Tẩu Hôn - Lão Tam Chương 19

Chương 19
Nhân chứng

Khi Quách 8cTrường 58An tới quán 0drượu Tiếng 38Vang đã 6là nửa 0đêm. Thời 4ađiểm này b5chính là a úc quán 71 ượu đông d hất, bên 07 rong quán 86đông kín c gười. Sau 2 hi bước a ào quán, c3 Quách Trường 1An tới quầy 8 ar và gọi 7c iểu mạch 14 ang cho một 3 ốc Chivas, f hi Tiểu 3 rạch đưa 4 ốc rượu 38 ho Quách e rường An, 6anh nói với d iểu trạch: c7“Anh Kỷ d iễn có 74ở đây 33 hông?cậu bc ói với 55anh ấy là 7f ó Quách Tac rường An 8 cần tìm 1canh ấy.”

   Tc iểu Trạch k26 hông quen Q4 uách Trường 2An, nhưng n2 hìn dáng v8 ẻ cao lớn v53 à khuôn c0 mặt của 7 quách trường 5An, nên Tiểu d2 trạch quay 2era phía sau 0tìm Kỷ 2Viễn và 82thông báo 7với Kỷ 86Viễn có c4một người 9ctên là Quách 9cTrường 3An muốn a2tìm. Kỷ 88Viễn đang cngồi dựa abvào sofa, 34đăm chiêu 41với cốc a0rượu, Kỷ 32Viễn chẳng 1thèm quan e9tâm người fđang tìm 30mình là 51ai, bèn cất 69giọng thô 23lỗ: “Kể ccả đế 2avương hay 9lão Hắc 5Tử thì 4cũng đuổi 0nó đi cho 0ta.”

   3Tiểu Trạch aquay trở d7lại quầy cabar và nói 2với Quách atrường 0An: “Anh 98tôi không c8có ở đây.”

   10“Cậu ấy 72đi đâu 4rồi?” a8Quách Trường 9An hỏi.

   3“Tôi cũng 91không biết enữa.” 88Tiểu Trạch b9đáp

   82“Cậu ấy akhông nói flà khi nào e2về à?”

   d“Anh ấy 9không nói!”

   cQuách Trường dAn ngước 0mắt nhìn cTiểu Trạch, efrồi cầm fchiếc cốc 4trên tay 6ném mạnh 1xuống đất, a2sau đó đạp ađổ chiếc aghế bên f3cạnh.

   16Tiểu Trạch ehét lên” c2Anh, anh ơi, 33các anh mau e5tới đây, ccó đứa 4phá đám.”

   5Lúc đó 26có mấy a0người chạy e3xồng xộc ftừ phía 5sau lại. b © DiendanLeQuyDon.comTrong đó 60có một a0người là 2aTiểu Ngư, c1Tiểu Ngư 70nhìn thấy 3Quách Trường 09An bèn vội 46vã chạy b3ra sau tìm 6eKỷ Viễn.

   3Kỷ Viễn 7chạy tới 8dquầy bar, dQuách Trường 67An đang ngồi cenhư ông dlớn trên 1ghế, một 0achân gác a5lên tay vịn 5của chiếc 2dghế phía ftrước, e8một chân 9đặt xuống 9đất, rồi 1chất hàm 38nói với eangười bên 00cạnh: “Tên dekhốn Kỷ c8viễn đó anợ tôi dmột khoản, 16tôi tới 6tìm hắn b0để tính 76sổ. Từ d7xưa tới 20nay có ai 9vay tiền bmà không f2trả không? 55Nếu hắn f2mà không ebước ra 3đây thì 76tối nay 5anh mày ở ađây luôn”

   17Kỷ Viễn 92nhìn thấy 0dáng người 9fQuách Trường cbAn, thấy 7rất quen, 53bèn hét flên không 2dkhách sáo:”Xuống 0bngay, xuống a2ngay, cái 8ghế ấy 5dmà mày giẫm 4lên à? Mày 8đúng là 5kẻ tiểu 2nhân phụ 19bạc ân 8nghĩa của cngười khác. 8c © DiendanLeQuyDon.comMấy ngày detrước tao 7mới cứu 8mày mà bây 3giờ mày 6đã quay 3lại làm floạn à? eThật không 77đáng mặt 5nam nhi tí 08nào.”

   75Quách Trường a2An quay đầu 1lại nhìn 50thấy Kỷ 7cViễn đang 0đi tới, cbèn hạ 2chân xuống, 8đưa tay 49phủi phủi 32chiếc ghế 0bmà anh vừa 2đặt chân 0lên, rồi acúi người e6về phía 58Kỷ Viễn 6và nói: e7“Anh hai, 15cuối cùng a8thì anh cũng alộ diện 1rồi đấy. cb © DiendanLeQuyDon.comBản lĩnh 31này không 69phải tôi f4học từ danh sao, nếu 1mà anh còn 6ckhông xuất 3hiện thì 6tôi cũng 03chẳng giả 85vờ được 1anữa.”

   f6Quách Trường 6An đưa tay 77ôm chặt 32lấy vai aKỷ Viễn, 3rồi tỏ bra thân thiện 64và nói: bd“Đi thôi, cchúng ta b0đi uống 7chút gì 9đó. Tôi fngửi thấy 45mùi rượu 93trên người 4fanh, anh uống 5một mình 8đấy à? 9Sao không e7gọi tôi amột tiếng.”

   caNhưng Kỷ 4dViễn không 9tỏ ra thân 0thiết với 40Quách Trường 4eAn. Anh hất 5tay Quách 2trường 14An đang đặt 4trên vai 94mình và cnói: “Ai 8ecùng một chội với baanh, lại 2còn lôi 2ctôi ra đây 02à?”

   fSau đó Kỷ bViễn xoay e8người xua 18tay với 33đám Tiểu ftrạch: “Mấy 10người cứ 8clo chuyện 8của mấy 1dngười đi, 38không có 78chuyện gì bfcả, tên atiểu tử 1này không bcó tiền aauống rượu 8tìm anh mày ekiếm rượu d2uống chơi 4thôi.”

   4dQuách Trường 9An véo Kỷ b9Viễn một 7bcái, Kỷ 3Viễn cũng fdkhông khách f4sáo thụi 4cho Quách 99Trường 1An một đấm, 28hai người 7ehọ coi đó blà màn chào b9hỏi.

   b8Kỷ Viễn 6đưa Quách 6trường 38An vào một 93phòng phía d7sau, họ ccùng ngồi 66uống rượu. e2 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 2cnhìn Quách 74Trường b8An mở bia dcuống, không 00nói gì. a © DiendanLeQuyDon.comQuách trường aAn uống 7hết một 44chai bia rồi d5nói: “Đúng c4là bây giờ eamới thấy 4hết khát.” 39Sau đó Quách 90trường 43An lại cầm 57tiếp một 1achai bia nữa 2lên.

   c0Kỷ Viễn anhìn Quách dfTrường 3cAn uống efhết hai 47chai bia, e4mới liếc 07TRường fAn và nói: c4“Anh tới 60để uống 8erượu thật 78đấy à?”

    “Nếu 0mà anh đã 9không tin 2tôi tới 7bđây để 71uống rượu cthì tôi acũng chẳng auống nữa.” 30Nói rồi 64Quách trường f2An ngồi 7fsát lại 6Kỷ Viễn 5và hỏi: 5“Có phải canh đã bắt 1enạt em gái 7của tôi 68không?”

   f5Kỷ Viễn e0sững sờ: 96“Ai là 14em gái anh? ađến em efgái anh là 64ai tôi còn bchẳng biết, 6muốn bắt 6bnạt cũng 9không được.”

   64Quách Trường 12An đáp: 22“Là Lý 2bCẩm Tú, 3acó phải elà anh bắt 69nạt cô fbấy không? 8Tối hôm 3qua cô ấy 95tới bệnh 88viện thăm 2btôi, trông esắc mặt 5cô ấy không 7vui. Tôi f0vừa nhắc 8tới anh cdlà cô ấy 7fim lặng 8fngay không cnói gì, 7tôi nghĩ 0chắc chắn 4là hai người 47có vấn eđề gì 5đó.”

