc 1này mà tới 4khuyên Kỷ eViễn thì bchắc chắn 0asẽ bị 3mắng.

   7Tiểu Trạch 3đặt bia 3lên bàn arồi không 61dối được 56lòng mình, 76nói với 4Kỷ Viễn: d“Anh, anh f3sắp trở 5cthành vị 83khách sộp 8của quán 4bchúng ta 27rồi đấy.”

   eKỷ Viễn e8không nói 1gì lại cevơ lấy 3chai bia uống 34tiếp.

   9Quán rượu famờ ảo, c2có người bvừa lên dkhan đài dehát, giai adđiệu vang dlên trong 5bóng tối, 4hình dáng 0ccủa cô 5gái trên cbsân khấu 8trông thật 1anhỏ bé. df © DiendanLeQuyDon.comĐó là Tiểu 48Ngư.

    Anh 32có thể f0để em đi 8ecùng anh,

    Nếu 14anh đã nói 2eem không 7thể giữ 2chân anh e1được

    Đường 0dvề đã 9btối rồi

    Em ablo lắng a8chỉ mình 7anh bước d3đi

    Em 5bnghĩ chắc fvì em chưa eđủ dịu cdàng,

   dKhông thể d9chia sẻ 6nỗi buồn ctrong anh

   aNếu mọi 6điều không 07thể nói fra

   f1Thì hãy fgiữ lại 43tiếc nuối 5trong lòng

   65Có phải d2em sẽ có 4cơ hội dnắm lấy 8ctay anh

   fTừ trước 94tới giờ 5em chưa bao 58giờ cầu d3xin anh một 7điều như bfthế!

    ………..

   aLời bài ddhát vẫn echưa dứt, 3Tiểu Ngư c6bước tới 74bên Kỷ dcViễn, nhẹ cdnhàng ngồi 6fxuống bên 67cạnh anh.

   02“Cút ngay, a5đừng có bnói chuyện 51với tao anữa.” 8Kỷ Viễn 11đạp đổ 1achiếc ghế ccbên cạnh, 5chiếc ghế 8văng vào 4angười khách 4cngồi bên. f © DiendanLeQuyDon.comVị khách eftỏ ra không 8vui, làu 2bàu vài 2câu. Kỷ eViễn đột 4nhiên dằn achai rượu 2xuống rồi exông lên.

   3Tiểu Ngư 5lao tới 3ôm chặt 89lấy Kỷ cViễn, nhưng e9Kỷ Viễn 6vẫn cố 2lao về phía 44trước. 3 © DiendanLeQuyDon.comĐào Tử 2chạy lại afmới có 9bthể giữ fdchặt được bKỷ Viễn.

   02Tiểu Ngư 1cchạy tới 9xin lỗi 6bvị khác cnọ.

   c“Anh tôi c4uống nhiều 79quá, mong 8anh thứ blỗi, bàn cnày để 03em trả. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu ngày 1mai anh tới, acem sẽ mời 42anh uống brượu.”

   4aCâu nói aecủa Tiểu 6Ngư coi như bfan ủi được b8vị khách 5dnọ.

   9aNói xong 1Tiểu Ngư 2lại chạy 12lại phía 6Kỷ Viễn, 3cnhưng lần 0cnày Tiểu 97Ngư không cngồi xuống 3ebên cạnh adanh, mà nhẹ e5nhàng hỏi: 6“Em nghĩ c1chắc anh e7uống nhiều 31rồi, một 38mình anh 33uống thì bdchẳng có e7nghĩa lý 3bgì, hay là 0chúng ta ecùng uống 3nhé. Có 2cần chơi 5trò oẳn e1tù tì không?”

   69Lần này dKỷ Viễn 4không đuổi cTiểu Ngư eđi nữa dmà nhấc 2chai cụng evới Tiểu 81Ngư, rồi ađưa chai 2fbia lên tu 41ừng ực. f © DiendanLeQuyDon.comTrong bóng 8tối, Kỷ 5Viễn ngửa 18đầu uống 48bia, hai hàng 73nước mắt 0etừ hai bên c9chảy xuống.

   f8Tiểu Ngư 07nhìn thấy 32vẻ tuyệt 70vọng và 4đau khổ 77của Kỷ ffViễn, trong 4lòng cô 17cũng cảm fthấy lo 79lắng và cxót thương.


                                             93


   0aCẩm Tú 13đi bộ một bbmình trên f8đường 13cả một 9dngày, đi 2mệt rồi, 2ccô lại 8ngồi xuống 95ghế đá 9trong công 19viên nghỉ. 6 © DiendanLeQuyDon.comLúc cảm 7thấy đỡ 8emệt, cô dalại đứng 61dậy đi dtiếp. tới fkhi trời 8tối, cô efđột nhiên 5nhớ lại 4điện thoại 3của mình 34đang tắt, 14nên cô lấy 5điện thoại 9abật nguồn 4dlên. Nhưng bcô không 7cthấy cuộc aegọi nào 8của Kỷ 50Viễn, toàn a8là cuộc 9gọi của 6eQuách Trường 97An

   5Lúc đó 5cẩm Tú 2mới biết 40Quách Trường 52An bị thương, fcô tới ebệnh viện b1thăm Quách 47Trường bAn. Nhưng 43khi tới, 6có hai người 3ở cửa 86phòng chặn dCẩm Tú 7clại.

   b“Đề nghị 3cô xuất 1trình giấy atờ!” Hai 90người họ 1nói với d9giọng rất d5nghiêm túc.

   8“Tôi là 5bạn của bQuách Trường aAn, lúc nãy 6anh ấy đã 8gọi điện fcho tôi.” 06Cẩm Tú 5arút chứng 4minh thư bvà thẻ 1nhà báo 4của mình 2ra. Đúng 8lúc Quách dTrường 4An thò đầu 03ra vẫy tay 09để Cẩm 8Tú vào.

  Lúc 60này tình dthần của deQuách Trường 7An rất tốt, avết thương 8trên vai 6không sâu. c © DiendanLeQuyDon.comTrương Khánh 6hình như 0đã biết 15được việc 2eQuách Trường aAn đã chăm c1sóc cho bố a1Tiền Cảnh 6nên lúc 61ra tay cũng c5vẫn còn e0nghĩ tới cchút tình 10nghĩa.

   1Bệnh viện 1mà Quách 4Trường cAn nằm lúc 0này cũng 2là bệnh 1vện mà 11bố Tiền b7Cảnh đang e8điều trị. b © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường dAn cũng vừa 4tới phòng 0bệnh thăm d8ông.

   08Ông cụ 0elàm phẫu 6fthuật tim, 2abây giờ ccũng sắp 97được xuất 6eviện. Ông 1cụ tỏ bara rất áy a6náy vì Quách 1trường efAn vừa là 2dân nhân 60bỏ tiền bgiúp ông dđiều trị 1nhưng cũng 0dlại là 35người bắt 1econ trai ông 58quy án.

   0Quách trường e4An không 24nói gì, 3chỉ hy vọng 3nếu ông 0acụ có gặp dchuyện gì 9khó khăn 4thì cứ d7tới đồn dcảnh sát 7tìm anh. c © DiendanLeQuyDon.comÔng cụ f1không biểu 0dlộ thái 0độ gì. d0 © DiendanLeQuyDon.comNhưng tới 7akhi Trường bAn bước 09ra khỏi eccửa, ông dbcụ đột 0nhiên nói: b8“Cảm ơn 1cháu đã cacứu ta, 60còn về 6việc của econ trai ta, cta đã nghĩ 8cả rồi, enó có tội 8thì nó phải 2đền tội. 66 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có 9điều vì 4muốn trị 1bệnh cho 68ta mà nó 54mới đi 2etới bước 3đường bccùng. Ta e5hy vọng 0khi xét xử d9nó thì nó e7có thể 49được xử 1dnhẹ.” cNói xong 22nước mắt aông trào era.

   1Trong lòng 2Quách Trường fAn cũng cảm bthấy áy 7náy.

   5Phạm tội 4đều có 22lý do cả 3nhưng đó 84không phải 1là điều 78kiện để 27giảm hình fphạt. Phạm 93tội thì 8ephải chịu 2chế tài ccủa pháp 6luật. Đây 2là phòng 9ebệnh đặc 2dbiệt, căn cphòng này 08còn thoải emái và rộng arãi hơn dfphòng điều 0btrị trước bakia của 0cCẩm Tú. 2 © DiendanLeQuyDon.comTrong phòng dcòn có cả 44tivi và tủ 9lạnh.

   3Quách Trường 48An đưa cho 9Cẩm Tú 1một trái 1táo đỏ 2btươi rồi 57nói: “Em cbiết không, 0bọn anh 8đang câu 20cá ở đây 06đấy.”

   f“Câu cá 3gì cơ?” cCẩm tú fngạc nhiên fbkhông hiểu dQuách Trường 6An đang nói ecgì.

   4f“Nghĩa 55là bọn e9anh đang 2dđợi tội 0cphạm tự 04sa vào lưới.” 7bQuách trường a2An ngồi bkhoanh chân etrên giường 4bệnh.

   50“Thế ạ, cthế thì 1nguy hiểm 9lắm.” bCẩm Tú 9đáp.

   c6“Em không 09biết là dKỷ Viễn 5fđã cứu 0eanh à?” bQuách Trường eAn nhìn khuôn 5mặt Cẩm cTú, thấy 7sắc mặt 8bcô không 24được tốt, 9ftrên khuôn 9mặt Cẩm cTú thoáng 4chút buồn. 3 © DiendanLeQuyDon.comSau khi Quách 5Trường aAn hỏi xong, 6thấy Cẩm 3Tú có vẻ 1ngạc nhiên.

   5bRõ ràng 89Kỷ Viễn 5đã không bcnói chuyện 2banh đã cứu b9Quách trường 2An cho cô 2nghe. Nếu 5theo đúng f4lý mà nói, 0thì không b0thể nào aKỷ Viễn alại không 46nói chuyện 7này với 5Cẩm Tú 7được.

   55“Lần này 6anh nợ cậu 1cta nhiều 3đấy, cũng 2bcoi là duyên 1số, đúng 8lúc anh ta 71tới khách bsạn Tam 1Giang ăn 8cơm, thì 6anh cũng 9tới đó, 72lại cùng fđi vào một 0nhà vệ 50sinh, khi 8đó ba người d5bọn anh bbđều ở 56đó. Trương 0eKhánh – atên tội 6phạm bỏ e5trốn ấy, bfđã lao từ a7phía sau ctới đâm 5anh, rồi 5Kỷ Viễn 3đã nhảy bvào tấn 21công hắn ftừ phía 8sau. Tuy nhiên, 23hành động 7của Kỷ 89Viễn dường c3như đã 11làm kích edđộng tên b1Trương Khánh eđó.”

   4Cẩm Tú 4fngồi trên bghế, chăm 6chú lắng 0nghe Quách 29Trường 7fAn nói. Quách 5Trường 2eAn – người 1bkhông bao agiờ chịu cnhận phần 9thua, anh 1ta luôn ngạo 3dmạn biết 5abao nhiêu bnăm nay, dmà bây giờ clại có 5dthể nói 07đã nợ 9Kỷ Viễn 3nhiều thì dfđúng là 7csự việc bnày không 1phải là 97nhỏ.

   3Nhưng Cẩm 07Tú cũng bhiểu ra 09một điều ferằng, Kỷ 8bViễn đã btới Tam e3Giang. Theo 9lí mà nói, 95nếu không bcó việc 2egì quá lớn 9thì Kỷ c7Viễn sẽ fkhông tới aTam Giang 18để ăn 0chơi. Đấy clà nơi tiêu ftiền của 3những kẻ d3giàu có. f © DiendanLeQuyDon.comTối hôm 9ctrước, 8khi ở cùng a6Cẩm Tú, 7Kỷ Viễn fdvẫn còn 36đang tức 1cgiận vì 07chuyện của 0aQuách Trường 4An, mà sau 6eđó đã bcchạy ngay 9tới Tam 62Giang để buống rượu deư? Không 49phải là 78vì Kỷ Viễn 19biết Quách 15Trường 43An ở đó 38mà tìm tới f2tính sổ 09với anh 57ta chứ? 46Nhưng kết 75quả lại 5là Kỷ Viễn 9cứu Quách dctrường 49An

   b7Kỷ Viễn ebrất hận 45Quách Trường edAn mà lại e6cứu Quách cTrường eeAn sao?

   dNghĩ tới 70thái độ 3của Kỷ 53Viễn, Cẩm 0Tú vừa 1đau xót 12lại vừa b6có cảm 4bgiác áy c5náy. Rồi 3bsau đó Kỷ 65Viễn đã 08nhìn thấy 9cô và Tống 6Đoạt bắt f1tay nhau ở f0bữa tiệc, 9csau đó Kỷ 9Viễn mới 8phát điên 84lên như 3athế chứ?

   0eNhưng cho 7edù có chuyện 4gì xảy bra thì Kỷ c5Viễn cũng 5nên nghe 1cô giải b1thích, vậy 21mà Kỷ Viễn f9lại ra tay dthô bạo e0với cô 8đến thế. 4 © DiendanLeQuyDon.comCàng nghĩ, c2Cẩm Tú dfcàng cảm fthấy mọi 81chuyện diễn 1bra thật c6khủng khiếp. a4 © DiendanLeQuyDon.comlẽ nào 1Kỷ Viễn 4lại là 5người như 62vậy? cho a3dù Kỷ Viễn 1có tốt 19đến hàng 80ngàn, hàng 6dvạn lần 3thì Cẩm 56Tú cũng cphải bỏ, abchỉ có 85thể buông 1xuôi, không 98thể níu 9kéo!

   3Thực tế 0tật xấu bthô bạo fcủa Kỷ 17Viễn cô f2đã sớm 4biết. Lần 1đầu tiên dkhi gặp 64Kỷ Viễn, bmọi chuyện e9cũng diễn 6ra như thế, 74chỉ trách c7bản thân 3acô đã không bhiểu được dKỷ Viễn. c © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú ekhông dám fnghĩ thêm, 3cô hy vọng f3Quách Trường dAn đừng cnói về 8chuyện Kỷ b2Viễn với 83cô nữa

   cQuách Trường eAn thấy 3etối nay 3Cẩm Tú fnói chuyện 8rất ít, d8và cũng 0không tỏ 08thái độ 7chống đối 89anh nữa, 9hình như 0tối nay 1Cẩm Tú 2không có d5hứng thú danói chuyện bthì phải, 78không phải 7là lại c1cãi nhau 8với Kỷ e6Viễn đấy dchứ?