   1Không nhắc fatới Cẩm 2Tú thì không 71sao, vừa 4nhắc tới 09Cẩm Tú c3cơn giận ftrong người bfKỷ Viễn 6lại bùng 2lên. Chiều cnay, Kỷ 60Viễn đã d8nhận được fgiấy triệu dtập của atòa án. 88 © DiendanLeQuyDon.comXem xong Kỷ cViễn đã 2xé tan tờ 41giấy đó 16ra. Tới 6tòa án ư? adCũng chỉ c9vì việc 87li hôn! Đi a9cái gì mà bđi! Cẩm 46Tú đúng b5là rất 5muốn bị aăn đòn, 4mới bị 67chồng tát 41một cái 06mà đã tố 7ecáo lên cctòa án. 9 © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn 19càng lúc 3càng tức e4giận, đang 4echán nản 6thì Quách 02Trường 4An lại khơi 46lên cơn 7ftức giận ecủa Kỷ 77Viễn.

   59“Việc 2giữa tôi davà vợ tôi 0anh đừng bacó mà xen 7vào!” Kỷ 2Viễn không 6khách khí, 40mắt anh ctrừng lên, 4ctức tới amức suýt 8achút nữa 6eanh giơ cú e1đấm về a2phía Quách 4Trường 0An.

   4b“Vợ của 0anh là em 0gái tôi, dem gái tôi ecó chuyện, 9angười làm 0anh như tôi 92làm sao lại b6không can dbdự được? 67như thế 7khác nào 6fgia đình 7tôi không 5có ai chắc.” 2Quách trường 8bAn đã nhận era Kỷ Viễn 06đang tức fgiận, nhưng 0Quách Trường 60An không d2cố khiêu ekhích cơn 7tức giận 5của Kỷ fbViễn, mà 24tỏ ra nhún bcnhường e: “Trong 3thành phố fnày, em gái ebtôi chỉ 83có một 1angười anh, 59tôi không 7lo cho nó, a0chẳng lẽ 8lại để 7anh bắt anạt nó 6sao?”

   6Kỷ Viễn e2ngơ ngác bnhìn Quách 15trường aAn rồi cất 3agiọng nghi 8engờ hỏi: 6e“Không d5phải là 1trước kia 36anh nói rằng a6Cẩm Tú 4là bạn fgái anh hay besao?”

   74Quách Trường cAn chỉ vào d9Kỷ Viễn 5suýt chút 7nữa là f0bật cười: ef“Tên ngốc e7như anh, 8vậy mà a5sao em gái 2tôi lại 8athích được 1nhỉ? Những f0điều tôi enói khi đó 90chẳng phải f8là để 0trêu tức 7anh hay sao? 41Anh đúng 1là chẳng 2fcó óc phán 5dđoán gì b4cả. Đã ato đầu 0fmà còn ngốc bathế sao?”

   e“Đừng acó chế 4egiễu tôi.” d5Kỷ Viễn cđưa tay bfđập vào 83tay Quách 7cTrường 92An. Nhưng ebtrên mặt 1bKỷ Viễn 1vẫn còn 07vẻ nghi 60ngờ: “Không 4ephải anh 2nói phía 92sau lưng cCẩm Tú bcó một 8fvết chàm 8asao?”

   0Quách trường e4An cười evà đáp: 5“Ôi anh f5bạn nhỏ ccủa tôi, 90từ bé tôi f7đã là hàng 7exóm của 9dCẩm Tú. a © DiendanLeQuyDon.comHai nhà chúng 9tôi khi đó 4chỉ cách e3nhau có một 5bức tường, 0từ nhỏ 71anh có bao 61giờ hiếu 2dkì không? cÝ tôi là e9anh có bao egiờ tò 04mò về đám dbcon gái không? f1Ngày ấy 54tôi đã 8đục một 75lỗ trên 0bức tường, 2bình thường dtôi hay lấy amột hòn ađá nhét 8vào đó, 78khi nào muốn anhìn trộm 09vào nhà 2Cẩm Tú, 94thì tôi blôi hòn eđá đó 2ra rồi ghé 1mắt vào, 0ecó gì mà bkhông nhìn bthấy được?”

   cMột tiếng b“bụp” 03vang lên.

   aQuách trường 47An bị Kỷ 6cViễn giáng 9một cú eđấm. Kỷ 5Viễn quát 3lên: “Mẹ 6enó, ngươi 7đúng là dtên sói fháo sắc.” c4Nói rồi eKỷ Viễn a4đưa tay fblên xoa xoa a3miệng và eenói: “Nhưng, 8việc này d2hồi nhỏ 5atôi cũng 1đã từng 2dlàm rồi.”

   7“Anh mạnh ftay quá đấy, 0mạnh thêm f1chút nữa cblà tôi gãy 43mũi rồi.” 90Quách trường eAn xoa xoa a8mũi rồi 7nói: “Tôi 2fđã coi Cẩm 36Tú là em bgái. Anh 87nói xem lần ađầu tiên 72tôi gặp d1hai vợ chồng 4anh là ở ecchỗ nào, baliệu tôi dcó thể 2ecó ấn tượng 05tốt về a8anh được 7chay không? 5cTôi đã 9cố ý nói a7ra những dđiều đó cđể anh e1tức giận. 4 © DiendanLeQuyDon.comAnh đúng 2là không 0có lòng fđộ lượng,chỉ c8vì một 77việc nhỏ 9nhặt thế 56này mà đã 80cãi nhau 2avới em gái 93tôi à?”

   0“Không fphải mà 1tại tên ebTống Đoạt 0đáng chết eđó, hắn…” fKỷ Viễn 94muốn nói bfra sự thật 4nhưng lại 1nghĩ đây c2là việc 9riêng tư 4không nên e9để người bkhác xen fvào, nếu 1ekhông khéo 5sẽ làm bmọi chuyện 1drối tung c7lên, nên 9đành nuốt 8cơn giận evào trong 2lòng.

   c4“Hắn bắt 75nạt Cẩm f6Tú à?” 34Quách Trường 0An đứng 4phắt dậy, e0“Hắn, 2hắn bắt 5nạt thế dnào, chúng 6ta tìm hắn 7tính sổ.” 8Nói rồi 3eQuách Trường bdAn quay người 1định bước 12đi.

   ac“Cũng không d8phải là dbắt nạt dgì cả, ebchỉ là 10hắn đã 21bắt tay 95Cẩm Tú” eGiọng Kỷ 5dViễn lí enhí.

   a1“Sau đó danh đã làm 59gì, đấm ahắn à?”

   6a“Ừ, sau a8đó tôi d3đã đấm 73vào mặt 12của hắn amột phát 0và còn…” 3dKỷ Viễn 90định nói blà anh đã c7tát Cẩm bdTú, nhưng 2anh lại 66không nói e6ra, trước bmặt anh b2trai người fta mà lại 4nói đánh adngười ta fthế nào 84thì có khác d4nào tìm dfđường 5chết.

   b“Anh đánh cCẩm Tú 9fphải không?” 33Quách Trường b0An nói rồi 7xoa xoa nắm 45tay. Với c“đức 7tính” của afKỷ Viễn dchắc chắn b5là anh ta 0đã động 0dchạm tới a7Cẩm Tú.

   1Kỷ Viễn ckhông nói 7gì. Anh nhìn ethẳng vào fQuách Trường b1An

   4“Tôi cứ 5nghĩ là 2cùng với 3anh, rồi alại cùng a2với Tống fĐoạt…” 89Kỷ Viễn 2nói lấp 5lửng, trong 39lòng cảm 4thấy hơi 4dhối hận. 0 © DiendanLeQuyDon.comnếu Tống 04Đoạt đã 72là kẻ đồng 1tính, vậy athì giữa 6hắn ta và 23cẩm Tú 7bcó lẽ là bkhông xảy 1cra chuyện cgì. Xem ra 2là anh đã 1dtrách oan 68Cẩm Tú, enếu không 4cCẩm Tú 8fsẽ không 90kiên quyết 66đòi li hôn cnhư thế.

   eb“Anh đúng 4clà kẻ ngốc 4enghếch. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu cô 51ấy là người 5như thế, 36chắc chắn f0là cô ấy 1sẽ không dlấy anh.” 5aQuách trường 2An rất muốn dđấm cho 9Kỷ Viễn 5một trận. 7c © DiendanLeQuyDon.comNhưng Trường bAn hiểu c6đó không bphải là 9cách để 82giải quyết evấn đề. d © DiendanLeQuyDon.comNếu hôm 9nay Trường 3An đã tới eđây thì 5fanh sẽ giúp 96hai người bhọ giải atỏa mọi fsự hiểu 8lầm. Cẩm dTú vẫn 6rất nhớ athương Kỷ 7Viễn, nếu 68không thì 3cô ấy không 7né tránh 8câu hỏi ccủa Quách eTrường eAn.

   8Kỷ Viễn fekhông nói 2gì, mặt ftối sầm.

   de“lại còn 2ngồi ủ 7drũ, vùi 0đầu vào edrượu chè 78làm gì nữa, 1còn không amau đi tìm dCẩm Tú f7xin lỗi 2đi.” Quách 1trường aAn động 41viên Kỷ 7Viễn, “Phải 2nói với 2anh rằng, 1Cẩm Tú 62rất thích 9eanh, trước d4đây tôi 2đã từng 3cphải  lòng 9acô ấy, 7nhưng thấy d0tình cảm 7giữa hai 1fngười rất 14sâu đậm, eenên tôi 2đã quẳng 03cái ý định 7đó đi. 2 © DiendanLeQuyDon.comNếu anh 3bmà từ bỏ 2cô ấy, a9thì đừng d9trách anh 6eem ta không enể nhau.”

   3Kỷ Viễn 30vẫn không enói gì.

   e“Anh nói 7egì đi chứ! deCâm à?” 70Quách TRường 1eAn cảm thấy 11hơi bực 03mình, nhấc fbchai bia lên cbtu ừng ực, frồi nắm 84lấy cổ 71áo Kỷ Viễn, 75nhấc Kỷ 54Viễn lên. c7 © DiendanLeQuyDon.com“Đi đi, c1phải đi 9ngay bây a7giờ, phải 4mau nói rõ 8emọi chuyện, 64chuyện gia 66đình không 2thể để 7kéo dài 69hết đêm 9này đến 6đêm khác, 0dnếu không 4mọi mối 7ahoài nghi 9sẽ biến 6dthành thù 18hận.”

   42Cuối cùng e0Kỷ Viễn 37cũng không e3giấu giếm bdđược sự 6thật, anh athốt lên: 9a“Cô ấy 61đã đề ffnghị li 2hôn rồi.”

   7“Cái gì?” 8fQuách Trường 0An không 5hiểu chuyện 6gì đang 9bxảy ra.

   6“Tôi đã 6bnhận được bgiấy gọi 0dcủa tòa 2án, cô ấy 9đề nghị 1li hôn với 7ftôi.” Kỷ 9Viễn đáp.

   8“Cái cô 9này đúng 6thật là, fchuyện hiểu 63lầm giữa 8fhai vợ chồng 6sao lại d1có thể 3trở thành 3fhận thù fnhư vậy, alại còn 8động tới 3cả tòa bán nữa.” 5Quách Trường dAn cũng cảm bthấy dường 9bnhư mọi 4sự đã 59đi hơi quá. 43 © DiendanLeQuyDon.com“Tuy nhiên, 0tôi nghĩ 6cho dù kéo 90dài cuộc 5bhôn nhân 40hay li hôn 21thì làm 20thằng đàn 83ông khi đã 4clàm sai, 35hãy nói 7lời xin 5lỗi vì eviệc làm 01của mình. 9c © DiendanLeQuyDon.comAnh không f0thể vì bngười ta fmuốn li 1ehôn với d1mình, mà 8đến một 50câu xin lỗi 6cũng không 29nói ra được. 44 © DiendanLeQuyDon.comAnh cứ đi exin lỗi dcô ấy đi,có 6lẽ chỉ 19cần anh 0xin lỗi c3cô ấy, 0bcô ấy sẽ 8tha thứ 8cho anh và 03rút lại fđơn li hôn.”

   8Mọi chuyện f5đều xếp dađặt đúng e8như những 0gì Quách 30Trường 4An nói. Kỷ e3Viễn tới 3khu chung a9cư nơi Cẩm 4Tú sống. d © DiendanLeQuyDon.comCho dù lúc 72này đã cblà nửa 6đêm. Nhìn btheo bóng 1Kỷ Viễn 5đi lên cầu f3thang, Quách 9eTrường eAn đứng 2dưới lầu 37rút một 6điếu thuốc d6lên châm. e © DiendanLeQuyDon.comThấy Kỷ 90Viễn không 53quay lại 2anh cũng ecảm thấy 13yên tâm. 0 © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ chuyện 6của Kỷ 7Viễn và e1Cẩm Tú 7đã ổn crồi.

   c8Quách Trường fAn trầm b6ngâm hút 2thuốc, trong 5lòng cảm 1thấy dễ a1chịu hơn 6một chút, bnhưng cũng 8có gì đó 7dkhông vui. 6c © DiendanLeQuyDon.comQuách Trường b6An đã kéo eKỷ Viễn bđi gặp f7Cẩm Tú 7bđể giải cquyết chuyện e5gia đình e8của anh fcta, nhưng 6ccòn chuyện 07gia đình 9của anh athì đã e7kéo dài 23cả năm f1trời. Chẳng dlẽ còn bđịnh kéo edài tới 4bao giờ 27nữa đây? eNếu không e2kéo dài bthì giải 9quyết thế 6nào đây?

   2Quách Trường 1An không 95muốn nghĩ dnữa, anh avứt điếu 27thuốc đi, 2quay người 8bước trong 4đêm tối. 5 © DiendanLeQuyDon.comvừa quay 0người đột e5nhiên Quách 2Trường bAn cảm thấy 3asau lưng 5có người, aanh quay đầu 1dlại, bóng 4bngười đó e3lao về phía eanh.

   83“Trường 3eAn cẩn thận!” 3Phía trước 85có tiếng d1người hét 04lớn.

   9Quách Trường 64An đẩy e9người vừa 9lao vào mình 4ra, người 28vừa cất atiếng gọi 4cũng chạy 7btới.

   bĐó là Tiểu 5Mã, Quách e5Trường 3An định 92chạy theo 03tên vừa 2đánh lén 1amình, thì 47tên đó e1đã phát 7hiện ra cQuách Trường 4An có cứu 5viện, hắn e6liền quay ceđầu bỏ d7chạy.

   dc“Có phải e0Trương Khánh f5không? Xem 2ra hắn vẫn 5còn thù 6cậu lắm 2đấy!” bfTiểu Mã 0cnói.

   0“Tôi biết d4chắc là dahắn còn 09tới tìm 1tôi.” Quách 75Trường cAn nói

   7“Trường fAn những cngười biết 7cậu xuống 6máy bay hôm 4fđó không bnhiều, cái c3người tên 06là Kỷ Viễn 22đó cũng 50là một 9trong số 19đấy. Anh cta đã tới 3tận đồn fcảnh sát 0để nghe 9ngóng tin dtức của ccậu, nhưng 72sau đó anh e3ta lại cứu bbcậu, có 8thể không 71đưa anh a0ta vào danh 1sách nghi c0vấn.” 71Tiểu Mã f8nói.

   1“Còn có dmột người anữa  biết 2btôi trở 27về hôm 78đó.” Quách 38trường 8An đáp.

   6“Ai thế?” 9Tiểu Mã 4chỏi.,

   6“Âu Thế efHằng.”

   5Ngày hôm 9đó Kỷ f9Viễn không 6gặp may

Cẩm 8cTú đã không 27để cho caanh vào nhà.

   4Kỷ Viễn d7đứng bên 75ngoài gõ 70cửa. Cô b2bạn gái b0cùng chung 69cư của 8Cẩm tú 83bước ra anhìn thấy 37Kỷ Viễn, 57liền gọi 0bCẩm Tú.

   dCẩm Tú d2cũng chẳng fbuôn chạy ecra, cô cất 7tiếng: “Ai dthế? Cậu 38cứ nói 8là tớ ngủ 4rồi, bảo 3anh ta đi bđi.”

   0cKỷ Viễn 5đứng ngoài 1cửa nghe 5bthấy tiếng 8Cẩm Tú, 1nhưng không 29tiện lên 1tiếng, đành 4quay người 30bỏ đi. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng lại 79không cam 9tâm, Kỷ 91Viễn đứng bngoài hành c6lang, gọi 5điện cho 9eCẩm Tú, d3Cẩm Tú 8cũng không 04buồn nghe 62máy. Anh 1đành nhắn 57tin cho cô, dnhững tin 5nhắn nối cnhau, nhưng 4eCẩm Tú 04đã tắt 7cmáy.

   77Kỷ Viễn c5tức tới 09mức suýt b3chút nữa calà đập etan điện 73thoại. Anh dnghiến răng dđấm tay 31vào tường, 0đáp trả 09lại anh 6chỉ là 70những tiếng 3kêu khô 14khốc từ c7bức tường 97đó.

   aCánh cửa 4emở ra, Cẩm b7Tú xuất b3hiện trước 0mặt anh. cc © DiendanLeQuyDon.comCô khoác b3chiếc áo 2lên người 1rồi nói 9fnhỏ với 3Kỷ Viễn: bf“Cút đi, 6đừng có amà ở đây 15làm trò 36điên rồ cnữa.”