   8Lúc này 01Quách Trường 76An cũng đang 73có tâm sự, 9từ nhỏ 08Quách Trường 7aAn đã thích 09Cẩm Tú, blần này cđược gặp 7lại Cẩm 3cTú, anh cứ denghĩ đấy b9là mối dduyên trời 7cho. Thậm 07chí đã 56có lúc anh 3ccó ý định 08ly hôn với 59vợ, nhưng f0anh không 7thể chủ 2eđộng nói 0dvề chuyện ecấy với 68vợ mình. e4 © DiendanLeQuyDon.comHọ đã aachiến tranh flạnh với 4nhau hai năm c0nay, thậm bchí có thể 04nói là từ akhi mới 8akết hôn 8họ đã 9bắt đầu fchiến tranh 9lạnh. Anh ackhông về 71nhà, anh 8dcứ chờ, danh đợi f5vợ mình bchủ động cđưa ra yêu 7cầu ly hôn, 6nếu như 4thế trong d8lòng anh 3sẽ không 5còn cảm 6thấy quá eáy náy

   4Trông Quách 46Trường 59An có vẻ angoài thô c2lỗ, nhưng 9flàm việc 0gì cũng d8thế, đặc ebiệt là batrong việc cxử lý tình acảm lại dlà người 8chết sức efquyết đoán. f © DiendanLeQuyDon.comViệc Kỷ 7Viễn cứu b0Quách Trường 48An đã khiến 1eanh nhìn 7nhận lại 87Kỷ Viễn. 1 © DiendanLeQuyDon.comĐặc biệt 8là từ cái 3đêm nhìn 2thấy Kỷ a7Viễn bị c9tấn công 2ấy, Quách c6Trường 7An đã bắt 75đầu điều d3tra Kỷ Viễn, 64và nhận 0thấy Kỷ aViễn không fcó tiền 95án tiền 3sự gì, cgia đình 91trong sạch, bchỉ có 6điều hay adgây gổ.  Không 23ngờ vào 7thời khắc cliên quan 1tới chuyện 8sinh tử 68thì Kỷ eViễn lại 06xông lên c5đánh nhau 4avới tên atội phạm, 46điều này 3đã khiến 48Quách Trường edAn phải a3nhìn nhận f8lại về 2con người 0này. Không cphải là 15vì người 0Kỷ Viễn 6ecứu là 9Quách Trường 3dAn, mà cả 0trong trường 6bhợp Kỷ eViễn cứu e8người khác 3dthì Quách 4etrường caAn cũng sẽ 77nhìn nhận 38khác về 03Kỷ Viễn.

   3Cẩm Tú 89đã cứu aQuách Trường 5fAn, Kỷ Viễn 57cũng lại 80cứu anh, 46nếu như 3danh cứ tiếp ddtục xen dcvào chuyện 02của hai 62người đó 0thì không 1đáng mặt cnam nhi chút 4enào. Giữa fcchuyện tình d2cảm và 6chuyện đối bcnhân xử 67thế thì d9chuyện đối 14nhân xử b6thế quan 7trọng hơn 64nhiều. Quách bTrường dfAn quyết 7định từ ebỏ tình f3cảm của bmình với 29Cẩm Tú, 0coi như tạm f4biệt Cẩm b9Tú, Quách adTrường 7eAn bây giờ d9chỉ coi 5Cẩm Tú 3như một dangười em f8gái.

   8“Em nhớ 7là đừng etới đây 17nữa nhé, dasau khi anh dxuất viện 81sẽ mời 7em và Kỷ e4Viễn ăn 10cơm.” Khi 9eQuách Trường dcAn tiễn 6cẩm Tú 50về, anh d1dặn dò 6cô.

   2Cẩm Tú 2gật đầu, 9đương nhiên d6cô không 88nói với b4Quách Trường eAn về dự 1định ly 4hôn giữa 09cô và Kỷ 02Viễn.

   ca“Dạo này 3em và Kỷ efViễn thế 1nào? Hay dlà hắn 2lại bắt 3nạt em đấy?” 03Quách Trường 8An nhìn Cẩm cTú với evẻ mặt 0lo lắng 4rồi nói 4ftiếp: “Em bđừng thấy dbhắn cứu canh mà tha 93thứ cho dhắn đấy denhé, nếu ddhắn bắt 84nạt em, a1thì anh vẫn 5cứ xử 5lý hắn 37đấy.”

   eaCẩm Tú 4clắc đầu, crồi nhoẻn 7miệng cười 0cvới Quách dTrường f4An. Sau đó dcô vội 62vàng ra về, 7Cẩm Tú e3sợ đứng 9thêm một flát nữa 5cô sẽ không f5cầm được c4nước mắt, cvà Trường c4An sẽ biết eđược sự 8fthật.

   fRa khỏi 1bệnh viện, 6Cẩm Tú ckhông biết bnên đi đâu. 4 © DiendanLeQuyDon.comTrở về 5cchung cư f2thì mấy ecô bạn 3cùng phòng ecứ léo danha léo nhéo, 2Cẩm Tú 8nghĩ tới 7đây mà 0cảm thấy 3chán nản. 4 © DiendanLeQuyDon.comCô rất 2muốn có dmột không 69gian riêng c0cho mình, 2bmuốn có cmột nơi ađể có bthể khóc 7mà không 78sợ ai chê 11cười. nhưng e9sự thật ethì cô không b8thể tìm 9được một 4nơi như fthế, với 3số lương deít ỏi mà d9cô tiết d4kiệm được 2thì không ccđủ để 8mua một 9acây cột 1ctrong nhà. 4 © DiendanLeQuyDon.comLần đầu 93tiên Cẩm 6eTú thấy e8đau khổ a5như thế. d4 © DiendanLeQuyDon.comKhông có 4tiền, không eacó người byêu thương. 0 © DiendanLeQuyDon.comGiờ đây 43cô thấy dmình như emột kẻ flang thang, 20không có 7nhà để 5fquay về.

   aLúc đó b3Tiểu Ngư agọi điện 7tới.

   3“Chị Khả 2Tâm à? Bây 0giờ em muốn 25gặp chị, 84em có chuyện drất quan btrọng muốn 5fnói với e5chị.” f9Trong điện 89thoại, giọng c6Tiểu Ngư f8vang lên.

   8Cả người 7aCẩm Tú 0erun lên. d © DiendanLeQuyDon.comCô gái gọi 5điện cho 80Cẩm Tú fvừa rồi 7chính là d9người thầm 6yêu trộm efnhớ Kỷ 0Viễn


                                           953


   dTrong quán eatrà Hương 0Các

   1Tiểu Ngư 5ngồi trong fdcăn phòng c9nhỏ của 7quán. Chiếc 3rèm làm bbằng hạt 8được buông 69xuống, gió 7từ ngoài fecửa sổ abthổi vào 14làm chiếc 7frèm lay động 9dreo lên những 1âm thanh 1vui tai. Tiểu cNgư nhìn 4ly trà, nhìn dnhững bông fdhoa cúc trong bbát nước 4sôi, cô bbchầm chậm 77lấy những 7fbông hoa bđã thấm 94đủ nước, fbrồi đặt 5vào trong 8tách trà. 0 © DiendanLeQuyDon.comTrông cốc 26trà thật dathanh khiết fvà hấp 1bdẫn.