   3Kỷ Viễn 71suýt chút 4cnữa là 2tức điên edlên. Nhưng 8anh vẫn ccố nói bgiọng bông cđùa: “Anh 2không đi 64đấy, anh 90rất vui d8lòng đứng 00đây đợi dem.”

   b8“Nếu anh 8không đi, 45tôi sẽ eebáo cảnh 0sát.” Sắc 04mặt cẩm 65Tú lạnh 32tanh.

   f“Em báo c6cảnh sát d8đi, để 48Quách Trường 6eAn đến dbbắt anh 20đi.” Kỷ aViễn nói, 8fđột nhiên acanh cảm 3thấy nghẹn adngào. Nếu 2aCẩm Tú 76nói là muốn bbáo cảnh 55sát có nghĩa e0là thực 9sự cô đã d4không còn btình nghĩa 6agì với 6anh nữa besao?

   4Cẩm Tú 54nhìn Kỷ deViễn, sắc 6mặt cô 3avẫn không 0hề thay f4đổi, sau 63đó cô không 36quay về c0phòng mà fđi cùng aKỷ Viễn 1xuống nhà. 06 © DiendanLeQuyDon.comTrên đường eđi Kỷ Viễn eđưa tay 6fnắm chặt 3ctay Cẩm d8Tú, nhưng 83Cẩm Tú 9lạnh lùng 1rút tay lại: bc“Tôi đã 3fđề nghị 7ra tòa để 69được li 1chôn với 7anh rồi, 6xin anh hãy 2tự trọng.” 7Giọng Cẩm e2Tú lạnh 0lùng.

   3“Không dfphải hiện 1giờ chúng a2ta vẫn chưa ali hôn sao?” 3bTrái tim fKỷ Viễn dclúc này 3etràn ngập 2sự lạnh f1lùng còn 8btâm trí 4anh lấp 6đầy sự 46chán nản.

   7“Đề nghị bbanh lần 7sau đừng 1dtới tìm 04tôi nữa.” fGiọng Cẩm 21Tú vẫn 2dlạnh lùng.

   3b“Rốt cuộc 3dthì em muốn 7agì? Anh biết 5danh sai, anh ccũng đã 0xin lỗi eem rồi, 2cý em có 55phải là f5cho dù thế anào thì 4em cũng không 1tha thứ 4cho anh đúng 62không?” cKỷ Viễn b1tỏ vẻ a6sốt sắng.

   95“Hôn nhân 9cần có a7sự tôn d0trọng và 68tin tưởng, 7nhưng tất 3fcả những 2gì mà anh 8dành cho fdtôi chỉ 6là những 7lời nói edối và 91bạo lực. 3e © DiendanLeQuyDon.comĐây không cphải là 5cvấn đề 7có tha lỗi 8hay không, cmà đây 9là vấn 1đề đạo 73đức làm 07người. f © DiendanLeQuyDon.comĐến làm b0một người 38tử tế dnhư thế 4nào anh còn ekhông biết e2thì đừng 3nói đủ 1tư cách 14để làm cchồng. Bởi 7thế tôi 9đã đề 9nghị li 4hôn với daanh, chẳng 8có liên 0quan gì tới daviệc anh bcó xin lỗi 2tôi hay không.” 7Cẩm Tú 98nghiêm mặt 0nói rành 40rọt từng 25câu, từng bfchữ với daKỷ Viễn. df © DiendanLeQuyDon.com“Hôm nay, 5chẳng qua cflà tôi muốn b1nói rõ với 9anh, và cũng 2hy vọng cvới tư bcách là 18một người d4đàn ông, 3anh đừng 73tới tìm a6tôi quấy 8rối nữa.”

   beKỷ Viễn 5nhìn chăm 02chăm vào 34Cẩm Tú, 1miệng há 4hốc không enói gì, eCẩm Tú 2quay người 02bước đi, 7Kỷ Viễn 7vội vàng 5nắm lấy btay Cẩm 08Tú. Nhưng 53Cẩm  Tú c1thẳng thừng: b“Bỏ tay 5tôi ra.”

   6Kỷ Viễn 34đáp: “Anh 8không buông 0tay. Không 7phải là 1em giận 30anh vì anh 56đã tát 3em một cái 17sao? Bây 62giờ anh 9eở đây 77rồi, em 4tát lại eanh một 94cái không 8phải là 4được sao, a4nếu như 9em vẫn chưa ahết tức 7giận thì dcứ đánh c7anh hai ba 1acái cũng 45được.”

   c1Cẩm Tú 4đáp: “Đấy b3là anh nói 8fvới tôi fdđấy nhé, 73là anh cho c7tôi đánh 6đấy nhé.” e9Kỷ Viễn 99nghe xong a1cứ nghĩ drằng đã 0có đường 4blui cho mình 72bèn vội 2vàng nói: e“Em đánh fđi, đánh 3thế nào bacũng được.”

   17Cẩm Tú 7không chút fdo dự, giơ 8tay tát vào 1mặt Kỷ aViễn hai 1cái, cái 5tát của ccô mạnh 7tới mức 5fmà tai Kỷ 7fViễn ù eacả lên, ehai bên thái 65dương nóng 89bừng bừng e1như bốc b7hỏa, anh a7không nghĩ b5là Cẩm 3Tú lại 7đánh anh eethật, càng 1ekhông nghĩ 7là Cẩm cTú lại 1đánh mạnh 5ađến thế. e9 © DiendanLeQuyDon.comNhưng sau 7hai cái tát 4này Kỷ cViễn cũng 59cảm thấy 1yên tâm 0hơn, Cẩm bTú đã chịu bđánh anh 97thì chắc 7bchắn vấn 23đề đã 9bđược giải e3quyết xong e0xuôi.

   85Nhưng Cẩm bTú lại 2nói: “Một 0cái tát a2là anh nợ btôi. Một 1cái nữa 9blà có thêm 88một chút 5lãi. Bây 79giờ chúng 55ta không aai nợ ai, canh đi đi, 7dtôi không 9bmuốn nhìn bthấy anh 55nữa.”

   fKỷ Viễn fasững sờ, 13sao cẩm 3Tú có thể 3cnhỏ nhen 09rồi nổi 7dcáu với 6anh như thế. 6 © DiendanLeQuyDon.comAnh đã xin 04lỗi Cẩm 66Tú rồi, ecmắng thì fdcũng mắng 4rồi, đánh 6thì cũng fđánh rồi, b0rốt cuộc 52là Cẩm 4Tú muốn 4gì đây. cd © DiendanLeQuyDon.comKỷ Viễn b9đột nhiên 2fôm chầm c6lấy Cẩm 2Tú, anh muốn 0hôn cô. 36 © DiendanLeQuyDon.comNhưng Cẩm a3Tú chống 2dcự, cô d2vừa đẩy 4eKỷ Viễn c1ra vừa hét 8lớn: “Cứu cmạng, cứu 8cmạng, có 2eai không, acđồ lưu dmanh, cứu a6tôi với…” 4fTrong những 2căn phòng 2btrên khu cnhà có người f4chạy ra, 39bên ngoài cđường 06khu chung dcư cũng 3có người 9chạy tới cengó nghiêng fthăm dò.

   fKỷ Viễn 3bkhông ngờ c9cẩm Tú 2lại có 9chiêu này, fđành cúi 4đầu ủ 9frũ bỏ đi. 9 © DiendanLeQuyDon.comBởi đi 1vội vàng 64nên đập dcả đầu c1vào cửa.

   d5Cẩm tú 8nhìn thấy d9dáng vẻ 8nhếch nhác, a0thảm hại 9fcủa Kỷ 05Viễn, cô 47phì cười.

   eeHôn nhân 1đối với b2ai cũng quan 1trọng, nhưng cbkhông phải 6vì hôn nhân 93mà để 08ý tới quá 9nhiều điều. b4 © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú cbnghĩ: “Không 23muốn li bhôn cũng 8dđược, anhưng nếu fkhông làm 10tới nơi 60tới chốn 2thì sự 22việc ngày ehôm đó 7sẽ còn 25tiếp diễn, 96không phải 0clà sau này ccô lại 84rơi vào bvòng cuốn f4đó hay sao? eHôn nhân 5drất quan 0trọng nhưng 02nguyên tắc 0làm người 04còn quan etrọng hơn. 1 © DiendanLeQuyDon.comNếu một a1người phụ 4nữ không 0fcó được 9sự tôn 3trọng của cchồng đối d9với mình, 3thì cũng 48sẽ không 16có được 3atình yêu 5chân thành.”

                                                   a2


   1dHai giờ ffchiều ngày 5dhôm sau, d5Tô Gia Văn 08gọi điện 8hẹn Cẩm 1Tú đi uống decafé. Tâm 7dtrạng Cẩm 2Tú không 54được vui 3fvẻ cho lắm, 9ccó lẽ bởi dchuyện của 1Kỷ Viễn 95tối qua, fCẩm Tú 74không muốn 80đi, nhưng c1đối với 2Tô Gia Văn, 9Cẩm Tú 8luôn có ccảm giác f0không thể c6nào từ 02chối được 8flời mời 0của cô. 26 © DiendanLeQuyDon.comNgười con 4fgái này flà một b0câu đố erất thần e4bí, thậm 26chí người bđó rất akhác thường.

   42Quán café 3nằm tận 22trong khu ebphố cổ, daquán được etrang trí 7theo phong 5cách cổ eđiển. Vừa abước vào acửa đã 97thấy một ebức tượng 8người sắt 8cầm khiên 2và cung tên 0atrông rất 3uy nghiêm, 0fbên cạnh 85là một 0cỗ chiến exa bằng 61đồng. Bây 0giờ là f3thời gian bvề chiều 8nên trong 4dquán không 2ađông người, 0đa phần 04đều là 80những đôi enam nữ ngồi 5đối diện b4với nhau, e7nói chuyện 2và cười 5rất nhỏ a6nhẹ, phảng 04phất trong 0không khí c4là mùi hương 5café, gợi e6lên cảm 40giác hoài fcổ.

   6aTô Gia Văn fvà Cẩm fTú chọn d6một chiếc e5bàn có ghế 0đung đưa. 43 © DiendanLeQuyDon.comSauk hi ngồi 83xuống, Tô e4Gia Văn lấy 29từ trong 4túi xách 3ra một chiếc 96túi LV, rất 48xinh xắn, f1cô đưa 5cho Cẩm  Tú 6evà nói: f“Lúc trước ccem nhờ bạn 60mua ở nước 2ngoài về, 4tặng chị 9đấy, coi fnhư là một a3chút quà 4nhỏ tặng dbchị vậy.”

   fdMón đồ canày Cẩm eTú thấy 65rất quý 1dvà đắt, 88nếu như 1cô đeo chiếc dtúi này 6thì trông 4frất đẹp 9và có phần bxa xỉ quá. 34 © DiendanLeQuyDon.comCô không b8thể nhận 2món quà 4này. Nhưng bgiữa bạn 4bè với 01nhau cũng 3phải biết ecảm kích 82trước tấm 3alòng của 2fngười khác 0dành cho 0mình, nếu ebCẩm Tú 3nhận món 8quà của 4bTô Gia Văn 0thì cô có 0dmón quà egì quý giá 78hơn chiếc 9atúi này ddđể đáp 5lại món a0nợ ân tình 0bcủa Tô beGia Văn được abđây?

   5“Em nói 5chúng ta 3là bạn a4bè với 80nhau, mà 9còn khách 4sáo với 99chị như cthế, hay 81là em không 1fcòn coi chị 5clà bạn cbnữa rồi?” 27Cẩm Tú 0từ chối a5khéo món 0quà của afTô Gia Văn.

    Sau b2khi pha xong 9fhai cốc 12café, Tô 5Gia Văn nhấc 6fcốc café 33lên nhấp 1một ngụm f2và nói: 1“Em biết 61chị sẽ 43từ chối, bnhưng em cđã tặng f5chị rồi, 22thì chắc c9chắn sẽ fkhông lấy 1lại nữa. 3f © DiendanLeQuyDon.comChị có e6thể lựa 8echọn nếu dnhư chị 5chọn không 80lấy chiếc 3túi này, 0thì khi nào 6chị về, cchị cứ 57đặt chiếc 1ctúi xuống 4aghế. Em d5tin rằng 0sau khi chị 7đi, ông dchủ tiệm 7café này 20sẽ cất 3dchiếc túi 9đi cho chị, fdchỉ cần abchị tới 1ađây một 6lần nữa dfthì chiếc ctúi đó 30sẽ xuất 5hiện trước 6mặt chị, 83chỉ trừ 6khi chị bkhông bao 7giờ tới dquán này 33uống café 66nữa.” b5Nói rồi 81Tô Gia Văn anở một 3bnụ cười, b5“Vì chiếc atúi này 29mà chị 0từ chối dem và từ a0chối cả fquán café eđặc biệt 2này nữa akhông hay 1chút nào 1dđâu.”

   6aCẩm Tú 91cũng cười fnhưng cô bhơi nhíu 7mày, món 3nợ ân tình 9anày đối e3với cô 2cũng khá 1alớn.

   18“Chị biết ekhông, mỗi 2alần chị atới để e9nghe em tào 31lao là em ebiết ơn flắm rồi. 0 © DiendanLeQuyDon.comEm chẳng c9biết nói 6thế nào 35để cảm 9aơn chị.” 1Tô Gia Văn akhông để fCẩm Tú 2mở lời fmà nói tiếp, a9“Cuộc 1sống của 2em là như c9thế đấy, 63giống như 40trong vũng 83bùn đen. 5 © DiendanLeQuyDon.comNếu như 8em cứ muốn 06ngoi lên 96thì chắc 9chắn rồi 24sẽ bị 1dìm xuống, 0thậm chí 3là  bị 69dìm cho tới 0chết. Mọi 9điều không 6may em đã 88trải qua c4hết rồi, cecó những 0lúc em cũng 6bcảm thấy c1chán nản. e © DiendanLeQuyDon.comMọi việc 51cứ diễn 9ra với em 2như thể 93đã được bcsắp đặt e1từ trước.”

   bbGiọng của 61Tô Gia Văn 5đầy vẻ 1ưu tư, sắc d0mặt cũng btrở nên 0sầu não. 8a © DiendanLeQuyDon.comCó lẽ bây 0giờ Tô 8Gia Văn đang f1nghĩ tới 27những chuyện 8không vui atrước kia. c © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú bkhông nói bagì, cô tựa 2lưng vào dghế, ngồi etựa lưng e9thế này, eCẩm Tú dcảm thấy dthoải mái 7hơn nhiều, 8dsẵn sàng alắng nghe 6câu chuyện 91của Tô aGia Văn.

   4Dường như eCẩm Tú 70ngửi thấy bmùi hương cehoa nhè nhẹ 8nhưng không dbiết là c8mùi gì. 2 © DiendanLeQuyDon.comCô ngước f3mắt tìm 2kiếm ánh 31mắt của 3Tô Gia Văn. c © DiendanLeQuyDon.comTô Gia Văn 8ccũng đang 8ngồi dựa 1lưng vào 6ghế, nhấm 54nháp cốc a1café, rồi 81đột nhiên 76Tô Gia Văn fkhựng lại bnhư thể cabản nhạc 59bị ngắt 40giữa chừng.

   8“Mùi hương…mùi 53hoa hồng, emùi hương 46hoa hồng, dhương hoa 5hồng.” 45Tô Gia Văn 8lặp lại b5ba lần câu 9nói ấy, d1nhưng mỗi 2lần nói 6bra giọng 38điệu lại e6khác nhau, 86dường như atrong câu 69nói ấy 40chất chứa 4sầu cảm.

   4“Lần trước 2em nói tới 1đâu rồi f8nhỉ, em 02cứ có cảm 04giác là c7mình đang b6kể chuyện engười khác 3ấy, cứ enhư thể a5là em đang 24bình luận 7tác phẩm 9văn học a2vậy,” 1Giọng Tô 7Gia Văn bắt 62đầu nhẹ 4nhàng êm dái, cô bắt 5đầu kể.

   4“Mọi câu 6chuyện của 5em dường 48như đều ccó liên 0aquan tới 6mẹ chồng 5em. Trong 4căn nhà 12rộng lớn 82ấy, chỉ acó hai người 0cđàn bà, 4ngôi nhà bfấy xây 91lâu lắm arồi, nó 0được xây 28bằng đá, 0rất kiên 4cố, hai f8tầng. Sau bkhi được 5ctrang hoàng 5dlại trông 54nó càng 5lộng lẫy chơn. Nhưng c9dù căn nhà ađó có đẹp 6đẽ, có 7xa hoa tới 44đâu mà f0chỉ có f5hai người 5đàn bà 3dsống với cnhau thì 5thật là 2buồn chán.”