   66Tiểu Ngư b8lại lấy 7một chút 8lá trà bỏ bvào cốc, 9cô ngắm 8đôi tay fmình, cô dthấy cô 8có đôi e5tay đẹp a0biết bao, fnhững ngón 5tay thon dài 7cmềm mại, 05nhẹ nhàng 0xòe ra. Mười engón tay aemềm mại, 3fhai lòng 4dbàn tay như 2hai đóa 5hoa cúc. c © DiendanLeQuyDon.comNước trong 92cốc trà 2trong suốt, 62Tiểu Ngư fcòn nhìn 4thấy hình 41ảnh mình 2trên thành 3cốc. Một 7khuôn mặt 1thanh tú, 42sáng sủa, 0trông thật 4xinh xắn, e2nhưng đáng c4tiếc Kỷ 8Viễn lại b4không thích 4dcô. Là bởi 9vì ngay từ aađầu Kỷ 9Viễn đã dkhông thích cdcô, hay bên 1cạnh Kỷ 1Viễn đã ecó một a4người vợ b2xinh đẹp? 0nghĩ tới eaKỷ Viễn, 88trước mặt 77cô lại 1hiện lên 9ánh mắt 9fnghiêm nghị 10của anh, abchỉ cần 80ánh mắt 96đó cười b3với cô 6cũng đủ 62làm trái etim cô xao 55động. Lúc fnày đây, aTiểu Ngư fngồi trong 6equán trà bnày cũng calà vì anh, fvì anh mà 40cô tới d8đây để f3gặp một 27người.

   fTiểu Ngư 26đã nghĩ eakĩ rồi, 38hôm nay bất 91luận có 0chuyện gì 9xảy ra, e9cô cũng 2phải gặp 53người đó, 58cho dù sau 3này, Kỷ eViễn biết 62được, 72có đối 16xử cô thế 9nào thì 5cô cũng 9không quan 0tâm. Cô fchỉ hy vọng 41Kỷ Viễn 6được hạnh dcphúc, được 08vui vẻ, 9khỏe mạnh. bb © DiendanLeQuyDon.comCô không 9muốn Kỷ 19Viễn phải 4eđau buồn, 30khổ sở 2và khóc flóc như a1bây giờ.

   bCó người 08gõ cửa. e5 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư 7đứng lên, 5abước lại 70phía cửa, 3dkéo cánh 9ecửa ra.

   cbBên ngoài 6dlà Cẩm 67Tú.

   7Cẩm Tú 68nhìn thấy 85trước mặt acmình là 6một cô dgái xinh 4bxắn, mang e8nét đẹp bcủa vùng 0giang nam. 68 © DiendanLeQuyDon.comCẩm  tú 3cứ ngỡ 55mình vào cnhầm phòng enên cô lùi 18lại một 1bước.

   3dTiểu Ngư fcất tiếng b9nói: “Chị 2vào đi, d3chị không 0nhầm phòng 8eđâu ạ.”

   eCẩm Tú 24đã nhận 5ra người 4đang đứng 3trước mặt emình là 1dcô gái mặc 0váy đỏ, bavà nghe thấy 4cả giọng 6nói của fTiểu Ngư, 84nên biết f5là mình 3không nhầm. 8 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 1cũng biết e0cô gái này 8là người cmà Kỷ Viễn d0đã chăm 1sóc từng fli từng 6ftí trong cbệnh viện. 6 © DiendanLeQuyDon.comTrong lòng 93Cẩm Tú 0cảm thấy 57chua xót. c © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư c1tìm Cẩm 6Tú chắc b1chắn là 10chuyện có 94liên quan 4tới Kỷ 7Viễn, hay dlà Tiểu 13Ngư muốn dCẩm Tú 9fnhường 96chỗ cho 3cô.

   2“Em rất 4đẹp!” dCẩm Tú 1ngồi đối 5diện với dTiểu Ngư. b © DiendanLeQuyDon.comChính bản 59thân cô bcũng  không 6nghĩ câu 24đầu tiên bmà cô nói 0flại là 4lời khen 7ddành cho 7Tiểu Ngư

   eKhông biết 8vì sao, trước 88khi tới 66đây, Cẩm 12Tú đã có 1ý nghĩ sẽ c8“hỏi tội” 65Tiểu Ngư, 32cô đã chuẩn a3bị tinh 7thần để fbđưa ra một acloạt những 90lí luận adkiểu như 47Tiểu Ngư 6không nên 48yêu một e6người đàn 1ông đã 4có gia đình. 26 © DiendanLeQuyDon.comNhưng ngay c9từ ánh 7fmắt đầu a3tiên khi 2dnhìn thấy 9Tiểu Ngư, cCẩm Tú eđã quên aahết những 5dự định, 03những toan 47tính trong dlòng.

   f“Chị cũng e3rất xinh.” 2dTiểu Ngư 40vừa rót atrà cho Cẩm 57Tú vừa cnói: “Không dphải em agiả vờ casáo rỗng fđâu. Em 78nói thật b8lòng đấy.” 28Nói rồi 64Tiểu Ngư enở một 57nụ cười 64tinh nghịch.

   24“Thế nghĩa 2là em nói 8achị giả 4vờ sao?” e7Cẩm Tú 1cũng nói ađùa lại.

   5Hai kẻ tình eđịch đã afcùng lúc c1vứt bỏ 16ý nghĩ thù ahằn trong blòng, cùng 0dđối diện fvới nhau 5bằng thái dfđộ chân 0cthành.

   2Tiểu Ngư ealà người 0mở lời 9trước.

   f“Em biết 0chị, biết blâu lắm dbrồi, thật 2sự là từ 7rất lâu f9trước khi 2gọi điện ddtâm sự 8với chị, bthì em đã 0fbiết chị 2rồi.” 1Tiểu Ngư dnhìn Cẩm 20Tú mỉm 2cười, “Em 1eđã từng atới tòa 9soạn nơi 5bchị làm eviệc, nhìn 84chị làm dbviệc, nhìn cechị đi emua đồ 0ăn vặt 56ở những 3fquán bên 9ađường. 4 © DiendanLeQuyDon.comEm vẫn còn anhớ, hình 5như tối anào chị ecũng mua ebánh bao, bcó lúc chị 2còn mua cả 2hạt dưa 3fvà quả 5hạnh nhân e7nữa. Nhìn 00dáng chị d3đi trông drất thoải 79mái, rất fkhoan thai, dchị hay 8mặc một 17chiếc quần 8bò kết b4hợp với 68áo sơ mi atay lỡ, 75nhìn dáng achị bước 3ađi trong 0dráng chiều ftrông rất 1xinh. Có clúc em đã 93đi theo chị, 5cho tới 8khi chị 4avề tới 27chung cư cdnơi chị 4sống.”

   9Cẩm Tú 49lặng yên d2nghe Tiểu b2Ngư nói, 99cô không 8bngắt lời. e © DiendanLeQuyDon.comNếu theo 5lý thì hôm e8nay Cẩm aTú tới enghe Tiểu 6Ngư tâm f1sự, nhưng 8Tiểu Ngư 31lại kể acho cẩm fbTú nghe về 32chuyện Tiểu 91Ngư đã a5theo dõi 7Cẩm Tú. 1 © DiendanLeQuyDon.comTuy nhiên fCẩm Tú acũng không ccảm thấy 0ngạc nhiên 2và bất 2ngờ, mà 2bcô chỉ fmỉm cười.

   b“Chắc 7là chị 05sẽ rất 85ngạc nhiên akhông biết bvì sao em 2lại theo 4adõi chị, 8dcó đúng e2không?” bTiểu Ngư 4nhoẻn miệng a9cười. Điệu 8fbộ của e9cô rất 2giống một dđứa trẻ 92đáng yêu.

   22“Chị không dcảm thấy 07kì lạ, 0dkhông thấy 4lạ chút 73nào.” Cẩm 1Tú đáp. 49 © DiendanLeQuyDon.com“Một cô fgái có tâm dsự, theo bdõi một 9angười con 7gái có liên 6fquan tới 9ctâm sự 9của mình 67là điều 9rất bình 08thường. 1 © DiendanLeQuyDon.comHơn thế fenữa, một ecô gái đang 7yêu, làm 37những việc ekhác thường 4athì điều 5ấy cũng 8không có 16gì lạ.”

   dNói ra những 1fđiều này 2xong, ngay 62cả bản dcthân Cẩm dTú cũng e2nghi ngờ 3eđiều mà 2amình vừa d7nói. Nhìn 4sâu vào 96đôi mắt 6trong trẻo 4của cô 6gái ấy, faCẩm Tú 7ađột nhiên etrở nên 03khoan dung 48lạ thường. 14 © DiendanLeQuyDon.comtrái tim f7cô bình 18lặng và fchờ đợi a1cô gái đối fdiện mình 8tâm sự etiếp. Hôm 5anay, Cẩm 90Tú có cảm a9giác cho b6dù cô gái b1đó có nói 0ra bất cứ 6điều gì cthì cô cũng fkhông tức 11giận, bởi aacô gái đó 8rất giống a8cô mấy anăm về 3trước. 26 © DiendanLeQuyDon.comCô gái ấy 28vẫn còn 2đang ở 8độ tuổi 1dmơ mộng, 07vậy thì 2hãy để d6cô gái đó b2mơ mộng 0ethêm nữa ađi, mơ những ecgiấc mơ dđẹp hơn 3nữa đi.