   1Bình café 67bên cạnh fbắt đầu 21sôi, hơi 23nước bốc 6flên nghi 8ngút cùng fdmùi hương 8ecafé, Cẩm eaTú rót thêm a8chi Tô Gia 86Văn một 1cốc nữa avà cũng btự rót ccho mình cmột cốc. 68 © DiendanLeQuyDon.comCô nhận bcra hôm nay 47Tô Gia Văn 2có điều 6gì đó rất dđặc biệt, 20cô ấy mặc 2dmột chiếc 8quần màu 4ftrắng, chiếc 5báo sơ mi dcthêu hoa 5nền trắng, cfbên trên 5điểm xuyết 8dvài cánh bhoa màu hồng cphấn. Chiếc 0ckhăn quàng 9màu hồng ccrủ xuống 92chạm lên 7chân cô 6dấy. Ngón abtay Tô Gia 99Văn thon 7dài, trắng, 4cdường như dfcó thể 2nhìn thấy 73cả những 54mạch máu cbên trong. 4 © DiendanLeQuyDon.comDưới gấu bbquần của 22Tô Gia Văn f8lộ ra đôi f7tất màu 2hồng phấn, acòn đôi abgiày Tô a1Gia Văn đi 86màu trắng.

   bCẩm Tú dđã quen 88Tô Gia Văn d9khá lâu, 9cô phát ahiện ra 0frằng người 38con gái này 15rất chú 16ý tới tiểu 21tiết, đến a1cả việc 0ăn mặc 1cũng phải 66kết hợp 9đồng bộ, 4thì Tô Gia dVăn mới 2có thể 92ra ngoài 8gặp mặt angười khác. 9 © DiendanLeQuyDon.comNếu Tô a6Gia Văn đeo 4amột chiếc 2nhẫn bằng 0vàng trắng b0có kim cương beđính trên 0thì trên b6cổ tay cô 6echắc chắn 24sẽ phải 22đeo một 1chiếc vòng 3vàng trắng. d © DiendanLeQuyDon.comNếu đeo 8chiếc nhẫn bngọc màu d8phỉ thúy, athì chắc 1chắn trên ahai cổ tay 2Tô Gia Văn f7sẽ là hai dchiếc vòng d4ngọc bích, 9fvà mỗi 5lần cử ađộng hai 2chiếc vòng 1ấy lại dva vào nhau 85phát ra tiếng cakêu rất fvui tai. Nếu fđeo chiếc akhăn lụa d0màu hồng fcphấn thì 2Tô Gia Văn esẽ kết 4ahợp với e7đôi tất bdmỏng bằng 0blụa cũng 4màu hồng fphấn nhưng 3nhạt hơn 37chiếc khăn bmà cô đeo. 6 © DiendanLeQuyDon.comThậm chí cbnếu cài 2một bông 6choa xinh xắn f9trên ngực athì cũng facó thể anhìn thấy e7trên chiếc etúi mà Tô fGia Văn đeo 0một bông d1hoa xinh xắn 70giống như 3thế.

   57Đột nhiên aCẩm Tú dcó dự cảm 4gì đó. d2 © DiendanLeQuyDon.comMột người a5phụ nữ 20thích kết fhợp mọi cfthứ với e9nhau như acthế thì etrong cuộc 81sống của 40cô không 79có bóng fdáng người 7đàn ông, 2thì cô ấy etuyệt đối 5không cam dtâm. Tô 31Gia Văn sẽ 5tìm đủ 3mọi cách c2để điều 8chỉnh cuộc cdsống. Cẩm eaTú cũng 50biết Tô 2cGia Văn có 18người đàn f0ông khác, 9nhưng với 2người phụ 90nữ ngạo 1mạn như 6thế sẽ 48chịu nhận dethua trước 3angười mẹ d6chồng luôn 8can dự vào 93cuộc sống 14của cô 3sao? Cho dù 6bbề ngoài dTô Gia Văn 9có chịu 57nhận thua bdđi chăng abnữa thì etrong lòng e1cũng không 3fchịu phục, e1thậm chí 7còn có những aesuy nghĩ ctrái ngược. 3 © DiendanLeQuyDon.comcũng giống 43như bài ftâm sự 3ấy không 9phải là d9đã khiến a3cho mẹ chồng cTô Gia Văn 2atới tòa 42soạn làm anáo loạn, 7athậm chí a5còn đòi 72tự sát 6fhay sao?

   eb“Trong căn 3nhà ấy cfchỉ có f1hai người 3eđàn bà 6sống cùng 6anhau, rất dâm u, tuy f7bên ngoài 4cửa sổ dánh mặt btrời rất 0rực rỡ, anhưng lúc 3nào em cũng 7có cảm 5fgiác như 96phòng không 4nhìn thấy b1ánh sáng. d8 © DiendanLeQuyDon.comTrong căn 15nhà ấy, 7lại nảy asinh những 9ấm mưu 32bẩn thỉu b8và đen tối.” c5Đột nhiên 02Tô Gia Văn 8như lạc 8cả giọng. 9 © DiendanLeQuyDon.comChắc có balẽ giờ 8Tô Gia Văn 84đang nghĩ 40lại những 9điều trước 08đây khiến eacô đau lòng

   6Cẩm Tú 3không dám 9làm phiền 8Tô Gia Văn fnhưng lại amuốn an 1ủi cô. c © DiendanLeQuyDon.comCẩm Tú 0đưa tay 3fvỗ vỗ 12lên vai Tô 3bgia Văn. 56 © DiendanLeQuyDon.comTô Gia Văn 93nhìn Cẩm fTú với afánh mắt cđầy biết 6ơn. Một d4lúc sau, fTô Gia Văn famới nói 26tiếp: “Đêm fhôm đó 1etrời mưa, 0bem đã uống 1drất nhiều, f7rồi em gọi 1ađiện cho a3chồng em, f2anh ấy nói 6asẽ về 1nhà ngay. 2 © DiendanLeQuyDon.comEm đã đợi 9eanh ấy. 07 © DiendanLeQuyDon.comEm đã nói 5bvới anh 1ấy rằng, 0em đã uống 83rất nhiều, dkhi uống enhiều em 13sẽ có cảm a4giác khó 9chịu với anhững bộ adquần áo 1đang mặc cdtrên người, 5em cảm thấy 54như bị f8trói buộc.  Em 7bỏ bộ 1quần áo 4trên người 7ra. Lúc đó 0là hơn mười 52giờ tối. 2 © DiendanLeQuyDon.comVào thời deđiểm đó, 7angày nào 4em cũng uống 47một chút 8rượu vang. 1 © DiendanLeQuyDon.comRượu vang acó thể 7mang tới 6giấc ngủ angon, bởi 58vì em hay 6ebị mất 2ngủ lắm bchị ạ. 7 © DiendanLeQuyDon.comTối hôm 09đó, bên 80ngoài trời a0gió rất fto, em nằm 1ctrên giường 4đợi chồng 5eem trở về. 1 © DiendanLeQuyDon.comSau đó bị d3mất điện, 23em gọi điện 1cho chồng 9fem, nhưng 0chồng em etắt máy, f4em rất đau 8flòng và 9nghĩ anh c6ấy không 4về. Em đã 74vùi đầu ctrong chăn 63khóc ấm 2fức. Căn ephòng chìm bvào bóng bđêm. Hình 90như lúc 26đó em ngủ 93rồi, nhưng 2hình như 93lúc đó faem cũng đang f0tỉnh. Đột 0enhiên em 9nhìn thấy e9chồng em f3bước vào, d5rồi anh a0ấy bước 25tới bên 4giường 32ôm em… 7Chị có 78biết không, 6đã lâu 8lắm rồi 58em không ađược chồng 7fyêu thương. 34 © DiendanLeQuyDon.comAnh ấy vì cmuốn tránh 6dchiến tranh 1lạnh giữa b9em và mẹ 8chồng nên 2luôn tìm 55mọi lí abdo để không 2evề nhà. 4 © DiendanLeQuyDon.comĐêm hôm a5đó, em thực 51sự rất dcnhớ anh cấy, khi 4anh ấy ôm 3em, cả người 3em như muốn 14tan chảy, a1chỉ có f7đầu lưỡi clà còn sức 9lực.  Em a2đã hôn 4fanh ấy, fhôn say đắm, b8em muốn 8bộc lộ fhết những 86ức chế 45về mặt d5tình cảm 37bấy lâu 79nay. Đêm chôm đó, 56anh ấy cũng e8rất “dốc esức”, 5chúng em ffđã làm 9echuyện đó dmấy lần 5liền.” 1bGiọng Tô 4Gia Văn càng 13lúc càng 5nhỏ, nhỏ 9dtới mức 55chỉ có 74Cẩm Tú 1– người 13đang ngồi 09đối diện 36với Tô 92Gia Văn mới aecó thể a3nghe thấy. 6 © DiendanLeQuyDon.comĐột nhiên 28Gia Văn không 7nói gì, 7acó lẽ đêm 82hôm đó 0dcô ấy rất 46hạnh phúc, 8rất phấn ackhích.