   8Hạnh phúc 3trong tầm 80tay cô, cô c9sẽ cố 9cgắng để 1nắm bắt 3lấy. nhưng c2những thứ 5amà cô không 0thể nắm abắt được 8thì cô cũng 1asẽ không 6ecố. Cô 3gái này fdchắc chắn 3tới đây 3elà muốn f5cướp Kỷ 1Viễn từ f6tay cô. Không fcần phải atranh giành 5gì nữa, 12nếu bây 93giờ mà f8Kỷ Viễn 9đã đối 8xử với e5Cẩm Tú 04như thế 2thì không 6còn ai tranh 7cướp với 2ecô gái này bnữa, Cẩm daTú sẽ từ 96bỏ tất ddcả. Có 61lẽ cô gái 8bnày đến 2đây để 38cầu xin 0Cẩm Tú 3hãy buông c4tha cho Kỷ 7Viễn.

   c“Sao chị 0lại không 0thấy kì 91lạ?” Tiểu 39Ngư cười, 6rồi giọng fcô đột eenhiên trở enên nghẹn f8ngào: “Chị, 9em xin lỗi, 8từ trước 72tới giờ 4fem vẫn luôn b1lừa dối adchị. Rõ 9ràng em đã 8biết chị 02là ai, nhưng 7em vẫn cứ f1gọi điện 84tâm sự 2với chị 6avà nói em aađã yêu 8một người e5đàn ông 7đã có gia 5đình. Nhưng 2thực tế 1người đàn 7ông đó 86là Kỷ Viễn 4– chồng 19của chị.”

   26Tiểu Ngư 19thổ lộ e9hết những 15điều cô 7vẫn chôn edấu trong 9lòng, Tiểu ceNgư nhìn 5cthẳng vào 09mắt Cẩm eTú như thể 0đang chờ 29đợi sự f4phán xét 85của Cẩm e8Tú. Nhưng 7dTiểu Ngư 8nhận thấy 5trên khuôn dmặt Cẩm fTú không chề hiện 3lên vẻ 2atức giận, 7ngược lại e9Cẩm Tú 17vẫn mỉm fcười với dcô, nụ c4cười tươi 15như đóa 1hoa sen đưa 59mình trong 1dgió.

   d8“Cũng không fcó gì kì blạ cả, 9bởi chị ađã biết 84em là ai 4từ lâu erồi.” aCẩm Tú 71thản nhiên c4nhìn thẳng bvào đôi 1cmắt mơ 9hồ của 40Tiểu Ngư, e“Chị nhớ 2erất rõ 2agiọng của 60em. Thực dtế chị 48cũng có 0bmột chuyện dmà chị 50chưa nói cbvới em. 59 © DiendanLeQuyDon.comMấy hôm 6trước đây, ecem bị ốm 2phải nằm 92viện, ngày 0hôm đó 6echị cũng ccó việc 9phải vào 27bệnh viện, dchị cũng eađã nghe ddthấy tiếng 2của em, 3nên chị 93cũng đã 9abiết em 97là ai.”

   34Mặt Tiểu 0Ngư đỏ 0blên. Tiểu fNgư hiểu crằng Cẩm 33Tú vẫn ecòn một fvài bí mật 70chưa nói 3với cô. 4e © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư abiết Cẩm 1Tú đã nhìn cthấy Kỷ fbViễn ngồi 83chăm cô cbên giường 2bệnh, thậm 84chí có lẽ 5cũng đã 69nhìn thấy 0họ ôm nhau.

   21Tiểu Ngư 8cười ngượng 8ngùng, rồi 2tỏ ra xấu behổ: “Em abcứ nghĩ 4cem có thể 5dgiấu được d4trời, giấu 5được đất, 2dnhưng không fengờ chị 06đã biết 9điều này f5từ lâu.”

    Cẩm 3Tú đáp c6lại: “Chị 89chỉ biết 1em là Tiểu dNgư, tất ccả những c5điều khác dcđều là 2chị đoán 4cả.”

   eCẩm Tú 3nói tất 81cả những 0bđiều khác cđều là e1cô suy đoán 56mà thôi, 3thực tế 1là như vậy. b © DiendanLeQuyDon.comBây giờ fCẩm Tú dđang chờ 70đợi xem 68tiếp theo cđây Tiểu 48Ngư sẽ 8nói gì, 2có giống cnhư những dđiều mà 7cô nghĩ 83hay không? 8Trong lòng 1bCẩm Tú e1có cảm dgiác bất 5an, cảm 90giác sợ 87hãi trào 30dâng, nhưng bcô vẫn f4cố kìm 7nén và tỏ 0dra như phớt dblờ tất 9cả.

   a0Còn Tiểu 0fNgư thì 5không để 2ý tới biểu 9hiện của bCẩm Tú, 1bcô nói với 1giọng áy anáy: “Em 42thích anh 20Kỷ Viễn, bcnhưng lúc 9đó em không 21biết anh 81ấy đã fcó gia đình. b © DiendanLeQuyDon.comBởi anh 4dấy sống etrong quán, bnên em cứ anghĩ anh 9ấy chưa 74có vợ và 2em cũng không 1nghe thấy cai nói anh dfấy đã 5kết hôn.” 6Tiểu Ngư 15ngẩng đầu 9lên nhìn 91Cẩm Tú, ffchậm rãi 7bnói: “Em bchưa từng 8nói điều 4cnày với 2anh Kỷ Viễn. fd © DiendanLeQuyDon.comThực ra dfem cũng không emuốn gặp 9cchị, chỉ 54thỉnh thoảng 9aem cảm thấy fchán nản fdem mới nhấc 32điện thoại 43gọi cho 6dchị mà bthôi. Cảm e9ơn chị 5dđã an ủi 7em. Bây giờ bchị đã dbiết sự 4thật rồi, 49chắc chị b8sẽ không 6an ủi em 1nữa.”

   1dCẩm Tú cđáp lại ebằng giọng ađộ lượng: 0d“Là người 1dẫn chương 49trình của achuyên mục 1tâm tình, 9chị vẫn 2sẽ an ủi cem, và với cvai trò là fvợ của 10Kỷ Viễn fachị càng e5phải an b4ủi em. Làm 5sao chị 2lại không 9an ủi em 02được. 0f © DiendanLeQuyDon.comEm và chị b7đều giống dfnhau, cùng 9ethích một 61người đàn 9ông. Nhưng 07chị đã 0thích trước aem, không 3an ủi em, 9lẽ nào fchị lại ecmắng em 3dsao?”

   66Cuối cùng 4Tiểu Ngư 5acũng cất b8tiếng cười: a8“Cảm ơn 97chị đã c1đối xử c6chân thành 9với em.”

   d1“Em không 6cần phải bcảm ơn, 4fđó là những 9eđiều mà 5cchị vẫn 4muốn làm. 5 © DiendanLeQuyDon.comĐến một afngày nào 04đó nếu 13chị không 8alà vợ của 5anh ấy thì 0chị vẫn ean ủi em.”

   81“Vì sao 1chị không clà vợ của 21anh ấy nữa? c1chị yêu fngười khác, 8chị yêu a3Tống Đoạt f5phải không?” 2cTiểu Ngư 7ngạc nhiên 13nhìn Cẩm 41Tú.

   68“Chuyện 4của chị 82và Kỷ Viễn 7không có c4liên quan 64tới bất ecứ người 9fđàn ông 22nào và cũng b2không liên 52quan tới 6người phụ 3nữ nào.” 99Cẩm Tú e5lạnh lùng 33nói: “Nếu 6chị và 58anh ấy yêu 2dnhau thì 4cho dù có 4cbao nhiêu angười tới 6phá đám fathì chị 8vẫn yêu 96anh ấy, 7nếu như dcgiữa chị 75và anh ấy 2đã không 4ecòn yêu, cfkhông còn btôn trọng 9dnhau nữa, 3thì cho dù a7không có b3bất cứ fdai xen vào 48chuyện tình 6cảm giữa cebọn chị 19thì chị 8fcũng cho 6là nên buông cxuôi mọi bcchuyện.” 57Cẩm Tú 4nhớ lại 92hành động athô bạo 5mà Kỷ Viễn fđối với 66cô, cô cảm cathấy đau 3ađớn, toàn 7cthân ớn 2lạnh.

   9e“Em không 4dbiết giữa 71chị và 1danh ấy đã 9xảy ra hiểu 6dlầm gì. 5 © DiendanLeQuyDon.comEm chỉ biết cvì cuộc asống hôn bnhân của bchị và d7anh ấy mà 51anh ấy đã cphải trả 7giá rất 3nhiều.” d0Tiểu Ngư bnói, đây 1emới là 54mục đích aamà cô gặp 8Cẩm Tú dngày hôm 29nay. “Anh 43Kỷ Viễn d7không làm 51trong tòa 7fnhà “Khai 2athác và 21Phát Triển”, afthực tế 7aanh ấy làm 08ở quán 7rượu Tiếng 8Vang. Anh e2ấy vì chị bmới che dddấu thân abphận của 8amình. Anh 6ấy đã cetâm sự 1rằng, chị b3muốn có d4một ông 27chồng làm 6bnhân viên 9cvăn phòng, abbởi thế f6anh ấy không 4nói ra sự 1thật anh a2ấy là ông e6chủ của 8một quán 58rượu. Vì e6muốn sớm 1kiếm được 4tiền mua 20nhà, kết 2thúc những bngày tháng 1fsống xa b4cách của 3hai người, b1mà anh ấy 17đã không 8bdo dự làm 40rất nhiều 3việc nguy ahiểm. Anh 96ấy vì chị, 5việc gì 5cũng có 9fthể làm…” 78Tiểu Ngư aenhìn sắc d9mặt của 6Cẩm Tú, 0anhưng cô fkhông đoán 6ra được 4phản ứng 3của Cẩm cTú khi nghe 5những điều cemà cô nói. 9 © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư 3chỉ cảm 8fthấy sắc 08mặt của 5cCẩm Tú ccàng lúc 40càng nặng 8dnề.

   8eTiểu Ngư 8đã nói efcho Cẩm 1Tú tất edcả những 9điều mà 06Kỷ Viễn 9đã giấu bCẩm Tú f8bấy lâu bnay. Nhưng 29mọi chuyện 42đã kết b1thúc rồi. 3a © DiendanLeQuyDon.comTiểu Ngư bngước đôi amắt long 33lanh ngấn 6lệ nhìn 9Cẩm Tú f5và nói: 5“Có lẽ 5cchị coi 1thường 8axuất thân 7bcủa anh 5Kỷ Viễn, c9nhưng em 35biết được 2fanh ấy yêu 2chị tới dnhường 53nào. Khi 6anh ấy kể f7về chị, 65anh ấy tự chào biết f1bao. Nếu 81anh ấy không 90yêu chị 8thì ngày 51hôm nay em 9cũng sẽ 8không tới 3dđây, bởi dbvì em biết 56được anh 9ấy không 5ethể buông 37xuôi tình 5cảm giữa 2hai người. a © DiendanLeQuyDon.comVì chị 0dmà anh ấy 4đau lòng, 26tuyệt vọng, 9cthế nên 69em mới tìm efchị. Em atìm chị 9không vì bmục đích 65nào khác, bmà chỉ bbđể nói b0với chị c2sự thật. 90 © DiendanLeQuyDon.comChỉ mong 1chị hiểu 3tấm chân b7tình của 41anh ấy.” dbNói rồi, 37Tiểu Ngư 9dlấy từ c0trong túi 7xách ra một 5chiếc phong 7bì, lại a5lấy từ fphong bì dra một tập eảnh đưa 3cho Cẩm eTú.

   cCẩm tú 0anhìn thấy 2bức ảnh dmà sững 5dsờ cả cngười. 3 © DiendanLeQuyDon.comĐó là những 2tấm ảnh 3chụp cảnh 28thân mật 4giữa Cẩm 1Tú và Kỷ cViễn. Cẩm 9dTú không 69hiểu Tiểu 96Ngư đã d0có những 5bức ảnh 41đó từ 93đâu?

   4“Chị còn 14nhớ có 38một lần fanh Kỷ Viễn fđã mượn dmột căn aphòng và 9đưa chị 12tới đó ckhông? Đó clà nhà của 9em. Trên 77đầu tivi, 9em có đặt 3một con bbúp bê, 9trong đó bacó một fcamera, nó 6cđã chụp 02lại những 70bức ảnh 4này.” Tiểu eNgư cười b9một cách 9đau khổ cvà nói: 95“Mục đích 58của em chắc 43có lẽ chị 1cũng đoán 0được. e8 © DiendanLeQuyDon.comthực ra 22em muốn 0fchỉnh sửa enhững bức eảnh này, fthay khuôn 3mặt chị fbằng khuôn d1mặt em, 2csau đó đưa c5cho chị 59xem. Em muốn a0để chị 9bbiết Kỷ 2bViễn đứng 2enúi này btrông núi ccnọ, thậm 6cchí em còn 5emuốn làm 7amột số echuyện khác 7nữa để 23chị tin 5rằng mối 4quan hệ 67giữa em 2evà anh Kỷ d5Viễn rất 28thân thiết, 4để chị 1dthấy khó 4akhăn mà cdchùn bước, ecđể chị ely hôn với canh Kỷ Viễn. e6 © DiendanLeQuyDon.comnhưng cuối fcùng em đã 5không làm enhư thế.”

   c“Vì sao e4em không adlàm như 2thế nữa, aem đã bỏ 2ra biết 58bao công 2sức như 32thế?” fCẩm Tú e5hiếu kì 72hỏi. trong ftim mình, bfCẩm Tú 1đã buông 0exuôi mối 1equan hệ dgiữa mình a3và Kỷ Viễn, 1cvậy thì crốt cuộc daKỷ Viễn 4blà ai, có 5mối quan 2ehệ gì với 8Tiểu Ngư, 79chi bằng ebhãy buông cfxuôi tất 58cả, như 1thế sẽ ckhông bao fbgiờ phải dblo lắng e5cho người 70đàn ông dđó nữa, d1sẽ không 3bao giờ d8nhớ thương btới anh 1ta nữa. 2b © DiendanLeQuyDon.comAnh ta đã bcó người 77thầm thương ctrộm nhớ.