   9Cẩm Tú 9cảm thấy 1miệng mình fckhô khan. b © DiendanLeQuyDon.comCô đang 8tự cười 36bản thân 25mình. Lại dcòn “tẩu 0hôn” với 0Kỷ Viễn 7nữa, ngày e3mai phải 3ađi tìm nhà, 6đừng nói 33là nhà ngầm edưới đất, 2cho dù là 2eổ lợn, 1cổ chó thì f4cũng phải 0chuyển tới 46ở cùng 4nhau. ở 60cùng nhau dcmột ngày 28là một ffngày vui 0dvẻ, ở 52bên nhau bdcả đời, 03cả đời 8sẽ được 1hạnh phúc. a6 © DiendanLeQuyDon.comNgày nào a8cũng có 69đôi có bcặp mới fflà điều 26quan trọng, 66làm sao phải 8suy nghĩ 4tới chuyện a2người mình a7yêu có tiền ahay không becó tiền?

   d“Chị có fđang nghe fem nói không?” 56Tô Gia Văn 3eđột nhiên 8nghiêng đầu ehỏi Cẩm 3Tú.

   df“Chị vẫn cđang nghe f5đây.” 5Cẩm Tú 5nói, và 53để chứng 50tỏ mình 58đang chăm 9dchú nghe 0những điều eTô Gia Văn bnói, Cẩm b4Tú bèn bổ 4sung thêm 2một câu: c“Đêm hôm dđó chắc dem và chồng cbhòa hợp 0lắm, hạnh 15phúc lắm dphải không?”

   61Nhưng trái 9với những egì Cẩm 19Tú nghĩ, 07khuôn mặt aTô Gia Văn a3trở nên aủ dột.

   c“Em rất dvui. Nhưng 8csáng hôm e8sau tỉnh 3dậy, em 8phát hiện 7ra người ccnằm bên 98cạnh mình 47không phải cfchồng em, dmà là người d1đàn ông f9em đã quen e9ở hộp 7đêm.”

   4bCẩm Tú 6giật mình, 5angồi thẳng e8người dậy: 4“Em nói 70gì?”

   af“Đêm hôm 1đó em đã 9gọi điện echo người ebđàn ông 5đó, anh 4ta nói em 4đã gọi danh ta tới.” cdTô Gia Văn eedửng dưng 5nói. “Nửa 4đêm em đã 5ckéo một 89người đàn công xa lạ 5avề nhà 8của mẹ cdchồng em. 0 © DiendanLeQuyDon.comChắc có blẽ vì em 5quá cần ctình cảm, 7em quá cần 3sự kích 2thích thể 4xác.” Tô 7Gia Văn nói fmột cách 53thẳng thừng. c © DiendanLeQuyDon.comNhưng Cẩm a3Tú lại c6không nghĩ 5arằng Tô 9Gia Văn quá 3buông thả. 2 © DiendanLeQuyDon.com“Vậy sau 99đó chuyện 5cgì đã xảy 3ra?” Cẩm 7Tú lo lắng b4cho kết d2cục của 0aTô Gia Văn.

   2“Sau đó a6chồng em 32càng ít 52về nhà dbhơn, còn 0dmẹ chồng fthì ngày 1cnào cũng 83nói cạnh cnói khóe…” 2Hình như 2Tô Gia Văn 28còn muốn 7fnói điều 0gì đó, enhưng cô 7không nói 4nữa. Thời 6gian dường dnhư dừng d3lại, lắng bđọng trên bchiếc bàn, 0dtrên những cchiếc ghế 6đung đưa cmang đến 3fcho người 51ta thứ ảo 72giác mà 7xưa nay chưa 2từng có.

   81Tô Gia Văn 48cứ kể 29chuyện như 55thế, lúc 5kể lúc acngừng, bên acạnh những 2ftiếng thì 16thầm to 0fnhỏ của b8khách trong eequán vọng elại như 02cái nền 32cho câu chuyện 06của cô.

   7Không biết e2sau đó bao 3lâu, đột efnhiên tiếng cfchuông điện 0cthoại của cGia Văn vang 09lên.

   4“Khoản atiền đó 58không thể 2đợi được 79nữa, anh 7Hoàng đã 68giục mấy 6lần rồi, 2năm trăm 3evạn không 3bít ỏi gì 9cđâu, cô e4tự sắp 9xếp đi, 71nếu còn 9chưa đưa 0ctiền ra 46thì cô tự 5biết hậu c1quả đấy…” f7Cẩm Tú 7nghe thấy d8những điều 2dbí mật 85đó từ 59cuộc điện 1thoại.

   36Thực tế 0khi nói chuyện 0fđiện thoại, 7giọng của fbTô Gia Văn 6drất nhỏ, 6nhưng Cẩm 9Tú ngồi 99khá gần, 4lại còn 41bởi Cẩm 6Tú có đôi 4tai khá thính, 0anên cô nghe 6fthấy hết. e © DiendanLeQuyDon.comNếu theo f7cách nói 4của Kỷ e6Viễn thì 82đôi tai dcủa Cẩm 8fTú sắp cthành đôi 81tai linh cẩu. f9 © DiendanLeQuyDon.comNhững câu 94nói độc a7ác, và những 9elời đe 0ddọa cũng 7truyền tới 8tai Cẩm bcTú rõ mồn emột.

   38“Tôi có 9cách. Mấy angày nữa 2đi. Tôi 3csẽ trả 1lời anh.” 8Ánh hoàng ahôn chiều 18nghiêng nghiêng bvào quán fcafé, bên bngoài trời 27đã hơi ftối. Khuôn 6dmặt Tô cGia Văn đầy 5bmệt mỏi, 10nhưng tinh 7thần lại dcó vẻ phấn 4chấn hơn.

   a“…Thực besự là đêm 5hôm đó, 67em đã gọi 8crất nhiều f0cho chồng 3em. Khi chồng 85em quay trở 1về đã 5nhìn thấy 7em và người fđàn ông 7đó trên 4giường.” c5Tô Gia Văn f9đột nhiên dbật cười, eđiệu cười 7frất kì 66quặc.

   cCẩm Tú dkinh ngạc 4đến sững 97người, 9Cẩm Tú 13không thể 1hiểu nổi efgia đình 0của Tô 93Gia Văn, bkhông hiểu enổi hàng 6ngày hai 13người đàn 54bà ấy đã ddiễn vở d8kịch gì.

   d2Tiếng cười d7của Tô cbGia Văn khiến amột vài edngười trong 9bcăn phòng 7quay lại 8bnhìn. Nhưng 2Gia Văn vẫn e1cười, cô 9acười mà cnước mắt 54cứ lăn 2dài trên 7má. “Em 6dnói cho chị 8một bí 94mật nhé. 4a © DiendanLeQuyDon.comSau đó em dđã biết 33rằng người 9đàn ông 8bđó là do 1mẹ chồng 2eem gọi tới.” bCâu nói bcủa Gia 01Văn khiến 6bai nghe thấy 2cũng cảm cdthấy kinh f3ngạc. “Cái fgì, mẹ 55chồng em 2dà, tại 84sao lại ethế?” e4Lần này cCẩm Tú 23lại tỏ 9bra càng ngạc 2nhiên hơn, 0tay Cẩm 20Tú run run 7flàm café 17trong cốc arớt xuống ebàn.

   acCẩm Tú d8lại rót 56thêm café dvào cốc c6của cô 6và của 4Tô Gia Văn. 4f © DiendanLeQuyDon.comNhưng một c9lần nữa 0tiếng chuông d8điện thoại 0vang lên b6phá vỡ 8ebầu không 1dkhí im lặng.

   e“Có phải d1là cô Tô cGia Văn đấy 4không? Mẹ 7bchồng cô 21qua đời 0rồi, bà 7vừa mới 84qua đời.”


                                               f53


   fTô Gia Văn 8sống trong 9căn biệt 3thự số 483 ngõ Hồ bcĐiệp. Căn 0nhà ba tầng, 41rộng bốn 0trăm mét e3vuông. Trước 8đây Cẩm 4Tú đã từng 4ftới nhà cdcủa Tả fdThi Giao và 2dcô nghĩ 6căn nhà 6ccủa Tả 15thi Giao rất 89hào nhoáng, f2rất đặc f3biệt. Nhưng ckhi tới dnhà của 31Tô Gia Văn, 4cô lại 9cảm giác 9nơi đây 00giống như f5một cung 3điện, nguy 4nga lộng calẫy. Nhưng ffcàng bước a9vào, trong a8cô càng 6có cảm 8egiác kì 38lạ. dường e9như đây c3không phải 9elà cung điện admà giống denhư trong 7hang động 80hơn.

   3Bây giờ eeđã chập 4ftối, bên d0ngoài trời b5âm u. Nhưng 3có lẽ bởi eđây là a1căn nhà 0axây theo fphong cách 2cũ nên trong d8phòng không 33cảm thấy 7ftối lắm

   2Chiếc cửa 2sổ được 3chạm trổ 26những bông c1hoa tinh xảo, acó thể 2amở được eehai cánh, 7từng đôi btừng đôi dcmột nối 5tiếp nhau 89rất nhịp enhàng. Nhưng clại mang 02tới cho 6người ta  cảm egiác như ebị gò ép evà có chút 9gì đó rất 3eức chế. e5 © DiendanLeQuyDon.comCây liễu 4bgià trước e5cửa nhà 6rủ xuống abên ngoài 9fcửa sổ, 7gió làm dnó đung 35đưa qua elại. Nắng dchiều hắt d8vào thân fcây làm 4in bóng cây ablên khung 5cửa và fbức tường 01đối diện. f © DiendanLeQuyDon.comKhung cảnh btrông rất e7âm u, ảo a4não. Bên e9ngoài nhà 79có hai chiếc f7xe cảnh fsát. Cảnh a0sát và pháp by đang tiến 4hành điều 8btra. Cẩm a9Tú và Tô fcGia Văn chỉ d2ngồi trong 9phòng khách. 84 © DiendanLeQuyDon.comCác bác 06sĩ pháp 60y đang bận efrộn ở 3phòng rửa 7tay của 39tầng hai. 9e © DiendanLeQuyDon.comNghe nói 2bà cụ đã ccắt tay atự vẫn aatrong phòng c7vệ sinh. c © DiendanLeQuyDon.comTrong căn 68phòng tràn e1ngập mùi 4dtanh và cảm 1agiác ngột fngạt, cổ aaquái.

   7aCảnh sát 1lần lượt 5lấy lời 6khai của 48Tô Gia Văn d5và Cẩm 39Tú. Thời dgian qua đời dcủa bà 00cụ khoảng 1bchừng ba e2rưỡi chiều, 8ctrong khi 1Cẩm Tú 87và Tô Gia aVăn hẹn 0nhau đi uống d8café khoảng 7tầm hai bgiờ. Tô fbGia Văn có 2bằng chứng e2là cô không 70có mặt e8tại hiện d3trường dlúc đó. 09 © DiendanLeQuyDon.comĐiều đó dfcó nghĩa 4là cẩm 63Tú chính f2là nhân 2achứng cho bbằng chứng f7ngoại phạm 4của Tô dGia Văn.

   7bTrên bức c4tường trong 9phòng khách, 43treo một e4bức ảnh dcủa một ađôi nam a6nữ mặc 00trang phục etừ thời 3fdân quốc. 07 © DiendanLeQuyDon.comNgười đàn b6ông ngồi ctrên chiếc 09ghế thái e6sư, mặc f9bộ quần 6áo trung e9sơn, người 3phụ nữ bdđể tóc 2ngắn đến 50mang tai, 80đặt tay 9lên người 3cđàn ông. 5a © DiendanLeQuyDon.comBức ảnh fđó đã 8ngả màu 8choen ố.

   3Tô Gia Văn 08ngồi dựa 6vào sofa afhút thuốc, 0ngón tay 53cô trắng cbệch, mặt bcó phần 43xanh xao, 0nhưng vẻ cmặt trông d0rất tỉnh 35táo. Tô 6Gia Văn nhìn 65cẩm Tú 08đang chăm 7chú ngắm 4bức tranh edtrên tường abèn cất 4giọng nhẹ 9nhàng nói: 3“Đấy 80chính là cmẹ chồng e8em. Mẹ của dbà ấy từng 7là vợ bé ecủa Ngô 9Khắc Quần. 1 © DiendanLeQuyDon.comChị có ebiết Ngô 6dKhắc Quần 8không, ông 8ấy là an 5hem của fTrương Tác 09Lâm – ông 7vua của bfvùng Đông f6Bắc.”

   f6Cẩm Tú 5lại một 8alần nữa d8kinh ngạc, 8không ngờ ebmẹ chồng 14của Tô d4Gia Văn lại 5có xuất d2thân như ccvậy. Nhưng 0cô lại ccó cảm 02giác có 8dđiều gì e3đó là lạ.

   9c“Chồng 7em không 4phải là 27con đẻ 3của mẹ d6chồng em, 7abà ấy nhặt f8chồng em c1về nuôi, 8abởi thế 8anh ấy rất 6hiếu thuận 6với bà, eviệc gì 55cũng nghe 5theo bà…” fTô Gia Văn d3chưa dứt 7elời thì b6một người eđàn ông 1bước vào.

   4Người đàn 6ông có thân ehình cao 9lớn, khi 3anh ta bước bvào, lúc 58đầu không 7có tiếng eđộng gì. 42 © DiendanLeQuyDon.comNhưng có 8lẽ trong alòng cảm 84thấy nặng 2nề nên abước chân 6ađột nhiên e0trở nên 80nặng nề 3theo. Cẩm 9Tú không 2biết vì 8gì mà đột aenhiên cô ccó cảm bgiác rất 9ngỡ ngàng. bb © DiendanLeQuyDon.comVừa quay 17đầu lại ethì cô nhìn 85thấy một akhuôn mặt 8quen thuộc.

   4Người vừa bbước vào elà Quách 8Trường 4An.

   dSao không 6bthấy Quách 2Trường 4dAn mặc sắc 45phục cảnh 8sát. Cẩm 4Tú có phần 93hơi ngạc 33nhiên.

   8“Trường bAn, anh về 97rồi à, 57mẹ…” 2Khi Tô Gia 5aVăn nói c0tới chữ 37mẹ thì 1đột nhiên 6òa khóc, 4cnước mắt dlưng tròng, fQuách Trường 1An ôm lấy 4Tô Gia Văn e5và nói: 6“Sao mẹ 42lại đi?” bbSau đó anh 6ckhông nói 22được gì 34nữa, giọng 0nghẹn ngào, 5brồi anh 2phát hiện 32ra người e1đang ngồi 8etrên ghế 2clà Cẩm 1aTú.

   1Trong mắt ccủa Quách 94Trường 1An có điều 8bgì đó vụt 02qua rất 1nhanh. Anh 33không tiến 0lại chào 0Cẩm Tú 0như thể 8anh không 84quen cô. 0 © DiendanLeQuyDon.comCó anh công 5an mặc đồng e0phục bước f9tới rồi 8mời hai 6người đi 4theo.

    Quách 5Trường 54An ngồi 9trên ghế. 8 © DiendanLeQuyDon.comChiếc ghế 8sofa làm abằng gỗ atử đàn, 5tuy trên 6bề mặt 2đã phủ 62một lớp 7đệm dày enhưng vẫn b2có cảm 8giác hơi f3lạnh từ bddưới bốc 5flên. Cả 8căn phòng dnhư một 1dcỗ quan e5tài khổng alồ, chiếc 4dsofa đang 7như chìm cxuống, chìm 0xuống dưới. fd © DiendanLeQuyDon.comCòn bốn 26phía của 32nóc nhà 72như đang 51sát lại 44với nhau, dép xuống, 1mang tới 4cho người 18ta cảm giác dbị kìm bnén khó 1gọi tên, c6một cảm 42giác phiền emuộn vây 1quanh

Các chương khác:

Nguồn: truyen8.mobi/t101931-tau-hon-lao-tam-chuong-19.html?read_type=1


Chưa có phản hồi
Bạn vui lòng Đăng nhập để bình luận