   56Tiểu Ngư 81nói tiếp: 7f“Bởi vì banh ấy yêu 6chị. Cho 14dù em làm ebất cứ 4điều gì 4cho anh ấy, e3anh ấy vẫn 69cứ yêu c1chị, chị 2anói xem, akhi em phát 71hiện ra 1anh ấy yêu 10một người dcon gái khác achứ không 1dphải anh 14ấy yêu 5em, thậm echí còn 81vì người 8con gái ấy 20mà lao vào 4nguy hiểm, fbvì cô ấy bfmà đau khổ, b4mà rơi nước 5mắt thì 3em có thể flàm gì được ebnữa? bởi 8thế, em 08đã từ 5bỏ tất b0cả, thậm 6chí em còn 87cho chị 7biết tất fcả kế ehoạch của 0em và cũng dcho chị 06biết vì dsao em từ 6bỏ kế choạch của 47mình. Đó flà bởi 65vì em yêu 3anh ấy, a5em không f1muốn anh bấy phải e5đau khổ. 8 © DiendanLeQuyDon.comChỉ có cchị mới dmang tới 2acho anh ấy cniềm vui, e3em đến eđây để 50cầu xin achị, cầu exin chị 8hãy trở 9về bên 4anh ấy, bhãy yêu faanh ấy như 1ngày xưa, a4chỉ cần aanh ấy được 7vui vẻ, d5được hạnh 96phúc là 98em cảm thấy 08mãn nguyện 3rồi. Chỉ bcần anh 8ấy vui thì 50em cần gì 0phải quan btâm tới dviệc anh 7ấy có yêu dem không…” 4Tiểu Ngư enghẹn ngào 3không nói 2cnên lời, 1dhai hàng 0blệ trào 7cra từ khóe bbmắt cô.


                                                4


   c7Trong căn 13nhà rộng 8một trăm 6tám mươi 37mét vuông c8của Tả 7Thi Giao lại 0diễn ra 2một màn 8kịch mới.

   5aTả Thi Giao cđến thời bekì “đèn 57đỏ”, 4thông thường fthời kì dđèn đỏ 72của Tả 26Thi Giao phải aabảy ngày 49mới kết 0thúc. Để 95tránh không 0bcho lão Hắc 6phát hiện 6ra là mình 03đang tới e2thời kì b“đèn đỏ”, e0hôm đó aecô vội dvã bỏ về 3quê. Tả aThi Giao gọi 6điện thoại enói với a6lão Hắc 34là mẹ cô cbị ốm, 6cô phải 21về nhà 0chăm sóc fmẹ ngay.

   a8Lão Hắc 9đương nhiên clà tin vào c0điều mà 69Tả Thi Giao 91nói, lại 08còn gửi 1thêm tiền 5bvào thẻ a9của vợ, 42lão Hắc 40bảo cô 4cứ yên 9tâm ở nhà 1chăm sóc 5dmẹ, có 2việc gì 8fcứ gọi 1điện thoại e7cho anh. Tả 53Thi Giao sống 90bảy ngày dvô ưu vô 1blo tại quê 65nhà. Kì c“đèn đỏ” 6bvừa kết f6thúc, Tả 2Thi Giao vội 7vã trở 2bvề thành bcphố, cô 2nấu cơm 6ngon canh 6ngọt đợi 12lão Hắc 56trở về, 9rồi tắm frửa sạch cfsẽ, thay 4quần áo, a4trang điểm 3cthật xinh, fcăn phòng 63ngủ cũng 87được cô 7trang hoàng 80lại như 9đêm tân chôn. Lão bdHắc cũng 8ngoan ngoãn b1nghe lời 49vợ, anh bbvề nhà ctừ rất 40sớm, lại 5còn tặng a9vợ một 7bó hoa hồng.

   2Mọi thứ 88diễn ra 59êm xuôi, f5đẹp đẽ, 04ấm áp, 0lãng mạn cnhư mơ. 9 © DiendanLeQuyDon.comSau bữa 1ăn, lão 1Hắc lại 04cùng vợ d7vui vẻ trên 5giường 7ân ân ái 73ái nồng 64thắm. Sau 3đó lão 0Hắc vào 29nhà tắm. f © DiendanLeQuyDon.comAnh có một 4fthói quen 4là sau khi aaân ái xong dlà sẽ đi ctắm. Bảy fngày Thi 9Giao không ebcó nhà, dlão Hắc cdcũng không 2về nhà. 4 © DiendanLeQuyDon.comThế nên 70đương nhiên d1đồ đạc ftrong nhà 6vẫn nguyên 8vị trí, 78lão Hắc 2bcũng không 2thấy điều bgì khác clạ. Lúc abước vào 74phòng tắm, 2mới thấy a1bộ quần e6áo tắm 12tuần trước a3anh mặc 1bThi Giao vẫn b7chưa giặt, bvà vẫn 1chất cùng 6một đống aquần áo fkhác để 69trên máy 4giặt. Trong f0phòng tắm 6clúc ấy 0lại không f7có quần báo để 0dthay, nên 7flão Hắc 0đành lấy fbộ quần 0áo cũ mặc 8lên người.

   7Khi lão Hắc 01cầm bộ 1quần áo 16lên thì athấy chiếc 4quần lót 7của Tả 4thi Giao rơi f4xuống, đương 32nhiên đó 3là chiếc 45quần mà 68Tả Thi Giao 7đã mặc 6trước khi ectrở về 5quê. Lão 9cHắc đột f3nhiên nhìn 5thấy chiếc 8dquần trắng 0atinh có một 21vệt máu 7đã chuyển c9màu. Vệt 3máu ấy 1ekhiến lão c2Hắc giật ebmình.

   3Tả Thi Giao 8không thể 5nào mà để 98chiếc quần 6mặc từ 26kì đèn f2đỏ tháng a9trước tới 9tận bây 58giờ mà 8ekhông giặt. 29 © DiendanLeQuyDon.comChắc chắn 1đây là 5echiếc quần 63mà cô ấy ađã mặc agần đây bnhất. Nhưng 1không phải 4là cô ấy cđang có 6bầu sao?

   9Đầu lão 1Hắc trở 7nên mông 4alung, anh 8cầm chiếc 7quần còn e6vệt máu fmang cho Tả fThi Giao xem. 8 © DiendanLeQuyDon.comThực tế 0lão Hắc 5làm thế fcũng không 0biết là 4vì điều fbgì, thậm bchí anh còn blo lắng 5dvợ đã 8bị sảy 9thai.

   70Có tật fthì giật 27mình, câu 16nói này edquả không 5bsai.

   5fNgay khi nhìn 36thấy chiếc 7bquần đó, 1Tả Thi Giao cđã thất 78kinh: “Em abxin lỗi danh yêu, 2eanh đã biết e3cả rồi 5cư? Anh đừng 3trách em a9được không? ffKhông phải 24là em cố 30lừa dối 41anh, mà do cbác sĩ chuẩn d9đoán sai, d9là do que dthử thai 5bị sai.”

   7c“Em nói 3dgì?” Lão 4Hắc vẫn 8không hiểu 6chuyện gì 1bđang xảy 6fra.

   4a“Đấy 01là do que fthử thai 14bị lỗi, 8nên em cứ 1nghĩ em đã bcó bầu, 04nhưng thực f0tế em vẫn 5chưa có…” cTả Thi Giao 38nhìn chiếc cequần trên 0tay lão Hắc, 2cô ấp úng, a3giọng run dlên vì sợ afhãi.

   11Lão Hắc 6bquẳng chiếc bquần sang camột bên. 14 © DiendanLeQuyDon.comAnh không 9fnghĩ việc e9có bầu f7của Tả 1Thi Giao lại 7có thể 6là một 0sự nhầm dlẫn, tin 23mang bầu 5cấy đã 5khiến anh a0mừng hụt.

   5“Anh yêu, 04xin anh đừng 38giận nhé. d4 © DiendanLeQuyDon.comChúng ta 6cố gắng 94thêm chút fanữa rồi 2chúng ta a3sẽ có em 0bé.” Tả 26Thi Giao chạy 9tới ôm 5achầm lấy 55lão Hắc.

   7eKhông phải flão Hắc 1tức giận 3evì điều f3đó, mà 25lão Hắc 5tức giận d5vì cô đã 23không chủ 3cđộng nói esự thật 5với anh. d7 © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc 9fsa sầm mặt ckhông nói 6gì. Khuôn 5emặt anh 22vốn đã cđen, giờ d9càng tối 5sầm hơn, c6trông thật 75đáng sợ.

   bTả Thi Giao 3lại không c9nghĩ trước f0nghĩ sau amà đã bộc 6bạch luôn: a“Em muốn 2sớm sinh 59con cho anh, 09như thế 8anh sẽ không eở ngoài c0cả ngày a2nữa. Anh 1không biết 8bngười ta 03nói gì về 58anh và Tống 4Đoạt đâu…”

   bdTả Thi Giao f9đã nhắc 9dtới Tống a4Đoạt. đây 5là người 0mà cô không 7nên nhắc 3btới vào 7giờ phút 46này nhất.

   3e“Nói anh cvà Tống 8Đoạt làm d2sao?” Lão e7Hắc bình ebtĩnh hỏi.

   fa“Họ nói 09Tống Đoạt 4là người bcđồng tính.” 1Tả Thi Giao 87vẫn thản ffnhiên, “Nhưng 16anh yên tâm, 5em không 84tin đâu, e2chỉ cần cchúng ta b5có con là 3sẽ phá 91tan những 1lời đồn 6thổi ác aý đó.”

   90Lão Hắc dclạnh lùng 56hỏi: “Em 0có thể a8nói cho anh cbbiết ai d6bày đặt 0ra chuyện dnày không?”

   7Khi đó Tả 81Thi Giao mới 8nhận thấy 3cthái độ e2của lão 98Hắc bất 2thường. af © DiendanLeQuyDon.comlão Hắc bđã thực 3asự tức 0agiận

   ff“Ở bên a2ngoài ai 9ecũng nói 8thế cả.” 18Tả Thi Giao alí nhí.

   3“Bên ngoài dlà ai, chắc 0chắn phải b8có ai đó, 1em nói rõ 58ra xem nào, a1rốt cuộc 4eem nghe ai fnói, anh 6sẽ đi tìm fngười đó, 71anh sẽ ba emặt một 0lời với bngười đó 14xem có đúng 3hay không?” cLão Hắc a2lạnh lùng 72hỏi.

   3Tả Thi Giao 89không đáp. b © DiendanLeQuyDon.comĐây là 4lần đầu 66tiên cô 5nhìn thấy f1lão Hắc 97tức giận 55đến thế.

   1“Nếu em 09không nói 8fđược ai 79là kẻ bịa b0đặt thì 9anh sẽ cho 5clà em dựng bnên tin đồn 3nhảm nhí 54đó.” Lão 52Hắc nói.

   c“Cẩm Tú, aLý Cẩm 9Tú, chính fdlà cô bạn 0làm ở tòa 02soạn đó 66của em.” 33Tả Thi Giao aim lặng dmột hồi 68lâu rồi 1bmới nói 0ra tên của 5bCẩm Tú.

   8Lão Hắc c6nhìn Thi 6eGiao không 35nói gì, 60anh đứng 23dậy, mặc 7quần áo 0rồi ra khỏi 9nhà.

   7Khi lão Hắc 50đang lái a1xe trên đường, 01tiếng chuông cđiện thoại f3đột nhiên 0vang lên, b3anh không f1nhấc máy, 3bởi anh 2nghĩ đó 7là điện 2thoại của 32Thi Giao. 2a © DiendanLeQuyDon.comNhưng chuông dđiện thoại e3vẫn cứ 1dreo. Nếu 6dlà Tả Thi d1Giao, chắc 6chắn cô 74ấy không 40gọi mãi 0anhư thế. b © DiendanLeQuyDon.comLão Hắc 8rút điện 5fthoại từ c8trong túi abra, đó là 8điện thoại cbcủa nhân 01viên cấp bdưới.

   5“Ông tổng, e0cái đai 40áo đó em 15tìm thấy b2rồi. có 8cphải dài bdtầm hai dthước không? 7Nặng tầm 5một lạng 7phải không? bở giữa f2còn khắc 1hình long 98phượng 4cát tường 0phải không 0ạ?” Từ 37điện thoại cevọng ra 41tiếng của damột người.

   ecTừ khi Tả 2bThi Giao nói 4chiếc xe fcủa đoàn 0du lịch fbị cướp, 29lão Hắc 57đã cử engười đi 8điều tra. 23 © DiendanLeQuyDon.comNhưng đã 8qua một cdthời gian 8mà vẫn 7cchưa tìm adđược chiếc f2xe của đoàn e9khách du 2lịch bị 39cướp. Người 46nhận trách 94nhiệm đi 6điều tra dvụ việc 7fmà lão Hắc 8giao cho đã cbắt đầu 74tìm hiểu 6từ chiếc 4fđai áo mà 0Tả Thi Giao cbị cướp.

   92Chắc chắn a0món đó a2đã bị 7bán để 2ctiêu hủy 42chứng cứ. 7 © DiendanLeQuyDon.comDù sao đó c3cũng là 95món đồ 3dcũ, ai dám 67đeo đồ 5dcũ của angười khác? 2Cuối cùng 1dcũng tìm 8ra dấu vết 94của chiếc 9đai áo đó.

   d“Đúng, 34cậu nói b3rất đúng. 92 © DiendanLeQuyDon.comÔng chủ d8đó nói 52thế nào, 9người chủ 2fcửa hàng a1vẫn còn 11ấn tượng 37chứ? Món 7đồ đó 5bđắt giá ethế cơ 17mà?”

   e“Ông chủ cđó nói acrằng người 65đi cầm 2đồ là 7một người 1phụ nữ.”

   5“Phụ nữ 5ư? Ồ có 85khi kẻ cướp 9đã mang cđi cầm a1đồ?”

   b“Có cậu bnhân viên 1trong cửa 7hàng quen 5người phụ 75nữ đó, 3bcậu ta nói, 6fngười phụ e0nữ đó 31dẫn đoàn 3du lịch bđã từng b8đưa khách bở vùng 6dngoài tới 37cửa tiệm 2đó để 0tìm mua đồ.”

   2Đầu lão 5Hắc ong elên. Người edđi cầm 1bđồ đó 2chắc chắn flà Tả Thi dGiao

   52Vì sao Tả 5aThi Giao lại bamang đồ eacủa mình 07đi cầm? 3có phải 7là hết 7tiền tiêu? fLại còn bchuyện bị 4acướp mà 6cô ta đã 8nói, rốt bcuộc vẫn fkhông tìm 3fra, phải efchăng hoàn 5toàn không 4có chuyện abị cướp. 4 © DiendanLeQuyDon.comNếu xâu f6chuỗi lại bmọi chuyện 80với nhau, c0kết hợp dcả với 7cviệc cô eeta đã giả 4mang bầu, a4đột nhiên clão Hắc 48cảm thấy cecăm ghét dTả Thi Giao 06vô cùng.

   d7Đúng là f2kẻ tiểu fnhân! Cô dta vốn đã 5fbiết được 30chuyện tình fcảm giữa dlão Hắc 8avà Tống 3fĐoạt, hay 5là đã có e8được chứng fcứ khi lão dbHắc và 2Tống Đoạt 33ở bên nhau?

   dRốt cuộc bcô ta muốn blàm gì? 0Lão Hắc 6đã bắt 49đầu cảm dthấy chán 3ghét và 2sợ hãi 6cuộc sống 9hôn nhân

Nguồn: truyen8.mobi/t101035-tau-hon-lao-tam-chuong-18.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận